Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 662 : Người đàn ông không nỡ quên (2)
Lụjeka c Niệxygt m Ca nhìyxfq n mộqoid t chúhjxw t, liềglad n nhếcuhr ch môpjhx i, âpjhx m hiểxxqm m lạwyad nh lùqxnr ng bậbzfz t cưgegx ờmjqh i, nhézlrv t đkrox iệxygt n thoạwyad i di đkrox ộqoid ng củxygt a Giảisnh n Thầipqb n Hi vàuesm o tay côpjhx ta, âpjhx m dưgegx ơjeka ng quájeka i khíivhy nógqyi i: “Đlwxt ưgegx ợdrhg c rồisnh i, biếcuhr t càuesm i đkrox ặhhcs t hệxygt thốxygt ng đkrox ịhjxw nh vịhjxw rồisnh i!”
Tiềglad m thứozcp c Giảisnh n Thầipqb n Hi liềglad n cho rằjfix ng Lụjeka c Niệxygt m Ca đkrox ang tứozcp c giậbzfz n, côpjhx ta thậbzfz t lâpjhx u khôpjhx ng cógqyi gặhhcs p anh, côpjhx ta nghĩcgpt cùqxnr ng anh tròsqod chuyệxygt n thậbzfz t tốxygt t, khôpjhx ng muốxygt n làuesm m cho anh tứozcp c giậbzfz n, cho dùqxnr làuesm ngưgegx ờmjqh i xa lạwyad cũkrox ng phảisnh i hòsqod a hoãkhum n nógqyi i chuyệxygt n đkrox ôpjhx i câpjhx u “Côpjhx khỏsqws e khôpjhx ng?” “Tôpjhx i rấtqnh t khỏsqws e, anh thìyxfq sao?” Côpjhx ta đkrox ãkhum thấtqnh y hàuesm i lòsqod ng.
“Niệxygt m Ca, anh đkrox ừsmtr ng tứozcp c giậbzfz n.” Giảisnh n Thầipqb n Hi níivhy n mộqoid t hồisnh i, liềglad n nógqyi i ra mộqoid t câpjhx u nhưgegx vậbzfz y: “Vềglad sau em sẽsqod khôpjhx ng thếcuhr nữrzag a.”
Ngưgegx ợdrhg c lạwyad i Lụjeka c Niệxygt m Ca giốxygt ng nhưgegx làuesm nghe đkrox ưgegx ợdrhg c mộqoid t tròsqod đkrox ùqxnr a lốxygt bịhjxw ch, cưgegx ờmjqh i tựtisp giễpbct u, sau khi cưgegx ờmjqh i xong, anh ta liềglad n nhìyxfq n chằjfix m chằjfix m vàuesm o Giảisnh n Thầipqb n Hi, yêznmo n lặhhcs ng màuesm nógqyi i: “Tôpjhx i khôpjhx ng tứozcp c giậbzfz n.”
Anh ta nógqyi i làuesm sựtisp thậbzfz t.
Anh ta khôpjhx ng tứozcp c giậbzfz n.
Cho tớzuli i bâpjhx y giờmjqh , thếcuhr gian vạwyad n vậbzfz t cógqyi thểxxqm ảisnh nh hưgegx ởcycu ng đkrox ếcuhr n tâpjhx m tìyxfq nh anh ta, chỉjmrq cógqyi mộqoid t, côpjhx ấtqnh y têznmo n Lăgqyi ng Mạwyad t Mạwyad t, nhưgegx ng côpjhx đkrox ãkhum khôpjhx ng còsqod n nửuesm a đkrox iểxxqm m quan hệxygt vớzuli i anh ta.
Trừsmtr côpjhx , ngưgegx ờmjqh i nàuesm o cũkrox ng khôpjhx ng kíivhy ch đkrox ộqoid ng đkrox ưgegx ợdrhg c đkrox ếcuhr n tâpjhx m tìyxfq nh anh ta.
Anh ta giốxygt ng nhưgegx làuesm khôpjhx ng cógqyi tâpjhx m, khôpjhx ng cógqyi mừsmtr ng rỡacqe khôpjhx ng cógqyi từsmtr bi.
Sốxygt ng nhưgegx thếcuhr thậbzfz t đkrox ájeka ng buồisnh n.
Giảisnh n Thầipqb n Hi nhìyxfq n Lụjeka c Niệxygt m Ca bìyxfq nh tĩcgpt nh nhưgegx vậbzfz y, côpjhx ta càuesm ng khẩzuli n trưgegx ơjeka ng hơjeka n, côpjhx ta cắnnop n cắnnop n môpjhx i dưgegx ớzuli i, còsqod n đkrox ang muốxygt n nógqyi i chuyệxygt n, ai ngờmjqh Lụjeka c Niệxygt m Ca liềglad n coi nhưgegx làuesm khôpjhx ng cógqyi côpjhx ta, đkrox i lưgegx ớzuli t qua bêznmo n cạwyad nh ngưgegx ờmjqh i côpjhx ta.
Giảisnh n Thầipqb n Hi vưgegx ơjeka n tay bắnnop t đkrox ưgegx ợdrhg c cájeka nh tay Lụjeka c Niệxygt m Ca, Lụjeka c Niệxygt m Ca khôpjhx ng cógqyi phảisnh n khájeka ng, chỉjmrq làuesm thâpjhx n thểxxqm dừsmtr ng lạwyad i, mắnnop t cũkrox ng khôpjhx ng cógqyi liếcuhr c nhìyxfq n côpjhx mộqoid t cájeka i, lạwyad nh lùqxnr ng nógqyi i mộqoid t câpjhx u: “Nếcuhr u nhưgegx côpjhx mởcycu miệxygt ng khôpjhx ng phảisnh i nógqyi i, chúhjxw ng ta ly hôpjhx n, thìyxfq tốxygt t nhấtqnh t đkrox ừsmtr ng lãkhum ng phíivhy miệxygt ng lưgegx ỡacqe i!”
Sau đkrox ógqyi anh ta liềglad n bỏsqws rơjeka i Giảisnh n Thầipqb n Hi, nhấtqnh t thờmjqh i Giảisnh n Thầipqb n Hi khôpjhx ng đkrox ứozcp ng vữrzag ng, côpjhx cũkrox ng khôpjhx ng biếcuhr t mìyxfq nh ra sao, trưgegx ớzuli c mặhhcs t bỗjmrq ng tốxygt i sầipqb m, liềglad n ngãkhum trêznmo n mặhhcs t đkrox ấtqnh t, ngấtqnh t đkrox i.
Cógqyi ngưgegx ờmjqh i thấtqnh y đkrox ưgegx ợdrhg c, hốxygt t hoảisnh ng kêznmo u mộqoid t câpjhx u: “Cógqyi ngưgegx ờmjqh i tézlrv bấtqnh t tỉjmrq nh.”
Lúhjxw c nàuesm y Lụjeka c Niệxygt m Ca mớzuli i khôpjhx ng nhanh khôpjhx ng chậbzfz m quay đkrox ầipqb u, nhìyxfq n Giảisnh n Thầipqb n Hi nằjfix m dưgegx ớzuli i đkrox ấtqnh t, trầipqb m mặhhcs c mộqoid t hồisnh i, anh ta lạwyad i đkrox ộqoid t nhiêznmo n vẫticj y tay vớzuli i mộqoid t ngưgegx ờmjqh i đkrox ang đkrox i ngang qua, đkrox ưgegx a ra mộqoid t xấtqnh p tiềglad n, chỉjmrq chỉjmrq Giảisnh n Thầipqb n Hi trêznmo n đkrox ấtqnh t nógqyi i: “Đlwxt ưgegx a côpjhx ấtqnh y đkrox ếcuhr n bệxygt nh việxygt n, sốxygt tiềglad n nàuesm y toàuesm n bộqoid vềglad cậbzfz u.”
Ngưgegx ờmjqh i nọxzsd thấtqnh y mộqoid t chuyệxygt n thoảisnh i májeka i nhưgegx vậbzfz y màuesm đkrox ưgegx ợdrhg c nhiềglad u tiềglad n, nhấtqnh t thờmjqh i làuesm m khôpjhx ng biếcuhr t mệxygt t, ôpjhx m lấtqnh y Giảisnh n Thầipqb n Hi, lấtqnh y tiềglad n, rồisnh i rờmjqh i đkrox i.
Sau đkrox ógqyi Lụjeka c Niệxygt m Ca liềglad n trởcycu vềglad sòsqod ng bạwyad c, cũkrox ng khôpjhx ng biếcuhr t cájeka i duyêznmo n cớzuli nàuesm o, Lụjeka c Niệxygt m Ca luôpjhx n luôpjhx n thua nhiềglad u lầipqb n nhưgegx vậbzfz y, cuốxygt i cùqxnr ng bắnnop t đkrox ầipqb u thắnnop ng.
Nhữrzag ng ngưgegx ờmjqh i ởcycu chỗjmrq đkrox ájeka nh bàuesm i vớzuli i anh ta, cógqyi mộqoid t ngưgegx ờmjqh i thua thảisnh m nhấtqnh t, nhưgegx ng khôpjhx ng cógqyi nửuesm a đkrox iểxxqm m lo âpjhx u, ájeka nh mắnnop t lájeka o liếcuhr c hạwyad tiềglad n xuốxygt ng.
Lụjeka c Niệxygt m Ca cưgegx ờmjqh i lạwyad nh mởcycu miệxygt ng, nógqyi i: “Anh cógqyi nhiềglad u tiềglad n nhưgegx vậbzfz y khôpjhx ng?”
Ngưgegx ờmjqh i nọxzsd cưgegx ờmjqh i ha ha, nógqyi i: “Lụjeka c tiêznmo n sinh làuesm đkrox ang xem thưgegx ờmjqh ng tôpjhx i sao? Đlwxt ừsmtr ng nógqyi i sốxygt tiềglad n nàuesm y, cho dùqxnr gấtqnh p mưgegx ờmjqh i lầipqb n, tôpjhx i cũkrox ng cógqyi đkrox ấtqnh y!”
“Thậbzfz t sao?” Lụjeka c Niệxygt m Ca khôpjhx ng chúhjxw t đkrox ểxxqm ýqoid trảisnh lờmjqh i mộqoid t câpjhx u, rồisnh i ngậbzfz m miệxygt ng, tiếcuhr p tụjeka c húhjxw t thuốxygt c, đkrox ájeka nh bàuesm i.
Ngưgegx ờmjqh i nọxzsd cảisnh m thấtqnh y trong lờmjqh i củxygt a Lụjeka c Niệxygt m Ca cógqyi chúhjxw t châpjhx m chọxzsd c, liềglad n khôpjhx ng cam lòsqod ng bĩcgpt u môpjhx i, nógqyi i tiếcuhr p: “Trong tay tôpjhx i cógqyi mộqoid t ngàuesm n vạwyad n đkrox âpjhx u rồisnh i, mộqoid t cájeka i mạwyad ng đkrox ổtfpp i lấtqnh y!”
Cógqyi ngưgegx ờmjqh i tòsqod mòsqod , hỏsqws i thăgqyi m: “Chuyệxygt n gìyxfq xảisnh y ra?”
Nơjeka i nàuesm y chơjeka i bàuesm i đkrox ềglad u làuesm bấtqnh t chấtqnh p phájeka p luậbzfz t, cájeka i chuyệxygt n thấtqnh t đkrox ứozcp c gìyxfq cũkrox ng cógqyi thểxxqm làuesm m hếcuhr t, cho nêznmo n ngưgegx ờmjqh i ởcycu nơjeka i nàuesm y cũkrox ng khôpjhx ng che giấtqnh u, liềglad n trựtisp c tiếcuhr p nógqyi i: “Mưgegx ợdrhg n giếcuhr t ngưgegx ờmjqh i chứozcp sao.”
Tiề
“Niệ
Ngư
Anh ta nó
Anh ta khô
Cho tớ
Trừ
Anh ta giố
Số
Giả
Giả
Sau đ
Có
Lú
Ngư
Sau đ
Nhữ
Lụ
Ngư
“Thậ
Ngư
Có
Nơ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.