Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 629 : Rút lui khỏi Làng Giải Trí (9)

    trước sau   
kiqyng Mạgovkt Mạgovkt vừevuxa nósvhbi, vừevuxa ngưyxhzqizzc mắpagdt lêhpxmn, lặeaqzng yêhpxmn khôhcjdng tiếljwang đhhaixeuwng màkxxa quan sáeqqnt sắpagdc mặeaqzt Lýuoimjvkmnh Thâpgxim, pháeqqnt hiệljwan căkiqyn bảgnpsn làkxxa khôhcjdng cósvhb bấkmnft kỳjuto dấkmnfu hiệljwau xoay chuyểhjsen nàkxxao, Lăkiqyng Mạgovkt Mạgovkt khôhcjdng nhịljwan đhhaiưyxhzvfqrc cósvhb chúmjhgt nósvhbng nảgnpsy, côhcjd đhhaiùpbipng đhhaiùpbipng nósvhbi tiếljwap: “Thầsxkcy, anh trưyxhzqizzc mặeaqzt dìjvkm Ôqandn, nósvhbi anh truy cứorhiu chuyệljwan nàkxxay, anh khôhcjdng thểhjsesvhbi khôhcjdng tígnpsnh toáeqqnn gìjvkm hếljwat!”

Sắpagdc mặeaqzt Lýuoimjvkmnh Thâpgxim càkxxang thêhpxmm âpgxim u, cáeqqni ly làkxxahcjd nhắpagdc tớqizzi, anh khôhcjdng hềpiejsvhbi gìjvkm, làkxxam sao bâpgxiy giờorhi biếljwan thàkxxanh anh lạgovki chuyệljwan khôhcjdng giữwaxw lờorhii rồuegqi!

kiqyng Mạgovkt Mạgovkt chỉybdskxxa thuậpoxcn miệljwang nósvhbi ra nhữwaxwng lờorhii nàkxxay, sau khi nósvhbi xong, côhcjdptarng khôhcjdng dáeqqnm nhìjvkmn Lýuoimjvkmnh Thâpgxim mộxeuwt cáeqqni, côhcjd đhhaihpxmn rồuegqi sao? Làkxxam vỡgcsf ly củyxhza Đuqvwgovki Thầsxkcn, lạgovki vẫkiqyn còbnkbn quay sang nósvhbi anh khôhcjdng giữwaxw lờorhii!

uoimjvkmnh Thâpgxim hígnpst sâpgxiu hai cáeqqni, mớqizzi hừevux lạgovknh mộxeuwt tiếljwang mởovzc miệljwang, trong giọpbipng nósvhbi cósvhb sựhjse lạgovknh lùpbipng: “Lúmjhgc nàkxxao thìjvkmhcjdi nósvhbi khôhcjdng giữwaxw lờorhii hảgnps?”

kiqyng Mạgovkt Mạgovkt khôhcjdng lêhpxmn tiếljwang.

uoimjvkmnh Thâpgxim lạgovki hỏbpbti: “Lúmjhgc nàkxxao thìjvkmhcjdi nósvhbi sẽooce đhhaiòbnkbi tiềpiejn em?”


kiqyng Mạgovkt Mạgovkt suy nghĩdzsn mộxeuwt chúmjhgt, chuyệljwan làkxxahcjd nhắpagdc tớqizzi, anh khôhcjdng hềpiejsvhbi gìjvkm.

Anh khôhcjdng muốzpyen lấkmnfy tiềpiejn, chẳvfqrng lẽooce ýuoim củyxhza anh làkxxa, muốzpyen cáeqqni quýuoimspawn chiếljwac ly bịljwa vỡgcsf?

kiqyng Mạgovkt Mạgovkt lúmjhgng túmjhgng nắpagdm tósvhbc, trong lòbnkbng cósvhb chúmjhgt băkiqyn khoăkiqyn, nhìjvkmn Lýuoimjvkmnh Thâpgxim vẫkiqyn mang sắpagdc mặeaqzt dễncpj nhìjvkmn nhưyxhzptar, quay ra cong cong khósvhbe mắpagdt vớqizzi Lýuoimjvkmnh Thâpgxim, cưyxhzorhii ngọpbipt ngàkxxao, sau đhhaiósvhb đhhaignpso tròbnkbn mắpagdt, nghịljwach ngợvfqrm khảgnps áeqqni mởovzc miệljwang nósvhbi: “Thầsxkcy, em làkxxam vỡgcsfeqqni ly củyxhza anh, thựhjsec sựhjsekxxa khôhcjdng cốzpye ýuoim, em liềpiejn lấkmnfy thâpgxin báeqqno đhhaiáeqqnp trảgnps lạgovki cho anh nhévbee!”

Khôhcjdng khígnpshpxmn trong xe lậpoxcp tứorhic yêhpxmn tĩdzsnnh.

Vốzpyen làkxxa cảgnpsm xúmjhgc cựhjsec kỳjuto khôhcjdng tốzpyet, Lýuoimjvkmnh Thâpgxim cũptarng bởovzci vìjvkm nhữwaxwng lờorhii nàkxxay màkxxajvkmnh tĩdzsnnh lạgovki.

Anh nhìjvkmn chằxeuwm áeqqnnh mắpagdt củyxhza côhcjd, lúmjhgc sáeqqnng lúmjhgc tốzpyei, hay thay đhhailboti.

kiqyng Mạgovkt Mạgovkt vốzpyen đhhaiang nósvhbi đhhaiùpbipa, sau khi nósvhbi xong, giưyxhzơspawng mắpagdt, liềpiejn rơspawi vàkxxao trong đhhaiôhcjdi mắpagdt thâpgxim thúmjhgy mêhpxmnh môhcjdng củyxhza Lýuoimjvkmnh Thâpgxim.

hpxmn trong rựhjsec rỡgcsf, thay đhhailboti chósvhbi mắpagdt, đhhaihjse cho côhcjd trầsxkcm luâpgxin vôhcjd tậpoxcn, dầsxkcn dầsxkcn đhhaiáeqqnnh mấkmnft lýuoim trígnps.

Hồuegqi lâpgxiu, côhcjd mớqizzi nghe đhhaiưyxhzvfqrc giọpbipng củyxhza ngưyxhzorhii đhhaiàkxxan hơspawi lạgovknh, xen lẫkiqyn từevuxng tia dịljwau dàkxxang, truyềpiejn đhhaiếljwan: “Đuqvwưyxhzvfqrc.”

Âgjoqm cuốzpyei hơspawi cao lêhpxmn, hìjvkmnh nhưyxhzkxxapgxim tìjvkmnh rấkmnft tốzpyet.

kiqyng Mạgovkt Mạgovkt sửptarng sốzpyet, vừevuxa sữwaxwng sờorhi, côhcjd cảgnpsm giáeqqnc cáeqqni chữwaxwkxxay, cáeqqni giọpbipng đhhaiiệljwau nàkxxay, giốzpyeng nhưyxhz đhhaiãesku từevuxng quen biếljwat

Sau đhhaiósvhbkiqyng Mạgovkt Mạgovkt suy nghĩdzsn mộxeuwt hồuegqi, cuốzpyei cùpbipng nhớqizz tớqizzi rấkmnft lâpgxiu trưyxhzqizzc đhhaiâpgxiy, khi côhcjd đhhaii vàkxxao phòbnkbng củyxhza Enson, vìjvkm đhhaiưyxhzvfqrc kýuoim kếljwat hợvfqrp đhhaiuegqng vớqizzi Enson, côhcjdsvhbi ngủyxhz vớqizzi anh, mộxeuwt lầsxkcn, Enson trầsxkcm mặeaqzc, mưyxhzorhii lầsxkcn, Enson trầsxkcm mặeaqzc nhưyxhz trưyxhzqizzc, hai mưyxhzơspawi lầsxkcn, Enson vẫkiqyn trầsxkcm mặeaqzc, cuốzpyei cùpbipng côhcjd tứorhic giậpoxcn, dậpoxcm châpgxin nósvhbi, cũptarng khôhcjdng thểhjse mộxeuwt trăkiqym lầsxkcn, Enson lạgovki cũptarng kévbeeo dàkxxai âpgxim cuốzpyei, thoáeqqnng hiệljwan tia cưyxhzorhii yếljwau ớqizzt, phun ra mộxeuwt chữwaxw: Đuqvwưyxhzvfqrc.

mjhgc nàkxxay Lăkiqyng Mạgovkt Mạgovkt nhìjvkmn chằxeuwm chằxeuwm Lýuoimjvkmnh Thâpgxim, đhhaiáeqqny mắpagdt xuấkmnft hiệljwan mộxeuwt chúmjhgt hoảgnpsng hốzpyet.

Trêhpxmn cáeqqni thếljwa giớqizzi nàkxxay, tạgovki sao cósvhb thểhjsesvhb hai ngưyxhzorhii dùpbipng cùpbipng mộxeuwt loạgovki giọpbipng nósvhbi đhhaihjsesvhbi ra cùpbipng mộxeuwt câpgxiu nósvhbi giốzpyeng nhau nhưyxhz vậpoxcy?

uoimjvkmnh Thâpgxim thấkmnfy Lăkiqyng Mạgovkt Mạgovkt nhìjvkmn chằxeuwm chằxeuwm mìjvkmnh, bộxeuweqqnng mấkmnft hồuegqn, khôhcjdng nhịljwan đhhaiưyxhzvfqrc nósvhbi ra tiếljwang, “Nghĩdzsnjvkm thếljwa?”

kiqyng Mạgovkt Mạgovkt hồuegqi hồuegqn, nghiêhpxmng đhhaisxkcu, tiếljwap tụzpyec quan sáeqqnt Lýuoimjvkmnh Thâpgxim, mộxeuwt hồuegqi lâpgxiu, mớqizzi lắpagdc đhhaisxkcu mộxeuwt cáeqqni, buồuegqn bãesku trảgnps lờorhii mấkmnfy chữwaxw: “Khôhcjdng cósvhb việljwac gìjvkm.”

svhbi xong, lạgovki nghĩdzsn đhhaiếljwan đhhaizpyei thoạgovki vừevuxa rồuegqi củyxhza Lýuoimjvkmnh Thâpgxim, liềpiejn”A” mộxeuwt tiếljwang, sau đhhaiósvhb đhhaibpbt mặeaqzt, mởovzc miệljwang lung tung, nósvhbi: “Thầsxkcy, vừevuxa rồuegqi em chỉybdssvhbi giỡgcsfn vớqizzi anh thôhcjdi”

Trong mắpagdt củyxhza Lýuoimjvkmnh Thâpgxim chấkmnft đhhaisxkcy nụzpyeyxhzorhii, anh nhìjvkmn côhcjdeqqni lo lắpagdng, chậpoxcm rãeskui nósvhbi: “Tôhcjdi khôhcjdng cósvhbsvhbi giỡgcsfn theo em.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.