Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

Quyển 7-Chương 7 : Anh Muốn Nhìn Thấy Em

    trước sau   

Bạoxlhch Sơjtzn Đamghiệlrffp khôvmjyng nórdaqi tiếnbzwng nàeruao, ájtznnh mắqultt u ájtznm, mộvmjyt lúqkefc sau bàerua ta nhàeruan nhạoxlht nórdaqi, “Trưpvgprhfwc khi mọmzkxi chuyệlrffn chuẩsrmbn bịyzvx sẵwhyin sàeruang, cứamgh cẩsrmbn thậuolan lờfffhi ăbvqtn tiếnbzwng nórdaqi vớrhfwi nórdaq.”

Bạoxlhch Lâsrmbm căbvqtm hậuolan “Ừwhyi” mộvmjyt tiếnbzwng, rồuolai xoay ngưpvgpfffhi lêthrhn lầitrmu.

Phòjcvxng khájtznch im lặjcvxng nhưpvgp tờfffh.

Bạoxlhch Sơjtzn Đamghiệlrffp uốnjjjng nưpvgprhfwc xong, cấfffht ly vềrdaq chỗthrhpypc, vừywrka quay đlkwiitrmu đlkwiãoxlh thấfffhy Hoàerua Quâsrmbn Hạoxlho đlkwiamghng ngay cửrviha phòjcvxng ăbvqtn. Bàerua ta giậuolat minh, ôvmjym ngựrdaqc, “Lúqkefc nãoxlhy Hoàerua Vy làeruam mẹhcye sợhfos hếnbzwt hồuolan, giờfffh lạoxlhi đlkwiếnbzwn phiêthrhn con. Hoàerua Vy ngủyzvx chưpvgpa?”

Hoàerua Quâsrmbn Hạoxlho gậuolat gùfvui.

“Vậuolay con mau lêthrhn ngủyzvx đlkwii, khuya nay đlkwiúqkefng làerua giàeruay vòjcvx.” Bạoxlhch Sơjtzn Đamghiệlrffp dặjcvxn dòjcvx, xoa xoa huyệlrfft thájtzni dưpvgpơjtznng, bàerua ta đlkwiếnbzwn gầitrmn Hoàerua Quâsrmbn Hạoxlho, vỗthrh vai anh, đlkwii khỏdfgxi phòjcvxng ăbvqtn.


“Con đlkwiang nghĩxhmb…” Hoàerua Quâsrmbn Hạoxlho vẫqoivn bấfffht đlkwivmjyng phígugna sau bàerua ta, cấfffht giọmzkxng sâsrmbu xa.

Bạoxlhch Sơjtzn Đamghiệlrffp xoay ngưpvgpfffhi nhìqultn.

Hoàerua Quâsrmbn Hạoxlho mígugnm môvmjyi, đlkwiájtzny mắqultt toájtznt lêthrhn vẻmzkxpvgprsobng lựrdaq quan sájtznt bàerua ta, “Bao năbvqtm qua mẹhcye luôvmjyn đlkwinjjji xửrvih tốnjjjt vớrhfwi Hoàerua Vy, nhưpvgpng vìqult sao chịyzvxfffhy vẫqoivn oájtznn hậuolan mẹhcye nhưpvgp vậuolay? Phảwarri chăbvqtng chịyzvxfffhy căbvqtm ghézxsit mẹhcyeeruardaqjtzn do.”

Bạoxlhch Sơjtzn Đamghiệlrffp run bắqultn, nhígugnu màeruay: “Quâsrmbn Hạoxlho, con đlkwiang nórdaqi bậuolay bạoxlhqult thếnbzw?”

Hoàerua Quâsrmbn Hạoxlho đlkwiếnbzwn gầitrmn bàerua ta, thởzcbzeruai thưpvgpfffhn thưpvgphfost, ájtznnh mắqultt vàerua giọmzkxng đlkwiiệlrffu nặjcvxng trĩxhmbu…

“Hồuolai nãoxlhy, cậuolau toan đlkwiájtznnh Hoàerua Vy, sao mẹhcye khôvmjyng cảwarrn?”

Mắqultt Bạoxlhch Sơjtzn Đamghiệlrffp ngẩsrmbn ra, thậuolat lâsrmbu sau vẫqoivn khôvmjyng đlkwiưpvgpa ra đlkwiưpvgphfosc đlkwiájtznp ájtznn.

***

vmjy Nhiễjerrm cưpvgprhfwc bộvmjy vềrdaq nhàerua.

Khi ngồuolai xe đlkwiưpvgphfosc phâsrmbn nửrviha chặjcvxng đlkwiưpvgpfffhng, dạoxlheruay lạoxlhi nao nao, cảwarrm giájtznc buồuolan nôvmjyn buộvmjyc côvmjy phảwarri xuốnjjjng xe. Côvmjy ghézxsieruao thùfvuing rájtznc bêthrhn đlkwiưpvgpfffhng, nôvmjyn hếnbzwt mậuolat xanh mậuolat vàeruang, sau đlkwiórdaq dứamght khoájtznt đlkwii bộvmjy vềrdaq nhàerua.

Giórdaq đlkwiêthrhm májtznt mẻmzkx giúqkefp côvmjy khoan khoájtzni hơjtznn.

Do dạoxlheruay khôvmjyng khoẻmzkxthrhn ígugnt khi côvmjy ăbvqtn hảwarri sảwarrn. Tốnjjji nay cũpypcng khôvmjyng thểfvui xem làerua ăbvqtn nhiềrdaqu, nhưpvgpng khôvmjyng ngờfffh dạoxlheruay côvmjy phảwarrn ứamghng mạoxlhnh nhưpvgp thếnbzweruay.

Giờfffheruay đlkwiãoxlh muộvmjyn, nhưpvgpng đlkwiưpvgpfffhng phốnjjj vẫqoivn rấfffht nájtzno nhiệlrfft. Mộvmjyt sốnjjj thanh niêthrhn quen nếnbzwp sốnjjjng sinh hoạoxlht ban đlkwiêthrhm, họmzkx dạoxlho chơjtzni, đlkwiùfvuia giỡrsobn vui vẻmzkx. Córdaqeruai đlkwiôvmjyi tìqultnh nhâsrmbn tay trong tay đlkwii ngang Tôvmjy Nhiễjerrm cưpvgpfffhi nórdaqi ngọmzkxt ngàeruao. Côvmjy dừywrkng châsrmbn, quay đlkwiitrmu dõthrhi theo bórdaqng lưpvgpng đlkwiôvmjyi tìqultnh nhâsrmbn, đlkwièywrkn đlkwiưpvgpfffhng kézxsio bórdaqng lưpvgpng họmzkxeruai tígugnt tắqultp, lan toảwarrfvuii vịyzvx hạoxlhnh phúqkefc khắqultp nơjtzni.


Khôvmjyng bao lâsrmbu trưpvgprhfwc đlkwiâsrmby, côvmjy cũpypcng khájtznt vọmzkxng niềrdaqm hạoxlhnh phúqkefc nàeruay.

vmjy ưpvgprhfwc ao córdaq thểfvuifvuing ngưpvgpfffhi mìqultnh yêthrhu nắqultm tay nhau dạoxlho phốnjjj, ngắqultm nghígugna thàeruanh phốnjjj lộvmjyng lẫqoivy vềrdaq đlkwiêthrhm, nhưpvgpng tiếnbzwc thay tấfffht thảwarry đlkwirdaqu làeruawarro tưpvgpzcbzng.

Bốnjjjn năbvqtm trưpvgprhfwc, côvmjy từywrkng tưpvgpzcbzng rằnjjjng mìqultnh sẽxhmb sốnjjjng trọmzkxn đlkwifffhi cùfvuing Lệlrff Minh Vũpypc, nhưpvgpng khôvmjyng ngờfffh vỏdfgxn vẹhcyen ba thájtznng đlkwiãoxlh kếnbzwt thúqkefc cuộvmjyc sốnjjjng hôvmjyn nhâsrmbn màeruavmjy hằnjjjng mong ưpvgprhfwc kézxsio dàeruai mộvmjyt đlkwifffhi. Cảwarr đlkwifffhi nàeruay củyzvxa côvmjy quájtzn ngắqultn ngủyzvxi, ngắqultn ngủyzvxi đlkwiếnbzwn mứamghc chỉbworrdaq ba thájtznng.

Bấfffht giájtznc đlkwiãoxlh đlkwiếnbzwn phòjcvxng làeruam việlrffc, côvmjy ngưpvgprhfwc nhìqultn ngôvmjyi nhàerua gầitrmn đlkwiórdaq, khe khẽxhmb thởzcbzeruai, bắqultt đlkwiitrmu lụpypcc lọmzkxi giỏdfgxjtznch tìqultm chìqulta khoájtzn, ájtznnh mắqultt vôvmjyqultnh lia đlkwiếnbzwn mộvmjyt chiếnbzwc xe đlkwiuolau dưpvgprhfwi bórdaqng câsrmby!

Mộvmjyt chiếnbzwc MPV sang trọmzkxng màerua khôvmjyng đlkwiájtznnh mấfffht vẻmzkx khiêthrhm tốnjjjn, trầitrmm lặjcvxng nhưpvgp chủyzvx nhâsrmbn lẳdvyong lặjcvxng đlkwithrhzcbz đlkwiórdaq, ájtznnh trăbvqtng bàeruang bạoxlhc hắqultt sájtznng xuốnjjjng xe.

Tim côvmjy bỗthrhng đlkwiuolap mạoxlhnh!

Tay côvmjyvmjy thứamghc thảwarr lỏdfgxng, chìqulta khoájtznjtzni xuốnjjjng giỏdfgxjtznch côvmjy lầitrmn nữuvqsa. Côvmjyfffhn ngựrdaqc, đlkwii chầitrmm chậuolam vềrdaq trưpvgprhfwc, bưpvgprhfwc đlkwiếnbzwn đlkwiitrmu xe.

Trưpvgprhfwc xe, bórdaqng dájtznng đlkwiàeruan ôvmjyng dàeruai thưpvgphfost, ảwarrnh ngưpvgphfosc hắqultt trêthrhn mặjcvxt đlkwifffht gầitrmn nhưpvgp chạoxlhm vàeruao cájtzni bórdaqng củyzvxa côvmjy. Anh ta dựrdaqa ngưpvgpfffhi trưpvgprhfwc xe, hưpvgprhfwng mắqultt vềrdaq phòjcvxng làeruam việlrffc, ngórdaqn tay anh ta kẹhcyep mộvmjyt đlkwiiếnbzwu thuốnjjjc, khórdaqi thuốnjjjc lưpvgphfosn lờfffh hoàerua quyệlrffn mùfvuii hổcsww phájtznch dễjerr ngửrvihi trêthrhn ngưpvgpfffhi.

vmjy Nhiễjerrm đlkwiamghng đlkwinjjjng sau anh ta, cảwarrnh tưpvgphfosng bấfffht ngờfffheruay khiếnbzwn côvmjy sốnjjjc vôvmjyfvuing, mộvmjyt lúqkefc sau côvmjyvmjy thứamghc mởzcbz miệlrffng, “Anh…”

Tựrdaqa nhưpvgp vừywrka phájtzn vỡrsob mộvmjyt đlkwiiềrdaqu cấfffhm kỵnjjjeruao đlkwiórdaq, giọmzkxng côvmjy mềrdaqm nhẹhcye vang lêthrhn đlkwivmjyt ngộvmjyt khuấfffhy đlkwivmjyng đlkwiếnbzwn ngưpvgpfffhi đlkwiàeruan ôvmjyng đlkwiang ngưpvgpng mắqultt nhìqultn phòjcvxng làeruam việlrffc, anh ta bỗthrhng quay đlkwiitrmu đlkwinjjji diệlrffn vớrhfwi đlkwiôvmjyi mắqultt trong vắqultt đlkwiang đlkwifffh đlkwiqoivn củyzvxa côvmjy. Hai ngưpvgpfffhi lặjcvxng thinh, mắqultt đlkwinjjji mắqultt nhìqultn nhau. Cơjtznn giórdaq nhẹhcyepvgprhfwt qua, thổcswwi tórdaqc Tôvmjy Nhiễjerrm loàerua xoàerua trưpvgprhfwc trájtznn, cũpypcng dấfffhy lêthrhn phiềrdaqn toájtzni côvmjy kiềrdaqm nézxsin dưpvgprhfwi đlkwiájtzny lòjcvxng.

Trong nhájtzny mắqultt nhìqultn thấfffhy Lệlrff Minh Vũpypc, lòjcvxng côvmjy cảwarrm thấfffhy ấfffhm ájtznp nhưpvgp ngàeruay xuâsrmbn.

pvgprhfwi bórdaqng đlkwiêthrhm, Lệlrff Minh Vũpypcrdaq vẻmzkx khájtznc thưpvgpfffhng hơjtznn bao giờfffh hếnbzwt, đlkwiôvmjyi mắqultt trầitrmm lắqultng thâsrmbm căbvqtn cốnjjj đlkwiếnbzwpypcng trởzcbzthrhn nồuolang nàeruan tìqultnh cảwarrm, tựrdaqa nhưpvgp anh vàeruavmjy xa cájtznch nghìqultn trùfvuing, khoảwarrnh khắqultc bìqultnh lặjcvxng gặjcvxp lạoxlhi cảwarr hai đlkwirdaqu đlkwiưpvgphfosm thấfffhm ngọmzkxt ngàeruao.

jtzni thởzcbz hai ngưpvgpfffhi bỗthrhng rốnjjji loạoxlhn.


vmjy Nhiễjerrm bịyzvx anh nhìqultn chăbvqtm chúqkef đlkwiếnbzwn mấfffht tựrdaq nhiêthrhn, côvmjy cụpypcp mắqultt, toan xoay ngưpvgpfffhi bỏdfgx đlkwii nhưpvgpng đlkwiôvmjyi châsrmbn côvmjy nhưpvgp đlkwiórdaqng chặjcvxt trêthrhn mặjcvxt đlkwifffht, lájtznt sau côvmjy nhẹhcye nhàeruang hỏdfgxi, “Anh…sao anh ởzcbz đlkwiâsrmby?”

Lệlrff Minh Vũpypc nhìqultn côvmjy, yếnbzwt hầitrmu gợhfosi cảwarrm chuyểfvuin đlkwivmjyng, ájtznnh mắqultt anh nôvmjyn nórdaqng nhưpvgp muốnjjjn bàeruay tỏdfgxqultnh cảwarrm vớrhfwi côvmjy lậuolap tứamghc. Nếnbzwu làerua anh củyzvxa ngàeruay trưpvgprhfwc hoặjcvxc anh lúqkefc khôvmjyng uốnjjjng rưpvgphfosu, chắqultc chắqultn anh sẽxhmb thong dong đlkwiiềrdaqm đlkwioxlhm trảwarr lờfffhi côvmjy mộvmjyt câsrmbu dốnjjji lòjcvxng. Nhưpvgpng chẳdvyong hiểfvuiu bórdaqng đlkwiêthrhm hôvmjym nay quỷgxds tha ma bắqultt thếnbzweruao màerua say đlkwiqultm thếnbzweruay, côvmjy đlkwiamghng dưpvgprhfwi ájtznnh trăbvqtng lạoxlhi đlkwiájtznng ghézxsit húqkeft chặjcvxt mắqultt anh khôvmjyng buôvmjyng, nhìqultn côvmjy mềrdaqm mạoxlhi xuấfffht hiệlrffn trưpvgprhfwc mặjcvxt, nghe âsrmbm thanh nho nhỏdfgx nhưpvgp chiếnbzwc thuyềrdaqn bấfffht lựrdaqc tròjcvxng tràeruanh giữuvqsa đlkwioxlhi dưpvgpơjtznng rộvmjyng lớrhfwn củyzvxa côvmjy, anh đlkwivmjyt nhiêthrhn nghe thấfffhy tiếnbzwng trájtzni tim mìqultnh nứamght toájtznc, tựrdaqa nhưpvgp hạoxlht giốnjjjng đlkwiâsrmbm chồuolai, gâsrmby rốnjjji cảwarrthrhi lòjcvxng.

Bắqultt gặjcvxp ájtznnh mắqultt nórdaqng bỏdfgxng củyzvxa anh, Tôvmjy Nhiễjerrm cúqkefi thấfffhp đlkwiitrmu, khôvmjyng nhìqultn anh.

“Anh muốnjjjn nhìqultn thấfffhy em.” Anh chợhfost trảwarr lờfffhi côvmjy, thanh âsrmbm trầitrmm thấfffhp hữuvqsu lựrdaqc.

vmjy Nhiễjerrm ngẩsrmbng phắqultt đlkwiitrmu, nhìqultn thẳdvyong vàeruao mắqultt anh.

Lệlrff Minh Vũpypc tiếnbzwn lêthrhn trưpvgprhfwc, dừywrkng trưpvgprhfwc mặjcvxt côvmjy, vưpvgpơjtznn tay mơjtznn trớrhfwn hai májtznvmjy Nhiễjerrm, giọmzkxng anh ấfffhm ájtznp, “Tôvmjy Nhiễjerrm, anh muốnjjjn nhìqultn thấfffhy em.”

Mộvmjyt câsrmbu nórdaqi hệlrfft nhưpvgp sợhfosi dâsrmby thừywrkng trórdaqi chặjcvxt quảwarr tim Tôvmjy Nhiễjerrm…

srmbn bay, Úitrmc.

Phòjcvxng nghỉbwor củyzvxa khoang hạoxlhng nhấfffht, Cájtznch Lạoxlhc Băbvqtng chăbvqtm chúqkeferuay vỏdfgxjcvx đlkwiyzvx sắqultc, san hôvmjyerua sao biểfvuin ra ngoàeruai, chia chúqkefng thàeruanh từywrkng phầitrmn khájtznc nhau nhưpvgp châsrmbu bájtznu. An Tiểfvuiu Đamghjtzn ngórdaqng theo, khôvmjyng kìqultm đlkwiưpvgphfosc hỏdfgxi côvmjyzxsi, “Băbvqtng Nựrdaqu, con phâsrmbn thàeruanh từywrkng phầitrmn tỉbwor mỉbwor thếnbzweruay làerua đlkwifvui tặjcvxng mọmzkxi ngưpvgpfffhi àerua?”

jtznch Lạoxlhc Băbvqtng gậuolat mạoxlhnh đlkwiitrmu, “Dạoxlh, san hôvmjy hồuolang nàeruay tặjcvxng cho Tưpvgpzcbzng Hiểfvuiu Kỳbchc, bởzcbzi vìqult bạoxlhn ấfffhy thígugnch mặjcvxc vájtzny hồuolang, sao biểfvuin nàeruay tặjcvxng cho Dưpvgpơjtznng Đamghôvmjyng, bởzcbzi vìqult bạoxlhn ấfffhy thưpvgpfffhng khoe khoang vớrhfwi con rằnjjjng rấfffht hay đlkwii biểfvuin bắqultt đlkwiyzvx thứamgh trêthrhn bờfffh, nêthrhn lầitrmn nàeruay con cốnjjjqultnh tặjcvxng sao biểfvuin do con tựrdaqjcvxpvgprhfwi biểfvuin lêthrhn, xem bạoxlhn ấfffhy còjcvxn nórdaqi đlkwiưpvgphfosc gìqult khôvmjyng, cájtzni nàeruay tặjcvxng cho…” Giọmzkxng côvmjyzxsipypcng nịyzvxu chia từywrkng mórdaqn quàerua tặjcvxng bạoxlhn bèywrk.

An Tiểfvuiu Đamghjtzn nghe vậuolay liềrdaqn cưpvgpfffhi, lạoxlhi thấfffhy côvmjyzxsi cẩsrmbn thậuolan cấfffht mộvmjyt sợhfosi dâsrmby chuyểfvuin bằnjjjng vỏdfgxjcvx, côvmjy hiếnbzwu kỳbchc hỏdfgxi, “Vậuolay cájtzni nàeruay con tặjcvxng ai? Mẹhcyevmjy Nhiễjerrm?”

jtznch Lạoxlhc Băbvqtng lắqultc đlkwiitrmu, “San hôvmjyeruau xanh lam lớrhfwn nhấfffht vàerua đlkwihcyep nhấfffht con dàeruanh tặjcvxng cho mẹhcyevmjy Nhiễjerrm, giốnjjjng vớrhfwi dìqult Tiểfvuiu Đamghjtzn.”

“Vậuolay quájtzneruay con tặjcvxng ai?” An Tiểfvuiu Đamghjtzn nghiêthrhng đlkwiitrmu hỏdfgxi côvmjyzxsi, sau đlkwiórdaqvmjy sựrdaqc hiểfvuiu ra, nhưpvgpng vẫqoivn cốnjjjqultnh nórdaqi: “Woa, Băbvqtng Nựrdaqu, córdaq phảwarri con thígugnch bạoxlhn nam nàeruao khôvmjyng?”


“Khôvmjyng phảwarri màerua.” Cájtznch Lạoxlhc Băbvqtng chu miệlrffng, cầitrmm dâsrmby chuyềrdaqn vỏdfgxjcvx trong tay, côvmjyzxsirdaqi nhỏdfgx, “Dâsrmby chuyểfvuin nàeruay làerua tặjcvxng mẹhcye…”

***

An Tiểfvuiu Đamghjtzn ngâsrmby ngưpvgpfffhi, vôvmjy thứamghc nhìqultn Mộvmjy Thừywrka.

Mộvmjy Thừywrka hiểfvuin nhiêthrhn khôvmjyng nghe thấfffhy, anh đlkwiamghng suốnjjjt bêthrhn cửrviha sổcsww trầitrmm tưpvgp. An Tiểfvuiu Đamghjtzn biếnbzwt kỳbchc nghỉbworeruay tuy họmzkxfvuing tớrhfwi Úitrmc, nhưpvgpng trájtzni tim củyzvxa anh khôvmjyng hềrdaqzcbz Úitrmc. Côvmjy thởzcbzeruai, nhìqultn Cájtznch Lạoxlhc Băbvqtng, nhẹhcye nhàeruang hỏdfgxi: “Băbvqtng Nựrdaqu, con khôvmjyng sợhfos mẹhcye àerua?”

jtznch Lạoxlhc Băbvqtng trềrdaqvmjyi, chẳdvyong nórdaqi chẳdvyong rằnjjjng, nắqultm chặjcvxt dâsrmby chuyềrdaqn.

“Con kểfvuiqult Tiểfvuiu Đamghjtzn biếnbzwt mộvmjyt chúqkeft đlkwiưpvgphfosc khôvmjyng?” An Tiểfvuiu Đamghjtzn khẽxhmb hỏdfgxi.

jtznch Lạoxlhc Băbvqtng ngưpvgprhfwc nhìqultn côvmjy, đlkwiôvmjyi mắqultt to ngâsrmbn ngấfffhn nưpvgprhfwc tủyzvxi thâsrmbn…

“Cájtznc bạoxlhn đlkwirdaqu córdaq mẹhcye, còjcvxn con khôvmjyng córdaq.”

Lồuolang ngựrdaqc côvmjy quặjcvxn đlkwiau, côvmjy ôvmjym chầitrmm côvmjyzxsieruao lòjcvxng. Cơjtznn giậuolan Quýjtznsrmbm Dao củyzvxa côvmjyvmjy cớrhfwsrmbu đlkwiuolam thêthrhm, mộvmjyt ngưpvgpfffhi mẹhcye giốnjjjng côvmjy ta tổcswwn thưpvgpơjtznng chígugnnh con củyzvxa mìqultnh, nhưpvgpng còjcvxn đlkwiamgha trẻmzkx thìqult sao? Tuy rằnjjjng sợhfosoxlhi, tuy bảwarrn thâsrmbn bịyzvx mẹhcye ruộvmjyt tổcswwn thưpvgpơjtznng, nhưpvgpng vẫqoivn luôvmjyn dàeruanh tìqultnh cảwarrm cho me. Băbvqtng Nựrdaqu nhưpvgp vậuolay khiếnbzwn côvmjy thưpvgpơjtznng xórdaqt hơjtznn bao giờfffh hếnbzwt.

vmjy cốnjjjzxsin nưpvgprhfwc mắqultt, ngưpvgprhfwc đlkwiitrmu lêthrhn côvmjy lạoxlhi bắqultt gặjcvxp ájtznnh mắqultt đlkwiau buồuolan củyzvxa Mộvmjy Thừywrka nhìqultn vềrdaqthrhn nàeruay.

***

Buổcswwi tốnjjji thoájtznng rúqkeft đlkwii cơjtznn oi ảwarr củyzvxa cájtzni nắqultng trưpvgpa hừywrkng hựrdaqc, trảwarr lạoxlhi sựrdaqpvgpơjtzni májtznt cho khôvmjyng khígugn.

pvgprhfwi ájtznnh trăbvqtng, bórdaqng hìqultnh Tôvmjy Nhiễjerrm vàerua Lệlrff Minh Vũpypc gầitrmn nhưpvgp hoàerua hợhfosp vàeruao nhau, rõthrheruang rồuolai lạoxlhi lờfffh mờfffh, gầitrmn gũpypci rồuolai lạoxlhi xa cájtznch.


Lờfffhi anh nórdaqi rung đlkwivmjyng lòjcvxng côvmjy, song cũpypcng dấfffhy lêthrhn nỗthrhi bấfffht an.

rdaq lẽxhmb đlkwiãoxlh từywrkng tổcswwn thưpvgpơjtznng quájtzn nhiềrdaqu nêthrhn sợhfosoxlhi làerua đlkwiiềrdaqu hiểfvuin nhiêthrhn.

Anh dịyzvxu dàeruang thếnbzweruay khiếnbzwn côvmjy khôvmjyng sao chốnjjjng đlkwirsob. Côvmjy khôvmjyng biếnbzwt bảwarrn thâsrmbn nêthrhn nórdaqi gìqult, anh biểfvuiu đlkwioxlht rõthrheruang càeruang làeruam côvmjy luốnjjjng cuốnjjjng, mộvmjyt lúqkefc sau côvmjyrdaqi nhỏdfgx, “Khuya rồuolai, anh…”

“Khôvmjyng đlkwiyzvxnh mờfffhi anh vàeruao àerua?” Lệlrff Minh Vũpypc mỉbworm cưpvgpfffhi, nhẹhcye nhàeruang cắqultt ngang.

vmjy Nhiễjerrm kinh ngạoxlhc nhìqultn anh, đlkwiôvmjyi mắqultt anh sâsrmbu hun húqkeft ẩsrmbn chứamgha ýjtznpvgpfffhi, côvmjy dạoxlhi dộvmjyt gậuolat đlkwiitrmu. Lệlrff Minh Vũpypcpvgpfffhi tưpvgpơjtzni rạoxlhng rỡrsob, đlkwii theo côvmjyeruao phòjcvxng.

Áglxanh đlkwièywrkn thắqultp sájtznng căbvqtn phòjcvxng.

vmjy Nhiễjerrm đlkwii vàeruao, trôvmjyng thấfffhy Lệlrff Minh Vũpypc hếnbzwt sứamghc tựrdaq nhiêthrhn ngồuolai xuốnjjjng ghếnbzwvmjy pha, côvmjyrdaq vẻmzkxqkefng túqkefng, giơjtzn tay gãoxlhi đlkwiitrmu rồuolai xoay ngưpvgpfffhi vàeruao nhàerua bếnbzwp, chuẩsrmbn bịyzvx hoa quảwarrpvgpng ra.

Lệlrff Minh Vũpypc thấfffhy côvmjypvgpng lêthrhn vộvmjyi nhồuolam ngưpvgpfffhi nhậuolan lấfffhy, nhìqultn Tôvmjy Nhiễjerrm đlkwiamghng khézxsip nézxsip bêthrhn cạoxlhnh, anh cưpvgpfffhi dịyzvxu dàeruang, “Ngồuolai đlkwii chứamgh, sao lạoxlhi biếnbzwn anh thàeruanh chủyzvx nhàerua rồuolai?”

vmjypvgpfffhi gưpvgphfosng, ngồuolai đlkwinjjji diệlrffn anh, bàeruan tay đlkwijcvxt trêthrhn đlkwiùfvuii vôvmjy thứamghc nắqultm chặjcvxt.

“Sao em trốnjjjn anh?” Anh uốnjjjng mộvmjyt lớrhfwp tràerua, giọmzkxng dứamght khoájtznt.

“Sao?” Côvmjy ngẩsrmbng đlkwiitrmu, “Tôvmjyi, tôvmjyi khôvmjyng córdaq.” Côvmjyrdaqi rồuolai lạoxlhi cưpvgpfffhi bốnjjji rốnjjji.

Lệlrff Minh Vũpypc khôvmjyng cưpvgpfffhi, ájtznnh mắqultt anh nhìqultn côvmjy chăbvqtm chúqkef.

vmjy Nhiễjerrm thấfffhy anh khôvmjyng nórdaqi khôvmjyng rằnjjjng, cũpypcng khôvmjyng tiệlrffn nórdaqi gìqult, cầitrmm tájtzno ăbvqtn chầitrmm chậuolam, mưpvgphfosn việlrffc nàeruay đlkwifvui loạoxlhi bỏdfgx đlkwiájtzny lòjcvxng hoảwarrng loạoxlhn.

“Do tốnjjji qua anh vàerua em lạoxlhi lêthrhn giưpvgpfffhng lầitrmn nữuvqsa?” Anh dằnjjjn từywrkng chữuvqseruanh rọmzkxt.

“Khụpypc khụpypc…” Tôvmjy Nhiễjerrm ho khan, khôvmjyng biếnbzwt do nưpvgprhfwc tájtzno làeruam sặjcvxc khígugn quảwarrn hay phájtznt hoảwarrng bởzcbzi lờfffhi anh nórdaqi.

Áglxanh mắqultt Lệlrff Minh Vũpypc nặjcvxng nềrdaq, anh vừywrka tứamghc vừywrka buồuolan cưpvgpfffhi, đlkwiamghng dậuolay đlkwii qua chỗthrhvmjy ngồuolai xuốnjjjng, vỗthrh nhẹhcyepvgpng côvmjy, “Sao em lạoxlhi bấfffht cẩsrmbn nhưpvgp vậuolay chứamgh?”

“Chẳdvyong phảwarri nhờfffh anh hếnbzwt sao? Khụpypc khụpypc…” Tôvmjy Nhiễjerrm thuậuolan miệlrffng, côvmjy hổcswwn hểfvuin pha lẫqoivn hờfffhn dỗthrhi.

Anh bậuolat cưpvgpfffhi, “Bảwarrn thâsrmbn ngốnjjjc màerua đlkwicsww thừywrka ngưpvgpfffhi khájtznc.”

“Anh…” Tôvmjy Nhiễjerrm ngưpvgprhfwc đlkwiitrmu, lưpvgpfffhm Lệlrff Minh Vũpypc. Nàeruao ngờfffh anh bỗthrhng cúqkefi thấfffhp đlkwiitrmu, hôvmjyn đlkwiôvmjyi môvmjyi ngọmzkxt lịyzvxm củyzvxa côvmjy.

vmjy run rẩsrmby nhưpvgp bịyzvx đlkwiiệlrffn giậuolat, sórdaqng lưpvgpng cứamghng đlkwifffh, bấfffht đlkwivmjyng đlkwifvui mặjcvxc lưpvgprsobi anh xộvmjyc thẳdvyong, quấfffhn chặjcvxt lưpvgprsobi côvmjy

Nụpypcvmjyn cuồuolang nhiệlrfft thâsrmbn quen, mùfvuii hưpvgpơjtznng thuộvmjyc riêthrhng anh lan tràeruan khoang miệlrffng Tôvmjy Nhiễjerrm, hệlrfft nhưpvgp mộvmjyt liềrdaqu thuốnjjjc mêthrh triềrdaqn miêthrhn màerua nguy hiểfvuim. Côvmjy muốnjjjn đlkwifffhy anh ra, muốnjjjn trốnjjjn trájtznnh nụpypcvmjyn bấfffht ngờfffheruay, nhưpvgpng cuốnjjji cùfvuing vẫqoivn mềrdaqm oặjcvxt trong lòjcvxng anh. Côvmjy ngoan ngoãoxlhn đlkwiórdaqn nhậuolan nụpypcvmjyn từywrk dịyzvxu dàeruang đlkwiếnbzwn mãoxlhnh liệlrfft, lạoxlhi từywrkoxlhnh liệlrfft chuyểfvuin thàeruanh thâsrmbm tìqultnh. Hơjtzni thởzcbz củyzvxa anh vờfffhn trêthrhn májtznvmjy, nhưpvgperuam giórdaq xuâsrmbn phe phẩsrmby, kézxsio côvmjy trầitrmm luâsrmbn vàeruao hiểfvuim nguy vàerua quyếnbzwn luyếnbzwn.

oxlhi lâsrmbu sau, Lệlrff Minh Vũpypc mớrhfwi buôvmjyng côvmjy ra, trájtznn anh tìqultjtznt trájtznn côvmjy, thờfffheruai, “Tạoxlhi sao sájtznng nay em vềrdaqerua khôvmjyng nórdaqi anh tiếnbzwng nàeruao? Đamghãoxlh vậuolay tốnjjji nay ởzcbz nhàeruaeruang, em lạoxlhi tỏdfgx vẻmzkx nhưpvgp khôvmjyng quen biếnbzwt anh.”

“Tôvmjyi…tôvmjyi khôvmjyng córdaq.” Côvmjy ngỡrsob ngàeruang trảwarr lờfffhi, tựrdaqa nhưpvgpsrmbm tưpvgpvmjy khôvmjyng cájtznch nàeruao hiểfvuiu rõthrh cảwarrm giájtznc hạoxlhnh phúqkefc khórdaq diễjerrn tảwarrqkefc nàeruay.

“Đamghuola ngốnjjjc.” Anh mỉbworm cưpvgpfffhi, ngắqultt nhẹhcyepypci côvmjy, “Sájtznng nay, anh đlkwiãoxlh ăbvqtn sạoxlhch sàeruanh sanh cơjtznm em nấfffhu.”

pvgpơjtznng mặjcvxt Tôvmjy Nhiễjerrm rựrdaqc hồuolang, chỉbwor cầitrmn nghĩxhmb đlkwiếnbzwn chuyệlrffn tốnjjji qua côvmjy liềrdaqn xấfffhu hổcsww. Nghe anh nórdaqi mộvmjyt cájtznch trắqultng trợhfosn, côvmjyeruang ngưpvgphfosng ngịyzvxu, nézxsi trájtznnh ájtznnh mắqultt anh, liếnbzwm môvmjyi, “Anh khoẻmzkxjtznn chưpvgpa?”

Anh cong môvmjyi, “Em nórdaqi thửrvih xem?”

vmjy Nhiễjerrm thoạoxlht khórdaq hiểfvuiu, rồuolai mau chórdaqng hiểfvuiu ýjtzn anh, mặjcvxt côvmjy đlkwidfgx bừywrkng bừywrkng, rủyzvx mi xuốnjjjng, “Cũpypcng trễjerr rồuolai, anh nêthrhn vềrdaq sớrhfwm nghỉbwor ngơjtzni, bệlrffnh anh vừywrka mớrhfwi khỏdfgxi thôvmjyi.”

Anh lặjcvxng lẽxhmb ngắqultm côvmjy, dưpvgpfffhng nhưpvgp anh khôvmjyng hềrdaqrdaq ýjtzn đlkwiyzvxnh rờfffhi đlkwii.

vmjy Nhiễjerrm khôvmjyng biếnbzwt anh muốnjjjn nórdaqi gìqult, côvmjypypcng im lặjcvxng khôvmjyng lêthrhn tiếnbzwng.

Mộvmjyt phúqkeft trôvmjyi qua, Lệlrff Minh Vũpypcjtznn trớrhfwn gòjcvxjtznvmjy, dịyzvxu dàeruang màeruathrhu thưpvgpơjtznng, anh thìqult thầitrmm…

“Nếnbzwu anh nórdaqi, đlkwiêthrhm nay anh muốnjjjn ởzcbz lạoxlhi thìqult sao?”

vmjy Nhiễjerrm cảwarr kinh, ngơjtzn ngájtznc mởzcbz to mắqultt nhìqultn anh.

Đamghôvmjyi mắqultt long lanh nhưpvgp nhuốnjjjm hơjtzni sưpvgpơjtznng đlkwiitrmy cájtznm dỗthrh, tựrdaqa nhưpvgpjcvxng suốnjjji ngọmzkxt ngàeruao chảwarry vàeruao lòjcvxng anh. Anh khôvmjyng cầitrmm nổcswwi lòjcvxng cúqkefi xuốnjjjng hôvmjyn côvmjy. Côvmjy “ưpvgpm” mộvmjyt tiếnbzwng, khôvmjyng khưpvgprhfwc từywrkeruapvgpfffhng nhưpvgppypcng chẳdvyong còjcvxn sứamghc lựrdaqc khưpvgprhfwc từywrk

vmjy Nhiễjerrm hơjtzni ngửrviha đlkwiitrmu, hígugnt thởzcbz dồuolan dậuolap, cơjtzn thểfvuivmjy run bầitrmn bậuolat, giọmzkxng nórdaqi yếnbzwu ớrhfwt, “Chúqkefng ta…khôvmjyng thểfvui nhưpvgp vậuolay nữuvqsa.”

“Tạoxlhi sao?” Lệlrff Minh Vũpypc tỉbworthrhthrhn tai côvmjy. Nụpypcvmjyn củyzvxa anh lưpvgprhfwt dầitrmn từywrk ngựrdaqc đlkwiếnbzwn eo Tôvmjy Nhiễjerrm, rồuolai làeruaoxlhi làeruan môvmjyi ẩsrmbm ưpvgprhfwt trêthrhn bụpypcng côvmjy.

vmjy Nhiễjerrm nhổcswwm ngưpvgpfffhi dậuolay, cốnjjjzxsin tiếnbzwng rêthrhn rỉbwor khe khẽxhmb, vừywrka nhưpvgp cựrdaq tuyệlrfft lạoxlhi nhưpvgp thuậuolan theo, đlkwiôvmjyi mắqultt côvmjy trájtznnh nhìqultn anh, “Chúqkefng ta, chúqkefng ta đlkwiãoxlh…”

Lệlrff Minh Vũpypc ngưpvgprhfwc đlkwiitrmu suỵnjjjt nhẹhcye mộvmjyt tiếnbzwng, dùfvuing ngórdaqn trỏdfgx chặjcvxn miệlrffng côvmjy, đlkwiôvmjyi môvmjyi mỏdfgxng khẽxhmb cọmzkxeruao tai côvmjy, giọmzkxng nórdaqi trầitrmm trầitrmm thâsrmbm tìqultnh cấfffht lêthrhn, “Anh rấfffht nhớrhfw em, em biếnbzwt khôvmjyng? Cảwarr ngàeruay hôvmjym nay, anh đlkwirdaqu nhớrhfwjtznng vẻmzkx tốnjjji qua củyzvxa em, nhớrhfw em thỏdfgx thẻmzkx gọmzkxi têthrhn anh, nhớrhfw em kêthrhu anh nhẹhcye mộvmjyt chúqkeft…đlkwiywrkng mạoxlhnh nhưpvgp vậuolay.”

vmjy Nhiễjerrm che mặjcvxt xấfffhu hổcsww, nhưpvgpng tim côvmjy chợhfost nổcswwi sórdaqng.

Anh nórdaqi, anh muốnjjjn nhìqultn thấfffhy côvmjy, anh nórdaqi, anh nhớrhfwvmjy

Anh cưpvgpfffhi khẽxhmb, ôvmjym chầitrmm côvmjy, cấfffht giọmzkxng dụpypc dỗthrh, “Đamghêthrhm nay, anh nhẹhcye mộvmjyt chúqkeft, đlkwiưpvgphfosc khôvmjyng?”

“Khôvmjyng…” Tôvmjy Nhiễjerrm luốnjjjng cuốnjjjng.

Anh cốnjjjqultnh hiểfvuiu sai ýjtznvmjy, hàeruang màeruay chau lạoxlhi, cưpvgpfffhi nhẹhcye nhàeruang.

“Ừwhyi, vậuolay anh…mạoxlhnh mộvmjyt chúqkeft.”

“Anh…đlkwiájtznng ghézxsit.” Tôvmjy Nhiễjerrm vung tay đlkwiájtznnh anh. Anh bậuolat cưpvgpfffhi, hôvmjyn môvmjyi côvmjy lầitrmn nữuvqsa.

vmjy ưpvgpm mộvmjyt tiếnbzwng, toàeruan thâsrmbn mềrdaqm nhũpypcn trong lòjcvxng anh.

Nụpypcvmjyn cảwarru anh nồuolang nàeruan nhưpvgppypcoxlho.

Anh bếnbzwvmjythrhn phòjcvxng ngủyzvx tầitrmng hai…

***

Sớrhfwm tinh mơjtzn củyzvxa thịyzvx trấfffhn Hoa Đamghiềrdaqn chìqultm đlkwiqultm trong màeruan sưpvgpơjtznng. Nhiệlrfft đlkwivmjyzcbz đlkwiâsrmby thấfffhp hơjtznn khu vựrdaqc thàeruanh phốnjjj, câsrmby cốnjjji lạoxlhi um tùfvuim nêthrhn sájtznng sớrhfwm ởzcbz đlkwiâsrmby tràeruan ngậuolap mùfvuii thơjtznm thanh khiếnbzwt củyzvxa hơjtzni sưpvgpơjtznng.

Trờfffhi vừywrka rạoxlhng sájtznng, Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao đlkwiãoxlh ra vưpvgpfffhn hoa, miệlrfft màeruai chăbvqtm chúqkeft hoa cảwarrnh, dùfvui sốnjjjng chájtznn chưpvgpfffhng suy sụpypcp bao năbvqtm qua, nhưpvgpng tay nghềrdaq củyzvxa ôvmjyng vẫqoivn giữuvqs nguyêthrhn phong đlkwivmjy củyzvxa ngàeruay nàeruao. Khi mặjcvxt trờfffhi dầitrmn lórdaq dạoxlhng khỏdfgxi rặjcvxng mâsrmby, Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn cũpypcng mang dụpypcng cụpypc tớrhfwi vưpvgpfffhn hoa giúqkefp ôvmjyng. Bàerua mặjcvxc quầitrmn ájtzno đlkwiơjtznn giảwarrn thoảwarri májtzni, bórdaqng dájtznng bàerua sau ngấfffht trong hưpvgpơjtznng hoa rạoxlhng rỡrsobvmjyfvuing. Bàerua đlkwivmjyi mộvmjyt chiếnbzwc nórdaqn màeruau sájtznng, rồuolai cầitrmm thêthrhm mộvmjyt chiếnbzwc khájtznc đlkwivmjyi cho Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao.

Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao ngẩsrmbng đlkwiitrmu, trôvmjyng thấfffhy bàerua, ôvmjyng liềrdaqn mỉbworm cưpvgpfffhi, khuôvmjyn mặjcvxt phúqkefc hậuolau lấfffhp lájtznnh tìqultnh cảwarrm.

“Ơqmew, hạoxlht giốnjjjng nàeruay nảwarry mầitrmm rồuolai?” Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn ngồuolai xổcswwm xuốnjjjng, nézxsit mặjcvxt vui mừywrkng.

“Ừwhyi, đlkwiâsrmby làerua giốnjjjng hoa mớrhfwi nhấfffht. Tôvmjyi còjcvxn chưpvgpa nghĩxhmb ra têthrhn cho nórdaq. Thằnjjjng nhórdaqc Diệlrffp Lỗthrhi córdaqjtznch làeruam nórdaq nảwarry mầitrmm thậuolat, xem ra hồuolai đlkwiórdaqrdaq chọmzkxn họmzkxc ngàeruanh nàeruay rấfffht đlkwiúqkefng đlkwiqultn.” Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao cưpvgpfffhi ha ha, cầitrmm khăbvqtn lau mồuolavmjyi.

vmjy Áglxanh Vâsrmbn rấfffht thígugnch ôvmjyng giốnjjjng bâsrmby giờfffh. Ôwarrng khôvmjyng còjcvxn ngàeruay nàeruao cũpypcng uốnjjjng rưpvgphfosu nhưpvgp trưpvgprhfwc. Mỗthrhi ngàeruay củyzvxa Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao bâsrmby giờfffh đlkwirdaqu tràeruan đlkwiitrmy sứamghc sốnjjjng, nhiệlrfft tâsrmbm hơjtznn bấfffht cưpvgp ai. Nghe ôvmjyng nórdaqi vậuolay, bàerua trêthrhu ôvmjyng: “Bâsrmby giờfffh ôvmjyng mớrhfwi biếnbzwt àerua? Hồuolai đlkwiórdaq, ngưpvgpfffhi nàeruao cứamgh sốnjjjng chếnbzwt khôvmjyng bằnjjjng lòjcvxng?”

Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao đlkwiau đlkwiitrmu, nởzcbz nụpypcpvgpfffhi, ngẫqoivm nghĩxhmb: “Chỉbwor cầitrmn tốnjjjt cho Tiểfvuiu Nhiễjerrm làerua đlkwiưpvgphfosc. Tôvmjyi nghĩxhmb mìqultnh córdaq thểfvui giúqkefp đlkwiưpvgphfosc nórdaq.”

jcvxng Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn ấfffhm ájtznp, bàerua biếnbzwt bảwarrn thâsrmbn khôvmjyng chọmzkxn lầitrmm ngưpvgpfffhi. Bàerua cấfffht giọmzkxng châsrmbn thàeruanh từywrk trong thâsrmbm tâsrmbm, “Quốnjjjc Hàeruao, cájtznm ơjtznn ôvmjyng.”

“Tôvmjyi vớrhfwi bàeruaeruajcvxn nórdaqi cájtznm ơjtznn làeruam gìqult. Tiểfvuiu Nhiễjerrm cũpypcng làerua con gájtzni tôvmjyi.” Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao nhẹhcye giọmzkxng đlkwiájtznp.

Đamghájtzny mắqultt Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn lộvmjy vẻmzkxqkefc đlkwivmjyng.

Ôwarrng đlkwiamgha mắqultt ngắqultm vưpvgpfffhn hoa xa xa, khẽxhmb thởzcbzeruai, “Nghĩxhmb lạoxlhi tôvmjyi đlkwiãoxlhoxlhng phígugn quájtzn nhiềrdaqu thờfffhi gian. May màerua Tiểfvuiu Nhiễjerrm thứamghc tỉbwornh tôvmjyi kịyzvxp thờfffhi, đlkwifvuivmjyi biếnbzwt mìqultnh vẫqoivn córdaq ígugnch.”

“Ôwarrng an tâsrmbm, nhữuvqsng giốnjjjng hoa ởzcbzsrmby chắqultc chắqultn hữuvqsu ígugnch vớrhfwi nórdaq. Chẳdvyong phảwarri nórdaqpypcng gọmzkxi đlkwiiệlrffn vềrdaq rồuolai àerua? Nórdaq vừywrka nghe nórdaqi ôvmjyng trồuolang cảwarrpvgpfffhn hoa cho nórdaq, nórdaq mừywrkng lắqultm.” Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn cũpypcng cảwarrm thấfffhy tựrdaqeruao.

Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao nhìqultn Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn, ôvmjyng kézxsio bàerua đlkwiếnbzwn gầitrmn, nórdaqi giọmzkxng ôvmjyn hoàerua, “Bàeruaoxlh, bao năbvqtm qua tôvmjyi córdaq lỗthrhi vớrhfwi bàerua.”

Sốnjjjng mũpypci Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn cay cay, nhưpvgpng nụpypcpvgpfffhi củyzvxa bàerua hạoxlhnh phúqkefc vôvmjyfvuing, “Chỉbwor cầitrmn nhữuvqsng lờfffhi nàeruay củyzvxa ôvmjyng làeruavmjyi mãoxlhn nguyệlrffn lắqultm rồuolai. Ôwarrng khôvmjyng làeruam gìqultrdaq lỗthrhi vớrhfwi tôvmjyi, tôvmjyi biếnbzwt ơjtznn vìqultqultnh córdaq thểfvui trảwarri qua tuổcswwi giàeruafvuing ôvmjyng.”

Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao nghe xong cũpypcng xúqkefc đlkwivmjyng khôvmjyn nguôvmjyi.

Giórdaq thổcswwi phớrhfwt qua, hưpvgpơjtznng hoa lan toảwarr xung quanh.

Chồuolai hoa xanh nhạoxlht đlkwiájtznng yêthrhu dưpvgprhfwi châsrmbn hai ngưpvgpfffhi cũpypcng phe phẩsrmby theo làeruan giórdaq.

“Quốnjjjc Hàeruao, hoa nàeruay dùfvuing vàeruao giai đlkwioạoxlhn đlkwiiềrdaqu chếnbzwpvgprhfwc hoa nàeruao thìqult hợhfosp lýjtzn nhỉbwor?” Tâsrmbm trạoxlhng Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn tốnjjjt cựrdaqc kỳbchc, nọmzkxi giọmzkxng hớrhfwn hởzcbz.

“Cájtzni nàeruay àerua, phảwarri xem ýjtzn kiếnbzwn củyzvxa hai nhàerua diềrdaqu chếnbzwpvgpơjtznng bậuolac thầitrmy nhưpvgperuaerua Tiểfvuiu Nhiễjerrm chứamgh.” Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao cũpypcng vui đlkwiùfvuia, ngắqultm nghígugna chồuolai hoa, “Córdaq đlkwiiềrdaqu tôvmjyi thấfffhy hoa nàeruay rấfffht hợhfosp vớrhfwi bàerua.”

“Ơqmew? Tạoxlhi sao?”

Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao cưpvgpfffhi nhẹhcye nhàeruang, ôvmjym choàeruang bàerua, “Bàerua biếnbzwt khôvmjyng? Kỳbchc thựrdaqc tôvmjyi cũpypcng rấfffht thígugnch nưpvgprhfwc hoa ‘Đamghàeruao Tuýjtzn’ củyzvxa gia đlkwiìqultnh bàerua. Đamghórdaqerua mộvmjyt loạoxlhi nưpvgprhfwc hoa córdaq thểfvui khiếnbzwn phụpypc nữuvqs cuồuolang loạoxlhn, đlkwiàeruan ôvmjyng say đlkwiqultm. Chồuolai hoa nàeruay córdaq chúqkeft gìqult đlkwiórdaq giốnjjjng mùfvuii hưpvgpơjtznng củyzvxa Đamghàeruao Tuýjtzn.”

Nụpypcpvgpfffhi đlkwiang nởzcbz trêthrhn môvmjyi Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn đlkwivmjyt nhiêthrhn tắqultt ngúqkefm, bàerua bấfffht giájtznc rùfvuing mìqultnh.

“Bàerua sao vậuolay?”

“Àqsma, tôvmjyi khôvmjyng sao, tôvmjyi chỉbwor khôvmjyng ngờfffh ôvmjyng đlkwiang bắqultt đlkwiitrmu nghiêthrhn cứamghu nguyêthrhn liệlrffu củyzvxa Đamghàeruao Tuýjtzn.” Tôvmjy Áglxanh Vâsrmbn nórdaqi nhỏdfgx, bịyzvx đlkwioạoxlhn quájtzn khứamgh kinh khủyzvxng ảwarrnh hưpvgpzcbzng, quézxsit sạoxlhch niềrdaqm vui củyzvxa bàerua.

“Tôvmjyi thấfffhy Đamghàeruao Tuýjtzneruapvgprhfwc hoa thàeruanh côvmjyng nhấfffht từywrkpvgpa tớrhfwi nay, nhưpvgpng vôvmjy duyêthrhn vôvmjy cớrhfw biếnbzwn mấfffht, thậuolat làerua đlkwiájtznng tiếnbzwc.” Tiêthrhu Quốnjjjc Hàeruao cưpvgpfffhi cưpvgpfffhi, dứamght lờfffhi ôvmjyng liềrdaqn ngồuolai xổcswwm, cẩsrmbn thậuolan bórdaqn phâsrmbn cho chồuolai hoa.

vmjy Áglxanh Vâsrmbn lặjcvxng ngưpvgpfffhi. Áglxanh nắqultng rõthrheruang làeruafffhm ájtznp, nhưpvgpng chiếnbzwu trêthrhn ngưpvgpfffhi bàerua lạoxlhi băbvqtng giájtzn. Cảwarr ngưpvgpfffhi bàerua hoájtzn đlkwiájtzn, hơjtzni lạoxlhnh xộvmjyc thẳdvyong vàeruao tim.

rdaq lẽxhmb chỉbworeruaerua Hoàerua Tấfffhn Bằnjjjng đlkwiãoxlh chếnbzwt mớrhfwi hiểfvuiu rằnjjjng Đamghàeruao Tuýjtzn biếnbzwn mấfffht làerua mộvmjyt chuyệlrffn tốnjjjt…

***

vmjy Nhiễjerrm tỉbwornh giấfffhc, liềrdaqn cảwarrm thấfffhy đlkwiôvmjyi májtznqultnh ngưpvgpa ngứamgha, côvmjy mởzcbz mắqultt nhìqultn thìqult bắqultt gặjcvxp Lệlrff Minh Vũpypc đlkwiãoxlh thứamghc dậuolay trưpvgprhfwc, côvmjy nằnjjjm trong vòjcvxng tay anh, còjcvxn anh đlkwiang dịyzvxu dàeruang mơjtznn trớrhfwn gòjcvxjtznvmjy. Lệlrff Minh Vũpypc thấfffhy côvmjy mởzcbz to mắqultt, anh cưpvgpfffhi. “Em dậuolay rồuolai.”

vmjy ngẩsrmbn ngơjtzn giâsrmby lájtznt, sau đlkwiórdaq bậuolat mộvmjyt tiếnbzwng hoảwarrng sợhfos, toan đlkwiamghng dậuolay nhưpvgpng phájtznt hiệlrffn cơjtzn thểfvuiqultnh trầitrmn trụpypci, dưpvgprhfwi thảwarrm tràeruai sàeruan rơjtzni lảwarr tảwarr quầitrmn, ájtzno sơjtzn mi củyzvxa anh, quầitrmn lórdaqt củyzvxa hai ngưpvgpfffhi, ájtzno ngựrdaqc, vájtzny củyzvxa côvmjy

vmjy Nhiễjerrm lạoxlhi đlkwiưpvgpa mắqultt nhìqultn anh, côvmjy thấfffhy nắqultng sớrhfwm chiếnbzwu vàeruao nửrviha mìqultnh trầitrmn kiêthrhu ngạoxlho củyzvxa anh, anh lưpvgpfffhi biếnbzwng nằnjjjm đlkwiórdaq ngắqultm nghígugna, mỉbworm cưpvgpfffhi vớrhfwi côvmjy.

vmjy Nhiễjerrm khôvmjyng khỏdfgxi buồuolan phiềrdaqn. Ôwarrng trờfffhi ơjtzni, họmzkx lạoxlhi làeruam gìqult nữuvqsa rồuolai?

Mộvmjyt màeruan nórdaqng bỏdfgxng dữuvqs dộvmjyi tốnjjji qua dấfffhy lêthrhn trong đlkwiitrmu côvmjy. Tôvmjy Nhiễjerrm chôvmjyn vùfvuii đlkwiitrmu vàeruao gốnjjji, côvmjy đlkwithrhn rồuolai phảwarri khôvmjyng? Rõthrheruang muốnjjjn vạoxlhch rõthrh giớrhfwi hạoxlhn, nhưpvgpng vạoxlhch thếnbzweruao lạoxlhi vạoxlhch đlkwiếnbzwn trêthrhn giưpvgpfffhng?

Lệlrff Minh Vũpypc lạoxlhi sấfffhn tớrhfwi ôvmjym côvmjy từywrk đlkwinjjjng sau, khuôvmjyn mặjcvxt đlkwiiểfvuin trai vùfvuii vàeruao tórdaqc côvmjy, bàeruan tay khôvmjyng an phậuolan lẻmzkxn tớrhfwi giữuvqsa hai đlkwiùfvuii côvmjy, nórdaqi giọmzkxng nỉbwor non, “Tốnjjji qua anh córdaqeruam em đlkwiau khôvmjyng?”

“Anh đlkwiywrkng nórdaqi nữuvqsa…” Giọmzkxng Tôvmjy Nhiễjerrm ngàeruan ngạoxlht, khôvmjyng cầitrmn xem côvmjypypcng biếnbzwt gòjcvxjtznqultnh đlkwidfgxrvihng. tốnjjji qua anh khôvmjyng làeruam côvmjy đlkwiau, nhưpvgpng anh dịyzvxu dàeruang đlkwiếnbzwn đlkwiájtznng sợhfos. Anh lấfffhp đlkwiitrmy côvmjy, làeruam côvmjy bay bổcswwng say lịyzvxm từywrkng cơjtznn khoájtzni cảwarrm. Anh làerua mộvmjyt cao thủyzvx, côvmjy buộvmjyc phảwarri thừywrka nhậuolan đlkwiiềrdaqu nàeruay.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.