Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 738 : Nhật ký cầu hôn của đại thần (8)

    trước sau   
Chồbgslng An Lộrekt thấiqqjy sắroifc mặdotgt củxnbia Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt khôdyukng tốddsjt, muốddsjn lôdyuki kéguxfo vợmjtkzgnunh ra chỗgjpl khátyzzc đhzyzzzkidyukiqqjy đhzyzbtkwng hỏzshmi chuyệbznen lung tung nữxvgsa, thếmhuj nhưaxxqng khôdyukng ngờlczw, An Lộrekt thấiqqjy chồbgslng kéguxfo mìzgnunh, liềgyibn thuậddsjn thếmhujguxfp lêpcbrn bờlczw vai củxnbia chồbgslng mìzgnunh, ngọqsjet ngàkrkto nómnsoi: “Nhưaxxqng, tôdyuki cũettgng khôdyukng họqsjec hếmhujt khómnsoa, côdyuk kiếmhujm bao nhiêpcbru cũettgng nhiềgyibu hơkzcln tôdyuki, tôdyuki đhzyzgyibu dựulqta vàkrkto chồbgslng tôdyuki nuôdyuki. Nhưaxxqng màkrktmnsoi đhzyzi cũettgng phảdctsi nómnsoi lạennni, đhzyziềgyibu quan trọqsjeng nhấiqqjt cảdcts đhzyzlczwi củxnbia mộrektt ngưaxxqlczwi phụaxxq nữxvgs đhzyzómnso chíweftnh làkrkt phảdctsi gảdcts đhzyzưaxxqmjtkc cho mộrektt ngưaxxqlczwi đhzyzàkrktn ôdyukng tốddsjt, cho dùvdsr phụaxxq nữxvgsmnso xinh đhzyziqqjp đhzyzếmhujn đhzyzâywypu, gia thếmhujmnso tốddsjt đhzyzếmhujn đhzyzâywypu, cũettgng khôdyukng thểzzki khiếmhujn cho ngưaxxqlczwi ta thậddsjt sựulqt phảdctsi hâywypm mộrekt, đhzyziềgyibu màkrkt mộrektt ngưaxxqlczwi phụaxxq nữxvgs thậddsjt sựulqt khiếmhujn cho ngưaxxqlczwi ta phảdctsi hâywypm mộrekt chíweftnh làkrkt: cómnso mộrektt ngưaxxqlczwi đhzyzàkrktn ôdyukng yêpcbru thưaxxqơkzclng mìzgnunh hếmhujt mựulqtc!”

An Lộrektmnsoi nhiềgyibu lờlczwi nhưaxxq vậddsjy, nhưaxxqng chỉpmpzmnso nhữxvgsng lờlczwi nàkrkty mớekfsi chạennnm đhzyzếmhujn đhzyzátyzzy lògyibng củxnbia Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt, côdyuk gậddsjt gậddsjt đhzyzdotgu, nómnsoi: “Đskquúexqing.”

An Lộrekt nghĩdzzckrktoqyrng Mạennnt Mạennnt đhzyzang hâywypm mộrektzgnunh, liềgyibn tiếmhujp tụaxxqc líweftu lo nómnsoi khôdyukng ngừbtkwng: “Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt, côdyukettgng phảdctsi tranh thủxnbi thờlczwi gian lúexqic mìzgnunh cògyibn đhzyzang trẻfdyl tuổpcbri, mau chómnsong tìzgnum mộrektt ngưaxxqlczwi đhzyzàkrktn ôdyukng đhzyzzzkikrkt giao phómnso cảdcts đhzyzlczwi, nhưaxxqng màkrkt đhzyztyzzn chừbtkwng, ngưaxxqlczwi nhưaxxqdyuk muốddsjn tìzgnum mộrektt ngưaxxqlczwi đhzyzàkrktn ôdyukng tốddsjt cũettgng khómnso, dùvdsr sao nhữxvgsng scandal củxnbia côdyuk…”

“Khụaxxq… khụaxxq!” Chồbgslng An Lộrekt liêpcbrn tiếmhujp ho khan hai tiếmhujng, tâywypm đhzyzgrlva vợmjtk anh vốddsjn khôdyukng xấiqqju, chỉpmpzkrkt miệbzneng củxnbia côdyuk khôdyukng hẳywypn sẽgjpl nhưaxxq vậddsjy, ngắroift lờlczwi vợmjtkzgnunh, sau đhzyzómnso anh liềgyibn trựulqtc tiếmhujp nómnsoi vớekfsi Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt: “Lăoqyrng tiểzzkiu thưaxxq mua nhiềgyibu đhzyzbgsl nhưaxxq vậddsjy, cómnso thểzzki trởathf vềgyib đhzyzưaxxqmjtkc khôdyukng?”

“Chồbgslng, chúexqing ta đhzyzưaxxqa côdyukiqqjy vềgyib đhzyzi.” An Lộrekt giốddsjng nhưaxxq muốddsjn cốddsj gắroifng hếmhujt sứhxedc khoe khoang xe củxnbia mìzgnunh: “Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt, vừbtkwa đhzyzúexqing lúexqic, côdyuk chờlczw mộrektt chúexqit, látyzzt nữxvgsa hãdwrsy xem thửroif xem xe củxnbia chúexqing tôdyuki vừbtkwa mớekfsi mua.”

oqyrng Mạennnt Mạennnt mắroift đhzyziếmhujc tai ngơkzclkrkt nghe An Lộrektmnsoi, đhzyzem toàkrktn bộrektywypm tưaxxq đhzyzdotgt ởathf chỗgjpl hoa quảdcts, toàkrktn tâywypm toàkrktn ýzgnu suy nghĩdzzc xem tốddsji nay làkrktm Salad thìzgnupcbrn dùvdsrng loạennni hoa quảdctskrkto mớekfsi tốddsjt.


“Đskquúexqing rồbgsli, côdyukettgng mua xe sao? Tiềgyibn lưaxxqơkzclng củxnbia bạennnn trai côdyukkrkt bao nhiêpcbru? Tiềgyibn lưaxxqơkzclng củxnbia chồbgslng tôdyuki mỗgjpli thátyzzng làkrktoqyrm vạennnn đhzyziqqjy.”

An Lộrekt vừbtkwa nómnsoi xong, liềgyibn cómnso mộrektt giọqsjeng nómnsoi thanh đhzyzennnm chen vàkrkto: “Mạennnt Mạennnt?”

oqyrng Mạennnt Mạennnt ngẩgghxng đhzyzdotgu thìzgnu nhìzgnun thấiqqjy mộrektt bómnsong dátyzzng quen thuộrektc đhzyzang mang theo bátyzznh kem màkrktdyuk ưaxxqa thíweftch cấiqqjt bưaxxqekfsc đhzyzi tớekfsi.

zgnuzgnunh Thâywypm cũettgng khôdyukng biếmhujt nơkzcli nàkrkty đhzyzang xảdctsy ra chuyệbznen gìzgnu, chỉpmpzkrktdyukvdsrng yêpcbru thưaxxqơkzclng giơkzcl tay lêpcbrn, xoa xoa tómnsoc củxnbia Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt, sau đhzyzómnso đhzyzưaxxqa bátyzznh kem vừbtkwa mớekfsi mua đhzyzưaxxqa cho Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt, rồbgsli thuậddsjn thếmhuj tiếmhujp nhậddsjn lấiqqjy xe đhzyzgghxy đhzyzbgsl củxnbia côdyuk, cưaxxqlczwi khẽgjpl hỏzshmi: “Em mua xong rồbgsli sao?”

“Cũettgng gầdotgn nhưaxxq vậddsjy ạennn.” Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt nhìzgnun thấiqqjy Lýzgnuzgnunh Thâywypm, nhữxvgsng tâywypm trạennnng khôdyukng tốddsjt vừbtkwa rồbgsli bịgrlv An Lộrekt mang đhzyzếmhujn cũettgng theo đhzyzómnsokrkt biếmhujn mấiqqjt.

“Vậddsjy tíweftnh tiềgyibn đhzyzi.” Theo thómnsoi quen, Lýzgnuzgnunh Thâywypm dùvdsrng giọqsjeng đhzyziệbzneu kiểzzkiu mệbznenh lệbznenh, sau đhzyzómnsoaxxqlczwng nhưaxxq ýzgnu thứhxedc đhzyzưaxxqmjtkc cátyzzi gìzgnu đhzyzómnso, anh lạennni bổpcbr sung: “Cómnso đhzyzưaxxqmjtkc hay khôdyukng?”

oqyrng Mạennnt Mạennnt tựulqt nhiêpcbrn nghe đhzyzưaxxqmjtkc giọqsjeng đhzyziệbzneu mộrektt trưaxxqekfsc mộrektt sau khátyzzc nhau mộrektt trờlczwi mộrektt vựulqtc củxnbia Lýzgnuzgnunh Thâywypm màkrkt nghĩdzzc, sợmjtkkrkt trêpcbrn thếmhuj giớekfsi nàkrkty, anh cũettgng chỉpmpz thêpcbrm mộrektt câywypu nómnsoi thưaxxqơkzclng lưaxxqmjtkng đhzyzzfcbng sau câywypu mệbznenh lệbznenh đhzyzddsji vớekfsi mộrektt mìzgnunh côdyuk.

Mặdotgc dùvdsr rấiqqjt kỳudfo quátyzzi, thếmhuj nhưaxxqng làkrkt thậddsjt rấiqqjt tốddsjt.

Khómnsoe môdyuki Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt hơkzcli hơkzcli giưaxxqơkzclng lêpcbrn, gậddsjt gậddsjt đhzyzdotgu, nómnsoi: “Đskquưaxxqmjtkc.”

zgnuzgnunh Thâywypm vàkrktoqyrng Mạennnt Mạennnt vốddsjn dựulqt đhzyzgrlvnh trựulqtc tiếmhujp rờlczwi đhzyzi, thếmhuj nhưaxxqng đhzyzrektt nhiêpcbrn An Lộrektdwrsy giờlczw khôdyukng lêpcbrn tiếmhujng, lạennni thấiqqjp giọqsjeng hôdyuk mộrektt câywypu: “Đskquâywypy khôdyukng phảdctsi làkrktzgnu thiếmhuju gia củxnbia tậddsjp đhzyzkrktn Bạennnc Đskquếmhuj hay sao?”

Lọqsjet vàkrkto trong mắroift củxnbia Lýzgnuzgnunh Thâywypm chỉpmpzmnso mộrektt mìzgnunh Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt, căoqyrn bảdctsn anh khôdyukng hềgyib đhzyzzzki ýzgnu thấiqqjy sau lưaxxqng cògyibn cómnso hai ngưaxxqlczwi khátyzzc, nghe An Lộrektmnsoi nhưaxxq thếmhuj, liềgyibn nhíweftu màkrkty, quay đhzyzdotgu, anh cògyibn chưaxxqa kịgrlvp lêpcbrn tiếmhujng, An Lộrekt đhzyzãdwrs tiếmhujp tụaxxqc mởathf miệbzneng, giọqsjeng nómnsoi kíweftch đhzyzrektng: “Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt, đhzyzâywypy làkrkt thiếmhuju gia nhàkrkt họqsjezgnu, đhzyzúexqing hay khôdyukng?”

oqyrng Mạennnt Mạennnt chỉpmpz đhzyzơkzcln giảdctsn lãdwrsnh nhạennnt gậddsjt gậddsjt đhzyzdotgu, khôdyukng nómnsoi gìzgnu.

An Lộrekt lạennni vưaxxqơkzcln tay vớekfsi Lýzgnuzgnunh Thâywypm, vui vẻfdyl nhảdctsy cẫmjtkng lêpcbrn: “Xin chàkrkto, Lýzgnu thiếmhuju gia, tôdyuki làkrkt bạennnn họqsjec thờlczwi đhzyzennni họqsjec củxnbia Lăoqyrng Mạennnt Mạennnt.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.