Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Quyển 11-Chương 13 : Hành Động Săn Sóc Của Lãnh Thiên Dục

    trước sau   
Thậjwvht lâpamnu sau, Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc mớhuwwi cốpwvs gắcgndng ájzisp chếmztv nhiệggxat đsofqaqoafbkqng bỏmubfng đsofqang sôobtci tràmdxgo trong ngưngmoikiji, kégmkoo Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn ra rồgkski nófbkqi: “Đikiji, anh đsofqưngmoa em đsofqếmztvn mộaqoat nơgvdpi”.

“Hảdixo? Đikiji đsofqâpamnu?”. Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn khófbkq hiểszyzu hỏmubfi lạpmhji.

“Cứjfbj đsofqi thìobtc biếmztvt, đsofqi theo anh”. Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc đsofqjfbjng dậjwvhy, gọbmfri đsofqiệggxan thoạpmhji sắcgndp xếmztvp mộaqoat sốpwvs chuyệggxan rồgkski kégmkoo Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn ra khỏmubfi phòfspbng tổamszng giájzism đsofqpwvsc.

obtc thưngmokwuv tổamszng giájzism đsofqpwvsc nhìobtcn thấtwfty cảdixonh nàmdxgy, sựihfsobtcnh tĩjwvhnh trong mắcgndt nhấtwftt thờikiji biếmztvn mấtwftt, côobtc chỉgmko biếmztvt hájzis hốpwvsc mồgkskm kinh ngạpmhjc...

Đikijâpamny làmdxg tổamszng giájzism đsofqpwvsc củchqua Lãihfsnh thịqlhd sao? Cájzisi ngưngmoikiji màmdxg bọbmfrn họbmfr đsofqbryxu gọbmfri sau lưngmong làmdxg “tảdixong băzsvrng họbmfrihfsnh” sao? Sao màmdxg... sao ngàmdxgi ấtwfty lạpmhji nắcgndm tay mộaqoat côobtcjzisi từmjwr phòfspbng tổamszng giájzism đsofqpwvsc đsofqi ra vậjwvhy?

Đikijâpamny quảdixomdxg mộaqoat tin tứjfbjc kinh thiênyesn đsofqaqoang đsofqqlhda rồgkski!


*****

Đikijâpamny làmdxg mộaqoat cửbhgra hàmdxgng cựihfsc kìobtc xa hoa lộaqoang lẫpamny, chỉgmko chuyênyesn phụikijc vụikij nhữglvlng ngưngmoikiji giàmdxgu cófbkq, cájzisc khájzisch hàmdxgng VIP. Thiếmztvt kếmztv xa hoa bênyesn trong hấtwftp dẫpamnn ájzisnh mắcgndt ngay từmjwrjzisi nhìobtcn đsofqgmkou tiênyesn, cộaqoang thênyesm cájzisc côobtcjzisi nhâpamnn viênyesn phụikijc vụikij trênyesn mặnqdxt luôobtcn thưngmoikijng trựihfsc mộaqoat nụikijngmoikiji tưngmoơgvdpi nhưngmo hoa...

“Lãihfsnh tiênyesn sinh, quầgmkon ájziso ởqxnf chỗuzaf chúmubfng tôobtci đsofqbryxu làmdxg loạpmhji thịqlhdnh hàmdxgnh nhấtwftt, hơgvdpn nữglvla đsofqbryxu làmdxg loạpmhji cófbkq sốpwvsngmocgndng hạpmhjn chếmztv trênyesn thếmztv giớhuwwi, tôobtci tin chắcgndc rằgcqeng ngàmdxgi sẽagpf rấtwftt hàmdxgi lòfspbng vớhuwwi cửbhgra hàmdxgng chúmubfng tôobtci!”

ihfsnh Thiênyesn Dụikijc nghe vậjwvhy, khuôobtcn mặnqdxt vẫpamnn lạpmhjnh lùttzong chẳnyesng thègkskm đsofqájzisp lạpmhji. Hắcgndn chỉgmko nhìobtcn mỗuzafi Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn đsofqang ởqxnfnyesn cạpmhjnh...

“Tuyềbryxn, em chọbmfrn mấtwfty bộaqoa quầgmkon ájziso mìobtcnh thíkwuvch đsofqi”. Tuy nhữglvlng lờikiji từmjwr miệggxang hắcgndn thốpwvst ra cófbkq vẻsavj lạpmhjnh lùttzong vàmdxg kiênyesu ngạpmhjo nhưngmong lúmubfc nàmdxgy hắcgndn giốpwvsng hệggxat nhưngmo mộaqoat ôobtcng chồgkskng đsofqang đsofqưngmoa vợcgnd đsofqi mua sắcgndm.

Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn kinh ngạpmhjc ngẩkwvwng đsofqgmkou nhìobtcn Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc, hắcgndn đsofqưngmoa côobtc đsofqi mua quầgmkon ájziso?

Nhìobtcn ájzisnh mắcgndt khófbkq hiểszyzu củchqua côobtc, khófbkqe môobtci Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc gợcgndi lênyesn nụikijngmoikiji. Hắcgndn cúmubfi ngưngmoikiji xuốpwvsng, nhẹdfuv giọbmfrng nófbkqi bênyesn tai côobtc: Diễdixosofqàmdxgn.LênyesQuýpmhjĐikijôobtcn.“Dìobtc Trầgmkon cứjfbjfbkqi mãihfsi bênyesn tai anh thôobtci, em khôobtcng muốpwvsn đsofqszyz anh bịqlhdobtctwfty mắcgndng đsofqtwfty chứjfbj, mua nhiềbryxu mộaqoat chúmubft đsofqi”.

Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn khôobtcng nhịqlhdn đsofqưngmocgndc cưngmoikiji thầgmkom... ngưngmoikiji lạpmhjnh lẽagpfo nhưngmo hắcgndn, ai lạpmhji dájzism mắcgndng chứjfbj?

obtc nhìobtcn xung quanh cửbhgra hàmdxgng, ájzisnh mắcgndt dầgmkon trởqxnfnyesn mơgvdpmdxgng...

“Dụikijc...”. Côobtc nhẹdfuv giọbmfrng gọbmfri hắcgndn.

“Sao thếmztv?”. Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc ôobtcm lấtwfty vòfspbng eo nhỏmubf nhắcgndn củchqua côobtc, giọbmfrng đsofqiệggxau đsofqgmkoy quan tâpamnm.

Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn ngẩkwvwng đsofqgmkou nófbkqi: “Anh giúmubfp em chọbmfrn đsofqưngmocgndc khôobtcng?”. Trong mắcgndt côobtc ájzisnh lênyesn tia ỷcgnd lạpmhji vàmdxgo Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc.

“Đikijưngmocgndc, tấtwftt cảdixo đsofqbryxu nghe theo ýpmhj em, côobtcgmkopmhj”.


Ájzisnh mắcgndt Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc lấtwftp lájzisnh ýpmhjngmoikiji, hắcgndn khôobtcng hềbryx do dựihfsmdxg đsofqájzisp ứjfbjng yênyesu cầgmkou củchqua côobtc ngay, nhưngmong lạpmhji khôobtcng hềbryx nhậjwvhn ra hàmdxgnh đsofqaqoang vàmdxg thájzisi đsofqaqoa củchqua mìobtcnh đsofqãihfs thay đsofqamszi lớhuwwn đsofqếmztvn thếmztvmdxgo...

Ngay sau đsofqófbkq, hắcgndn quay ngưngmoikiji lạpmhji, đsofqôobtci mắcgndt khôobtci phụikijc lạpmhji sựihfs lạpmhjnh lẽagpfo vốpwvsn cófbkq...

“Côobtc...”. Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc gọbmfri mộaqoat côobtc nhâpamnn viênyesn đsofqjfbjng gầgmkon đsofqófbkq: “Lạpmhji đsofqâpamny!”

“Lãihfsnh tiênyesn sinh, ngàmdxgi cófbkqobtc dặnqdxn dòfspbpmhj?”. Côobtc nhâpamnn viênyesn kia phấtwftn chấtwftn bưngmohuwwc lênyesn, trong mắcgndt toàmdxgn làmdxg sựihfsttzong bájzisi.

ihfsnh Thiênyesn Dụikijc khôobtcng vui chau màmdxgy lạpmhji, lạpmhjnh giọbmfrng nófbkqi: “Đikijem tấtwftt cảdixo nhữglvlng bộaqoa quầgmkon ájziso đsofqdfuvp nhấtwftt, hợcgndp vớhuwwi côobtctwfty nhấtwftt mang lênyesn tầgmkong”.

fbkqi xong, hắcgndn ôobtcm lấtwfty vòfspbng eo nhỏmubf củchqua Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn đsofqi lênyesn tầgmkong đsofqszyz thửbhgr quầgmkon ájziso.

“Vâpamnng, Lãihfsnh tiênyesn sinh”. Côobtc nhâpamnn viênyesn hớhuwwn hởqxnf trảdixo lờikiji.

Ngay sau đsofqófbkq, hàmdxgng loạpmhjt cájzisc côobtc nhâpamnn viênyesn khájzisc trong cửbhgra hàmdxgng tụikij tậjwvhp lạpmhji mộaqoat chỗuzaf...

“Anh ấtwfty làmdxg ai vậjwvhy? Đikijdfuvp trai quájzis!”

“Hìobtcnh nhưngmo... côobtc vừmjwra gọbmfri ngàmdxgi ấtwfty làmdxgihfsnh tiênyesn sinh, Lãihfsnh tiênyesn sinh làmdxg ai vậjwvhy?”

jzisc đsofqgkskng nghiệggxap mồgkskm năzsvrm miệggxang mưngmoikiji hỏmubfi han liênyesn tiếmztvp.

obtc nhâpamnn viênyesn kia cựihfsc kìobtc kiênyesu ngạpmhjo lênyesn tiếmztvng: “Lãihfsnh tiênyesn sinh màmdxgjzisc côobtcegsvng khôobtcng biếmztvt ưngmo? Chíkwuvnh làmdxgihfsnh Thiênyesn Dụikijc, tổamszng giájzism đsofqpwvsc củchqua Lãihfsnh thịqlhd đsofqófbkq!”

“Cájzisi gìobtc? Làmdxgihfsnh Thiênyesn Dụikijc? Trờikiji ơgvdpi!”. Mộaqoat côobtc đsofqgkskng nghiệggxap chấtwftn kinh nhìobtcn lênyesn tầgmkong...

“Sao cófbkq thểszyz chứjfbj? Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc chưngmoa bao giờikij xuấtwftt đsofqgmkou lộaqoa diệggxan côobtcng khai cảdixo, giớhuwwi truyềbryxn thôobtcng cũegsvng khôobtcng đsofqăzsvrng ảdixonh chụikijp củchqua ngàmdxgi ấtwfty, côobtc khoájzisc lájzisc vừmjwra thôobtci, làmdxgm sao côobtc biếmztvt ngàmdxgi ấtwfty làmdxgihfsnh Thiênyesn Dụikijc chứjfbj?”. Mộaqoat côobtc đsofqgkskng nghiệggxap khájzisc nghi ngờikij vặnqdxn lạpmhji.

“Thôobtci cho tôobtci xin, mấtwfty ngưngmoikiji suốpwvst ngàmdxgy chỉgmko chúmubf ýpmhj đsofqếmztvn mấtwfty kẻsavjfbkq tiềbryxn thôobtci, tôobtci đsofqưngmoơgvdpng nhiênyesn làmdxgfbkq chứjfbjng cứjfbjqlhdmdxgng mớhuwwi dájzism xưngmong hôobtc nhưngmo vậjwvhy chứjfbj. Hơgvdpn nữglvla, vừmjwra rồgkski ngàmdxgi ấtwfty cũegsvng khôobtcng phủchqu nhậjwvhn, chẳnyesng lẽagpfjzisc côobtcfspbn chưngmoa tin?”. Côobtc nhâpamnn viênyesn kia cũegsvng chẳnyesng muốpwvsn giảdixoi thíkwuvch nhiềbryxu nữglvla.

“Tin, tôobtci tin, tin chứjfbj!”. Mộaqoat côobtc nhâpamnn viênyesn còfspbn rấtwftt trẻsavj tuổamszi cấtwftt giọbmfrng đsofqgmkoy ájzisi mộaqoa: “Ngàmdxgi ấtwfty anh tuấtwftn nhưngmo thếmztv, nhiềbryxu tiềbryxn nhưngmo thếmztv, dájzisng ngưngmoikiji còfspbn siênyesu chuẩkwvwn nhưngmo thếmztv... Trờikiji ơgvdpi, quảdixomdxg cựihfsc phẩkwvwm. Nếmztvu tôobtci cófbkq thểszyz đsofqjfbjng bênyesn cạpmhjnh ngàmdxgi ấtwfty... Àglvl đsofqúmubfng rồgkski, chịqlhd Tiểszyzu Yênyesn...”. Côobtc nhâpamnn viênyesn trẻsavj tuổamszi giữglvl chặnqdxt bảdixo vai côobtc nhâpamnn viênyesn tênyesn Tiểszyzu Yênyesn rồgkski khẩkwvwn thiếmztvt thỉgmkonh cầgmkou: “Đikijszyz em mang quầgmkon ájziso lênyesn tầgmkong cho ngàmdxgi ấtwfty đsofqưngmocgndc khôobtcng, xin chịqlhd đsofqtwfty”.

“Đikijúmubfng làmdxg hy vọbmfrng hãihfso huyềbryxn!”. Mộaqoat côobtc nhâpamnn viênyesn hừmjwr lạpmhjnh nófbkqi: “Tôobtci rấtwftt kíkwuvnh trọbmfrng Lãihfsnh tiênyesn sinh, hơgvdpn nữglvla cófbkq thểszyz nhìobtcn đsofqưngmocgndc ngàmdxgi ấtwfty ởqxnf khoảdixong cájzisch gầgmkon nhưngmo vậjwvhy làmdxggvdp ưngmohuwwc củchqua tôobtci”.

“Thôobtci, cájzisc côobtc đsofqmjwrng tranh cãihfsi nữglvla, nhìobtcn thôobtci thìobtcfbkq íkwuvch gìobtc, cájzisc côobtc khôobtcng thấtwfty côobtcjzisi xinh đsofqdfuvp đsofqi bênyesn cạpmhjnh Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc sao? Nhấtwftt đsofqqlhdnh làmdxgobtcnh nhâpamnn bíkwuv mậjwvht củchqua ngàmdxgi ấtwfty rồgkski, vừmjwra rồgkski ngàmdxgi ấtwfty nófbkqi chuyệggxan vớhuwwi côobtcjzisi kia cũegsvng rấtwftt dịqlhdu dàmdxgng”.

“Tìobtcnh nhâpamnn bíkwuv mậjwvht? Tôobtci thấtwfty giốpwvsng nhưngmo ngưngmoikiji đsofqưngmocgndc bao dưngmobkuung thìobtcfbkq”. Côobtc nhâpamnn viênyesn ghen tịqlhdnyesn tiếmztvng nhưngmong cũegsvng khôobtcng dájzism sơgvdp suấtwftt, chọbmfrn quầgmkon ájziso thíkwuvch hợcgndp cho Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn rồgkski đsofqi lênyesn tầgmkong.

“Lãihfsnh tiênyesn sinh, đsofqâpamny đsofqbryxu làmdxg nhữglvlng bộaqoa quầgmkon ájziso rấtwftt đsofqdfuvp, ngàmdxgi xem thửbhgr đsofqi...”. Côobtc nhâpamnn viênyesn vừmjwra nófbkqi vừmjwra đsofqưngmoa mấtwfty bộaqoa quầgmkon ájziso ra. Côobtc ta còfspbn cốpwvs ýpmhjjzisn lạpmhji gầgmkon Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc, mưngmocgndn cớhuww đsofqszyz thu húmubft sựihfs chúmubf ýpmhj củchqua hắcgndn.

Ai ngờikij ájzisnh mắcgndt Lãihfsnh Thiênyesn Dụikijc chẳnyesng thègkskm nhìobtcn côobtc ta, chỉgmko chọbmfrn mộaqoat bộaqoa rồgkski đsofqjfbjng dậjwvhy đsofqi đsofqếmztvn bênyesn cạpmhjnh Thưngmocgndng Quan Tuyềbryxn.

“Tuyềbryxn, thửbhgr bộaqoamdxgy xem”. Nófbkqi xong, hắcgndn mởqxnf cửbhgra phòfspbng thay đsofqgksk ra, bênyesn môobtci nởqxnf nụikijngmoikiji yênyesu chiềbryxu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.