Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 302 : Tôi là người mù mà, tha cho tôi đi (4)

    trước sau   
Edit: Ưynky Ưynky

Tiếtmmung nhạtugmc trong quảpfhgng trưzwwpoxclng truyềhxazn đcmdkếtmmun, côvpbk khôvpbkng nhịmelvn đcmdkưzwwppyocc màtmmu cầenqbm gậqyzky dòtvax đcmdkưzwwpoxclng gõwxbp theo giai đcmdkiệcpzdu nhạtugmc.

Đenqbi tớtugmi gầenqbn quảpfhgng trưzwwpoxclng, Thẩedfum Ngưzwwp ngồwhvki xuốznwlng mộbzwpt cáohfei ghếtmmu đcmdkáohfe, bêfaoin cạtugmnh làtmmu hai báohfec gáohfei đcmdkang táohfem chuyệcpzdn.

Thẩedfum Ngưzwwp đcmdkếtmmun gầenqbn hỏpyoci hai ngưzwwpoxcli: "Sao hai báohfec khôvpbkng ra kia nhảpfhgy ạtugm?"

Hai báohfec gáohfei nhìuocwn vềhxaz phíenqba côvpbkzwwpoxcli nóedfui: "Báohfec khôvpbkng biếtmmut nhảpfhgy nêfaoin ngồwhvki ởbpcm đcmdkâctrxy nóedfui chuyệcpzdn linh tinh thôvpbki."

Thẩedfum Ngưzwwp lạtugmi nóedfui: "Vậqyzky àtmmu, báohfec......"


Mộbzwpt lúwrivc sau, Thẩedfum Ngưzwwptmmu hai báohfec gáohfei cũhhljng thâctrxn thiếtmmut hơbtogn nhiềhxazu, sau khi biếtmmut côvpbk khôvpbkng nhìuocwn thấsnimy lạtugmi càtmmung thêfaoim đcmdkwhvkng tìuocwnh.

Thẩedfum Ngưzwwpcquzn sắszjnt khi còtvaxn nóedfung, "Báohfec ơbtogi, báohfec cóedfu biếtmmut ngưzwwpoxcli ởbpcm phòtvaxng trêfaoin tầenqbng năkgbhm củbtoga tòtvaxa nhàtmmutmmuy khôvpbkng ạtugm?"

Mộbzwpt báohfec gáohfei làtmmu ngưzwwpoxcli trong tổcquzctrxn phốznwl, bàtmmu biếtmmut tấsnimt cảpfhg nhữbtogng ngưzwwpoxcli trong tòtvaxa nhàtmmutmmuy nêfaoin gậqyzkt đcmdkenqbu nóedfui: "Biếtmmut, mộbzwpt ngưzwwpoxcli làtmmu cháohfeu, còtvaxn cóedfu ba nam mộbzwpt nữbtog nữbtoga."

Thẩedfum Ngưzwwp khổcquz sởbpcm thởbpcmtmmui, "Ngưzwwpoxcli ởbpcm phòtvaxng đcmdkznwli diệcpzdn phòtvaxng cháohfeu rấsnimt hung dữbtog, cóedfu lầenqbn cháohfeu đcmdki đcmdkcquzohfec gặxonep đcmdkưzwwppyocc ngưzwwpoxcli phòtvaxng đcmdkóedfuhhljng đcmdki đcmdkcquzohfec nêfaoin hỏpyoci cóedfu cầenqbn đcmdkcquz hộbzwp khôvpbkng, vậqyzky màtmmu anh ta còtvaxn nóedfui cháohfeu xen vàtmmuo việcpzdc ngưzwwpoxcli kháohfec."

ohfec gáohfei cũhhljng hơbtogi tứkwwsc giậqyzkn, "Báohfec biếtmmut ngưzwwpoxcli trong phòtvaxng đcmdkóedfu, lầenqbn nàtmmuo họwpgyp cũhhljng khôvpbkng tớtugmi, gõwxbp cửyxuoa thìuocw khôvpbkng mởbpcm, tứkwwsc chếtmmut mấsnimt."

"Ngưzwwpoxcli đcmdkàtmmun ôvpbkng trong phòtvaxng đcmdkóedfutmmu ai vậqyzky ạtugm?" Thẩedfum Ngưzwwp giảpfhg vờoxcl khôvpbkng thècquzm đcmdkrcjx ýtmmu hỏpyoci.

ohfec gáohfei nghĩerku nghĩerku mớtugmi nóedfui: "Têfaoin làtmmu Đenqbưzwwpoxclng Tầenqbn, hìuocwnh nhưzwwptmmutmmum việcpzdc trong cụsnimc cảpfhgnh sáohfet."

Thẩedfum Ngưzwwp lạtugmi kháohfech sáohfeo thêfaoim vàtmmui câctrxu rồwhvki chàtmmuo tạtugmm biệcpzdt hai ngưzwwpoxcli, trêfaoin đcmdkưzwwpoxclng trởbpcm vềhxaz, côvpbk giậqyzkt nhẹljdz khóedfue miệcpzdng, cảpfhgnh sáohfet àtmmu? Nếtmmuu làtmmu cảpfhgnh sáohfet thìuocwedfu lẽqebn khôvpbkng phảpfhgi đcmdkâctrxu nhỉryak?

hhljng khôvpbkng phảpfhgi, cũhhljng cóedfu khảpfhgkgbhng làtmmu hung thủbtog cảpfhgm thấsnimy nơbtogi nguy hiểrcjxm nhấsnimt làtmmubtogi an toàtmmun nhấsnimt thìuocw sao? Cho nêfaoin mớtugmi khôvpbkng bịmelv bắszjnt

"Tôvpbki cảpfhgm thấsnimy đcmdkenqbu sắszjnp nứkwwst ra đcmdkếtmmun nơbtogi rồwhvki." Khôvpbkng phảpfhgi ngưzwwpoxcli mùwcgw thìuocw tốznwlt biếtmmut bao.

【 Cốznwlfaoin kýtmmu chủbtog! Hệcpzd hệcpzd cổcquzhhlj cho côvpbk nhéalbm ~】

"Ngứkwwsa đcmdkòtvaxn hảpfhg, hệcpzd hệcpzd."

【 Hốznwl hốznwl hốznwl. 】


-

Trảpfhgi qua mấsnimy ngàtmmuy khôvpbkng cóedfu manh mốznwli, cuốznwli cùwcgwng buổcquzi chiềhxazu thứkwws bảpfhgy cũhhljng cóedfu mộbzwpt chuyệcpzdn xảpfhgy ra.

Thẩedfum Ngưzwwp đcmdki siêfaoiu thịmelv mua đcmdkwhvk ăkgbhn nhưzwwpuocwnh thưzwwpoxclng nhưzwwpng lầenqbn nàtmmuy lạtugmi gặxonep phảpfhgi trộbzwpm, thậqyzkt ra côvpbk đcmdkãcquz sớtugmm phòtvaxng bịmelv, têfaoin trộbzwpm khôvpbkng thàtmmunh côvpbkng bècquzn chuyểrcjxn thàtmmunh cưzwwptugmp túwrivi.

Đenqbưzwwpơbtogng nhiêfaoin làtmmu Thẩedfum Ngưzwwp nắszjnm lấsnimy túwrivi xáohfech khôvpbkng buôvpbkng tay, tuy trong túwrivi chỉryakedfubtogn mộbzwpt trăkgbhm đcmdkwhvkng nhưzwwpng vẫedfun làtmmu tiềhxazn màtmmu, thầenqbn kẹljdzt xỉryakohfem vàtmmuo ngưzwwpoxcli làtmmum côvpbk tranh giàtmmunh túwrivi xáohfech vớtugmi têfaoin trộbzwpm.

Anh kéalbmo tớtugmi tôvpbki kéalbmo đcmdki, ăkgbhn trộbzwpm bựerkuc bộbzwpi, gãcquzedfuc ra mộbzwpt cáohfei dao nhỏpyoc đcmdkmelvnh đcmdkâctrxm vàtmmuo mu bàtmmun tay củbtoga Thẩedfum Ngưzwwp.

tvaxn chưzwwpa kịmelvp đcmdkâctrxm xuốznwlng thìuocw mộbzwpt bàtmmun tay đcmdkãcquz nắszjnm lấsnimy cổcquz tay gãcquz bẻegsy ngưzwwppyocc ra đcmdkvpbkng sau, têfaoin trộbzwpm héalbmt lêfaoin mộbzwpt tiếtmmung rồwhvki quỳzvjr xuốznwlng xin tha,

Ngưzwwpoxcli nọwpgy nhấsnimc châctrxn đcmdkáohfetmmuo ngựerkuc gãcquz rồwhvki lấsnimy còtvaxng tay ra khóedfua gãcquz lạtugmi, tiếtmmup đcmdkóedfutmmu gọwpgyi đcmdkiệcpzdn thoạtugmi, mộbzwpt lúwrivc sau cóedfu mấsnimy ngưzwwpoxcli tớtugmi mang gãcquz đcmdki.

Thẩedfum Ngưzwwp mờoxcl mịmelvt, đcmdkpyoci đcmdkếtmmun khi ngưzwwpoxcli kia bỏpyoc đcmdki côvpbk mớtugmi đcmdkuổcquzi theo tưzwwpơbtogi cưzwwpoxcli nóedfui: "Cảpfhgm ơbtogn anh nhéalbm."

Ngưzwwpoxcli nọwpgyhhljng chẳpneung thècquzm nhìuocwn côvpbk mộbzwpt cáohfei, hai tay đcmdkúwrivt túwrivi lạtugmnh nhạtugmt nóedfui: "Đenqbhleqng đcmdki theo tôvpbki."

Thẩedfum Ngưzwwp tựerku nhiêfaoin nghe ra ngưzwwpoxcli nàtmmuy làtmmu ai, còtvaxn khôvpbkng phảpfhgi làtmmuohfei môvpbkng lạtugmnh... Phi, mặxonet lạtugmnh hôvpbkm trưzwwptugmc àtmmu, báohfec gáohfei têfaoin hắszjnn làtmmu Đenqbưzwwpoxclng Tầenqbn? Còtvaxn làtmmu cảpfhgnh sáohfet.

"Tôvpbki chỉryak muốznwln cảpfhgm ơbtogn anh màtmmu thôvpbki." Thẩedfum Ngưzwwp da mặxonet dàtmmuy tiếtmmup tụsnimc nóedfui: "Nếtmmuu khôvpbkng phảpfhgi cóedfu anh thìuocwvpbki đcmdkãcquz bịmelv mấsnimt túwrivi xáohfech rồwhvki."

Đenqbưzwwpoxclng Tầenqbn nhưzwwptugmng nhưzwwptugmng màtmmuy, "Bao nhiêfaoiu tiềhxazn?"

"120......" Thẩedfum Ngưzwwp sờoxcl sờoxclhhlji.

Khóedfue mắszjnt Đenqbưzwwpoxclng Tầenqbn giậqyzkt giậqyzkt, đcmdkúwrivng làtmmu ngưzwwpoxcli mùwcgw, đcmdkenqbu óedfuc cũhhljng mùwcgw luôvpbkn, vìuocw mộbzwpt trăkgbhm đcmdkwhvkng màtmmu khôvpbkng cầenqbn cảpfhg mạtugmng.

Thẩedfum Ngưzwwp thấsnimy hắszjnn bưzwwptugmc nhanh hơbtogn, côvpbk phảpfhgi chạtugmy chậqyzkm mớtugmi cóedfu thểrcjx đcmdkuổcquzi kịmelvo, "Anh đcmdkhleqng đcmdki màtmmu."

"Cúwrivt!" Giọwpgyng nóedfui củbtoga hắszjnn tràtmmun đcmdkenqby lạtugmnh lẽqebno vàtmmu khôvpbkng kiêfaoin nhẫedfun.

Thẩedfum Ngưzwwpbtogi dừhleqng bưzwwptugmc, côvpbk lẩedfum bẩedfum: "Xứkwwsng đcmdkáohfeng đcmdkbzwpc thâctrxn."

Hắszjnn xoay ngưzwwpoxcli lạtugmnh lùwcgwng nhìuocwn côvpbk: "Côvpbkedfui cáohfei gìuocw?"

Thẩedfum Ngưzwwp khóedfu khăkgbhn nởbpcm mộbzwpt nụsnimzwwpoxcli, xua xua tay, "Tôvpbki đcmdkãcquzedfui gìuocw đcmdkâctrxu."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.