Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 6 : Có một loại yêu vì đau mà khắc cốt ghi tâm

    trước sau   
chiabnxli ámahinh đwmusèkuyjn, hai mắrqxqt Cốudzm Mặbjjcc nhưchia sao lạrubunh nhìiirpn chằakflm chằakflm côbycb nhưchia nhìiirpn ngưchiaopnri xa lạrubu, sau mộxxtyt lúbnunc lâfijpu anh đwmusxxtyt nhiêrqxqn cưchiaopnri nhạrubut, “Thìiirp ra em đwmusãxojf biếxlhxt chuyệbnxln nàmahiy từndua sớbnxlm.”

Trang Noãxojfn Thầlygjn lúbnunc nàmahiy cómahi trăijmlm cámahii miệbnxlng cũyfwxng khómahimahi chốudzmi cãxojfi, trong lúbnunc nhấjjsdt thờopnri khôbycbng biếxlhxt phảuhvki giảuhvki thíuhvkch nhưchia thếxlhxmahio. Từndua ngàmahiy hôbycbn lễhvcn củdzcba anh vàmahi Hứudzma Mộxxty Giai đwmusếxlhxn bâfijpy giờopnr, trong lòovhqng côbycb luôbycbn thấjjsdp thỏragcm, côbycb cảuhvkm thấjjsdy rằakflng chuyệbnxln Hứudzma Mộxxty Giai nómahii dốudzmi sớbnxlm muộxxtyn gìiirpyfwxng bạrubui lộxxty, nhưchiang màmahi khôbycbng ngờopnr lạrubui nhanh nhưchia vậkuyjy. Híuhvkt sâfijpu mộxxtyt hơzaogi, lạrubui ngưchiabnxlc lêrqxqn ámahinh mắrqxqt thêrqxqm chúbnunt bấjjsdt đwmusrqxqc dĩhiyx, “Em cũyfwxng chỉckbv biếxlhxt chuyệbnxln nàmahiy vàmahio hôbycbm hai ngưchiaopnri kếxlhxt hôbycbn màmahi thôbycbi.”

mahi mộxxtyt sốudzm chuyệbnxln cómahi giảuhvki thíuhvkch nhiềijmlu cũyfwxng vôbycb íuhvkch.

Cốudzm Mặbjjcc đwmusxxtyt nhiêrqxqn nắrqxqm chặbjjct tay lạrubui, sắrqxqc mặbjjct xanh támahii, “Vìiirp sao khôbycbng nómahii cho anh biếxlhxt?”

“Em…” Côbycb phảuhvki nómahii thếxlhxmahio vớbnxli anh đwmusâfijpy?

“Anh hiểjgadu rồmahii, anh hiểjgadu vìiirp sao ngàmahiy hôbycbm đwmusómahi em lạrubui ởrqxqezzdng vớbnxli Hứudzma Mộxxty Giai rồmahii, còovhqn cómahi Giang Mạrubuc Viễhvcnn nữragca.” Cốudzm Mặbjjcc cưchiaopnri nhưchia giómahi lạrubunh thấjjsdu xưchiaơzaogng, giọiirpng nómahii cũyfwxng lạrubunh nhưchiaijmlng khiếxlhxn ngưchiaopnri khámahic sợiyeyxojfi, “Làmahi Giang Mạrubuc Viễhvcnn!”


“Cốudzm Mặbjjcc….”

“Noãxojfn Thầlygjn….” Cốudzmijmlc ngắrqxqt lờopnri côbycb, xôbycbng lêrqxqn trưchiabnxlc giơzaog tay ra nắrqxqm lấjjsdy bảuhvk vai côbycb, tâfijpm tìiirpnh chợiyeyt trởrqxqrqxqn kíuhvkch đwmusxxtyng, “Làmahi Giang Mạrubuc Viễhvcnn, hắrqxqn chẳfmacng nhữragcng trăijmlm phưchiaơzaogng nghìiirpn kếxlhxchiabnxlp đwmusi em màmahiovhqn cùezzdng vớbnxli Hứudzma Mộxxty Giai dựabvvng lêrqxqn chuyệbnxln nàmahiy đwmusjgad lừnduaa gạrubut anh, mụlygjc đwmusíuhvkch củdzcba hắrqxqn làmahi muốudzmn chúbnunng ta támahich nhau ra hoàmahin toàmahin. Hứudzma Mộxxty Giai giảuhvk mang thai rồmahii sau đwmusómahi sẽpnft lấjjsdy cớbnxl sẩpffty thai, cứudzm nhưchia vậkuyjy sẽpnft khiếxlhxn anh ámahiy námahiy, khiếxlhxn anh khôbycbng thểjgad khôbycbng chăijmlm sómahic côbycbjjsdy cảuhvk đwmusopnri. Nhữragcng đwmusiềijmlu nàmahiy đwmusijmlu làmahichiau kếxlhx Giang Mạrubuc Viễhvcnn bàmahiy ra, đwmusijmlu làmahichiau kếxlhx quỷhneg quyệbnxlt củdzcba hắrqxqn.”

Trang Noãxojfn Thầlygjn liềijmlu mạrubung lắrqxqc đwmuslygju, “Cốudzm Mặbjjcc, anh hãxojfy tỉckbvnh támahio lạrubui, nghe em nómahii trưchiabnxlc đwmusãxojf…”

“Em làmahi ngưchiaopnri phảuhvki nghe anh nómahii mớbnxli đwmusúbnunng!” Tay Cốudzm Mặbjjcc tăijmlng thêrqxqm lựabvvc, nhìiirpn chằakflm chằakflm vàmahio mắrqxqt côbycb, “Chuyệbnxln cho đwmusếxlhxn bâfijpy giờopnrmahi em vẫopnrn khôbycbng cảuhvkm thấjjsdy Giang Mạrubuc Viễhvcnn làmahi kẻyfwx đwmusámahing sợiyey sao? Hắrqxqn vìiirp đwmusrubut đwmusưchiaiyeyc mụlygjc đwmusíuhvkch màmahi khôbycbng từndua thủdzcb đwmusoạrubun, liêrqxqn tiếxlhxp bàmahiy ra âfijpm mưchiau, hắrqxqn ta huỷhneg hoạrubui em cũyfwxng huỷhneg hoạrubui cảuhvk anh! Noãxojfn Thầlygjn, anh vàmahi em vốudzmn làmahi trờopnri sinh mộxxtyt đwmusôbycbi, nhưchiang lạrubui bịlhqqrqxqn tiểjgadu nhâfijpn Giang Mạrubuc Viễhvcnn nham hiểjgadm chia rẽpnft, dứudzmt khoámahit phảuhvki chia rẽpnft chúbnunng ta!”

“Cốudzm Mặbjjcc!” Trang Noãxojfn Thầlygjn quámahit anh, “Chuyệbnxln Hứudzma Mộxxty Giai giảuhvk mang thai hoàmahin toàmahin khôbycbng phảuhvki Giang Mạrubuc Viễhvcnn bàmahiy ra, anh ấjjsdy cũyfwxng làmahi sau đwmusómahi mớbnxli biếxlhxt đwmusưchiaơzaogc chuyệbnxln nàmahiy.”

“ Làmahi hắrqxqn nómahii vớbnxli em nhưchia vậkuyjy?” Cốudzm Mặbjjcc cưchiaopnri lạrubunh, “Hắrqxqn giảuhvki thíuhvkch vớbnxli em nhưchia vậkuyjy? Noãxojfn Thầlygjn, em tỉckbvnh lạrubui đwmusi, làmahi hắrqxqn lừnduaa em đwmusjjsdy! Từndua đwmuslygju đwmusếxlhxn cuốudzmi hắrqxqn làmahi kẻyfwx lừnduaa đwmusuhvko! Làmahi kẻyfwx chuyêrqxqn đwmusi lừnduaa đwmusuhvko tìiirpnh cảuhvkm củdzcba phụlygj nữragc!”

Trong mắrqxqt Trang Noãxojfn Thầlygjn nổrubui lêrqxqn vẻyfwxrqxqnh môbycbng, nhẹcpiq nhàmahing lắrqxqc đwmuslygju, “Cốudzm Mặbjjcc, em tin lờopnri anh ấjjsdy nómahii, bởrqxqi vìiirp đwmusãxojf hiệbnxln giờopnr rồmahii, anh ấjjsdy khôbycbng cầlygjn phảuhvki gạrubut em.” Câfijpu nómahii cuốudzmi cùezzdng bậkuyjt ra nhưchiamahi tiếxlhxng than nhẹcpiq.

Nếxlhxu nhưchiamahi trưchiabnxlc kia côbycbmahi thểjgad sẽpnft chầlygjn chờopnr, nhưchiang hiệbnxln tạrubui ngay cảuhvk việbnxlc giấjjsdu giếxlhxm chuyệbnxln củdzcba Sa Lâfijpm trưchiabnxlc mặbjjct côbycb anh cũyfwxng lưchiaopnri, anh còovhqn cómahi thểjgad lừnduaa dốudzmi côbycb sao? Cho nêrqxqn côbycb tuyệbnxlt đwmusudzmi tin tưchiarqxqng rằakflng anh khôbycbng cómahimahii dốudzmi.

Cốudzm Mặbjjcc hiểjgadu lầlygjm ýbnxl củdzcba côbycb, nghe xong lờopnri nàmahiy tứudzmc giậkuyjn lạrubui ùezzdn ùezzdn kébnxlo đwmusếxlhxn, “Trang Noãxojfn Thầlygjn, cómahi phảuhvki hắrqxqn nómahii gìiirp em cũyfwxng đwmusijmlu tin tưchiarqxqng? Em cómahi thểjgadmahii chuyệbnxln côbycbng bằakflng chúbnunt đwmusưchiaiyeyc khôbycbng? Từnduabnunc em còovhqn ởrqxqrqxqn anh đwmusếxlhxn tậkuyjn bâfijpy giờopnr đwmusijmlu chưchiaa từnduang tin tưchiarqxqng anh! Chỉckbv cầlygjn em bỏragc ra mộxxtyt phầlygjn mưchiaopnri sựabvv tin tưchiarqxqng củdzcba em dàmahinh cho Giang Mạrubuc Viễhvcnn cho tìiirpnh cảuhvkm củdzcba chúbnunng ta, thìiirp chúbnunng ta cũyfwxng sẽpnft khôbycbng đwmusi đwmusếxlhxn bưchiabnxlc đwmusưchiaopnrng hôbycbm nay.”

Trang Noãxojfn Thầlygjn ngạrubuc nhiêrqxqn nhìiirpn anh, “Anh đwmusang nómahii cámahii gìiirp vậkuyjy? Trưchiabnxlc kia làmahi anh khôbycbng tin tưchiarqxqng em trưchiabnxlc.”

Sau khi nghe xong lờopnri nàmahiy, vẻyfwx mặbjjct Cốudzm Mặbjjcc từndua phẫopnrn nộxxty chuyểjgadn sang đwmusau đwmusbnxln, nhìiirpn chằakflm chằakflm côbycb nửsmhka ngàmahiy sau mớbnxli mởrqxq miệbnxlng, giọiirpng nómahii nhưchia trảuhvki qua nhiềijmlu mệbnxlt mỏragci, thêrqxqchiaơzaogng, “Lúbnunc trưchiabnxlc em nómahii chắrqxqc nhưchia đwmusinh đwmusómahing cộxxtyt vớbnxli anh rằakflng em yêrqxqu Giang Mạrubuc Viễhvcnn, Noãxojfn Thầlygjn, hôbycbm nay em hãxojfy nómahii thậkuyjt cho anh biếxlhxt, em làmahi thậkuyjt sựabvvrqxqu hắrqxqn sao?”

bycb bịlhqq sựabvvbycb đwmusơzaogn trong đwmusámahiy mắrqxqt anh làmahim rung đwmusxxtyng, còovhqn cómahi lờopnri nómahii củdzcba anh nữragca.

“Em tưchiarqxqng làmahi anh đwmusãxojf hiểjgadu tâfijpm ýbnxl củdzcba em rồmahii chứudzm, íuhvkt nhấjjsdt, chuyệbnxln đwmusãxojf qua hãxojfy đwmusjgadmahi qua đwmusi.” Híuhvkt sâfijpu môbycbt hơzaogi, lúbnunc nàmahiy trong lòovhqng Trang Noãxojfn Thầlygjn mớbnxli giảuhvkm đwmusưchiaơzaogc chúbnunt ámahip lựabvvc, ámahinh mắrqxqt củdzcba côbycbbycbezzdng bìiirpnh tĩhiyxnh, con ngưchiaơzaogi dưchiabnxli ámahinh sámahing ban đwmusêrqxqm nhưchia chấjjsdm nhỏragcmahing ngờopnri, “Em yêrqxqu Giang Mạrubuc Viễhvcnn, đwmusâfijpy làmahi sựabvv thậkuyjt.”


“Em làmahirqxqu Giang Mạrubuc Viễhvcnn, hay làmahi khôbycbng thểjgad khôbycbng yêrqxqu hắrqxqn?” Cốudzm Mặbjjcc nhìiirpn chằakflm chằakflm vàmahio mắrqxqt côbycb, giọiirpng nómahii nghe cómahi chúbnunt đwmusèkuyjbnxln.

Trang Noãxojfn Thầlygjn ngạrubuc nhiêrqxqn nhìiirpn anh, đwmusámahip, “Cốudzm Mặbjjcc, lờopnri nàmahiy củdzcba anh làmahimahi ýbnxliirp?”

“Nómahii cámahich khámahic làmahi ngay từndua đwmuslygju em đwmusãxojfrqxqu hắrqxqn hay…” Anh dừnduang mộxxtyt chúbnunt, híuhvkt sâfijpu mộxxtyt hơzaogi rồmahii tiếxlhxp tụlygjc nómahii, “Sau khi em khôbycbng cam tâfijpm tìiirpnh nguyệbnxln gảuhvk cho hắrqxqn mớbnxli nảuhvky sinh tìiirpnh cảuhvkm vớbnxli hắrqxqn?”

Lờopnri nómahii củdzcba anh vừnduaa trựabvvc tiếxlhxp, vừnduaa gay gắrqxqt, nhưchiamahiijmlng đwmusámahinh thẳfmacng vàmahio lòovhqng côbycb, mámahiu trong ngưchiaopnri côbycbchiaopnrng nhưchiayfwxng đwmusómahing băijmlng lạrubui. Côbycbmahi miệbnxlng thởrqxq dốudzmc, “Em gảuhvk cho anh ấjjsdy khôbycbng cómahiiirpmahi khôbycbng cam lòovhqng”

Cằakflm côbycb đwmusxxtyt nhiêrqxqn bịlhqq Cốudzm Mặbjjcc nắrqxqm lấjjsdy, nâfijpng lêrqxqn, bịlhqq ébnxlp phảuhvki đwmusudzmi diệbnxln vớbnxli cặbjjcp mắrqxqt kia, côbycb nhìiirpn rấjjsdt rõifermahing, ngựabvvc nhưchia nghẹcpiqn lạrubui, khoébnxl mắrqxqt anh cómahi chúbnunt ửsmhkng đwmusragc.

“Cốudzm Mặbjjcc?”

“Noãxojfn Thầlygjn, đwmusếxlhxn bâfijpy giờopnrmahi em còovhqn đwmuslhqqnh gạrubut anh sao?” Áohwnnh mắrqxqt anh nhìiirpn côbycb lộxxty vẻyfwx đwmusau đwmusbnxln, “Lúbnunc đwmusómahiiirp sao em lạrubui gảuhvk cho Giang Mạrubuc Viễhvcnn, bâfijpy giờopnr anh đwmusãxojf biếxlhxt rồmahii.”

Trang Noãxojfn Thầlygjn cảuhvkm thấjjsdy nhưchiamahimahi ngưchiaopnri hung hăijmlng đwmusámahinh mạrubunh vàmahio sau gámahiy, hai tai ong lêrqxqn, tim nhưchia ngừnduang đwmuskuyjp, côbycb nhìiirpn anh mộxxtyt câfijpu cũyfwxng khôbycbng nómahii, trong lòovhqng bắrqxqt đwmuslygju cómahi dựabvv cảuhvkm khôbycbng hay lan tràmahin. Chẳfmacng trámahich vừnduaa rồmahii anh mắrqxqng Giang Mạrubuc Viễhvcnn làmahi tiểjgadu nhâfijpn, côbycbovhqn tưchiarqxqng rằakflng vìiirp anh tứudzmc giậkuyjn quámahirqxqn mớbnxli nómahii nhưchia vậkuyjy.

“Anh biếxlhxt lúbnunc trưchiabnxlc anh lưchiang mang mómahin nợiyey lớbnxln khôbycbng phảuhvki làmahi ngẫopnru nhiêrqxqn, cũyfwxng biếxlhxt Hứudzma Mộxxty Giai tựabvviirpnh đwmusi tìiirpm em, thậkuyjm chíuhvkovhqn nómahii dốudzmi em làmahibycb ta đwmusãxojf mang thai con củdzcba anh, anh biếxlhxt Giang Mạrubuc Viễhvcnn đwmusãxojfmahim đwmusdzcb thứudzm chuyệbnxln sau lưchiang em, vìiirp trámahinh đwmusjgad anh đwmusếxlhxn hôbycbn lễhvcn quấjjsdy rốudzmi hắrqxqn thậkuyjm chíuhvkovhqn giởrqxq tròovhq vớbnxli thiếxlhxt bịlhqq y tếxlhx mớbnxli!” Giọiirpng nómahii củdzcba Cốudzm Mặbjjcc lạrubunh lẽpnfto đwmusếxlhxn dọiirpa ngưchiaopnri, gằakfln từnduang tiếxlhxng căijmlm giậkuyjn.

Sắrqxqc mặbjjct củdzcba côbycbmahi chúbnunt támahii nhợiyeyt.

“Trưchiabnxlc đwmusómahi em làmahiiirp anh mớbnxli gảuhvk cho Giang Mạrubuc Viễhvcnn.” Ngómahin tay củdzcba anh nhẹcpiq nhàmahing chạrubum vàmahio mámahibycb, đwmusau đwmusbnxln củdzcba anh khôbycbng nómahii ra cũyfwxng cómahi thểjgad cảuhvkm nhậkuyjn đwmusưchiaiyeyc, “Cho nêrqxqn Noãxojfn Thầlygjn, sao em cómahi thểjgad trámahich anh khôbycbng tin tưchiarqxqng em chứudzm? Giang Mạrubuc Viễhvcnn đwmusãxojf thảuhvkfijpy dàmahii, hắrqxqn vìiirp đwmusjgadmahi đwmusưchiaiyeyc em màmahi chia rẽpnftiirpnh cảuhvkm giữragca anh vàmahi em, lúbnunc đwmusómahi anh đwmusãxojf sợiyey mấjjsdt em đwmusếxlhxn nhưchiaopnrng nàmahio, cho nêrqxqn mớbnxli trởrqxqrqxqn lo đwmusưchiaiyeyc lo mấjjsdt, nhưchiang màmahi sau khi anh biếxlhxt mọiirpi chuyệbnxln thìiirp anh đwmusãxojf hậkuyjn chíuhvknh mìiirpnh rấjjsdt nhiềijmlu, lúbnunc trưchiabnxlc anh khôbycbng nêrqxqn buôbycbng tay em ra, khôbycbng nêrqxqn tin rằakflng em yêrqxqu Giang Mạrubuc Viễhvcnn, Noãxojfn Thầlygjn…” Giọiirpng nómahii củdzcba anh run rẩpffty, mộxxtyt tay đwmusưchiaa ra đwmusau lòovhqng ôbycbm chặbjjct côbycbmahio trong ngựabvvc, “Xin lỗzmqsi, làmahi anh cómahi lỗzmqsi vớbnxli em.”

Bịlhqq anh ôbycbm chặbjjct, đwmuslygju ómahic mụlygj mịlhqq khôbycbng kịlhqqp cómahi phảuhvkn ứudzmng gìiirp, bêrqxqn tai làmahi giọiirpng nómahii ámahiy námahiy, thâfijpm tìiirpnh củdzcba anh, đwmusi vàmahio trong lòovhqng khiếxlhxn côbycb đwmusau nhứudzmc nhốudzmi, mộxxtyt lúbnunc lâfijpu sau côbycb mớbnxli tìiirpm lạrubui đwmusưchiaiyeyc giọiirpng nómahii củdzcba mìiirpnh, “Sao anh biếxlhxt nhữragcng chuyệbnxln nàmahiy?” Bấjjsdt kểjgadmahibnunc trưchiabnxlc hay bâfijpy giờopnrbycb thàmahi chôbycbn sâfijpu nhữragcng tổrubun thưchiaơzaogng nàmahiy trong lòovhqng khôbycbng muốudzmn nómahii ra, cómahimahii vếxlhxt thưchiaopnrng đwmusãxojf kếxlhxt vảuhvky thìiirp khôbycbng cầlygjn phảuhvki bớbnxli mómahic lạrubui làmahim gìiirp, mộxxtyt khi đwmusâfijpm vàmahio cũyfwxng chỉckbvmahi thểjgadmahimahiu chảuhvky đwmuslygjm đwmusìiirpa khôbycbng thểjgadmahinh lạrubui, khôbycbng biếxlhxt làmahim sao màmahi anh cómahi thểjgad biếxlhxt đwmusưchiaiyeyc.

“Giấjjsdy khôbycbng thểjgadmahii đwmusưchiaiyeyc lửsmhka, em nghĩhiyx rằakflng cảuhvk đwmusopnri nàmahiy anh sẽpnft khôbycbng biếxlhxt gìiirp sao? Chuyệbnxln Hứudzma Mộxxty Giai giảuhvk mang thai nhưchia mộxxtyt ngòovhqi nổrubu, rồmahii anh tiếxlhxp tụlygjc đwmusiềijmlu tra thìiirpifer mọiirpi chuyệbnxln.” Cốudzm Mặbjjcc hơzaogi nớbnxli lỏragcng côbycb ra, cúbnuni đwmuslygju nhìiirpn chằakflm chằakflm vàmahio mắrqxqt côbycb, “Noãxojfn Thầlygjn, em đwmusãxojfiirp anh rấjjsdt nhiềijmlu, khi anh biếxlhxt chuyệbnxln nàmahiy anh đwmusãxojf hậkuyjn rằakflng khôbycbng thểjgad giếxlhxt chíuhvknh mìiirpnh.”


“Cốudzm Mặbjjcc, thậkuyjt ra…”

“Ly hôbycbn vớbnxli hắrqxqn đwmusi.” Anh cắrqxqt ngang lờopnri nómahii củdzcba côbycb, giọiirpng nómahii dứudzmt khoámahit.

Trang Noãxojfn Thầlygjn kinh ngạrubuc, “Cámahii gìiirp?’”

“Noãxojfn Thầlygjn, anh vàmahi em đwmusãxojf bỏragc lỡhiyx nhau nhiềijmlu rồmahii, thờopnri gian còovhqn lạrubui anh khôbycbng muốudzmn lãxojfng phíuhvk nữragca, anh phảuhvki ởrqxqrqxqn em, khôbycbng cầlygjn em phảuhvki làmahim gìiirp cho anh nữragca, thờopnri gian còovhqn lạrubui củdzcba cuộxxtyc đwmusopnri nàmahiy hãxojfy giàmahinh cho anh, đwmusjgad anh đwmusưchiaiyeyc yêrqxqu em mộxxtyt cámahich tọiirpn vẹcpiqn.” Cốudzm Mặbjjcc đwmusau đwmusbnxln nhìiirpn côbycb, “Rờopnri khỏragci hắrqxqn đwmusi, anh cũyfwxng sẽpnft ly hôbycbn vớbnxli Hứudzma Mộxxty Giai, chúbnunng ta mộxxtyt lầlygjn nữragca quay vềijmlrqxqn nhau.”

Mộxxtyt chúbnunt bốudzmi rốudzmi thoámahing qua trong mắrqxqt côbycb, côbycb cốudzm gắrqxqng ámahip chếxlhx sựabvv bốudzmi rốudzmi nàmahiy xuốudzmng, dùezzdng sứudzmc siếxlhxt chặbjjct tay, “Cốudzm Mặbjjcc, em nghĩhiyx anh hiểjgadu lầlygjm rồmahii, em thựabvvc sựabvvrqxqu Giang Mạrubuc Viễhvcnn, em sẽpnft khôbycbng ly hôbycbn vớbnxli anh ấjjsdy.”

“Bâfijpy giờopnr em còovhqn sợiyeymahii gìiirp nữragca?” Cốudzmijmlc nhịlhqqn khôbycbng đwmusưchiaiyeyc cao giọiirpng nómahii, ámahinh mắrqxqt đwmuslygjy đwmusau xómahit.

“Khôbycbng phảuhvki em sợiyey, em làmahirqxqu…”

“Lúbnunc trưchiabnxlc em gạrubut anh nómahii làmahi em yêrqxqu hắrqxqn, anh tin, ngàmahiy anh xuấjjsdt việbnxln em nómahii em yêrqxqu hắrqxqn, anh cũyfwxng tin. Nhưchiang bâfijpy giờopnr, khi anh biếxlhxt hếxlhxt châfijpn tưchiabnxlng mọiirpi chuyệbnxln, em cảuhvkm thấjjsdy anh còovhqn cómahi thểjgad tin sao?” Cốudzm Mặbjjcc cau màmahiy, anh khómahi hiểjgadu hỏragci.

Trang Noãxojfn Thầlygjn nhắrqxqm mắrqxqt lạrubui mớbnxli cómahi thểjgad giảuhvkm bớbnxlt cảuhvkm giámahic choámahing đwmuslygju, sau khi mởrqxq mắrqxqt ra lạrubui làmahi ámahinh mắrqxqt kiêrqxqn đwmuslhqqnh, “Đlsxpúbnunng, nhữragcng gìiirp anh nómahii khôbycbng hềijml sai, lúbnunc trưchiabnxlc em nómahii vớbnxli anh em yêrqxqu anh ấjjsdy chẳfmacng qua làmahi lấjjsdy cớbnxl, em muốudzmn đwmusjgad anh hếxlhxt hy vọiirpng, muốudzmn anh từndua nay vềijml sau quêrqxqn em, lúbnunc đwmusómahi… em gảuhvk cho Giang Mạrubuc Viễhvcnn đwmusúbnunng làmahi khôbycbng phảuhvki cam tâfijpm tìiirpnh nguyệbnxln. Nhưchiang ngàmahiy màmahi anh xuấjjsdt việbnxln, nhữragcng gìiirp em nómahii vớbnxli anh đwmusijmlu làmahi thậkuyjt, em thậkuyjt sựabvv hy vọiirpng anh cómahi thểjgadiirpm đwmusưchiaiyeyc hạrubunh phúbnunc cho mìiirpnh, em cũyfwxng thựabvvc sựabvv thựabvvc sựabvvrqxqu Giang Mạrubuc Viễhvcnn.” Trong đwmuslygju lơzaog đwmusãxojfng xuấjjsdt hiệbnxln bómahing dámahing củdzcba Giang Mạrubuc Viễhvcnn, ámahinh mắrqxqt anh, đwmusôbycbi môbycbi cưchiaopnri thảuhvkn nhiêrqxqn củdzcba anh, mộxxtyt cảuhvkm giámahic hạrubunh phúbnunc bỗzmqsng dâfijpng lêrqxqn trong lòovhqng.

bycb nhẹcpiq nhàmahing đwmuspffty Cốudzm Mặbjjcc ra đwmusi đwmusếxlhxn cửsmhka sổrubumahit đwmusjjsdt nhìiirpn xe cộxxty tấjjsdp nậkuyjp phíuhvka dưchiabnxli, ámahinh đwmusèkuyjn nêrqxq ôbycbng rảuhvki rámahic hắrqxqt lêrqxqn hàmahing lôbycbng mi củdzcba côbycb, nhưchia thứudzm hạrubunh phúbnunc ấjjsdy đwmusang lâfijpy lan sang xung quanh.

“Giang Mạrubuc Viễhvcnn, anh ấjjsdy tổrubun thưchiaơzaogng em rấjjsdt nhiềijmlu, em cũyfwxng từnduang hậkuyjn anh ấjjsdy, nhưchiang khôbycbng hiểjgadu sao em lạrubui yêrqxqu anh ấjjsdy. Còovhqn em, cũyfwxng tổrubun thưchiaơzaogng anh ấjjsdy rấjjsdt nhiềijmlu lầlygjn, anh ấjjsdy hậkuyjn em, em lạrubui quêrqxqn dựabvva dẫopnrm vàmahio sựabvvjjsdm ámahip củdzcba anh ấjjsdy. Đlsxpãxojfmahi thờopnri gian em nghĩhiyx em vàmahi anh ấjjsdy kếxlhxt thúbnunc rồmahii, nhưchiang tìiirpnh yêrqxqu nàmahiy vẫopnrn cứudzm tồmahin tạrubui, em khôbycbng thểjgad coi nhẹcpiq nỗzmqsi đwmusau nàmahiy màmahi hạrubu quyếxlhxt tâfijpm. Cốudzm Mặbjjcc, em khôbycbng biếxlhxt tưchiaơzaogng lai em vàmahi Giang Mạrubuc Viễhvcnn sẽpnft ra sao, cũyfwxng khôbycbng biếxlhxt em vàmahi anh ấjjsdy cómahi thểjgadezzdng nhau sốudzmng đwmusếxlhxn bạrubuwmuslygju hay khôbycbng, em chỉckbv biếxlhxt, chỉckbv cầlygjn anh ấjjsdy khôbycbng chủdzcb đwmusxxtyng muốudzmn ly hôbycbn thìiirp em cũyfwxng tuyệbnxlt đwmusudzmi sẽpnft khôbycbng ly hôbycbn, vảuhvk lạrubui…” Nómahii đwmusếxlhxn đwmusâfijpy côbycb xoay ngưchiaopnri nhìiirpn anh, giọiirpng nómahii củdzcba côbycb trong veo nhưchia suốudzmi nưchiabnxlc, “Cho dùezzdmahi mộxxtyt ngàmahiy em vàmahi Giang Mạrubuc Viễhvcnn khôbycbng thểjgadrqxqrqxqn nhau nữragca, thưchiac sựabvv ly hôbycbn, thìiirpiirpnh yêrqxqu củdzcba em dàmahinh cho anh ấjjsdy cũyfwxng khôbycbng tan biếxlhxn.”

zaog mặbjjct củdzcba Cốudzm Mặbjjcc căijmlng lêrqxqn, ámahinh mắrqxqt kíuhvkch đwmusxxtyng, “Khôbycbng thểjgad nhưchia vậkuyjy, sau khi hắrqxqn đwmusãxojfmahim nhiềijmlu chuyệbnxln tổrubun thưchiaơzaogng em, em vẫopnrn cómahi thểjgadrqxqu hắrqxqn? Khôbycbng thểjgadmahio….”

“Thựabvvc ra cómahi mộxxtyt loạrubui yêrqxqu bởrqxqi vìiirp đwmusau màmahi khắrqxqc cốudzmt ghi tâfijpm.” Trang Noãxojfn Thầlygjn khẽpnft thởrqxqmahii mộxxtyt hơzaogi, “Yêrqxqu thậkuyjt sựabvv rấjjsdt mệbnxlt rấjjsdt khổrubu, nhưchiang vẫopnrn khôbycbng muốudzmn buôbycbng tay, bởrqxqi vìiirp đwmusau quámahifijpu nêrqxqn ngay cảuhvk khi chỉckbvmahi mộxxtyt chúbnunt hạrubunh phúbnunc, mộxxtyt chúbnunt ấjjsdm ámahip thôbycbi cũyfwxng làmahim ngưchiaopnri ta khôbycbng buôbycbng xuốudzmng đwmusưchiaiyeyc…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.