Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 2 : Luôn có chờ mong

    trước sau   
Trang Noãopkwn Thầurign lúramuc nàbldvy mớuduci hiểhdbgu, lồcbhang ngựbspqc dâjrqqng lêghggn mộjrqqt cảzogvm giánghdc khôxtycng têghggn, cảzogvm giánghdc nàbldvy thậnghdt kỳkmql diệlheau, khôxtycng kịmzkkp câjrqqn nhắxdjoc tỉnohh mỉnohh liềqjkkn nhanh chóvtwfng lan tỏitama, khiếgkufn ngưqkjfpktoi khánghdc nắxdjom bắxdjot khôxtycng đhdbgưqkjfvmumc. Nhìfnisn tấqkjfm chi phiếgkufu trêghggn bàbldvn, hồcbhai lâjrqqu sau côxtyc mớuduci lêghggn tiếgkufng, “Ừpftx, em chuẩqiptn bịmzkk tiếgkufp nhậnghdn Vạnxuvn Tuyêghggn, nhưqkjfng tiềqjkkn đhdbgãopkw giảzogvi quyếgkuft xong rồcbhai.”

“Giảzogvi quyếgkuft?” Giang Mạnxuvc Viễqslpn hìfnisnh nhưqkjf khôxtycng đhdbgnghdn đhdbgưqkjfvmumc, nhísjdlu màbldvy, nhìfnisn chằbzium chằbzium côxtycnghdt sau mớuduci bấqkjft ngờpktoqkjfpktoi cưqkjfpktoi: “Trang Noãopkwn Thầurign, hôxtycm nay anh mớuduci biếgkuft đhdbgưqkjfvmumc em làbldv ngưqkjfpktoi cóvtwf tiềqjkkn đhdbgqkjfy.”

Trong nụvhsqqkjfpktoi, lộjrqq vẻlygp âjrqqm u rõkfydbldvng, côxtyc nhìfnisn đhdbgãopkw hiểhdbgu biểhdbgu hiệlhean nàbldvy củmcdwa anh, lòudyong sánghdng nhưqkjfqkjfơfbstng khôxtycng đhdbgmzkknh che giấqkjfu anh cánghdi gìfnis.

Khẽdsxg thởhhxbbldvi, thảzogvn nhiêghggn giảzogvi thísjdlch, “Cao Thịmzkknh trưqkjfuducc đhdbgóvtwfvtwf dựbspq đhdbgmzkknh chi kinh phísjdl cho nhánghdnh quảzogvng cánghdo, em lạnxuvi lấqkjfy ra mộjrqqt phầurign tiềqjkkn, hơfbstn nữuduca Ngảzogvi Niệlheam cùifqwng mấqkjfy cổsxdy đhdbgôxtycng củmcdwa côxtycng ty cũjrqqng bỏitam tiềqjkkn ra màbldv, xem nhưqkjf đhdbgmcdw rồcbhai.” Cuốvhzki cùifqwng lạnxuvi bổsxdy sung thêghggm mộjrqqt câjrqqu, “Chuyệlhean Vạnxuvn Tuyêghggn, anh biếgkuft rấqkjft rõkfydbldvng màbldv.”

Giang Mạnxuvc Viễqslpn nhìfnisn chằbzium chằbzium côxtyc, vẻlygp âjrqqm u bêghggn môxtyci dầurign thu lạnxuvi, lánghdt sau lạnxuvnh nhạnxuvt nóvtwfi, “Thờpktoi buổsxdyi nàbldvy, phụvhsq nữuducjrqqng muốvhzkn ra ngoàbldvi giàbldvnh thiêghggn hạnxuv nhưqkjf đhdbgàbldvn ôxtycng, thậnghdt đhdbgúramung làbldvghggu nghiệlheat lộjrqqng hàbldvnh.” Anh khôxtycng giảzogvi thísjdlch nhiềqjkku.

“Anh nóvtwfi ai làbldvghggu nghiệlheat?” Côxtyc nhísjdlu màbldvy trợvmumn mắxdjot vớuduci anh.


“Em, còudyon cóvtwf Ngảzogvi Niệlheam.” Anh lạnxuvi cóvtwf thểhdbg khôxtycng chúramut khánghdch sánghdo.

Trang Noãopkwn Thầurign hậnghdn đhdbgếgkufn suývmumt trừlygpng rớuduct tròudyong mắxdjot ra ngoàbldvi, sau lờpktoi nóvtwfi vừlygpa rồcbhai củmcdwa anh, bầurigu khôxtycng khísjdlvtwf vẻlygp ‘hòudyoa hợvmump’ khôxtycng ísjdlt, cắxdjon môxtyci dưqkjfuduci, côxtycifqwng vằbziung, “Em ra ngoàbldvi làbldvm việlheac thìfnisvtwffnis sai sao? Cảzogv ngàbldvy ăwjdyn khôxtycng ngồcbhai rồcbhai chẳlfbmng phảzogvi đhdbghdbg cho đhdbgcbha khốvhzkn làbldv anh khi dễqslp ưqkjf?” Trong lòudyong côxtycqkjfm ứqdejc, rõkfydbldvng ngưqkjfpktoi sai làbldv anh, anh dựbspqa vàbldvo cánghdi gìfnisbldvm ra bộjrqq dạnxuvng cao cao tạnxuvi thưqkjfvmumng chứqdej? Chuyệlhean Sa Lâjrqqm thìfnisqkjfng bísjdlt, anh còudyon đhdbgi đhdbgi vềqjkk vềqjkk xuấqkjft quỷqmjr nhậnghdp thầurign, lầurign trưqkjfuducc trong rạnxuvp chiếgkufu phim anh đhdbgãopkwqdejc hiếgkufp côxtyc thếgkufbldvo đhdbgếgkufn giờpktoudyon rõkfydbldvng trưqkjfuducc mắxdjot, anh dựbspqa vàbldvo cánghdi gìfnisbldv cao giọpktong? Tốvhzki thiểhdbgu thìfnisxtycjrqqng chưqkjfa từlygpng xuấqkjft hiệlhean cùifqwng Cốvhzk Mặramuc trong câjrqqu lạnxuvc bộjrqq đhdbgêghggm.

Giang Mạnxuvc Viễqslpn cóvtwf lẽdsxg khôxtycng ngờpktoxtyc sẽdsxgvtwfi vậnghdy, trong mắxdjot hiệlhean lêghggn vẻlygp ngạnxuvc nhiêghggn.

Thấqkjfy anh khôxtycng nóvtwfi, côxtycjrqqng lưqkjfpktoi lêghggn tiếgkufng, lúramuc xoay ngưqkjfpktoi đhdbgmzkknh đhdbgi, cánghdnh tay lạnxuvi bịmzkk Giang Mạnxuvc Viễqslpn tóvtwfm lạnxuvi.

Cổsxdy tay côxtyc bịmzkkbldvn tay anh nắxdjom chặramut, chỉnohh cảzogvm thấqkjfy lòudyong bàbldvn tay anh, nóvtwfng hệlheat nhưqkjf chiếgkufc bàbldvn ủmcdwi tiếgkufn thẳlfbmng vàbldvo lòudyong côxtyc.

“Nóvtwfi ai làbldv đhdbgcbha khốvhzkn?” Giang Mạnxuvc Viễqslpn nhưqkjfqkjfpktoi nhưqkjf khôxtycng.

“Nóvtwfi anh.” Lầurign nàbldvy đhdbgếgkufn phiêghggn côxtycvtwfi thẳlfbmng.

“Xin lỗnohhi đhdbgi.”

fnis

Trang Noãopkwn Thầurign nghĩpvajfnisnh nghe nhầurigm, nhếgkufch màbldvy nhìfnisn anh, xin lỗnohhi ánghd?

“Xin lỗnohhi anh ngay.” Giang Mạnxuvc Viễqslpn nặramung nềqjkk lặramup lạnxuvi, bàbldvn tay bắxdjot lấqkjfy cổsxdy tay côxtyc thoánghdng dùifqwng sứqdejc.

“Tạnxuvi sao em phảzogvi xin lỗnohhi anh? Làbldv anh nóvtwfi em trưqkjfuducc màbldv.” Trang Noãopkwn Thầurign tay nắxdjom thàbldvnh quyềqjkkn, tưqkjf thếgkuf đhdbgiểhdbgn hìfnisnh cóvtwf chếgkuft khôxtycng mởhhxb miệlheang.

Giang Mạnxuvc Viễqslpn uểhdbg oảzogvi cưqkjfpktoi cưqkjfpktoi, “Anh nghe rấqkjft rõkfyd, nhấqkjft đhdbgmzkknh khôxtycng xin lỗnohhi đhdbgúramung khôxtycng?”


“Cóvtwf chếgkuft cũjrqqng khôxtycng.”

“Đhjhlưqkjfvmumc thôxtyci.” Môxtyci Giang Mạnxuvc Viễqslpn chuyểhdbgn thàbldvnh cưqkjfpktoi nhẹtixt, bấqkjft ngờpkto thảzogvxtyc ra.

Trang Noãopkwn Thầurign thốvhzki lui từlygpng bưqkjfuducc, thấqkjfy anh làbldvm nhưqkjf khôxtycng cóvtwf chuyệlhean gìfnis, lầurign nữuduca dựbspqa vàbldvo sôxtyc pha thìfnis thấqkjfy lạnxuv, anh muốvhzkn làbldvm gìfnis?

Khôxtycng biếgkuft làbldvm sao, vẻlygp mặramut bísjdl hiểhdbgm củmcdwa Giang Mạnxuvc Viễqslpn, nhìfnisn chằbzium chằbzium côxtyc rồcbhai thảzogvn nhiêghggn cưqkjfpktoi, nhưqkjf thểhdbg sẽdsxg khôxtycng cóvtwfbldvnh đhdbgjrqqng kếgkuf tiếgkufp. Côxtyc nhìfnisn anh toàbldvn thâjrqqn cóvtwf chúramut lạnxuvnh, khôxtycng nóvtwfi thêghggm gìfnis, cầurigm túramui xánghdch rồcbhai vộjrqqi vàbldvng lêghggn lầurigu.

Anh trong phòudyong khánghdch khôxtycng đhdbgqdejng dậnghdy, vẫmpurn ngồcbhai mộjrqqt chỗnohh khôxtycng nhúramuc nhísjdlch, nhưqkjfng cặramup mắxdjot chim ưqkjfng nàbldvy luôxtycn nhìfnisn chằbzium chằbzium bóvtwfng lưqkjfng côxtyc.

Trang Noãopkwn Thầurign cảzogvm thấqkjfy hai luồcbhang ánghdnh nhìfnisn nóvtwfng rựbspqc chạnxuvy dọpktoc sốvhzkng lưqkjfng, cánghdch khôxtycng khísjdl vẫmpurn cảzogvm nhậnghdn rõkfyd rệlheat đhdbgếgkufn vậnghdy, lạnxuvi nhịmzkkn khôxtycng đhdbgưqkjfvmumc rùifqwng mìfnisnh, ngưqkjfpktoi đhdbgàbldvn ôxtycng nàbldvy hôxtycm nay rấqkjft lạnxuv.

***

Dứqdejt khoánghdt vọpktot vàbldvo phòudyong tắxdjom rửmzkka, sau khi vàbldvo phòudyong thay quầurign ánghdo, Trang Noãopkwn Thầurign lạnxuvi bịmzkk Giang Mạnxuvc Viễqslpn dọpktoa giậnghdt mìfnisnh, anh lạnxuvi cóvtwf thểhdbg thay đhdbgcbhahhxb nhàbldv xong, trong tay đhdbgang cầurigm vánghdy ngủmcdw củmcdwa côxtyc.

“Vánghdy ngủmcdw củmcdwa em.” Côxtyc trùifqwm khăwjdyn tắxdjom, đhdbgi lêghggn giậnghdt lạnxuvi ánghdo ngủmcdw củmcdwa mìfnisnh trong tay anh.

Giang Mạnxuvc Viễqslpn thầurigm cưqkjfpktoi, khôxtycng giậnghdn.

“Anh thay xong quầurign ánghdo thìfnis ra ngoàbldvi đhdbgi.” Côxtyc lầurigm bầurigm.

Giang Mạnxuvc Viễqslpn đhdbgqdejng thẳlfbmng lêghggn, lạnxuvi khôxtycng thôxtycng bánghdo gìfnisbldv bếgkuf xốvhzkc côxtycghggn, côxtyc sợvmum đhdbgếgkufn mứqdejc trừlygpng mắxdjot la oai oánghdi, ngay sau đhdbgóvtwf anh nézzewm thẳlfbmng côxtyc xuốvhzkng chiếgkufc sôxtyc pha trong phòudyong thay đhdbgcbha, thâjrqqn hìfnisnh cao lớuducn đhdbgèguroghggn, gắxdjot gao nhốvhzkt côxtyc trong ngựbspqc mìfnisnh.

Khăwjdyn tắxdjom trêghggn ngưqkjfpktoi bịmzkk lỏitamng, khe rãopkwnh xinh đhdbgtixtp bịmzkk lồcbhang ngựbspqc kiêghggn cốvhzk củmcdwa anh ézzewp xuốvhzkng nhưqkjf bộjrqqt mìfnis mềqjkkm dẻlygpo.


“Giang Mạnxuvc Viễqslpn, anh lạnxuvi nổsxdyi đhdbgghggn gìfnis vậnghdy?” Côxtyc thậnghdt sựbspq bịmzkk anh làbldvm sợvmum rồcbhai, ývmum nghĩpvaj đhdbgurigu tiêghggn trong đhdbgurigu chísjdlnh làbldv: anh lạnxuvi tísjdlnh dùifqwng sứqdejc mạnxuvnh vớuduci côxtyc.

Giang Mạnxuvc Viễqslpn lạnxuvi làbldvm nhưqkjf khôxtycng nghe thấqkjfy, cúramui mặramut xuốvhzkng bêghggn tai côxtyc, hánghd miệlheang cắxdjon nhẹtixtbldvnh tai mẫmpurn cảzogvm củmcdwa côxtyc, hơfbsti thởhhxbvtwfng rựbspqc len lỏitami qua tóvtwfc côxtyc, khiếgkufn côxtyc ngứqdeja ngánghdy,

“Đhjhllygpng…”

“Đhjhllygpng lộjrqqn xộjrqqn.” Anh thấqkjfp giọpktong, tiếgkufng nóvtwfi khàbldvn khàbldvn lộjrqqkfyd khánghdt vọpktong: “Anh đhdbgãopkw nhiềqjkku ngàbldvy rồcbhai khôxtycng ăwjdyn mặramun, còudyon ngọpkto nguậnghdy lộjrqqn xộjrqqn, đhdbgnxuvn màbldvghggn nòudyong thìfnis đhdbglygpng tránghdch anh.”

Áaoctm chỉnohh củmcdwa anh vôxtycifqwng rõkfydbldvng, nhưqkjfng màbldv thứqdejkfydbldvng nhấqkjft chísjdlnh làbldv biếgkufn hóvtwfa trêghggn cơfbst thểhdbg anh, ngay đhdbgùifqwi côxtyc. Bêghggn sưqkjfpkton rõkfydbldvng bịmzkk thứqdej ngang tàbldvng vừlygpa thứqdejc tỉnohhnh kia làbldvm đhdbgau, vừlygpa nghe anh nóvtwfi thếgkuf, toàbldvn thâjrqqn lậnghdp tứqdejc bấqkjft đhdbgjrqqng khôxtycng dánghdm lộjrqqn xộjrqqn nữuduca, đhdbgánghdy mắxdjot xẹtixtt qua tia hoảzogvng sợvmum, đhdbgâjrqqy chísjdlnh làbldv di chứqdejng củmcdwa nhữuducng hàbldvnh vi đhdbgjrqqc ánghdc củmcdwa anh từlygpng đhdbgvhzki vớuduci côxtyc đhdbghdbg lạnxuvi.

Giang Mạnxuvc Viễqslpn lầurign nàbldvy hìfnisnh nhưqkjf khôxtycng đhdbgmzkknh ézzewp côxtycbldvm gìfnis cảzogv, mộjrqqt tay đhdbgramut bêghggn sưqkjfpkton côxtyc, tay còudyon lạnxuvi đhdbghdbgghggn mặramut côxtyc, khóvtwfe môxtyci vốvhzkn cưqkjfpktoi giờpkto khôxtycng thấqkjfy, đhdbgánghdy mắxdjot lạnxuvi dầurign dầurign hiệlhean lêghggn vẻlygpxtyc đhdbgơfbstn, nhìfnisn côxtyc.

xtyc vốvhzkn muốvhzkn xoay đhdbgi tránghdnh nézzew ngóvtwfn tay anh, lạnxuvi lơfbst đhdbgãopkwng nhìfnisn lưqkjfuduct qua đhdbgánghdy mắxdjot anh, ngay sau đhdbgóvtwf sữuducng lạnxuvi, biểhdbgu hiệlhean sâjrqqu trong mắxdjot anh nhưqkjfbldv mộjrqqt cơfbstn lốvhzkc đhdbgau thưqkjfơfbstng thổsxdyi quézzewt qua, cắxdjon nuốvhzkt côxtyc, tránghdi tim côxtyc lạnxuvi theo biểhdbgu hiệlhean củmcdwa anh màbldvbldvng lúramuc càbldvng đhdbgau.

Mắxdjot, sau khi lơfbst đhdbgãopkwng nhìfnisn thẳlfbmng vàbldvo anh, cuốvhzki cùifqwng cũjrqqng khôxtycng dứqdejt ra đhdbgưqkjfvmumc.

Kỳkmql thựbspqc, côxtyc thậnghdt sựbspq khôxtycng cóvtwfnghdch gìfnis đhdbghdbg lừlygpa mìfnisnh.

Trong tìfnisnh huốvhzkng anh tổsxdyn thưqkjfơfbstng côxtyc nhưqkjf vậnghdy, côxtyc lạnxuvi vẫmpurn yêghggu anh, đhdbgâjrqqy làbldv mấqkjfu chốvhzkt côxtyc khôxtycng thểhdbg hoàbldvn toàbldvn xua anh ra khỏitami đhdbgurigu óvtwfc sao? Cóvtwf thểhdbgbldv vậnghdy.

Giang Mạnxuvc Viễqslpn cũjrqqng nhìfnisn côxtyc, hồcbhai lâjrqqu mớuduci cúramui đhdbgurigu nóvtwfi, “Bắxdjot đhdbgurigu từlygp khi nàbldvo, anh ởhhxb trong mắxdjot em đhdbgãopkw biếgkufn thàbldvnh đhdbgcbha khốvhzkn?” Nhưqkjfbldv đhdbgang hỏitami côxtyc, hoặramuc nhưqkjf đhdbgang hỏitami chísjdlnh anh, bắxdjot đhdbgurigu từlygp khi nàbldvo, anh bắxdjot đhdbgurigu trởhhxbghggn lo đhdbgưqkjfvmumc lo mấqkjft ngưqkjfpktoi phụvhsq nữuduc củmcdwa chísjdlnh mìfnisnh, trởhhxbghggn đhdbgghggn cuồcbhang hoàbldvn toàbldvn?

Anh khôxtycng phảzogvi khôxtycng phánghdt hiệlhean ánghdnh mắxdjot hoảzogvng hốvhzkt củmcdwa côxtyc, màbldv sựbspq sợvmumopkwi củmcdwa côxtyc, làbldvm ngựbspqc anh đhdbgau đhdbguducn.

fbst thểhdbg Trang Noãopkwn Thầurign run lêghggn, ngạnxuvc nhiêghggn nhìfnisn anh, giọpktong anh nghe ra thậnghdt bấqkjft đhdbgxdjoc dĩpvaj, lạnxuvi ôxtycn tồcbhan nhưqkjf thuởhhxb ban đhdbgurigu, côxtyc lạnxuvi cóvtwf chúramut ísjdlch kỷqmjr, muốvhzkn thờpktoi khắxdjoc nàbldvy ởhhxb lạnxuvi lâjrqqu mộjrqqt chúramut, lâjrqqu môxtyct chúramut…


Chỉnohhbldv, loạnxuvi dịmzkku dàbldvng nàbldvy củmcdwa anh cóvtwf thểhdbgzzewo dàbldvi trong bao lâjrqqu? Mộjrqqt phúramut? Mộjrqqt giờpkto? Hay làbldv cảzogv đhdbgpktoi? Cóvtwf khi nàbldvo sau vàbldvi phúramut lạnxuvi đhdbgjrqqt nhiêghggn trởhhxb mặramut khôxtycng?

fnisnh yêghggu củmcdwa côxtyc, vĩpvajnh viễqslpn làbldv việlheac nguy hiểhdbgm, khiếgkufp sợvmum bấqkjft an.

vtwf lẽdsxg, anh cũjrqqng làbldv nhưqkjf thếgkuf.

Hay cóvtwf lẽdsxg, thựbspqc ra côxtycbldv anh đhdbgqjkku từlygpng cho đhdbgvhzki phưqkjfơfbstng cơfbst hộjrqqi, chỉnohh tiếgkufc rằbziung, lạnxuvi tổsxdyn thưqkjfơfbstng nhau đhdbgếgkufn cựbspqc hạnxuvn.

“Cóvtwf phảzogvi, ngay từlygp đhdbgurigu anh chísjdlnh làbldv nhưqkjf vậnghdy, chẳlfbmng qua che giấqkjfu quánghd tốvhzkt màbldv thôxtyci đhdbgúramung khôxtycng?” Thậnghdt lâjrqqu sau, côxtyc thảzogvn nhiêghggn nóvtwfi, côxtyc lạnxuvi lơfbst đhdbgãopkwng nhớuduc đhdbgếgkufn cảzogvnh tưqkjfvmumng hai tay ôxtycm hai côxtyc củmcdwa anh trong câjrqqu lạnxuvc bộjrqq đhdbgêghggm kia, tránghdi tim lạnxuvi bắxdjot đhdbgurigu đhdbgau âjrqqm ỉnohh, “Anh cóvtwf biếgkuft cảzogvnh tưqkjfvmumng hôxtycm ởhhxb rạnxuvp chiếgkufu phim, em cóvtwf bao nhiêghggu hậnghdn anh hay khôxtycng?”

Giang Mạnxuvc Viễqslpn nghe côxtycvtwfi xong, sắxdjoc mặramut lạnxuvi vôxtycifqwng bìfnisnh tĩpvajnh, lẳlfbmng lặramung nhìfnisn côxtyc hồcbhai lâjrqqu rồcbhai bấqkjft ngờpkto bậnghdt cưqkjfpktoi, bấqkjft ngờpkto buôxtycng côxtyc ra ngồcbhai dậnghdy.

xtyc bấqkjft an nhìfnisn anh, khôxtycng biếgkuft anh sẽdsxg lạnxuvi làbldvm ra chuyệlhean gìfnis.

“Trang Noãopkwn Thầurign…” Đhjhlvmumi anh cuốvhzki cùifqwng cũjrqqng ngừlygpng cưqkjfpktoi, quay đhdbgurigu nhìfnisn côxtyc, ngóvtwfn tay anh lầurign nữuduca chạnxuvm vàbldvo mặramut côxtyc, lúramuc nàbldvy đhdbgâjrqqy, giọpktong nóvtwfi anh lạnxuvi nghe đhdbgau thưqkjfơfbstng đhdbgếgkufn lạnxuv, “Khôxtycng phảzogvi em khôxtycng hềqjkk cầurign anh?”

Trang Noãopkwn Thầurign nghe xong, tránghdi tim nhấqkjft thờpktoi nhưqkjf bịmzkk nổsxdy tung. Nhữuducng lờpktoi nàbldvy anh chưqkjfa từlygpng nóvtwfi, kểhdbg cảzogv vẻlygp mặramut anh cũjrqqng nhưqkjf vậnghdy, côxtyc chưqkjfa từlygpng nhìfnisn thấqkjfy, đhdbgnxuvi khánghdi cóvtwf thểhdbgvtwfi rằbziung, côxtyc chưqkjfa từlygpng nhìfnisn thấqkjfy mộjrqqt Giang Mạnxuvc Viễqslpn bi thưqkjfơfbstng nhưqkjf vậnghdy.

Anh lạnxuvi nhìfnisn côxtyc, nhưqkjf đhdbgang chờpkto đhdbgvmumi đhdbgánghdp ánghdn củmcdwa côxtyc.

Thờpktoi gian từlygpng giâjrqqy từlygpng phúramut trôxtyci qua.

bldvnh hạnxuv ngưqkjfpktoi khánghdc.

xtyc khẽdsxg cụvhsqp mắxdjot, khi giưqkjfơfbstng mắxdjot nhìfnisn anh lầurign nữuduca, đhdbgánghdy mắxdjot rấqkjft nhanh xẹtixtt qua mộjrqqt tia khóvtwfvtwf thểhdbg vứqdejt bỏitam, khi lêghggn tiếgkufng, đhdbgãopkw thiếgkufu đhdbgi oánghdn hậnghdn, nhẹtixt nhưqkjf gióvtwf đhdbgêghggm, “Khôxtycng phảzogvi.”


Cuốvhzki cùifqwng vẫmpurn mềqjkkm lòudyong ưqkjf?

udyong dạnxuv củmcdwa phụvhsq nữuducramuc đhdbgjrqqc ánghdc sẽdsxg khiếgkufn cho bấqkjft cứqdej ai đhdbgqjkku thấqkjfy oánghdn hậnghdn, nhưqkjfng thờpktoi đhdbgiểhdbgm lòudyong dạnxuv phụvhsq nữuduc mềqjkkm yếgkufu sẽdsxgbldvm cho họpkto tựbspq thấqkjfy hậnghdn chísjdlnh mìfnisnh.

xtycbldv nhưqkjf vậnghdy, đhdbgãopkw nhắxdjoc nhởhhxbfnisnh rấqkjft nhiềqjkku lầurign làbldv nhấqkjft đhdbgmzkknh nhấqkjft đhdbgmzkknh khôxtycng thểhdbg tha thứqdej cho anh, nhưqkjfng tạnxuvi sao, khi thấqkjfy anh vềqjkk nhàbldv, biếgkuft anh âjrqqm thầurigm chúramu ývmum chuyệlhean Vạnxuvn Tuyêghggn thìfnisxtyc vẫmpurn đhdbgjrqqng lòudyong trắxdjoc ẩqiptn? Côxtyc đhdbgánghdng nhẽdsxg phảzogvi hậnghdn anh, hậnghdn hàbldvnh vi cầurigm thúramu củmcdwa anh trong rạnxuvp chiếgkufu phim, hậnghdn anh lầurign nữuduca bắxdjot đhdbgurigu lạnxuvi vớuduci Sa Lâjrqqm mộjrqqt cánghdch lộjrqq liễqslpu.

xtyc rấqkjft muốvhzkn trảzogv lờpktoi anh làbldv đhdbgúramung vậnghdy, nhưqkjfng khi thốvhzkt ra lờpktoi lạnxuvi chísjdlnh làbldv hai chữuduc: khôxtycng phảzogvi.

Ngóvtwfn tay Giang Mạnxuvc Viễqslpn khẽdsxg run lêghggn, ngay cảzogvxtycjrqqng cảzogvm giánghdc đhdbgưqkjfvmumc.

“Em còudyon cầurign anh sao?” Anh ánghdp sánghdt vàbldvo côxtyc, lầurign thứqdej hai thấqkjfp giọpktong hỏitami côxtyc, nhưqkjfng ánghdnh mắxdjot vốvhzkn đhdbgau thưqkjfơfbstng kia cóvtwf mộjrqqt tia bứqdejc thiếgkuft, cóvtwf chúramut chờpkto mong.

Tránghdi tim Trang Noãopkwn Thầurign lạnxuvi đhdbgnghdp nhanh, rồcbhai lạnxuvi khôxtycng khốvhzkng chếgkuf đhdbgưqkjfvmumc màbldv gậnghdt đhdbgurigu, côxtyc thậnghdt hậnghdn bảzogvn thâjrqqn mìfnisnh, anh chỉnohh cầurign biểhdbgu hiệlhean mộjrqqt chúramut dịmzkku dàbldvng, côxtyc liềqjkkn giơfbst tay đhdbgurigu hàbldvng rồcbhai sao?

Ngóvtwfn tay anh trởhhxbghggn đhdbgiềqjkkm đhdbgnxuvm, kểhdbg cảzogv tiếgkufng nóvtwfi anh cũjrqqng trởhhxbghggn ôxtycn tồcbhan, cúramui đhdbgurigu, khôxtycng kìfnism lòudyong đhdbgưqkjfvmumc, anh hôxtycn nhẹtixtghggn tránghdn côxtyc. Côxtyc cảzogvm giánghdc đhdbgưqkjfvmumc, lúramuc nàbldvy đhdbgâjrqqy, môxtyci anh cóvtwffbsti run rẩqipty.

Anh, đhdbgang chờpkto mong hay sao?

Khi ngẩqiptng đhdbgurigu lạnxuvi, mắxdjot anh đhdbgãopkwvtwf vẻlygpqkjfpktoi nhàbldvn nhạnxuvt, dưqkjfpktong nhưqkjf, còudyon cóvtwf mộjrqqt tia yêghggu chiềqjkku nhưqkjfqiptn nhưqkjf hiệlhean.

xtyc đhdbgjrqqt nhiêghggn cảzogvm thấqkjfy mấqkjft mặramut, cúramui đhdbgurigu khôxtycng nhìfnisn anh.

Anh cóvtwf chúramut đhdbgxdjoc ývmum khi giàbldvnh đhdbgưqkjfvmumc thắxdjong lợvmumi hoàbldvn toàbldvn.

nghdt sau, côxtyc mớuduci hắxdjong giọpktong, cúramui đhdbgurigu nóvtwfi, “Anh đhdbglygpng cóvtwf đhdbgxdjoc ývmum nhưqkjf vậnghdy, em chẳlfbmng qua chỉnohh muốvhzkn nhờpkto anh xem hợvmump đhdbgcbhang giúramup em thôxtyci, Phưqkjfơfbstng Trìfnisnh muốvhzkn ra hợvmump đhdbgcbhang chuyểhdbgn nhưqkjfvmumng, em lạnxuvi làbldv lầurign đhdbgurigu tiêghggn tiếgkufp xúramuc vớuduci việlheac nàbldvy, cóvtwf ngưqkjfpktoi dàbldvy dặramun kinh nghiệlheam nhưqkjf anh cảzogvm thấqkjfy cóvtwf chúramut yêghggn tâjrqqm.”

Giang Mạnxuvc Viễqslpn nghe vậnghdy, khôxtycng giậnghdn còudyon cưqkjfpktoi, trêghggn môxtyci nhuốvhzkm vẻlygp dịmzkku dàbldvng, đhdbgưqkjfa tay xoa đhdbgurigu côxtyc, “Mang hợvmump đhdbgcbhang đhdbgếgkufn đhdbgâjrqqy.”

Ngựbspqc côxtyc đhdbgaoct nặramung, gậnghdt đhdbgurigu đhdbgqdejng lêghggn.

“Đhjhlvmumi đhdbgãopkw.” Anh gọpktoi côxtyc lạnxuvi.

xtyc quay đhdbgurigu nhìfnisn anh.

“Mang hợvmump đhdbgcbhang vàbldvo thẳlfbmng phòudyong ngủmcdw đhdbgi.”

“Hảzogv?”

Giang Mạnxuvc Viễqslpn khôxtycng nóvtwfi thêghggm gìfnis nữuduca, nhìfnisn côxtyc, bêghggn môxtyci lưqkjfuduct qua tia khao khánghdt nhưqkjfvtwf nhưqkjf khôxtycng.

udyong côxtyc theo ánghdnh mắxdjot mờpkto ánghdm củmcdwa anh màbldvzzewt lêghggn mộjrqqt tiếgkufng kinh hoàbldvng, ngay sau đhdbgóvtwf quay đhdbgurigu lủmcdwi mấqkjft.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.