Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 306 : Tôi là người mù mà, tha cho tôi đi (8)

    trước sau   
Edit: Ưpfvk Ưpfvk

uanodkhhng phấalfun thay quầkrron álhtao rồevqyi đkrroeo ba lôuano ra ngoàevqyi, đkrroevqyng thờplppi phòbrhfng đkrroalfui diệixtsn cũcyhbng mởyjkb cửtzqoa.

ldnmi thếrhtmevqyo thìrhtm Thẩixtsm Ngưdkhhcyhbng phảtilyi cảtilym ơbrhfn Đgkkgưdkhhplppng Tầkrron, buổyavyi sálhtang lạjzoii cóldnm duyêfhpen gặtesnp nhau, côuano đkrroi tớfpxei cưdkhhplppi nóldnmi cảtilym ơbrhfn, "Cảtilym ơbrhfn anh nhérhtm."

Tốalfui hôuanom qua Đgkkgưdkhhplppng Tầkrron khôuanong ngủwruc cảtily đkrroêfhpem đkrrogsbd canh chừfhpeng phòbrhfng đkrroalfui diệixtsn, chờplpp sắzsojc trờplppi ngoàevqyi cửtzqoa sổyavy thay đkrroyavyi hắzsojn mớfpxei phálhtat hiệixtsn ra mìrhtmnh đkrroãfpxeevqym chuyệixtsn ngu ngốalfuc gìrhtmfhpen bâvogsy giờplpp khuôuanon mặtesnt trởyjkbfhpen âvogsm trầkrrom khôuanong muốalfun nóldnmi chuyệixtsn vớfpxei côuanolhtai trưdkhhfpxec mắzsojt.

Hắzsojn bưdkhhfpxec vềvogs phígpvya cầkrrou thang, Thẩixtsm Ngưdkhh vộbhqji bưdkhhfpxec theo, "Tôuanoi mờplppi anh ăfpdbn sálhtang đkrroưdkhhrhtmc khôuanong?"

"Khôuanong ăfpdbn!"


"Tôuanoi thậpwrbt sựnslb chỉmgdg muốalfun cảtilym ơbrhfn anh thôuanoi, mấalfuy hôuanom trưdkhhfpxec ngàevqyy nàevqyo tôuanoi cũcyhbng cảtilym thấalfuy khôuanong yêfhpen lòbrhfng, nhưdkhhng màevqy đkrroêfhpem qua nghĩalfu tớfpxei chuyệixtsn anh sẽalfu chúlhta ýlycz thìrhtmuanoi khôuanong còbrhfn sợrhtm nữgltoa."

"Ồzyoun àevqyo!" Khuôuanon mặtesnt Đgkkgưdkhhplppng Tầkrron cũcyhbng khôuanong còbrhfn âvogsm trầkrrom nhưdkhhlhtac nãfpxey nữgltoa, hắzsojn đkrrojzoip dérhtmp lêfhpe đkrroi xuốalfung cầkrrou thang, ngóldnmn tay lấalfuy mộbhqjt đkrroiếrhtmu thuốalfuc từfhpe trong túlhtai quầkrron ra ngậpwrbm bêfhpen miệixtsng nhưdkhhng lạjzoii khôuanong bậpwrbt lửtzqoa.

Thẩixtsm Ngưdkhh nghe ngữglto khígpvy củwruca hắzsojn dịevqyu hơbrhfn, côuano khôuanong nóldnmi gìrhtm nữgltoa màevqy chỉmgdg im lặtesnng đkrroi theo sai.

Đgkkgi vàevqyo cửtzqoa hàevqyng quen, Thẩixtsm Ngưdkhh mua mấalfuy cálhtai bálhtanh bao vàevqy mộbhqjt cốalfuc sữgltoa bòbrhf, nghe ngưdkhhplppi đkrroàevqyn ôuanong bêfhpen cạjzoinh gọmgyni mưdkhhplppi mấalfuy cálhtai bálhtanh bao vàevqy sữgltoa đkrropwrbu nàevqynh.

Đgkkgưdkhhplppng Tầkrron vừfhpea quay đkrrokrrou đkrroãfpxe thấalfuy côuano đkrroang nhìrhtmn mìrhtmnh chằzsojm chằzsojm, hắzsojn hơbrhfi nhưdkhhfpxeng màevqyy hỏyqapi, "Sao vậpwrby? Đgkkgau lòbrhfng àevqy?"

Thẩixtsm Ngưdkhh vộbhqji vàevqyng lắzsojc đkrrokrrou, nhưdkhhng sựnslb kinh ngạjzoic trêfhpen mặtesnt lạjzoii khôuanong giấalfuu đkrroưdkhhrhtmc, "Khôuanong phảtilyi, tôuanoi chỉmgdgvogsm mộbhqj anh cóldnm thểgsbd ăfpdbn đkrroưdkhhrhtmc nhiềvogsu bálhtanh bao nhưdkhh vậpwrby, tôuanoi ăfpdbn rấalfut ígpvyt, hai cálhtai đkrroãfpxe thấalfuy no rồevqyi."

Khôuanong sai, Thẩixtsm Ngưdkhh đkrroau lòbrhfng, mỗewgii cálhtai bálhtanh bao mộbhqjt đkrroevqyng, mưdkhhplppi cálhtai bálhtanh bao vàevqy mộbhqjt cốalfuc sữgltoa đkrropwrbu nàevqynh đkrroãfpxeevqydkhhplppi mấalfuy đkrroevqyng rồevqyi, côuano nghĩalfu tớfpxei tấalfum thẻiwoz ngâvogsn hàevqyng còbrhfn 500 đkrroevqyng củwruca mìrhtmnh, còbrhfn muốalfun sốalfung tớfpxei thálhtang sau nữgltoa.

Gia đkrroìrhtmnh nguyêfhpen thâvogsn khôuanong kérhtmm, chỉmgdgevqy nguyêfhpen thâvogsn khôuanong thígpvych xin tiềvogsn củwruca bốalfu mẹewgi, tớfpxei cálhtai trưdkhhplppng tiểgsbdu họmgync tàevqyn tậpwrbt nàevqyy thìrhtmuanoldnm thểgsbd kiếrhtmm đkrroưdkhhrhtmc bao nhiêfhpeu tiềvogsn cơbrhf chứjzoi.

Đgkkgưdkhhplppng Tầkrron khôuanong nóldnmi gìrhtm, hắzsojn cầkrrom lấalfuy túlhtai bálhtanh bao vàevqy sữgltoa đkrropwrbu nàevqynh rồevqyi đkrroi thanh toálhtan trong sựnslb ngâvogsy ngưdkhhplppi củwruca Thẩixtsm Ngưdkhh

lhtac côuano lấalfuy lạjzoii tinh thầkrron thìrhtm ngưdkhhplppi nọmgyn đkrroãfpxe đkrroi rồevqyi.

"Nàevqyy anh......" Côuano gọmgyni mộbhqjt tiếrhtmng.

Đgkkgưdkhhplppng Tầkrron khôuanong dừfhpeng lạjzoii màevqy chỉmgdgldnmi, "Đgkkgfhpeng tiếrhtmp tụfobyc quấalfun lấalfuy tôuanoi."

Thẩixtsm Ngưdkhh than mộbhqjt tiếrhtmng, ngưdkhhplppi đkrroàevqyn ôuanong nàevqyy ngoạjzoii trừfhpegpvynh tìrhtmnh thìrhtm nhữgltong thứjzoi khálhtac đkrrovogsu tốalfut.


Tốalfui hôuanom qua khôuanong chếrhtmt, Thẩixtsm Ngưdkhh chỉmgdgldnm thểgsbd nghĩalfu tớfpxei hai khảtilyfpdbng.

Thứjzoi nhấalfut, Giang Thanh chígpvynh làevqylhtat nhâvogsn cuồevqyng, bởyjkbi vìrhtmuano theo dõnslbi, cứjzoiu hắzsojn nêfhpen hắzsojn mềvogsm lòbrhfng khôuanong giếrhtmt côuano.

Thứjzoi hai, côuano nhờplpp Đgkkgưdkhhplppng Tầkrron chúlhta ýlyczevqym sálhtat nhâvogsn cuồevqyng tớfpxei nhưdkhhng khôuanong làevqym đkrroưdkhhrhtmc gìrhtm, hoặtesnc làevqy Đgkkgưdkhhplppng Tầkrron làevqylhtat nhâvogsn cuồevqyng, vìrhtmuano nhờplppfhpen khôuanong thểgsbd giếrhtmt côuano.

Cảtily hai khảtilyfpdbng đkrrovogsu cựnslbc kỳldnmdkhhrhtmng érhtmp.

brhfn cóldnm mộbhqjt đkrroiềvogsu quan trọmgynng nhấalfut màevqyuano vẫtuzsn khôuanong thểgsbd hiểgsbdu đkrroưdkhhrhtmc

rhtm sao sálhtat nhâvogsn cuồevqyng lạjzoii giếrhtmt côuano? Đgkkgbhqjng cơbrhf giếrhtmt ngưdkhhplppi củwruca hắzsojn làevqyrhtm?

Cho dùwqxr hắzsojn biếrhtmn thálhtai đkrroếrhtmn mứjzoic nàevqyo thìrhtm chắzsojc chắzsojn cũcyhbng sẽalfuldnm đkrrobhqjng cơbrhf giếrhtmt ngưdkhhplppi chứjzoi, vígpvy dụfoby nhưdkhh ngàevqyy 30 thálhtang 6 nguyêfhpen thâvogsn bịevqy giếrhtmt cũcyhbng vìrhtm nguyêfhpen thâvogsn đkrroãfpxe nhìrhtmn thấalfuy hắzsojn giếrhtmt ngưdkhhplppi

Nhưdkhhng mấalfuy ngàevqyy nay côuano chẳnmqsng làevqym gìrhtm, cũcyhbng khôuanong nhìrhtmn thấalfuy hắzsojn giếrhtmt ngưdkhhplppi, cũcyhbng khôuanong đkrrozsojc tộbhqji vớfpxei ai cảtily.

Thậpwrbt sựnslbevqym côuano cựnslbc kỳldnm khóldnm hiểgsbdu.

Thẩixtsm Ngưdkhh đkrroang suy nghĩalfu thìrhtm đkrrobhqjt nhiêfhpen cóldnm mộbhqjt chiếrhtmc xe đkrrojzoip dừfhpeng lạjzoii trưdkhhfpxec mặtesnt, ngay sau đkrroóldnmevqy mộbhqjt giọmgynng nóldnmi: "Thẩixtsm Ngưdkhh?"

Thẩixtsm Ngưdkhh khôuanong nhìrhtmn thấalfuy, côuano nghe thấalfuy tiếrhtmng gọmgyni nêfhpen ngẩixtsng đkrrokrrou hỏyqapi hỏyqapi: "Anh làevqy......?"

"Tôuanoi làevqy Giang Thanh."

"Giang Thanh? Àlycz, làevqy anh àevqy." Thẩixtsm Ngưdkhh bừfhpeng tỉmgdgnh nóldnmi.


Giang Thanh ngồevqyi trêfhpen xe đkrrojzoip, mặtesnc mộbhqjt bộbhqj quầkrron álhtao thểgsbd dụfobyc, sálhtang sớfpxem chạjzoiy bộbhqj chưdkhha kịevqyp thay quầkrron álhtao, tóldnmc málhtai vìrhtm đkrroi xe đkrrojzoip nêfhpen bịevqy gióldnm thổyavyi sang mộbhqjt bêfhpen lộbhqj ra đkrroôuanoi mắzsojt hẹewgip dàevqyi.

dkhhơbrhfng mặtesnt thậpwrbt ra cựnslbc kỳldnm tinh xảtilyo, tinh xảtilyo giốalfung nhưdkhh trong mộbhqjt nhóldnmm nhạjzoic thầkrron tưdkhhrhtmng, nhưdkhhng đkrroôuanoi mắzsojt kia lạjzoii cựnslbc kỳldnmldnmgpvynh xâvogsm lưdkhhrhtmc.

"Trùwqxrng hợrhtmp quálhta, tôuanoi chởyjkbuano tớfpxei trưdkhhplppng nhérhtm, dùwqxr sao cũcyhbng cùwqxrng đkrroưdkhhplppng màevqy."

Thẩixtsm Ngưdkhh muốalfun từfhpe chốalfui, nơbrhfi nàevqyy rấalfut gầkrron trưdkhhplppng, đkrroi bộbhqjcyhbng chỉmgdg mấalfut mấalfuy phúlhtat, căfpdbn bảtilyn khôuanong cầkrron ngồevqyi xe đkrrojzoip, nhưdkhhng côuano nghĩalfu tớfpxei mộbhqjt chuyệixtsn nàevqyo đkrroóldnmfhpen cưdkhhplppi nóldnmi: "Vậpwrby thìrhtm cảtilym ơbrhfn anh nhiềvogsu."

Giang Thanh vưdkhhơbrhfn mộbhqjt tay đkrrogsbduano ngồevqyi xuốalfung, mởyjkb miệixtsng: "Tôuanoi chuẩixtsn bịevqy đkrroi nhérhtm, bálhtam chắzsojc vàevqyo."

Thẩixtsm Ngưdkhh nắzsojm lấalfuy thanh sắzsojt ởyjkb ghếrhtm sau, côuano ngẩixtsng đkrrokrrou cảtilym nhậpwrbn từfhpeng cơbrhfn gióldnmdkhhfpxet qua.

Giang Thanh đkrroi vàevqyo bãfpxei đkrroewgi xe, Thẩixtsm Ngưdkhh chưdkhha từfhpeng tớfpxei đkrroâvogsy nêfhpen khôuanong biếrhtmt phảtilyi đkrroi tớfpxei văfpdbn phòbrhfng bằzsojng cálhtach nàevqyo, đkrroúlhtang lúlhtac nàevqyy, hắzsojn quan tâvogsm nóldnmi: "Tôuanoi dẫtuzsn côuano tớfpxei văfpdbn phòbrhfng."

"...... Đgkkgưdkhhrhtmc rồevqyi, cảtilym ơbrhfn anh."

Giang Thanh dẫtuzsn côuano đkrroi, nghe vậpwrby hắzsojn cưdkhhplppi nóldnmi, "Côuano đkrrofhpeng nóldnmi cảtilym ơbrhfn nhiềvogsu nhưdkhh vậpwrby, tôuanoi rấalfut vui khi giúlhtap côuano, lúlhtac trưdkhhfpxec côuanocyhbng từfhpeng giúlhtap tôuanoi màevqy."

Giong nóldnmi nhưdkhh mộbhqjt dòbrhfng nưdkhhfpxec suốalfui màevqyu hèevqyevqym ngưdkhhplppi nghe cóldnmalfun tưdkhhrhtmng tốalfut, Thẩixtsm – thanh khốalfung – Ngưdkhhcyhbng khôuanong ngoạjzoii lệixts, đkrrokrrou quảtily tim khẽalfu run lêfhpen, côuano thấalfuy hắzsojn giốalfung nhưdkhh mộbhqjt ngưdkhhplppi bạjzoin trai ấalfum álhtap tiêfhpeu chuẩixtsn.

Nếrhtmu khôuanong phảtilyi Thẩixtsm Ngưdkhhevqyevqy nguyêfhpen thâvogsn đkrroưdkhhrhtmc hắzsojn đkrroalfui xửtzqo nhưdkhh vậpwrby thìrhtm chắzsojc chắzsojn sẽalfu rung đkrrobhqjng.

Đgkkgálhtang tiếrhtmc làevqy linh hồevqyn trong cơbrhf thểgsbdevqyy lạjzoii làevqy Thẩixtsm Ngưdkhh, ngoạjzoii trừfhpe chúlhtat thanh khốalfung thìrhtmuano khôuanong cóldnm cảtilym giálhtac gìrhtm cảtily.

Đgkkgi vàevqyo trong văfpdbn phòbrhfng, hai ngưdkhhplppi tálhtach ra, côuano tớfpxei phòbrhfng nhạjzoic dạjzoiy hai tiếrhtmt rồevqyi lạjzoii quay vềvogsfpdbn phòbrhfng, Khưdkhhơbrhfng Tràevqy đkrroi tớfpxei,


"Tiểgsbdu Ngưdkhh, cậpwrbu thâvogsn vớfpxei Giang Thanh nhưdkhh vậpwrby từfhpelhtac nàevqyo thếrhtm?" Thậpwrbt ra Khưdkhhơbrhfng Tràevqy đkrroãfpxe theo sau bọmgynn họmgyn đkrroưdkhhrhtmc mộbhqjt lúlhtac lâvogsu, nhìrhtmn thấalfuy côuano thâvogsn thiếrhtmt vớfpxei Giang Thanh thìrhtmldnm chúlhtat kinh ngạjzoic vìrhtm từfhpe khi vàevqyo trưdkhhplppng côuano đkrroãfpxe rấalfut ígpvyt nóldnmi chuyệixtsn vớfpxei mọmgyni ngưdkhhplppi, cũcyhbng khôuanong biếrhtmt cálhtach làevqym quen vớfpxei ngưdkhhplppi khálhtac.

Thẩixtsm Ngưdkhh nghe đkrroưdkhhrhtmc mộbhqjt tia vộbhqji vàevqyng trong giọmgynng nóldnmi củwruca côuanoalfuy, côuano cầkrrom lấalfuy bìrhtmnh nưdkhhfpxec trêfhpen bàevqyn rồevqyi trảtily lờplppi: "Tôuanoi giúlhtap anh ấalfuy mộbhqjt lầkrron nêfhpen quen biếrhtmt."

"Giúlhtap chuyệixtsn gìrhtm?" Khưdkhhơbrhfng Tràevqycyhbng phálhtat hiệixtsn ra ngữglto khígpvyldnm chúlhtat vộbhqji vàevqyng nêfhpen hơbrhfi dừfhpeng lạjzoii rồevqyi cưdkhhplppi nóldnmi: "Anh ấalfuy khôuanong hay nóldnmi chuyệixtsn vớfpxei giálhtao viêfhpen nữglto, tôuanoi hơbrhfi ngạjzoic nhiêfhpen nêfhpen mớfpxei hỏyqapi vậpwrby thôuanoi."

Thẩixtsm Ngưdkhhcyhbng khôuanong quálhta đkrrogsbd ýlycz, côuano trợrhtmn mắzsojt nóldnmi nóldnmi dốalfui, "Giúlhtap anh ấalfuy nhặtesnt tàevqyi liệixtsu bịevqybrhfi nêfhpen quen."

"Vậpwrby àevqy." Khưdkhhơbrhfng Tràevqy chốalfung cằzsojm.

Thẩixtsm Ngưdkhh: "Côuano thígpvych anh ấalfuy àevqy?"

Khưdkhhơbrhfng Tràevqy nghe vậpwrby khuôuanon mặtesnt đkrrobhqjt nhiêfhpen đkrroyqap bừfhpeng, côuanoalfuy đkrrojzoing lêfhpen nóldnmi: "Đgkkgâvogsu cóldnm, côuano đkrrofhpeng suy nghĩalfu vớfpxe vẩixtsn."

"Ồzyou."

Khưdkhhơbrhfng Tràevqy đkrroi rồevqyi, Thẩixtsm Ngưdkhh cầkrrom bìrhtmnh nưdkhhfpxec đkrrojzoing dậpwrby đkrroevqynh đkrroi róldnmt nưdkhhfpxec thìrhtmldnm bốalfun năfpdbm ngưdkhhplppi đkrrojzoing dậpwrby nhérhtmt bìrhtmnh nưdkhhfpxec vàevqyo tay côuano.

"Giúlhtap tôuanoi róldnmt nhérhtm, cảtilym ơbrhfn."

"Tôuanoi nữgltoa tôuanoi nữgltoa."

evqyi ngưdkhhplppi nóldnmi xong đkrroevqynh quay vềvogs chỗewgi ngồevqyi thìrhtm lạjzoii nghe thấalfuy tiếrhtmng bìrhtmnh nưdkhhfpxec rơbrhfi xuốalfung mặtesnt đkrroalfut.

Vừfhpea quay đkrrokrrou lạjzoii đkrroãfpxe thấalfuy bốalfun năfpdbm bìrhtmnh nưdkhhfpxec rơbrhfi xuốalfung mặtesnt đkrroalfut, màevqy đkrrokrrou sỏyqapvogsy tộbhqji Thẩixtsm Ngưdkhh ngạjzoic nhiêfhpen a mộbhqjt tiếrhtmng, xin lỗewgii: "Tôuanoi khôuanong cẩixtsn thậpwrbn, xin lỗewgii mọmgyni ngưdkhhplppi, hai mắzsojt khôuanong nhìrhtmn thấalfuy gìrhtmfhpen khôuanong biếrhtmt cóldnm nhiềvogsu bìrhtmnh nưdkhhfpxec đkrroếrhtmn vậpwrby, xin lỗewgii mọmgyni ngưdkhhplppi."

Mấalfuy ngưdkhhplppi kia tứjzoic giậpwrbn cũcyhbng khôuanong làevqym đkrroưdkhhrhtmc gìrhtm, họmgyn nhặtesnt chai lêfhpen đkrroevqynh đkrroưdkhha cho co Thẩixtsm Ngưdkhh thìrhtmuano đkrroãfpxe đkrroi từfhpevogsu.

"Tôuanoi cảtilym thấalfuy côuano ta cốalfu ýlyczevqym rơbrhfi bìrhtmnh nưdkhhfpxec củwruca chúlhtang ta!"

"Thôuanoi thôuanoi, tựnslb đkrroi róldnmt còbrhfn hơbrhfn, tứjzoic chếrhtmt mấalfut."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.