Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 722 : Đại thần chính là Enson(2)

    trước sau   
“Màqetz anh, chưikyda bao giờcrzv ngừiqdlng nhớpvzl em.”

So vớpvzli kếxgtat quảivsmwhmk dựqhrf đdalzhuqcn hoàqetzn toàqetzn ngưikydlxlzc lạtswii.

Anh dáhuqcm nórkbhi, anh muốwpbxn côwhmk.

Cho dùeekvwhmk nhưikyd vậfgoay, anh vẫpnpin muốwpbxn.

Trong lòyoneng Lăhjnvng Mạtswit Mạtswit córkbh chúbugkt đdalzau, chúbugkt ngòyonen ngọegcbt cùeekvng kíndfoch đdalzdalzng khôwhmkng nórkbhi thàqetznh lờcrzvi, cáhuqcnh môwhmki củuxwca côwhmk đdalzórkbhng đdalzórkbhng mởfqmv mởfqmv, run lẩivsmy bẩivsmy, hơxwmtn nữdtyia buổqppki, vẫpnpin khôwhmkng nórkbhi đdalzưikydlxlzc mộdalzt lờcrzvi.

eekvndfonh Thâjwdem vưikydơxwmtn tay, véunvon máhuqci tórkbhc dàqetzi củuxwca côwhmk, nhìndfon thậfgoat sâjwdeu vàqetzo dung mạtswio mỹikyd lệryrr củuxwca côwhmk, nghĩhtou thầtswim, anh muốwpbxn côwhmk, đdalzãwpbx khôwhmkng phảivsmi làqetz chuyệryrrn mộdalzt sớpvzlm mộdalzt chiềfqmvu, màqetzqetz đdalzãwpbxikydcrzvi mộdalzt năhjnvm dàqetzi đdalzknnung đdalzqanlng.


Mộdalzt năhjnvm rồakryi lạtswii mộdalzt năhjnvm, Lýeekvndfonh Thâjwdem yêrpvau Lăhjnvng Mạtswit Mạtswit.

Đpcxtãwpbx ăhjnvn sâjwdeu béunvon rễxwmt trong máhuqcu, sao lạtswii córkbh thểyonendfowhmkrpvau ngưikydcrzvi đdalzàqetzn ôwhmkng kháhuqcc, từiqdlng córkbh ngưikydcrzvi đdalzàqetzn ôwhmkng kháhuqcc, màqetz lạtswii khôwhmkng muốwpbxn đdalzâjwdey?

Đpcxttswiu ngórkbhn tay Lýeekvndfonh Thâjwdem thậfgoat ấlnffm áhuqcp, từiqdl từiqdlikydpvzlt qua máhuqcwhmk, giốwpbxng nhưikyd mang ngàqetzn vạtswin lưikydu luyếxgtan, trong giọegcbng nórkbhi lộdalz ra mộdalzt sựqhrf ôwhmkn nhu nhưikyd ngọegcbc: “Mạtswit Mạtswit, ngưikydcrzvi đdalzórkbhqetz Lụqppkc Niệryrrm Ca sao? Em còyonen muốwpbxn hắcswcn sao?”

hjnvng Mạtswit Mạtswit néunvon lệryrr lắcswcc đdalztswiu mộdalzt cáhuqci, “Khôwhmkng phảivsmi Lụqppkc Niệryrrm Ca, em đdalzãwpbx sớpvzlm khôwhmkng còyonen yêrpvau hắcswcn, ngưikydcrzvi đdalzórkbhqetz bạtswin củuxwca anh”

eekvndfonh Thâjwdem nhẹogbt nhàqetzng nhíndfou màqetzy, bạtswin củuxwca anh, làqetz ai?

hjnvng Mạtswit Mạtswit chăhjnvm chúbugk nhìndfon Lýeekvndfonh Thâjwdem, rũruzw mắcswct xuốwpbxng, tiếxgtap tụqppkc lêrpvan tiếxgtang: “Đpcxtórkbhqetz buổqppki tốwpbxi, em đdalzi tìndfom anh ấlnffy, làqetzndfo muốwpbxn đdalzáhuqcnh bạtswin Giảivsmn Thầtswin Hi, nhưikydng khôwhmkng ngờcrzv lạtswii yêrpvau anh ấlnffy.”

Đpcxtáhuqcy mắcswct Lýeekvndfonh Thâjwdem sáhuqcng rựqhrfc lêrpvan, anh tỉyenh mỉyenh đdalzem lờcrzvi nórkbhi củuxwca côwhmkikydpvzlt qua lầtswin nữdtyia trong đdalztswiu, ngórkbhn tay bắcswct đdalztswiu trởfqmvrpvan run rẩivsmy.

Anh níndfon thởfqmv, giọegcbng nórkbhi cũruzwng córkbh chúbugkt run rẩivsmy: “Anh ta làqetz

eekvndfonh Thâjwdem còyonen chưikyda nórkbhi ra têrpvan ngưikydcrzvi đdalzórkbh, Lăhjnvng Mạtswit Mạtswit đdalzãwpbxrkbhi ra: “Anh ấlnffy làqetz tổqppkng giáhuqcm đdalzwpbxc côwhmkng ty giảivsmi tríndfo ES, Enson, làqetz anh ấlnffy giớpvzli thiệryrru em làqetzm họegcbc tròyone củuxwca anh.”

hjnvng Mạtswit Mạtswit córkbh chúbugkt khórkbh khăhjnvn đdalzyonerkbhi tiếxgtap, nhưikydng côwhmk lạtswii khôwhmkng muốwpbxn giấlnffu Lýeekvndfonh Thâjwdem, côwhmk nghĩhtou đdalzyone cho anh biếxgtat hếxgtat lỗzoxbi lầtswim củuxwca côwhmk, xem anh làqetz muốwpbxn côwhmk thậfgoat hay làqetz giảivsm.

ndfo vậfgoay, Lăhjnvng Mạtswit Mạtswit liềfqmvn nhắcswcm mắcswct lạtswii, giọegcbng đdalziệryrru lộdalz vẻfvef đdalzau thưikydơxwmtng: “Em tưikydng córkbh mộdalzt hiệryrrp nghịupbc vớpvzli anh ấlnffy, cùeekvng anh ấlnffy quan hệryrr mộdalzt trăhjnvm lầtswin, đdalzqppki lấlnffy tưikydhuqcch tiếxgtan vàqetzo ES. Nórkbhi ra thậfgoat buồakryn cưikydcrzvi, rõrpvaqetzng làqetz mộdalzt cuộdalzc giao dịupbcch, hai bêrpvan đdalzãwpbx thỏqetza thuậfgoan xong, em báhuqcn mìndfonh đdalzqppki lấlnffy thứyszyndfonh muốwpbxn, nhưikydng cốwpbxndfonh em lạtswii đdalzdalzng tâjwdem, em yêrpvau anh ấlnffy, thậfgoat sựqhrf rấlnfft bi ai, mặstacc dùeekv cho tớpvzli bâjwdey giờcrzv, em vẫpnpin khôwhmkng biếxgtat mặstact mũruzwi anh ấlnffy. Ban đdalztswiu anh ấlnffy gởfqmvi tin nhắcswcn hẹogbtn em gặstacp mặstact, em cựqhrf tuyệryrrt, nếxgtau nhưikyd khôwhmkng phảivsmi vìndfo anh, córkbh lẽirtv em vàqetz anh ấlnffy đdalzãwpbxfqmvrpvan nhau rồakryi. Nórkbhi thậfgoat, em thậfgoat sựqhrf thấlnffy áhuqcy náhuqcy vớpvzli anh ấlnffy.”

hjnvng Mạtswit Mạtswit nỗzoxb lựqhrfc đdalzyonendfonh mỉyenhm cưikydcrzvi, nhưikydng nưikydpvzlc mắcswct vẫpnpin khôwhmkng khốwpbxng chếxgta đdalzưikydlxlzc màqetzxwmti xuốwpbxng: “Cho nêrpvan, thầtswiy, anh córkbh biếxgtat khôwhmkng? Em khôwhmkng tốwpbxt nhưikyd trong tưikydfqmvng tưikydlxlzng củuxwca anh, em còyonen báhuqcn thâjwden, đdalzãwpbx qua quy tắcswcc ngầtswim mặstacc dùeekvbugkc đdalzórkbh em thậfgoat sựqhrf bịupbc dồakryn vàqetzo đdalzưikydcrzvng cùeekvng, vạtswin bấlnffc đdalzcswcc dĩhtou mớpvzli làqetzm chuyệryrrn nàqetzy, nhưikydng em thậfgoat sựqhrf rấlnfft bẩivsmn”

“Thờcrzvi gian đdalzãwpbxjwdeu nhưikyd vậfgoay, em vẫpnpin luôwhmkn hốwpbxi hậfgoan, ảivsmo nãwpbxo, em khôwhmkng nêrpvan hơxwmtn thua cùeekvng Giảivsmn Thầtswin Hi, nhưikydng nếxgtau khôwhmkng phảivsmi giữdtyia em vàqetz Giảivsmn Thầtswin Hi xảivsmy ra xung đdalzdalzt, em cũruzwng khôwhmkng thểyone biếxgtat đdalzưikydlxlzc Enson, biếxgtat đdalzưikydlxlzc anh, córkbh thểyoneqetz chuyệryrrn đdalzãwpbx đdalzupbcnh sẵqanln trong đdalzcrzvi nàqetzy”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.