Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 682 : Trở thành người phụ nữ của anh em (12)
Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m nhìzqnx n Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t cúgqaw i đhlsi ầuizp u, cônqfm gáwmuk i bởxsxt i vìzqnx anh châjjrd n tay hơhkuy i luốozeh ng cuốozeh ng, làazvt m anh đhlsi au lòhvol ng, cáwmuk i loạmgku i đhlsi au lòhvol ng nàazvt y vốozeh n đhlsi ịrdnm nh tráwmuk ch cứmtgu nhưazvt ng khônqfm ng thểmtgu chỉjajd tríymqu ch ra ngoàazvt i, cuốozeh i cùjjrd ng chỉjajd thởxsxt dàazvt i mộmuas t tiếyqkj ng, giọycnb ng nówmuk i mềsobx m mạmgku i hơhkuy n rấiaij t nhiềsobx u, nhẹwmuk giọycnb ng hỏtara i: “Mạmgku t Mạmgku t, mộmuas t nălzsx m nay, em cówmuk khỏtara e khônqfm ng?”
Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t khônqfm ng nghĩyqkj đhlsi ếyqkj n tháwmuk i đhlsi ộmuas củhqso a Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m bỗmgku ng nhiêhggg n thay đhlsi ổxaeb i nhưazvt vậumtw y, Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t ngẩkfwn ng đhlsi ầuizp u, nhìzqnx n anh, hơhkuy i ngẩkfwn n ngưazvt ờwkwf i, mộmuas t lúgqaw c lâjjrd u sau, mớmklk i nhẹwmuk nhàazvt ng nởxsxt nụmjcs cưazvt ờwkwf i nhàazvt n nhạmgku t, nówmuk i: “Rấiaij t tốozeh t.”
“Bỗmgku ng nhiêhggg n nhớmklk đhlsi ếyqkj n muốozeh n đhlsi i họycnb c sao?” Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m tiếyqkj p tụmjcs c hỏtara i, giọycnb ng đhlsi iệwkwf u rấiaij t bìzqnx nh tĩyqkj nh, giốozeh ng nhưazvt bìzqnx nh thưazvt ờwkwf ng.
Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t pháwmuk t hiệwkwf n mìzqnx nh rấiaij t nhớmklk cówmuk thểmtgu cùjjrd ng anh đhlsi ốozeh i mặazvt t nówmuk i chuyệwkwf n đhlsi ơhkuy n giảmuas n nhưazvt vậumtw y.
Cho dùjjrd cônqfm biếyqkj t chỉjajd đhlsi ưazvt ợgsmb c mộmuas t láwmuk t, nhưazvt ng cônqfm muốozeh n tưazvt ơhkuy ng lai mìzqnx nh cówmuk thểmtgu lưazvt u lạmgku i mộmuas t chúgqaw t xíymqu u tốozeh t đhlsi ẹwmuk p trong kíymqu ứmtgu c củhqso a anh, cônqfm muốozeh n cùjjrd ng anh nówmuk i chuyệwkwf n mộmuas t láwmuk t.
Vìzqnx vậumtw y, Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t híymqu t mộmuas t hơhkuy i thậumtw t sâjjrd u, lộmuas ra vẻyokx mặazvt t dịrdnm u dàazvt ng, dịrdnm u dàazvt ng nówmuk i: “Cũutvl ng khônqfm ng tệwkwf lắfyho m, trìzqnx nh đhlsi ộmuas họycnb c vấiaij n khônqfm ng cówmuk , lúgqaw c ấiaij y thônqfm i họycnb c vẫlspz n còhvol n mộmuas t nălzsx m, cũutvl ng khônqfm ng biếyqkj t tạmgku i sao, hiệwkwf u trưazvt ởxsxt ng trưazvt ờwkwf ng đhlsi ạmgku i họycnb c bỗmgku ng nhiêhggg n gọycnb i đhlsi iệwkwf n đhlsi ếyqkj n, nówmuk i em quay vềsobx trưazvt ờwkwf ng tiếyqkj p tụmjcs c họycnb c, em suy nghĩyqkj mộmuas t chúgqaw t, trìzqnx nh đhlsi ộmuas họycnb c vấiaij n rấiaij t quan trọycnb ng, vìzqnx vậumtw y quay vềsobx .”
Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m gậumtw t đhlsi ầuizp u mộmuas t cáwmuk i, cônqfm quay vềsobx thàazvt nh phốozeh X họycnb c đhlsi ạmgku i họycnb c, làazvt do mộmuas t tay anh an bàazvt i.
Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t nhìzqnx n Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m khônqfm ng cówmuk nówmuk i chuyệwkwf n, cắfyho n cắfyho n mônqfm i dưazvt ớmklk i, liềsobx n cưazvt ờwkwf i hỏtara i: “Thếyqkj còhvol n thầuizp y? Mộmuas t nălzsx m qua thầuizp y sốozeh ng cówmuk tốozeh t khônqfm ng?”
Áqapw nh mắfyho t Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m sáwmuk ng ngờwkwf i nhìzqnx n Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t, mộmuas t lúgqaw c lâjjrd u sau, anh mớmklk i lắfyho c đhlsi ầuizp u mộmuas t cáwmuk i, khônqfm ng nhẹwmuk khônqfm ng nặazvt ng trựhggg c tiếyqkj p mởxsxt miệwkwf ng: “Khônqfm ng tốozeh t.”
Anh nówmuk i anh sốozeh ng khônqfm ng tốozeh t.
Nụmjcs cưazvt ờwkwf i trêhggg n mặazvt t Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t thu lạmgku i, hơhkuy i đhlsi au lòhvol ng: “Tạmgku i sao? Gặazvt p phiềsobx n toáwmuk i àazvt ?”
Sau khi hỏtara i, Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t lạmgku i cảmuas m thấiaij y, Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m cówmuk thểmtgu gặazvt p phiềsobx n toáwmuk i gìzqnx chứmtgu ? Trêhggg n thếyqkj giớmklk i nàazvt y, anh muốozeh n cáwmuk i gìzqnx làazvt m cáwmuk i gìzqnx , cówmuk thểmtgu khônqfm ng chiếyqkj m đhlsi ưazvt ợgsmb c khônqfm ng làazvt m đhlsi ưazvt ợgsmb c sao?
Áqapw nh mắfyho t Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m vẫlspz n nhưazvt cũutvl nhìzqnx n chằnqfm m chằnqfm m Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t, giọycnb ng nówmuk i anh thong thảmuas vàazvt từdomr tốozeh n: “Bởxsxt i vìzqnx anh khônqfm ng thểmtgu quêhggg n đhlsi ưazvt ợgsmb c mộmuas t ngưazvt ờwkwf i!”
Tim Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t bỗmgku ng dưazvt ng đhlsi ậumtw p thậumtw t nhanh, cônqfm giốozeh ng nhưazvt biếyqkj t tiếyqkj p theo Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m sẽxxpo nówmuk i cáwmuk i gìzqnx , áwmuk nh mắfyho t hốozeh t hoảmuas ng, chuyểmtgu n đhlsi ềsobx tàazvt i, nówmuk i: “Mộmuas t nălzsx m nay thầuizp y đhlsi ềsobx u ởxsxt đhlsi âjjrd y sao?”
Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m chỉjajd nhìzqnx n chằnqfm m chằnqfm m cônqfm , khônqfm ng trảmuas lờwkwf i.
Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t cảmuas m thấiaij y áwmuk nh mắfyho t anh giốozeh ng nhưazvt mang theo lửozeh a, làazvt m toàazvt n thâjjrd n cônqfm nówmuk ng lêhggg n, cônqfm nhịrdnm n khônqfm ng đhlsi ưazvt ợgsmb c cúgqaw i đhlsi ầuizp u, giữcdig bìzqnx nh tĩyqkj nh nówmuk i, “Thầuizp y, lầuizp n nàazvt y ngưazvt ờwkwf i quay vềsobx nưazvt ớmklk c làazvt vìzqnx qua mùjjrd a xuâjjrd n sao?”
Thậumtw t lâjjrd u, Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t cũutvl ng khônqfm ng nghe đhlsi ưazvt ợgsmb c Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m nówmuk i chuyệwkwf n, cônqfm lạmgku i ngẩkfwn ng đhlsi ầuizp u lêhggg n mộmuas t lầuizp n nữcdig a, lạmgku i thấiaij y Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m mởxsxt miệwkwf ng hỏtara i: “Tạmgku i sao khônqfm ng hỏtara i anh khônqfm ng thểmtgu quêhggg n đhlsi ưazvt ợgsmb c ngưazvt ờwkwf i kia làazvt ai? Tạmgku i sao khônqfm ng hỏtara i anh tạmgku i sao lạmgku i quay vềsobx nưazvt ớmklk c?”
Tốozeh c đhlsi ộmuas tim Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t bỗmgku ng nhiêhggg n dừdomr ng lạmgku i.
Áqapw nh mắfyho t Lýkwfd Tìzqnx nh Thâjjrd m nhìzqnx n cônqfm , nówmuk i: “Anh khônqfm ng thểmtgu quêhggg n đhlsi ưazvt ợgsmb c ngưazvt ờwkwf i kia làazvt Lălzsx ng Mạmgku t Mạmgku t, anh bởxsxt i vìzqnx cônqfm ấiaij y màazvt quay vềsobx nưazvt ớmklk c.”
Tìzqnx m kiếyqkj m vớmklk i từdomr khoáwmuk :
Lă
“Bỗ
Lă
Cho dù
Vì
Lý
Lă
Á
Anh nó
Nụ
Sau khi hỏ
Á
Tim Lă
Lý
Lă
Thậ
Tố
Á
Tì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.