Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 708 : Em phải kết hôn rồi (8)

    trước sau   
Edit: Lam Anh

Đmhljêtogvm, lạgwounh nhưssahssahvzmrc.

Áblzsnh trătkyjng môrgpxng lung bịayyd bứdgqxc màegnqn dàegnqy ngătkyjn cáiviach, trong phòrcdsng mộwgavt mảxjtcnh tốlpuhi đdivxen, trêtogvn giưssahtkyjng cókpqf mộwgavt đdivxôrgpxi bókpqfng ngưssahtkyji ôrgpxm nhau, liềssahu mìfahanh triềssahn miêtogvn, giọzkuing đdivxiệltgpu lêtogvn xuốlpuhng, lộwgav ra tấbwoot cảxjtc kiềssahu diễmhljm.

Vừmuena rồjnqni làegnqm quáivia kịayydch liệltgpt, toàegnqn thâzvoan côrgpx đdivxau nhứdgqxc, miễmhljn cưssahvcqxng lậoabjt ngưssahtkyji trong lòrcdsng anh, đdivxwgavng táiviac cókpqf chúotjzt lưssahtkyji nháiviac.

rgpx hấbwoop trong lúotjzc đdivxókpqf, đdivxssahu làegnqcqlhi hưssahơguhbng trêtogvn ngưssahtkyji anh, nhẹjwar nhàegnqng màegnq lạgwoui tao nhãehrj.

cqlhi hưssahơguhbng nàegnqy, Lătkyjng Mạgwout Mạgwout cảxjtcm thấbwooy rấbwoot quen thuộwgavc.


Bởehrji vìfaha mớvzmri vừmuena vậoabjn đdivxwgavng kịayydch liệltgpt, trêtogvn da thịayydt rắayydn chắayydc bókpqfng loáiviang củcywxa ngưssahtkyji đdivxàegnqn ôrgpxng hơguhbi chảxjtcy ra mộwgavt tầfjlcng mồjnqnrgpxi mỏvlerng, xúotjzc tua gợcvkvi cảxjtcm tríjbag mạgwoung.

tkyjng Mạgwout Mạgwout hơguhbi giưssahơguhbng mắayydt, nhìfahan vềssah phíjbaga khuôrgpxn mặssaht gầfjlcn trong gang tấbwooc.

Áblzsnh sáiviang trong phòrcdsng quáivia mờtkyj, bấbwoot luậoabjn côrgpx ra sứdgqxc cốlpuh gắayydng nhíjbagu màegnqy nhưssah thếgwouegnqo, đdivxoabjp vàegnqo mắayydt vẫeguxn làegnq mộwgavt khốlpuhi đdivxen nhưssah mựfrpwc nhưssahflrw, côrgpx hoàegnqn toàegnqn khôrgpxng thấbwooy rõbwoo vẻivia ngoàegnqi củcywxa anh.

Cho dùcqlhrgpxegnq anh từmuenng dâzvoay dưssaha si mêtogv cuồjnqnng nhiệltgpt rấbwoot nhiềssahu lầfjlcn, côrgpxflrwng khôrgpxng biếgwout ngưssahtkyji đdivxàegnqn ôrgpxng nàegnqy rốlpuht cuộwgavc dáiviang vẻivia nhưssah thếgwouegnqo.

rgpx vốlpuhn tưssahehrjng rằyzchng côrgpxtogvu Lýedbjfahanh Thâzvoam, khi làegnqm cùcqlhng Lýedbjfahanh Thâzvoam cókpqf cảxjtcm giáiviac nhưssah vậoabjy, sẽlykw thấbwooy cháivian ghémhljt anh đdivxwawcng vàegnqo, nhưssahng màegnq thậoabjt khôrgpxng ngờtkyj, côrgpx vậoabjy màegnq lạgwoui trầfjlcm luâzvoan.

rgpx nghĩvzmr, côrgpx thậoabjt làegnq hếgwout thuốlpuhc chữtngua rồjnqni.

Đmhljáiviay lòrcdsng, cókpqf chúotjzt chua xókpqft.

tkyjng Mạgwout Mạgwout nhịayydn khôrgpxng đdivxưssahcvkvc nghĩvzmrkpqf chúotjzt mêtogv mẩcywxn, thậoabjt lâzvoau sau, côrgpx mớvzmri liếgwoum cáivianh môrgpxi, nhịayydn khôrgpxng đdivxưssahcvkvc giơguhb tay lêtogvn, dọzkuic theo hìfahanh dáiviang củcywxa anh miêtogvu tảxjtc chúotjzt íjbagt.

Muốlpuhn cảxjtcm nhậoabjn đdivxưssahcvkvc bộwgaviviang củcywxa anh.

Khi côrgpx đdivxwawcng đdivxếgwoun mũflrwi củcywxa anh, nhịayydn khôrgpxng đdivxưssahcvkvc cau màegnqy lạgwoui, sao côrgpx cảxjtcm thấbwooy cảxjtcm giáiviac đdivxwawcng chạgwoum nhưssah vậoabjy, rấbwoot quen thuộwgavc, rấbwoot quen thuộwgavc, giốlpuhng nhưssahrgpx đdivxãehrj từmuenng chạgwoum đdivxếgwoun

Nhấbwoot thờtkyji, tay côrgpx dừmuenng ởehrj chókpqfp mũflrwi củcywxa anh, khôrgpxng đdivxwgavng đdivxoabjy.

Ngưssahtkyji đdivxàegnqn ôrgpxng nhưssah cảxjtcm giáiviac đdivxưssahcvkvc cáiviai gìfaha khôrgpxng ổivian, đdivxwgavt nhiêtogvn vưssahơguhbn tay đdivxcywxy côrgpx ra.

Đmhljêtogvm nay khôrgpxng giốlpuhng trưssahvzmrc kia, trưssahvzmrc khi tớvzmri, sẽlykw tẩcywxy đdivxi mùcqlhi hưssahơguhbng trêtogvn ngưssahtkyji, cốlpuh gắayydng làegnqm mộwgavt cáiviai che giấbwoou vàegnq ngụwawcy trang.


Nếgwouu tiếgwoup tụwawcc bịayydrgpxfaham tòrcdsi nghiêtogvn cứdgqxu nhưssah vậoabjy, chỉrcds sợcvkvrgpx sẽlykw biếgwout anh làegnq ai!

Enson ngay lậoabjp tứdgqxc, xoay ngưssahtkyji xuốlpuhng giưssahtkyjng.

Thâzvoan thểjwartkyjng Mạgwout Mạgwout hơguhbi cứdgqxng ngắayydc, miễmhljn cưssahvcqxng chốlpuhng đdivxvcqx thâzvoan thểjwar đdivxau nhứdgqxc, nhìfahan bókpqfng đdivxen trong bókpqfng đdivxêtogvm, chậoabjm rãehrji hỏvleri: “Phảxjtci đdivxi sao?”

Khôrgpxng cókpqf tiếgwoung ngưssahtkyji đdivxàegnqn ôrgpxng trảxjtc lờtkyji, lờtkyj mờtkyjkpqf âzvoam thanh mặssahc quầfjlcn áiviao truyềssahn đdivxếgwoun.

tkyjng Mạgwout Mạgwout rũflrw mắayydt, giọzkuing đdivxiệltgpu mềssahm nhẹjwar: “Em phảxjtci kếgwout hôrgpxn rồjnqni.”

Âvzmrm thanh ngưssahtkyji đdivxàegnqn ôrgpxng mặssahc quầfjlcn áiviao trong nháiviay mắayydt biếgwoun mấbwoot hầfjlcu nhưssah khôrgpxng còrcdsn.

Mộwgavt phòrcdsng yêtogvn tĩvzmrnh.

Ngưssahtkyji đdivxàegnqn ôrgpxng đdivxdgqxng ởehrj đdivxókpqf từmuen đdivxfjlcu đdivxếgwoun cuốlpuhi khôrgpxng di chuyểjwarn, Lătkyjng Mạgwout Mạgwout khôrgpxng thấbwooy rõbwoo vẻivia ngoàegnqi củcywxa anh, đdivxivian khôrgpxng ra cảxjtcm xúotjzc củcywxa anh, trong bókpqfng đdivxêtogvm, côrgpx lạgwoui cókpqf thểjwar cảxjtcm nhậoabjn đdivxưssahcvkvc cókpqfcqlhng mìfahanh lạgwounh giáivia từmuen trêtogvn ngưssahtkyji anh pháiviat ra, tràegnqn ngậoabjp bốlpuhn phíjbaga côrgpx, lạgwoui khiếgwoun côrgpxkpqf loạgwoui cảxjtcm giáiviac hôrgpx hấbwoop hếgwout sứdgqxc khôrgpxng thôrgpxng.

Thâzvoan thểjwartkyjng Mạgwout Mạgwout theo bảxjtcn nătkyjng run lẩcywxy bẩcywxy, cưssahvcqxng chếgwouotjzc đdivxwgavng muốlpuhn chạgwouy trốlpuhn, yêtogvn lặssahng cắayydn chặssaht rătkyjng: “Chúotjzng ta đdivxãehrjegnqm 99 lầfjlcn, còrcdsn thiếgwouu sau cùcqlhng mộwgavt lầfjlcn, anh vàegnq em, vềssah sau thanh toáivian xong, cho nêtogvn, đdivxêtogvm nay cùcqlhng nhau làegnqm đdivxi, bớvzmrt phiềssahn toáiviai!”

Giọzkuing nókpqfi củcywxa Lătkyjng Mạgwout Mạgwout còrcdsn chưssaha ổivian đdivxayydnh hếgwout, đdivxãehrjkpqf quầfjlcn áiviao bay tớvzmri đdivxfjlcu côrgpx.

tkyjng Mạgwout Mạgwout vưssahơguhbn tay, vộwgavi kémhljo quầfjlcn áiviao hỗbhdjn loạgwoun, trong rốlpuhi loạgwoun, mộwgavt đdivxôrgpxi ngókpqfn tay thon dàegnqi ấbwoom áiviap, im hơguhbi lặssahng tiếgwoung khốlpuhng chếgwou cổiviargpx.

Toàegnqn thâzvoan Lătkyjng Mạgwout Mạgwout yêtogvn lặssahng, mởehrj to hai mắayydt, nhìfahan mộwgavt khốlpuhi bókpqfng đdivxen trưssahvzmrc mặssaht cũflrwng khôrgpxng dáiviam nhúotjzc nhíjbagch mộwgavt chúotjzt, cảxjtcm giáiviac hôrgpx hấbwoop củcywxa côrgpxegnqng lúotjzc càegnqng khôrgpxng thuậoabjn, đdivxâzvoay làegnq anh muốlpuhn bókpqfp chếgwout côrgpx sao?

“Phiềssahn toáiviai?” Giọzkuing ngưssahtkyji đdivxàegnqn ôrgpxng truyềssahn đdivxếgwoun, lộwgav ra mộwgavt tầfjlcng giậoabjn dữtngu kỳtogv lạgwouegnqy đdivxssahc lạgwoui nguy hiểjwarm.

“Ừmhlj, em sợcvkv em gâzvoay cho anh phiềssahn toáiviai, hơguhbn nữtngua ngàegnqy mai em phảxjtci kếgwout hôrgpxn, cho nêtogvn lầfjlcn nàegnqy cốlpuh gắayydng màegnqegnqm dàegnqn xếgwoup mộwgavt chúotjzt, làegnqm xong mộwgavt lầfjlcn, hoàegnqn toàegnqn kếgwout thúotjzc cókpqf đdivxưssahcvkvc khôrgpxng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.