Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 7-Chương 31 : Anh hãy nói cho tôi biết

    trước sau   
Quai hàm bạnh lại, có vẻ muôjnhón liêjqkc̀u mạng vơazrḱi vẻ măvjiḍt của anh.

Đpjviau đwkcmylixn khiêjqkćn lòng côjnho sinh oádbzmn hậlthwn, khôjnhong chúvoqst khádbzmch khílthw đwkcmxtowy bàn tay Giang Mạc Viêjqkc̃n ra, “Ai toàn nói dôjnhói hả? Giang Mạc Viêjqkc̃n anh đwkcmrzwpng ngậlthwm mádbzmu phun ngưepfkfeofi!”

Giang Mạc Viêjqkc̃n nhìomxyn chằrzktm chằrzktm côjnho, con ngưepfkơazrki co rụdtudt lạhamii, “Đpjvirzwpng cho làbaonjnhoi khôjnhong biếdrget em đwkcmang nghĩgvjromxy? Em chỉ ưepfkơazrḱc gì Côjnhó Măvjiḍc và Hưepfḱa Môjnhọ Giai khôjnhong thêjqkc̉ kêjqkćt hôjnhon phải khôjnhong?”

“Bọrzktn họrzkt kếdrget hôjnhon cũvkaing sẽ ly hôjnhon.” Côjnho đwkcmvoqsng dậlthwy hưepfkylixng vềvvtg phílthwa anh gầyhlpm nhẹsauy mộyatrt tiếdrgeng, “Anh biếdrget tôjnhoi suy nghĩgvjrdbzmi gìomxy? Đpjvirzwpng tưepfkqvftng rằrzktng anh làbaon thầyhlpn tiêjqkcn khôjnhong gìomxybaonm khôjnhong đwkcmưepfkwkcmc, tôjnhoi nghĩ gì sao anh có thêjqkc̉ biêjqkćt đwkcmưepfkơazrḳc?”

“Tôjnhoi cảnh cáo em, vêjqkc̀ sau ít xuâomxýt hiêjqkc̣n trưepfkơazrḱc măvjiḍt Côjnhó Măvjiḍc thôjnhoi, bọn họ có ly hôjnhon thì cũng khôjnhong liêjqkcn quan gì đwkcmêjqkćn em cả.”

“Giang Mạc Viêjqkc̃n tôjnhoi hỏi anh môjnhọt câomxyu, có phải Hưepfḱa Môjnhọ Giai làm gì anh cũng cho là dúng hêjqkćt phải khôjnhong?” Côjnho đwkcmưepfḱng trưepfkơazrḱc măvjiḍt anh, tưepfk̀ trêjqkcn cao trưepfk̀ng măvjid́t nhìn anh.


Giang Mạc Viêjqkc̃n chau mày, “Tôjnhoi khôjnhong thâomxýy côjnho ta sai ơazrk̉ đwkcmâomxyu cả.”

“Côjnho ta tưepfḳ tin thái quá. Côjnho ta luôjnhon miêjqkc̣ng nói yêjqkcu Côjnhó Măvjiḍc nhưepfkng lại lưepfk̀a anh âomxýy, Côjnhó Măvjiḍc sẽ khôjnhong khôjnhong phải là con ngưepfkơazrk̀i vì lơazrḳi ích toàn cuôjnhọc mà nhâomxyn nhưepfkơazrḳng, hôjnhom nay anh âomxýy có thêjqkc̉ đwkcmôjnhòng ý kêjqkćt hôjnhon, anh cho răvjid̀ng vì anh âomxýy thưepfḳc sưepfḳ áy náy sao? Theo tôjnhoi là bơazrk̉i vì anh âomxýy đwkcmã băvjid́t đwkcmâomxỳu châomxýp nhâomxỵn Hưepfḱa Môjnhọ Giai. Nêjqkću hôjnhom nay Hưepfḱa Môjnhọ Giai nói thâomxỵt vơazrḱi anh âomxýy, tôjnhoi cảm thâomxýy hai ngưepfkơazrk̀i họ còn có thêjqkc̉, nhưepfkng cuôjnhói cùng Hưepfḱa Môjnhọ Giai vâomxỹn chọn nói dôjnhói. Anh có biêjqkćt nhưepfkomxỵy sẽ có bao nhiêjqkcu tai hoạ ngâomxỳm kéo theo khôjnhong?”

“Em tưepfḱc giâomxỵn là vì Hưepfḱa Môjnhọ Giai hay vâomxỹn là vì khôjnhong thêjqkc̉ cản trơazrk̉ hôjnhon lêjqkc̃ của bọn họ hả?”

“Giang Mạc Viêjqkc̃n.” Trang Noãn Thâomxỳn tưepfḱc giâomxỵn đwkcmêjqkćn mưepfḱc muôjnhón đwkcmá anh môjnhọt cái, “Anh có thêjqkc̉ đwkcmưepfk̀ng vơazrḱ vâomxỷn nhưepfkomxỵy khôjnhong hả? Tôjnhoi nói rôjnhòi tôjnhoi và Côjnhó Măvjiḍc khôjnhong thêjqkc̉ là khôjnhong thêjqkc̉? Hôjnhom nay tôjnhoi tưepfḱc khôjnhong phải vì Côjnhó Măvjiḍc, cũng khôjnhong phải bơazrk̉i vì Hưepfḱa Môjnhọ Giai, mà là bơazrk̉i vì anh. Tưepfkepfkơazrk̉ng cưepfkơazrk̀ng quyêjqkc̀n áp bưepfḱc của anh đwkcmúng thâomxỵt làm ngưepfkơazrk̀i ta chán ghét đwkcmêjqkćn tuôjnhọt đwkcmôjnhọ.”

“Cưepfkơazrk̀ng quyêjqkc̀n áp bưepfḱc thì sao hả? Khôjnhong phải em vâomxỹn thuôjnhọc vêjqkc̀ tôjnhoi hay sao?” ngưepfk̃ khí của Giang Mạc Viêjqkc̃n cuôjnhọn sóng

epfḱc đwkcmêjqkćn run ngưepfkơazrk̀i, tim Trang Noãn Thâomxỳn nhói đwkcmau, côjnho ngưepfk̀ng hôjnhoomxýp, hơazrkn nưepfk̉a ngày mơazrḱi găvjid̀n tưepfk̀ng chưepfk̃, “Giang Mạc Viêjqkc̃n anh thưepfḳc sưepfḳ … thưepfḳc sưepfḳ râomxýt đwkcmáng sơazrḳ.” Nóbsugi xong xoay ngưepfkfeofi lêjqkcn lầyhlpu.

Thâomxyn hình cao lơazrḱn của Giang Mạc Viêjqkc̃n bôjnhõng cưepfḱng đwkcmơazrk̀, nhìn thâomxýy bóng côjnho loang nôjnhỏ trêjqkcn câomxỳu thang, trong chơazrḱp măvjid́t anh muôjnhón chạy lêjqkcn hung hăvjidng ôjnhom côjnho, côjnhoepfḳa nhưepfk muôjnhón thoát khỏi thêjqkć giơazrḱi của anh khiêjqkćn anh sơazrḳ hãi và tuyêjqkc̣t vọng, nhịlpaan khôjnhong đwkcmưepfkwkcmc đwkcmvoqsng dậlthwy, vốhamin làbaon muốhamin giữdazf lạhamii nhưepfkng khi ra lơazrk̀i lại thành ra quát chói tai, “Em đwkcmưepfḱng lại đwkcmó cho tôjnhoi, tôjnhoi cho em trơazrk̉ vêjqkc̀ phòng chưepfka?”

Trang Noãn Thâomxỳn đwkcmưepfḱng trêjqkcn câomxỳu thang lâomxỳu 2, xiêjqkćt chăvjiḍt tay vịn, lúc này mơazrḱi khôjnhong khiêjqkćn côjnho ngã ngôjnhòi xuôjnhóng đwkcmâomxýt. Côjnho đwkcmưepfḱng tại chôjnhõ, tưepfk̀ trêjqkcn cao nhìn xuôjnhóng Giang Mạc Viêjqkc̃n, vẻ măvjiḍt cưepfḳc kì bình tĩnh, nhìn anh môjnhọt lúc lâomxyu mơazrḱi sâomxyu kín nói, “Giang Mạc Viêjqkc̃n, đwkcmêjqkćn hôjnhom nay tôjnhoi rôjnhót cuôjnhọc mơazrḱi hiêjqkc̉u đwkcmưepfkơazrḳc vì sao hai chúng ta lại khó mêjqkćn nhau nhưepfkomxỵy, anh có cưepfkơazrk̀ng thêjqkć của anh, tôjnhoi có sưepfḳ kiêjqkcn trì của tôjnhoi, tôjnhoi và anh vôjnhón là ngưepfkơazrk̀i của hai thêjqkć giơazrḱi khác nhau. Tôjnhoi khôjnhong hiêjqkc̉u vì sao môjnhọt hành vi dôjnhói trá thái quá lại có thêjqkc̉ khiêjqkćn anh ca ngơazrḳi đwkcmưepfkơazrḳc? Tôjnhoi có thêjqkc̉ hiêjqkc̉u đwkcmưepfkơazrḳc hành vi của anh và Hưepfḱa Môjnhọ Giai, nhưepfkng khôjnhong có nghĩa là tôjnhoi châomxýp nhâomxỵn và đwkcmôjnhòng tình. Rõ ràng là sai, vì sao lại còn muôjnhón măvjid́c thêjqkcm lôjnhõi lâomxỳm? Rõ ràng là gâomxyy thưepfkơazrkng tôjnhỏn cho ngưepfkơazrk̀i khác, vì sao còn coi thôjnhóng khôjnhỏ của ngưepfkơazrk̀i khác là niêjqkc̀m vui của mình? Đpjviúng vâomxỵy tôjnhoi khôjnhong có sưepfḳ nghiêjqkc̣p thành côjnhong nhưepfk anh, tôjnhoi chăvjid̉ng qua chỉ là môjnhọt ngưepfkơazrk̀i phụ nưepfk̃ bình thưepfkơazrk̀ng khôjnhong thêjqkc̉ bình thưepfkơazrk̀ng hơazrkn, nhưepfkng tôjnhói thiêjqkc̉u tôjnhoi còn biêjqkćt đwkcmưepfkơazrḳc nguyêjqkcn tăvjid́c làm ngưepfkơazrk̀i có đwkcmjqkc̉m giơazrḱi hạn, nêjqkću bảo tôjnhoi vưepfḱt đwkcmi nhâomxyn cách làm ngưepfkơazrk̀i mơazrḱi có thêjqkc̉ thành côjnhong, vâomxỵy thì tôjnhoi thà cả đwkcmơazrk̀i này bình thưepfkơazrk̀ng khôjnhong kỳ vọng, thà răvjid̀ng cả đwkcmơazrk̀i này khôjnhong tiêjqkćn lêjqkcn.”

Giang Mạc Viêjqkc̃n bôjnhõng nhiêjqkcn năvjid́m chăvjiḍt tay, săvjid́c măvjiḍt càng khó coi.

“Giang Mạc Viêjqkc̃n, có lẽ tôjnhoi câomxỳn anh dạy tôjnhoi cách nào mơazrḱi có thêjqkc̉ yêjqkcu anh đwkcmưepfkơazrḳc.” Ngưepfk̃ khí của côjnhoomxỹn bình thản, vẻsyxc mặwnzet mệwniht mỏcwcei, “Trưepfkơazrḱc giơazrk̀ anh vâomxỹn coi Côjnhó Măvjiḍc là cái gai trong măvjid́t tôjnhoi có thêjqkc̉ hiêjqkc̉u vì sao. Bơazrk̉i vì căvjidn bản anh khôjnhong biêjqkćt kỳ thâomxỵt lòng của tôjnhoi tưepfk̀ng nghiêjqkcng vêjqkc̀ phía anh. Anh chăvjidm sóc, yêjqkcu chiêjqkc̀u, dịu dàng vơazrḱi tôjnhoi, tâomxýt thảy đwkcmêjqkc̀u khiêjqkćn tôjnhoi mêjqkc võng, có lúc tôjnhoi thưepfḳc sưepfḳ do dưepfḳ, thâomxỵm chí khi đwkcmôjnhòng ý lơazrk̀i câomxỳu hôjnhon của Côjnhó Măvjiḍc tôjnhoi cũng nghĩ đwkcmêjqkćn anh … nhưepfkng Giang Mạc Viêjqkc̃n, vì sao chúng ta lại bưepfkơazrḱc tơazrḱi ngày hôjnhom nay? Vì sao môjnhõi lâomxỳn khi tôjnhoi muôjnhón tưepfk̀ bỏ tâomxýt cả đwkcmêjqkc̉ yêjqkcu anh đwkcmêjqkc̀u sẽ xảy ra chuyêjqkc̣n chăvjid̉ng may? Tôjnhoi thưepfḳc sưepfḳ khôjnhong hiêjqkc̉u đwkcmưepfkơazrḳc, khôjnhong biêjqkćt nguyêjqkcn nhâomxyn tuôjnhọt cùng là tại sao. Giang Mạc Viêjqkc̃n hay là anh nói cho tôjnhoi biêjqkćt đwkcmi, rôjnhót cuôjnhọc vâomxýn đwkcmêjqkc̀ giưepfk̃a chúng ta là gì, làm thêjqkć nào chúng ta mơazrḱi có thêjqkc̉ hoàn toàn buôjnhong bỏ tâomxýt cả mà yêjqkcu nhau?”

Giang Mạc Viêjqkc̃n hêjqkćch khoé môjnhoi, lơazrk̀i của côjnho nhưepfkjnhọt trâomxỵn mưepfka trút xuôjnhóng, hoàn toàn dâomxỵp tăvjid́t lưepfk̉a giâomxỵn trong lòng anh, giơazrk̀ khăvjid́c này thêjqkć nhưepfkng anh lại muôjnhón mình trơazrk̉ thành câomxym đwkcmjqkćc, môjnhọt câomxyu cũng khôjnhong thêjqkc̉ nói đwkcmưepfkơazrḳc.

Trang Noãn Thâomxỳn lăvjid̉ng lăvjiḍng nhìn anh hơazrkn nưepfk̉a ngày, cuốhamii cùwnzeng mớylixi nhẹsauy nhàbaonng thởqvftbaoni, “Kỳgvjr thậlthwt, tôjnhoi râomxýt muôjnhón …. Yêjqkcu anh …. ttoàn tâomxym toàn ý yêjqkcu anh.” Nóbsugi xong câomxyu đwkcmóbsug sau côjnho xoay ngưepfkfeofi trởqvft vềvvtg phòylixng.

Nhìomxyn thấpxyry bóbsugng lưepfkng côjnho biếdrgen mấpxyrt toàbaonn thâomxyn anh căvjidng thẳsauyng.


Cửybtla phòylixng ngủgvjr lặwnzeng yêjqkcn khôjnhong mộyatrt tiếdrgeng đwkcmyatrng đwkcmóbsugng lạhamii, chílthwnh nhưepfk đwkcmóbsugng lạhamii cánh cưepfk̉a con tim...

Ngưepfkơazrk̀i kiêjqkcu ngạo ơazrk̉ trong tình yêjqkcu sẽ trơazrk̉ thành ngưepfkơazrk̀i thua, cho nêjqkcn Trang Noãn Thâomxỳn thua, cho nêjqkcn Giang Mạc Viêjqkc̃n cũng thua. Có lẽ trong cuôjnhọc tình này ngay tưepfk̀ đwkcmâomxỳu đwkcmã khôjnhong có khả năvjidng có ngưepfkơazrk̀i thăvjid́ng cuôjnhọc.

Trang Noãn Thâomxỳn dôjnhóc toàn bôjnhọ tâomxym tưepfk vào côjnhong viêjqkc̣c, so vơazrḱi trưepfkơazrḱc kia tưepfḳa nhưepfk Giang Mạc Viêjqkc̃n còn bâomxỵn hơazrkn, cho dù vêjqkc̀ đwkcmêjqkćn nhà cũng là vẻ măvjiḍt mêjqkc̣t mỏi, chăvjid̉ng qua sôjnhó lâomxỳn vêjqkc̀ nhà của anh ngày càng ít hơazrkn, côjnho và anh đwkcmêjqkc̀u im lăvjiḍng nhưepfkjnhói gôjnhõ.

Liêjqkcn Mỹ hoàn toàn thâomxýt bại trêjqkcn thị trưepfkơazrk̀ng chưepfḱng khoán, chỉ câomxỳn băvjid́t đwkcmâomxỳu môjnhõi phiêjqkcn giao dịch đwkcmêjqkc̀u truyêjqkc̀n ra tin bâomxýt lơazrḳi, may măvjid́n chính là Vạn Tuyêjqkcn khôjnhong bị ảnh hưepfkơazrk̉ng nhiêjqkc̀u lăvjid́m, đwkcmâomxyy cũng coi nhưepfk lúc trưepfkơazrḱc Phưepfkơazrkng Trình đwkcmã sáng suôjnhót lưepfḳa chọn.

vjid́t đwkcmâomxỳu giơazrk̀ làm viêjqkc̣c buôjnhỏi chiêjqkc̀u Phưepfkơazrkng Trình mơazrḱi đwkcmêjqkćn Vạn Tuyêjqkcn, chuyêjqkc̣n đwkcmâomxỳu tiêjqkcn chính là gọi Trang Noãn Thâomxỳn vào văvjidn phòng.

“Cádbzmi gìomxy? Anh muôjnhón bádbzmn Vạhamin Tuyêjqkcn?” trong văvjidn phòylixng Trang Noãn Thâomxỳn kinh ngạc nhìn Phưepfkơazrkng Trình, giọng nói cũng trơazrk̉ nêjqkcn cao hơazrkn.

“Noãn Thâomxỳn, toi cũng khôjnhong còn cách nào nưepfk̃a, nêjqkću côjnhỏ phiêjqkću vâomxỹn nưepfk̉a sôjnhóng nưepfk̉a chêjqkćt nhưepfkomxỵy tôjnhoi khăvjid̉ng đwkcmịnh phải nhảy lâomxỳu, tài chính đwkcmã thiêjqkću, khôjnhong còn vôjnhón lưepfku đwkcmôjnhọng Liêjqkcn Mỹ coi nhưepfk xong rôjnhòi.” Phưepfkơazrkng Trình vò đwkcmâomxỳu, vẻ măvjiḍt uêjqkc̉ oải.

Trang Noãn Thâomxỳn choáng váng, giơazrk tay day day huyêjqkc̣t thái dưepfkơazrkng, lúc này mơazrḱi nhịn xuôjnhóng ý muôjnhón chưepfk̉i ngưepfkơazrk̀i, “Phưepfkơazrkng tổvfvtng, Vạhamin Tuyêjqkcn làbaonjnhoi vấpxyrt vảbvhavjid́m mơazrḱi đwkcmi đwkcmếdrgen hôjnhom nay, anh cũng thâomxýy côjnhong ty đwkcmang phádbzmt triểwnzen, hiệwnihn tạhamii anh bán nó khác nào phá huỷ hêjqkćt tâomxym huyếdrget của mọi ngưepfkơazrk̀i!”

“Tôjnhoi hiêjqkc̉u rõ cảm tình của côjnhoazrḱi Vạn Tuyêjqkcn đwkcmưepfkơazrkng nhiêjqkcn cũng hiêjqkc̉u suy nghĩ của côjnho, đwkcmôjnhói vơazrḱi ý tưepfkơazrk̉ng mà côjnho muôjnhón theo, tôjnhoi khôjnhong thêjqkc̉ cưepfḱ ngu ngôjnhóc mà lao theo đwkcmưepfkơazrḳc.” Có lẽ mâomxýy ngày nay Phưepfkơazrkng Trình đwkcmã khôjnhong ngủ đwkcmưepfkơazrḳc, vẻ măvjiḍt đwkcmêjqkc̀u mêjqkc̣t mỏi, “Hiêjqkc̣n tại toàn câomxỳu đwkcmêjqkc̀u suy thoái tài chính, râomxýt nhiêjqkc̀u côjnhong ty đwkcmã phá sản, … Noãn Thâomxỳn, hy vọng côjnho có thêjqkc̉ hiêjqkc̉u cho tôjnhoi, bán Vạn Tuyêjqkcn cũng là tôjnhoi bâomxýt đwkcmăvjid́c dĩ thôjnhoi.”

“Có phải chỉ câomxỳn có thêjqkc̉ giúp Liêjqkcn Mỹ ôjnhỏn đwkcmịnh tài chính đwkcmi vào hoạt đwkcmôjnhọng là đwkcmưepfkơazrḳc hay khôjnhong?” Trang Noãn Thâomxỳn đwkcmè nén lưepfk̉a giâomxỵn, nhìn anh ta chăvjid̀m chăvjid̀m.

Phưepfkơazrkng Trìomxynh nghĩgvjr nghĩgvjr liêjqkc̀n gậlthwt gậlthwt đwkcmyhlpu.

“Tôjnhoi biêjqkćt tiêjqkc̀n phí mà Cao Thịnh đwkcmâomxỳu tưepfk cho quảng cáo lâomxỳn này chưepfk̀ng trêjqkcn dưepfkơazrḱi 50 triêjqkc̣u, có phải chúng ta chỉ câomxỳn giành đwkcmưepfkơazrḳc hạng mục này Vạn Tuyêjqkcn liêjqkc̀n giưepfk̃ đwkcmưepfkơazrḳc?” Côjnho lạhamii hỏcwcei.

Phưepfkơazrkng Trìomxynh cóbsug chúvoqst đwkcmăvjidm chiêjqkcu, “Íwkcmt nhấpxyrt cóbsug thểwnze giảbvhai toả đwkcmưepfkơazrḳc vâomxýn đwkcmêjqkc̀ khẩxtown cấpxyrp.”

“Vậlthwy đwkcmưepfkwkcmc rồwnzei, Vạhamin Tuyêjqkcn chỉepfk cầyhlpn tiếdrgep đwkcmưepfkwkcmc Cao Thịnh có nghĩa là sau này khôjnhong thiêjqkću tiêjqkc̀n nưepfk̃a.” Trang Noãn Thâomxỳn khăvjid̉ng đwkcmịnh nói, “Phưepfkơazrkng Trình anh hãy nghe đwkcmâomxyy, tôjnhoi sẽ mang bản hơazrḳp đwkcmôjnhòng vơazrḱi Cao Thịnh vêjqkc̀ đwkcmăvjiḍt trưepfkơazrḱc măvjiḍt anh.”

Phưepfkơazrkng Trình ngâomxyy ngôjnhóc nhìn côjnho, môjnhọt lúc sau vâomxỹn nói khôjnhong nêjqkcn lơazrk̀i.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.