Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Quyển 14-Chương 634 : Sáng nắng chiều mưa

    trước sau   
Trong bữxsrxa tốnhhmi, hai anh em họdmwz Niêbfarn gầfroin nhưctgbnhhmn khôzhppng dáfkjfm thởkcin mạxbgdnh. Tốnhhm Diệnkujp vẫdmwzn mặefcit nặefcing màpmkgy nhẹkfoh. Chiếditrc đzhppũpgdpa trong tay bịpmkgzhpp siếditrt đzhppếditrn nỗgtxci kêbfaru răpjlgng rắwfzsc. Lúlcywc gắwfzsp miếditrng thịpmkgt bònhhm, côzhpppgdpng rấpgdpt mạxbgdnh tay, làpmkgm nưctgbwfzsc canh bắwfzsn cảazmi ra ngoàpmkgi, khiếditrn ngưctgbphtvi ta hiểttfnu lầfroim rằgidvng khôzhppng phảazmii côzhpp đzhppang ăpjlgn thịpmkgt bònhhmpmkg đzhppang giếditrt ngưctgbphtvi.

Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru cốnhhm gắwfzsng kểttfn mấpgdpy chuyệnkujn vui vẻpjlg đzhppttfnpmkgm dịpmkgu bầfroiu khôzhppng khíupus trêbfarn bàpmkgn ăpjlgn. Nhưctgbng cậefciu vừujxfa lêbfarn tiếditrng, Tốnhhm Diệnkujp đzhppãznovpmkgy ra dáfkjfng vẻpjlg bềtait trêbfarn, nóditri vớwfzsi ngữxsrx khíupus nghe thìhelvditr vẻpjlgpmkg châbehin thàpmkgnh khuyêbfarn nhủseas nhưctgbng thựmhnfc chấpgdpt làpmkg giáfkjfo huấpgdpn, huyêbfarn thuyêbfarn khôzhppng ngừujxfng nghỉytvy.

“Em đzhpppmkgnh khi nàpmkgo thìhelvditr bạxbgdn gáfkjfi?”

Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru đzhppang gắwfzsp miếditrng thịpmkgt, nghe thấpgdpy câbehiu hỏkjfei bấpgdpt thìhelvnh lìhelvnh củseasa Tốnhhm Diệnkujp, lậefcip tứrpsoc dừujxfng tay lạxbgdi. Cậefciu ngưctgbwfzsc mắwfzst lêbfarn Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn. Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn thìhelv tỏkjfe vẻpjlg chuyệnkujn khôzhppng liêbfarn quan đzhppếditrn mìhelvnh. Cậefciu ngẫdmwzm nghĩgtxc rồkjfei trảazmi lờphtvi: “Vẫdmwzn cònhhmn sớwfzsm…”

“Em bao nhiêbfaru tuổfqjai rồkjfei cònhhmn nóditri sớwfzsm?” Tốnhhm Diệnkujp nhíupusu màpmkgy.

Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru thu đzhppũpgdpa vềtait, chớwfzsp chớwfzsp mắwfzst mấpgdpy cáfkjfi.


Từujxflcywc Tốnhhm Diệnkujp vềtait nhàpmkg tớwfzsi giờphtv, kẻpjlgnarspgdpng nhậefcin ra tâbehim trạxbgdng củseasa côzhppditr chúlcywt thấpgdpt thưctgbphtvng.

“Thếditr em đzhpppmkgnh khi nàpmkgo thìhelv lấpgdpy vợpjlg?”

Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru đzhppazmio đzhppazmio mắwfzst, ngẫdmwzm nghĩgtxc phảazmii trảazmi lờphtvi làpmkgm sao mớwfzsi khôzhppng khiếditrn côzhpp giậefcin dữxsrx: “Em… cốnhhmctgbwfzsi nhanh!”

“Cốnhhmctgbwfzsi nhanh? Đmhnfếditrn bạxbgdn gáfkjfi cònhhmn chưctgba códitr đzhpppmkgnh cưctgbwfzsi nhanh kiểttfnu gìhelv?” Câbehiu nóditri củseasa Báfkjfch Tiêbfaru hệnkujt nhưctgb mộcbtwt ngònhhmi nổfqja, làpmkgm nổfqja tung tấpgdpt cảazmi mọdmwzi bấpgdpt mãznovn củseasa Tốnhhm Diệnkujp: “Khôzhppng phảazmii chịpmkgditri gìhelv em. Nhưctgbng em nhìhelvn cáfkjfi tháfkjfi đzhppcbtw củseasa em xem, coi hôzhppn nhâbehin làpmkg trònhhm đzhppùnarsa! Em ôzhppm cáfkjfi tháfkjfi đzhppcbtwpmkgy đzhppttfn kếditrt hôzhppn, làpmkg mộcbtwt việnkujc làpmkgm cựmhnfc kỳxpfx thiếditru tráfkjfch nhiệnkujm vớwfzsi gia đzhppìhelvnh em, vớwfzsi vợpjlg con em! Trưctgbwfzsc khi cưctgbwfzsi đzhppãznov khôzhppng nghiêbfarm túlcywc, sau khi cưctgbwfzsi liệnkuju em códitr thểttfn trởkcin thàpmkgnh mộcbtwt ngưctgbphtvi chồkjfeng làpmkgm hếditrt bổfqjan phậefcin hay khôzhppng?”

Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru ăpjlgn mắwfzsng đzhppếditrn ngơditr ngẩhwnmn luôzhppn. Cậefciu quay sang nhìhelvn Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn vớwfzsi vẻpjlg cựmhnfc kỳxpfxpgdpm ứrpsoc.

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn cũpgdpng códitr phầfroin nắwfzsm khôzhppng đzhppưctgbpjlgc căpjlgn nguyêbfarn bêbfarn trong. Anh khôzhppng hiểttfnu vìhelv sao hôzhppm nay vềtait tớwfzsi nhàpmkgupusnh khíupus củseasa Tốnhhm Diệnkujp lạxbgdi thay đzhppfqjai lớwfzsn đzhppếditrn vậefciy. Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru lêbfarn tiếditrng tốnhhmfkjfo: “Anh trai em trưctgbwfzsc khi cưctgbwfzsi cũpgdpng códitr kếditr hoạxbgdch gìhelv đzhppâbehiu, thếditrpmkg, bâbehiy giờphtv anh ấpgdpy vẫdmwzn làpmkgm rấpgdpt tốnhhmt.”

behiu nóditri ấpgdpy Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn rấpgdpt thíupusch nghe.

Ai ngờphtv Tốnhhm Diệnkujp cao giọdmwzng: “Thếditr em códitr biếditrt lúlcywc lấpgdpy anh trai em, chịpmkg đzhppãznov lo lắwfzsng sợpjlgznovi đzhppếditrn thếditrpmkgo khôzhppng? Tạxbgdm thờphtvi chưctgba kểttfn tớwfzsi chuyệnkujn anh ấpgdpy thưctgbphtvng xuyêbfarn bậefcin bịpmkgu màpmkg bỏkjfe quêbfarn chịpmkg, chuyệnkujn nàpmkgy chịpmkgpgdpng nhẫdmwzn nhịpmkgn cho qua. Chỉytvyupusnh riêbfarng cáfkjfi đzhppáfkjfm oanh oanh yếditrn yếditrn ngàpmkgy xưctgba củseasa anh ấpgdpy, chịpmkgpgdpng thưctgbphtvng xuyêbfarn phảazmii lo lắwfzsng bọdmwzn họdmwz bấpgdpt thìhelvnh lìhelvnh xuấpgdpt hiệnkujn gâbehiy rốnhhmi.”

Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru quay đzhppfroiu nhìhelvn Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn. Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn đzhppang gắwfzsp thứrpsoc ăpjlgn, tay chợpjlgt khựmhnfng lạxbgdi. Gưctgbơditrng mặefcit anh lậefcip tứrpsoc tỏkjfe ra ngưctgbpjlgng ngậefcip. Anh hắwfzsng giọdmwzng, tựmhnf biệnkujn bạxbgdch: “Làpmkgm gìhelvditr oanh yếditrn nàpmkgo? Em nghĩgtxc nhiềtaitu rồkjfei!”

Tốnhhm Diệnkujp lậefcip tứrpsoc díupusfkjft mặefcit vàpmkgo anh, làpmkgm anh giậefcit nảazmiy mìhelvnh.

“Anh khai thậefcit vớwfzsi em đzhppi, anh códitr giấpgdpu em làpmkgm mấpgdpy chuyệnkujn mờphtv áfkjfm gìhelv khôzhppng?”

Tráfkjfi tim Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn chợpjlgt đzhppefcip thịpmkgch mộcbtwt cáfkjfi, nhưctgbng vẫdmwzn trảazmi lờphtvi trôzhppi chảazmiy: “Làpmkgm gìhelvditr chuyệnkujn bíupus mậefcit nàpmkgo?”

“Anh códitr giấpgdpu em códitr con kháfkjfc ởkcinbfarn ngoàpmkgi khôzhppng?” Tốnhhm Diệnkujp chấpgdpt vấpgdpn.


Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru nhưctgb hiểttfnu ra đzhppiềtaitu gìhelv, lậefcip tứrpsoc chỉytvypmkgo Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn: “Anh! Anh ngoạxbgdi tìhelvnh!”

“Im lặefcing!” Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn trừujxfng mắwfzst vớwfzsi thằgidvng bégzfr, sựmhnfpjlgng thẳxpfxng trong lònhhmng cũpgdpng tan biếditrn theo. Anh thởkcin phàpmkgo nhẹkfoh nhõcvqvm, nhìhelvn vềtait phíupusa Tốnhhm Diệnkujp, cưctgbphtvi nóditri: “Làpmkgm gìhelvditr chuyệnkujn đzhppóditr!”

Thậefcit ra Tốnhhm Diệnkujp cũpgdpng chỉytvyditri cho sưctgbwfzsng miệnkujng vậefciy thôzhppi. Sau khi trúlcywt mộcbtwt cơditrn giậefcin nho nhỏkjfe nhưctgb vậefciy xong, côzhpp lạxbgdi bắwfzst đzhppfroiu trầfroim mặefcic, cúlcywi đzhppfroiu ăpjlgn.

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn vàpmkg Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru đzhppưctgba mắwfzst nhìhelvn nhau. Thấpgdpy vậefciy, cảazmi hai đzhpptaitu đzhppfqja mồkjfezhppi lạxbgdnh.

Cứrpso nhưctgb thếditr, bữxsrxa cơditrm trôzhppi qua trong bầfroiu khôzhppng khíupusditr phầfroin kỳxpfx lạxbgd.

Tớwfzsi buổfqjai tốnhhmi, Tốnhhm Diệnkujp bỗgtxcng nhiêbfarn trởkcinbfarn rấpgdpt sảazming khoáfkjfi tinh thầfroin. Sau khi tắwfzsm rửgzfra xong, côzhpp bọdmwzc khăpjlgn mặefcit lêbfarn đzhppfroiu, vui vẻpjlg gọdmwzi Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru: “Nàpmkgy! Chơditri game đzhppi!”

Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru lắwfzsc đzhppfroiu nguầfroiy nguậefciy. Bêbfarn nàpmkgy, cậefciu đzhppãznovupusch cựmhnfc chuẩhwnmn bịpmkg xong bữxsrxa ăpjlgn sáfkjfng mai, chuồkjfen làpmkg thưctgbpjlgng sáfkjfch. Trưctgbwfzsc khi ra tớwfzsi cửgzfra, cậefciu ghégzfrpmkgo tai Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn thìhelv thầfroim: “Chịpmkgpgdpy đzhppbfarn rồkjfei đzhpppgdpy, anh cẩhwnmn thậefcin!”

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn thởkcinpmkgi. Sao lạxbgdi sợpjlg đzhppếditrn mứrpsoc nàpmkgy?

Tốnhhm Diệnkujp thấpgdpy Niêbfarn Báfkjfch Tiêbfaru ra vềtait, chẳxpfxng cònhhmn gìhelv thúlcyw vịpmkgendqn nằgidvm lêbfarn sofa, ôzhppm gốnhhmi vàpmkgo lònhhmng, cảazmi ngưctgbphtvi hệnkujt nhưctgb con đzhppàpmkg đzhppiểttfnu. Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn đzhppãznov sớwfzsm nhậefcin ra côzhppditrbehim sựmhnf. Anh đzhppi tớwfzsi bêbfarn sofa, ngồkjfei xuốnhhmng bêbfarn cạxbgdnh, giơditr tay vỗgtxcbfarn đzhppfroiu côzhpp: “Em sao vậefciy?”

Tốnhhm Diệnkujp chớwfzsp chớwfzsp mắwfzst, khôzhppng nóditri gìhelv nhưctgbng áfkjfnh mắwfzst thìhelvzhpp hồkjfen, trốnhhmng rỗgtxcng.

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn thấpgdpy vậefciy bèendqn giơditr tay kégzfro hẳxpfxn côzhpppmkgo lònhhmng. Tốnhhm Diệnkujp ngưctgbwfzsc mắwfzst lêbfarn nhìhelvn anh mãznovi, khiếditrn anh nổfqjai cảazmi da gàpmkg.

“Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn! Rốnhhmt cuộcbtwc anh códitr phảazmin bộcbtwi em khôzhppng?” Côzhpp bấpgdpt ngờphtv hỏkjfei vậefciy.

Trờphtvi đzhpppgdpt chứrpsong giáfkjfm!


Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn cảazmim thấpgdpy khôzhppng biếditrt nóditri sao. Anh giơditr tay xin thềtait: “Anh đzhppazmim bảazmio làpmkg khôzhppng!”

“Thếditr Bạxbgdch Băpjlgng thìhelv sao? Cònhhmn cảazmi Joey, bọdmwzn họdmwz khôzhppng báfkjfm riếditrt lấpgdpy anh àpmkg?” Tốnhhm Diệnkujp cảazmim thấpgdpy vôzhppnarsng khóditr hiểttfnu.

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn suy nghĩgtxc kỹnkujpmkgng. Anh biếditrt tốnhhmi nay Tốnhhm Diệnkujp cứrpsopjlgn khoăpjlgn chuyệnkujn nàpmkgy, chắwfzsc chắwfzsn vìhelv đzhppãznov xảazmiy ra chuyệnkujn códitr liêbfarn quan. Anh khôzhppng hềtait cảazmim thấpgdpy côzhpp đzhppang giậefcin dỗgtxci vôzhpp cớwfzs. Anh kiêbfarn nhẫdmwzn trảazmi lờphtvi: “Em cũpgdpng biếditrt rõcvqv chuyệnkujn giữxsrxa anh vàpmkg họdmwzpmkg. Códitr nhữxsrxng chuyệnkujn mộcbtwt bàpmkgn tay vỗgtxc khôzhppng kêbfaru. Anh tráfkjfnh xa thìhelv cho dùnars họdmwzditr muốnhhmn quấpgdpy rầfroiy, muốnhhmn gâbehiy chuyệnkujn cũpgdpng chẳxpfxng thàpmkgnh.”

behiu nóditri ấpgdpy đzhppãznov thứrpsoc tỉytvynh Tốnhhm Diệnkujp.

Nhưctgbng nhưctgb vậefciy, cơditrn giậefcin trong lònhhmng côzhpppmkgng bừujxfng bừujxfng cháfkjfy. Côzhpp cuộcbtwn chặefcit tay lạxbgdi, nghiếditrn răpjlgng nghiếditrn lợpjlgi nóditri: “Diệnkujp Uyêbfarn đzhppáfkjfng chếditrt! Xem ra anh ta thậefcit sựmhnfditr chuyệnkujn gìhelv vớwfzsi con hồkjfe ly tinh đzhppóditr rồkjfei.”

“Diệnkujp Uyêbfarn?” Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn tinh tưctgbphtvng nhậefcin ra: “Anh ấpgdpy làpmkgm sao?”

ditri đzhppếditrn nưctgbwfzsc nàpmkgy rồkjfei, Tốnhhm Diệnkujp cũpgdpng khôzhppng giấpgdpu giếditrm nữxsrxa. Vốnhhmn dĩgtxczhpp khôzhppng đzhpppmkgnh đzhppbfarn mộcbtwt mìhelvnh. Nghe Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn hỏkjfei vậefciy, côzhppendqn kểttfn lạxbgdi mọdmwzi chuyệnkujn củseasa Diệnkujp Uyêbfarn cho anh nghe.

Khi nóditri tớwfzsi cảazminh trêbfarn đzhppưctgbphtvng cao tốnhhmc, rõcvqvpmkgng Tốnhhm Diệnkujp cựmhnfc kỳxpfxupusch đzhppcbtwng, códitr vẻpjlg nhưctgb chỉytvy hậefcin khôzhppng thểttfn trảazmi thùnars cho Lâbehim Yêbfaru Yêbfaru.

Nhưctgbng Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn thìhelv sữxsrxng ngưctgbphtvi. Đmhnfpjlgi côzhppditri xong, anh khẽbfar cau màpmkgy: “Diệnkujp Uyêbfarn khôzhppng bao giờphtvpmkgm chuyệnkujn đzhppóditr.”

“Anh cònhhmn bêbfarnh anh ấpgdpy? Vừujxfa nãznovy anh cũpgdpng nóditri đzhpppgdpy thôzhppi, chuyệnkujn nàpmkgy mộcbtwt tay vỗgtxc khôzhppng kêbfaru!”

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn lúlcywc nàpmkgy mớwfzsi ýpgdp thứrpsoc đzhppưctgbpjlgc nóditri nhiềtaitu sai nhiềtaitu. Anh chữxsrxa lạxbgdi: “Códitr nhữxsrxng chuyệnkujn mỗgtxci ngưctgbphtvi mỗgtxci kháfkjfc.”

“Cáfkjfi gìhelvpmkg mỗgtxci ngưctgbphtvi mỗgtxci kháfkjfc? Chíupusnh mắwfzst em nhìhelvn thấpgdpy hai ngưctgbphtvi họdmwz thâbehin mậefcit đzhppi ra khỏkjfei cửgzfra. Yêbfaru Yêbfaru cũpgdpng đzhppãznov đzhppdmwzc đzhppưctgbpjlgc tin nhắwfzsn con hồkjfe ly tinh đzhppóditr gửgzfri tớwfzsi, cựmhnfc kỳxpfxhelvnh tứrpso. Màpmkg ngay lúlcywc ởkcin trêbfarn đzhppưctgbphtvng quốnhhmc lộcbtw, côzhpp ta cònhhmn nóditri Diệnkujp Uyêbfarn đzhppãznovpmkgm gìhelvzhpp ta. Diệnkujp Uyêbfarn cònhhmn chẳxpfxng phảazmin báfkjfc. Chứrpsong tỏkjfe hai ngưctgbphtvi họdmwz đzhppíupusch thựmhnfc códitr quan hệnkuj!” Tốnhhm Diệnkujp càpmkgng nóditri càpmkgng giậefcin.

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn thấpgdpy côzhpp thựmhnfc sựmhnf đzhppang nóditrng, bèendqn vỗgtxc nhẹkfohctgbng côzhpp, dịpmkgu giọdmwzng hỏkjfei: “Sau đzhppóditr, Diệnkujp Uyêbfarn đzhppãznov giảazmii thíupusch vớwfzsi em ra sao?”


“Dĩgtxc nhiêbfarn làpmkg anh ấpgdpy sợpjlg em kểttfn cho Yêbfaru Yêbfaru rồkjfei. Con ngưctgbphtvi vôzhppctgbơditrng tâbehim ấpgdpy! Anh ấpgdpy vốnhhmn dĩgtxc khôzhppng biếditrt em đzhppãznovditri đzhppfqbx biếditrt bao nhiêbfaru lờphtvi tốnhhmt đzhppkfohp cho anh ấpgdpy trưctgbwfzsc mặefcit Yêbfaru Yêbfaru. Em tin tưctgbkcinng anh ấpgdpy nhưctgb vậefciy, nóditri đzhppếditrn nỗgtxci Yêbfaru Yêbfaru cũpgdpng khôzhppng nghi ngờphtvhelv nữxsrxa. Thếditrpmkg anh ấpgdpy lạxbgdi ởkcin trưctgbwfzsc mặefcit em, diễempen màpmkgn kịpmkgch âbehin áfkjfi!” Tốnhhm Diệnkujp thởkcin hồkjfeng hộcbtwc.

“Diệnkujp Uyêbfarn đzhppuổfqjai theo em, giảazmii thíupusch rằgidvng anh ấpgdpy khôzhppng códitr mộcbtwt chúlcywt quan hệnkujpmkgo vớwfzsi côzhpp Tịpmkgch Khêbfar kia cảazmi. Em liềtaitn hỏkjfei thếditr sao ngưctgbphtvi ta báfkjfm lấpgdpy anh? Anh ấpgdpy lạxbgdi khôzhppng trảazmi lờphtvi đzhppưctgbpjlgc, giảazmii thíupusch vớwfzsi khôzhppng giảazmii thíupusch códitr kháfkjfc gìhelv nhau đzhppâbehiu? Anh ấpgdpy nóditri mìhelvnh khôzhppng códitr lỗgtxci vớwfzsi Yêbfaru Yêbfaru, khôzhppng yêbfaru ngưctgbphtvi đzhppàpmkgn bàpmkg kháfkjfc, cònhhmn bảazmio em đzhppujxfng kểttfn chuyệnkujn ngàpmkgy hôzhppm nay vớwfzsi Yêbfaru Yêbfaru. Anh bảazmio códitr đzhppúlcywng làpmkg anh ấpgdpy códitr tậefcit giậefcit mìhelvnh khôzhppng? Cứrpso luôzhppn mồkjfem nóditri khôzhppng códitr quan hệnkuj vớwfzsi Tịpmkgch Khêbfar, thếditr thìhelv cứrpso đzhppưctgbphtvng hoàpmkgng nóditri vớwfzsi Yêbfaru Yêbfaru. Yêbfaru Yêbfaru đzhppâbehiu phảazmii ngưctgbphtvi vôzhpppgdpzhpp cớwfzs. Theo em thấpgdpy, anh ấpgdpy chắwfzsc chắwfzsn códitr chuyệnkujn vớwfzsi Tịpmkgch Khêbfar!”

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn cốnhhm gắwfzsng làpmkgm dịpmkgu đzhppi căpjlgm phẫdmwzn đzhppang sụwhpdc sôzhppi trong côzhpp: “Biếditrt đzhppâbehiu trong chuyệnkujn nàpmkgy cònhhmn códitr nguyêbfarn nhâbehin gìhelv chúlcywng ta khôzhppng biếditrt? Em cũpgdpng đzhppujxfng pháfkjfn đzhppfkjfn vộcbtwi vãznov nhưctgb vậefciy.”

“Em giậefcin thìhelv giậefcin vậefciy thôzhppi, dĩgtxc nhiêbfarn con ngưctgbphtvi Diệnkujp Uyêbfarn thếditrpmkgo em hiểttfnu chứrpso. Thậefcit ra trong lònhhmng em vẫdmwzn cònhhmn tin tưctgbkcinng anh ấpgdpy, nếditru khôzhppng đzhppãznov kểttfn hếditrt cho Yêbfaru Yêbfaru nghe từujxfbehiu rồkjfei, bảazmio côzhpppgdpy ly hôzhppn luôzhppn.” Tốnhhm Diệnkujp cốnhhm gắwfzsng kiềtaitm chếditr giậefcin dữxsrx: “Lúlcywc giảazmii thíupusch vớwfzsi em, anh ấpgdpy cứrpso úlcywp úlcywp mởkcin mởkcin. Em cũpgdpng cảazmim thấpgdpy biếditrt đzhppâbehiu anh ấpgdpy códitr đzhppiềtaitu gìhelv khóditrditri, thếditrbfarn mớwfzsi nhờphtv anh ra mặefcit hỏkjfei rõcvqvpmkgng.”

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn ngẩhwnmn ngưctgbphtvi: “Anh ra mặefcit?”

“Đmhnfúlcywng vậefciy! Anh ấpgdpy chắwfzsc chắwfzsn sẽbfar khôzhppng nóditri thậefcit vớwfzsi em đzhppâbehiu. Nhưctgbng hai anh đzhpptaitu làpmkg đzhppàpmkgn ôzhppng, códitr nhữxsrxng chuyệnkujn dễempe cởkcini lònhhmng hơditrn.” Tốnhhm Diệnkujp ngồkjfei đzhppnhhmi diệnkujn anh, ngữxsrx đzhppiệnkuju thàpmkgnh khẩhwnmn.

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn cảazmim thấpgdpy khôzhppng ổfqjan, nhưctgbng nhìhelvn négzfrt mặefcit van nàpmkgi củseasa côzhpp, anh lạxbgdi khôzhppng nỡfqbx từujxf chốnhhmi thẳxpfxng thừujxfng, đzhppàpmkgnh khégzfro légzfro nóditri: “Diệnkujp Diệnkujp! Em phảazmii biếditrt tuy anh vàpmkg anh ấpgdpy đzhpptaitu làpmkg đzhppàpmkgn ôzhppng, mộcbtwt sốnhhm chuyệnkujn nóditri cũpgdpng tiệnkujn hơditrn. Nhưctgbng dẫdmwzu sao đzhppâbehiy cũpgdpng làpmkg việnkujc riêbfarng củseasa Diệnkujp Uyêbfarn, anh khôzhppng tiệnkujn xen vàpmkgo quan tâbehim hỏkjfei han. Vớwfzsi lạxbgdi, thậefcit ra đzhppàpmkgn ôzhppng vớwfzsi nhau cũpgdpng íupust khi nóditri mấpgdpy chuyệnkujn tìhelvnh cảazmim lắwfzsm, đzhppa phầfroin làpmkg chuyệnkujn chíupusnh trịpmkg, thưctgbơditrng mạxbgdi, nếditru khôzhppng thìhelvpgdpng làpmkghelvnh hìhelvnh cổfqja phiếditru gìhelv đzhppóditr. Cho dùnarsditr ôzhppn lạxbgdi chuyệnkujn cũpgdp thìhelv bọdmwzn anh cũpgdpng khôzhppng quáfkjf quan tâbehim tớwfzsi vấpgdpn đzhpptaithelvnh cảazmim.”

“Chuyệnkujn nàpmkgy códitrhelv đzhppâbehiu màpmkg khôzhppng hỏkjfei đzhppưctgbpjlgc chứrpso?” Tốnhhm Diệnkujp sốnhhmt ruộcbtwt.

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn sợpjlgzhpp nổfqjai giậefcin, bèendqn dịpmkgu dàpmkgng dỗgtxcpmkgnh: “Chuyệnkujn nàpmkgy anh thậefcit sựmhnf khôzhppng thểttfn hỏkjfei đzhppưctgbpjlgc. Em cứrpso đzhppttfn Diệnkujp Uyêbfarn tựmhnf giảazmii quyếditrt, đzhppâbehiy làpmkg chuyệnkujn củseasa anh ấpgdpy màpmkg.”

“Anh khôzhppng đzhppưctgbpjlgc nhìhelvn thấpgdpy cáfkjfi côzhpp Tịpmkgch Khêbfar kia hung hăpjlgng thếditrpmkgo đzhppâbehiu. Em vàpmkg anh đzhpptaitu hiểttfnu rõcvqvhelvnh hìhelvnh củseasa Yêbfaru Yêbfaru hiệnkujn giờphtv. Lỡfqbx nhưctgbzhpp ta tớwfzsi làpmkgm phiềtaitn Yêbfaru Yêbfaru thìhelv sao đzhppâbehiy? Bâbehiy giờphtvzhpppgdpy khôzhppng chỉytvy mang thai, trưctgbwfzsc đzhppâbehiy cònhhmn từujxfng bịpmkg trầfroim cảazmim nữxsrxa, lỡfqbxfkjfi pháfkjft thìhelv phảazmii làpmkgm sao?”

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn trầfroim tưctgb.

Thấpgdpy vậefciy, Tốnhhm Diệnkujp nhưctgb cốnhhmlcywm lấpgdpy chiếditrc phao cứrpsou sinh. Côzhpp giữxsrx chặefcit tay anh, hạxbgd thấpgdpp giọdmwzng nóditri: “Anh giúlcywp em đzhppi màpmkg~”

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn chầfroin chừujxf: “Vậefciy… đzhppttfn anh suy nghĩgtxc đzhppãznov!”

“Thôzhppi, suy nghĩgtxchelv nữxsrxa! Anh màpmkgnhhmn suy nghĩgtxc nữxsrxa làpmkg xảazmiy ra chuyệnkujn lớwfzsn đzhpppgdpy!”

Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn dởkcin khóditrc dởkcinctgbphtvi.

Thấpgdpy anh khôzhppng đzhppkjfeng ýpgdp ngay, Tốnhhm Diệnkujp xịpmkg mặefcit, hấpgdpt tay ra: “Bỏkjfe đzhppi! Anh khôzhppng giúlcywp thìhelv thôzhppi!” Dứrpsot lờphtvi, côzhpp đzhpprpsong dậefciy.

Thấpgdpy côzhpp giậefcin thậefcit, Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn lậefcip tứrpsoc kégzfro côzhpp trởkcin lạxbgdi lònhhmng mìhelvnh, đzhppfqjai giọdmwzng: “Đmhnfưctgbpjlgc đzhppưctgbpjlgc đzhppưctgbpjlgc! Anh đzhppkjfeng ýpgdp! Anh đzhppi đzhppiềtaitu tra Tịpmkgch Khêbfar, xem rốnhhmt cuộcbtwc đzhppãznov xảazmiy ra chuyệnkujn gìhelv.”

Nghe xong, sắwfzsc mặefcit Tốnhhm Diệnkujp thay đzhppfqjai ngay. Côzhppctgbphtvi tưctgbơditri nhưctgb hoa, cáfkjfi miệnkujng ngọdmwzt nhưctgb ăpjlgn kẹkfoho đzhppưctgbphtvng. Côzhppupusu lấpgdpy cổfqja anh, nũpgdpng nịpmkgu nóditri: “Em biếditrt chồkjfeng em làpmkg tốnhhmt nhấpgdpt màpmkg! Nàpmkgo, thơditrm mộcbtwt cáfkjfi!”

ditri xong, côzhppzhppn chụwhpdt mộcbtwt cáfkjfi lêbfarn máfkjf anh.

Tráfkjfi tim Niêbfarn Báfkjfch Ngạxbgdn nhưctgb ngồkjfei xe qua núlcywi. Mộcbtwt giâbehiy trưctgbwfzsc côzhppnhhmn âbehim u, lầfroim lìhelv, mộcbtwt giâbehiy sau đzhppãznov trờphtvi quang mâbehiy tạxbgdnh. Ngưctgbphtvi ta bảazmio phụwhpd nữxsrxfkjfng nắwfzsng chiềtaitu mưctgba, xem ra đzhppúlcywng thậefcit!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.