Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 715 : Tôi làm phù rể cho em (5)

    trước sau   
rqszng Mạaegrt Mạaegrt nghe ra trong giọcnetng cókdpu củbadwa Lýsfycqkqjnh Thârmuum cókdpu ýsfyc chìqkqj tríaegrch, côsuwewmcdi sợrmuujbyai, cúzmexi đsfycbadwu, khôsuweng dátoefm nhìqkqjn anh.

Xửcbuasfyc thếdphsdphso?

fabxn cókdpu thểvghj xửcbuasfyc thếdphsdphso?

Đbqrnátoefy lòfabxng Lărqszng Mạaegrt Mạaegrt nổtsxki lêkxbtn vẻgtah khổtsxk sởtoef, côsuwe gian nan kéfgjfo kéfgjfo khókdpue môsuwei,nókdpui: “Chuyệxxjxn tìqkqjnh đsfycêkxbtm đsfycókdpu, em rấkxbtt xin lỗcbuai, thậtccyt xin lỗcbuai. Thậtccyt xin lỗcbuai, mong anh khôsuweng nêkxbtn tứvcrpc giậtccyn!”

sfycqkqjnh Thârmuum nhìqkqjn Lărqszng Mạaegrt Mạaegrt, khókdpue môsuwei mang theo nụxwvgswwzkxfii giễluhmu cợrmuut, anh vẫtsxkn dùzmexng giọcnetng đsfyciệxxjxu khôsuweng nókdpung khôsuweng lạaegrnh nhưswwzyeaf tiếdphsp lờkxfii côsuwekdpui: “tôsuwei khôsuweng muốzeyan tứvcrpc giậtccyn! Em cảvghjm thấkxbty bạaegrn gátoefi củbadwa ngưswwzkxfii anh em mìqkqjnh nửcbuaa đsfycêkxbtm lẻgtahn vàdphso phòfabxng củbadwa mìqkqjnh, leo lêkxbtn giưswwzkxfing củbadwa mìqkqjnh, tôsuwei cókdpu thểvghj khôsuweng tứvcrpc giậtccyn sao?”

“Tôsuwei Lýsfycqkqjnh Thârmuum mặxwvgc dùzmex thíaegrch em Lărqszng Mạaegrt Mạaegrt, nhưswwzng tôsuwei cũyeafng thíaegrch cókdpu giớyeafi hạaegrn, nếdphsu nhưswwzkdpu mộozzut ngàdphsy, Tôsuwe Thầbadwn cậtccyu ta, biếdphst giữuipqa chúzmexng ta xảvghjy ra chuyệxxjxn nàdphsy, em nókdpui xem, tôsuwei phảvghji ărqszn nókdpui nhưswwz thếdphsdphso vớyeafi ngưswwzkxfii anh em củbadwa tôsuwei đsfycârmuuy?”


rqszng Mạaegrt Mạaegrt ârmuun hậtccyn cúzmexi thấkxbtp đsfycbadwu, sau lưswwzng củbadwa côsuwe hiệxxjxn đsfycbadwy mồevogsuwei lạaegrnh, côsuwe cắtexpn cắtexpn môsuwei dưswwzyeafi nókdpui: “Anh khôsuweng nókdpui, em cũyeafng khôsuweng nókdpui, anh ấkxbty sẽozzu khôsuweng biếdphst.”

Mặxwvgc dùzmex anh ấkxbty biếdphst, anh ấkxbty cũyeafng khôsuweng ngạaegri.

Trong đsfycátoefy lòfabxng củbadwa Lărqszng Mạaegrt Mạaegrt tiếdphsp tụxwvgc lặxwvgng lẽozzu bổtsxk sung mộozzut cârmuuu nhưswwz thếdphs.

sfycqkqjnh Thârmuum nghĩslif, nếdphsu nhưswwz khôsuweng phảvghji mìqkqjnh đsfycãjbya đsfyci tìqkqjm Tôsuwe Thầbadwn, biếdphst đsfycưswwzrmuuc mộozzut chúzmext ýsfyc nghĩslif trong lòfabxng côsuwe, e rằxwvgng hiệxxjxn tạaegri anh đsfycãjbya tứvcrpc giậtccyn bókdpup chếdphst côsuwe!

toefi gìqkqj gọcneti làdphs anh khôsuweng nókdpui, côsuwe khôsuweng nókdpui, sẽozzu khôsuweng cókdpu ngưswwzkxfii biếdphst đsfycârmuuy?

suwe thếdphsdphso, sau khi bịatbk đsfycàdphsn ôsuweng ărqszn sạaegrch sẽozzu, tuyệxxjxt nhiêkxbtn khôsuweng biếdphst đsfycòfabxi lạaegri côsuweng đsfycaegro nêkxbtn thuộozzuc vềkxbtqkqjnh sao?

sfycqkqjnh Thârmuum nhìqkqjn Lărqszng Mạaegrt Mạaegrt, átoefnh mắtexpt mang theo mộozzut tia lạaegrnh lùzmexng, ârmuum thanh cũyeafng ârmuum trầbadwm đsfycátoefng sợrmuu: “em cho rằxwvgng tôsuwei sau khi đsfycãjbyadphsm cho ngưswwzkxfii anh em bịatbk cắtexpm sừzervng, còfabxn cókdpu thểvghj đsfyczeyai mặxwvgt vớyeafi cậtccyu ta giốzeyang nhưswwz em, coi nhưswwz chưswwza từzervng cókdpu chuyệxxjxn gìqkqj xảvghjy ra sao?”

rqszng Mạaegrt Mạaegrt bịatbksfycqkqjnh Thârmuum làdphsm cho sợrmuu đsfycếdphsn thârmuun thểvghj run rẩykpcy, tay nhỏyovifgjf củbadwa côsuwezmexng sứvcrpc siếdphst chặxwvgt, mókdpung tay cắtexpm vàdphso trong lòfabxng bàdphsn tay, côsuwe lạaegri khôsuweng cảvghjm thấkxbty đsfycau đsfycyeafn chúzmext nàdphso.

suwe muốzeyan nókdpui cho anh biếdphst, anh khôsuweng cầbadwn đsfycau lòfabxng, Tôsuwe Thầbadwn sẽozzu khôsuweng trátoefch tộozzui anh, anh khôsuweng hềkxbtkdpu lỗcbuai vớyeafi anh ấkxbty.

Nhưswwzng làdphs, nếdphsu đsfycvghj cho anh biếdphst, đsfycârmuuy tấkxbtt cảvghj chỉzeyadphs mộozzut vởtoef kịatbkch giữuipqa côsuwedphssuwe Thầbadwn giàdphsn dựaegrng, lừzerva gạaegrt anh.

Anh sẽozzu tứvcrpc giậtccyn hơwmcdn, huốzeyang chi đsfycârmuuy làdphs muốzeyan cho anh chếdphst târmuum, cókdpu thểvghj đsfycvghj cho anh hoàdphsn toàdphsn chátoefn ghéfgjft côsuwe!

rqszng Mạaegrt Mạaegrt miễluhmn cưswwzslifng ngẩykpcng đsfycbadwu, nhìqkqjn chằxwvgm chằxwvgm Lýsfycqkqjnh Thârmuum khẩykpcn trưswwzơwmcdng mởtoef miệxxjxng nókdpui: “Vậtccyy anh muốzeyan nhưswwz thếdphsdphso? Chẳscjnng lẽozzu anh bắtexpt em nókdpui vớyeafi Tôsuwe Thârmuun, chúzmexng ta đsfycãjbyakxbtn giưswwzkxfing vớyeafi nhau rồevogi hảvghj?”

sfycqkqjnh Thârmuum héfgjf mắtexpt nhìqkqjn chằxwvgm chằxwvgm Lărqszng Mạaegrt Mạaegrt.

“Huốzeyang chi, hai chúzmexng ta đsfyckxbtu làdphs ngưswwzkxfii lớyeafn, chúzmexng ta nêkxbtn cókdpu trátoefch nhiệxxjxm vớyeafi bảvghjn thârmuun. cátoefi nhìqkqjn thôsuweng hiểvghju.” Khi côsuwekdpui nhữuipqng lờkxfii nàdphsy, đsfycátoefy lòfabxng côsuwe nhỏyovitoefu, cókdpu trờkxfii mớyeafi biếdphst nếdphsu nhưswwzsuwedphs mộozzut côsuwetoefi trong trắtexpng, côsuwe nhấkxbtt đsfycatbknh sẽozzu tiếdphsp nhậtccyn tìqkqjnh yêkxbtu củbadwa Lýsfycqkqjnh Thârmuum.

rqszng Mặxwvgt Mạaegrt làdphsm ra vẻgtah cho mìqkqjnh thậtccyt bàdphsng quang mởtoef miệxxjxng nókdpui tiếdphsp: “Hơwmcdn nữuipqa anh cũyeafng khôsuweng thua thiệxxjxt, loạaegri chuyệxxjxn nàdphsy, đsfycàdphsn ôsuweng luôsuwen làdphsswwztoefng!”

Trong nhátoefy mắtexpt sắtexpc mặxwvgt Lýsfycqkqjnh Thârmuum trởtoefkxbtn đsfycen tốzeyai, anh nhìqkqjn chằxwvgm chằxwvgm Lărqszng Mạaegrt Mạaegrt, khôsuweng chớyeafp mắtexpt.

rqszng Mạaegrt Mạaegrt cảvghjm thấkxbty Lýsfycqkqjnh Thârmuum nhưswwz thếdphs trôsuweng rấkxbtt khủbadwng bốzeya, Lýsfycqkqjnh Thârmuum khôsuweng nókdpui lờkxfii nàdphso, côsuwe lạaegri càdphsng khôsuweng giátoefm nókdpui chuyệxxjxn, con ngưswwzơwmcdi đsfycvghjo tớyeafi đsfycvghjo lui khôsuweng cókdpu đsfyciểvghjm dừzervng.

Khôsuweng khíaegr trong phòfabxng nắtexpng đsfyccnetng, cókdpu chúzmext lạaegrnh lẽozzuo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.