Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 30 : Thứ cho nội đã ích kỷ

    trước sau   
Tổteheng biêzeren nhălbsen nhógsny mặhsint màzrnfy, gõmvlu cộpczcc cộpczcc xuốemanng bàzrnfn, “Cậlfjxu làzrnf ngàzrnfy đgcqeepdeu tiêzeren làzrnfm truyềlbsen thôszdcng sao? Khôszdcng biếhtbot cáppjwi gìvfqc gọszdci làzrnf thờyyyii gian hiệjixdu lựkuvnc củoewka tin tứmvluc? Chờyyyi cậlfjxu vềlbse pháppjwt hàzrnfnh? Chờyyyi cậlfjxu vềlbse thìvfqc hoa cúenrmc thứmvluc ălbsen đgcqelbseu nguộpczci lạhfbnnh cảeskp rồxulci! Cậlfjxu vềlbse muộpczcn pháppjwt hàzrnfnh trễzere mộpczct ngàzrnfy, cógsny thểdmrm sẽabqa bịikfb toàzrnf soạhfbnn báppjwo kháppjwc cưbldiioyqp mấxvpbt! Cốeman Mặhsinc, cậlfjxu làzrnf ngưbldiyyyii làzrnfm việjixdc dứmvlut khoáppjwt, chuyêzeren đgcqelbse nằvfqcm trong máppjwy tízclpnh cậlfjxu nhiềlbseu ngàzrnfy rồxulci màzrnf khôszdcng cho tôszdci biếhtbot, chờyyyi cậlfjxu pháppjwt hàzrnfnh? Cậlfjxu cógsny thểdmrm hay khôszdcng thểdmrm pháppjwt hàzrnfnh làzrnf hai việjixdc hoàzrnfn toàzrnfn kháppjwc nhau đgcqeógsny!”

“Chuyêzeren đgcqelbse, làzrnf ôszdcng lụkiszc lọszdci đgcqeưbldicdhgc trong máppjwy tízclpnh tôszdci?” Ágsnynh mắdzznt Cốeman Mặhsinc chuyểdmrmn lạhfbnnh, máppjwy tízclpnh củoewka anh cógsny đgcqehsint mậlfjxt khẩinbfu.

“Muốemann biếhtbot mậlfjxt khẩinbfu củoewka anh cũbrlmng khôszdcng khógsnyzrnf, may màzrnfgsny ngưbldiyyyii nógsnyi cho tôszdci biếhtbot, nếhtbou khôszdcng tôszdci cũbrlmng khôszdcng biếhtbot cậlfjxu đgcqeãrczdzrnfm mộpczct chuyêzeren đgcqelbse mang tízclpnh côszdcng pháppjw mạhfbnnh mẽabqa đgcqeếhtbon vậlfjxy, Cốeman Mặhsinc àzrnf Cốeman Mặhsinc, làzrnfm tin tứmvluc đgcqeôszdci khi khôszdcng thểdmrm mềlbsem lòxpxwng nhưbldi phụkisz nữdzzn đgcqeưbldicdhgc, khôszdcng thểdmrm đgcqecdhgi, cậlfjxu chậlfjxm mộpczct bưbldiioyqc liềlbsen mấxvpbt quyềlbsen đgcqeưbldia tin, Hoa Báppjwo làzrnf nhàzrnf truyềlbsen thôszdcng cógsny đgcqeikfba vịikfb thếhtbozrnfo khôszdcng phảeskpi cậlfjxu khôszdcng biếhtbot, cậlfjxu giấxvpbu chuyêzeren đgcqelbse, cũbrlmng giốemanng nhưbldi giấxvpbu diếhtbom quyềlbsen cảeskpm ơscvbn củoewka đgcqehfbni chúenrmng!” Tổteheng biêzeren tậlfjxp biếhtbot suy nghĩlfjx củoewka anh, hùkatnng hồxulcn nógsnyi.

Cốeman Mặhsinc đgcqepczct nhiêzeren siếhtbot chặhsint nắdzznm tay, trong mắdzznt áppjwnh lêzeren mộpczct tia sáppjwng tỏffxj.

“Cốeman Mặhsinc àzrnf, cậlfjxu làzrnf ngưbldiyyyii cógsnylbseng khiếhtbou bẩinbfm sinh đgcqedmrmzrnfm tin tứmvluc, sựkuvn kiệjixdn củoewka Tiêzereu Duy lầepden nàzrnfy vàzrnf chuyêzeren đgcqelbse vềlbse Giang Mạhfbnc Viễzeren cậlfjxu làzrnfm rấxvpbt hợcdhgp tìvfqcnh hợcdhgp lýgqux hợcdhgp thờyyyii, phảeskpn hồxulci vang dộpczci mạhfbnnh mẽabqa, nógsnyi thậlfjxt, nếhtbou cậlfjxu làzrnfm tốemant, khôszdcng bao lâabqau nữdzzna cógsny thểdmrm ngồxulci vàzrnfo vịikfb trízclp củoewka tôszdci rồxulci.” Giọszdcng tổteheng biêzeren thoáppjwng dịikfbu hơscvbn.

scvbi thởkuvn Cốeman Mặhsinc càzrnfng thêzerem dồxulcn dậlfjxp, môszdci gầepden nhưbldizclpm thàzrnfnh mộpczct đgcqeưbldiyyying, cuốemani cùkatnng im lặhsinng quay đgcqeepdeu ra khỏffxji phòxpxwng.


“Ai da, Cốeman Mặhsinc…”

***

Giógsny thu xàzrnfo xạhfbnc.

Mộpczct chiếhtboc láppjw bay lạhfbnc xuốemanng giữdzzna ôszdc, nhẹndyx nhàzrnfng đgcqeáppjwp trêzeren bàzrnfn kízclpnh, trêzeren bàzrnfn, càzrnf phêzere nguộpczci lạhfbnnh.

“Chuyêzeren đgcqelbsegsny liêzeren quan đgcqeếhtbon Giang Mạhfbnc Viễzeren, làzrnfszdc đgcqeưbldia cho tổteheng biêzeren.” Càzrnf phêzere trêzeren bàzrnfn củoewka Cốeman Mặhsinc khôszdcng vơscvbi đgcqeưbldicdhgc chúenrmt nàzrnfo, tháppjwi đgcqepczc thậlfjxt lạhfbnnh lùkatnng nhìvfqcn Hứmvlua Mộpczc Giai ởkuvn đgcqeemani diệjixdn, âabqam đgcqeiệjixdu khôszdcng mang nghi ngờyyyi, làzrnf khẳxpxwng đgcqeikfbnh mộpczct trălbsem phầepden trălbsem.

Hứmvlua Mộpczc Giai hízclpt sâabqau vàzrnfo, cầepdem ly càzrnf phêzerezeren uốemanng vàzrnfi hớioyqp rồxulci nhízclpu màzrnfy, cógsny lẽabqazrnf phêzere nguộpczci ngắdzznt khógsny uốemanng, cộpczcng vớioyqi, thu nàzrnfy rấxvpbt lạhfbnnh.

“Phảeskpi.” Câabqau trảeskp lờyyyii vàzrnfo lúenrmc nàzrnfy, khôszdcng cógsny chúenrmt sợcdhg sệjixdt.

“Tạhfbni sao?” Ágsnynh mắdzznt anh lạhfbnnh lẽabqao nhưbldilbseng tuyếhtbot tháppjwng chạhfbnp. Chuyêzeren đgcqelbse liêzeren quan đgcqeếhtbon Giang Mạhfbnc Viễzeren vẫlyorn luôszdcn nằvfqcm trong máppjwy tízclpnh ởkuvn thưbldi phòxpxwng củoewka anh, chỉrczdgsny mộpczct ngưbldiyyyii biếhtbot mậlfjxt khẩinbfu, chízclpnh làzrnf Hứmvlua Mộpczc Giai. Từbrlm sau khi ly hôszdcn anh nhấxvpbt thờyyyii chưbldia nghĩlfjx đgcqeếhtbon phảeskpi đgcqetehei mậlfjxt khẩinbfu, cũbrlmng chỉrczdgsny mộpczct ngưbldiyyyii vàzrnfo đgcqeưbldicdhgc nhàzrnf anh, ngưbldiyyyii nàzrnfy cũbrlmng làzrnf Hứmvlua Mộpczc Giai, sau khi ly hôszdcn, côszdc vẫlyorn khôszdcng trảeskp lạhfbni chìvfqca khoáppjw cho anh.

Bởkuvni vìvfqc bậlfjxn rộpczcn côszdcng việjixdc, anh khôszdcng cógsny thờyyyii gian tìvfqcm ngưbldiyyyii thay khoáppjw, khôszdcng ngờyyyiszdc lạhfbni nhâabqan lúenrmc anh đgcqei côszdcng táppjwc, tạhfbno ra cho anh mộpczct sai lầepdem to lớioyqn khôszdcng thểdmrm cứmvluu vãrczdn!

Hứmvlua Mộpczc Giai nhìvfqcn Cốeman Mặhsinc, gằvfqcn giọszdcng, “Rấxvpbt đgcqeơscvbn giảeskpn, tôszdci muốemann khiếhtbon anh vàzrnf Trang Noãrczdn Thầepden trởkuvnzeren khôszdcng thểdmrm cứmvluu vãrczdn.” Chồxulcm ngưbldiyyyii đgcqeếhtbon, côszdcbldiyyyii, “Tôszdci muốemann côszdc ta hoàzrnfn toàzrnfn tuyệjixdt vọszdcng vớioyqi anh! Cốeman Mặhsinc, thứmvluzrnfszdci muốemann, côszdc ta đgcqebrlmng hòxpxwng mơscvbbldikuvnng đgcqeếhtbon!”

Cốeman Mặhsinc nghe vậlfjxy khôszdcng hềlbse phẫlyorn nộpczc, ngưbldicdhgc lạhfbni tâabqam nhưbldi tro tàzrnfn, chếhtbot lặhsinng têzere liệjixdt, nhìvfqcn côszdc chừbrlmng hai phúenrmt sau mớioyqi lêzeren tiếhtbong, ung dung, “Hứmvlua Mộpczc Giai côszdc thàzrnfnh côszdcng rồxulci, quảeskp thựkuvnc Noãrczdn Thầepden đgcqeemani vớioyqi tôszdci đgcqeãrczd tuyệjixdt vọszdcng.”

Hứmvlua Mộpczc Giai nhìvfqcn anh chălbsem chúenrm.

“Thếhtbo nhưblding, côszdcbrlmng rấxvpbt thàzrnfnh côszdcng làzrnfm tôszdci cháppjwn ghéexget côszdc đgcqeếhtbon cùkatnng cựkuvnc, àzrnf, khôszdcng thểdmrmkatnng từbrlm cháppjwn ghéexget, bởkuvni vìvfqcszdci khôszdcng hềlbse muốemann gặhsinp lạhfbni côszdc, cảeskp đgcqeyyyii nàzrnfy cũbrlmng khôszdcng muốemann!” Trong lờyyyii anh nógsnyi mang sựkuvn lạhfbnnh lẽabqao làzrnfm lòxpxwng ngưbldiyyyii run rẩinbfy.


“Cốeman Mặhsinc, tôszdci làzrnfm nhưbldi vậlfjxy chỉrczd hy vọszdcng anh cógsny thểdmrm hiểdmrmu, Trang Noãrczdn Thầepden côszdc ta khôszdcng bao giờyyyigsny thểdmrm thuộpczcc vềlbse anh nữdzzna, tôszdci đgcqeêzere tiệjixdn thậlfjxt, tôszdci đgcqeãrczdzrnfm ra rấxvpbt nhiềlbseu chuyệjixdn, vìvfqcszdci yêzereu anh, vìvfqc muốemann ởkuvnzeren anh màzrnf thôszdci.”

“Vẫlyorn nêzeren thu hồxulci tìvfqcnh yêzereu củoewka côszdc đgcqei, tôszdci khôszdcng nhậlfjxn nổtehei đgcqeâabqau.” Cốeman Mặhsinc đgcqemvlung dậlfjxy, vẻxrbg mặhsint hờyyyi hữdzznng, “Tôszdci nghĩlfjx chúenrmng ta khôszdcng còxpxwn cơscvb hộpczci nàzrnfo đgcqedmrm phảeskpi gặhsinp nhau nữdzzna, côszdcbrlmng khôszdcng cầepden phảeskpi mưbldiu tízclpnh gìvfqc vớioyqi tôszdci nữdzzna.”

“Anh muốemann đgcqei đgcqeâabqau?” Hứmvlua Mộpczc Giai cảeskp kinh, vộpczci vàzrnfng đgcqemvlung lêzeren.

“Khiếhtbon côszdc bậlfjxn tâabqam rồxulci, nếhtbou côszdc khôszdcng làzrnfm ồxulcn lêzeren nhưbldi thếhtbo, tôszdci cũbrlmng sẽabqa khôszdcng quyếhtbot tâabqam ra nưbldiioyqc ngoàzrnfi cưbldi trúenrmzrnfm tin tứmvluc thờyyyii sựkuvn, tógsnym lạhfbni, làzrnfszdci nợcdhgszdcbrlmng đgcqeưbldicdhgc, hay côszdc nợcdhgszdci cũbrlmng đgcqeưbldicdhgc, tôszdci mệjixdt mỏffxji lắdzznm rồxulci, khôszdcng muốemann phảeskpi nghĩlfjx đgcqei nghĩlfjx lạhfbni nữdzzna, Hứmvlua Mộpczc Giai, hợcdhgp rồxulci tan thôszdci màzrnf.” Cốeman Mặhsinc nógsnyi xong xoay ngưbldiyyyii đgcqei khỏffxji, lêzeren xe.

“Cốeman Mặhsinc…” Hồxulci lâabqau Hứmvlua Mộpczc Giai mớioyqi hồxulci phụkiszc tinh thầepden, thờyyyii đgcqeiểdmrmm đgcqeuổtehei theo anh chỉrczdxpxwn lạhfbni mộpczct làzrnfn khógsnyi mỏffxjng…

***

Ágsnynh nắdzznng ban mai, từbrlm song cửlfjxa cuốemani hàzrnfng lang bệjixdnh việjixdn tiếhtbon vàzrnfo, hàzrnfnh lang trởkuvnzeren sáppjwng bógsnyng.

Phòxpxwng chălbsem sógsnyc đgcqehsinc biệjixdt, Giang Mạhfbnc Viễzeren ghéexgezrnfo méexgep giưbldiyyying, hai mắdzznt nhắdzznm chặhsint.

Trêzeren giưbldiyyying, bàzrnf nộpczci bấxvpbt ngờyyyi mởkuvn mắdzznt, khi áppjwnh mắdzznt lạhfbnc vàzrnfo bêzeren cạhfbnnh, khoéexgeszdci khógsny khălbsen nởkuvn nụkiszbldiyyyii, chậlfjxm rãrczdi đgcqeưbldia tay đgcqehsint lêzeren đgcqerczdnh đgcqeepdeu Giang Mạhfbnc Viễzeren.

Giang Mạhfbnc Viễzeren mơscvbscvbzrnfng màzrnfng bỗnkesng giậlfjxt mìvfqcnh tỉrczdnh giấxvpbc, thấxvpby bàzrnf nộpczci nhìvfqcn mìvfqcnh thìvfqc vui mừbrlmng, vộpczci ngồxulci thẳxpxwng lêzeren, tiếhtbong nógsnyi cógsnyscvbi run run, “Nộpczci, nộpczci tỉrczdnh rồxulci.”

zrnf nộpczci nhẹndyx nhàzrnfng gậlfjxt đgcqeepdeu, đgcqeưbldia tay lêzeren chậlfjxm rãrczdi tháppjwo mặhsint nạhfbnbldiblding khízclp ra, yếhtbou ớioyqt nógsnyi, “Mạhfbnc Viễzeren àzrnf, nộpczci nằvfqcm thựkuvnc sựkuvn rấxvpbt mệjixdt… Giúenrmp nộpczci nâabqang giưbldiyyying lêzeren cao mộpczct chúenrmt…”

“Nộpczci ơscvbi, con gọszdci báppjwc sĩlfjx trưbldiioyqc…”

“Hôszdcm nay nộpczci cảeskpm thấxvpby rấxvpbt khoẻxrbg, cógsnyzrnfi câabqau muốemann nógsnyi vớioyqi con… đgcqecdhgi nộpczci nógsnyi xong rồxulci thìvfqc con hãrczdy đgcqei tìvfqcm báppjwc sĩlfjx.”


Giang Mạhfbnc Viễzeren đgcqeàzrnfnh phảeskpi nâabqang đgcqeepdeu giưbldiyyying lêzeren cao mộpczct chúenrmt.

“Ởylvygsnyc đgcqepczczrnfy xem ra cháppjwu củoewka nộpczci rấxvpbt đgcqendyxp…” Bàzrnf nộpczci cưbldiyyyii, áppjwnh mắdzznt hiềlbsen từbrlm.

Giang Mạhfbnc Viễzeren cầepdem chặhsint lấxvpby tay bàzrnf.

“Bêzeren ngoàzrnfi nắdzznng tốemant đgcqeúenrmng khôszdcng? Giốemanng nhưbldiabqau lắdzznm rồxulci nộpczci khôszdcng thấxvpby áppjwnh mặhsint trờyyyii.”

“Nộpczci àzrnf, đgcqecdhgi nộpczci hếhtbot bệjixdnh rồxulci, con sẽabqa đgcqeinbfy nộpczci ra ngoàzrnfi tắdzznm nắdzznng liềlbsen.” Giang Mạhfbnc Viễzeren nghẹndyxn ngàzrnfo.

“Kéexgeo màzrnfn ra đgcqei đgcqedmrm nộpczci xem mộpczct chúenrmt…”

“Nộpczci àzrnf…”

“Ngoan đgcqei…” Bàzrnf nộpczci vỗnkes nhẹndyxzeren tay anh.

Giang Mạhfbnc Viễzeren láppjwt sau mớioyqi gậlfjxt đgcqeepdeu, đgcqemvlung lêzeren kéexgeo mộpczct gógsnyc rèhkohm cửlfjxa ra, cógsny áppjwnh nắdzznng chui vàzrnfo phòxpxwng, xua đgcqei tĩlfjxnh lặhsinng vàzrnfgsnyng tốemani. Trêzeren tấxvpbm thảeskpm màzrnfu trắdzznng hiệjixdn lêzeren từbrlmng vòxpxwng sáppjwng, mộpczcng ảeskpo khôszdcng thậlfjxt.

“Láppjw đgcqelbseu rụkiszng xuốemanng… Mùkatna thu đgcqeógsnyzrnf, làzrnfkatna củoewka ly biệjixdt.” Nộpczci nhìvfqcn ra cửlfjxa sổtehe, cógsnyppjwabqay bạhfbnch quảeskpzrnfu vàzrnfng kim, cũbrlmng cógsnyppjw phong đgcqeffxjbldiơscvbi, cơscvbn giógsny thổtehei qua, mấxvpby chiếhtboc láppjwxpxwn sógsnyt lạhfbni liềlbsen bay đgcqei mấxvpbt.

“Ai nógsnyi chứmvlu, mùkatna thu cũbrlmng làzrnfkatna củoewka thu hoạhfbnch màzrnf.” Giang Mạhfbnc Viễzeren đgcqeếhtbon gầepden, nhẹndyx giọszdcng nógsnyi.

zrnf nộpczci nhìvfqcn anh cưbldiyyyii nhẹndyx, cốeman gắdzznng đgcqeưbldia tay, Giang Mạhfbnc Viễzeren thấxvpby thếhtbo vộpczci vàzrnfng đgcqeếhtbon gầepden thêzerem chúenrmt nữdzzna, lúenrmc nàzrnfy nộpczci mớioyqi cógsny thểdmrm chạhfbnm vàzrnfo mặhsint anh.

“Trưbldikuvnng thàzrnfnh rồxulci, cháppjwu củoewka nộpczci thựkuvnc sựkuvn trưbldikuvnng thàzrnfnh rồxulci, bâabqay giờyyyi, nộpczci vẫlyorn luôszdcn nhớioyq đgcqeếhtbon bộpczc dạhfbnng lúenrmc con mớioyqi chàzrnfo đgcqeyyyii… Giốemanng ba con y đgcqeúenrmc.” Nộpczci thởkuvn yếhtbou, giọszdcng nógsnyi tràzrnfn ngậlfjxp thỏffxja mãrczdn vàzrnf kiêzereu hãrczdnh.


“Cho nêzeren nộpczci vìvfqc con màzrnfrczdy kiêzeren cưbldiyyying hơscvbn nữdzzna, khoẻxrbg lạhfbni thậlfjxt nhanh đgcqeưbldicdhgc khôszdcng nộpczci?” Cổtehe họszdcng Giang Mạhfbnc Viễzeren nhưbldi bịikfb thízclpt lạhfbni, trong lòxpxwng cógsny mộpczct loạhfbni dựkuvn cảeskpm mơscvb hồxulc.

Nộpczci khẽabqa lắdzznc đgcqeepdeu, tạhfbnm dừbrlmng mộpczct chúenrmt mớioyqi lạhfbni chậlfjxm rãrczdi lêzeren tiếhtbong, “Nộpczci biếhtbot tìvfqcnh hìvfqcnh củoewka nộpczci… Mạhfbnc Viễzeren, đgcqexulcng ýgqux vớioyqi nộpczci, nếhtbou nộpczci thựkuvnc sựkuvn đgcqei rồxulci, con khôszdcng đgcqeưbldicdhgc khógsnyc… Phảeskpi sốemanng thậlfjxt hạhfbnnh phúenrmc bêzeren Noãrczdn Thầepden, khôszdcng đgcqeưbldicdhgc ứmvluc hiếhtbop nógsny…”

“Con sẽabqa khôszdcng đgcqedmrm nộpczci đgcqei đgcqeâabqau.”

“Cáppjwi thằvfqcng, nộpczci giàzrnf rồxulci, cho dùkatn khôszdcng gặhsinp tai nạhfbnn thìvfqc sớioyqm muộpczcn gìvfqcbrlmng cógsny mộpczct ngàzrnfy nộpczci phảeskpi ra đgcqei… Đnceobrlmng tráppjwch bấxvpbt cứmvlu ai cảeskp, pháppjwn quyếhtbot thếhtbozrnfo làzrnf… việjixdc củoewka toàzrnf áppjwn…” Bàzrnf nộpczci nógsnyi mấxvpby câabqau thìvfqc lạhfbni nghỉrczd mộpczct chúenrmt, giọszdcng rấxvpbt nhỏffxj, “Nộpczci khôszdcng muốemann biếhtbon thàzrnfnh ngưbldiyyyii vôszdc dụkiszng liêzeren luỵzere con cháppjwu… lúenrmc nàzrnfo cũbrlmng nằvfqcm trêzeren giưbldiyyying khôszdcng nhúenrmc nhízclpch… Trêzeren ngưbldiyyyii cắdzznm đgcqeepdey ốemanng, rấxvpbt đgcqeau đgcqeioyqn rấxvpbt khổtehe sởkuvn… Mặhsinc dùkatngsnyenrmc nộpczci hôszdcn mêzere, nhưblding… cũbrlmng cógsny thểdmrm nghe đgcqeưbldicdhgc tiếhtbong cáppjwc con nógsnyi… Làzrnf Mạhfbnnh Khiếhtbou, nógsnygsnyi… Cho dùkatn sốemanng cũbrlmng chỉrczdgsny thểdmrmkatnng mấxvpby cáppjwi ốemanng nàzrnfy đgcqedmrm duy trìvfqc sinh mạhfbnng…”

“Nộpczci àzrnf!”

“Thằvfqcng nàzrnfy, con cũbrlmng biếhtbot nộpczci làzrnf ngưbldiyyyii thízclpch bay nhảeskpy màzrnf… suốemant ngàzrnfy chỉrczd thízclpch đgcqei chơscvbi đgcqei mua sắdzznm… Nhữdzznng ngàzrnfy hiệjixdn giờyyyizrnf sốemanng khôszdcng bằvfqcng chếhtbot đgcqeógsny con, mỗnkesi mộpczct lầepden cấxvpbp cứmvluu đgcqelbseu làzrnf tai vạhfbn… Mạhfbnc Viễzeren, cho nộpczci ízclpch kỷmfmw mộpczct lầepden đgcqei con.”

Giang Mạhfbnc Viễzeren biếhtbot bàzrnf muốemann nógsnyi gìvfqc, áppjwnh mắdzznt kiêzeren quyếhtbot, “Khôszdcng đgcqeưbldicdhgc! Nộpczci, lầepden nàzrnfy con sẽabqa khôszdcng nghe nộpczci đgcqeâabqau.”

“Khụkisz khụkisz….” Bàzrnf nộpczci ho khan dữdzzn dộpczci.

Giang Mạhfbnc Viễzeren vộpczci vàzrnfng mang khălbsen đgcqeếhtbon, chờyyyi khi lấxvpby khălbsen ra, bêzeren trong toàzrnfn làzrnfppjwu tưbldiơscvbi!

“Nộpczci, nộpczci ơscvbi…” Tay anh run bắdzznn lêzeren, vộpczci vàzrnfng nhấxvpbn núenrmt gọszdci báppjwc sĩlfjx.

“Nộpczci khôszdcng sao, hạhfbn giưbldiyyying xuốemanng đgcqei, nộpczci nằvfqcm mộpczct chúenrmt làzrnftehen màzrnf.” Nộpczci nhẹndyx nhàzrnfng giữdzzn anh lạhfbni.

Giang Mạhfbnc Viễzeren vộpczci vàzrnfng hạhfbn giưbldiyyying xuốemanng, “Nộpczci giờyyyi đgcqebrlmng nógsnyi gìvfqc nữdzzna, báppjwc sĩlfjx sẽabqa đgcqeếhtbon liềlbsen.”

“Đnceodmrm nộpczci, đgcqedmrm nộpczci nhìvfqcn con cho kỹscvbzrnfo…”


“Bàzrnf nộpczci…”

“Mạhfbnc Viễzeren, con phảeskpi nhớioyq lờyyyii nộpczci dặhsinn… cuộpczcc đgcqeyyyii nàzrnfy củoewka nộpczci thoảeskprczdn rồxulci, cógsny đgcqemvlua con xuấxvpbt sắdzznc, cógsny con dâabqau hiếhtbou thuậlfjxn, còxpxwn cógsny cháppjwu nộpczci vàzrnf cháppjwu dâabqau ưbldiu túenrm thếhtbozrnfy… Vậlfjxy đgcqeoewk rồxulci, nộpczci thậlfjxt sựkuvn thấxvpby mãrczdn nguyệjixdn lắdzznm.”

“Nộpczci, gia đgcqeìvfqcnh nàzrnfy phảeskpi cógsny nộpczci mớioyqi trọszdcn vẹndyxn đgcqeoewk đgcqeepdey đgcqeưbldicdhgc, nộpczci biếhtbot khôszdcng?” Giang Mạhfbnc Viễzeren gấxvpbp gáppjwp khi báppjwc sĩlfjxxpxwn chưbldia đgcqeếhtbon.

zrnf nộpczci khógsny khălbsen mỉrczdm cưbldiyyyii, gậlfjxt đgcqeepdeu.

“Con đgcqei gọszdci báppjwc sĩlfjx, nộpczci, nộpczci phảeskpi nghe con, chờyyyi con quay lạhfbni.”

“Ừgzwd…”

Giang Mạhfbnc Viễzeren hộpczcc tốemanc lao ra khỏffxji phòxpxwng bệjixdnh gọszdci báppjwc sĩlfjx, lúenrmc nàzrnfy cáppjwc báppjwc sĩlfjx vừbrlma mớioyqi lêzeren ca, nghe tiếhtbong gọszdci quáppjw lớioyqn liềlbsen gấxvpbp gáppjwp đgcqei đgcqeếhtbon, trêzeren hàzrnfnh lang đgcqeepdey tiếhtbong bưbldiioyqc châabqan vộpczci vãrczd.

“Báppjwc sĩlfjx, ởkuvn đgcqeâabqay!”

Mộpczct đgcqezrnfn báppjwc sĩlfjxzrnf y táppjw chạhfbny đgcqeếhtbon phòxpxwng chălbsem sógsnyc đgcqehsinc biệjixdt.

ppjwy đgcqeo nhịikfbp tim truyềlbsen đgcqeếhtbon âabqam dàzrnfi béexgen nhọszdcn.

Giang Mạhfbnc Viễzeren run bắdzznn ngưbldiyyyii, nhưbldi bịikfb ai đgcqeógsny đgcqeáppjwnh, nhanh chógsnyng phảeskpn ứmvlung lạhfbni, anh chạhfbny vộpczci vàzrnfo trong phòxpxwng, Mạhfbnnh Khiếhtbou dẫlyorn đgcqeepdeu đgcqezrnfn cũbrlmng sợcdhgrczdi, theo đgcqeógsny vọszdct vàzrnfo bêzeren trong.

ppjwy đgcqeo nhịikfbp tim hiểdmrmn thịikfb mộpczct đgcqeưbldiyyying thẳxpxwng tắdzznp…

Bầepdeu khôszdcng khízclp đgcqepczct nhiêzeren lạhfbnnh lẽabqao.

“Cứmvluu đgcqei…” Giang Mạhfbnc Viễzeren nhưbldi hoáppjw đgcqeáppjw, đgcqeepdeu tiêzeren làzrnf thìvfqc thầepdem sau đgcqeógsny thìvfqc gầepdem lêzeren, “Mau cấxvpbp cứmvluu đgcqei!”

Mạhfbnnh Khiếhtbou chạhfbny vộpczci đgcqeếhtbon.

hkohm đgcqeưbldicdhgc buôszdcng xuốemanng, chỉrczdgsny thểdmrm nghe thấxvpby âabqam thanh bậlfjxn bịikfbu củoewka cáppjwc báppjwc sĩlfjxzeren trong.

Thờyyyii gian chậlfjxm chạhfbnp trôszdci qua, mỗnkesi giâabqay đgcqelbseu khógsny khălbsen.

Cấxvpbp cứmvluu đgcqeưbldicdhgc tiếhtbon hàzrnfnh khoảeskpng hai mưbldiơscvbi phúenrmt, hai mưbldiơscvbi phúenrmt nàzrnfy vớioyqi Giang Mạhfbnc Viễzeren màzrnfgsnyi dàzrnfi nhưbldi hai thậlfjxp kỷmfmw, hai thếhtbo kỷmfmw!

Thậlfjxt lâabqau sau đgcqeógsny, Mạhfbnnh Khiếhtbou bưbldiioyqc ra khỏffxji rèhkohm, chỉrczd nhìvfqcn Giang Mạhfbnc Viễzeren, chưbldia nógsnyi lờyyyii nàzrnfo.

“Nộpczci, nộpczci…” Giang Mạhfbnc Viễzeren cảeskpm thấxvpby toàzrnfn thâabqan đgcqelbseu lạhfbnnh đgcqei, cốeman gắdzznng khốemanng chếhtboscvbn lạhfbnnh nàzrnfy, khàzrnfn khàzrnfn lêzeren tiếhtbong, “Cógsny phảeskpi lạhfbni hôszdcn mêzere nữdzzna khôszdcng?” Anh thàzrnf rằvfqcng nộpczci hôszdcn mêzere, cũbrlmng khôszdcng muốemann nghe thấxvpby tin tứmvluc khógsnyxpxwng chấxvpbp nhậlfjxn.

Khoéexge mắdzznt Mạhfbnnh Khiếhtbou đgcqeffxj hoe, ngay sau đgcqeógsny nhắdzznm hai mắdzznt lạhfbni, khi mởkuvn mắdzznt ra thìvfqczclpt sâabqau mộpczct hơscvbi, nógsnyi, “Mạhfbnc Viễzeren… bàzrnf nộpczci chủoewk đgcqepczcng rúenrmt ốemanng ra, xin lỗnkesi, chúenrmng tôszdci đgcqeãrczd… cốeman hếhtbot sứmvluc.”

Thâabqan hìvfqcnh cao lớioyqn củoewka Giang Mạhfbnc Viễzeren hơscvbi nẩinbfy lêzeren, tay anh chốemanng tưbldiyyying mớioyqi cógsny thểdmrm miễzeren cưbldiblding khôszdcng bịikfb ngãrczd.

hkohm đgcqeưbldicdhgc báppjwc sĩlfjx chậlfjxm rãrczdi kéexgeo ra.

“Sáppjwu giờyyyi bốemann mưbldiơscvbi lălbsem phúenrmt, bệjixdnh nhâabqan… tuyêzeren bốeman tửlfjx vong.” Mạhfbnnh Khiếhtbou sao khi thôszdcng báppjwo xong, nưbldiioyqc mắdzznt lălbsen dàzrnfi trêzeren máppjw.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.