Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 33 : Chồng tôi đâu?

    trước sau   
Beta: nhoclubu

zpdỳi của côuksa khiêhgvt́n cho chị Mai cưkucsơzpdỳi phì, “Trơzpdỳi ơzpdyi, còn có thêhgvt̉ nói giơzpdỹn chưkucśng tỏ ý chí chiêhgvt́n đloulâmzfńu của em vâmzfñn còn, suy nghĩ lạc quan, tôuksát lăqmićm.”

Trang Noãn Thâmzfǹn nhâmzfńp môuksạt ngụm cà phêhgvt nhỏ, hơzpdyi cong khoé môuksai, thâmzfṇt lâmzfnu sau mơzpdýi thơzpdỷ dài, “Có thêhgvt̉ làm côuksang viêhgvṭc này là tâmzfnm nguyêhgvṭn trưkucsơzpdýc giơzpdỳ của em, bà nôuksại qua đloulơzpdỳi khiêhgvt́n cho cảm xúc của em tăqmicng thêhgvtm.”

Chị Mai nhìn côuksa, khẽ gâmzfṇt đloulâmzfǹu.

Gió thu lưkucsơzpdýt qua thôuksải bay tóc Trang Noãn Thâmzfǹn, giơzpdy tay vuôuksát lại lôuksạ ra khuôuksan măqmic̣t xinh đloulẹp, lại giưkucsơzpdyng măqmićt nhìn chị Mai, hai má hiêhgvṭn lêhgvtn hai lúm đloulôuksàng tiêhgvt̀n xinh đloulẹp: “Chị sẽ giúp em chưkucś?”

Chị Mai vôuksã mạnh hai cái lêhgvtn mu bàn tay côuksa, “Yêhgvtn tâmzfnm, chỗovdtloulo cầkjnwn chịfvei, chị nhâmzfńt đloulịnh sẽ giúp.”


“Cám ơzpdyn chị.” Côuksa thâmzfṇt lòng nói câmzfnu cảm ơzpdyn.

***

kucs̀ bêhgvṭnh viêhgvṭn đlouli ra đloulã là giưkucs̃a trưkucsa, bâmzfǹu trơzpdỳi âmzfnm u cuôuksái cùng cũng băqmićt đloulâmzfǹu mưkucsa, mưkucsa mùa thu dai dăqmic̉ng, tưkucs̀ng đloulơzpdỵt tưkucs̀ng đloulơzpdỵt mưkucsa phả vào măqmic̣t, côuksả rôuksài đloulêhgvt́n ngưkucṣc.

Hạ Lưkucs̃ miêhgvt̃n cưkucsơzpdỹng đlouli vào bãi đloulôuksã xe, lêhgvtn xe xong khôuksang lâmzfṇp tưkucśc nôuksả máy, tưkucs̀ trong túi xách lâmzfńy ra môuksạt tơzpdỳ giâmzfńy kêhgvt́t quả xét nghiêhgvṭm, nhìn nưkucs̉a ngày khoé môuksai liêhgvt̀n nơzpdỷ nụ cưkucsơzpdỳi, bêhgvtn tai vâmzfñn còn quanh quâmzfn̉n lơzpdỳi bác sĩ nói: “Côuksa Hạ, chúc mưkucs̀ng côuksa đloulã mang thai.”

Niềzimlm kiêhgvtu hãriktnh củxnqva lâmzfǹn đloulâmzfǹu làm mẹ lâmzfṇp tưkucśc dâmzfnng lêhgvtn trong lòng, côuksa vuôuksát ve hình siêhgvtu âmzfnm, tuy rằkucsng bâmzfny giơzpdỳ chưkucsa nhìn rõ đloulưkucsơzpdỵc gì, nhưkucsng côuksakucsơzpdỳng nhưkucs đloulã nhìn thâmzfńy dáng vẻ đlouláng yêhgvtu của con mìflitnh.

kucs̀ ngày lêhgvtn thay vị trí của Trình Thiêhgvt́u Tiêhgvtn, côuksa lúc nào cũng bâmzfṇn rôuksạn, gâmzfǹn nhưkucs khôuksang có thơzpdỳi gian mà đloulêhgvt̉ ý đloulêhgvt́n bảdigwn thâmzfnn, tưkucs̀ lâmzfnu đloulã mêhgvṭt mỏi, côuksakucsơzpdỷng lâmzfǹm là do vâmzfńt vả quá nêhgvtn khôuksang đloulêhgvt̀u, hôuksam nay sau khi họp vơzpdýi đloulôuksái tác xong trêhgvtn đloulưkucsơzpdỳng vêhgvt̀ đlouli ngang qua bêhgvṭnh viêhgvṭn, côuksa liêhgvt̀n vào kiêhgvt̉m tra, côuksauksán là muôuksán kiêhgvt̉m tra dạ dày, nhưkucsng khôuksang ngơzpdỳ bác sĩ lại bảo côuksa đloulêhgvt́n khoa phụ sản kiêhgvt̉m tra trưkucsơzpdýc, nghĩ lại mơzpdýi ngạc nhiêhgvtn, kỳehgp nguyệxowmt san của côuksa đloulã trêhgvt̃ lâmzfnu rôuksài.

Trưkucsơzpdýc đlouló côuksa chưkucsa tưkucs̀ng nghĩ tơzpdýi mình mang thai, mơzpdýi rôuksài khi nghe đloulưkucsơzpdỵc kêhgvt́t luâmzfṇn của bác sĩ côuksa liêhgvt̀n giâmzfṇt mình, côuksa đloulang đloulưkucśng ơzpdỷ đloulỉnh cao sưkucṣ nghiêhgvṭp bâmzfṇn tơzpdýi mưkucśc khôuksang thoát nôuksải thâmzfnn, cho nêhgvtn cũng chưkucsa tưkucs̀ng nghĩ tơzpdýi chuyêhgvṭn sau này có con rôuksài sẽ thêhgvt́ nào, nhưkucsng khi ra khỏi bêhgvṭnh viêhgvṭn, sau khi nhâmzfṇn đloulưkucsơzpdỵc tơzpdỳ kêhgvt́t quả, tình mẹ trong côuksa chợssiut băqmićt đloulâmzfǹu nảy sinh, đloulâmzfny là loại cảm giác côuksa khôuksang thêhgvt̉ nào tả nôuksải, chỉ cảm thâmzfńy trong lòng tràn đloulâmzfǹy tưkucṣ hào và thoả mãn.

Ngưkucsơzpdỳi đloulâmzfǹu tiêhgvtn hiêhgvṭn lêhgvtn trong đloulkjnwu côuksa chính là Mạnh Khiêhgvt́u, ngưkucsơzpdỳi côuksa muôuksán báo tin đloulâmzfǹu tiêhgvtn cũng là Mạnh Khiêhgvt́u.

Cầkjnwm lấoeify đlouliệxowmn thoạhgoai, gầkjnwn nhưkucs run rẩxbxly bâmzfńm sôuksá của anh, đloulơzpdỵi băqmićt máy, tim côuksauksãng đloulâmzfṇp dôuksàn dâmzfṇp, anh cóloul thích trẻ con khôuksang?

Bọn họ ơzpdỷ bêhgvtn nhau thờdigwi gian dàlouli nhưkucs vậhjkcy, nhưkucsng chưkucsa bao giơzpdỳ nói đloulêhgvt́n chuyêhgvṭn con cái.

Đlcwrôuksái phưkucsơzpdyng băqmićt máy râmzfńt nhanh, giọng nói vâmzfñn đloulôuksan hậhjkcu nhưkucs cũ.

“Khi nào thì anh vêhgvt̀?” Hạ Lưkucs̃ dưkucṣa ngưkucsơzpdỳi vào ghêhgvt́ lái hỏi. Hiêhgvṭn tại anh đloulưkucsơzpdỵc mơzpdỳi đlouli thưkucṣc hiêhgvṭn môuksạt ca phâmzfñu thuâmzfṇt ơzpdỷ nưkucsơzpdýc ngoài, bơzpdỷi vì bêhgvṭnh trạhgoang diêhgvt̃n biêhgvt́n phứoeifc tạhgoap, cho nêhgvtn đloulãrikt tốdrwxn khôuksang ít thơzpdỳi gian.

“Nhơzpdý anh hả?” Mạnh Khiêhgvt́u cưkucsơzpdỳi hì hì.


uksa mím môuksai, “Khôuksang tám vơzpdýi anh nưkucs̃a, tóm lại khi nào anh vêhgvt̀ Bắccpyc Kinh.”

“Còn phải ba bôuksán ngày nưkucs̃a mơzpdýi vêhgvt̀ đloulưkucsơzpdỵc, miêhgvṭng vêhgvt́t thưkucsơzpdyng của bêhgvṭnh nhâmzfnn bị nhiêhgvt̃m trùng, khả năqmicng hồlouli phụovdtc của anh ta râmzfńt kém.” Nói đloulêhgvt́n côuksang viêhgvṭc, anh lại băqmićt đloulâmzfǹu dài dòng.

Hạ Lưkucs̃ kiêhgvtn nhẫtdvjn nghe, khóloule môuksai vâmzfñn nơzpdỷ nụ cưkucsơzpdỳi, chơzpdỳ đloulêhgvt́n khi anh lảdigwi nhảdigwi xong, nhẹuksa giọxskmng nólouli, “Tóloulm lạhgoai khi nào xong viêhgvṭc anh nhanh chóng quay vêhgvt̀ cho em.”

“Sao thêhgvt́?” Mạnh Khiêhgvt́u cảm thâmzfńy côuksa có chuyêhgvṭn gì đlouló.

“Cũng khôuksang có gì cả, đloulơzpdỵi khi nào anh vêhgvt̀ thì nói vớonhti anh môuksạt chuyêhgvṭn.”

“Nói luôuksan bâmzfny giơzpdỳ đlouli.”

“Chờdigw anh trởobry vềzimluksài nói.”

“Chuyệxowmn gìflit mà bí mâmzfṇt vâmzfṇy chưkucś? Sao phảdigwi giásvrmp mặvrpit mớonhti nólouli đloulưkucsssiuc?” Mạnh Khiêhgvt́u cưkucsơzpdỳi.

“Tóloulm lạhgoai làloul chuyêhgvṭn râmzfńt quan trọng, khôuksang thêhgvt̉ nói qua đloulhgvṭn thoại đloulưkucsơzpdỵc.”

“Đlcwrưkucsơzpdỵc rồlouli đloulưkucsơzpdỵc rôuksài, vâmzfṇy chơzpdỳ anh vêhgvt̀ rôuksài nói.” Mạnh Khiêhgvt́u chủxnqv đloulaumpng đloulkjnwu hàloulng.

Hạhgoa Lữcjgd nởobry nụovdtkucsdigwi, lạhgoai hàlouln huyêhgvtn vàlouli câmzfnu sau mơzpdýi ngăqmićt cuôuksạc gọi.

Trơzpdỳi thu lại mưkucsa lơzpdýn, quấoeift vàloulo kípwyanh chắccpyn gióloul, câmzfǹn gạt nưkucsơzpdýc nháy măqmićt có thêhgvt̉ nhìn thâmzfńy tình hình giao thôuksang phía trưkucsơzpdýc, nhưkucsng râmzfńt nhanh đloulã bị mưkucsa che kín. Hạ Lưkucs̃ khơzpdỷi đloulôuksạng xe, châmzfṇm rãi ra khỏi bêhgvṭnh viêhgvṭn, côuksa chưkucsa bao giơzpdỳ câmzfn̉n thâmzfṇn nhưkucsmzfṇy, chỉ vì trong bụng có đloulưkucśa békxuq, nghĩ xem trong khoảng thơzpdỳi gian này có nêhgvtn lái xe hay khôuksang, đloulưkucsơzpdyng nhiêhgvtn khôuksang chỉ khoảng thơzpdỳi gian này, toàn bôuksạ quá trình mang thai phải sắccpyp xếcjgdp nhưkucs thêhgvt́ nào? Còn có sau khi em bé chàloulo đlouldigwi phải an bàlouli ra sao?

Khôuksang biếcjgdt sao, côuksa đloulaumpt nhiêhgvtn cảdigwm thấoeify tranh đloulâmzfńu trong thơzpdỳi gian dài nhưkucs vậhjkcy thâmzfṇt là mêhgvṭt mỏi, có lẽ, côuksa có thêhgvt̉ vì đloulưkucśa con này mà chùtdvjn bưkucsonhtc lạhgoai, an tâmzfnm ơzpdỷ nhà dưkucsơzpdỹng thai.


loulng nghĩehgp thìflitloulng hạhgoa quyếcjgdt tâmzfnm, khôuksang khỏovdti thầkjnwm than phụovdtkucs̃ môuksạt khi đloulãrikt mang thai, hìflitnh nhưkucs hếcjgdt thảdigwy kiêhgvtn trìflit trong quásvrm khứoeif đloulzimlu xảdigwy ra thay đloulqmici.

Nhịfvein khôuksang đloulưkucsssiuc nởobry nụovdtkucsdigwi, thẳjhlwng đloulếcjgdn khi…

Mộaumpt chiếcjgdc xe màu đloulen đloulôuksạt nhiêhgvtn chăqmićn trưkucsơzpdýc xe côuksa.

“Két…” Hạ Lưkucs̃ giâmzfṇt mình vộaumpi vàloulng đloulạp phanh lạhgoai, xe côuksa sắccpyp đloulovdtng vàloulo chiếcjgd xe kia thìflit chợssiut dừnpkmng lạhgoai, tim côuksa suýehgpt nưkucs̃a theo cổqmic họxskmng màloulqmicng ra ngoàlouli.

Chếcjgdt tiệxowmt!

Phâmzfñn nôuksạ đloulâmzfṇp môuksạt cái vào vôuksaqmicng, tay lại lâmzfǹn xuôuksáng dưkucsơzpdýi bảo vêhgvṭ bụng, may mà côuksa phản ưkucśng nhanh, nêhgvt́u khôuksang kiêhgvt̉u gì cũng bị đloulụng vào bụng, đloulang đloulịnh hạ cưkucs̉a kính xuôuksáng tưkucśc giâmzfṇn măqmićng ngưkucsơzpdỳi lái xe kia lại nghĩ đloulêhgvt́n đloulưkucśa bé, vôuksại vàng thơzpdỷ dài môuksạt tiêhgvt́ng lâmzfńy lại bình tĩnh, chuâmzfn̉n bị quay đloulâmzfǹu xe tránh đlouli.

Thêhgvt́ nhưkucsng chiêhgvt́c xe kia dưkucsơzpdỳng nhưkucs lạhgoai tiếcjgdn vêhgvt̀ phía côuksa, chắccpyn khôuksang cho côuksa đlouli, tưkucs̀ trêhgvtn xe có hai ngưkucsơzpdỳi bưkucsonhtc xuôuksáng, cao lơzpdýn nghiêhgvtm túc.

Hạhgoa Lữcjgd sửywpxng sốdrwxt, lạhgoai nhìflitn xe của mình đloulã bị ép vào góc khôuksang ra đloulưkucsơzpdỵc, nhìn hai ngưkucsơzpdỳi đloulang đlouli đloulêhgvt́n kia, hạ cưkucs̉a kính xe, quásvrmt lớonhtn: “Các ngưkucsơzpdỳi làm gì thêhgvt́ hả? Có biêhgvt́t lái xe khôuksang thêhgvt́?”

“Côuksa là Hạ Lưkucs̃ phải khôuksang, mơzpdỳi côuksa đlouli theo chúng tôuksai môuksạt chuyêhgvt́n.” Môuksạt ngưkucsơzpdỳi trong đlouló lạnh lùng nói, mưkucsa tạt vào ngưkucsơzpdỳi anh ta, tản ra khí thêhgvt́ lạnh bưkucśc ngưkucsơzpdỳi.

Hạhgoa Lữcjgd ngạhgoac nhiêhgvtn, thậhjkct lâmzfnu sau mơzpdýi mởobry miệxowmng, “Vì sao tôuksai phải đlouli theo các anh? Các anh là ai?” yÝnxyp nghĩ đloulâmzfǹu tiêhgvtn trong đloulâmzfǹu chính là ăqmicn cưkucsonhtp, nhưkucsng chơzpdýp măqmićt lại phủ đloulịnh, bọn họ biêhgvt́t têhgvtn côuksa.

“Chúng tôuksai là ngưkucsơzpdỳi biêhgvt́t tâmzfńt cả mọi chuyêhgvṭn côuksa Hạ đloulã làm.”

Hạhgoa Lữcjgd nhípwyau màlouly.

“Côuksa Hạ, mơzpdỳi côuksa đlouli theo chúhgoang tôuksai.” Ngưkucsdigwi nọxskm trựwzyxc tiếcjgdp mởobry cửywpxa xe ra.


Hạ Lưkucs̃ thâmzfńy bản thâmzfnn đloulã khôuksang còn đloulưkucsơzpdỳng lui, đloulành phảdigwi xuốdrwxng xe, đlouli theo bọxskmn họxskmhgvtn chiêhgvt́c xe phía trưkucsơzpdýc.

Chiêhgvt́c xe màu đloulen râmzfńt nhanh biêhgvt́n mâmzfńt trong màn mưkucsa.

Mùa thu, mưkucsa nặvrping hạhgoat.

***

Đlcwrêhgvt́n tôuksái mơzpdýi hêhgvt́t mưkucsa.

Dùng bưkucs̃a tôuksái qua loa, tăqmićm xong Trang Noãn Thâmzfǹn nhìn thoáng qua đloulôuksàng hôuksà, đloulã hơzpdyn chípwyan giơzpdỳ, liêhgvt̀n câmzfǹm đloulhgvṭn thoại gọi cho Giang Mạc Viêhgvt̃n, anh tăqmićt máy. Nhíu mày, sao anh lại tăqmićt máy chưkucś?

Quay đloulkjnwu nhìflitn ra ngoàlouli cửywpxa sổqmic, bóloulng đloulêhgvtm vôuksa tậhjkcn, ánh đloulèn đloulưkucsơzpdỳng trải dài môuksang lung.

Giang Mạc Viêhgvt̃n đlouli đloulâmzfnu rôuksài?

Đlcwrang nghĩ thì đlouliệxowmn thoạhgoai reo, tưkucsơzpdỷng là Giang Mạc Viêhgvt̃n gọi tơzpdýi. Băqmićt máy xong nghe đloulưkucsơzpdỵc giọng của đloulôuksái phưkucsơzpdyng liêhgvt̀n ngâmzfn̉n ra.

***

Trang Noãn Thâmzfǹn thưkucsơzpdỳng xuyêhgvtn nghĩ, khôuksang hiêhgvt̉u là duyêhgvtn phâmzfṇn thêhgvt́ nào mà hai ngưkucsơzpdỳi vôuksán xa lạ lại có khuôuksan măqmic̣t giôuksáng nhau đloulêhgvt́n vâmzfṇy, vậhjkcy cũiqiyng khôuksang cóloulflit, quan trọng là … cả hai ngưkucsơzpdỳi lại cùng yêhgvtu môuksạt ngưkucsơzpdỳi đloulàn ôuksang, thêhgvt́ nêhgvtn hai ngưkucsơzpdỳi phụ nưkucs̃ luôuksan luôuksan khôuksang ngưkucs̀ng quan tâmzfnm đloulếcjgdn nhau.

Ngay tưkucs̀ ban đloulâmzfǹu, côuksa thưkucs̀a nhâmzfṇn côuksamzfńt chán ghét sưkucṣ tôuksàn tại của Sa Lâmzfnm, đloulâmzfny là bản tính ích kỷ côuksá hưkucs̃u, nêhgvt́u khôuksang có Sa Lâmzfnm, có lẽ côuksa và Giang Mạc Viêhgvt̃n sẽ khôuksang có nhiêhgvt̀u hiêhgvt̉u lâmzfǹm nhưkucsmzfṇy, nhưkucsng nêhgvt́u khôuksang có Sa Lâmzfnm, côuksa và Giang Mạc Viêhgvt̃n sẽ khôuksang quen biêhgvt́t nhau, còoeifn Sa Lâmzfnm thì sao? Nêhgvt́u khôuksang có sưkucṣ tôuksàn tại của Trang Noãn Thâmzfǹn côuksa, Sa Lâmzfnm và Giang Mạc Viêhgvt̃n có phảdigwi sẽjtmvhgvtn nhau hay khôuksang?

Trêhgvtn đloulơzpdỳi có nhiêhgvt̀u chuyêhgvṭn khôuksang thêhgvt̉ giải thích đloulưkucsơzpdỵc, khôuksang thêhgvt̉ nói rõ ai đloulúng ai sai, nhâmzfńt là trong chuyêhgvṭn tình yêhgvtu, có ngưkucsơzpdỳi đloulếcjgdn muộaumpn, nhưkucsng đloulúng lúc tìm đloulưkucsơzpdỵc ngưkucsơzpdỳi thích hơzpdỵp, có ngưkucsơzpdỳi đloulãrikt đloulssiui chờdigw từnpkm sớonhtm nhưkucsng lại phí côuksang, ai có thêhgvt̉ nói rõ ai là ngưkucsơzpdỳi đloulếcjgdn trưkucsơzpdýc, ai là ngưkucsơzpdỳi đloulếcjgdn sau?


Khôuksang thêhgvt̉ nói rõ đloulưkucsơzpdỵc.

Đlcwrưkucsơzpdyng nhiêhgvtn trêhgvtn thêhgvt́ gian này đloulúng là có loại ngưkucsơzpdỳi nhưkucsmzfṇy, cho dù thơzpdỳi gian có qua đlouli, cảnh còn ngưkucsơzpdỳi mâmzfńt, nhưkucsng lại muôuksán vưkucsơzpdyn tay níu kéo thưkucś gì đlouló khôuksang muôuksán buôuksang, cuôuksái cùng ngưkucsơzpdỳi bị thưkucsơzpdyng là ai Trang Noãn Thâmzfǹn khôuksang biếcjgdt đloulưkucsssiuc, chỉ biêhgvt́t là, bản thâmzfnn côuksaloulo khoảdigwnh khắccpyc nàlouly cóloul chúhgoat tổqmicn thưkucsơzpdyng.

zpdỷi vì ngưkucsơzpdỳi mơzpdỷ cửywpxa chính là Sa Lâmzfnm, cho nêhgvtn Trang Noãn Thâmzfǹn cảm thâmzfńy bị tôuksản thưkucsơzpdyng.

zpdỷi vì trong đloulhgvṭn thoại Sa Lâmzfnm nói là Giang Mạc Viêhgvt̃n đloulang ơzpdỷ nhà côuksa ta, cho nêhgvtn Trang Noãn Thâmzfǹn bị tổqmicn thưkucsơzpdyng.

qmicn hôuksạ này là Sa Lâmzfnm mua hay thuêhgvt Trang Noãn Thâmzfǹn khôuksang biêhgvt́t, tóm lại là lâmzfǹn đloulâmzfǹu tiêhgvtn côuksa đloulêhgvt́n, quan trọng hơzpdyn là nơzpdyi này cách căqmicn hôuksạ củxnqva côuksa khôuksang xa lăqmićm. Khi Sa Lâmzfnm mơzpdỷ cưkucs̉a, sau lưkucsng côuksa ta là bưkucśc tưkucsơzpdỳng trăqmićng hoa phù dung, kỳ thâmzfṇt Trang Noãn Thâmzfǹn cũng thích màu hoa phù dung trăqmićng, cao thưkucsơzpdỵng dịu dàng.

“Vàloulo đlouli.” Sa Lâmzfnm thoásvrmng nghiêhgvtng ngưkucsdigwi.

Trang Noãn Thâmzfǹn đloulưkucśng ơzpdỷ cưkucs̉a, tay năqmićm chăqmic̣t quai túi xách, lâmzfnu sau mơzpdýi rảo bưkucsơzpdýc vào trong.

kucs̉a phòng tưkucs̀ tưkucs̀ khép lại sau lưkucsng côuksa.

uksa cúi đloulâmzfǹu, khi thay giàlouly côuksa phát hiêhgvṭn có môuksạt đloulôuksai giày da của nam.

Trái tim đloulôuksạt nhiêhgvtn nhưkucs bị búa tạ nêhgvṭn xuôuksáng, đloulkjnwu óloulc trôuksáng rôuksãng.

Là giày của Giang Mạc Viêhgvt̃n.

uksa biêhgvt́t anh râmzfńt yêhgvtu thích giày da thủ côuksang, chỉqges đloulaumpc quyềzimln mang giàlouly nhãriktn hiệxowmu đloulóloul.

Sa Lâmzfnm đloulưkucsa đloulôuksai dép lêhgvtkucs̃ cho côuksa, côuksá ý xem nhẹ tia thâmzfńt vọng trong măqmićt côuksa.

Trong lòng khôuksang vui, nhâmzfnn lúc đloulôuksải giàlouly, nhìn thâmzfńy Sa Lâmzfnm, Trang Noãn Thâmzfǹn lại nhơzpdý đloulêhgvt́n cảnh tưkucsơzpdỵng buôuksải tôuksái ơzpdỷ câmzfnu lạc bôuksạ, lâmzfnu vâmzfṇy rôuksài nhưkucsng côuksa cũng chưkucsa tưkucs̀ng chủ đloulôuksạng hỏi Giang Mạc Viêhgvt̃n vêhgvt̀ chuyêhgvṭn này, bơzpdỷi vì côuksamzfñn tin tưkucsơzpdỷng, Mạc Viêhgvt̃n có cách xưkucs̉ lý tôuksát chuyêhgvṭn liêhgvtn quan đloulêhgvt́n Sa Lâmzfnm, là anh nói, anh và Sa Lâmzfnm khôuksang có gì, côuksakucś nhưkucsmzfṇy tin anh, anh và côuksa ta khôuksang có gì.

Thăqmic̉ng đloulêhgvt́n bâmzfny giơzpdỳ côuksa đloulang ơzpdỷ trong nhà Sa Lâmzfnm, thâmzfńy tủ giày có đloulăqmic̣t giày của anh côuksamzfñn tin tưkucsơzpdỷng … tin tưkucsơzpdỷng anh, nhưkucsng vì sao lòng lại tràn ngâmzfṇp mâmzfńt mát?

mzfńt mát vì anh lại đloulêhgvt́n nhà ngưkucsơzpdỳi phụ nưkucs̃ khác?

“Mạc Viêhgvt̃n đloulâmzfnu?” Trang Noãn Thâmzfǹn hít sâmzfnu môuksạt hơzpdyi, nhìn Sa Lâmzfnm, vẻ măqmic̣t bình tĩnh.

Sa Lâmzfnm khôuksang lậhjkcp tứoeifc trảdigw lờdigwi, nhìflitn côuksa sau mộaumpt lúhgoac lâmzfnu cưkucsdigwi cưkucsdigwi, “Tôuksai khôuksang nghĩ là côuksa có thểqgesflitnh tĩehgpnh vâmzfṇy đloulâmzfnu.”

“Chôuksàng tôuksai ơzpdỷ đloulâmzfnu?” Trang Noãn Thâmzfǹn khôuksang tiêhgvt́p lơzpdỳi côuksa ta, môuksạt lâmzfǹn nưkucs̃a găqmic̀n giọng hỏi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.