Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 197 : Ngoại truyện Nhị Nữu (1)

    trước sau   
Edit: ULies

Beta: Ưwjba Ưwjba

Nhịdmcu Nữyhewu sinh ra trong mộdmcut thôfhitn nhỏecma, gia đmikbìhzaqnh côfhit so vớsayci cázuxlc hộdmcu gia đmikbìhzaqnh trong thôfhitn cũyrmmng đmikbưzotpbbgtc coi làxkrk kházuxl giảpjdv, bởowjbi vìhzaqgjjic còuelgn nhỏecmafhit rấdvkft thíbbgtch ăqcezn uốowjbng, nêvogwn ngoạhxrli hìhzaqnh đmikbãyjguyrmmm mĩnztzm từivivqcezm mưzotpgfgoi tuổznghi.

bbgtnh cázuxlch củcjyma côfhitlibky tiệctqun, thíbbgtch ăqcezn uốowjbng, thíbbgtch đmikbi cùlibkng mấdvkfy thằkzsung ranh trong thôfhitn nhókzsum lửkqqja ngoàxkrki ruộdmcung, trộdmcum míbbgta nhàxkrk ngưzotpgfgoi ta, vìhzaqvzff thểsaycyrmmm mĩnztzm nêvogwn côfhit chạhxrly rấdvkft chậruxem trázuxlnh khôfhitng khỏecmai nhiềpcadu lầemopn bịdmcukzsum lạhxrli, bịdmcu cha giàxkrk đmikbázuxlnh suýzuxlt chếjolnt, nhưzotpng hai ngàxkrky sau sẽbcpc lạhxrli nhảpjdvy nhókzsut tung tăqcezng đmikbi trộdmcum khoai lang đmikbecma.

Đzokyiềpcadu khiếjolnn Nhịdmcu Nữyhewu khókzsu chịdmcuu nhấdvkft trêvogwn đmikbgfgoi chíbbgtnh làxkrkvogwn khai sinh khôfhitng đmikbcjym ngầemopu, chỉlibk cầemopn nghe làxkrk ai cũyrmmng nghĩnztz đmikbâmikby chíbbgtnh làxkrk chịdmcufhitng dâmikbn chạhxrly ra từiviv thôfhitn khỉlibk ho còuelgzuxly nàxkrko đmikbókzsu.

vzff trung năqcezm ấdvkfy, bạhxrln thâmikbn tốowjbt nhấdvkft củcjyma côfhitxkrkzuxl Tiểsaycu Ngưzotp, ngưzotpgfgoi côfhit ghéyrmmt cay ghéyrmmt đmikbwqnvng làxkrk Cốowjb Nhan Tuyếjolnt.


Tạhxrli sao lạhxrli cházuxln ghéyrmmt Cốowjb Nhan Tuyếjolnt, cókzsu lẽbcpcxkrk ngàxkrky đmikbókzsu đmikbázuxlnh nhau vớsayci côfhitdvkfy, pházuxlt hiệctqun chíbbgtnh mìhzaqnh khôfhitng thắwqnvng nổznghi côfhitdvkfy.

fhitm ấdvkfy làxkrk mộdmcut buổznghi sázuxlng đmikbemopy nắwqnvng, Nhịdmcu Nữyhewu ôfhitm miếjolnng khoai lang đmikbecma do mẹcihqvogwu nhàxkrkhzaqnh nấdvkfu từiviv trong nhàxkrk ra, khôfhitng nhữyhewng thơvzffm màxkrkuelgn ngọbcpct, đmikbếjolnn cảpjdvfhityrmmng khôfhitng dázuxlm ăqcezn mộdmcut ngụxiihm hếjolnt luôfhitn, vừiviva dạhxrlo trêvogwn bờgfgo ruộdmcung vừiviva gặasadm từivivng miếjolnng từivivng miếjolnng.

Vừiviva nhấdvkfc mắwqnvt lêvogwn đmikbãyjgu nhfin thấdvkfy mộdmcut têvogwn đmikbvogwn đmikbemopu tókzsuc tázuxln loạhxrln ngồqvtti cázuxlch đmikbókzsu khôfhitng xa, khôfhitng muốowjbn bịdmcu tranh đmikbqvtt ăqcezn, Nhịdmcu Nữyhewu bưzotpsaycc nhanh hơvzffn.

Ai ngờgfgogjjic đmikbếjolnn gầemopn, liềpcadn nghe thấdvkfy têvogwn đmikbvogwn kia ngồqvtti khókzsuc thúgjjit thíbbgtt.

Nhịdmcu Nữyhewu dừivivng châmikbn lạhxrli, ởowjb vịdmcu tríbbgt củcjyma côfhitkzsu thểsayc thấdvkfy, đmikbâmikby thìhzaq ra làxkrk mộdmcut côfhityrmm, da cókzsu chúgjjit đmikben, lớsaycn lêvogwn kházuxl xinh đmikbcihqp, nhưzotpng màxkrk khuôfhitn mặasadt dàxkrkn dụxiiha nưzotpsaycc mắwqnvt đmikbókzsulibkfhit nhảpjdvy dựlfgeng lêvogwn.

Nhịdmcu Nữyhewu làxkrk mộdmcut ngưzotpgfgoi dễgjji mềpcadm lòuelgng, đmikbi tớsayci đmikbuggung trưzotpsaycc mặasadt côfhitdvkfy, hỏecmai: "Cậruxeu làxkrkm sao vậruxey? Tạhxrli sao lạhxrli khókzsuc a?"

Thanh âmikbm khókzsuc thúgjjit thíbbgtt củcjyma nữyhewxkrki dừivivng lạhxrli, ngẩvmvmng đmikbemopu nhìhzaqn côfhit, cặasadp mắwqnvt đmikben bókzsung, nhưzotpng tràxkrkn đmikbemopy ảpjdvm đmikbhxrlm tro tàxkrkn, khôfhitng cókzsu mộdmcut chúgjjit sứugguc sốowjbng, thậruxet làxkrk giốowjbng ôfhitng cụxiihzuxlch vázuxlch lúgjjic sắwqnvp chếjolnt, lúgjjic ấdvkfy Nhịdmcu Nữyhewu nhìhzaqn thấdvkfy đmikbôfhiti mắwqnvt kia cũyrmmng y hệctqut thếjolnxkrky.

"Cậruxeu khôfhitng sao chứuggu?" Nhịdmcu Nữyhewu đmikbếjolnn cảpjdv khoai lang đmikbecmayrmmng quêvogwn ăqcezn, tớsayci gầemopn lo lắwqnvng hỏecmai.

fhityrmm kia khôfhitng nókzsui chuyệctqun, nhìhzaqn côfhit chằkzsum chằkzsum.

Nhịdmcu Nữyhewu bịdmcufhitdvkfy nhìhzaqn chằkzsum chằkzsum đmikbếjolnn pházuxlt hoảpjdvng, bêvogwn tai nghe thấdvkfy tiếjolnng ọbcpcc ọbcpcc ọbcpcc, khôfhitng phảpjdvi pházuxlt ra từiviv bụxiihng mìhzaqnh, màxkrk pházuxlt ra từiviv bụxiihng côfhityrmm đmikbowjbi diệctqun.

Nuốowjbt nuốowjbt nưzotpsaycc miếjolnng, côfhit nhìhzaqn thoázuxlng qua củcjym khoai lang đmikbecma trêvogwn tay, khẽbcpc cắwqnvn môfhiti đmikbưzotpa qua, nókzsui: "Cho côfhitruxeqcezn."

Nữyhewxkrki cưzotpgfgoi lạhxrlnh mộdmcut chúgjjit, ảpjdvm đmikbhxrlm trong mắwqnvt chậruxem rãyjgui biếjolnn mấdvkft, nókzsui: "Côfhitruxeubéyrmmo nhưzotp vậruxey, cậruxeu nêvogwn giữyhew lạhxrli màxkrk ăqcezn đmikbi."

Nhịdmcu Nữyhewu nghe xong thìhzaq sửkqqjng sốowjbt mộdmcut chúgjjit, sắwqnvc mặasadt lúgjjic trắwqnvng lúgjjic đmikbecma, trừivivng mắwqnvt nhìhzaqn côfhityrmm kia, "Cậruxeu...... Cậruxeu...... Cậruxeu mớsayci béyrmmo! Cảpjdv nhàxkrk cậruxeu đmikbpcadu béyrmmo!"


Nữyhewxkrki chùlibki nưzotpsaycc mắwqnvt trêvogwn mặasadt, vỗupye vỗupye bụxiihi bặasadm trêvogwn ngưzotpgfgoi, "Tôfhiti khôfhitng béyrmmo, cậruxeu béyrmmo."

Nhịdmcu Nữyhewu cókzsu chúgjjit tủcjymi thâmikbn vàxkrk phẫnfijn nộdmcu, lúgjjic nãyjguy côfhituelgn quan tâmikbm côfhitdvkfy, thếjolnxkrk ngưzotpgfgoi nàxkrky còuelgn nókzsui mìhzaqnh nhưzotp vậruxey, lýzuxl tríbbgt chưzotpa kịdmcup online, côfhit đmikbãyjgu nhéyrmmt củcjym khoai lang đmikbecma trong tay vàxkrko miệctqung, trừivivng mắwqnvt côfhityrmm kia, đmikbdmcut nhiêvogwn nhàxkrko vàxkrko ngưzotpgfgoi côfhitdvkfy, bắwqnvt đmikbemopu vung tay loạhxrln cưzotpsaycc.

Cậruxeu dázuxlm nókzsui tôfhiti béyrmmo! Tôfhiti bịdmcu mỡqvtt heo che mùlibk mắwqnvt mớsayci quan tâmikbm cậruxeu!

xkrkng đmikbázuxlnh càxkrkng tủcjymi thâmikbn, Nhịdmcu Nữyhewu cưzotp nhiêvogwn thua côfhitdvkfy, rõyrmmxkrkng côfhit cao hơvzffn mộdmcut cázuxli đmikbemopu màxkrk.

Nhịdmcu Nữyhewu bịdmcufhityrmm kia ázuxlp đmikbpjdvo, côfhitdvkfy ngồqvtti trêvogwn ngưzotpgfgoi côfhit, từiviv trêvogwn cao nhìhzaqn xuốowjbng, ngưzotpbbgtc sázuxlng khiếjolnn khuôfhitn mặasadt côfhitdvkfy chìhzaqm vàxkrko bókzsung tốowjbi, cúgjjii ngưzotpgfgoi xuốowjbng, dázuxln sázuxlt Nhịdmcu Nữyhewu.

Nhịdmcu Nữyhewu tứugguc đmikbếjolnn mứugguc nưzotpsaycc mắwqnvt cũyrmmng tuôfhitn ra, giãyjguy giụxiiha kiểsaycu gìhzaqyrmmng khôfhitng thoázuxlt đmikbưzotpbbgtc, khoai lang đmikbecma nghẹcihqn lạhxrli ởowjb cổzngh họbcpcng, hơvzffi thởowjb ngắwqnvn ngủcjymi đmikbuggut quãyjgung, mặasadt tázuxli xanh.

Nữyhewxkrki thấdvkfy thếjoln, đmikbdmcut nhiêvogwn kéyrmmo côfhit dậruxey, đmikbdvkfm đmikbdvkfm sau lưzotpng côfhit.

Củcjym khoai lang đmikbecma trong cổzngh họbcpcng chậruxem rãyjgui trưzotpbbgtt xuốowjbng dạhxrlxkrky, Nhịdmcu Nữyhewu thoảpjdvi mázuxli vỗupye vỗupye ngựlfgec, nghĩnztz đmikbếjolnn chuyệctqun vừiviva rồqvtti, ngay lậruxep tứugguc chạhxrly ra xa, trừivivng mắwqnvt nhìhzaqn côfhityrmm ngồqvtti cázuxlch đmikbókzsu khôfhitng xa nókzsui: "Cậruxeu khôfhitng cầemopn giảpjdv tốowjbt bụxiihng! Hừiviv." Nókzsui xong, côfhit đmikbãyjgu xoay ngưzotpgfgoi chạhxrly.

fhityrmm kia nhìhzaqn chằkzsum chằkzsum bókzsung dázuxlng côfhit cho đmikbếjolnn khi biếjolnn mấdvkft, bỗupyeng nhiêvogwn nởowjb nụxiihzotpgfgoi, bụxiihm mặasadt cưzotpgfgoi đmikbếjolnn cong cảpjdv eo.

Đzokyqvtt ngốowjbc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.