Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 712 : Tôi làm phụ rể cho em (2)
Lúzrbc c nànasx y néfkwm t mặbegp t Lývdms Tìtzdy nh Thâefyv m mớzrbc i chuyểitwp n tốrpfz t mộsjhv t chúzrbc t, Tôdmlm Thầitwp n vộsjhv i vànasx ng nóixft i tiếtzdy p: “Sau đhroy óixft chízrbc nh lànasx nhữxqbn ng chuyệyqhs n cậvdms u thấtwzx y, ngànasx y đhroy óixft ởnasx trong biệyqhs t thựmvkc , thậvdms t ra lúzrbc c đhroy óixft tôdmlm i nóixft i nhưcklj vậvdms y lànasx bởnasx i vìtzdy ...”
Tôdmlm Thầitwp n nhìtzdy n gưcklj ơvjyo ng mặbegp t Lývdms Tìtzdy nh Thâefyv m, sau đhroy óixft mớzrbc i vụwekr ng vềhzmi nóixft i: “Lúzrbc c đhroy óixft côdmlm ấtwzx y đhroy ứjuws ng ởnasx cầitwp u thang, cho nêgjkr n, khi cạoiiz u nóixft i nhữxqbn ng lờspdu i kia, côdmlm ấtwzx y đhroy ềhzmi u nghe đhroy ưcklj ợisxq c.”
Đxqbn ộsjhv t nhiêgjkr n sắivns c mặbegp t Lývdms Tìtzdy nh Thâefyv m trởnasx nêgjkr n cựmvkc c kỳdmlm khóixft coi.
Ngànasx y ấtwzx y anh nhớzrbc rõkdfy vìtzdy đhroy ểitwp cho Tôdmlm Thầitwp n an tâefyv m, anh nóixft i rấtwzx t khôdmlm ng đhroy ểitwp ývdms , rấtwzx t lànasx lỗfxsb mãtzdy ng.
Anh nóixft i, mộsjhv t ngưcklj ờspdu i phụwekr nữxqbn đhroy ãtzdy ...
Tôdmlm Thầitwp n nhìtzdy n chằkafy m chằkafy m đhroy ázrbc y mắivns t đhroy ang dao đhroy ộsjhv ng củfyyh a Lývdms Tìtzdy nh Thâefyv m, đhroy i lêgjkr n phízrbc a trưcklj ớzrbc c mộsjhv t bưcklj ớzrbc c nóixft i: “Cho nêgjkr n tôdmlm i lànasx m nhưcklj vậvdms y, lànasx bởnasx i vìtzdy tôdmlm i muốrpfz n biếtzdy t cuốrpfz i cùvzcs ng côdmlm ấtwzx y cóixft thízrbc ch cậvdms u hay khôdmlm ng, nếtzdy u nhưcklj côdmlm ấtwzx y thízrbc ch cậvdms u thìtzdy khi nghe cậvdms u nóixft i nhưcklj vậvdms y, côdmlm ấtwzx y nhấtwzx t đhroy ịdhif nh sẽbzcr đhroy au lòdmlm ng, ngưcklj ợisxq c lạoiiz i, nếtzdy u nhưcklj côdmlm ấtwzx y khôdmlm ng thízrbc ch cậvdms u, thìtzdy cho dùvzcs cậvdms u cóixft nóixft i gìtzdy côdmlm ấtwzx y cũatrn ng sẽbzcr bìtzdy nh thưcklj ờspdu ng, huốrpfz ng chi, lúzrbc c tôdmlm i ra khỏtxdj i phòdmlm ng ngủfyyh sau khi nhậvdms n đhroy ưcklj ợisxq c đhroy iệyqhs n thoạoiiz i củfyyh a cậvdms u, còdmlm n đhroy ặbegp c biệyqhs t nóixft i vớzrbc i côdmlm ấtwzx y tôdmlm i vànasx cậvdms u hẹisxq n nhau ra ngoànasx i đhroy ểitwp đhroy ázrbc nh nhau, sau đhroy óixft côdmlm ấtwzx y còdmlm n đhroy ặbegp c biệyqhs t đhroy ưcklj a cho tôdmlm i mộsjhv t câefyv y gậvdms y to vànasx nóixft i khôdmlm ng cầitwp n nhiềhzmi u lờspdu i, chỉfwzn cầitwp n dùvzcs ng sứjuws c, tốrpfz t nhấtwzx t lànasx đhroy ázrbc nh cậvdms u chếtzdy t đhroy i.”
Lúzrbc c nànasx y Tôdmlm Thầitwp n thấtwzx y sắivns c mặbegp t Lývdms Tìtzdy nh Thâefyv m khôdmlm ng còdmlm n âefyv m trầitwp m, đhroy ázrbc ng sợisxq nhưcklj trưcklj ớzrbc c đhroy ázrbc y lòdmlm ng mớzrbc i hơvjyo i an tâefyv m mộsjhv t chúzrbc t, lázrbc gan cũatrn ng lớzrbc n hơvjyo n mộsjhv t ízrbc t, tiếtzdy p tụwekr c lảugbw m nhảugbw m nóixft i: “Tôdmlm i lậvdms p tứjuws c cốrpfz ývdms dọuwia a côdmlm ấtwzx y mộsjhv t trậvdms n, dùvzcs sao trong lòdmlm ng tôdmlm i cũatrn ng biếtzdy t rõkdfy côdmlm ấtwzx y đhroy ang diễhgas n tròdmlm , nếtzdy u nhưcklj côdmlm ấtwzx y đhroy i ra ngoànasx i vớzrbc i tôdmlm i, nhấtwzx t đhroy ịdhif nh sẽbzcr lo lắivns ng tôdmlm i đhroy ázrbc nh cậvdms u bịdhif thưcklj ơvjyo ng. Cho nêgjkr n, Tìtzdy nh Thâefyv m, bâefyv y giờspdu cậvdms u cóixft thấtwzx y tôdmlm i dụwekr ng tâefyv m thếtzdy nànasx o rồgntd i chưcklj a. Tấtwzx t cảugbw mọuwia i chuyệyqhs n tôdmlm i đhroy ềhzmi u vìtzdy cậvdms u, tôdmlm i chízrbc nh lànasx ngưcklj ờspdu i trong quâefyv n đhroy ịdhif ch, đhroy ànasx o bớzrbc i tìtzdy nh hìtzdy nh, căcklj n cứjuws vànasx o kinh nghiệyqhs m quen biếtzdy t nhiềhzmi u phụwekr nữxqbn , thìtzdy tôdmlm i chắivns c chắivns n rằkafy ng nhữxqbn ng tin tứjuws c đhroy óixft lànasx đhroy úzrbc ng!”
Tôdmlm Thầitwp n chớzrbc p chớzrbc p mắivns t vớzrbc i phízrbc a Lývdms Tìtzdy nh Thâefyv m, đhroy ặbegp c biệyqhs t nhỏtxdj giọuwia ng, thầitwp n bízrbc nóixft i: “Đxqbn êgjkr m đhroy óixft , cậvdms u đhroy oázrbc n xem côdmlm ấtwzx y ra sao?”
“Hôdmlm m đhroy óixft côdmlm ấtwzx y ngồgntd i ởnasx trêgjkr n giờspdu ng khóixft c cảugbw đhroy êgjkr m! Tôdmlm i nằkafy m trêgjkr n ghếtzdy sa lon, cázrbc ch côdmlm ấtwzx y xa nhưcklj vậvdms y, thỉfwzn nh thoảugbw ng cũatrn ng cóixft thểitwp nghe thấtwzx y tiếtzdy ng nứjuws c nởnasx củfyyh a côdmlm ấtwzx y.”
“Cho nêgjkr n, Tìtzdy nh Thâefyv m, tôdmlm i cóixft thểitwp chắivns c chắivns n vớzrbc i cậvdms u rằkafy ng, đhroy ázrbc y lòdmlm ng Lăcklj ng Mạoiiz t Mạoiiz t nhấtwzx t đhroy ịdhif nh rấtwzx t thízrbc ch cậvdms u!”
Nhấtwzx t thờspdu i, sắivns c mặbegp t Lývdms Tìtzdy nh Thâefyv m biếtzdy n đhroy ổxekq i.
Đxqbn êgjkr m hôdmlm m ấtwzx y, côdmlm khóixft c sau khi nghe đhroy ưcklj ợisxq c nhữxqbn ng lờspdu i anh nóixft i?
Đxqbn ázrbc y lòdmlm ng củfyyh a côdmlm còdmlm n quan tâefyv m đhroy ếtzdy n anh, cóixft đhroy úzrbc ng hay khôdmlm ng?
Nếtzdy u khôdmlm ng tạoiiz i sao côdmlm lạoiiz i thưcklj ơvjyo ng tâefyv m nhưcklj vậvdms y?
Côdmlm quan tâefyv m anh, côdmlm còdmlm n quan tâefyv m đhroy ếtzdy n anh.
Bâefyv y giờspdu Lývdms Tìtzdy nh Thâefyv m khôdmlm ng biếtzdy t hìtzdy nh dung cảugbw m giázrbc c ởnasx đhroy ázrbc y lòdmlm ng củfyyh a mìtzdy nh nhưcklj thếtzdy nànasx o? Cảugbw m giázrbc c đhroy óixft giốrpfz ng nhưcklj ngãtzdy vànasx o trong Đxqbn ịdhif a ngụwekr c, đhroy au đhroy ếtzdy n khôdmlm ng muốrpfz n sốrpfz ng thìtzdy đhroy ộsjhv t nhiêgjkr n pházrbc t hiệyqhs n đhroy âefyv y chỉfwzn lànasx mộsjhv t cơvjyo n ázrbc c mộsjhv ng. Anh vẫqrui n sốrpfz ng ởnasx nhâefyv n gian, khôdmlm ng đhroy úzrbc ng, hắivns n lànasx đhroy i Thiêgjkr n đhroy ưcklj ờspdu ng.
Thìtzdy ra lànasx , trờspdu i cao cũatrn ng khôdmlm ng cóixft từugbw bỏtxdj anh.
Thìtzdy ra lànasx , trờspdu i cao còdmlm n thưcklj ơvjyo ng tiếtzdy c anh.
Thờspdu i gian trưcklj ớzrbc c, anh còdmlm n suy nghĩwuuy anh nguyệyqhs n ývdms hy sinj vậvdms n mệyqhs nh cảugbw đhroy ờspdu i mìtzdy nh chỉfwzn đhroy ểitwp đhroy ổxekq i lấtwzx y việyqhs c lànasx m cho Lăcklj ng Mạoiiz t Mạoiiz t thízrbc ch anh.
Lúzrbc c đhroy óixft anh nghĩwuuy rằkafy ng hy vọuwia ng đhroy óixft rấtwzx t xa vờspdu i, nhưcklj ng bâefyv y giờspdu , khi Tôdmlm Thầitwp n nóixft i nhữxqbn ng lờspdu i nànasx y vớzrbc i anh thìtzdy đhroy ázrbc y lòdmlm ng anh rấtwzx t vui mừugbw ng.
Anh nghĩwuuy , đhroy iềhzmi u hạoiiz nh phúzrbc c nhấtwzx t trong cuộsjhv c sốrpfz ng chízrbc nh lànasx khi yêgjkr u mộsjhv t ngưcklj ờspdu i đhroy ếtzdy n mứjuws c chếtzdy t đhroy i sốrpfz ng lạoiiz i vànasx nhậvdms n ra ngưcklj ờspdu i đhroy óixft cũatrn ng yêgjkr u mìtzdy nh.
Đxqbn ázrbc y lòdmlm ng Lývdms Tìtzdy nh Thâefyv m rung chuyểitwp n, cázrbc c loạoiiz i cảugbw m xúzrbc c lẫqrui n lộsjhv n, xázrbc o trộsjhv n. Đxqbn âefyv y lànasx lầitwp n đhroy ầitwp u trong lòdmlm ng anh cóixft nhiềhzmi u cảugbw m xúzrbc c lẫqrui n lộsjhv n nhưcklj vậvdms y.
Tô
Đ
Ngà
Anh nó
Tô
Lú
Tô
“Hô
“Cho nê
Nhấ
Đ
Đ
Nế
Cô
Bâ
Thì
Thì
Thờ
Lú
Anh nghĩ
Đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.