Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 667 : Người đàn ông không nỡ quên (7)

    trước sau   
Edit: Ngọctswc Hâoqtmn

oqtmm Hiểxqttu Nhu khôsahung nóxqtti gìmtev, rấrvqvt yêewcxn lặukgung nhìmtevn chằhnpmm chằhnpmm Lăoonong Mạneurt Mạneurt.

sahurvqvy vẫpzrgn luôsahun cảvozym thấrvqvy Lăoonong Mạneurt Mạneurt làxqtt mộbpwbt côsahunsxji cóxqttoqtmu chuyệxkirn cũkwsixqtto đqkxzóxqtt.

oonong Mạneurt Mạneurt hơpzdoi dừaoelng lạneuri, lưpzdoihoai biếmwwwng tựaldxa vàxqtto trêewcxn ghếmwww giơpzdo tay vẽdvxx loạneurn lêewcxn bàxqttn, Lâoqtmm Hiểxqttu Nhu khôsahung chúomge ýqubj rốnsxjt cuộbpwbc ngóxqttn tay côsahu vẽdvxx nhữgfhung gìmtev.

Chỉneurxqtt đqkxzánsxjy lòdjysng Lăoonong Mạneurt Mạneurt biếmwwwt, côsahu vẽdvxx hai ngưpzdoihoai cóxqttvozynh hưpzdootmtng tớanssi cuộbpwbc đqkxzihoai nàxqtty củyzsfa côsahu.

Enson.


mtevnh Thâoqtmm.

sahu vẽdvxx đqkxzi vẽdvxx lạneuri têewcxn hai ngưpzdoihoai kia, vẽdvxx tớanssi cuốnsxji cùaldxng nhữgfhung thứrnamsahu khôsahung muốnsxjn chạneurm vàxqtto nhớanss lạneuri liềbfiyn từaoelng chúomget từaoelng chúomget tràxqttn ra.

Giọctswng côsahu mang theo chúomget hoảvozyng hốnsxjt, nhẹxuej nhàxqttng nóxqtti: “Tớanss đqkxzcznvng thờihoai yêewcxu hai ngưpzdoihoai đqkxzàxqttn ôsahung nàxqtty.”

Chuyệxkirn xưpzdoa củyzsfa côsahu rấrvqvt dàxqtti, cũkwsing rấrvqvt đqkxzxuejp.

omgec côsahu kểxqtt cho Lâoqtmm Hiểxqttu Nhu nghe, che giấrvqvu rấrvqvt nhiềbfiyu thứrnam.

Enson gọctswi làxqtt ngưpzdoihoai đqkxzàxqttn ôsahung đqkxzjtrtu tiêewcxn, Lýqubjmtevnh Thâoqtmm làxqtt ngưpzdoihoai đqkxzàxqttn ôsahung thứrnam hai.

oqtmm Hiểxqttu Nhu nghe rấrvqvt nghiêewcxm túomgec, mãgfhui cho đqkxzếmwwwn lúomgec Lăoonong Mạneurt Mạneurt kểxqtt xong hồcznvi lâoqtmu Lâoqtmm Hiểxqttu Nhu mớanssi mởotmt miệxkirng, nóxqtti: “Từaoel trong câoqtmu chuyệxkirn cũkwsi củyzsfa cậnlsdu cóxqtt thểxqtt nghe ra cậnlsdu rấrvqvt thíxgtzch ngưpzdoihoai đqkxzàxqttn ôsahung thứrnam hai, tạneuri sao cậnlsdu khôsahung chung mộbpwbt chỗbvpw vớanssi anh ấrvqvy? Anh ấrvqvy tốnsxjt vớanssi cậnlsdu nhưpzdo vậnlsdy?”

oonong Mạneurt Mạneurt cưpzdoihoai, đqkxzánsxjy mắkwsit mang theo ánsxjnh sánsxjng bi thưpzdoơpzdong, “Vìmtev tớanss khôsahung xứrnamng vớanssi anh ấrvqvy.”

xqtt mộbpwbt sốnsxj việxkirc khôsahung tiệxkirn mởotmt miệxkirng vớanssi Lâoqtmm Hiểxqttu Nhu, víxgtz dụctsw nhưpzdo quy tắkwsic ngầjtrtm giữgfhua côsahuxqtt Enson, víxgtz dụctsw nhưpzdosahudjysn lêewcxn giưpzdoihoang vớanssi Lýqubjmtevnh Thâoqtmm, cho nêewcxn Lâoqtmm Hiểxqttu Nhu cóxqtt nghi ngờihoa nhưpzdo vậnlsdy cũkwsing khôsahung thểxqtt tránsxjnh đqkxzưpzdoweeic.

oonong Mạneurt Mạneurt dừaoelng mộbpwbt lánsxjt nóxqtti tiếmwwwp: “Anh ấrvqvy xứrnamng đqkxzánsxjng cóxqttsahunsxji tốnsxjt hơpzdon.”

oqtmm Hiểxqttu Nhu nóxqtti: “Vậnlsdy ngưpzdoihoai thứrnam nhấrvqvt? Anh ta hẹxuejn gặukgup cậnlsdu, cậnlsdu cóxqtt gặukgup khôsahung?”

“Khôsahung.” Lăoonong Mạneurt Mạneurt lắkwsic đqkxzjtrtu mộbpwbt cánsxji, nóxqtti: “Lúomgec ấrvqvy tớanss hiểxqttu rõhyeqmtevnh khôsahung thàxqttnh thậnlsdt, tớanss rấrvqvt xin lỗbvpwi ngưpzdoihoai đqkxzàxqttn ôsahung thứrnam nhấrvqvt, tớansskwsing rấrvqvt xin lỗbvpwi ngưpzdoihoai đqkxzàxqttn ôsahung thứrnam hai, bọctswn họctsw rấrvqvt tốnsxjt, ngưpzdoihoai xấrvqvu làxqtt tớanss.”

“Vậnlsdy cậnlsdu cóxqtt hốnsxji hậnlsdn khôsahung?”


“Khôsahung hốnsxji hậnlsdn.” Lăoonong Mạneurt Mạneurt khôsahung hềbfiy nghĩxlzn ngợweeii trảvozy lờihoai dứrnamt khoánsxjt, côsahu chưpzdoa từaoelng hốnsxji hậnlsdn cánsxjch làxqttm ban đqkxzjtrtu củyzsfa mìmtevnh, giốnsxjng nhưpzdosahu chưpzdoa từaoelng hốnsxji hậnlsdn đqkxzãgfhuewcxu thưpzdoơpzdong bọctswn họctsw. Cóxqtt lẽdvxxoqtmy giờihoasahu khôsahung còdjysn yêewcxu sâoqtmu đqkxznlsdm Enson nữgfhua, cóxqtt chăoonong chỉneurxqtt thiệxkirt thòdjysi nhớanssgfhui khôsahung quêewcxn.

Cho dùaldxoqtmy giờihoasahu đqkxzang ởotmtxqtto thếmwww nhớansssahualdxng vôsahu tậnlsdn, nhưpzdong côsahu chưpzdoa từaoelng hốnsxji hậnlsdn dùaldx chỉneur mộbpwbt chúomget íxgtzt.

ewcxu anh nêewcxn muốnsxjn đqkxzxqtt anh tốnsxjt hơpzdon!

Mặukguc dùaldx quảvozy thậnlsdt côsahu khôsahung tốnsxjt, côsahu biếmwwwt đqkxzâoqtmy làxqtt kếmwwwt quảvozysahu gieo gióxqtt gặukgut bãgfhuo.

Lỡxuej châoqtmn mộbpwbt bưpzdoanssc thàxqttnh hậnlsdn thiêewcxn cổzicw.

Muốnsxjn quay đqkxzjtrtu lạneuri đqkxzãgfhuxqtt trăoonom năoonom.

Ngưpzdoihoai lúomgec nàxqtto cũkwsing khăoonong khăoonong làxqttm theo ýqubjmtevnh thìmtev luôsahun phảvozyi trảvozy giánsxj lớanssn cho chuyệxkirn đqkxzãgfhu xảvozyy ra.

Cho tớanssi bâoqtmy giờihoasahu hốnsxji hậnlsdn duy nhấrvqvt đqkxzóxqtt chíxgtznh làxqtt chuyệxkirn ban đqkxzjtrtu côsahu khôsahung nêewcxn đqkxzxqtt mốnsxji thùaldx vớanssi Giảvozyn Thầjtrtn Hi xôsahung lêewcxn khiếmwwwn đqkxzjtrtu óxqttc choánsxjng vánsxjng, đqkxzi lêewcxn con đqkxzưpzdoihoang bịagfg ngưpzdoihoai khinh thưpzdoihoang vàxqtt gian nan nhưpzdo vậnlsdy!

sahu khôsahung nêewcxn lẻnsxjn vàxqtto hoàxqttng cung!

sahu khôsahung nêewcxn bánsxjn thâoqtmn thểxqttmtevnh đqkxzzicwi lấrvqvy giao dịagfgch!

“Vậnlsdy bâoqtmy giờihoa bọctswn họctsw ra sao?” Rấrvqvt lâoqtmu sau Lâoqtmm Hiểxqttu Nhu mớanssi nhẹxuej nhàxqttng hỏaoeli.

“Ngưpzdoihoai đqkxzàxqttn ôsahung thứrnam nhấrvqvt quảvozy thậnlsdt rấrvqvt tốnsxjt, thỉneurnh thoảvozyng bọctswn tớanss vẫpzrgn còdjysn gửyirxi tin nhắkwsin tâoqtmm sựaldx, ngưpzdoihoai đqkxzàxqttn ôsahung thứrnam hai thìmtev bọctswn tớanss khôsahung liêewcxn lạneurc nữgfhua, nhưpzdong tớanss nghĩxlznxqtt lẽdvxx anh ấrvqvy cũkwsing ổzicwn.”

Giọctswng nóxqtti Lăoonong Mạneurt Mạneurt khẽdvxx run rẩjtrty, đqkxzúomgeng vậnlsdy, cóxqtt lẽdvxx anh khôsahung tệxkir lắkwsim, anh cóxqtt bạneurn gánsxji rồcznvi sao ấrvqvy, côsahu gọctswi đqkxziệxkirn thoạneuri qua làxqtt mộbpwbt côsahunsxji nghe mánsxjy, nghe giọctswng nóxqtti cũkwsing cảvozym giánsxjc đqkxzưpzdoweeic làxqtt ngưpzdoihoai rấrvqvt khôsahung tồcznvi!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.