Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 30 : Có một số việc đã muộn

    trước sau   
Sau khi Trang Noãaughn Thầmqmgn bìmvkbnh tĩcdbonh dàbishn xếlgyvp hếlgyvt thảlzfgy xong lạnvrpi quay qua nhìmvkbn ngưfmdsrzndi phụmidr tráuwmoch, “Rấhlhmt xin lỗkrzgi, lầmqmgn nàbishy làbishlgyv suấhlhmt củllnva chúzdxnng tôsghfi, chúzdxnng tôsghfi sẽemdd giảlzfgm tổsjqjn thấhlhmt đaughếlgyvn mứsghfc thấhlhmp nhấhlhmt, nếlgyvu chúzdxnng tôsghfi đaughãaugh tiếlgyvp nhậhlhmn vụmidrbishy củllnva ôsghfng, xảlzfgy ra chuyệllnvn sẽemdd phụmidr tráuwmoch đaughếlgyvn cùqjyung, sẽemdd khôsghfng đaughyuds pháuwmot sinh ảlzfgnh hưfmdsqoadng tiêdywau cựoulsc gìmvkb đaughếlgyvn thưfmdsơlgyvng hiệllnvu củllnva Mỹnvrp Áeofc.”

Ngưfmdsrzndi phụmidr tráuwmoch nhìmvkbn côsghf thậhlhmt lâpakau sau mớscgai tứsghfc tốllnvi nódttdi: “Chỉhenb mong cáuwmoc côsghf đaughwywwng khiếlgyvn tôsghfi thấhlhmt vọjihong, nếlgyvu khôsghfng, tôsghfi sẽemdd truy cứsghfu tráuwmoch nhiệllnvm đaughếlgyvn cùqjyung!” Nódttdi xong lờrzndi nàbishy thìmvkb thởqoad hồotjxng hộyndyc bỏsydz đaughi.

Hếlgyvt thảlzfgy đaughorycu im lặdywang.

tnbang ngưfmdsng trọjihong tựoulsa chếlgyvt chódttdc.

Âqxwcm nhạnvrpc ởqoad hộyndyi trưfmdsrzndng vang lêdywan, hoạnvrpt đaughyndyng chínpwtnh thứsghfc bắxgsat đaughmqmgu.

Trang Noãaughn Thầmqmgn lẳuwmong lặdywang nhìmvkbn ra bêdywan ngoàbishi cửjwuta sổsjqj, ngọjihon lửjwuta khôsghfng têdywan vẫikjwn đaughang bùqjyung cháuwmoy. Lăbishng Phi khôsghfng phảlzfgi vìmvkb tiếlgyvp cậhlhmn vớscgai Giang Mạnvrpc Viễbishn khôsghfng thàbishnh màbishdttd thểyuds thay đaughsjqji mũtnbai giáuwmoo đaughếlgyvn hãaughm hạnvrpi côsghf, đaughưfmdsơlgyvng nhiêdywan, côsghf ta khôsghfng códttduwmo gan lớscgan nhưfmds vậhlhmy, dáuwmom chủllnv đaughyndyng vi phạnvrpm hợbjadp đaughotjxng tham gia mộyndyt hoạnvrpt đaughyndyng kháuwmoc, sau lưfmdsng rốllnvt cụmidrc làbish ai bạnvrpo tay nhưfmds vậhlhmy thìmvkb trưfmdsscgac mắxgsat côsghf chưfmdsa nghĩcdbo ra, đaughiềorycu códttd thểyuds khẳuwmong đaughptjxnh chínpwtnh làbish, lờrzndi nódttdi củllnva ngưfmdsrzndi đaughnvrpi diệllnvn đaughếlgyvn tuổsjqji mãaughn kinh kia củllnva Lăbishng Phi trong đaughiệllnvn thoạnvrpi đaughãaugh đaughllnv khiếlgyvn Mỹnvrp Áeofc thay đaughsjqji cáuwmoch nhìmvkbn vềoryc Đibsmsghfc Mãaugh.


Từwyww trưfmdsscgac đaughếlgyvn nay côsghf khôsghfng bao giờrznd cho rằxyxqng nghệllnvcdbo trẻmqmg hiệllnvn nay còmqmgn chúzdxn ýeofcuwmoi gìmvkbbish đaughnvrpo đaughsghfc nghềoryc nghiệllnvp, càbishng làbish loạnvrpi ngưfmdsrzndi vinh quang nhấhlhmt thờrzndi lạnvrpi càbishng khôsghfng códttd nhâpakan phẩptjxm, Lăbishng Phi cũtnbang nhưfmds thếlgyv.

***

Trờrzndi hừwywwng sáuwmong Hạnvrp Lữikjw liềorycn khôsghfng ngủllnv đaughưfmdsbjadc, ra ngoàbishi ăbishn sáuwmong, rồotjxi đaughi siêdywau thịptjx mua bao lớscgan bao nhỏsydz, chậhlhmm rãaughi thảlzfg bộyndy vềoryc nhàbish.

Trưfmdsscgac khu chung cưfmdsdttd chiếlgyvc xe đaughkrzg lạnvrpi.

Ban đaughmqmgu Hạnvrp Lữikjw khôsghfng chúzdxn ýeofc lắxgsam, khi tìmvkbnh cờrznd giưfmdsơlgyvng mắxgsat đaughlzfgo qua liềorycn run nhẹoryc, nhưfmdsng nhanh chódttdng khôsghfi phụmidrc bìmvkbnh tĩcdbonh, cứsghf thếlgyv đaughi lưfmdsscgat qua chiếlgyvc xe vàbisho khu chung cưfmds.

“Hạnvrp Lữikjw…” Cửjwuta xe mởqoad ra, làbish tiếlgyvng củllnva Mạnvrpnh Khiếlgyvu.

Hạnvrp Lữikjwbishm nhưfmds khôsghfng nghe thấhlhmy, tiếlgyvp tụmidrc đaughi vềoryc phínpwta trưfmdsscgac.

Mạnvrpnh Khiếlgyvu đaughuổsjqji theo lêdywan trưfmdsscgac túzdxnm côsghf lạnvrpi, códttd lẽemdd sứsghfc lựoulsc quáuwmo lớscgan khôsghfng cẩptjxn thậhlhmn lạnvrpi képntio hếlgyvt mọjihoi thứsghf trong tay côsghflgyvi xuốllnvng đaughhlhmt. Hạnvrp Lữikjw sữikjwng sờrznd tạnvrpi chỗkrzg, nhìmvkbn anh.

“Ngạnvrpi quáuwmo.” Mạnvrpnh Khiếlgyvu thấhlhmy thếlgyv vộyndyi ngồotjxi xổsjqjm xuốllnvng nhặdywat lạnvrpi đaughotjx đaughnvrpc rơlgyvi đaughmqmgy đaughhlhmt, đaughbjadi đaughếlgyvn khi cầmqmgm đaughếlgyvn mộyndyt gódttdi đaughllnvbishu sắxgsac rựoulsc rỡaizf thìmvkb mặdywat Hạnvrp Lữikjw đaughsydz bừwywwng, vộyndyi vàbishng giậhlhmt lấhlhmy nhépntit ngay vàbisho túzdxni.

Mạnvrpnh Khiếlgyvu thấhlhmy rõaafk, làbishdttdi băbishng vệllnv sinh, thấhlhmy côsghf ngạnvrpi, bấhlhmt giáuwmoc nhếlgyvch môsghfi cưfmdsrzndi.

“Sao anh lạnvrpi ởqoad chỗkrzgbishy?” Hạnvrp Lữikjw hắxgsang giọjihong, hờrznd hữikjwng hỏsydzi.

“Tôsghfi, cáuwmoi đaughódttd… đaughúzdxnng lúzdxnc đaughi ngang qua đaughâpakay.” Mạnvrpnh Khiếlgyvu lạnvrpi códttd chúzdxnt nhúzdxnt nháuwmot, rõaafkbishng sáuwmong sớscgam đaughãaugh đaughếlgyvn đaughâpakay chờrzndsghf, ai ngờrzndzdxnc gặdywap côsghf rồotjxi lạnvrpi khôsghfng biếlgyvt nódttdi gìmvkb.

Hạnvrp Lữikjw nhìmvkbn anh mộyndyt cáuwmoi, khẽemdd àbish mộyndyt tiếlgyvng, sau khi cầmqmgm lạnvrpi đaughotjx đaughnvrpc liềorycn quay đaughmqmgu đaughi thẳuwmong vàbisho trong.


Mạnvrpnh Khiếlgyvu tựouls vảlzfg miệllnvng mìmvkbnh, nghĩcdbo nghĩcdbo, rồotjxi lấhlhmy hếlgyvt can đaughlzfgm đaughi theo vàbisho.

Hạnvrp Lữikjw vềoryc đaughếlgyvn nhàbish đaughang muốllnvn đaughódttdng cửjwuta lạnvrpi, thang máuwmoy mởqoad xuấhlhmt hiệllnvn bódttdng dáuwmong củllnva Mạnvrpnh Khiếlgyvu, thấhlhmy côsghf muốllnvn đaughódttdng cửjwuta lậhlhmp tứsghfc hôsghfdywan, “Đibsmbjadi đaughãaugh…”

Hạnvrp Lữikjw đaughsghfng ởqoad cửjwuta, nhínpwtu màbishy.

Anh chạnvrpy đaughếlgyvn, bàbishn tay lậhlhmp tứsghfc chốllnvng lêdywan cáuwmonh cửjwuta, cúzdxni xuốllnvng nhìmvkbn côsghf, “Đibsmưfmdsbjadc rồotjxi tôsghfi thừwywwa nhậhlhmn, thựoulsc ra làbishsghfi đaughdywac biệllnvt đaughếlgyvn tìmvkbm em.”

Hạnvrp Lữikjw khôsghfng tòmqmgmqmg, cũtnbang chẳuwmong cảlzfgm thấhlhmy kinh ngạnvrpc, chỉhenb thảlzfgn nhiêdywan hỏsydzi, “Tìmvkbm tôsghfi códttd việllnvc?”

“Nhấhlhmt đaughptjxnh phảlzfgi códttd việllnvc mớscgai códttd thểyudsmvkbm em àbish?” Mạnvrpnh Khiếlgyvu nhìmvkbn thẳuwmong vàbisho mặdywat côsghf, hỏsydzi.

Hạnvrp Lữikjw thởqoadbishi, “Anh đaughi tìmvkbm ngưfmdsrzndi kháuwmoc đaughi.” Nódttdi xong muốllnvn đaughódttdng cửjwuta.

“Bộyndyp…” Mạnvrpnh Khiếlgyvu đaughhlhmm vàbisho cửjwuta, khôsghfng códttd dựouls đaughptjxnh rờrzndi khỏsydzi, “Em khôsghfng sợbjadbishng xódttdm chếlgyv giễbishu thìmvkb cứsghf nhốllnvt tôsghfi ởqoaddywan ngoàbishi đaughi.”

Hạnvrp Lữikjw nhăbishn nhódttd mặdywat màbishy, biếlgyvt anh nódttdi đaughưfmdsbjadc làbishm đaughưfmdsbjadc, đaughàbishnh phảlzfgi cho vàbisho.

Mạnvrpnh Khiếlgyvu nởqoad nụmidrfmdsrzndi chiếlgyvn thắxgsang, nghêdywanh ngang đaughi vàbisho nhàbishsghf. Hạnvrp Lữikjw đaughódttdng cửjwuta, đaughdywat đaughotjxqoad nhàbish bếlgyvp xong thìmvkb quay qua đaughllnvi diệllnvn vớscgai anh, “Rốllnvt cụmidrc anh muốllnvn gìmvkb?”

“Khôsghfng códttdmvkb, chỉhenb muốllnvn ởqoadqjyung em thôsghfi.” Anh cưfmdsrzndi nhưfmds khôsghfng cưfmdsrzndi.

“Anh rãaughnh quáuwmo hảlzfg?” Hạnvrp Lữikjw khôsghfng hềoryc dao đaughyndyng, “Theo tôsghfi biếlgyvt thìmvkbbishm báuwmoc sĩcdbosghfqjyung bậhlhmn rộyndyn, ngay cảlzfg thờrzndi gian ngủllnvtnbang rấhlhmt ínpwtt.”

“Tôsghfi rấhlhmt biếlgyvt sắxgsap xếlgyvp thờrzndi gian.” Mạnvrpnh Khiếlgyvu cưfmdsrzndi, “Cho nêdywan hôsghfm nay tôsghfi nghỉhenb phépntip.”


Sau khi Hạnvrp Lữikjw nhìmvkbn anh hồotjxi lâpakau, bấhlhmt đaughxgsac dĩcdbodttdi, “Anh đaughếlgyvn chỗkrzgsghfi chỉhenb đaughyudsuwmon gẫikjwu giếlgyvt thờrzndi gian?”

“Nếlgyvu códttd thểyuds trảlzfgi qua mộyndyt ngàbishy nhưfmds vậhlhmy cũtnbang khôsghfng tệllnv.” Mạnvrpnh Khiếlgyvu cưfmdsrzndi ha ha.

Hạnvrp Lữikjw đaughsghfng dậhlhmy, “Anh rãaughnh nhưfmdssghfi thìmvkb khôsghfng, anh vềoryc đaughi, tôsghfi bậhlhmn rồotjxi.”

“Em bậhlhmn chuyệllnvn gìmvkb? Nódttdi khôsghfng chừwywwng tôsghfi códttd thểyuds giúzdxnp đaughưfmdsbjadc em đaughódttd.”

“Chuyệllnvn côsghfng, anh khôsghfng giúzdxnp đaughưfmdsbjadc đaughâpakau.”

Mạnvrpnh Khiếlgyvu nhìmvkbn côsghf, cưfmdsrzndi quyếlgyvn rũtnba, “Hôsghfm nay em nghỉhenb phépntip màbish, còmqmgn làbishm chuyệllnvn côsghfng gìmvkb?”

Nghe vậhlhmy, côsghf ngạnvrpc nhiêdywan, “Sao anh biếlgyvt hôsghfm nay tôsghfi nghỉhenb phépntip?”

Mạnvrpnh Khiếlgyvu biếlgyvng nháuwmoc, “Bạnvrpn tốllnvt củllnva em nódttdi cho tôsghfi biếlgyvt.”

Hạnvrp Lữikjw vẫikjwn cứsghf nhìmvkbn anh trâpakan trốllnvi.

Sau khi thấhlhmy thếlgyv, Mạnvrpnh Khiếlgyvu giơlgyv tay xin hàbishng, “Thôsghfi đaughưfmdsbjadc rồotjxi, tôsghfi khai báuwmoo rõaafk vớscgai em làbish đaughưfmdsbjadc màbish, tôsghfi tìmvkbnh cờrznd gặdywap Trang Noãaughn Thầmqmgn, hai chúzdxnng tôsghfi ngồotjxi xuốllnvng nódttdi chuyệllnvn rấhlhmt lâpakau, đaughorycu nódttdi vềoryc em. Côsghfhlhmy nódttdi hiệllnvn tạnvrpi em khôsghfng tin tìmvkbnh yêdywau làbishmvkb sợbjad bịptjxmvkbnh yêdywau làbishm tổsjqjn thưfmdsơlgyvng, hy vọjihong tôsghfi códttd thểyuds mang lạnvrpi hạnvrpnh phúzdxnc cho em. Hôsghfm qua làbishsghfhlhmy gọjihoi đaughiệllnvn báuwmoo vớscgai tôsghfi hôsghfm nay em nghỉhenb phépntip, muốllnvn tôsghfi nắxgsam bắxgsat cơlgyv hộyndyi nàbishy.” Nódttdi xong liềorycn bưfmdsscgac đaughếlgyvn, nhẹoryc nhàbishng képntio tay côsghf, “Hạnvrp Lữikjw, thựoulsc sựoulssghfm nay tôsghfi đaughếlgyvn chỉhenbmvkb muốllnvn nódttdi vớscgai em, chúzdxnng ta ởqoaddywan nhau đaughi, tôsghfi khôsghfng muốllnvn tiếlgyvp tụmidrc làbishm ngưfmdsrzndi dưfmdsng củllnva em nữikjwa, chẳuwmong lẽemdd em khôsghfng códttd chúzdxnt cảlzfgm giáuwmoc gìmvkb vớscgai tôsghfi hay sao?”

Từwyww trưfmdsscgac đaughếlgyvn giờrznd anh chưfmdsa từwywwng thổsjqj lộyndy vớscgai bấhlhmt kỳhtaksghfuwmoi nàbisho, càbishng khôsghfng códttd thấhlhmp képntim nhưfmds thếlgyv, đaughsjqji lạnvrpi làbish trưfmdsscgac kia anh nhấhlhmt đaughptjxnh sẽemdd cảlzfgm thấhlhmy thếlgyvbishy làbish đaughdywan rồotjxi, nếlgyvu khôsghfng thìmvkbbish đaughmqmgu bịptjx cửjwuta kẹorycp. Nhưfmdsng hiệllnvn tạnvrpi, anh khôsghfng thểyudsnpwtnh toáuwmon nhiềorycu nhưfmds vậhlhmy, sựouls bạnvrpc bẽemddo củllnva côsghf, sựouls tuyệllnvt tìmvkbnh hờrznd hữikjwng củllnva côsghf nhưfmds con dao nhỏsydz đaughâpakam vàbisho tim anh, rấhlhmt khódttd chịptjxu. Anh cũtnbang đaughãaugh thửjwutmvkbm lạnvrpi cảlzfgm giáuwmoc trêdywan ngưfmdsrzndi nhữikjwng côsghfuwmoi kháuwmoc, đaugháuwmong tiếlgyvc tấhlhmt cảlzfg đaughorycu phínpwtsghfng.

Nghe Trang Noãaughn Thầmqmgn nódttdi xong, anh mớscgai cảlzfgm thấhlhmy bảlzfgn thâpakan vẫikjwn códttd thểyuds nhìmvkbn thấhlhmy tia sáuwmong.

Lờrzndi anh nódttdi chui vàbisho tai Hạnvrp Lữikjw, ngữikjw đaughiệllnvu khôsghfng cao lạnvrpi đaughllnv khiếlgyvn côsghf chấhlhmn đaughyndyng. Nhưfmdsng, côsghf chấhlhmn đaughyndyng khôsghfng phảlzfgi vìmvkb nửjwuta phầmqmgn sau củllnva Mạnvrpnh Khiếlgyvu, màbish lờrzndi nửjwuta phầmqmgn trưfmdsscgac đaughódttd, thậhlhmt lâpakau, trong đaughmqmgu côsghf vẫikjwn quanh quẩptjxn mấhlhmy câpakau nódttdi kia củllnva anh: Chúzdxnng tôsghfi ngồotjxi xuốllnvng nódttdi chuyệllnvn rấhlhmt lâpakau… Côsghfhlhmy hy vọjihong tôsghfi códttd thểyuds mang lạnvrpi hạnvrpnh phúzdxnc cho em…


bish Trang Noãaughn Thầmqmgn…

“Hạnvrp Lữikjw…” Mạnvrpnh Khiếlgyvu thấhlhmy côsghf đaughsghfng ngớscga ra, còmqmgn tưfmdsqoadng rằxyxqng côsghf bịptjx lờrzndi nódttdi củllnva anh hùqjyu dọjihoa, liếlgyvm môsghfi thởqoadbishi, “Tôsghfi biếlgyvt trưfmdsscgac kia tôsghfi lăbishng nhăbishng, làbishm vàbishi chuyệllnvn kháuwmo khốllnvn nạnvrpn, cũtnbang khôsghfng códttd tráuwmoch nhiệllnvm vớscgai phụmidr nữikjw. Nhưfmdsng tôsghfi sẽemdd khôsghfng đaughllnvi vớscgai em nhưfmds vậhlhmy đaughâpakau.”

sghf vẫikjwn im lặdywang nhưfmdstnba, nhưfmdsng trong lòmqmgng lạnvrpi đaughang dậhlhmy sódttdng, còmqmgn côsghf chínpwtnh làbish con thuyềorycn nhỏsydz, rốllnvt cuộyndyc bịptjxlgyvn sódttdng nàbishy đaugháuwmonh nghiêdywang, khôsghfng thểyudsdywan bờrznd cho đaughếlgyvn khi ngạnvrpt thởqoad.

“Hạnvrp Lữikjw?” Mạnvrpnh Khiếlgyvu kiềorycm giữikjw hai tay côsghf, nhínpwtu màbishy.

zdxnc nàbishy côsghf mớscgai hoàbishn hồotjxn, ngẩptjxng đaughmqmgu nhìmvkbn thẳuwmong vàbisho anh.

“Hạnvrp Lữikjw, ởqoaddywan anh nhépnti.” Mạnvrpnh Khiếlgyvu nhìmvkbn sâpakau vàbisho mắxgsat côsghf, nhấhlhmn mạnvrpnh từwywwng chữikjw.

Trong mắxgsat Hạnvrp Lữikjw xẹoryct qua vẻmqmg kháuwmoc thưfmdsrzndng, miệllnvng háuwmo hốllnvc.

“Anh muốllnvn ởqoaddywan em.” Anh lạnvrpi bồotjxi thêdywam mộyndyt câpakau.

Cảlzfgm xúzdxnc khódttd tảlzfg bao trùqjyum đaughau thưfmdsơlgyvng kháuwmoc thưfmdsrzndng nhẹoryc nhàbishng bùqjyung nổsjqj, Hạnvrp Lữikjw chỉhenb cảlzfgm thấhlhmy hínpwtt thởqoaddttd chúzdxnt khódttd khăbishn, sau mộyndyt lúzdxnc lâpakau mớscgai thảlzfgn nhiêdywan nódttdi, “Ởcdbo trưfmdsscgac mặdywat phụmidr nữikjwa anh luôsghfn thuậhlhmn lợbjadi, chưfmdsa từwywwng bịptjx phụmidr nữikjw miệllnvt thịptjx hay bỏsydzlgyvi, Mạnvrpnh Khiếlgyvu, anh muốllnvn ởqoaddywan tôsghfi làbishmvkbuwmoi gìmvkb? Chỉhenb sợbjad đaughódttdbish do cảlzfgm giáuwmoc chinh phụmidrc củllnva anh đaughang quấhlhmy pháuwmobish thôsghfi.”

“Anh…” Nhấhlhmt thờrzndi Mạnvrpnh Khiếlgyvu khôsghfng biếlgyvt nódttdi gìmvkb, côsghfdttdi đaughúzdxnng, chưfmdsa từwywwng códttd ngưfmdsrzndi phụmidr nữikjwbisho đaughllnvi xửjwut lạnvrpnh lùqjyung nhưfmds thếlgyv vớscgai anh.

“Tôsghfi mệllnvt lắxgsam, anh vềoryc đaughi.” Hạnvrp Lữikjw đaughi ra mởqoad cửjwuta.

“Hạnvrp Lữikjw…”

“Vềoryc đaughi, tôsghfi thựoulsc sựouls rấhlhmt mệllnvt, khôsghfng muốllnvn nódttdi cáuwmoi gìmvkb hếlgyvt.” Côsghf hạnvrp lệllnvnh đaughuổsjqji kháuwmoch rõaafkbishng.


Mạnvrpnh Khiếlgyvu hếlgyvt cáuwmoch đaughàbishnh phảlzfgi đaughsghfng dậhlhmy, lúzdxnc đaughi tớscgai cửjwuta muốllnvn nódttdi cáuwmoi gìmvkb đaughódttd nhưfmdsng lạnvrpi khôsghfng thểyuds mởqoad miệllnvng đaughưfmdsbjadc, sau khi nhìmvkbn côsghf thậhlhmt lâpakau thìmvkb chỉhenbdttd thểyuds ra vềoryc.

uwmonh cửjwuta đaughódttdng rầmqmgm mộyndyt tiếlgyvng.

Tay Hạnvrp Lữikjw đaughang nhẹoryc nhàbishng pháuwmot run.

Khôsghfng phảlzfgi bởqoadi vìmvkb lờrzndi nódttdi củllnva Mạnvrpnh Khiếlgyvu, màbish bởqoadi vìmvkbbishnh vi củllnva Trang Noãaughn Thầmqmgn.

Qua mộyndyt láuwmot, côsghf chạnvrpy tớscgai trưfmdsscgac cửjwuta sổsjqj, sau khi thấhlhmy xe Mạnvrpnh Khiếlgyvu rờrzndi đaughi mớscgai vộyndyi vàbishng xáuwmoch túzdxni ra cửjwuta, chặdywan xe taxi rồotjxi báuwmoo đaughptjxa chỉhenb, trong lòmqmgng bắxgsat đaughmqmgu bấhlhmt ổsjqjn.

***

Tiêdywau Duy, vẫikjwn bậhlhmn rộyndyn nhưfmdsmvkbnh thưfmdsrzndng.

Ben tham dựouls hộyndyi nghịptjx, sau khi họjihop vớscgai cáuwmoc vịptjx cổsjqj đaughôsghfng xong thìmvkb giữikjw Giang Mạnvrpc Viễbishn lạnvrpi.

“Mạnvrpc Viễbishn àbish, việllnvc thu mua kháuwmoc sạnvrpn lầmqmgn trưfmdsscgac xảlzfgy ra vấhlhmn đaughorycmvkb?”

Thưfmdseofcfmdsng hai táuwmoch càbish phêdywa đaughếlgyvn, tựoulsa nhưfmds khôsghfng khínpwt, nhẹoryc nhàbishng đaughi vàbisho rồotjxi nhẹoryc nhàbishng lui ra ngoàbishi.

qjyui càbish phêdywa nhanh chódttdng lan khắxgsap phòmqmgng họjihop.

“Làbishsghfi tínpwtnh toáuwmon códttd vấhlhmn đaughoryc, ban đaughmqmgu nghĩcdbo rằxyxqng thu mua lạnvrpi kháuwmoch sạnvrpn củllnva Nhan Minh sẽemdd kiếlgyvm đaughưfmdsbjadc mộyndyt khoảlzfgn, ai ngờrznd anh ta cũtnbang ngấhlhmm ngầmqmgm tốllnvn khôsghfng ínpwtt tiềorycn vàbisho đaughódttd, kháuwmoch sạnvrpn làbish mộyndyt chuỗkrzgi, thu mua mộyndyt cáuwmoi phảlzfgi phụmidr tráuwmoch luôsghfn cáuwmoi thứsghf hai, trêdywan vấhlhmn đaughorycbishi chínpwtnh sẽemdddttd rắxgsac rốllnvi lớscgan.” Giang Mạnvrpc Viễbishn hờrzndi hợbjadt đaugháuwmop, giọjihong đaughiệllnvu thâpakam trầmqmgm nhưfmdsbish phêdywa trong táuwmoch.

Ben nhìmvkbn anh mộyndyt cáuwmoch sâpakau xa, “Trong ấhlhmn tưfmdsbjadng củllnva tôsghfi, cậhlhmu luôsghfn luôsghfn khôsghfng bao giờrznd mắxgsac lỗkrzgi.”

“Làbish con ngưfmdsrzndi sẽemdddttdzdxnc mắxgsac lỗkrzgi.” Giang Mạnvrpc Viễbishn cưfmdsrzndi nhẹoryc, “Tôsghfi cũtnbang khôsghfng ngoạnvrpi lệllnv.”

“Cứsghf nhưfmds vậhlhmy, cậhlhmu lạnvrpi thiếlgyvu Tiêdywau Duy mộyndyt módttdn nợbjad nhâpakan tìmvkbnh.” Ben cưfmdsrzndi nhưfmds khôsghfng cưfmdsrzndi nhìmvkbn anh.

Giang Mạnvrpc Viễbishn nhếlgyvch môsghfi, cầmqmgm táuwmoch càbish phêdywa nhấhlhmp mộyndyt ngụmidrm, “Khoảlzfgn nàbishy càbishng giốllnvng nhưfmdsbish nợbjad ôsghfng mộyndyt cam kếlgyvt hồotjxi báuwmoo chuyệllnvn đaughmqmgu tưfmds.”

“Hai chúzdxnng ta códttd cầmqmgn phâpakan chia rõaafkbishng nhưfmds vậhlhmy khôsghfng?” Ben cưfmdsrzndi ha ha, nửjwuta đaughùqjyua nửjwuta thậhlhmt.

Giang Mạnvrpc Viễbishn kínpwtn kẽemdd, “Trong chuyệllnvn làbishm ăbishn, phâpakan chia rõaafkbishng sẽemdd tốllnvt hơlgyvn.”

Ben nhếlgyvch màbishy, “Mộyndyt khi đaughãaugh nhưfmds vậhlhmy, tôsghfi xin nódttdi thẳuwmong, Mạnvrpc Viễbishn, cậhlhmu nódttdi thậhlhmt vớscgai tôsghfi đaughi, chuyệllnvn đaughmqmgu tưfmds kháuwmoch sạnvrpn códttd phảlzfgi liêdywan quan đaughếlgyvn vợbjad cậhlhmu khôsghfng?”

“Chẳuwmong liêdywan quan gìmvkb đaughếlgyvn côsghfhlhmy.” Anh lạnvrpnh lùqjyung đaugháuwmop, khôsghfng mảlzfgy may dao đaughyndyng.

“Theo tôsghfi đaughưfmdsbjadc biếlgyvt, chủllnv kháuwmoch sạnvrpn làbish anh họjiho củllnva vợbjad cậhlhmu.”

“Vậhlhmy thìmvkb sao?”

“Mạnvrpc Viễbishn, cậhlhmu cũtnbang đaughwywwng hiểyudsu lầmqmgm, tôsghfi chỉhenbbish sợbjad cậhlhmu đaughyndyng lòmqmgng trắxgsac ẩptjxn, phảlzfgi biếlgyvt rằxyxqng thưfmdsơlgyvng trưfmdsrzndng nhưfmds chiếlgyvn trưfmdsrzndng, trêdywan chiếlgyvn trưfmdsrzndng thìmvkb cha con cũtnbang códttd thểyuds trởqoad mặdywat thàbishnh thùqjyu, huốllnvng chi làbish anh họjiho?” Ben nhínpwtu màbishy.

“Muốllnvn chiếlgyvm lĩcdbonh phâpakan ngạnvrpch thịptjx trưfmdsrzndng đaughmqmgu tưfmdsqoad Trung Quốllnvc cũtnbang khôsghfng nhấhlhmt đaughptjxnh làbish ngàbishnh kháuwmoch sạnvrpn.” Giang Mạnvrpc Viễbishn dựoulsa ngưfmdsrzndi ra sau, đaughưfmdsa tay rúzdxnt đaughiếlgyvu thuốllnvc đaughdywat lêdywan miệllnvng, châpakam lửjwuta húzdxnt mộyndyt hơlgyvi, “Nhâpakan tìmvkbnh nợbjad ôsghfng tôsghfi sẽemdd trảlzfg, yêdywan tâpakam.” Anh từwyww nhàbish họjiho Giang bưfmdsscgac ra, códttd thểyuds nhanh chódttdng trởqoad thàbishnh trùqjyum trong giớscgai đaughmqmgu tưfmdstnbang nhờrznddttd sựouls giúzdxnp đaughaizf củllnva Ben, cho nêdywan Tiêdywau Duy bưfmdsscgac đaughmqmgu tiếlgyvn quâpakan vàbisho thịptjx trưfmdsrzndng Trung Quốllnvc, anh liềorycn đaughotjxng ýeofc đaughếlgyvn hỗkrzg trợbjad.

Nhưfmdsng anh cũtnbang khôsghfng phảlzfgi con nínpwtt, liêdywan quan đaughếlgyvn lợbjadi ínpwtch trêdywan thưfmdsơlgyvng trưfmdsrzndng sao códttd thểyudsqjyung hai chữikjw ‘tìmvkbnh nghĩcdboa’ đaughyuds so đaugho? Códttdbishi ngưfmdsrzndi, tấhlhmt nhiêdywan làbish từwyww bỏsydzmvkbnh nghĩcdboa mớscgai códttd thểyudsfmdsscgac lêdywan đaughhenbnh kim tựouls tháuwmop, chínpwtnh nhưfmds Ben ởqoad trưfmdsscgac mặdywat đaughâpakay.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.