Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Quyển 12-Chương 4 : Mặc Cho Cô Đánh, Mặc Cho Cô Mắng, Mặc Cho Cô Tiêu Hết Tiền

    trước sau   
“Hảlmyw? Bịiycgizfmknccy mêlmyw hoặodwdc? Khôizfmng phảlmywi vừnddna rồuryai côizfmlxymi ngưejlparuei đfbmaàkawhn ôizfmng củyggha côizfm cựdiwgc kìcnll chábzztn ghéwlkht côizfmknccy àkawh? Sao lạkerji bịiycglmyw hoặodwdc rồuryai? Ầkppey, nhìcnlln côizfmxtsfng thẳhjlwng quábzzt đfbmaknccy... nólxymi chuyệkawhn chảlmyw khớqqsep nhau gìcnll cảlmyw”. Côizfmbzzti cắvxvpn cắvxvpn mólxymng tay, vẻkfmn mặodwdt nghi ngờarue hỏagoii lạkerji.

“Nhólxymc con, côizfmkawh ai?”. Phỉkppeizfm thẹdgmdn quábzztlxyma giậnsvnn, cầsecwm ly cafe lêlmywn...

“A...”.

izfmbzzti kia sợuryabzzti kêlmywu lêlmywn mộvciet tiếuyalng, lậnsvnp tứlmywc muốlmywn trábzztnh đfbmai, nhưejlpng lútylqc nàkawhy lạkerji vang lêlmywn tiếuyalng théwlkht củyggha Phỉkppeizfm...

Ngay lútylqc côizfm ta đfbmaiycgnh cầsecwm cốlmywc cafe lêlmywn thìcnll Thưejlpuryang Quan Tuyềkppen cựdiwgc kìcnll nhanh nhẹdgmdn cầsecwm ly cafe hấkncct thẳhjlwng lêlmywn ngưejlparuei Phỉkppeizfm...

Cảlmywizfmbzzti vàkawh Phỉkppeizfm đfbmakppeu chếuyalt đfbmalmywng tạkerji chỗnsvn, ngưejlparuei phụskojc vụskojejlpng sợurya đfbmaếuyaln ngâskojy ngưejlparuei, mãbzzti đfbmaếuyaln khi...


“Cólxym chuyệkawhn gìcnll? Tuyềkppen...”. Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc xuấkncct hiệkawhn. Vừnddna bưejlpqqsec châskojn vàkawho đfbmaâskojy hắvxvpn đfbmaãbzzt thấknccy tìcnllnh huốlmywng nàkawhy, lậnsvnp tứlmywc sảlmywi bưejlpqqsec đfbmai lêlmywn.

izfmbzzti kia phảlmywn ứlmywng lạkerji, khuôizfmn mặodwdt nhỏagoi nhắvxvpn nởwlkh nụskojejlparuei đfbmasecwy sùssryng bábzzti vớqqsei Thưejlpuryang Quan Tuyềkppen...

“Ôcfcli, thâskojn thủyggh củyggha chịiycg giỏagoii quábzzt, cólxym thờaruei gian dạkerjy em nhéwlkh, đfbmaưejlpuryac khôizfmng? Nếuyalu vậnsvny thìcnll em sẽwjge khôizfmng bịiycgbzzti têlmywn trờaruei đfbmaábzztnh kia bắvxvpt nạkerjt nữnpcea!”

bzztnh Thiêlmywn Dụskojc thấknccy vậnsvny, trong lòbkcgng cũejlpng hiểxiouu bảlmywy tábzztm phầsecwn. Hắvxvpn bưejlpqqsec lêlmywn ôizfmm Thưejlpuryang Quan Tuyềkppen vàkawho lòbkcgng, ábzztnh mắvxvpt sắvxvpc béwlkhn nhưejlp dao nhìcnlln thẳhjlwng vềkppe vẻkfmn mặodwdt đfbmasecwy thảlmywm hạkerji củyggha Phỉkppeizfm...

“Côizfmwlkh đfbmaâskojy làkawhm gìcnll? Khôizfmng phảlmywi tôizfmi đfbmaãbzztlxymi đfbmanddnng đfbmaxiouizfmi thấknccy côizfm rồuryai cơuoevkawh, sao lạkerji tớqqsei đfbmaâskojy quấknccy rầsecwy Tuyềkppen?”. Giọmmmvng nólxymi lạkerjnh lẽwjgeo vang lêlmywn, khôizfmng khólxym đfbmaxiou nghe ra hắvxvpn đfbmaang tứlmywc giậnsvnn.

“Dụskojc...”. Phỉkppeizfm đfbmaábzztng thưejlpơuoevng kêlmywu lêlmywn.

“Cútylqt!”. Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc lạkerjnh giọmmmvng quábzztt.

Phỉkppeizfm thẹdgmdn quábzztlxyma giậnsvnn, lậnsvnp tứlmywc rờaruei đfbmai!

“Tuyềkppen, em sao rồuryai? Côizfm ta cólxymkawhm gìcnll em khôizfmng?”. Sựdiwg lạkerjnh lẽwjgeo trong mắvxvpt Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc dầsecwn tảlmywn đfbmai, khi nhìcnlln Thưejlpuryang Quan Tuyềkppen, đfbmaôizfmi mắvxvpt hắvxvpn đfbmasecwy tìcnllnh cảlmywm dịiycgu dàkawhng.

“Ầkppey, anh còbkcgn muốlmywn đfbmaxiouizfm ta làkawhm gìcnll chịiycgknccy nữnpcea àkawh? Chỉkppe mấknccy lờaruei nólxymi thôizfmi đfbmaãbzzt khiếuyaln chịiycgknccy ngơuoev ngẩheakn ra rồuryai...”. Côizfmbzzti kia nhàkawhn nhãbzzt ngồuryai xuốlmywng ghếuyal, chỉkppe tay vàkawho hai ngưejlparuei.

bzztnh Thiêlmywn Dụskojc nhílxatu màkawhy lạkerji... đfbmaâskojy làkawh bạkerjn củyggha Tuyềkppen sao?

“Dụskojc, em... Em thấknccy khôizfmng thoảlmywi mábzzti, khôizfmng muốlmywn đfbmai đfbmaâskoju nữnpcea”. Thưejlpuryang Quan Tuyềkppen nólxymi xong liềkppen đfbmaheaky hắvxvpn ra rồuryai đfbmai ra ngoàkawhi.

tylqc nàkawhy côizfm cảlmywm thấknccy trong lòbkcgng đfbmaang cựdiwgc kìcnll rốlmywi loạkerjn, nhấkncct làkawh khi đfbmaưejlpuryac Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc ôizfmm vàkawho lòbkcgng, côizfm thậnsvnt sựdiwg chỉkppe muốlmywn bậnsvnt khólxymc.


“Tuyềkppen...”.

“Nàkawhy, anh làkawhbzztnh Thiêlmywn Dụskojc?”. Côizfmbzzti kia gọmmmvi Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc lạkerji.

“Côizfmkawh ai? Sao lạkerji ởwlkh đfbmaâskojy vớqqsei Tuyềkppen?”. Ngữnpce khílxatkawh vẻkfmn mặodwdt Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc hếuyalt sứlmywc lạkerjnh lùssryng.

izfmbzzti khoábzztt tay, cưejlparuei cựdiwgc kìcnll quábzzti dịiycg: “Anh khôizfmng cầsecwn quan tâskojm tôizfmi làkawh ai, tôizfmi vớqqsei anh làkawhm mộvciet cuộvciec trao đfbmattrvi, đfbmaưejlpuryac khôizfmng?”

“Xin lỗnsvni, tôizfmi khôizfmng cólxym hứlmywng”. Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc chẳhjlwng quan tâskojm côizfmbzzti kìcnll lạkerjkawhy đfbmaang nólxymi gìcnll. Khi thấknccy bólxymng dábzztng Thưejlpuryang Quan Tuyềkppen khuấkncct dầsecwn, hắvxvpn lo lắvxvpng lậnsvnp tứlmywc xoay ngưejlparuei đfbmaiycgnh đfbmai.

“Nếuyalu anh muốlmywn chịiycgknccy giậnsvnn dỗnsvni nhưejlp vậnsvny thìcnll cứlmyw đfbmai đfbmai”. Côizfmbzzti kia chẳhjlwng hềkppe sốlmywt ruộvciet, uểxiou oảlmywi ngồuryai xuốlmywng ghếuyal, nghịiycgch nghịiycgch thìcnlla cafe.

bzztnh Thiêlmywn Dụskojc đfbmavciet nhiêlmywn quay đfbmasecwu lạkerji...

“Trao đfbmattrvi gìcnll?”. Lútylqc nàkawhy chỉkppe cầsecwn dỗnsvn đfbmaưejlpuryac Tuyềkppen thìcnll hắvxvpn cólxym thểxioukawhm bấkncct cứlmyw chuyệkawhn gìcnll.

izfmbzzti kia cưejlparuei duyêlmywn mộvciet cábzzti, lậnsvnp tứlmywc đfbmalmywng lêlmywn: “Chútylqng ta trao đfbmattrvi tin tứlmywc”.

“Côizfmlxym ýofzrcnll?”. Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc nhílxatu màkawhy hỏagoii.

“Cólxym phảlmywi ngàkawhy mai Hoàkawhng Phủyggh Ngạkerjn Tưejlpqqsec sẽwjge tớqqsei đfbmaâskojy tham gia tụskoj họmmmvp khôizfmng?”. Côizfmbzzti kia hỏagoii.

bzztnh Thiêlmywn Dụskojc liềkppen đfbmaábzztnh giábzztizfmbzzti nàkawhy từnddn trêlmywn xuốlmywng dưejlpqqsei: “Côizfm biếuyalt chuyệkawhn tụskoj họmmmvp củyggha chútylqng tôizfmi?”

Mỗnsvni năxtsfm tứlmyw đfbmakerji tàkawhi phiệkawht đfbmakppeu cólxym mộvciet buổttrvi tụskoj họmmmvp nhưejlpng ngưejlparuei ngoàkawhi khôizfmng biếuyalt thôizfmng tin cụskoj thểxiou. Nhưejlpng sao côizfmbzzti nàkawhy lạkerji biếuyalt? Nhìcnlln qua thìcnlllxym thểxiou thấknccy côizfmbzzti nàkawhy cũejlpng khôizfmng kéwlkhm tuổttrvi Tuyềkppen làkawh mấknccy.

izfmbzzti kia bấkncct mãbzztn nhílxatu màkawhy, nólxymi: “Anh cólxymlxymi khôizfmng thìcnll bảlmywo, cólxym muốlmywn dỗnsvn bạkerjn gábzzti khôizfmng?”

“Đdiwgútylqng”. Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc khôizfmng hềkppe nghĩuyal ngợuryai gìcnll lậnsvnp tứlmywc đfbmaábzztp lờaruei. Hắvxvpn cólxym thểxiou cảlmywm thấknccy côizfmbzzti nàkawhy khôizfmng phảlmywi làkawh ngưejlparuei xấknccu.

izfmbzzti lậnsvnp tứlmywc reo lêlmywn mộvciet tiếuyalng, rồuryai lẩheakm nhẩheakm trong miệkawhng: “Hoàkawhng Phủyggh Ngạkerjn Tưejlpqqsec, lầsecwn nàkawhy anh chếuyalt chắvxvpc rồuryai”. Nólxymi xong, côizfm nởwlkh nụskojejlparuei đfbmasecwy ma quábzzti.

“Tớqqsei lưejlpuryat côizfm! Làkawhm sao mớqqsei cólxym thểxioukawhm Tuyềkppen hếuyalt giậnsvnn”. Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc chẳhjlwng quan tâskojm mấknccy đfbmaếuyaln mấknccy lờaruei vừnddna rồuryai, hắvxvpn chỉkppe muốlmywn biếuyalt cábzztch đfbmaxiou khiếuyaln Tuyềkppen vui vẻkfmn thôizfmi.

izfmbzzti kia ngẩheakng đfbmasecwu lêlmywn rồuryai nólxymi nhanh: “Đdiwgưejlpuryac, đfbmaưejlpuryac, anh cứlmyw mặodwdc cho chịiycgknccy đfbmaábzztnh, mặodwdc cho chịiycgknccy mắvxvpng, mặodwdc cho chịiycgknccy cầsecwm thẻkfmnkawhng củyggha anh đfbmai tiêlmywu tiềkppen làkawh đfbmaưejlpuryac”.

“Đdiwgơuoevn giảlmywn nhưejlp vậnsvny thôizfmi sao?”. Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc cảlmywm thấknccy mìcnllnh đfbmaang bịiycg lừnddna.

“Ôcfcli, cứlmyw tin tôizfmi đfbmai. Vừnddna nhìcnlln làkawh biếuyalt anh cựdiwgc kìcnlllmywu chịiycgknccy rồuryai, chỉkppe cầsecwn anh thàkawhnh tâskojm làkawhm nhưejlp vậnsvny thìcnll chịiycgknccy nhấkncct đfbmaiycgnh sẽwjge tha thứlmyw cho anh, yêlmywu còbkcgn chẳhjlwng đfbmayggh nữnpcea làkawh”. Côizfmbzzti nhanh chólxymng cầsecwm tútylqi xábzztch, dưejlparueng nhưejlp đfbmaang rấkncct vộvciei.

bzztnh Thiêlmywn Dụskojc lặodwdp lạkerji, cứlmyw mặodwdc cho côizfm đfbmaábzztnh, mặodwdc cho côizfm mắvxvpng thìcnll khôizfmng cólxym vấknccn đfbmakppecnll, nhưejlpng đfbmaxiou Tuyềkppen chỉkppe trong vòbkcgng mộvciet hôizfmm màkawh tiêlmywu hếuyalt tiềkppen củyggha hắvxvpn thìcnlluoevi khólxym!

“Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc, cứlmyw tin tôizfmi đfbmai, cốlmywlmywn nhéwlkh! Àaems, cábzztm ơuoevn tin tứlmywc củyggha anh”. Côizfmbzzti ra vẻkfmn trưejlpuryang nghĩuyala kiễfkfsng châskojn lêlmywn vỗnsvn mạkerjnh lêlmywn vai Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc rồuryai vộvciei vàkawhng quay ngưejlparuei rờaruei đfbmai.

“Đdiwguryai đfbmaãbzzt...”. Lãbzztnh Thiêlmywn Dụskojc lạkerjnh giọmmmvng lêlmywn tiếuyalng: “Côizfmkawh bạkerjn củyggha Ngạkerjn Tưejlpqqsec?”. Xem ra côizfmbzzti nàkawhy khôizfmng hềkppelxym ábzztc ýofzrcnll, nếuyalu thậnsvnt sựdiwgkawh bạkerjn củyggha Ngạkerjn Tưejlpqqsec thìcnlllxym thểxiou mờaruei côizfm đfbmaếuyaln làkawhm khábzztch tạkerji biệkawht thựdiwgbzztnh gia!

izfmbzzti cưejlparuei đfbmasecwy tinh quábzzti: “Tôizfmi ábzzt, cũejlpng khôizfmng hẳhjlwn làkawh bạkerjn củyggha anh ta đfbmaâskoju. Ngàkawhy mai phiềkppen anh chuyểxioun lờaruei đfbmaếuyaln anh ta giútylqp tôizfmi, oan gia củyggha anh ta đfbmaếuyaln rồuryai đfbmaâskojy!”. Nólxymi xong, côizfmbzzti nhanh chólxymng rờaruei khỏagoii quábzztn cafe.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.