Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 725 : Đại thần chính là Enson(5)

    trước sau   
Nhưnxteng côshng lạsirai pháhwykt hiệacxun, mìcadinh giốbkqtng nhưnxte đefcvang nằgxbzm mơbdzw!

lioxcadinh Thâeuqrm lạsirai làadln Enson!

Sao lạsirai cózrce thểufml nhưnxte vậrkyky?

lioxcadinh Thâeuqrm làadln đefcvsirai thầpvzen, tin tứfehmc đefcvózrce đefcvãzrce đefcvznprxqdyng nổwstv, bâeuqry giờbxcnlioxcadinh Thâeuqrm lạsirai làadln Enson!

lioxng Mạsirat Mạsirat lắmvgtc đefcvpvzeu mộmermt cáhwyki, lẩevkam bẩevkam nózrcei: “Làadlnm sao cózrce thểufml, làadlnm sao cózrce thểufml, nhấrfoxt đefcvcavunh mìcadinh đefcvang nằgxbzm mơbdzw” ngay sau đefcvózrcelioxng Mạsirat Mạsirat mạsiranh mẽufml gậrkykt đefcvpvzeu, bộmermhwykng rấrfoxt kiêcoaun đefcvcavunh: “Đefcvúmbgxng, nhấrfoxt đefcvcavunh mìcadinh đefcvang nằgxbzm mơbdzw, nhấrfoxt đefcvcavunh làadln quáhwyk muốbkqtn bọurgwn họurgwcoaun đefcvãzrce mộmermng thàadlnnh sựeuqr thậrkykt rồefcvi!”

Enson làadln tổwstvng giáhwykm đefcvbkqtc côshngng ty giảsirai trídqja âeuqrm nhạsirac ES, Lýlioxcadinh Thâeuqrm làadlnliox thiếfpjyu gia củznpra tậrkykp đefcvadlnn Bạsirac Đefcvếfpjy.


Sảsiran nghiệacxup củznpra tậrkykp đefcvadlnn Bạsirac Đefcvếfpjyn rấrfoxt lớojxpn, nhưnxteng lớojxpn nhấrfoxt chídqjanh làadln ngàadlnnh giảsirai trídqja.

Nếfpjyu nhưnxtelioxcadinh Thâeuqrm ởacib phưnxteơbdzwng diệacxun nàadlny cózrce hứfehmng thứfehm, đefcvsirai kháhwyki cózrce thểufmlacibnxteojxpi cờbxcn Bạsirac Đefcvếfpjyadln pháhwykt triểufmln, cầpvzen gìcadi phảsirai đefcvurgwc lậrkykp tạsirao ra mộmermt ES?

bdzwn nữddgja..., côshngshngn nghe nózrcei, cho đefcvếfpjyn bâeuqry gờbxcn ES vàadln E&R cạsiranh tranh rấrfoxt kịcavuch liệacxut, cho nêcoaun ngưnxtebxcni củznpra tậrkykp đefcvadlnn Bạsirac Đefcvếfpjy sao lạsirai đefcváhwyknh ngưnxtebxcni củznpra Bạsirac Đefcvếfpjy?

lioxcadinh Thâeuqrm mỉgdhom cưnxtebxcni, dịcavuu dàadlnng vỗrfox vềeuqrnxteng côshng, nhẹkncw nhàadlnng nózrcei nhỏnsib: “Đefcvbaqgng nózrcei rằgxbzng em nằgxbzm mơbdzw, anh cũeciing biếfpjyt em đefcvang hoảsirang hốbkqtt, Mạsirat Mạsirat, khôshngng ngờbxcn em lạsirai yêcoauu Enson”

lioxcadinh Thâeuqrm nghĩipfz nhưnxte vậrkyky, khôshngng nhịcavun đefcvưnxteznprc cũeciing cưnxtebxcni toe toérfoxt.

lioxng Mạsirat Mạsirat vẫovbtn hoảsirang hốbkqtt nhưnxteecii, côshng nhìcadin chằgxbzm chằgxbzm Lýlioxcadinh Thâeuqrm, nghĩipfz, mìcadinh đefcvãzrce từbaqgng tưnxteacibng tưnxteznprng ngàadlnn vạsiran lầpvzen hìcadinh dáhwykng củznpra Enson, nhưnxteng khôshngng nghĩipfz tớojxpi, anh lạsirai cózrcehwykng dấrfoxp xuấrfoxt chúmbgxng nhưnxte vậrkyky.

lioxcadinh Thâeuqrm nhìcadin bộmerm dạsirang ngốbkqtc nghếfpjych củznpra Lălioxng Mạsirat Mạsirat, lấrfoxy đefcviệacxun thoạsirai ra, mởacib wechat cho Lălioxng Mạsirat Mạsirat nhìcadin.

Tấrfoxt cảsira cuộmermc tròshng chuyệacxun bêcoaun trong đefcveuqru đefcvưnxteznprc anh lưnxteu giữddgj cẩevkan thậrkykn.

lioxng Mạsirat Mạsirat từbaqg từbaqg mởacib tin đefcvpvzeu tiêcoaun, cho đefcvếfpjyn tin cuốbkqti cùxqdyng, rốbkqtt cuộmermc côshng mớojxpi tin đefcvâeuqry làadln sựeuqr thậrkykt.

Nhưnxteng màadlnshng vẫovbtn cózrce chúmbgxt khôshngng chịcavuu đefcveuqrng đefcvưnxteznprc.

xqdy sao, châeuqrn tưnxteojxpng chuyệacxun nàadlny quáhwyk mứfehmc bấrfoxt ngờbxcn.

Cho dùxqdyadln bấrfoxt luậrkykn kẻbxcnadlno, cũeciing khôshngng thểufmlnxteacibng tưnxteznprng đefcvưnxteznprc đefcvi!

lioxcadinh Thâeuqrm vưnxteơbdzwn tay, ôshngm Lălioxng Mạsirat Mạsirat đefcvang ngẩevkan ngơbdzwadlno lòshngng, hôshngn rồefcvi lạsirai hôshngn, rấrfoxt vui mừbaqgng mởacib miệacxung nózrcei: “Mạsirat Mạsirat, em biếfpjyt khôshngng? Bâeuqry giờbxcn anh cảsiram thấrfoxy rấrfoxt hạsiranh phúmbgxc, trong cuộmermc sốbkqtng nàadlny, chuyệacxun hạsiranh phúmbgxc nhấrfoxt chídqjanh làadln giờbxcn phúmbgxt nàadlny đefcvi, ngưnxtebxcni mìcadinh thầpvzem yêcoauu đefcvếfpjyn chếfpjyt đefcvi sốbkqtng lạsirai, hózrcea ra cũeciing yêcoauu mìcadinh, Mạsirat Mạsirat, bâeuqry giờbxcn trong lòshngng em khôshngng còshngn gìcadi ngălioxn cáhwykch đefcvi?”


Quảsira thậrkykt khôshngng còshngn bấrfoxt cứfehm ngălioxn cáhwykch nàadlno.

Ngưnxtebxcni mìcadinh yêcoauu, ngưnxtebxcni mìcadinh áhwyky náhwyky, ngưnxtebxcni mìcadinh báhwykn thâeuqrn, đefcveuqru làadlnxqdyng mộmermt ngưnxtebxcni

lioxng Mạsirat Mạsirat nghĩipfz tớojxpi đefcvâeuqry, trong lúmbgxc bấrfoxt chợznprt đefcvsirai nãzrceo tỉgdhonh táhwyko lạsirai.

Mớojxpi vừbaqga rồefcvi côshngcadi châeuqrn tưnxteojxpng nàadlny màadln khôshngng kịcavup suy nghĩipfz, nhưnxteng lạsirai khôshngng nghĩipfz đefcvếfpjyn Lýlioxcadinh Thâeuqrm làadln Enson, nhưnxte vậrkyky, cho tớojxpi bâeuqry giờbxcn chỉgdhozrce mộmermt mìcadinh côshng ngu ngơbdzw chẳankqng hay chẳankqng biếfpjyt bịcavu anh quay quanh?

Tạsirai sao anh lạsirai cózrce thểufml khốbkqtn kiếfpjyp nhưnxte vậrkyky?

Tạsirai sao anh cózrce thểufml khi dễbfhvshng nhưnxte vậrkyky?

lioxng Mạsirat Mạsirat vừbaqga nghĩipfz tớojxpi thờbxcni gian qua, mìcadinh vìcadi hai ngưnxtebxcni bọurgwn họurgwadln đefcvfehmng ngồefcvi khôshngng yêcoaun, rốbkqti rắmvgtm hỗrfoxn loạsiran, nhấrfoxt thờbxcni liềeuqrn tứfehmc giậrkykn đefcvevkay Lýlioxcadinh Thâeuqrm ra, nhìcadin chằgxbzm chằgxbzm anh, suýlioxt nữddgja giơbdzw tay lêcoaun đefcváhwyknh cho anh mộmermt cáhwyki!

“Anh làadln Enson, anh đefcvãzrce biếfpjyt tấrfoxt cảsira, tạsirai sao anh còshngn gạsirat em, tạsirai sao anh” Lălioxng Mạsirat Mạsirat nózrcei xong, cózrce chúmbgxt nózrcei bừbaqga: “Anh làadlncoaun lưnxtebxcnng gạsirat, anh lạsirai trêcoauu trọurgwc em, em anh”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.