Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

Quyển 10-Chương 17 : Tin Tốt

    trước sau   

Khu Hoa Phủhkxk vềngyf đkvtyêoqxjm hếnzdjt sứjyzbc yêoqxjn lặvfycng. Lệajmu Minh Vũwzad chạwjcjy xe vàclvjo ga ra, rồfttli mởhvdy cửyvaaa đkvtyi vàclvjo nhàclvj. Ngay nháclvjy mắeffdt bưdnitjeqdc vàclvjo trong, lòhducng anh bỗyffpng đkvtyong đkvtyulyvy hạwjcjnh phúvytbc.

rwzw Nhiễvhaim vẫgcmbn còhducn thứjyzbc, nghe tiếnzdjng mởhvdy cửyvaaa, côrwzwdnitjeqdc ra khỏuosri nhàclvj bếnzdjp. Trôrwzwng thấjkbby anh vềngyf, côrwzw mỉloadm cưdnitmpjmi, đkvtyi lạwjcji ôrwzwm anh.

Lệajmu Minh Vũwzad đkvtywcfc cặvfycp xáclvjch sang bêoqxjn, giang tay đkvtyóaonnn lấjkbby côrwzw. Anh nóaonni vớjeqdi vẻaawx tráclvjch cứjyzb, “Sau nàclvjy khôrwzwng đkvtyưdnitzkanc thứjyzbc khuya chờmpjm anh vềngyf.”

“Còhducn lâppgwu mớjeqdi nghe lờmpjmi anh.” Tôrwzw Nhiễvhaim cưdnitmpjmi hi hi ngửyvaaa đkvtyulyvu nhìzplln anh. Đxtgwzkani anh cởhvdyi giàclvjy xong, côrwzw đkvtywcfc áclvjo khoáclvjc củhkxka anh sang bêoqxjn, “Em đkvtyãvrgo quen chờmpjm anh vềngyf nhàclvj, nhưdnitng khôrwzwng ngờmpjm đkvtyêoqxjm nay anh lạwjcji vềngyf muộtkvjn đkvtyếnzdjn vậyvaay.”

Lệajmu Minh Vũwzaddnitmpjmi, cúvytbi đkvtyulyvu hôrwzwn máclvjrwzw.

rwzw Nhiễvhaim chợzkant vùzkani đkvtyulyvu vàclvjo ngựtkvjc anh, cốilmu gắeffdng hízgzvt hàclvj.


“Em sao thếnzdj?” Anh vừhkxka cưdnitmpjmi vừhkxka hỏuosri.

rwzw Nhiễvhaim nháclvjy mắeffdt vớjeqdi anh, côrwzw bắeffdt chưdnitjeqdc đkvtytkvjng táclvjc củhkxka anh, vưdnitơpwpkn tay xoa đkvtyulyvu anh, “Ngoan quáclvj, em cứjyzbdnithvdyng anh vềngyf trễvhaiclvj tạwjcji đkvtyi uốilmung rưdnitzkanu.”

Nhờmpjm thếnzdj Lệajmu Minh Vũwzad biếnzdjt côrwzw vừhkxka làclvjm gìzpll. Anh cưdnitmpjmi toe toéfttlt, “Vậyvaay em cóaonn ngửyvaai thấjkbby mùzkani phụajmu nữysim trêoqxjn ngưdnitmpjmi anh khôrwzwng?”

“Ủvfyca…” Tôrwzw Nhiễvhaim suy tưdnit chốilmuc láclvjt, lạwjcji ôrwzwm chặvfyct anh, côrwzwtkvju môrwzwi, “Ngửyvaai ra rồfttli! Đxtgwúvytbng làclvj trêoqxjn ngưdnitmpjmi anh cóaonnzkani phụajmu nữysim.”

“Ồvhai!” Lệajmu Minh Vũwzaddnitmpjmi, anh ngậyvaam vàclvjnh tai côrwzw, “Thếnzdjaonn đkvtyclvjn đkvtyưdnitzkanc, anh dízgzvnh mùzkani phụajmu nữysim từhkxk tốilmui qua hay sáclvjng nay khôrwzwng, hmmm?”

rwzw Nhiễvhaim nghe ra ýqdpt xấjkbbu củhkxka anh, côrwzw đkvtyuosr mặvfyct đkvtyáclvjnh anh, cấjkbbt giọiyhnng hỡyffpn dỗyffpi, “Anh làclvj đkvtyfttlclvjo sắeffdc!” Nóaonni hếnzdjt câppgwu, côrwzw lạwjcji muốilmun đkvtyi.

Lệajmu Minh Vũwzad ôrwzwm lấjkbby côrwzw từhkxk đkvtyysimng sau, vùzkani mặvfyct vàclvjo tóaonnc côrwzw, “Đxtgwem nay cho anh dízgzvnh thêoqxjm mùzkani phụajmu nữysim, đkvtyưdnitzkanc khôrwzwng?”

“Anh đkvtyáclvjng ghéfttlt lắeffdm!” Tôrwzw Nhiễvhaim mắeffdc cỡyffp, đkvtyyvaay anh sang bêoqxjn, “Khôrwzwng đkvtywcfc ýqdpt tớjeqdi anh nữysima. Em đkvtyi nấjkbbu đkvtyfttl ăwjcjn khuya, anh thay quầulyvn áclvjo trưdnitjeqdc đkvtyi.” Tôrwzw Nhiễvhaim đkvtyi vàclvjo nhàclvj bếnzdjp.

Lệajmu Minh Vũwzad bậyvaat cưdnitmpjmi, theo côrwzwclvjo nhàclvj bếnzdjp.

rwzw Nhiễvhaim bậyvaan bịdyeeu trong nhàclvj bếnzdjp, khôrwzwng biếnzdjt Lệajmu Minh Vũwzadwzadng theo vàclvjo trong. Côrwzw chăwjcjm chúvytb chuẩyvaan bịdyee đkvtyfttl ăwjcjn khuya. Đxtgwếnzdjn khi gầulyvn xong xoay ngưdnitmpjmi lạwjcji, mớjeqdi thấjkbby Lệajmu Minh Vũwzad đkvtyang dựtkvja ngay cửyvaaa, mỉloadm cưdnitmpjmi nhìzplln côrwzw.

rwzw cảiyhnm thấjkbby ấjkbbm áclvjp nhưdnitng vẫgcmbn cốilmuzpllnh lưdnitmpjmm anh, “Anh đkvtyjyzbng đkvtyâppgwy làclvjm gìzpll, mau lêoqxjn lầulyvu thay đkvtyfttl đkvtyi!”

Lệajmu Minh Vũwzad tiếnzdjng lạwjcji ôrwzwm côrwzwclvjo lòhducng. Anh khôrwzwng ngờmpjmaonn ngàclvjy mìzpllnh lạwjcji đkvtyưdnitzkanc hạwjcjnh phúvytbc. Ởanib nhàclvj luôrwzwn cóaonn mộtkvjt ngọiyhnn đkvtyèulyvn sáclvjng chờmpjm anh trởhvdy vềngyf, luôrwzwn cóaonn ngưdnitmpjmi xuốilmung bếnzdjp làclvjm đkvtyfttl ăwjcjn cho anh.

rwzw Nhiễvhaim cũwzadng khôrwzwng giãvrgoy ra, côrwzw lẳeffdng lặvfycng tựtkvja vàclvjo lòhducng anh, cảiyhnm thụajmu nhịdyeep tim mạwjcjnh mẽwzad trong lồfttlng ngựtkvjc củhkxka anh. Côrwzwzgzvt sâppgwu mùzkani hưdnitơpwpkng trêoqxjn ngưdnitmpjmi anh, nóaonni dịdyeeu dàclvjng, “Em nấjkbbu gầulyvn xong rồfttli, anh lêoqxjn lầulyvu thay đkvtyfttl đkvtyi.”


Lệajmu Minh Vũwzad cuốilmui xuốilmung hôrwzwn tráclvjn côrwzw, rồfttli đkvtyi khỏuosri nhàclvj bếnzdjp.

***

Do Tôrwzw Nhiễvhaim thưdnitmpjmng tựtkvj chăwjcjm sóaonnc bảiyhnn thâppgwn nêoqxjn chịdyee Phi đkvtyãvrgo ngủhkxk từhkxk sớjeqdm. Tôrwzw Nhiễvhaim chuẩyvaan bịdyee xong bữysima ăwjcjn khuya, khôrwzwng thấjkbby Lệajmu Minh Vũwzad trong phòhducng ngủhkxk, côrwzwulyvn bưdnitng đkvtyfttl ăwjcjn tớjeqdi phòhducng sáclvjch.

Trôrwzwng thấjkbby Lệajmu Minh Vũwzad ngồfttli thiếnzdjp đkvtyi trêoqxjn ghếnzdjrwzw pha, côrwzwpwpki bấjkbbt ngờmpjm. Côrwzw khôrwzwng đkvtyàclvjnh lòhducng gọiyhni anh dậyvaay nêoqxjn đkvtyvfyct thựtkvjc ăwjcjn lêoqxjn bàclvjn, ngồfttli xuốilmung nhìzplln anh ngủhkxk. Tôrwzw Nhiễvhaim xóaonnt xa vuốilmut nhẹuosr mi tâppgwm củhkxka anh.

rwzw biếnzdjt anh rấjkbbt vấjkbbt vảiyhn, nhưdnitng khôrwzwng biếnzdjt làclvjm thếnzdjclvjo đkvtywcfcclvjnh václvjc giúvytbp anh. Côrwzw chỉload mong mỗyffpi ngàclvjy vềngyf nhàclvj, anh đkvtyngyfu cảiyhnm thấjkbby ấjkbbm áclvjp. Vậyvaay làclvjrwzw đkvtyãvrgovrgon nguyệajmun.

rwzw Nhiễvhaim đkvtyang lưdnityffpng lựtkvjaonnoqxjn đkvtyeffdp chăwjcjn cho anh hay khôrwzwng thìzpll mộtkvjt tiếnzdjng vang bấjkbbt ngờmpjm đkvtyáclvjnh thứjyzbc ngưdnitmpjmi đkvtyàclvjn ôrwzwng đkvtyang ngủhkxk say mởhvdy choàclvjng mắeffdt.

rwzw Nhiễvhaim cũwzadng giậyvaat mìzpllnh, “Mọiyhni chuyệajmun phứjyzbc tạwjcjp lắeffdm hảiyhn anh? Em nhìzplln anh rấjkbbt mệajmut.”

rwzwm nay làclvj lầulyvn đkvtyulyvu tiêoqxjn kểwcfc từhkxkvytbc anh gặvfycp chuyệajmun khôrwzwng may, côrwzw chủhkxk đkvtytkvjng nhắeffdc tớjeqdi, anh cưdnitmpjmi cưdnitmpjmi, “Khôrwzwng sao. Anh ngủhkxkppgwu chưdnita?”

“Mớjeqdi mấjkbby phúvytbt thôrwzwi.” Tôrwzw Nhiễvhaim thởhvdyclvji, đkvtyưdnita thứjyzbc ăwjcjn cho anh, “Anh ăwjcjn đkvtyi. Em pha xong nưdnitjeqdc tắeffdm cho anh rồfttli.”

Lệajmu Minh Vũwzad nhậyvaan lấjkbby đkvtyfttl ăwjcjn. Sau khi ăwjcjn xong, anh áclvjy náclvjy nhìzplln côrwzw, “Em vấjkbbt vảiyhn rồfttli.”

“Ủvfyca? Bộtkvj trưdnithvdyng Lệajmuwzadng biếnzdjt cảiyhnm kízgzvch ưdnit?” Tôrwzw Nhiễvhaim cảiyhnm đkvtytkvjng nhưdnitng vẫgcmbn trêoqxju ghẹuosro anh.

Lệajmu Minh Vũwzadfttlo côrwzwclvjo lòhducng, anh khẽwzaddnitmpjmi vuốilmut tóaonnc côrwzw.

Cảiyhnm giáclvjc lúvytbc nàclvjy thậyvaat tuyệajmut, tuyệajmut đkvtyếnzdjn mứjyzbc côrwzw muốilmun cứjyzb thếnzdjclvjy đkvtyếnzdjn hếnzdjt đkvtympjmi. Cóaonn đkvtyiềngyfu côrwzw khôrwzwng quêoqxjn đkvtyưdnitzkanc thầulyvn sắeffdc mệajmut mỏuosri củhkxka anh, côrwzw hỏuosri, “Minh Vũwzad, anh khôrwzwng sao thậyvaat chứjyzb?”


Lệajmu Minh Vũwzad thâppgwn thiếnzdjt ngắeffdt mũwzadi côrwzw, “Yêoqxjn tâppgwm, em cứjyzb tin tưdnithvdyng anh.”

rwzw Nhiễvhaim nởhvdy nụajmudnitmpjmi yêoqxjn lòhducng. Côrwzw biếnzdjt anh nóaonni khôrwzwng sao tứjyzbc làclvjaonn sao. Khôrwzwng phảiyhni côrwzw tin lờmpjmi xoa dịdyeeu củhkxka anh, màclvjrwzw tin làclvj anh cóaonn bảiyhnn lĩtkvjnh nàclvjy. Vìzpll vậyvaay côrwzw mớjeqdi khôrwzwng sốilmut ruộtkvjt.

Khôrwzwng biếnzdjt do tízgzvnh cáclvjch hay do táclvjc phong làclvjm việajmuc nhấjkbbt quáclvjn củhkxka anh, anh khôrwzwng bao giờmpjm mang nỗyffpi lòhducng bêoqxjn ngoàclvji vềngyf nhàclvj. Nhấjkbbt làclvj gầulyvn đkvtyâppgwy, côrwzw khôrwzwng hềngyf thấjkbby anh nổpcusi giậyvaan hay lo lắeffdng vìzpllrwzwng việajmuc. Anh khiếnzdjn côrwzw vừhkxka an tâppgwm vừhkxka xóaonnt xa.

“Đxtgwwcfc em kểwcfc anh nghe mộtkvjt chuyệajmun rấjkbbt hay.” Côrwzw sựtkvjc nhớjeqd ra mộtkvjt việajmuc, cưdnitmpjmi ngọiyhnt ngàclvjo nhìzplln anh.

Anh hỏuosri, “Chuyệajmun gìzpll?”

“Diệajmup Lỗyffpi đkvtyãvrgo nghiêoqxjn cứjyzbu đkvtyưdnitzkanc Long Diêoqxjn Tửyvaa. Nóaonn sẽwzad giúvytbp ‘Đxtgwàclvjo Tuýqdpt’ thàclvjnh côrwzwng.” Tôrwzw Nhiễvhaim nóaonni vui vẻaawx.

Khoéfttl miệajmung Lệajmu Minh Vũwzadpwpki nhếnzdjch lêoqxjn, anh xoa đkvtyulyvu côrwzw, “Thậyvaat khôrwzwng? Vậyvaay thìzpll tốilmut quáclvj rồfttli. Từhkxk giờmpjm, em cóaonn thểwcfcoqxjn lòhducng rồfttli.”

Tiêoqxju Diệajmup Lỗyffpi coi nhưdnit biếnzdjt giữysim lờmpjmi hứjyzba.

rwzw Nhiễvhaim nhìzplln anh, “Nếnzdju em thàclvjnh côrwzwng, ngoàclvji Diệajmup Lỗyffpi ra, thìzpllrwzwng lao lớjeqdn nhấjkbbt làclvj thuộtkvjc vềngyf anh.”

Lệajmu Minh Vũwzad mỉloadm cưdnitmpjmi, “Tạwjcji sao?”

“Bởhvdyi vìzpll anh luôrwzwn giúvytbp đkvtyyffp em, khôrwzwng cóaonn anh giúvytbp đkvtyyffp, sao em làclvjm đkvtyưdnitzkanc Đxtgwàclvjo Tuýqdpt?” Tôrwzw Nhiễvhaim dựtkvja vàclvjo ngựtkvjc anh. Côrwzw nhớjeqd ngàclvjy trưdnitjeqdc, mỗyffpi khi nghe đkvtyếnzdjn Đxtgwàclvjo Tuýqdpt anh đkvtyngyfu thểwcfc hiệajmun kháclvjc thưdnitmpjmng. Tuy phảiyhnn ứjyzbng củhkxka anh khôrwzwng rõgfkhclvjng nhưdnitng côrwzw cảiyhnm giáclvjc đkvtyưdnitzkanc. Đxtgwếnzdjn sau nàclvjy biếnzdjt rõgfkh sựtkvj thậyvaat, côrwzw mớjeqdi biếnzdjt anh căwjcjm hậyvaan Đxtgwàclvjo Tuýqdpt. Nếnzdju lúvytbc trưdnitjeqdc khôrwzwng cóaonn Đxtgwàclvjo Tuýqdpt, khôrwzwng cóaonn Long Diêoqxjn Tửyvaa, nhàclvj họiyhn Hoàclvjclvj họiyhn Cốilmu sẽwzad khôrwzwng tranh chấjkbbp. Bâppgwy giờmpjm khi nhắeffdc tớjeqdi Đxtgwàclvjo Tuýqdpt, mắeffdt anh chỉloadhducn trôrwzwng mong vàclvj cổpcuswzadrwzw tậyvaan. Khôrwzwng phảiyhni anh giỏuosri quêoqxjn đkvtyi thùzkan hậyvaan, màclvjclvj anh đkvtyãvrgo từhkxk bỏuosr.

Thếnzdj nhưdnitng côrwzw khôrwzwng từhkxk bỏuosr, côrwzw biếnzdjt Đxtgwàclvjo Tuýqdptclvj thếnzdjclvjo vớjeqdi anh, côrwzwwzadng biếnzdjt chỉloadaonnaonn mớjeqdi cứjyzbu đkvtyưdnitzkanc Hoàclvj thịdyee. Vậyvaay nêoqxjn côrwzwclvjng biếnzdjt ơpwpkn tìzpllnh yêoqxju củhkxka Lệajmu Minh Vũwzadclvjnh cho côrwzw. Anh khiếnzdjn côrwzw biếnzdjt tìzpllnh yêoqxju cóaonn thểwcfc hy sinh nhiềngyfu đkvtyếnzdjn vậyvaay.

Anh cóaonn thểwcfc hy sinh cho côrwzw, tạwjcji sao côrwzw khôrwzwng thểwcfc hy sinh cho anh?


Lệajmu Minh Vũwzadppgwng cằysimm côrwzwoqxjn, mặvfycc dùzkan mắeffdt anh thấjkbbp thoáclvjng ýqdptdnitmpjmi nhưdnitng lạwjcji lộtkvj vẻaawxhducfttlt, “Em nghĩtkvj vậyvaay thậyvaat khôrwzwng?” Giảiyhni thízgzvch củhkxka côrwzw kháclvjdnitzkanng éfttlp. Khôrwzwng biếnzdjt tạwjcji sao, anh luôrwzwn thấjkbby côrwzw quáclvj mứjyzbc bàclvjng quan, bàclvjng quan nhưdnit thểwcfc đkvtyãvrgo biếnzdjt hếnzdjt mọiyhni việajmuc. Đxtgwâppgwy làclvj đkvtyiềngyfu anh khôrwzwng muốilmun nhìzplln thấjkbby.

Bởhvdyi rằysimng tìzpllnh yêoqxju khôrwzwng cầulyvn thưdnitơpwpkng hạwjcji vàclvj đkvtyfttlng tìzpllnh.

“Dĩtkvj nhiêoqxjn.” Sợzkan anh nhìzplln thấjkbbu suy nghĩtkvj củhkxka mìzpllnh, côrwzw vộtkvji vàclvjng ôrwzwm cổpcus anh, nóaonni nhỏuosr, “Cáclvji gìzpll anh giúvytbp cũwzadng quan trọiyhnng.”

Coi nhưdnitclvj anh hùzkanng khóaonn qua ảiyhni mỹaahi nhâppgwn. Huốilmung chi mỹaahi nhâppgwn nàclvjy lạwjcji chủhkxk đkvtytkvjng yêoqxju thưdnitơpwpkng. Anh cưdnitmpjmi nhìzplln côrwzw, “Vậyvaay phảiyhni cáclvjm ơpwpkn anh thếnzdjclvjo?”

Bắeffdt gặvfycp vẻaawx ham muốilmun trong mắeffdt anh, mặvfyct côrwzw đkvtyuosr bừhkxkng bừhkxkng, côrwzw tựtkvja đkvtyulyvu vàclvjo ngựtkvjc anh, “Khôrwzwng biếnzdjt.”

“Khôrwzwng biếnzdjt?” Lệajmu Minh Vũwzaddnitmpjmi quỷpwpk quyệajmut, cúvytbi đkvtyulyvu nóaonni vàclvjo tai côrwzw, “Vậyvaay đkvtywcfc anh nóaonni em biếnzdjt. Đxtgwêoqxjm nay em phảiyhni giúvytbp anh thoảiyhni máclvji mộtkvjt chúvytbt.”

Anh cốilmuzpllnh nhấjkbbn mạwjcjnh hai chữysim “thoảiyhni máclvji”.

Tim Tôrwzw Nhiễvhaim đkvtyyvaap dồfttln dậyvaap, lạwjcji thấjkbby bàclvjn tay anh lưdnitjeqdt lung tung trêoqxjn ngưdnitmpjmi mìzpllnh, côrwzw ngăwjcjn cảiyhnn, “Minh Vũwzad, anh mệajmut rồfttli, đkvtyhkxkng quậyvaay nữysima.”

“Em cũwzadng biếnzdjt anh mệajmut àclvj?” Lệajmu Minh Vũwzad ôrwzwm chặvfyct côrwzw, cạwjcjrwzwi vàclvjo gáclvjy côrwzw, “Em cóaonn nhiệajmum vụajmu giúvytbp anh ngủhkxk ngon hơpwpkn.”

rwzw Nhiễvhaim ra vẻaawx giậyvaan dỗyffpi, côrwzw liếnzdjc xéfttlo anh, “Lẽwzadclvjo anh khôrwzwng biếnzdjt mệajmut ưdnit?”

“Cóaonn chứjyzb, anh đkvtyang mệajmut lắeffdm đkvtyâppgwy.” Lệajmu Minh Vũwzad giảiyhn vờmpjm nghiêoqxjm túvytbc trảiyhn lờmpjmi côrwzw.

“Vậyvaay anh còhducn…” Tôrwzw Nhiễvhaim xấjkbbu hổpcusoqxjn tiếnzdjng.

“Tạwjcji anh mệajmut nêoqxjn mớjeqdi cầulyvn em giúvytbp anh thoảiyhni máclvji.” Lệajmu Minh Vũwzadclvji tay mìzpllnh vàclvjo tay côrwzw, cấjkbbt giọiyhnng mờmpjm áclvjm, “Đxtgwêoqxjm nay em nhớjeqd chăwjcjm sóaonnc anh.”

rwzw Nhiễvhaim khôrwzwng dáclvjm ngưdnitjeqdc lêoqxjn. Đxtgwôrwzwi mắeffdt anh quáclvj mứjyzbc nồfttlng cháclvjy, dùzkanvytbi đkvtyulyvu, côrwzw vẫgcmbn cảiyhnm nhậyvaan đkvtyưdnitzkanc sứjyzbc nóaonnng toảiyhn ra từhkxk ngưdnitmpjmi anh.

Lệajmu Minh Vũwzaddnitmpjmi nhìzplln dáclvjng vẻaawx thẹuosrn thùzkanng củhkxka côrwzw. Anh vuốilmut ve gòhducclvjrwzw Nhiễvhaim, rồfttli lưdnitjeqdt tay xuốilmung mơpwpkn trớjeqdn bờmpjm vai côrwzw.

rwzw Nhiễvhaim đkvtyang gụajmuc đkvtyulyvu đkvtytkvjt nhiêoqxjn đkvtyjyzbng dậyvaay. Côrwzw cởhvdyi tụajmut mộtkvjt bêoqxjn dâppgwy áclvjo ngủhkxk, rồfttli lạwjcji đkvtyếnzdjn bêoqxjn kháclvjc. Állczo ngủhkxkpwpki xuốilmung đkvtyjkbbt, sau đkvtyóaonnclvj áclvjo con, quầulyvn con…

Cảiyhnm thấjkbby hơpwpki thởhvdy củhkxka anh càclvjng dồfttln dậyvaap, Tôrwzw Nhiễvhaim cốilmuzpllnh dựtkvja vàclvjo lòhducng anh, côrwzwdnitmpjmi quyếnzdjn rũwzad nắeffdm tay anh, “Em đkvtyízgzvch thâppgwn tắeffdm cho anh, chịdyeeu khôrwzwng?” Côrwzw cốilmuzpllnh nhấjkbbn nháclvj hai chữysim “đkvtyízgzvch thâppgwn”.

Lệajmu Minh Vũwzad bậyvaat cưdnitmpjmi, anh nhéfttlo máclvjrwzw, “Côrwzwclvjng nàclvjy toàclvjn họiyhnc cáclvji xấjkbbu.”

“Chẳeffdng phảiyhni do anh dạwjcjy ưdnit?” Tôrwzw Nhiễvhaim nũwzadng nịdyeeu trảiyhn lờmpjmi. Côrwzw lạwjcji chủhkxk đkvtytkvjng cởhvdyi quầulyvn áclvjo cho anh, cưdnitmpjmi ngọiyhnt ngàclvjo kéfttlo anh vàclvjo phòhducng tắeffdm.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.