Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 651 : Thích hai người (1)

    trước sau   
Giảgnwtn Thầnuian Hi vừxzjka nócwxti, vừxzjka lôagzbi đlioviệbhewn thoạbapti di đliovbkglng ra, vừxzjka đliovbcarnh gọjtjwi đliovi, bỗlekeng dưfbrbng côagzb ta dừxzjkng lạbapti, “Khôagzbng đliovưfbrbwrvhc, khôagzbng đliovưfbrbwrvhc, bâczjpy giờyvppsdgz buổibmni tốuxfbi, ngưfbrbyvppi ta cócwxt lẽndtr đliovang làsdgzm gìelkx đliovócwxt!”

Tay Lýpwgyelkxnh Thâczjpm nắvsjmm chặndtrt thàsdgznh quyềtctpn, dùbaptng sứvsjmc, môagzbi củclnea anh mísdgzm chặndtrt nhìelkxn chằfgnim chằfgnim Giảgnwtn Thầnuian Hi bằfgning áyvppnh mắvsjmt résypgt lạbaptnh thấlrlvu xưfbrbơclneng.

Quảgnwtn lýpwgy quầnuiay rưfbrbwrvhu “Bócwxtng đliovêpipfm” vộbkgli vàsdgzng chạbapty đliovếfpwpn, thấlrlvy cảgnwtnh tưfbrbwrvhng nhưfbrb vậndtry, cúyqmpi đliovnuiau áyvppy náyvppy: “Cáyvppc vịbcar thiếfpwpu gia, ngạbapti quáyvpp, bâczjpy giờyvppagzbi liềtctpn mang Giảgnwtn tiểyqmpu thưfbrb đliovi.”

Sau đliovócwxt, vẫblqoy vẫblqoy tay, bảgnwto bảgnwto vệbhew nhanh chócwxtng rờyvppi đliovi.

pwgyelkxnh Thâczjpm đliovbkglt nhiêpipfn mởbcar miệbhewng: “Khoan đliovãfacc!” Nócwxti xong anh bưfbrbrfnjc đliovếfpwpn chỗleke Giảgnwtn Thầnuian Hi, sau đliovócwxtfbrbơclnen tay késypgo lấlrlvy côagzb ta, nócwxti vớrfnji bảgnwto vệbhew: “Cáyvppc ngưfbrbyvppi lui ra hếfpwpt đliovi, Giảgnwtn tiểyqmpu thưfbrb, chúyqmpng ta cầnuian nócwxti chuyệbhewn.”

pwgyelkxnh Thâczjpm khôagzbng quan tâczjpm mọjtjwi ngưfbrbyvppi nhìelkxn mìelkxnh chănuiam chúyqmp, xoay ngưfbrbyvppi lôagzbi Giảgnwtn Thầnuian Hi quay trởbcar vềtctp phòbmpfng.


Giảgnwtn Thầnuian Hi khôagzbng cócwxt sứvsjmc lựfpwpc, mặndtrc Lýpwgyelkxnh Thâczjpm késypgo đliovi, trong miệbhewng còbmpfn lẩbaptm bẩbaptm mắvsjmng: “Niệbhewm Ca, Niệbhewm Ca, anh làsdgz ngưfbrbyvppi đliovàsdgzn ôagzbng khôagzbng cócwxtfbrbơclneng tâczjpm, em yêpipfu anh nhưfbrb vậndtry, anh yêpipfu em mộbkglt lầnuian, anh sẽndtr chếfpwpt sao? Sẽndtr chếfpwpt sao?”

“Lănuiang Mạbaptt Mạbaptt thìelkx đliovưfbrbwrvhc sao? Anh yêpipfu côagzb ta nhiềtctpu nănuiam nhưfbrb vậndtry, anh khôagzbng thấlrlvy mệbhewt sao? Anh yêpipfu mộbkglt mìelkxnh em, yêpipfu mộbkglt mìelkxnh em cócwxt đliovưfbrbwrvhc khôagzbng?”

“Anh làsdgzm sao cócwxt thểyqmp tuyệbhewt tìelkxnh vớrfnji em nhưfbrb vậndtry, em làsdgz vợwrvh củclnea anh, em mớrfnji làsdgz vợwrvh củclnea anh màsdgz.”

agzb Thầnuian vàsdgz Tầnuian Tháyvppnh thấlrlvy tìelkxnh cảgnwtnh nàsdgzy, mócwxtc tiềtctpn đliovưfbrba cho quảgnwtn lýpwgy đliovbapti sảgnwtnh, vộbkgli vàsdgzng đliovuổibmni theo.

Đlekewrvhi hai ngưfbrbyvppi đliovuổibmni theo đliovếfpwpn phòbmpfng, liềtctpn thấlrlvy Lýpwgyelkxnh Thâczjpm vứvsjmt Giảgnwtn Thầnuian Hi trêpipfn ghếfpwp salon, anh đliovvsjmng cạbaptnh ghếfpwp salon, từxzjk trêpipfn cao nhìelkxn xuốuxfbng côagzbyvppi, bêpipfn môagzbi nởbcar nụylsvfbrbyvppi nhạbaptt, gọjtjwn gàsdgzng dứvsjmt khoáyvppt hỏxzjki: “Côagzb vừxzjka nócwxti ai mang Lănuiang Mạbaptt Mạbaptt bỏxzjk trốuxfbn?”

Đlekenuiau Giảgnwtn Thầnuian Hi choáyvppng váyvppng, mởbcar miệbhewng mắvsjmng chửmwali, ngẩbaptng đliovnuiau lêpipfn nhìelkxn, loáyvppng thoáyvppng thấlrlvy trưfbrbrfnjc mặndtrt mìelkxnh cócwxt mộbkglt ngưfbrbyvppi đliovang đliovvsjmng, bộbkglyvppng củclnea anh cócwxt chúyqmpt hoảgnwtng hốuxfbt, côagzb ta giơclne tay lêpipfn dụylsvi dụylsvi mắvsjmt, sau đliovócwxt pháyvppt hiệbhewn ngưfbrbyvppi đliovvsjmng trưfbrbrfnjc mặndtrt côagzb ta càsdgzng trởbcarpipfn rõnbhvsdgzng hơclnen.

Mặndtrt mũmwali sáyvppng sủclnea, nụylsvfbrbyvppi trong sáyvppng.

sdgz Lụylsvc Niệbhewm Ca côagzbpipfu sâczjpu sắvsjmc.

agzbbaptng hếfpwpt sứvsjmc lựfpwpc chốuxfbng tay đliovvsjmng dậndtry, lảgnwto đliovgnwto bưfbrbrfnjc đliovếfpwpn chỗlekepwgyelkxnh Thâczjpm, giơclne tay lêpipfn, muốuxfbn sờyvpppipfn mặndtrt ngưfbrbyvppi đliovàsdgzn ôagzbng, trong miệbhewng khôagzbng ngừxzjkng gọjtjwi têpipfn Lụylsvc Niệbhewm Ca.

Tay củclnea côagzb ta còbmpfn chưfbrba chạbaptm đliovếfpwpn mặndtrt Lýpwgyelkxnh Thâczjpm, liềtctpn bịbcarpwgyelkxnh Thâczjpm giơclne tay lêpipfn bắvsjmt lấlrlvy cổibmn tay côagzb ta, dùbaptng sứvsjmc nắvsjmm, anh nhìelkxn chằfgnim chằfgnim áyvppnh mắvsjmt mêpipf say củclnea côagzb ta, trong mắvsjmt ẩbaptn giấlrlvu sáyvppt ýpwgy, hung hănuiang mang Giảgnwtn Thầnuian Hi đliovếfpwpn ghếfpwp salon, vưfbrbơclnen tay lấlrlvy chai nưfbrbrfnjc đliováyvpp trêpipfn bàsdgzn, đliovibmnpipfn đliovnuiau Giảgnwtn Thầnuian Hi.

Giảgnwtn Thầnuian Hi lắvsjmc đliovnuiau, giãfaccy giụylsva lung tung, vừxzjka lêpipfn tiếfpwpng, nưfbrbrfnjc liềtctpn chui vàsdgzo trong cổibmn họjtjwng, làsdgzm côagzb ta ho khan, cuốuxfbi cùbaptng đliovàsdgznh ngậndtrm chặndtrt miệbhewng, pháyvppt ra âczjpm thanh ừxzjkm ừxzjkm.

pwgyelkxnh Thâczjpm ấlrlvn đliovnuiau côagzb ta, khôagzbng nócwxti lờyvppi nàsdgzo.

Đlekewrvhi đliovếfpwpn khi Giảgnwtn Thầnuian Hi đliovàsdgzng hoàsdgzng lạbapti, Lýpwgyelkxnh Thâczjpm mớrfnji nésypgm chai nưfbrbrfnjc, đliovvsjmng dậndtry, mắvsjmt nhìelkxn xuốuxfbng Giảgnwtn Thầnuian Hi, lạbaptnh lùbaptng hỏxzjki: “Bâczjpy giờyvpp đliovãfacc tỉtuuinh táyvppo chưfbrba?”

Giảgnwtn Thầnuian Hi bịbcar đliovibmnfbrbrfnjc lạbaptnh, tỉtuuinh rưfbrbwrvhu hơclnen phâczjpn nửmwala, nghe đliovưfbrbwrvhc giọjtjwng nócwxti củclnea Lýpwgyelkxnh Thâczjpm, trong lòbmpfng hoảgnwtng sợwrvh, sau đliovócwxt thấlrlvy bảgnwtn thâczjpn mìelkxnh đliovang ởbcar trong mộbkglt gian phòbmpfng, ngay sau đliovócwxt nghĩblqo đliovếfpwpn mìelkxnh vừxzjka hồmwal ngôagzbn loạbaptn ngữcfwycwxti vớrfnji Lýpwgyelkxnh Thâczjpm nhiềtctpu nhưfbrb vậndtry, sắvsjmc mặndtrt lậndtrp tứvsjmc trởbcarpipfn trắvsjmng bệbhewch, mísdgzm chặndtrt môagzbi, khôagzbng lêpipfn tiếfpwpng

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.