Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Quyển 11-Chương 20 : Cam Tâm Tình Nguyện Sa Vào

    trước sau   
Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn lắofxfc đcrtuyclou bấkrjnt lựwpvrc, sau đcrtuómvvnzjbd giơkbzp hai tay lêokdxn nhìvwaen, đcrtuôzjbdi mắofxft đcrtuycloy môzjbdng lung.

“Em khôzjbdng thểxgin ngờeaohvwaenh lạhbdxi làscmc mộpuyrt sávxapt thủdqui, sao lạhbdxi nhưgsxp thếzjbd chứfyxx?”. Sau đcrtuómvvn, côzjbd hỏrqxoi Lãncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc, ávxapnh mắofxft tràscmcn đcrtuycloy nghi hoặrlapc: “Em khôzjbdng thấkrjny mìvwaenh khávxapc mọxpndi ngưgsxpeaohi ởmmvh đcrtuiểxginm nàscmco hếzjbdt”.

ncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc biếzjbdt đcrtuâlyxgy làscmc hiệdquin thựwpvrc màscmczjbd nhấkrjnt đcrtutyrcnh phảrqxoi đcrtubqihi mặrlapt, hắofxfn lấkrjny mộpuyrt chiếzjbdc bìvwaenh bằropbng gốbqihm sứfyxxmmvhokdxn cạhbdxnh, nhẹbtfx giọxpndng nómvvni: “Đfisjâlyxgy làscmc mộpuyrt chiếzjbdc bìvwaenh bằropbng gốbqihm sứfyxx, ngưgsxpeaohi bìvwaenh thưgsxpeaohng thìvwae khôzjbdng thểxginxpndng tay bómvvnp vỡhtximvvn đcrtuưgsxpaxtfc, em thửkzviscmcm xem!”

“Bómvvnp vỡhtxi chiếzjbdc bìvwaenh gốbqihm sứfyxx?”

Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn nhìvwaen chiếzjbdc bìvwaenh trưgsxpqlruc mặrlapt, do dựwpvr cầyclom lấkrjny. Ngómvvnn tay mảrqxonh khảrqxonh chạhbdxm vàscmco mặrlapt gốbqihm sứfyxxmvvnng loávxapng, cảrqxom giávxapc lạhbdxnh lẽizbso ởmmvh đcrtuyclou ngómvvnn tay khiếzjbdn côzjbd run lêokdxn.

ncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc khôzjbdng nómvvni gìvwae nữfoofa, chỉlpvpokdxn lặrlapng nhìvwaen biểxginu hiệdquin củdquia côzjbd, trong mắofxft lómvvne lêokdxn tia đcrtuau đcrtuqlrun.


Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn cầyclom chắofxfc chiếzjbdc bìvwaenh gốbqihm sứfyxx trong tay, nhắofxfm mắofxft lạhbdxi, híljjlt sâlyxgu mộpuyrt hơkbzpi rồxgini dùxpndng lựwpvrc bómvvnp mạhbdxnh. Chỉlpvp trong nhávxapy mắofxft, đcrtuyclou côzjbd đcrtuau nhómvvni lêokdxn, dưgsxpeaohng nhưgsxpmvvn nhữfoofng hìvwaenh ảrqxonh mơkbzp hồxginscmco đcrtuómvvn xuấkrjnt hiệdquin trong đcrtuyclou côzjbd.

Ngómvvnn tay côzjbdzjbd thứfyxxc càscmcng nắofxfm chặrlapt lạhbdxi, đcrtupuyrt nhiêokdxn côzjbd cảrqxom thấkrjny trong lòfyxxng bàscmcn tay làscmc nhữfoofng mảrqxonh vỡhtxi...

“A”. Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn kinh ngạhbdxc kêokdxu lêokdxn mộpuyrt tiếzjbdng, côzjbd mởmmvh tay ra, chiếzjbdc bìvwaenh gốbqihm sứfyxx giờeaoh chỉlpvpfyxxn làscmc nhữfoofng mảrqxonh vỡhtxi lớqlrun nhỏrqxo trong tay côzjbd.

“Sao cómvvn thểxgin nhưgsxp vậkbzpy?”. Thấkrjny vậkbzpy, Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn nhưgsxp đcrtuang nhìvwaen thấkrjny ma quỷeaoh, côzjbd đcrtufyxxng bậkbzpt dậkbzpy nhìvwaen tay mìvwaenh, hoàscmcn toàscmcn khôzjbdng thểxgin tin nổkityi!

Vẻliph mặrlapt Lãncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc đcrtuycloy phứfyxxc tạhbdxp nhìvwaen nhữfoofng mảrqxonh vỡhtxi vụpmujn, tuy tríljjl nhớqlru bịtyrc mấkrjnt đcrtui nhưgsxpng bảrqxon năuhghng thìvwae vẫropbn còfyxxn đcrtuómvvn. Lávxapt sau, hắofxfn ngẩwpvrng đcrtuyclou nhìvwaen Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn, nómvvni mộpuyrt câlyxgu chẳwmqong khávxapc nàscmco đcrtuang khủdquing bốbqih Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn:

“Đfisjâlyxgy chỉlpvpscmc mộpuyrt chiếzjbdc bìvwaenh gốbqihm sứfyxxscmc thôzjbdi. Dưgsxpqlrui sựwpvr bồxgini dưgsxphtxing củdquia Niếzjbdp Ngâlyxgn, thâlyxgn thủdqui củdquia em rấkrjnt tốbqiht. Mộpuyrt chiếzjbdc bìvwaenh nàscmcy đcrtuãncqjscmcvwae, dùxpndscmcgsxpơkbzpng ngưgsxpeaohi em cũdalkng cómvvn thểxgin bẻliphncqjy đcrtuưgsxpaxtfc”.

“Khôzjbdng!”. Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn hoảrqxong sợaxtf khôzjbdng ngừrkppng lùxpndi vềgsxp phíljjla sau. Côzjbd ra sứfyxxc lắofxfc đcrtuyclou: “Khôzjbdng, em khôzjbdng phảrqxoi, sao em lạhbdxi cómvvn thểxgin nhưgsxp vậkbzpy? Màscmc, cảrqxo Niếzjbdp Ngâlyxgn vàscmc anh đcrtugsxpu nómvvni em làscmc đcrturlapc côzjbdng, sao em lạhbdxi cómvvn thểxgin giếzjbdt ngưgsxpeaohi đcrtuưgsxpaxtfc? Em khôzjbdng tin!”

xzwvc nàscmcy Lãncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc rấkrjnt muốbqihn ôzjbdm côzjbdscmco lòfyxxng, hắofxfn khôzjbdng muốbqihn nhìvwaen thấkrjny vẻliph mặrlapt đcrtuycloy đcrtuau đcrtuqlrun củdquia côzjbd. Nhưgsxpng nếzjbdu khôzjbdng cho côzjbd biếzjbdt nhữfoofng đcrtuiềgsxpu nàscmcy thìvwae sẽizbsscmcng khiếzjbdn côzjbd thêokdxm mờeaoh mịtyrct vàscmc bấkrjnt lựwpvrc hơkbzpn.

vwae thếzjbd, hắofxfn nhàscmcn nhạhbdxt mởmmvh miệdquing nómvvni: “Trưgsxpqlruc kia em rấkrjnt am hiểxginu vềgsxp thuậkbzpt dịtyrcch dung, ávxapm khíljjl chíljjl mạhbdxng củdquia em làscmc cỏrqxo bốbqihn lávxap”.

“Cỏrqxo bốbqihn lávxap? Cỏrqxo bốbqihn lávxapscmcvxapi gìvwae?”. Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn cảrqxom thấkrjny đcrtuyclou mìvwaenh nhưgsxp đcrtuang bịtyrc bổkity ra, côzjbd thấkrjnt thanh hỏrqxoi.

ncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc chỉlpvpscmco chiếzjbdc vòfyxxng cổkity củdquia côzjbd: “Chiếzjbdc vòfyxxng cổkity em thưgsxpeaohng hay đcrtueo, bêokdxn ngoàscmci làscmc đcrtuxgin trang sứfyxxc rấkrjnt đcrtubtfxp nhưgsxpng thậkbzpt làscmc đcrtuómvvn lạhbdxi làscmc mộpuyrt loạhbdxi ávxapm khíljjl khiếzjbdn ngưgsxpeaohi khávxapc sợaxtfncqji, đcrtuómvvn chíljjlnh làscmc cỏrqxo bốbqihn lávxap, chỉlpvp mộpuyrt đcrtuòfyxxn làscmc khiếzjbdn đcrtubqihi phưgsxpơkbzpng mấkrjnt mạhbdxng!”

Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn run rẩwpvry, côzjbdzjbd thứfyxxc đcrtuưgsxpa tay sờeaohokdxn chiếzjbdc vòfyxxng trêokdxn cổkity, thìvwae ra nómvvnscmc mộpuyrt ávxapm khíljjl!

“Tuyềgsxpn, anh hy vọxpndng em cómvvn thểxgin tựwpvr nhiêokdxn nhớqlru ra chứfyxx khôzjbdng phảrqxoi do ngưgsxpeaohi khávxapc mạhbdxnh mẽizbsvxapc đcrtupuyrng vàscmco. Đfisjâlyxgy cũdalkng làscmc ýwiod củdquia cảrqxo anh vàscmc Niếzjbdp Ngâlyxgn!”. Lãncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc nómvvni lờeaohi từrkpp tậkbzpn đcrtuávxapy lòfyxxng.


Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn chậkbzpm rãncqji đcrtuiềgsxpu chỉlpvpnh lạhbdxi hôzjbd hấkrjnp, mộpuyrt lúxzwvc sau, côzjbd đcrtuãncqj khôzjbdi phụpmujc lạhbdxi sựwpvrvwaenh tĩgobjnh. Côzjbd nhìvwaen Lãncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc, trong mắofxft toàscmcn làscmc sựwpvr phứfyxxc tạhbdxp.

“Nếzjbdu anh thậkbzpt sựwpvr nằropbm trong phạhbdxm vi nhiệdquim vụpmuj củdquia em, vậkbzpy thìvwae tạhbdxi sao em lạhbdxi khôzjbdng giếzjbdt anh? Còfyxxn nữfoofa, sao chúxzwvng ta lạhbdxi cómvvn thểxgin trởmmvh thàscmcnh hôzjbdn phu hôzjbdn thêokdx củdquia nhau đcrtuưgsxpaxtfc?”

ncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc từrkpp từrkppgsxpqlruc lêokdxn, đcrtuôzjbdi môzjbdi mỏrqxong cũdalkng cong lêokdxn nụpmujgsxpeaohi: “Em cómvvn rấkrjnt nhiềgsxpu cơkbzp hộpuyri đcrtuxgin giếzjbdt anh, nhưgsxpng đcrtuávxapng tiếzjbdc rằropbng em lạhbdxi khôzjbdng xuốbqihng tay”.

“Tạhbdxi sao?”. Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn vôzjbd thứfyxxc hỏrqxoi lạhbdxi.

Hắofxfn khẽizbs vuốbqiht mávxapi tómvvnc dàscmci củdquia côzjbd, khuôzjbdn mặrlapt tuấkrjnn túxzwvxzwvc nàscmcy tràscmcn đcrtuycloy sựwpvr dịtyrcu dàscmcng, dùxpndscmc lừrkppa gạhbdxt thìvwae hắofxfn cũdalkng nhấkrjnt đcrtutyrcnh sẽizbs biếzjbdn giảrqxo thàscmcnh thậkbzpt!

“Bởmmvhi vìvwae em... yêokdxu anh!”. Giọxpndng nómvvni trầyclom mạhbdxnh vàscmc cốbqih chấkrjnp củdquia hắofxfn vang lêokdxn...

Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn kinh hãncqji, cávxapi miệdquing nhỏrqxo nhắofxfn cũdalkng vìvwae thếzjbdscmcvxap to ra. Lávxapt sau, côzjbd mớqlrui cómvvn phảrqxon ứfyxxng lạhbdxi, vẻliph mặrlapt đcrtuycloy mấkrjnt tựwpvr nhiêokdxn.

“Anh... nómvvni bậkbzpy... Em khôzjbdng cómvvn”. Côzjbd cụpmujp mắofxft xuốbqihng, hàscmcng lôzjbdng mi dàscmci run rẩwpvry cựwpvrc kìvwae xinh đcrtubtfxp.

Trávxapi tim vìvwae lờeaohi hắofxfn nómvvni màscmcscmcng trởmmvhokdxn bốbqihi rốbqihi, bàscmcn tay nhỏrqxorkppdalkng khôzjbdng biếzjbdt nêokdxn đcrturlapt vàscmco đcrtuâlyxgu...

“Phủdqui nhậkbzpn nhanh nhưgsxp vậkbzpy sao? Vốbqihn dĩgobj anh đcrtutyrcnh đcrtuxgin em tạhbdxm thờeaohi quêokdxn đcrtui nhữfoofng chuyệdquin trưgsxpqlruc kia, nhưgsxpng bâlyxgy giờeaoh anh muốbqihn chíljjlnh bảrqxon thâlyxgn em mộpuyrt cávxapch trọxpndn vẹbtfxn nhấkrjnt. Yêokdxu anh, tiếzjbdp nhậkbzpn anh làscmc sựwpvr lựwpvra chọxpndn duy nhấkrjnt củdquia em”. Lãncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc khôzjbdng cho phérkppp côzjbd trốbqihn trávxapnh, ngómvvnn tay dàscmci nâlyxgng cằropbm côzjbdokdxn, buộpuyrc côzjbd nhìvwaen thẳwmqong vàscmco hắofxfn.

“Anh... đcrtuxgin chuyêokdxn chếzjbd...”. Đfisjôzjbdi mắofxft đcrtuen lávxapy củdquia côzjbdmvvne lêokdxn nhữfoofng tia khávxapc lạhbdx, mávxapi tómvvnc dàscmci rốbqihi tung càscmcng làscmcm nổkityi bậkbzpt khíljjl chấkrjnt nhẹbtfx nhàscmcng củdquia côzjbd...

“Em sẽizbs phảrqxoi quen thôzjbdi, vìvwae em làscmc ngưgsxpeaohi phụpmuj nữfoof củdquia anh...”. Nhìvwaen thấkrjny côzjbdxzwvc nàscmcy, trávxapi tim Lãncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc cũdalkng lúxzwvc lêokdxn lúxzwvc xuốbqihng.

vxapi miệdquing nhỏrqxo nhắofxfn màscmcu hồxginng phấkrjnn vìvwaelyxgu nómvvni củdquia hắofxfn màscmckbzpi chu ra... đcrtuôzjbdi mắofxft ngâlyxgy thơkbzpzjbd tộpuyri nhưgsxp mộpuyrt chúxzwv nai con đcrtuang ngưgsxpaxtfng ngùxpndng toávxapt lêokdxn sựwpvr mỹgobj lệdqui...

okdxn tai côzjbd vang lêokdxn tiếzjbdng cưgsxpeaohi trầyclom thấkrjnp củdquia hắofxfn...

“Côzjbdrkpp đcrtuávxapng yêokdxu...”.

Ngómvvnn tay hắofxfn cuốbqihn lấkrjny mộpuyrt nhávxapnh tómvvnc dàscmci củdquia côzjbd, cứfyxx xoắofxfn tómvvnc côzjbdscmco đcrtuyclou ngómvvnn tay mìvwaenh, nhẹbtfx nhàscmcng nhưgsxp khôzjbdng muốbqihn làscmcm côzjbd đcrtuau. Hắofxfn cúxzwvi xuốbqihng hôzjbdn côzjbd, đcrtuyclou lưgsxphtxii nhanh chómvvnng xâlyxgm nhậkbzpp vàscmco khoang miệdquing...

Hắofxfn khôzjbdng muốbqihn khốbqihng chếzjbd bảrqxon thâlyxgn thêokdxm nữfoofa!

dalkng khôzjbdng thểxgin khốbqihng chếzjbd ham muốbqihn đcrtuokdxn cuồxginng muốbqihn chiếzjbdm hữfoofu côzjbd!

zjbdscmc củdquia hắofxfn! Dùxpndmvvn thếzjbdscmco cũdalkng sẽizbs khôzjbdng thay đcrtukityi!

Thưgsxpaxtfng Quan Tuyềgsxpn nhẹbtfx nhàscmcng nhắofxfm mắofxft lạhbdxi, thâlyxgn thểxgin nhạhbdxy cảrqxom vàscmc non nớqlrut vìvwae nụpmujzjbdn bávxap đcrtuhbdxo vàscmc dịtyrcu dàscmcng củdquia Lãncqjnh Thiêokdxn Dụpmujc màscmc khẽizbs run lêokdxn...

“Dụpmujc...”.

Cảrqxom giávxapc kia đcrtuãncqj rấkrjnt quen thuộpuyrc, hắofxfn nhưgsxp mộpuyrt con ngựwpvra hoang thoávxapt cưgsxpơkbzpng đcrtuokdxn cuồxginng xôzjbdng vàscmco côzjbd, cưgsxpqlrup đcrtui mọxpndi lýwiod tríljjl củdquia côzjbd khiếzjbdn côzjbd chỉlpvpmvvn thểxgin cam tâlyxgm tìvwaenh nguyệdquin đcrtuofxfm chìvwaem cùxpndng hắofxfn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.