Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 671 : Làm người phụ nữ của anh em (1)
Tôabty Thầwyvt n nhìnyyr n chung quanh, rõbozs ràhcgh ng đlwzt ãvtqb chújiat ýmlzs tớxedm i Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m, chàhcgh ng trai kinh diễsseh m nhưtjck vậnqud y, mặiwfg c dùzagl khôabty ng nóuryo i chuyệmlzs n, trầwyvt m mặiwfg c ngâwyvt y ngốclhr c, cũvntz ng cóuryo thểvtqb trong nháhvey y mắxedm t hấpymy p dẫwyvt n áhvey nh nhìnyyr n chăbchl m chújiat củbchl a mọknim i ngưtjck ờkpln i, cốclhr tìnyyr nh, thếwili nhưtjck ng anh ta lạmkmr i khôabty ng đlwzt i vềlypn hưtjck ớxedm ng đlwzt óuryo đlwzt ểvtqb giớxedm i thiệmlzs u cho Lăbchl ng Mạmkmr t Mạmkmr t, ngưtjck ợyolq c lạmkmr i mởhogt miệmlzs ng, hỏlwzt i mộnyyr t câwyvt u: “Ah? Kỳrvac quáhvey i, A Tháhvey nh đlwzt âwyvt u? Khôabty ng tớxedm i sao?”
Trong tậnqud p đlwzt oàhcgh n Bạmkmr c đlwzt ếwili , nhữkfbq ng ngưtjck ờkpln i nàhcgh y mặiwfg c dùzagl khôabty ng phảbbuh i huynh đlwzt ệmlzs tỷaqxo muộnyyr i ruộnyyr t thịdbmt t, tuy nhiêzoli n tìnyyr nh cảbbuh m chỉvtqb cóuryo hơwrcv n chứhvey khôabty ng kémmlh m, hôabty m nay côabty gáhvey i Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m yêzoli u đlwzt ưtjck ợyolq c Tôabty Thầwyvt n mang đlwzt ếwili n đlwzt âwyvt y, lạmkmr i giớxedm i thiệmlzs u trịdbmt nh trọknim ng nhưtjck vậnqud y, tấpymy t nhiêzoli n đlwzt áhvey y lòdtxh ng vàhcgh i ngưtjck ờkpln i còdtxh n cóuryo chújiat t băbchl n khoăbchl n.
Hiệmlzs n giờkpln , Tôabty Thầwyvt n còdtxh n cốclhr ýmlzs bỏlwzt qua Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m, khiếwili n cho ýmlzs nghĩdxht đlwzt ầwyvt u tiêzoli n củbchl a Sủbchl ng Nhi làhcgh , A Thầwyvt n cũvntz ng khôabty ng giớxedm i thiệmlzs u Lăbchl ng Mạmkmr t Mạmkmr t vớxedm i Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m bằzvlq ng cáhvey ch nàhcgh o màhcgh thôabty i.
Trong khoảbbuh ng thờkpln i gian ngắxedm n, Sủbchl ng nhi cũvntz ng khôabty ng biếwili t nêzoli n đlwzt áhvey p lờkpln i Tôabty Thầwyvt n nhưtjck thếwili nàhcgh o, tròdtxh ng mắxedm t xoay chuyểvtqb n, đlwzt ang nghĩdxht cáhvey ch thay đlwzt ổfwcu i đlwzt ềlypn tàhcgh i, ai ngờkpln Dịdbmt ch Thiểvtqb n ngâwyvt y thơwrcv hồdtxh n nhiêzoli n, vôabty tâwyvt m vôabty phếwili , mặiwfg t màhcgh y cong đlwzt ãvtqb trảbbuh lờkpln i câwyvt u hỏlwzt i củbchl aTôabty Thầwyvt n, nhẹvntz nhàhcgh ng trảbbuh lờkpln i: “A Tháhvey nh sao? Còdtxh n chưtjck a tớxedm i! Chỉvtqb làhcgh , anh A Thầwyvt n, anh Tìnyyr nh Thâwyvt m đlwzt ãvtqb trởhogt lạmkmr i!”
Dịdbmt ch Thiểvtqb n nóuryo i xong, liềlypn n giơwrcv ngóuryo n tay mảbbuh nh khảbbuh nh trắxedm ng noãvtqb n, chỉvtqb chỉvtqb chàhcgh ng trai ưtjck u nhãvtqb đlwzt ang ngồdtxh i mộnyyr t bêzoli n.
Tôabty Thầwyvt n chízvlq nh làhcgh muốclhr n lợyolq i dụumwu ng dịdbmt ch tízvlq nh tìnyyr nh chậnqud m hiểvtqb u nàhcgh y củbchl a Dịdbmt ch Thiểvtqb n, sau khi anh ta nghe đlwzt ưtjck ợyolq c câwyvt u nàhcgh y, lậnqud p tứhvey c lộnyyr ra vẻgqne kinh ngạmkmr c, nhắxedm m ngay Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m, giọknim ng đlwzt iệmlzs u kízvlq ch đlwzt ộnyyr ng khôabty ng thôabty i mởhogt miệmlzs ng: “Tìnyyr nh Thâwyvt m, anh trởhogt vềlypn khi nàhcgh o vậnqud y?”
Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m ngẩclhr ng đlwzt ầwyvt u lêzoli n, bìnyyr nh tĩdxht nh nhìnyyr n vềlypn phízvlq a bọknim n họknim .
Áfttq nh mắxedm t lạmkmr nh nhạmkmr t chỉvtqb dừdeqs ng lạmkmr i trêzoli n ngưtjck ờkpln i Tôabty Thầwyvt n trong nháhvey y mắxedm t, liềlypn n chậnqud m rãvtqb i rơwrcv i vàhcgh o trêzoli n ngưtjck ờkpln i củbchl a Lăbchl ng Mạmkmr t Mạmkmr t.
Áfttq nh mắxedm t củbchl a Tôabty Thầwyvt n vẫwyvt n luôabty n chújiat ýmlzs đlwzt ếwili n Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m.
Khi áhvey nh mắxedm t củbchl a Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m dừdeqs ng lạmkmr i trêzoli n ngưtjck ờkpln i Lăbchl ng Mạmkmr t Mạmkmr t, áhvey nh mắxedm t rõbozs ràhcgh ng trởhogt nêzoli n thâwyvt m thújiat y, bàhcgh n tay Tôabty Thầwyvt n liềlypn n cốclhr ýmlzs giữkfbq thậnqud t chặiwfg t bảbbuh vai Lăbchl ng Mạmkmr t Mạmkmr t, trêzoli n mặiwfg t cốclhr ýmlzs hiệmlzs n lêzoli n vẻgqne khẩclhr n trưtjck ơwrcv ng, mặiwfg c dùzagl chỉvtqb làhcgh chợyolq t lóuryo e lêzoli n, nhưtjck ng vẫwyvt n cốclhr ýmlzs khiếwili n ngưtjck ờkpln i kháhvey c nhậnqud n ra.
Áfttq nh mắxedm t củbchl a Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m nhanh chóuryo ng dờkpln i đlwzt i, bêzoli n môabty i gợyolq i lêzoli n mộnyyr t nụumwu cưtjck ờkpln i rấpymy t nhạmkmr t, đlwzt ơwrcv n giảbbuh n hưtjck ớxedm ng vềlypn phízvlq a Tôabty Thầwyvt n gậnqud t đlwzt ầwyvt u mộnyyr t cáhvey i, coi nhưtjck làhcgh trảbbuh lờkpln i.
Tôabty Thầwyvt n đlwzt ạmkmr t đlwzt ưtjck ợyolq c mụumwu c đlwzt ízvlq ch, nghiêzoli ng đlwzt ầwyvt u, nhìnyyr n vàhcgh o áhvey nh mắxedm t củbchl a Lăbchl ng Mạmkmr t Mạmkmr t, nhu tìnyyr nh bắxedm n ra bốclhr n phízvlq a, giọknim ng đlwzt iệmlzs u nhẹvntz nhàhcgh ng: “Mạmkmr t Mạmkmr t, anh muốclhr n đlwzt ặiwfg c biệmlzs t giớxedm i thiệmlzs u cho em mộnyyr t chújiat t, đlwzt âwyvt y làhcgh anh cảbbuh củbchl a anh, Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m, làhcgh con trai củbchl a Lýmlzs Niệmlzs m làhcgh m nghiêzoli n cứhvey u khoa họknim c, ra nưtjck ớxedm c ngoàhcgh i họknim c đlwzt ãvtqb 13 năbchl m, cho nêzoli n ởhogt thàhcgh nh phốclhr X cóuryo rấpymy t nhiềlypn u ngưtjck ờkpln i khôabty ng nhậnqud n ra anh ấpymy y, nhưtjck ng màhcgh anh nghĩdxht , hai ngưtjck ờkpln i hẳbchl n làhcgh rấpymy t quen thuộnyyr c.”
Lăbchl ng Mạmkmr t Mạmkmr t cưtjck ờkpln i yếwili u ớxedm t gậnqud t đlwzt ầwyvt u mộnyyr t cáhvey i.
Lôabty ng màhcgh y Lýmlzs Tìnyyr nh Thâwyvt m khẽdeqs nhízvlq u, khuôabty n mặiwfg t thanh nhãvtqb nởhogt nụumwu cưtjck ờkpln i nhạmkmr t nhẽdeqs o, giọknim ng đlwzt iệmlzs u lạmkmr nh nhạmkmr t giốclhr ng nhưtjck chỉvtqb làhcgh lầwyvt n đlwzt ầwyvt u gặiwfg p gỡsulh : “Xin chàhcgh o, Lăbchl ng tiểvtqb u thưtjck .”
Trong tậ
Hiệ
Trong khoả
Dị
Tô
Lý
Á
Á
Khi á
Á
Tô
Lă
Lô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.