Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 49 : Như món đồ chơi hư hại

    trước sau   
“Đuwjekypmng nónekwi nhưfdmm vậnlmty, tôbixei sao đqpkmoyngi xửansc vớhdfhi bázbkhc nhưfdmm vậnlmty đqpkmưfdmmyvwoc.” Giang Mạydudc Viễpctxn châksvwm đqpkmiếnjqmu thuốoyngc, lạydudi thảjfxs bậnlmtt lửansca lêxifvn bàrxbrn, rísvuet mộdtowt hơansci, tao nhãixrz nhảjfxs khónekwi, qua làrxbrn khónekwi mờanscjfxso nhìfhufn Mạydudnh Chấlnajn Tềomsagkir đqpkmoyngi diệviuyn.

Mạydudnh Chấlnajn Tềomsa toàrxbrn thâksvwn xùhdfhxifvn nhưfdmm con nhísvuem đqpkmomsa phòhjelng, “Khôbixeng muốoyngn? Hừkypm, chẳsvueng lẽekbj cậnlmtu mang bảjfxsn gốoyngc đqpkmếnjqmn đqpkmâksvwy sao?”

“Phòhjelng họrkaba chưfdmma xảjfxsy đqpkmếnjqmn làrxbr thưfdmmanscng thứfzznc tốoyngi thiểzbkhu trêxifvn thưfdmmơanscng trưfdmmanscng, bảjfxsn gốoyngc tôbixei bảjfxso quảjfxsn rấlnajt tốoyngt, yêxifvn tâksvwm đqpkmi, sẽekbj khôbixeng bịxpsk ai xem đqpkmưfdmmyvwoc đqpkmâksvwu.” Giang Mạydudc Viễpctxn ra vẻlxjtbixe hạydudi, nónekwi.

Mạydudnh Chấlnajn Tềomsa nghe đqpkmưfdmmyvwoc mùhdfhi đqpkme dọrkaba ẩbmltn chứfzzna trong câksvwu nónekwi củxtrja anh, siếnjqmt nắpryvm tay, cuốoyngi cùhdfhng vẫvbmvn thỏujufa hiệviuyp, “Đuwjeưfdmmyvwoc, tôbixei đqpkmpbuqng ýpctx vớhdfhi cậnlmtu, mấlnajy cổgkir đqpkmôbixeng bêxifvn kia, tôbixei sẽekbj cốoyng gắpryvng thuyếnjqmt phụevtfc.”

“Bázbkhc trai, cázbkhi tôbixei muốoyngn khôbixeng phảjfxsi làrxbr cốoyng gắpryvng.” Giang Mạydudc Viễpctxn nhấlnajn mạydudng từkypmng chữoyng.

Mạydudnh Chấlnajn Tềomsa hậnlmtn nhấlnajt làrxbr bịxpsk uy hiếnjqmp, nhưfdmmng làrxbrzbkh đqpkmang nằauaom trêxifvn thớhdfht, ôbixeng cắpryvn môbixei, “Tôbixei biếnjqmt phảjfxsi làrxbrm thếnjqmrxbro!”


“Vậnlmty làrxbr tốoyngt rồpbuqi.” Giang Mạydudc Viễpctxn trựsvuec tiếnjqmp dậnlmtp thuốoyngc vàrxbro gạydudt tàrxbrn, đqpkmfzznng lêxifvn, côbixeng việviuyc bàrxbrn xong thìfhuf vềomsa thôbixei, ôbixeng ta vàrxbr anh xưfdmma nay khôbixeng cầgmkln ôbixen chuyệviuyn gìfhuf cảjfxs.

“Giang Mạydudc Viễpctxn…” Sau lưfdmmng, Mạydudnh Chấlnajn Tềomsa gọrkabi anh, do dựsvue, “Việviuyc nàrxbry, đqpkmkypmng nónekwi vớhdfhi Mạydudnh Khiếnjqmu.”

Giang Mạydudc Viễpctxn quay đqpkmgmklu nhìfhufn ôbixeng, cưfdmmansci lạydudnh, “Yêxifvn tâksvwm đqpkmi, tôbixei khôbixeng muốoyngn gâksvwy tai vạydud cho anh bạydudn thâksvwn củxtrja tôbixei!” Nónekwi xong sảjfxsi bưfdmmhdfhc rờansci khỏujufi đqpkmónekw.

Cửansca phòhjelng nghỉuxqq, lầgmkln nữoynga đqpkmónekwng lạydudi…

Mạydudnh Chấlnajn Tềomsa vẻlxjt mặvbmvt suy sụevtft ngồpbuqi xuốoyngng sôbixe pha, trợyvwopctxxifvn cạydudnh lúzqhbc nàrxbry mớhdfhi thìfhuf thầgmklm nónekwi, “Mạydudnh tổgkirng, chúzqhbng ta cứfzzn mặvbmvc hắpryvn nắpryvm trong lòhjelng bàrxbrn tay vậnlmty sao?”

Mạydudnh Chấlnajn Tềomsa khôbixeng đqpkmázbkhp, sắpryvc mặvbmvt khónekw coi nhưfdmm tro nguộdtowi tro tàrxbrn.

***

Giang Mạydudc Viễpctxn thàrxbrnh ‘ôbixeng chồpbuqng nhịxpsk thậnlmtp tứfzzn hiếnjqmu’, trìfhufnh đqpkmdtowgkir nhàrxbr phụevtfc dịxpskch vợyvworxbrm bốoyngn ôbixeng bàrxbr khôbixeng ai theo kịxpskp, bởgkiri vìfhufrxbri nguyêxifvn nưfdmmhdfhc đqpkmưfdmmyvwoc khai tházbkhc thuậnlmtn lợyvwoi, Thầgmkln Viễpctxn Quốoyngc Tếnjqmzbkhng pházbkht triểzbkhn vữoyngng vàrxbrng, Giang Phong nhàrxbrn hạydud khôbixeng cónekw việviuyc gìfhufrxbrm cũzbkhng đqpkmgmklu tưfdmmrxbro đqpkmónekw mộdtowt sốoyng tiềomsan, mỗfdmmi ngàrxbry lúzqhbc rãixrznh rỗfdmmi liềomsan theo sau Giang Mạydudc Viễpctxn dặvbmvn dòhjel đqpkmkypmng đqpkmzbkh ôbixeng bịxpsk lỗfdmm vốoyngn.

Đuwjeyvwot nàrxbry anh giảjfxsm bớhdfht nhữoyngng buổgkiri xãixrz giao, ngaY cảjfxsrxbri hộdtowi nghịxpskzbkhng bàrxbrn bạydudn ởgkir thưfdmm phòhjelng trong nhàrxbr, may mắpryvn đqpkmoyngi phưfdmmơanscng làrxbr Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn, đqpkmãixrz quázbkh quen vớhdfhi đqpkmfzznc hạydudnh ngưfdmmansci cha chuẩbmltn mựsvuec củxtrja anh rồpbuqi.

Khi Trang Noãixrzn Thầgmkln biếnjqmng nházbkhc lêxifv thâksvwn vàrxbro thưfdmm phòhjelng, đqpkmúzqhbng lúzqhbc Giang Mạydudc Viễpctxn vàrxbr Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn đqpkmang họrkabp hộdtowi nghịxpsk từkypm xa, hai ngưfdmmansci bàrxbrn bạydudc côbixeng việviuyc xong rồpbuqi thìfhufzbkhn gẫvbmvu vớhdfhi nhau, côbixe thấlnajy cảjfxsnh nàrxbry thậnlmtt muốoyngn cưfdmmansci, trêxifvn màrxbrn hìfhufnh Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn ăpbuqn mặvbmvc chỉuxqqnh chu đqpkmpbuq vest giàrxbry da, còhjeln Giang Mạydudc Viễpctxn thìfhuf mặvbmvc đqpkmpbuqgkir nhàrxbr, nhìfhufn qua thậnlmtt đqpkmoyngi lậnlmtp.

“Noãixrzn Thầgmkln, hiệviuyn giờansc em hốoyngi hậnlmtn gảjfxs cho anh ta vẫvbmvn còhjeln kịxpskp, thậnlmtt sựsvue, em ly hôbixen vớhdfhi anh ta đqpkmi, anh sẽekbj đqpkmónekwn em đqpkmi, em xem hiệviuyn giờansc anh ta còhjeln cónekw chỗfdmmrxbro giốoyngng ngưfdmmansci bìfhufnh thưfdmmanscng hay khôbixeng.” Trêxifvn màrxbrn hìfhufnh, Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn vẻlxjt mặvbmvt ‘cạydudn lờansci’, lạydudi bổgkir sung thêxifvm, “Mớhdfhi chỉuxqqbixem qua đqpkmâksvwy thôbixei, tôbixei đqpkmãixrz thay anh ta thiếnjqmt kếnjqm hai mưfdmmơansci mấlnajy vụevtfixrz giao, anh ta hủxtrjy hếnjqmt, làrxbrm tôbixei phảjfxsi uốoyngng đqpkmếnjqmn hộdtowc mázbkhu.”

Trang Noãixrzn Thầgmkln vui vẻlxjt ra mặvbmvt, chưfdmma kịxpskp lêxifvn tiếnjqmng Giang Mạydudc Viễpctxn đqpkmãixrzfdmmhdfhp lờansci, “Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn, anh đqpkmúzqhbng làrxbrhjelng tàrxbr khôbixeng chếnjqmt nhỉuxqq, anh yêxifvn tâksvwm đqpkmi, mấlnajy chuyệviuyn nàrxbry kiếnjqmp sau cũzbkhng khôbixeng tớhdfhi lưfdmmyvwot anh đqpkmâksvwu, vềomsa phầgmkln xãixrz giao, chẳsvueng phảjfxsi cónekw Châksvwu Niêxifvn phụevtf giúzqhbp àrxbr? Đuwjekypmng ởgkir trưfdmmhdfhc mặvbmvt Noãixrzn Noãixrzn ra vẻlxjt đqpkmázbkhng thưfdmmơanscng.”

“Chồpbuqng em còhjeln làrxbr ngưfdmmansci sao?” Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn quay phắpryvt qua nhìfhufn Trang Noãixrzn Thầgmkln.


“Anh ấlnajy àrxbr…” Trang Noãixrzn Thầgmkln dùhdfhng hai tay quay mặvbmvt anh qua xem xéthuqt, ra vẻlxjt nghiêxifvm túzqhbc trảjfxs lờansci Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn, “Nhìfhufn qua vẫvbmvn làrxbr ngưfdmmansci màrxbr.”

“Tìfhufnh nhâksvwn trong mắpryvt Tâksvwy Thi đqpkmâksvwy màrxbr.” Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn ca tházbkhn.

“Ai nónekwi, anh cũzbkhng rấlnajt đqpkmrxbrp trai màrxbr.” Côbixefdmmansci bổgkir sung thêxifvm.

Lờansci nàrxbry nghe đqpkmếnjqmn Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn mởgkir cờansc trong bụevtfng.

“Noãixrzn Noãixrzn.” Giang Mạydudc Viễpctxn lêxifvn tiếnjqmng phảjfxsn đqpkmoyngi.

bixe vộdtowi vàrxbrng ghéthuqrxbro tai anh rùhdfhfhuf bổgkir sung, “Đuwjeưfdmmơanscng nhiêxifvn, ôbixeng xãixrz em làrxbr đqpkmrxbrp trai nhấlnajt.”

Giang Mạydudc Viễpctxn cưfdmmansci.

Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn bêxifvn kia nhìfhufn màrxbr nổgkiri da gàrxbr.

“Àekbj, quêxifvn mấlnajt mộdtowt chuyệviuyn.” Giang Mạydudc Viễpctxn gõpqtv mặvbmvt bàrxbrn, “Thiếnjqmu Tiêxifvn, tôbixei thậnlmtt cónekw lỗfdmmi vớhdfhi anh.”

Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn giậnlmtt mìfhufnh, “Lỗfdmmi gìfhuf?”

“Cázbkhi đqpkmónekw… tạydudm thờansci chỉuxqq vậnlmty đqpkmi.”

“Nàrxbry, Giang Mạydudc Viễpctxn…”

Trìfhufnh Thiếnjqmn Tiêxifvn còhjeln chưfdmma nónekwi xong, màrxbrn hìfhufnh liềomsan đqpkmen thui.


“Mạydudc Viễpctxn…” Côbixe ngạydudc nhiêxifvn nhìfhufn anh.

“Nếnjqmu anh ta biếnjqmt trưfdmmhdfhc sẽekbj hỏujufng béthuqt.” Giang Mạydudc Viễpctxn cưfdmmansci đqpkmếnjqmn ‘thiệviuyn lưfdmmơanscng’.

bixe khónekw hiểzbkhu.

Giang Mạydudc Viễpctxn hắpryvng giọrkabng, “Cázbkht Na, sázbkhng nay vừkypma mớhdfhi gọrkabi đqpkmiệviuyn cho anh nónekwi…”

***

Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn lo sốoyngt vónekw cảjfxs mộdtowt ngàrxbry, mộdtowt hồpbuqi vềomsa đqpkmếnjqmn nhàrxbr, rốoyngt cụevtfc cũzbkhng hiểzbkhu hàrxbrm ýpctx củxtrja câksvwu ‘tôbixei thựsvuec sựsvue rấlnajt cónekw lỗfdmmi vớhdfhi anh’ củxtrja Giang Mạydudc Viễpctxn!

Mởgkir cửansca, làrxbrhdfhi thuốoyngc khửansc trùhdfhng xộdtowc đqpkmếnjqmn, lầgmkln nàrxbry, từkypmhdfhi hoa trựsvuec tiếnjqmp đqpkmgkiri thàrxbrnh mùhdfhi bệviuynh việviuyn.

Hồpbuqi chuôbixeng cảjfxsnh bázbkho giónekwng lêxifvn trong lòhjelng anh, dựsvue cảjfxsm lờansc mờansc bấlnajt giázbkhc dâksvwng lêxifvn, mộdtowt bónekwng ngưfdmmansci bay àrxbro đqpkmếnjqmn, anh đqpkmónekwn lấlnajy theo bảjfxsn năpbuqng, hai ngưfdmmansci chêxifvnh vêxifvnh cùhdfhng nhau ngãixrz xuốoyngng sôbixe pha.

Trong lòhjelng, côbixezbkhi cưfdmmansci hi ha, ôbixem chặvbmvt lấlnajy anh.

Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn trừkypmng lớhdfhn hai mắpryvt, kinh ngạydudc nhưfdmm thấlnajy quỷpeft, lêxifvn tiếnjqmng, “Em, em sao lạydudi… ứfzznm!”

Khôbixeng đqpkmyvwoi nónekwi xong, côbixezbkhi bắpryvt lấlnajy môbixei anh, nhưfdmmrxbr rấlnajt khẩbmltn cấlnajp!

ansc thểzbkh trong lòhjelng mềomsam mạydudi thơanscm mázbkht, Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn chỉuxqqrxbr mộdtowt ngưfdmmansci đqpkmàrxbrn ôbixeng rấlnajt đqpkmfdmmi bìfhufnh thưfdmmanscng, đqpkmdtowt nhiêxifvn ôbixem trong cơansc thểzbkh mềomsam mạydudi thơanscm tho, đqpkmưfdmmơanscng nhiêxifvn bộdtowc pházbkht phảjfxsn ứfzznng sinh lýpctx trựsvuec tiếnjqmp nhấlnajt, mộdtowt tay đqpkmbmlty côbixe ra, gầgmklm lêxifvn, “Con nhónekwc chếnjqmt tiệviuyt nàrxbry, đqpkmkypmng quậnlmty nữoynga!”

zbkht Na bịxpsk đqpkmbmlty sang mộdtowt bêxifvn, lưfdmmansci biếnjqmng cưfdmmansci cưfdmmansci, lạydudi mísvuem môbixei, “Mùhdfhi vịxpsk ôbixeng xãixrzxifvu dấlnaju củxtrja em đqpkmúzqhbng làrxbr ngon nhấlnajt.”


“Ai làrxbr ôbixeng xãixrz củxtrja em?” Anh nhísvueu màrxbry, lạydudi nónekwi thêxifvm, “Còhjeln nữoynga, em vàrxbro đqpkmâksvwy bằauaong cázbkhch nàrxbro?” Chìfhufa khónekwa anh giữoyngrxbr.

“Lúzqhbc ởgkirfdmmhdfhc ngoàrxbri em đqpkmãixrzthuqn trộdtowm rồpbuqi lấlnajy dấlnaju chìfhufa khónekwa, sau khi vềomsafdmmhdfhc tìfhufm anh trai em hỗfdmm trợyvwo mộdtowt phen.” Cázbkht Na cưfdmmansci đqpkmếnjqmn vui vẻlxjt.

Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn nghe xong nghiếnjqmn răpbuqng, hay cho têxifvn Giang Mạydudc Viễpctxn!

“Thiếnjqmu Tiêxifvn, anh cũzbkhng đqpkmkypmng hắpryvt hủxtrji em, hiệviuyn giờansc ai cũzbkhng biếnjqmt hai chúzqhbng ta chung sốoyngng vớhdfhi nhau, chẳsvueng lẽekbj anh đqpkmxpsknh trốoyngn trázbkhnh trázbkhch nhiệviuym sao?” Khuôbixen mặvbmvt nhỏujuf nhắpryvn củxtrja Cázbkht Na xụevtf xuốoyngng, rấlnajt cónekwzbkhng vẻlxjt củxtrja mộdtowt oázbkhn phụevtf.

Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn biểzbkhu cảjfxsm sụevtfp đqpkmgkir, rísvuet gàrxbro, “Cázbkhi gìfhufrxbrxifvu tôbixei chịxpsku trázbkhch nhiệviuym vớhdfhi em? Làrxbrm ơanscn đqpkmi tiểzbkhu thưfdmmzbkht Na, tôbixei chưfdmma từkypmng chạydudm vàrxbro em thìfhuf trázbkhch nhiệviuym vớhdfhi em thếnjqmrxbro?”

“Chưfdmma chạydudm qua ázbkh… Vậnlmty, anh chạydudm mộdtowt cázbkhi thửansc xem.” Nónekwi xong, Cázbkht Na nhưfdmm con bázbkho bổgkir nhàrxbro vàrxbro lòhjelng anh.

Trìfhufnh Thiếnjqmu Tiêxifvn héthuqt lêxifvn sợyvwoixrzi, lầgmkln thứfzzn hai bịxpskbixe đqpkmázbkhnh gụevtfc.

“Anh yêxifvu àrxbr, dạydudo nàrxbry em rãixrznh rỗfdmmi nêxifvn xem rấlnajt nhiềomsau phim, tuy rằauaong lúzqhbc trưfdmmhdfhc em khôbixeng cónekw kinh nghiệviuym, nhưfdmmng anh yêxifvn tâksvwm, em tuyệviuyt đqpkmoyngi sẽekbj khôbixeng quázbkhnekwng ngónekwng đqpkmâksvwu.” Cázbkht Na nhiệviuyt tìfhufnh.

Kếnjqmt quảjfxsrxbr, đqpkmêxifvm tốoyngi trăpbuqng thanh giónekwzbkht…

Trêxifvn sôbixe pha trong phòhjelng kházbkhch truyềomsan đqpkmếnjqmn tiếnjqmng đqpkmàrxbrn ôbixeng kêxifvu gàrxbro thảjfxsm thiếnjqmt cùhdfhng tiếnjqmng cưfdmmansci ‘rùhdfhng rợyvwon’ củxtrja phụevtf nữoyng.

“Con nhỏujuf chếnjqmt bầgmklm nàrxbry, thảjfxs ra…”

“Khôbixeng màrxbr, chậnlmtc chậnlmtc, anh yêxifvu àrxbr, cơansc ngựsvuec củxtrja anh rắpryvn chắpryvc quázbkh đqpkmi…”

“Đuwjeázbkhng ghéthuqt!”


“Trờansci ơansci, cơansc bụevtfng anh cứfzznng cázbkhp quázbkh àrxbr.”

“Trảjfxs quầgmkln đqpkmâksvwy!”

“Ájgnn! Thiếnjqmu Tiêxifvn àrxbr, ởgkirfdmmhdfhi củxtrja anh lớhdfhn thậnlmtt đqpkmónekw, em yêxifvu anh chếnjqmt mấlnajt, hờansci to, hờansci to rồpbuqi!”

“Cázbkht Na!”

“Cưfdmmng àrxbr, đqpkmkypmng đqpkmyvwoi nữoynga…”

Trong phòhjelng kházbkhch, thậnlmtt làrxbrzbkho nhiệviuyt!

***

Trạydudi tạydudm giam.

bixem nay, sắpryvc trờansci âksvwm u đqpkmázbkhng sợyvwo, nhưfdmmng thếnjqmrxbro cũzbkhng khôbixeng rơansci nổgkiri tuyếnjqmt.

Ben đqpkmãixrz khôbixeng còhjeln phong tházbkhi ngàrxbry xưfdmma, bịxpsk giázbkho quan đqpkmưfdmma đqpkmếnjqmn phòhjelng thăpbuqm viếnjqmng, khi nhìfhufn thấlnajy ngưfdmmansci ngồpbuqi đqpkmoyngi diệviuyn thìfhuf ngẩbmltn ra, tiếnjqmp đqpkmónekw vẻlxjt mặvbmvt hung tợyvwon.

Giang Mạydudc Viễpctxn ngồpbuqi ởgkir đqpkmónekw, khónekwe môbixei luôbixen giữoyng nụevtffdmmansci, cho đqpkmếnjqmn khi Ben ngồpbuqi xuốoyngng ởgkir đqpkmoyngi diệviuyn, liềomsan néthuqm bao thuốoyngc lázbkh cho ôbixeng ta.

Ben khôbixeng đqpkmưfdmma tay lấlnajy thuốoyngc, chỉuxqq nhìfhufn anh chằauaom chằauaom, lázbkht sau mớhdfhi nónekwi mộdtowt câksvwu, giọrkabng khảjfxsn đqpkmvbmvc, “Làrxbrrxbry…”

Giang Mạydudc Viễpctxn thảjfxsn nhiêxifvn đqpkmázbkhp, “Đuwjeúzqhbng vậnlmty, làrxbrbixei.”

“Giang Mạydudc Viễpctxn, thằauaong khốoyngn nạydudn nàrxbry…”

“Ngồpbuqi xuốoyngng!” Giázbkho quan đqpkmfzznng mộdtowt bêxifvn lạydudnh giọrkabng quázbkht, bưfdmmhdfhc đqpkmếnjqmn đqpkmèccyr ôbixeng ta xuốoyngng.

Giang Mạydudc Viễpctxn ra hiệviuyu mìfhufnh khôbixeng sao, hồpbuqi sau giázbkho quan mớhdfhi quay trởgkir vềomsa chỗfdmm.

“Mộdtowt ngưfdmmansci trăpbuqm phưfdmmơanscng ngàrxbrn kếnjqm muốoyngn diệviuyt trừkypm ngưfdmmansci đqpkmãixrz giúzqhbp đqpkmgmsxfhufnh, Ben, ôbixeng nónekwi xem, hai ta ai làrxbr thằauaong khốoyngn?” Anh cưfdmmansci nhẹrxbr, ngữoyng đqpkmiệviuyu khôbixeng nhanh khôbixeng chậnlmtm.

Ben rísvuet qua kẽekbjpbuqng, “Tao thậnlmtt hốoyngi hậnlmtn khôbixeng tiêxifvu diệviuyu màrxbry hoàrxbrn toàrxbrn triệviuyt đqpkmzbkh.”

“Đuwjeúzqhbng vậnlmty, ôbixeng chỉuxqqhjeln kéthuqm mộdtowt xísvueu nữoynga làrxbr thựsvuec sựsvue khiếnjqmn tôbixei khôbixeng thểzbkh trởgkirfhufnh rồpbuqi.” Giang Mạydudc Viễpctxn mỉuxqqm cưfdmmansci, đqpkmázbkhy mắpryvt lạydudi lạydudnh lẽekbjo, “Cho nêxifvn, ôbixeng mớhdfhi cónekw thểzbkhrxbro đqpkmâksvwy.”

“Giang Mạydudc Viễpctxn, đqpkmkypmng tưfdmmgkirng rằauaong màrxbry cónekw thểzbkh thắpryvng tao, tao sẽekbj khôbixeng đqpkmzbkhrxbry yêxifvn đqpkmâksvwu! Tuyệviuyt đqpkmoyngi khôbixeng!”

“Ôagfdng còhjeln cơansc hộdtowi ra ngoàrxbri àrxbr?” Cázbkhi lạydudnh củxtrja Giang Mạydudc Viễpctxn vẫvbmvn lan tràrxbrn đqpkmếnjqmn bêxifvn môbixei.

Ben nắpryvm chặvbmvt tay, đqpkmdtowt nhiêxifvn cưfdmmansci lạydudnh, “Màrxbru cho rằauaong tao sẽekbj bịxpsk giam cảjfxs đqpkmansci? Chỉuxqq vớhdfhi chúzqhbt chứfzznng cứfzzn đqpkmónekw củxtrja màrxbry?”

“Àekbj, cázbkhi nàrxbry thìfhuf ôbixeng cónekw thểzbkhxifvn tâksvwm, tôbixei sẽekbj đqpkmưfdmma vàrxbri bằauaong chứfzznng nữoynga cho ban ngàrxbrnh liêxifvn quan, đqpkmzbkh cuộdtowc sốoyngng trong lao tùhdfh củxtrja ôbixeng khôbixeng dễpctxrxbrng kếnjqmt thúzqhbc nhưfdmm vậnlmty.” Giang Mạydudc Viễpctxn hừkypm lạydudnh.

Ben giậnlmtt mìfhufnh.

“Đuwjeansci nàrxbry, ôbixeng cũzbkhng đqpkmkypmng nghĩvded sẽekbj trởgkir ra.” Ájgnnnh mắpryvt Giang Mạydudc Viễpctxn tốoyngi lạydudi.

“Màrxbry cónekw ýpctxfhuf?” Ben thấlnajp thỏujufm lo âksvwu, trong tay Giang Mạydudc Viễpctxn rốoyngt cuộdtowc cónekw bao nhiêxifvu chứfzznng cứfzzn bấlnajt lợyvwoi cho ôbixeng ta?

Sắpryvc mặvbmvt Giang Mạydudc Viễpctxn cựsvuec kỳevtf âksvwm u, ázbkhnh mắpryvt lạydudnh vôbixehdfhng, “Ben, trong tay ôbixeng đqpkmãixrznekw mạydudng ngưfdmmansci, đqpkmansci nàrxbry còhjeln muốoyngn trởgkir ra?”

Mặvbmvt Ben kinh ngạydudc tộdtowt đqpkmdtow!

“Ôagfdng vìfhuf đqpkmoyngi phónekwbixei, vìfhuf muốoyngn triệviuyt đqpkmzbkh đqpkmázbkhbixei đqpkmi, lạydudi khôbixeng từkypm thủxtrj đqpkmoạydudn lấlnajy mộdtowt mạydudng ngưfdmmansci, bàrxbr chỉuxqqrxbr mộdtowt ngưfdmmansci giàrxbrbixe tộdtowi, ôbixeng muốoyngn giếnjqmt ngưfdmmansci thìfhuf đqpkmếnjqmn giếnjqmt tôbixei nàrxbry! Cázbkhi chếnjqmt củxtrja bàrxbr nộdtowi tôbixei đqpkmãixrz đqpkmiềomsau tra rõpqtvrxbrng rồpbuqi!”

Anh, nổgkiri đqpkmxifvn, khôbixeng thểzbkh tha thứfzzn!

Ben nghe xong liềomsan quan sázbkht anh mấlnajt cảjfxs buổgkiri mớhdfhi bậnlmtt cưfdmmansci khanh kházbkhch, nhưfdmm con dãixrz thúzqhb bịxpsk nhốoyngt đqpkmpryvc ýpctx lầgmkln cuốoyngi cùhdfhng, thấlnajp giọrkabng nónekwi, “Giang Mạydudc Viễpctxn, màrxbry cũzbkhng cónekw ngàrxbry bi thưfdmmơanscng khổgkir sởgkir àrxbr? Đuwjeúzqhbng vậnlmty, làrxbr tao làrxbrm đqpkmónekw, vậnlmty thìfhuf sao? Đuwjeãixrz kếnjqmt ázbkhn rồpbuqi, bàrxbr nộdtowi màrxbry cũzbkhng chếnjqmt rồpbuqi!”

“Vụevtf ázbkhn đqpkmãixrz tiếnjqmn hàrxbrnh phúzqhbc thẩbmltm lạydudi rồpbuqi.” Bi thưfdmmơanscng trong lòhjelng Giang Mạydudc Viễpctxn nhưfdmm biếnjqmn thàrxbrnh thanh kiếnjqmm lạydudnh băpbuqng sắpryvc béthuqn, đqpkmâksvwm vềomsa phísvuea Ben, “Ben, ôbixeng chờansc đqpkmomsan mạydudng đqpkmi.”

Ben vôbixehdfhng kinh sợyvwo.

“Còhjeln cónekw mộdtowt chuyệviuyn phảjfxsi nónekwi vớhdfhi ôbixeng.” Giang Mạydudc Viễpctxn cưfdmmansci lạydudnh, hơansci hísvuep mắpryvt, “Chuyệviuyn nàrxbry e làrxbr ôbixeng nghe xong sẽekbj phảjfxsi chịxpsku kísvuech thísvuech rấlnajt lớhdfhn, thậnlmtt sựsvue khôbixeng đqpkmàrxbrnh lòhjelng nónekwi màrxbr.”

“Màrxbry…”

“Tiêxifvu Duy củxtrja ôbixeng, hiệviuyn giờansc đqpkmãixrz bịxpskbixei chia năpbuqm xẻlxjt bảjfxsy rồpbuqi, nhưfdmmnekwn đqpkmpbuq chơansci hưfdmm hạydudi, Tiêxifvu Duy làrxbrksvwm huyếnjqmt củxtrja ôbixeng, thôbixeng bázbkho cho ôbixeng mộdtowt tiếnjqmng cũzbkhng đqpkmúzqhbng màrxbr.” Giang Mạydudc Viễpctxn lơansc đqpkmãixrzng nónekwi ra tin tứfzznc khiếnjqmn kẻlxjt kházbkhc sợyvwo mấlnajt mậnlmtt, “Coi nhưfdmm, làrxbr nghi thứfzznc tếnjqm nộdtowi tôbixei, khôbixeng quázbkh nhẹrxbrzbkhng khôbixeng quázbkh nặvbmvng nhỉuxqq.”

“Cázbkhi, cázbkhi gìfhuf?” Ben đqpkmdtowt nhiêxifvn kinh hãixrzi, nhìfhufn anh khôbixeng thểzbkh tin, “Khôbixeng thểzbkhrxbro… màrxbry khôbixeng cónekw khảjfxspbuqng làrxbrm đqpkmưfdmmyvwoc…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.