Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 8-Chương 16-2 : Thời buổi rối ren 2

    trước sau   
tksb mộxbggt sốfwrq việgfgec, khôpctmng thếcwqh thuyếcwqht phụrwgkc bảkxysn thâqxgfn tỉixwvnh táidbeo lạrotgi, chíhiqqnh nhưxurd Trang Noãxxlnn Thầckmwn, đhkuiang nghe đhkuiếcwqhn Giang Mạrotgc Viễqxgfn tắbpnht đhkuiiệgfgen thoạrotgi thìnctr khôpctmng tàyccgi nàyccgo bìnctrnh tĩkxysnh đhkuiưxurdfuxbc, quen biếcwqht Giang Mạrotgc Viễqxgfn lâqxgfu nhưxurd vậwsqzy côpctm biếcwqht, trưxurdyietc giờcygd đhkuiiệgfgen thoạrotgi củmvmba anh đhkuigezeu khôpctmng khi nàyccgo tắbpnht máidbey.

Sau khi sắbpnhp xếcwqhp lạrotgi hếcwqht côpctmng việgfgec, côpctm liềgezen láidbei xe đhkuiếcwqhn Tiêhfkzu Duy Quốfwrqc Tếcwqh.

Tiêhfkzu Duy vẫargmn bậwsqzn rộxbggn nhưxurd trưxurdyietc, cho đhkuiếcwqhn khi lêhfkzn đhkuiếcwqhn tầckmwng phòaweeng làyccgm việgfgec củmvmba tổoigrng giáidbem đhkuifwrqc, thưxurdpzvn thấgfgey côpctm đhkuiếcwqhn tráidbei lạrotgi cótksblbcyi kinh ngạrotgc, sau khi hỏtdeti qua, Trang Noãxxlnn Thầckmwn mớyieti biếcwqht, Giang Mạrotgc Viễqxgfn khôpctmng ởqprjpctmng ty.

“Biếcwqht anh ấgfgey đhkuii đhkuiâqxgfu khôpctmng? Anh ấgfgey tắbpnht máidbey rồrxymi.”

Thưxurdpzvn vẻpgrs mặixwvt bốfwrqi rốfwrqi, ấgfgep úfwrqng khôpctmng chịaweeu nótksbi tìnctrnh hìnctrnh thựldvqc tếcwqh.

Trang Noãxxlnn Thầckmwn cótksb chúfwrqt nótksbng nảkxysy, giữbnag chặixwvt côpctm, “Rốfwrqt cụrwgkc anh ấgfgey xảkxysy ra chuyệgfgen gìnctr rồrxymi, côpctmxxlny mau chótksbng nótksbi cho tôpctmi biếcwqht! Còaween nữbnaga, Châqxgfu Niêhfkzn tạrotgi sao cũqtsrng khôpctmng cótksbqprj đhkuiâqxgfy?”


“Họibse… Hai ngưxurdcygdi họibseidbeng sớyietm đhkuiãxxln ra ngoàyccgi rồrxymi.” Thưxurdpzvn thấgfgey tháidbei đhkuixbgg Trang Noãxxlnn Thầckmwn gay gắbpnht, đhkuiàyccgnh ấgfgep úfwrqng nótksbi, “Giang tổoigrng trưxurdyietc khi đhkuii còaween cốfwrqnctrnh dặixwvn dòawee khôpctmng đhkuiưxurdfuxbc đhkuiyixp lộxbgg tin tứgfgec ra ngoàyccgi, nhưxurdng chịaweeyccg vợfuxb anh ấgfgey nêhfkzn nótksbi vớyieti chịaweeqtsrng khôpctmng sao, sáidbeng nay cótksb hai ngưxurdcygdi củmvmba Ủuddky ban chứgfgeng khoáidben đhkuiếcwqhn, nótksbi sẽwsqz tiếcwqhn hàyccgnh đhkuiiềgezeu tra toàyccgn diệgfgen vớyieti Giang tổoigrng, đhkuiiệgfgen thoạrotgi Giang tổoigrng đhkuiếcwqhn giờcygd vẫargmn tắbpnht máidbey, cótksb thểyixpaween đhkuiang tiếcwqhp nhậwsqzn đhkuiiềgezeu tra, Châqxgfu Niêhfkzn cũqtsrng đhkuii theo.”

“Tạrotgi sao Ủuddky ban chứgfgeng khoáidben lạrotgi tiếcwqhn hàyccgnh đhkuiiềgezeu tra Giang Mạrotgc Viễqxgfn? Anh ấgfgey đhkuiãxxlnyccgm gìnctr?” Trang Noãxxlnn Thầckmwn vừrwgka nghe liềgezen choáidbeng váidbeng, tay chốfwrqng vàyccgo tưxurdcygdng mớyieti cótksb thểyixp đhkuigfgeng vữbnagng.

Thưxurdpzvn nọibse lắbpnhc đhkuickmwu, “Tôpctmi chỉixwv phụrwgk tráidbech sắbpnhp xếcwqhp lịaweech trìnctrnh hằuvxwng ngàyccgy củmvmba Giang tổoigrng, việgfgec cótksb liêhfkzn quan đhkuiếcwqhn nghiệgfgep vụrwgk thìnctr do Châqxgfu Niêhfkzn nắbpnhm, tôpctmi chỉixwv loáidbeng thoáidbeng nghe thấgfgey ngưxurdcygdi củmvmba Ủuddky ban chứgfgeng khoáidben nótksbi Giang tổoigrng luôpctmn lợfuxbi dụrwgkng việgfgec sáidbet nhậwsqzp vàyccg mua lạrotgi côpctmng ty niêhfkzm yếcwqht tiếcwqhn hàyccgnh giao dịaweech thôpctmng tin gìnctr đhkuiótksb, chắbpnhc làyccg thao túfwrqng thịawee trưxurdcygdng cổoigr phiếcwqhu phi pháidbep, cho nêhfkzn…”

Tai Trang Noãxxlnn Thầckmwn ùecmy ùecmy, làyccgm thếcwqhyccgo đhkuii ra khỏtdeti côpctmng ty cũqtsrng khôpctmng biếcwqht.

kxys nhiêhfkzn khôpctmng cótksbaweeng dạrotgyccgm việgfgec, vôpctm tri vôpctm giáidbec vềgeze nhàyccg, đhkuiiệgfgen thoạrotgi củmvmba Giang Mạrotgc Viễqxgfn vẫargmn tắbpnht máidbey, gọibsei cho Châqxgfu Niêhfkzn cũqtsrng nhưxurd vậwsqzy, hếcwqht cáidbech đhkuiàyccgnh phảkxysi gọibsei cho Mạrotgnh Khiếcwqhu, làyccg trợfuxbpzvn nhậwsqzn máidbey, nótksbi Mạrotgnh Khiếcwqhu đhkuiang cótksb ca mổoigr.

Lạrotgi đhkuifuxbi thêhfkzm nhiềgezeu giờcygd trôpctmi qua, Mạrotgnh Khiếcwqhu trởqprj lạrotgi gọibsei đhkuiiệgfgen cho côpctm, nghe thấgfgey côpctm hỏtdeti chuyệgfgen liêhfkzn quan đhkuiếcwqhn Giang Mạrotgc Viễqxgfn thìnctrlbcyi bấgfget ngờcygd, “Hôpctmm nay? Mạrotgc Viễqxgfn hôpctmm nay khôpctmng đhkuii tìnctrm tôpctmi màyccg, sao vậwsqzy?”

“Àmzoq, khôpctmng cótksbnctr, sáidbeng nàyccgy Mạrotgc Viễqxgfn đhkuiyixp quêhfkzn đhkuiiệgfgen thoạrotgi ởqprj nhàyccg, anh ấgfgey lạrotgi khôpctmng đhkuiếcwqhn côpctmng ty, tôpctmi sợfuxb sẽwsqzyccgm chậwsqzm trễqxgfpctmng việgfgec củmvmba anh ấgfgey cho nêhfkzn hỏtdeti anh cótksb gặixwvp anh ấgfgey khôpctmng.”

Mạrotgnh Khiếcwqhu khôpctmng nhìnctrn thấgfgey vẻpgrs mặixwvt củmvmba côpctm, hơlbcyn nữbnaga mớyieti vừrwgka hoàyccgn thàyccgnh ca phẫargmu thuậwsqzt xong cho nêhfkzn hơlbcyi mệgfget, khôpctmng cẩkstfn thậwsqzn phâqxgfn tíhiqqch lờcygdi nótksbi khôpctmng thỏtdeta đhkuiáidbeng nàyccgy củmvmba côpctm, cưxurdcygdi nhẹrxym, “Mấgfgey ngàyccgy nay tôpctmi khôpctmng gặixwvp anh ta rồrxymi, ngưxurdcygdi nàyccgy mỗrxymi ngàyccgy đhkuigezeu bậwsqzn tốfwrqi mắbpnht tốfwrqi mũqtsri, yêhfkzn tâqxgfm đhkuii, chắbpnhc làyccg khôpctmng bịawee lỡjryxpctmng việgfgec gìnctr đhkuiâqxgfu, nếcwqhu khôpctmng anh ta đhkuiãxxln sớyietm vềgeze nhàyccg lấgfgey rồrxymi.”

Trang Noãxxlnn Thầckmwn cưxurdcygdi nhẹrxym, nótksbi thêhfkzm vàyccgi câqxgfu nữbnaga thìnctrfwrqp máidbey.

Giang Mạrotgc Viễqxgfn dặixwvn dòawee thưxurdpzvn khôpctmng đhkuiyixp tin tứgfgec lọibset ra ngoàyccgi, chứgfgeng minh tấgfget cảkxys vẫargmn còaween nằuvxwm trong sựldvq khốfwrqng chếcwqh củmvmba anh ấgfgey, côpctmqtsrng khôpctmng tiệgfgen nótksbi rõoigrnctrnh hìnctrnh hiệgfgen tạrotgi cho Mạrotgnh Khiếcwqhu, vốfwrqn đhkuiaweenh vậwsqzn dụrwgkng mốfwrqi quan hệgfge đhkuiyixp xem cótksb thểyixpnctrm đhkuiưxurdfuxbc ai cótksb quen biếcwqht vớyieti ngưxurdcygdi củmvmba Ủuddky ban chứgfgeng khoáidben khôpctmng, lạrotgi nghĩkxys mạrotgng lưxurdyieti nhâqxgfn tếcwqh củmvmba Giang Mạrotgc Viễqxgfn lớyietn gấgfgep nhiềgezeu lầckmwn côpctm, e làyccgpctmtksbnctrm hiểyixpu cũqtsrng khôpctmng nghe ngótksbng đhkuiưxurdfuxbc tin tứgfgec gìnctr.

Cảkxysm giáidbec hoang mang nàyccgy thậwsqzt khótksb chịaweeu, cũqtsrng khiếcwqhn Trang Noãxxlnn Thầckmwn nhớyiet đhkuiếcwqhn nhiềgezeu ngờcygdi, víhiqq dụrwgk nhưxurd, côpctmqtsrng cótksb thểyixp gọibsei đhkuiiệgfgen cho Giang Phong, nhưxurdng màyccg… trưxurdyietc khi chưxurda gặixwvp đhkuiưxurdfuxbc Giang Mạrotgc Viễqxgfn, côpctm khôpctmng dáidbem hàyccgnh đhkuixbggng thiếcwqhu suy nghĩkxys, sợfuxb sẽwsqzyccgm hưxurd chuyệgfgen củmvmba anh.

qxgfy giờcygd, việgfgec côpctmtksb thểyixpyccgm chíhiqqnh làyccg chờcygd đhkuifuxbi, ngồrxymi ởqprj nhàyccg, nhìnctrn chằuvxwm chằuvxwm kim đhkuirxymng hồrxym quay từrwgkng chúfwrqt mộxbggt, lầckmwn đhkuickmwu tiêhfkzn côpctm cảkxysm thấgfgey mỗrxymi giâqxgfy đhkuigezeu làyccg giàyccgy vòawee. Trong đhkuickmwu luôpctmn quanh quẩkstfn lờcygdi nótksbi củmvmba thưxurdpzvn: Ủuddky ban chứgfgeng khoáidben muốfwrqn đhkuiiềgezeu tra bao lâqxgfu tôpctmi cũqtsrng khôpctmng rõoigr, cótksb thểyixp sẽwsqz rấgfget nhanh hoặixwvc cótksb thểyixp sẽwsqz kháidbeqxgfu.

Trong lòaweeng rốfwrqi nhưxurdlbcyawee, lơlbcy đhkuiãxxlnng lạrotgi nghĩkxys đhkuiếcwqhn vụrwgk áidben củmvmba ‘Hoàyccgng Quang Dụrwgk’, ôpctmng làyccg đhkuirotgi diệgfgen pháidbep lýpzvn củmvmba côpctmng ty Bằuvxwng Tháidbei vàyccgyccg chủmvmb tịaweech củmvmba mộxbggt côpctmng ty đhkuiãxxln niêhfkzm yếcwqht ởqprj Trung Quan Thôpctmn (mệgfgenh danh làyccg Thung lũqtsrng Silicon Trung Quốfwrqc), ôpctmng ta rơlbcyi vàyccgo kếcwqht cụrwgkc phảkxysi ngồrxymi tùecmy do thao túfwrqng thịawee trưxurdcygdng chứgfgeng khoáidben. Côpctm khôpctmng rõoigrnctrnh hìnctrnh lắbpnhm, đhkuifwrqi vớyieti thịawee trưxurdcygdng tiềgezen tệgfgeyccg cổoigr phiếcwqhu lạrotgi hiểyixpu biếcwqht rấgfget íhiqqt, khôpctmng biếcwqht tíhiqqnh chấgfget vụrwgk củmvmba Giang Mạrotgc Viễqxgfn cótksb giốfwrqng vớyieti vụrwgk áidben kia hay khôpctmng.


Nhấgfget thờcygdi lạrotgi bắbpnht đhkuickmwu đhkuigfgeng ngồrxymi khôpctmng yêhfkzn, đhkuickmwu ngótksbn tay lạrotgnh ngắbpnht, từrwgk từrwgkqxgfm nhậwsqzp vàyccgo lòaweeng.

pctm cốfwrqnctrnh cho chịawee Hứgfgea nghỉixwv phétksbp vàyccgi ngàyccgy vềgeze nhàyccghfkzn con, chuyệgfgen nàyccgy càyccgng íhiqqt ngưxurdcygdi biếcwqht càyccgng tốfwrqt.

fwrqc nửmgyga đhkuiêhfkzm, Giang Mạrotgc Viễqxgfn mớyieti vềgeze nhàyccg.

Trang Noãxxlnn Thầckmwn vẫargmn nằuvxwm trêhfkzn sôpctm pha trong phòaweeng kháidbech, mơlbcylbcyyccgng màyccgng nghe thấgfgey ởqprj cửmgyga cótksb tiếcwqhng đhkuixbggng chợfuxbt giậwsqzt mìnctrnh tỉixwvnh táidbeo, lúfwrqc đhkuigfgeng lêhfkzn Giang Mạrotgc Viễqxgfn đhkuiúfwrqng lúfwrqc đhkuioigri xong giàyccgy bưxurdyietc vàyccgo, cótksb lẽwsqz khôpctmng ngờcygdpctm chưxurda ngủmvmb, ngâqxgfy ngưxurdcygdi mộxbggt lúfwrqc mớyieti cúfwrqi đhkuickmwu quởqprj tráidbech, “Trễqxgf vậwsqzy rồrxymi màyccgaween chưxurda lêhfkzn lầckmwu ngủmvmb? Coi chừrwgkng cảkxysm lạrotgnh đhkuiótksb.” Trong câqxgfu quởqprj tráidbech lộxbgg ra yêhfkzu thưxurdơlbcyng rõoigryccgng.

Áoynxnh sáidbeng lờcygd mờcygdhfkzn trong hắbpnht lêhfkzn ngưxurdcygdi anh, cao lớyietn rắbpnhn rỏtdeti, khoảkxysnh khắbpnhc nhìnctrn thấgfgey anh vềgeze nhàyccg, tảkxysng đhkuiáidbe đhkuiècwqh nặixwvng trong lòaweeng mớyieti đhkuiưxurdfuxbc gỡjryx xuốfwrqng, cảkxysm giáidbec an toàyccgn chưxurda từrwgkng cótksb bấgfget giáidbec sảkxysn sinh, đhkuiótksbn lấgfgey cặixwvp táidbep củmvmba anh đhkuiixwvt sang mộxbggt bêhfkzn mớyieti nhẹrxym giọibseng hỏtdeti, “Sao giờcygdyccgy mớyieti vềgeze?”

Đmzoqpctmi mắbpnht anh cótksb chúfwrqt mệgfget mỏtdeti, nhưxurdng thờcygdi đhkuiiểyixpm nhìnctrn qua côpctm lạrotgi nhanh chótksbng che giấgfgeu đhkuii, khôpctmng trảkxys lờcygdi câqxgfu hỏtdeti củmvmba côpctm, màyccg nhẹrxym giọibseng hỏtdeti lạrotgi, “Hôpctmm nay đhkuiếcwqhn côpctmng ty tìnctrm anh?”

“Ừibse.” Côpctm khẽwsqz gậwsqzt đhkuickmwu, nhấgfget thờcygdi khôpctmng biếcwqht nêhfkzn hỏtdeti thếcwqhyccgo.

Giang Mạrotgc Viễqxgfn đhkuigfgeng ởqprjhfkzn cạrotgnh sôpctm pha, đhkuiưxurda tay nớyieti lỏtdetng càyccg vạrotgt, lạrotgi nhìnctrn côpctm khôpctmng chớyietp mắbpnht, côpctmxurdyietc đhkuiếcwqhn, nhậwsqzn lấgfgey càyccg vạrotgt vàyccg áidbeo vest anh đhkuiưxurda treo lêhfkzn rồrxymi mớyieti míhiqqm môpctmi, hồrxymi lâqxgfu than nhẹrxym mộxbggt câqxgfu, “Anh vẫargmn tắbpnht đhkuiiệgfgen thoạrotgi.”

Đmzoqixwvnh đhkuickmwu truyềgezen đhkuiếcwqhn tiếcwqhng cưxurdcygdi củmvmba anh.

pctmlbcyi ngạrotgc nhiêhfkzn, ngẩkstfng đhkuickmwu nhìnctrn vàyccgo mắbpnht anh, khótksbe mắbpnht anh nhìnctrn qua tuy mệgfget, nhưxurdng nụrwgkxurdcygdi lạrotgi rấgfget ấgfgem áidbep.

“Sợfuxb khôpctmng?” Giang Mạrotgc Viễqxgfn thấgfgep giọibseng hỏtdeti, tiếcwqhng nótksbi lạrotgi nhưxurd thỏtdeti nam châqxgfm, trong đhkuiêhfkzm khuya thếcwqhyccgy lạrotgi càyccgng trầckmwm thấgfgep dễqxgf nghe.

Trang Noãxxlnn Thầckmwn vốfwrqn muốfwrqn nótksbi sợfuxb, bởqprji vìnctrpctm đhkuiãxxln lo lắbpnhng cảkxys ngàyccgy, từrwgkidbeng sớyietm đhkuiếcwqhn giờcygdaweeng côpctm khôpctmng an tĩkxysnh đhkuiưxurdfuxbc chúfwrqt nàyccgo, nhưxurdng khoảkxysnh khắbpnhc nhìnctrn nhau đhkuiótksb, lòaweeng côpctm lạrotgi dâqxgfng lêhfkzn cảkxysm giáidbec ấgfgem áidbep, lêhfkzn tiếcwqhng lạrotgi thay đhkuioigri, nhẹrxym nhàyccgng lắbpnhc đhkuickmwu, “Khôpctmng sợfuxb.”

Đmzoqôpctmi khi, khôpctmng hẳmgygn chỗrxym dựldvqa nhấgfget đhkuiaweenh phảkxysi làyccg đhkuiàyccgn ôpctmng cho phụrwgk nữbnagyccg.


Giang Mạrotgc Viễqxgfn đhkuiưxurda tay ôpctmm côpctm, cúfwrqi mặixwvt xuốfwrqng hôpctmn côpctm mộxbggt chúfwrqt, lạrotgi ôpctmm côpctmyccgo lòaweeng.

Dựldvqa vàyccgo lòaweeng anh, nghe tiếcwqhng tim đhkuiwsqzp mạrotgnh mẽwsqz củmvmba anh, mỗrxymi tiếcwqhng đhkuiwsqzp vàyccgo màyccgng tai côpctm, theo bảkxysn năhiqqng ngẩkstfng đhkuickmwu nhìnctrn sưxurdcygdn mặixwvt anh tuấgfgen cùecmyng chiếcwqhc cằuvxwm cưxurdơlbcyng nghịawee củmvmba anh, cótksbyccgi cọibseng râqxgfu mớyieti nhúfwrq, càyccgng thêhfkzm nam tíhiqqnh. Trong lòaweeng khôpctmng khỏtdeti nghi ngờcygd, kiêhfkzu ngạrotgo nhưxurd anh, cótksbfwrqc nàyccgo cảkxysm thấgfgey sợfuxb hay khôpctmng?

“Đmzoqi tắbpnhm đhkuii, chắbpnhc anh mệgfget lắbpnhm rồrxymi.”

Giang Mạrotgc Viễqxgfn nghe vậwsqzy thìnctrtksbi vàyccgo tai côpctm, “Tắbpnhm cùecmyng anh chứgfge?”

Mặixwvt côpctm đhkuitdethfkzn, “Em đhkuiãxxln tắbpnhm rồrxymi.”

“Àmzoq.” Anh cótksb vẻpgrslbcyi thấgfget vọibseng.

“Em cótksb thểyixp… giúfwrqp anh tắbpnhm rửmgyga.” Trang Noãxxlnn Thầckmwn bấgfget giáidbec nótksbi, nótksbi xong câqxgfu nàyccgy mặixwvt càyccgng đhkuitdetlbcyn.

Giang Mạrotgc Viễqxgfn cưxurdcygdi, nụrwgkxurdcygdi ấgfgem áidbep mêhfkz ngưxurdcygdi, “Đmzoqưxurdfuxbc.” Nótksbi xong liềgezen kétksbo tay côpctm trựldvqc tiếcwqhp đhkuii lêhfkzn lầckmwu.

***

Tầckmwng hai, phòaweeng tắbpnhm, hơlbcyi nưxurdyietc dàyccgy đhkuiixwvc.

Giang Mạrotgc Viễqxgfn ngồrxymi trong bồrxymn tắbpnhm lớyietn đhkuiótksbqtsrng khôpctmng chiếcwqhm nhiềgezeu diệgfgen tíhiqqch lắbpnhm, Trang Noãxxlnn Thầckmwn ngồrxymi trêhfkzn mặixwvt sàyccgn đhkuiáidbe cẩkstfm thạrotgch trơlbcyn bótksbng, giúfwrqp anh đhkuioigr chúfwrqt tinh dầckmwu cótksbidbec dụrwgkng thảkxys lỏtdetng cơlbcy thểyixp, trấgfgen đhkuiaweenh an thầckmwn, rồrxymi đhkuiưxurda tay bótksbp vai cho anh.

Anh từrwgk từrwgk nhắbpnhm hai mắbpnht lạrotgi, lẳmgygng lặixwvng hưxurdqprjng thụrwgk trìnctrnh đhkuixbggidbet-xa củmvmba côpctm.

Bọibset nưxurdyietc từrwgklbcy ngựldvqc rắbpnhn chắbpnhc củmvmba anh chảkxysy xuốfwrqng, vótksbc dáidbeng cao lớyietn ởqprjxurdyieti nưxurdyietc cũqtsrng hấgfgep dẫargmn, Trang Noãxxlnn Thầckmwn im lặixwvng nhìnctrn anh, nhủmvmb thầckmwm, mộxbggt ngưxurdcygdi đhkuiàyccgn ôpctmng thếcwqhyccgy lúfwrqc đhkuifwrqi mặixwvt vớyieti đhkuiiềgezeu tra củmvmba Ủuddky ban chứgfgeng khoáidben sẽwsqztksbidbeng vẻpgrsnctr, côpctmxurdqprjng tưxurdfuxbng khôpctmng đhkuiưxurdfuxbc.


Đmzoqfuxbi khi ngótksbn tay ấgfgen nhẹrxymhfkzn tháidbei dưxurdơlbcyng anh, anh nhịaween khôpctmng đhkuiưxurdfuxbc cầckmwm lấgfgey tay côpctm đhkuiixwvt lêhfkzn môpctmi, đhkuickmwu ngótksbn tay bịaweeqxgfu mớyieti mọibsec đhkuiâqxgfm sinh ngứgfgea ngáidbey, nhịaween khôpctmng đhkuiưxurdfuxbc nétksb tráidbenh lạrotgi bịawee anh nắbpnhm càyccgng chặixwvt hơlbcyn.

Anh mởqprj mắbpnht, áidbenh mắbpnht dừrwgkng ởqprj cổoigr áidbeo chữbnag V củmvmba côpctm, tráidbei cổoigr trưxurdfuxbt lêhfkzn xuốfwrqng mộxbggt chúfwrqt, tay hơlbcyi tăhiqqng lựldvqc, “Cởqprji đhkuirxym, vàyccgo đhkuiâqxgfy.”

Ngótksbn tay Trang Noãxxlnn Thầckmwn cầckmwm khăhiqqn nótksbng áidbep vàyccgo ngưxurdcygdi anh, “Đmzoqrwgkng làyccgm loạrotgn màyccg, bâqxgfy giờcygdaween cótksbqxgfm trạrotgng …” Nótksbi đhkuioạrotgn thìnctr ngừrwgkng lạrotgi, míhiqqm môpctmi cảkxysm thấgfgey xấgfgeu hổoigr.

“Khôpctmng phảkxysi khôpctmng sợfuxb sao?” Giang Mạrotgc Viễqxgfn bấgfget ngờcygd bậwsqzt cưxurdcygdi.

pctm nhìnctrn vàyccgo mắbpnht anh, nhẹrxym nhàyccgng nótksbi, “Khôpctmng phảkxysi sợfuxb, em chỉixwvyccg rấgfget muốfwrqn biếcwqht chuyệgfgen nàyccgy cótksb khótksb giảkxysi quyếcwqht hay khôpctmng.” Giang Mạrotgc Viễqxgfn làyccg đhkuiiểyixpn hìnctrnh củmvmba đhkuiàyccgn ôpctmng thuộxbggc chòaweem sao bòawee cạrotgp, làyccgm việgfgec nghiêhfkzm túfwrqc cẩkstfn thậwsqzn đhkuiưxurdơlbcyng nhiêhfkzn làyccg ưxurdu đhkuiiểyixpm, nhưxurdng việgfgec gìnctrqtsrng thíhiqqch tựldvqnctrnh gáidbenh váidbec thậwsqzt khiếcwqhn ngưxurdcygdi kháidbec khôpctmng thểyixp thoảkxysi máidbei.

“Yêhfkzn tâqxgfm đhkuii, Ủuddky ban chứgfgeng khoáidben chỉixwvyccg hỏtdeti cho cótksb lệgfgeyccg thôpctmi.” Giang Mạrotgc Viễqxgfn thưxurdqprjng thứgfgec bàyccgn tay nhỏtdettksb củmvmba côpctm, bấgfget ngờcygdtksbi.

Thấgfgey anh chủmvmb đhkuixbggng đhkuigeze cậwsqzp đhkuiếcwqhn chuyệgfgen nàyccgy, côpctm mớyieti vộxbggi hỏtdeti, “Thếcwqh nhưxurdng thưxurdpzvn củmvmba anh nótksbi, Ủuddky ban chứgfgeng khoáidben nghi ngờcygd anh tiếcwqhn hàyccgnh giao dịaweech nộxbggi giáidben, thôpctmng qua phưxurdơlbcyng thứgfgec sáidbet nhậwsqzp vàyccg mua lạrotgi côpctmng ty, Mạrotgc Viễqxgfn, rốfwrqt cụrwgkc anh cótksbyccgm chuyệgfgen nàyccgy hay khôpctmng?” Côpctm đhkuixbggt nhiêhfkzn nhớyiet đhkuiếcwqhn kháidbech sạrotgn củmvmba anh họibse, khôpctmng biếcwqht cótksb phảkxysi cũqtsrng làyccghfkzu cầckmwu củmvmba sáidbet nhậwsqzp vàyccg mua lạrotgi hay khôpctmng?

“Noãxxlnn Noãxxlnn.” Giang Mạrotgc Viễqxgfn nâqxgfng mặixwvt côpctmhfkzn, áidbenh mắbpnht kiêhfkzn đhkuiaweenh, “Anh thừrwgka nhậwsqzn thủmvmb đhkuioạrotgn làyccgm việgfgec củmvmba anh hơlbcyi vôpctmnctrnh mộxbggt chúfwrqt, thậwsqzm chíhiqqtksb thểyixptksbi làyccg đhkuiêhfkz tiệgfgen khôpctmng thểyixp ra áidbenh sáidbeng, nhưxurdng em phảkxysi tin tưxurdqprjng làyccg, anh làyccgm việgfgec chưxurda từrwgkng étksbp buộxbggc ai, chẳmgygng qua chỉixwv giỏtdeti bắbpnht lấgfgey nhưxurdfuxbc đhkuiiểyixpm củmvmba đhkuifwrqi phưxurdơlbcyng đhkuiyixp cho họibse chủmvmb đhkuixbggng nghe theo sựldvq chi phốfwrqi màyccg thôpctmi, trêhfkzn thưxurdơlbcyng trưxurdcygdng ngưxurdcygdi lừrwgka ta gạrotgt làyccg chuyệgfgen bìnctrnh thưxurdcygdng, mưxurdu môpctm anh cũqtsrng cho rằuvxwng làyccg thủmvmb đhkuioạrotgn bìnctrnh thưxurdcygdng, nhưxurdng việgfgec phạrotgm pháidbep anh tuyệgfget đhkuifwrqi sẽwsqz khôpctmng dâqxgfy vàyccgo.”

Mộxbggt tia sáidbeng cuốfwrqi cùecmyng đhkuixbggt nhiêhfkzn nổoigr tung trong lòaweeng Trang Noãxxlnn Thầckmwn.

“Từrwgk ngàyccgy anh bưxurdyietc vàyccgo thưxurdơlbcyng trưxurdcygdng đhkuiếcwqhn nay, anh chưxurda từrwgkng làyccgm ra chuyệgfgen gìnctr hốfwrqi hậwsqzn cảkxys, ngoạrotgi trừrwgk em.” Bàyccgn tay Giang Mạrotgc Viễqxgfn dừrwgkng ởqprj đhkuickmwu vai côpctm, nhẹrxym nhàyccgng di chuyểyixpn xuốfwrqng dưxurdyieti, “Anh chỉixwv thừrwgka nhậwsqzn, ngưxurdcygdi anh cótksb lỗrxymi chỉixwvtksb mộxbggt mìnctrnh em màyccg thôpctmi.”

pctmfwrqi đhkuickmwu, khẽwsqzhiqqm môpctmi.

“Trưxurdyietc giờcygd anh chưxurda từrwgkng nghĩkxys đhkuiếcwqhn sẽwsqztksb mộxbggt ngàyccgy áidbep dụrwgkng thủmvmb đhkuioạrotgn trêhfkzn thưxurdơlbcyng trưxurdcygdng kia lêhfkzn ngưxurdcygdi mộxbggt phụrwgk nữbnag.” Anh thởqprjyccgi, áidbenh mắbpnht lạrotgi đhkuiiềgezem nhiêhfkzn nhìnctrn côpctm, “Vìnctr đhkuiyixptksb đhkuiưxurdfuxbc mộxbggt ngưxurdcygdi phụrwgk nữbnag, vìnctr đhkuiyixp em gảkxys cho anh, anh đhkuiãxxln khôpctmng từrwgk thủmvmb đhkuioạrotgn.”

Trang Noãxxlnn Thầckmwn giưxurdơlbcyng mắbpnht, mắbpnht côpctm chạrotgm vàyccgo mắbpnht anh, láidbet sau mớyieti lẩkstfm nhẩkstfm nótksbi, “Anh biếcwqht làyccg tốfwrqt rồrxymi.”

Anh cưxurdcygdi nhẹrxym.

“Vậwsqzy còaween Ủuddky ban chứgfgeng khoáidben? Cótksb tin anh khôpctmng?”

“Họibse vẫargmn đhkuiang tiếcwqhp tụrwgkc đhkuiiềgezeu tra, kiệgfgen anh, cầckmwn phảkxysi cótksb đhkuickmwy đhkuimvmb chứgfgeng cứgfgeidbec thựldvqc.” Bàyccgn tay anh chui vàyccgo váidbey ngủmvmb củmvmba côpctm, tham lam hưxurdqprjng thụrwgk mỗrxymi tấgfgec da thịaweet côpctm.

“Anh cótksb thểyixp bịawee rắbpnhc rốfwrqi khôpctmng?”

Giang Mạrotgc Viễqxgfn cótksb chúfwrqt đhkuiăhiqqm chiêhfkzu, “Anh nghĩkxys khoảkxysng thờcygdi gian nàyccgy sẽwsqztksb phiềgezen phứgfgec, cho dùecmy khôpctmng phảkxysi anh tựldvq chuốfwrqc rắbpnhc rốfwrqi, chỉixwv sợfuxb rắbpnhc rốfwrqi cũqtsrng sẽwsqz chủmvmb đhkuixbggng tìnctrm tớyieti cửmgyga.”

Sau khi nghe anh nótksbi vậwsqzy, Trang Noãxxlnn Thầckmwn hơlbcyi rùecmyng mìnctrnh…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.