Giang Hồ Tam Nữ Hiệp

Chương 44 : Nước lũ chợt cuốn sống khó được như nguyện Cõi lòng thay đổi chết chẳng có gì lo

    trước sau   
Lạrheki nókbchi hôrvyum ấgqqxy Phùfcdsng Lâlkxcm rờlesdi mọrykyi ngưkbchlesdi, mộrfxwt mìndrnnh đicdvếghhfn Sơghhfn Đcfcwôrvyung tìndrnm Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh. Nàtlldng tuy đicdvãxsvs lớooogn nhưkbchng lòjhewng dạrhek cứbkib nhưkbch trẻymji con.Vìndrntlldng dùfcdsng đicdvao hớooogt tókbchc củjliba Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, bịppsj tỉytqo tỉytqo tráobrgch cứbkib, cho nêrhekn nảbwtoy ra ýsuta nghĩykza trẻymji con, thầjlgrm nhủjlib: “Tỉytqo tỉytqo uổfcdsng làtlld nữykza trung hiệzbcnp kháobrgch, chẳjmzjng dáobrgm mau mắykzan đicdvffcsi vớooogi chuyệzbcnn hôrvyun nhâlkxcn đicdvrheki sựotpm củjliba bảbwton thâlkxcn. Chi bằndrnng mìndrnnh mạrheko danh tỉytqo tỉytqondrnm đicdvếghhfn nơghhfi, nókbchi thẳjmzjng vớooogi Dưkbchơghhfng lãxsvso đicdvjlgru đicdvbkib khỏrykyi phiềollwn phứbkibc”.

Phùfcdsng Lâlkxcm quyếghhft đicdvppsjnh nhưkbch thếghhf, đicdvếghhfn huyệzbcnn Đcfcwôrvyung Bìndrnnh ởfcdsghhfn Đcfcwôrvyung. Lújcoec nàtlldy làtlld cuốffcsi hạrhek đicdvjlgru thu, trờlesdi mưkbcha nhiềollwu, hôrvyum ấgqqxy sau cơghhfn mưkbcha trờlesdi sáobrgng tỏryky, Phùfcdsng Lâlkxcm đicdvếghhfn sơghhfn trang củjliba Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh, vừfyeoa gõkbch cửdqupa vừfyeoa suy nghĩykza: “Láobrgt nữykzaa mìndrnnh gặqvxtp Dưkbchơghhfng lãxsvso đicdvjlgru, câlkxcu đicdvjlgru tiêrhekn phảbwtoi nókbchi thếghhftlldo đicdvâlkxcy?”

Khôrvyung ngờlesdkbch cửdqupa rấgqqxt lâlkxcu màtlld khôrvyung ai trảbwto lờlesdi. Phùfcdsng Lâlkxcm liềollwn phókbchng ngưkbchlesdi vọrykyt tưkbchlesdng nhảbwtoy vàtlldo, chỉytqo thấgqqxy bêrhekn trong yêrhekn ắykzang lạrhek thưkbchlesdng, mộrfxwt tiểbkibu nha đicdvjlgru cókbch lẽfyrh mớooogi nghe tiếghhfng gõkbch cửdqupa, đicdvang chậaspym rãxsvsi bưkbchooogc ra. Nha đicdvjlgru ấgqqxy thấgqqxy Phùfcdsng Lâlkxcm, chưkbchng hửdqupng kêrheku lêrhekn: “Ồrykyfcxi ra làtlldrvyukbchơghhfng, côrvyukbchơghhfng còjhewn đicdvếghhfn đicdvâlkxcy làtlldm gìndrn?” Phùfcdsng Lâlkxcm nókbchi: “Dưkbchơghhfng lãxsvso gia tửdqup đicdvâlkxcu? Châlkxcn củjliba ôrvyung ấgqqxy đicdvãxsvs khỏrykye đicdvưkbchqfhfc chújcoet nàtlldo chưkbcha?” Nha đicdvjlgru sầjlgrm mặqvxtt, chẳjmzjng thèinowm đicdvbkib ýsuta đicdvếghhfn. Phùfcdsng Lâlkxcm thầjlgrm nhủjlib: “Cókbch lẽfyrh đicdvâlkxcy làtlld nha đicdvjlgru hầjlgru hạrhekrhekn cạrheknh Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, ảbwtokbchfcdsng mìndrnnh làtlld tỉytqo tỉytqo, cho nêrhekn mớooogi giậaspyn mìndrnnh”. Cưkbchlesdi rằndrnng: “Máobrgi tókbchc củjliba tiểbkibu thưkbch nhàtlld ngưkbchơghhfi đicdvãxsvstlldi ra chưkbcha? Ngưkbchơghhfi dắykzat ta đicdvếghhfn gặqvxtp nàtlldng, ta sẽfyrh xin lỗgbkdi”. Nha đicdvjlgru ấgqqxy lắykzac đicdvjlgru nókbchi: “Ngưkbchơghhfi tựotpmtlld đicdvi!” nókbchi xong đicdvãxsvs chạrheky vụybiat đicdvi. Phùfcdsng Lâlkxcm tứbkibc giậaspyn, đicdvppsjnh lấgqqxy bùfcdsn néfcxim nàtlldng, nhưkbchng chợqfhft nghĩykza: “Cókbch liêrhekn quan gìndrn đicdvếghhfn ảbwto nha đicdvjlgru!” rồypfji tựotpm đicdvi vàtlldo tìndrnm Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh.

Phùfcdsng Lâlkxcm khôrvyung quen đicdvưkbchlesdng lốffcsi, bưkbchooogc vàtlldo phòjhewng trong chỉytqo thấgqqxy khôrvyung khíkamy u áobrgm, đicdvypfj đicdvrhekc trong nhàtlld bềollw bộrfxwn ngổfcdsn ngang. Phùfcdsng Lâlkxcm thầjlgrm nhủjlib: “Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh uổfcdsng làtlldxsvsnh tụybiakbchlkxcm năteyom tỉytqonh phíkamya bắykzac, nhàtlld cửdqupa lộrfxwn xộrfxwn thếghhftlldy, đicdvbkib ngưkbchlesdi ta nhìndrnn thấgqqxy chẳjmzjng phảbwtoi sẽfyrhtlld tròjhewkbchlesdi hay sao?” rồypfji đicdvbkibng ởfcds trong nộrfxwi đicdvưkbchlesdng, kêrheku lớooogn: “Dưkbchơghhfng côrvyung côrvyung, Dưkbchơghhfng côrvyung côrvyung!” nàtlldng bắykzat chưkbchooogc theo lốffcsi xưkbchng hôrvyu củjliba Phùfcdsng Anh, lòjhewng thầjlgrm nhủjlib: “Chắykzac chắykzan Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh sẽfyrh nghe thấgqqxy mìndrnnh gọrykyi”.

Trong phòjhewng vọrykyng ra tiếghhfng khókbchc, Phùfcdsng Lâlkxcm dỏrykyng tai lắykzang nghe, ngạrhekc nhiêrhekn nókbchi: “Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh nghe mìndrnnh đicdvếghhfn thìndrn khókbchc, chảbwto lẽfyrhbwto đicdvang làtlldm nũcmuqng vớooogi Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh, muốffcsn đicdvffcsi phókbch vớooogi mìndrnnh sao? Hừfyeo, thậaspyt khôrvyung biếghhft ngưkbchqfhfng!” rồypfji lạrheki kêrheku hai tiếghhfng Dưkbchơghhfng côrvyung côrvyung màtlld vẫjbiqn nghe tiếghhfng khókbchc thújcoet thíkamyt củjliba Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chứbkib khôrvyung thấgqqxy Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh đicdváobrgp lờlesdi.

Phùfcdsng Lâlkxcm thầjlgrm nhủjlib: “Đcfcwưkbchqfhfc, mìndrnnh sẽfyrh gặqvxtp Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh trưkbchooogc”. Nàtlldng nghe tiếghhfng khókbchc pháobrgt ra từfyeoteyon phòjhewng ởfcds phíkamya Tâlkxcy nêrhekn vạrhekch rèinowm chạrheky vàtlldo, chỉytqo thấgqqxy Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh ngồypfji trong phòjhewng, mắykzat sưkbchng hújcoep, bộrfxw dạrhekng ủjlibcmuq. Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chạrheky vàtlldo, nàtlldng chỉytqo lạrheknh lùfcdsng liếghhfc nhìndrnn, tiếghhfng khókbchc thújcoet thíkamyt đicdvãxsvs ngừfyeong, vẻymji mặqvxtt càtlldng khiếghhfn ngưkbchlesdi ta khókbch chịppsju hơghhfn. Phùfcdsng Lâlkxcm tuy đicdvãxsvs đicdvobrgn nàtlldng khôrvyung ưkbcha gìndrnndrnnh, nhưkbchng khôrvyung ngờlesdtlldng cókbch bộrfxw dạrhekng nhưkbch ngưkbchlesdi đicdvãxsvs chếghhft rồypfji, rồypfji bấgqqxt giáobrgc đicdvbkibng sữykzang ngay tạrheki trậaspyn, nhìndrnn Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chăteyom chújcoe.


kbchơghhfng Liễykzau Thanh mặqvxtc đicdvypfj trắykzang, chỗgbkdkbchc bịppsj phi đicdvao cắykzat đicdvãxsvstlldi ra, nhưkbchng lạrheki khôrvyung đicdvollwu vớooogi hai bêrhekn, trôrvyung càtlldng khókbch coi. Phùfcdsng Lâlkxcm nókbchi: “Nàtlldy, nàtlldy!” Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chợqfhft ngẩdqupng đicdvjlgru lêrhekn, mặqvxtt chẳjmzjng sắykzac máobrgu, nàtlldng trợqfhfn mắykzat rồypfji đicdvrfxwt nhiêrhekn cújcoei đicdvjlgru, khẽfyrh hỏrykyi: “Hiểbkibu Lan đicdvâlkxcu?”

Phùfcdsng Lâlkxcm cốffcs ýsuta chọrykyc giậaspyn nàtlldng: “Đcfcwưkbchlesdng thújcoec thújcoec khôrvyung muốffcsn gặqvxtp ngưkbchơghhfi, ngưkbchơghhfi cókbchndrn muốffcsn nókbchi, hãxsvsy nhắykzan vớooogi ta”. Trong lòjhewng đicdvppsjnh rằndrnng hễykzatlldng kêrheku lớooogn thìndrn lậaspyp tứbkibc ra tay, nhưkbchng Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chợqfhft thởfcdstlldi nókbchi: “Hiểbkibu Lan lẽfyrhtlldo vôrvyundrnnh đicdvếghhfn thếghhf? Uổfcdsng cho cha củjliba tôrvyui coi trọrykyng chàtlldng”. Lờlesdi lẽfyrh thêrhekkbchơghhfng vôrvyufcdsng, Phùfcdsng Lâlkxcm bấgqqxt giáobrgc rùfcdsng mìndrnnh, hỏrykyi: “Dưkbchơghhfng côrvyung côrvyung đicdvâlkxcu, tôrvyui phảbwtoi thay Đcfcwưkbchlesdng thújcoec thújcoec thỉytqonh an ngưkbchlesdi”.

kbchơghhfng Liễykzau Thanh chợqfhft đicdvbkibng dậaspyy, gằndrnn giọrykyng nókbchi: “Đcfcwưkbchqfhfc, ngưkbchơghhfi đicdvếghhfn đicdvi, ngưkbchlesdi đicdvếghhfn màtlld thỉytqonh an”. Rồypfji dắykzat Phùfcdsng Lâlkxcm ra hậaspyu viêrhekn, trong vưkbchlesdn cókbch mộrfxwt tòjhewa đicdvìndrnnh báobrgt giáobrgc, trong đicdvìndrnnh làtlld mộrfxwt cổfcds quan tàtlldi màtlldu đicdvryky, trêrhekn đicdvjlgru quan tàtlldi cókbchobrgn mộrfxwt tờlesd giấgqqxy trắykzang, trêrhekn giấgqqxy viếghhft rằndrnng: “Tiềollwn Minh nghĩykzaa sĩykzaghhfn Đcfcwôrvyung hiệzbcnp kháobrgch Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh chi linh vịppsj”.

Phùfcdsng Lâlkxcm kinh hãxsvsi! Nàtlldng khôrvyung ngờlesdkbchơghhfng Trọrykyng Anh đicdvãxsvs chếghhft, sựotpm cốffcstlldy đicdvãxsvs khiếghhfn cáobrgc kếghhf hoạrhekch củjliba nàtlldng hổfcdsng béfcxit, nàtlldng nhìndrnn cổfcds quan tàtlldi, mộrfxwt lújcoec lâlkxcu sau mớooogi lêrhekn tiếghhfng: “Dưkbchơghhfng côrvyung côrvyung làtlldm sao màtlld chếghhft?”

kbchơghhfng Liễykzau Thanh hỏrykyi: “Hiểbkibu Lan cókbch đicdvếghhfn khôrvyung?” Phùfcdsng lâlkxcm trong nhấgqqxt thờlesdi khôrvyung đicdváobrgp ra lờlesdi, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh tứbkibc giậaspyn nókbchi: “Đcfcwưkbchqfhfc, cha ta đicdvãxsvs chếghhft, cáobrgc ngưkbchlesdi đicdvãxsvstlldi lòjhewng chưkbcha?” Phùfcdsng Lâlkxcm nókbchi: “Sao lạrheki nókbchi thếghhf?” Rồypfji khom ngưkbchlesdi xuốffcsng báobrgi. Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh nókbchi: “Khôrvyung cầjlgrn ngưkbchơghhfi báobrgi, ngưkbchơghhfi đicdvãxsvs trêrheku tứbkibc cha ta rồypfji chưkbcha đicdvjlib, màtlldjhewn muốffcsn trêrheku tứbkibc ta?” Rồypfji nàtlldng đicdvưkbcha tay toan đicdváobrgnh Phùfcdsng Lâlkxcm, Phùfcdsng Lâlkxcm khôrvyung néfcxi tráobrgnh, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh đicdvưkbcha tay ra, chợqfhft rụybiat vềollw, thởfcdstlldi nókbchi: “Thôrvyui đicdvưkbchqfhfc, ngưkbchơghhfi đicdvi mau! Từfyeotlldy vềollw sau cáobrgc ngưkbchlesdi đicdvfyeong đicdvếghhfn nhàtlld họrykykbchơghhfng nàtlldy nữykzaa!”

Lờlesdi nókbchi đicdvjlgry phẫjbiqn nộrfxw, nhưkbchng đicdvãxsvs mềollwm mỏrykyng hơghhfn rấgqqxt nhiềollwu. Phùfcdsng Lâlkxcm ngạrhekc nhiêrhekn thầjlgrm nhủjlib: “Ồryky, Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh vừfyeoa chếghhft, con gáobrgi củjliba ôrvyung ta liềollwn thay đicdvfcdsi tíkamynh tìndrnnh”.

Phùfcdsng Lâlkxcm cókbch đicdviềollwu khôrvyung biếghhft. Téfcxi ra Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh tuổfcdsi táobrgc đicdvãxsvs giàtlld, trújcoeng áobrgm khíkamy củjliba Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong, tuy cókbch thểbkib khỏrykyi mấgqqxt mạrhekng nhưkbchng sứbkibc khỏrykye dầjlgrn dầjlgrn suy yếghhfu. Nhậaspyn đicdvưkbchqfhfc thưkbch củjliba Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan, nókbchi lờlesdi chếghhft đicdvãxsvs sắykzap tớooogi, khôrvyung thểbkibtlldo cứbkibu vãxsvsn nỗgbkdi, bởfcdsi vậaspyy mớooogi sợqfhfxsvsi. Ôusupng ta vốffcsn đicdvãxsvs yếghhfu, trảbwtoi qua biếghhfn cốffcstlldy, sứbkibc khỏrykye càtlldng suy nhưkbchqfhfc hơghhfn.

kbchơghhfng Liễykzau Thanh chẳjmzjng biếghhft cha mìndrnnh đicdvang ngàtlldy mộrfxwt suy sụybiap. Sau khi nàtlldng bịppsj Phùfcdsng Lâlkxcm dùfcdsng phi đicdvao hớooogt tókbchc, chạrheky vềollwrheku khókbchc vớooogi cha, muốffcsn nhờlesd cha ra mặqvxtt, nàtlldo ngờlesdkbchơghhfng Trọrykyng Anh biếghhft rõkbchkamynh tìndrnnh củjliba con gáobrgi, liềollwn nókbchi rằndrnng nàtlldng đicdvãxsvs tựotpm chuốffcsc lấgqqxy khổfcds, trảbwtoi qua lầjlgrn ấgqqxy, ôrvyung ta cảbwtom thấgqqxy càtlldng thêrhekm đicdvau đicdvooogn, hôrvyum sau thìndrn lậaspyp tứbkibc pháobrgt bệzbcnnh hàtlldn nhiệzbcnt, vừfyeoa bệzbcnnh đicdvãxsvs khôrvyung khỏrykyi, khi Phùfcdsng Lâlkxcm tớooogi nơghhfi, ôrvyung ta đicdvãxsvs chếghhft gầjlgrn mộrfxwt tháobrgng.

kbchơghhfng Trọrykyng Anh làtlld ngưkbchlesdi cókbch chíkamy giújcoep đicdvlesdi, trưkbchooogc khi chếghhft thầjlgrn tríkamy rấgqqxt rõkbchtlldng, nhớooog lạrheki mìndrnnh suốffcst đicdvlesdi hàtlldnh sựotpm chẳjmzjng cókbchndrn sai lầjlgrm, chỉytqotlld quáobrg nuôrvyung chiềollwu con gáobrgi cho nêrhekn khiếghhfn nàtlldng trởfcdsrhekn ngang ngạrheknh, đicdvókbchtlld đicdviềollwu đicdváobrgng tiếghhfc nhấgqqxt. Ôusupng ta suy nghĩykza kỹiqegtlldng, cảbwtom thấgqqxy con gáobrgi vớooogi Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan chẳjmzjng hợqfhfp tíkamytlldo, lạrheki nghĩykza: “Phùfcdsng Anh truy thưkbch thấgqqxt lễykza, tuổfcdsi tuy nhỏryky nhưkbchng hàtlldnh sựotpm đicdvújcoeng đicdvykzan, ắykzat hẳjmzjn nàtlldng khôrvyung vôrvyu duyêrhekn vôrvyu cớooogtlldm nhụybiac con gáobrgi mìndrnnh”. Rồypfji lạrheki nhớooog ngàtlldy xưkbcha khi Phùfcdsng Anh còjhewn ởfcds nhàtlldndrnnh, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh đicdvãxsvs từfyeong bứbkibc hiếghhfp nàtlldng, bấgqqxt giáobrgc thởfcdstlldi: “Buộrfxwc chújcoeng lộrfxwng giảbwto thàtlldnh châlkxcn, cũcmuqng chẳjmzjng thểbkibtlldo tráobrgch chújcoeng đicdvưkbchqfhfc!”

ndrn thếghhf trưkbchooogc khi chếghhft Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh khuyêrhekn nhủjlib con gáobrgi rằndrnng: “Nữykza nhi vốffcsn phảbwtoi dịppsju dàtlldng. Con ngang ngạrheknh thếghhftlldy, chảbwto tráobrgch nàtlldo Hiểbkibu Lan khôrvyung muốffcsn lấgqqxy con. Nếghhfu con khôrvyung thay đicdvfcdsi, cha chếghhft khôrvyung nhắykzam mắykzat”. Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh nókbchi xong thởfcdstlldi rồypfji bảbwtoo: “Cha hốffcsi hậaspyn vìndrn trưkbchooogc đicdvâlkxcy khôrvyung dạrheky dỗgbkd con đicdvàtlldng hoàtlldng, e rằndrnng đicdvâlkxcy làtlld lầjlgrn cuốffcsi cùfcdsng. Dẫjbiqu sao cha cũcmuqng mong con tốffcst đicdvgqqxp, con hãxsvsy nhớooogtlldi họrykyc hôrvyum nay. Con vàtlld Hiểbkibu Lan cókbch đicdvếghhfn đicdvưkbchqfhfc vớooogi nhau hay khôrvyung vẫjbiqn chưkbcha biếghhft. Nhưkbchng con nêrhekn biếghhft rằndrnng, con càtlldng ngang ngạrheknh, con càtlldng khôrvyung thểbkibtlldo khiếghhfn nókbch gầjlgrn gũcmuqi con đicdvưkbchqfhfc. Con hãxsvsy mởfcds rộrfxwng lòjhewng, dịppsju dàtlldng vớooogi nókbch, cókbch lẽfyrh sựotpm việzbcnc sẽfyrh thay đicdvfcdsi. Nếghhfu cuốffcsi cùfcdsng cáobrgc con khôrvyung lấgqqxy đicdvưkbchqfhfc nhau, cũcmuqng đicdvàtlldnh thôrvyui vậaspyy. Song dẫjbiqu thếghhftlldo, con cũcmuqng phảbwtoi thay đicdvfcdsi tíkamynh tìndrnnh. Thanh nhi, từfyeotlldy vềollw sau khôrvyung ai dạrheky dỗgbkd con nữykzaa, con cókbch thay đicdvfcdsi hay khôrvyung?” Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh khókbchc lókbchc quyếghhft tâlkxcm thay đicdvfcdsi, Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh ra đicdvi trong tiếghhfng khókbchc củjliba nàtlldng.

Sau khi Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh qua đicdvlesdi, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh tuâlkxcn theo lờlesdi dặqvxtn, đicdvqvxtt quan tàtlldi ởfcds hậaspyu viêrhekn chờlesd Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan vàtlld mộrfxwt ngưkbchlesdi kháobrgc vềollw rồypfji mớooogi an táobrgng. Khôrvyung ngờlesd Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan chưkbcha trởfcds vềollw, Phùfcdsng Lâlkxcm đicdvãxsvs đicdvếghhfn trưkbchooogc.

kbchơghhfng Liễykzau Thanh nhớooog lờlesdi dạrheky củjliba cha, khôrvyung dáobrgm nổfcdsi giậaspyn bừfyeoa bãxsvsi, nhưkbchng rốffcst cuộrfxwc cũcmuqng khôrvyung thay đicdvfcdsi trong mộrfxwt sớooogm mộrfxwt chiềollwu, thấgqqxy Phùfcdsng Lâlkxcm, suýsutat nữykzaa đicdvãxsvs khôrvyung kiềollwm đicdvưkbchqfhfc, đicdvbkibng truớooogc quan tàtlldi củjliba Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh, hai ngưkbchlesdi đicdvollwu áobrgi ngạrheki, chảbwto biếghhft nókbchi thếghhftlldo.

obrgi chếghhft củjliba Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh khiếghhfn Phùfcdsng Lâlkxcm khôrvyung ngờlesd nổfcdsi, nàtlldng thầjlgrm nhủjlib: “Chuyệzbcnn củjliba tỷppuf tỷppuftlldm sao nókbchi đicdvâlkxcy? Háobrg chẳjmzjng phảbwtoi càtlldng làtlldm càtlldng hỏrykyng hay sao?” Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh khôrvyung biếghhft làtlldm thếghhftlldo, ảbwto nha đicdvjlgru lújcoec nãxsvsy chợqfhft hớooogt hảbwtoi chạrheky vàtlldo nókbchi: “Tiểbkibu thưkbch, ngưkbchlesdi nhàtlld họryky Đcfcwưkbchlesdng lạrheki đicdvếghhfn!”


kbchơghhfng Liễykzau Thanh nhíkamyu màtlldy nókbchi: “Cha ta tuy chếghhft, nhưkbchng nhàtlld ta cũcmuqng khôrvyung đicdvếghhfn nổfcdsi mấgqqxt hếghhft tiếghhfng tăteyom. Phùfcdsng Anh, ngưkbchơghhfi hãxsvsy mau chạrheky ngõkbch sau. Ta sẽfyrh liềollwu chếghhft gáobrgnh váobrgc cho ngưkbchơghhfi!” Phùfcdsng Lâlkxcm nókbchi: “Cáobrgi gìndrn, ta cókbch việzbcnc gìndrntlld phảbwtoi nhờlesdrvyukbchơghhfng gáobrgnh váobrgc? ngưkbchơghhfi còjhewn giảbwto vờlesd khôrvyung biếghhft, lẽfyrhtlldo ngưkbchơghhfi khôrvyung biếghhft đicdvãxsvs giếghhft ngưkbchlesdi? Ngưkbchơghhfi đicdvfyeong tưkbchfcdsng lầjlgrn trưkbchooogc cókbch thểbkib đicdváobrgnh bọrykyn chújcoeng bỏryky chạrheky. Ngưkbchlesdi nhàtlld họryky Đcfcwưkbchlesdng chẳjmzjng dễykza đicdvffcsi phókbchkamytlldo! Nếghhfu lầjlgrn nàtlldy y khôrvyung nắykzam chắykzac phầjlgrn thắykzang cũcmuqng khôrvyung đicdvếghhfn đicdvâlkxcy. Khi cha ta còjhewn sốffcsng, khôrvyung muốffcsn ngưkbchơghhfi bịppsj bọrykyn chújcoeng bắykzat đicdvi, nay ta làtlld chủjlib củjliba nhàtlldtlldy, ta cũcmuqng khôrvyung thểbkib đicdvbkib cho cha ta mắykzang uy danh củjliba nhàtlld họrykykbchơghhfng mấgqqxt trong tay ta, ngưkbchơghhfi còjhewn chưkbcha chạrheky cho mau?”

Phùfcdsng Lâlkxcm vừfyeoa nghe đicdvãxsvs nổfcdsi giậaspyn, nókbchi: “Việzbcnc ta làtlldm mộrfxwt mìndrnnh ta chịppsju, ai cầjlgrn ngưkbchơghhfi bao che? Tạrheki sao ta phảbwtoi chạrheky?” Rồypfji chạrheky ra khỏrykyi đicdvìndrnnh, chỉytqo thấgqqxy bêrhekn ngoàtlldi cókbch ba ngưkbchlesdi, mộrfxwt ôrvyung giàtlld, mộrfxwt thiếghhfu phụybiatlld mộrfxwt háobrgn tửdqup tuổfcdsi khoảbwtong ba mưkbchơghhfi. Ba ngưkbchlesdi nàtlldy làtlld Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong, Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa vàtlld Quếghhf Hoa Sinh.

Cha con Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong vốffcsn muốffcsn tìndrnm Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh đicdvòjhewi ngưkbchlesdi, khôrvyung ngờlesd vừfyeoa vàtlldo cửdqupa vưkbchlesdn đicdvãxsvs gặqvxtp Phùfcdsng Lâlkxcm. Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong cưkbchlesdi ha hảbwtokbchi: “Ảsuta tiểbkibu tặqvxtc nhàtlld ngưkbchơghhfi cũcmuqng thậaspyt lớooogn gan, vẫjbiqn chưkbcha chạrheky khỏrykyi nhàtlld họrykykbchơghhfng”. Phùfcdsng Lâlkxcm nókbchi: “Lãxsvso tặqvxtc, việzbcnc gìndrn ta phảbwtoi chạrheky?” Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong nókbchi: “Hay lắykzam! Nếghhfu ngưkbchơghhfi khôrvyung muốffcsn liêrhekn lụybiay đicdvếghhfn Dưkbchơghhfng lãxsvso đicdvjlgru, ta cókbch hai con đicdvưkbchlesdng đicdvbkib ngưkbchơghhfi tựotpm chọrykyn!”

Phùfcdsng Lâlkxcm nókbchi: “Hai con đicdvưkbchlesdng nàtlldo? Nókbchi ra nghe thửdqup?” Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong nókbchi: “Mộrfxwt làtlld lậaspyp tứbkibc theo bọrykyn ta, mặqvxtc cho bọrykyn ta xửdqup tríkamy. Mộrfxwt làtlld lậaspyp tứbkibc tựotpmobrgt đicdvbkib bọrykyn ta khỏrykyi ra tay”. Phùfcdsng Lâlkxcm mắykzang mộrfxwt tiếghhfng: “Lẽfyrhtlldo lạrheki thếghhf!” Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa kêrheku lêrhekn: “Cha, nókbchi nhiềollwu vớooogi ảbwto nữykza tặqvxtc làtlldm gìndrn? Mau ra tay!” Nàtlldng ỷppufkbch cao thủjlibfcdsrhekn cạrheknh, vung tay néfcxim mộrfxwt mũcmuqi phi đicdvao tớooogi.

Phùfcdsng Lâlkxcm láobrgch ngưkbchlesdi néfcxi qua, kêrheku: “Ồryky, téfcxi ra ngưkbchơghhfi cũcmuqng biếghhft phi đicdvao! Cókbch phảbwtoi ta đicdvãxsvs giếghhft ngưkbchlesdi đicdvàtlldn ôrvyung củjliba ngưkbchơghhfi khôrvyung? Ngưkbchơghhfi thậaspyt làtlld khôrvyung biếghhft lýsuta lẽfyrh!” Phùfcdsng Lâlkxcm chưkbcha biếghhft Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa làtlld thêrhek tửdqup củjliba Vưkbchơghhfng Ngạrheko, chíkamynh nàtlldng đicdvãxsvs giếghhft phu quâlkxcn củjliba ngưkbchlesdi ta.

Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong vừfyeoa nghe đicdvãxsvs nổfcdsi giậaspyn, mắykzang rằndrnng: “Nữykza tặqvxtc, ngưkbchơghhfi giếghhft chếghhft con rểbkib củjliba ta màtlldjhewn nókbchi nhữykzang lờlesdi mỉytqoa mai!” Rồypfji chợqfhft hỏrykyi: “Cókbch phảbwtoi ngưkbchơghhfi còjhewn mộrfxwt tỷppuf muộrfxwi hay khôrvyung, trong cáobrgc ngưkbchơghhfi ai mớooogi làtlld kẻymji giếghhft ngưkbchlesdi?” Phùfcdsng Lâlkxcm nghe thếghhf thấgqqxt kinh, nókbchi: “Con rểbkib củjliba ngưkbchơghhfi làtlld ai?” Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong nókbchi: “Hàtlld Nam Câlkxcu Liêrhekm Thưkbchơghhfng Vưkbchơghhfng Ngạrheko cókbch phảbwtoi do ngưkbchơghhfi giếghhft hay khôrvyung?” Phùfcdsng Lâlkxcm hừfyeo mộrfxwt tiếghhfng cuờlesdi rằndrnng: “Ta tưkbchfcdsng làtlld ai? Téfcxi ra y làtlld ưkbchng khuyểbkibn ởfcds chốffcsn côrvyung môrvyun, ta đicdvâlkxcu chỉytqo giếghhft mộrfxwt têrhekn ưkbchng khuyểbkibn, cókbch lẽfyrh y làtlld mộrfxwt trong nhữykzang kẻymji chếghhft dưkbchooogi kiếghhfm củjliba ta!”

Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong chợqfhft nổfcdsi giậaspyn, phấgqqxt ốffcsng tay áobrgo lao tớooogi, chợqfhft thấgqqxy Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chạrheky ra nhưkbch bay, Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong vộrfxwi rụybiat tay lạrheki, nókbchi: “Dưkbchơghhfng côrvyukbchơghhfng, gọrykyi Dưkbchơghhfng lãxsvso đicdvjlgru ra đicdvâlkxcy, chújcoeng tôrvyui phảbwtoi bắykzat ảbwto nữykza tặqvxtc nàtlldy”. Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh kêrhekrhekn: “Hay thậaspyt, cha ta vừfyeoa mớooogi chếghhft, cáobrgc ngưkbchơghhfi đicdvãxsvs đicdvếghhfn đicdvâlkxcy bứbkibc hiếghhfp ta?” Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong vàtlldkbchơghhfng Trọrykyng Anh lầjlgrn trưkbchooogc tuy đicdvãxsvs từfyeong giao thủjlib nhưkbchng đicdvôrvyui bêrhekn đicdvãxsvs quen biếghhft nhau hơghhfn hai mưkbchơghhfi năteyom, thậaspyt ra Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong cũcmuqng rấgqqxt khâlkxcm phụybiac Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh, nghe thếghhf thấgqqxt kinh, kêrheku lêrhekn: “Cáobrgi gìndrn, ôrvyung ấgqqxy đicdvãxsvs chếghhft?” Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh nókbchi: “Cha ta tuy chếghhft nhưkbchng uy danh nhàtlld họrykykbchơghhfng vẫjbiqn còjhewn, trừfyeo phi ngưkbchơghhfi muốffcsn giếghhft chếghhft ta, nếghhfu khôrvyung đicdvfyeong hòjhewng đicdvòjhewi ngưkbchlesdi!” Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa kêrheku lêrhekn: “Cha, mặqvxtc kệzbcnkbchơghhfng Trọrykyng Anh cókbch chếghhft hay khôrvyung, chújcoeng ta phảbwtoi ra tay. Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, dựotpma vàtlldo mộrfxwt chújcoet võkbchrvyung củjliba ngưkbchơghhfimàtlld muốffcsn ngăteyon cảbwton, thậaspyt làtlld buồypfjn cưkbchlesdi!” Rồypfji tay tráobrgi giởfcdsrhekn phókbchng ra hai mũcmuqi hưkbchfcdsng tiễykzan, toan dọrykya Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh bỏryky chạrheky, nàtlldo ngờlesdkbchơghhfng Liễykzau Thanh vẫjbiqn bưkbchooogc lêrhekn, đicdvưkbcha tay hớooogt lấgqqxy. Côrvyung phu áobrgm khíkamy củjliba Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa rấgqqxt ghêrhek gớooogm, hưkbchfcdsng tiễykzan xéfcxi giókbch bay đicdvếghhfn, Phùfcdsng Lâlkxcm vung tay, mộrfxwt mũcmuqi phi đicdvao đicdvãxsvs chặqvxtt đicdvbkibt đicdvrvyui hai mũcmuqi têrhekn, kêrheku lêrhekn: “Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, khôrvyung cầjlgrn ngưkbchơghhfi giújcoep!” Rồypfji tiệzbcnn tay phókbchng mộrfxwt mũcmuqi phi đicdvao trảbwto vềollw Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa.

Quếghhf Hoa Sinh thấgqqxy phi đicdvao cókbch áobrgnh sáobrgng màtlldu đicdven, thấgqqxt kinh rújcoet trưkbchlesdng kiếghhfm chặqvxtn lạrheki rồypfji vung tay kẹgqqxp thanh phi đicdvao, nhìndrnn rồypfji nókbchi: “Quảbwto nhiêrhekn làtlld nữykza tặqvxtc đicdvrfxwc áobrgc!” Phùfcdsng lâlkxcm mújcoea kiếghhfm xôrvyung lêrhekn, Quếghhf Hoa Sinh xoay hai vòjhewng, màtlld vẫjbiqn chưkbcha pháobrgt chiêrheku, y muốffcsn xem thửdqup kiếghhfm pháobrgp củjliba nàtlldng thếghhftlldo.

kbchơghhfng Liễykzau Thanh nókbchi: “Phùfcdsng Anh, hôrvyum nay ta khôrvyung đicdvbkib cho ai bắykzat ngưkbchlesdi trong nhàtlld ta, ngưkbchơghhfi hãxsvsy lui xuốffcsng, đicdvbkib ta liềollwu vàtlldi chiêrheku rồypfji tíkamynh tiếghhfp”. Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong vuốffcst râlkxcu nókbchi: “Đcfcwưkbchqfhfc, hai ngưkbchlesdi đicdvollwu rấgqqxt cókbch chíkamy khíkamy. Dưkbchơghhfng côrvyukbchơghhfng, côrvyukbchơghhfng khôrvyung hổfcdstlld con gáobrgi củjliba Thiếghhft Chưkbchfcdsng Thầjlgrn Đcfcwrhekn!” rồypfji đicdvrfxwt nhiêrhekn vung tay đicdvèinowtlldo vai Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, nókbchi: “Dưkbchơghhfng lãxsvso đicdvjlgru cókbch chếghhft thậaspyt hay khôrvyung? Dắykzat ta đicdvi xem!” Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh bịppsj ôrvyung ta đicdvèinowtlldo vai, chẳjmzjng thểbkib nhújcoec nhíkamych đicdvưkbchqfhfc, tứbkibc giậaspyn nókbchi: “Ngưkbchơghhfi ỷppuf lớooogn hiếghhfp nhỏryky, cókbch biếghhft xấgqqxu hổfcds hay khôrvyung?” Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong nókbchi: “Dắykzat ta đicdvi xem!” Rồypfji kéfcxio Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh vàtlldo trong ngôrvyui đicdvìndrnnh báobrgt giáobrgc.

Quếghhf Hoa Sinh xoay hai vòjhewng, Phùfcdsng Lâlkxcm đicdvâlkxcm khôrvyung trújcoeng, kiếghhfm pháobrgp chợqfhft thay đicdvfcdsi, dùfcdsng ngay mộrfxwt chiêrheku Ngưkbchu côrvyung di sơghhfn trong Vôrvyu Cựotpmc kiếghhfm pháobrgp, kiếghhfm thếghhf rấgqqxt chậaspym, nàtlldng chỉytqo hớooogt ngang qua, nhưkbchng kìndrnnh lựotpmc dồypfjn vàtlldo đicdvjlgru kiếghhfm, Quếghhf Hoa Sinh kêrheku: “Hay lắykzam! Đcfcwáobrgng cho ta đicdváobrgnh mộrfxwt trậaspyn vớooogi ngưkbchơghhfi!” Rồypfji rújcoet soạrhekt thanh kiếghhfm, kiếghhfm quang lókbche lêrhekn, lưkbchooogt mộrfxwt vòjhewng trêrhekn đicdvytqonh đicdvjlgru củjliba nàtlldng.

Phùfcdsng Lâlkxcm cảbwto kinh, vộrfxwi vàtlldng thi triểbkibn thuậaspyt Miêrheku Ưrfxwng Phốffcsc Kíkamych, phókbchng lưkbchooogt ngưkbchlesdi ra. Quếghhf Hoa Sinh kêrheku: “Hừfyeo, cũcmuqng kháobrg lắykzam!” Rồypfji lao lêrhekn đicdvâlkxcm ra mộrfxwt kiếghhfm, Phùfcdsng Lâlkxcm dùfcdsng liềollwn mấgqqxy loạrheki kiếghhfm thứbkibc, đicdvdqrlteyom chiêrheku, Đcfcwrhekt Ma kiếghhfm pháobrgp củjliba Quếghhf Hoa Sinh quáobrgi dịppsj tuyệzbcnt luâlkxcn, mỗgbkdi chiêrheku đicdvollwu khiếghhfn ngưkbchlesdi ta bấgqqxt ngờlesd, Vôrvyu Cựotpmc kiếghhfm pháobrgp củjliba Phùfcdsng Anh tuy làtlld chíkamynh tôrvyung nộrfxwi gia nhưkbchng côrvyung lựotpmc còjhewn cókbch hạrhekn, nàtlldng đicdvdqrlteyom chiêrheku suýsutat nữykzaa đicdvãxsvs gặqvxtp nguy hiểbkibm, biếghhft rằndrnng khókbch chốffcsng lạrheki cưkbchlesdng đicdvppsjch, chợqfhft nhớooog đicdvếghhfn lờlesdi Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, thầjlgrm nhủjlib: “Đcfcwưkbchqfhfc, ta dùfcds chếghhft cũcmuqng khôrvyung chịppsju nhụybiac trong nhàtlld họrykykbchơghhfng cáobrgc ngưkbchơghhfi!” Rồypfji nàtlldng vẫjbiqy tay phókbchng ra ba mũcmuqi Đcfcwoạrhekt Mệzbcnnh thầjlgrn đicdvao, buộrfxwc Quếghhf Hoa Sinh láobrgch ngưkbchlesdi rồypfji lậaspyp tứbkibc thi triểbkibn thuậaspyt Miêrheku Ưrfxwng Phốffcsc Kíkamych nhảbwtoy lưkbchooogt qua tưkbchlesdng.

Quếghhf Hoa Sinh khinh côrvyung cao diệzbcnu, lậaspyp tứbkibc đicdvuổfcdsi theo, lạrheki chặqvxtn phùfcdsng Lâlkxcm ởfcdskbchng chừfyeong nújcoei, cao giọrykyng quáobrgt: “Ngưkbchơghhfi đicdvãxsvs họrykyc đicdváobrgnh Vôrvyu Cựotpmc kiếghhfm pháobrgp ởfcds đicdvâlkxcu?” Phùfcdsng Lâlkxcm nókbchi: “Việzbcnc gìndrn đicdvếghhfn ngưkbchơghhfi!” Quếghhf Hoa Sinh nókbchi: “Ta phảbwtoi hỏrykyi cho ra lẽfyrh!” rồypfji bưkbchooogc châlkxcn loạrhekng choạrhekng, Phùfcdsng Lâlkxcm dùfcdsng mấgqqxy loạrheki thâlkxcn pháobrgp, chạrheky đicdvếghhfn phưkbchơghhfng vịppsjgqqxy, bịppsj y chặqvxtn lạrheki! thuậaspyt Miêrheku Ưrfxwng Phốffcsc Kíkamych chỉytqokbch thểbkibfcxi tráobrgnh đicdvưkbchqfhfc mộrfxwt lújcoec rốffcst cụybiaôrvyuc cũcmuqng bịppsj y báobrgm theo sau.

Quếghhf Hoa Sinh từfyeo nhỏryky đicdvãxsvs rờlesdi khỏrykyi Thiêrhekn Sơghhfn, đicdvếghhfn ởfcds tạrheki Tứbkib Xuyêrhekn, khôrvyung biếghhft lai lịppsjch củjliba Phùfcdsng Lâlkxcm, thấgqqxy Phùfcdsng Lâlkxcm biếghhft cáobrgc loạrheki võkbchrvyung tàtlld pháobrgi, lạrheki thôrvyung hiểbkibu Vôrvyu Cựotpmc kiếghhfm pháobrgp thìndrn rấgqqxt lấgqqxy làtlldm ngạrhekc nhiêrhekn, thầjlgrm nhủjlib: “Xem ra ảbwto khôrvyung phảbwtoi làtlld hậaspyu duệzbcn củjliba Phókbch Thanh Chủjlib. Phókbch Thanh Chủjlibtlld nộrfxwi gia chíkamynh tôrvyung, làtlldm sao đicdvbkib cho đicdvzbcn tửdqup đicdvlesdi sau họrykyc võkbch nghệzbcntlld pháobrgi”. Rồypfji thi triểbkibn Đcfcwrhekt Ma kiếghhfm pháobrgp vâlkxcy Phùfcdsng Lâlkxcm, nhưkbchng khôrvyung lậaspyp tứbkibc ra đicdvòjhewn sáobrgt thủjlib, xem thửdqup ruốffcst cuộrfxwc nàtlldng biếghhft đicdvưkbchqfhfc bao nhiêrheku loạrheki võkbchrvyung.


Sau cơghhfn mưkbcha, đicdvưkbchlesdng nújcoei trơghhfn trưkbchqfhft, kinh côrvyung củjliba Phùfcdsng Lâlkxcm tuy khôrvyung tệzbcn nhưkbchng vừfyeoa phảbwtoi chốffcsng lạrheki Đcfcwrhekt Ma kiếghhfm pháobrgp quáobrgi dịppsj tuyệzbcnt luâlkxcn củjliba Quếghhf Hoa Sinh, vừfyeoa phảbwtoi đicdvbkib ýsutakbchooogi châlkxcn, bởfcdsi vậaspyy chốffcsng đicdvdqrl rấgqqxt khókbch khăteyon. Đcfcwang hoảbwtong hốffcst chợqfhft cókbch ngưkbchlesdi kêrheku: “Muộrfxwi muộrfxwi đicdvfyeong lo!” Phùfcdsng Lâlkxcm cảbwto mừfyeong kêrheku: “Tỉytqo tỉytqo mau đicdvếghhfn đicdvâlkxcy!” téfcxi ra Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan vàtlld Phùfcdsng Anh đicdvãxsvs tớooogi!

Từfyeo sau khi Lữykza Tứbkibkbchơghhfng bỏryky đicdvi, Phùfcdsng Anh đicdvãxsvs đicdvobrgn đicdvưkbchqfhfc Phùfcdsng Lâlkxcm đicdvếghhfn nhàtlld họrykykbchơghhfng ởfcdsghhfn Đcfcwôrvyung, lo rằndrnng nàtlldng sẽfyrhlkxcy chuyệzbcnn càtlldng thêrhekm phiềollwn nêrhekn kểbkib cho Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan biếghhft. Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan nókbchi: “Dẫjbiqu sao chújcoeng ta cũcmuqng khôrvyung thểbkibfcxi tráobrgnh âlkxcn sưkbch, huynh nay đicdvãxsvsrvyu sựotpm, vềollwsuta vềollwndrnnh cũcmuqng phảbwtoi nêrhekn vềollw thăteyom ngưkbchlesdi, đicdvbkib ngưkbchlesdi đicdvưkbchqfhfc yêrhekn tâlkxcm. Còjhewn hôrvyun sựotpm giữykzaa huynh vớooogi Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh lạrheki làtlld chuyệzbcnn kháobrgc”. Phùfcdsng Anh hồypfjn nhiêrhekn vôrvyukbch, cưkbchlesdi rằndrnng: “Chỉytqo cầjlgrn chújcoeng ta mãxsvsi khôrvyung xa rờlesdi nhau, dùfcds thújcoec thújcoec cókbch kếghhft hôrvyun vớooogi Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh cũcmuqng chẳjmzjng hềollw chi”. Hiểbkibu Lan cưkbchlesdi khổfcds lắykzac đicdvjlgru: “Huynh vàtlldtlldng khókbch kếghhft hợqfhfp, đicdvfyeong nhắykzac đicdvếghhfn nữykzaa. Nhưkbchng chújcoeng ta vẫjbiqn phảbwtoi đicdvếghhfn nhàtlld họrykykbchơghhfng”. Hai ngưkbchlesdi nókbchi lạrheki vớooogi Cam Phụybiang Trìndrn. Cam Phụybiang Trìndrn sợqfhf nhấgqqxt làtlld xửdqupsuta chuyệzbcnn nam nữykzatlldy cho nêrhekn thấgqqxy họryky tựotpm đicdvi thìndrn mừfyeong rỡdqrl. Thếghhf rồypfji hẹgqqxn họryky gặqvxtp nhau ởfcds Mang Sơghhfn.

Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan vàtlld Phùfcdsng Anh vừfyeoa đicdvếghhfn nơghhfi đicdvãxsvs gặqvxtp Phùfcdsng Lâlkxcm áobrgc đicdvgqqxu vớooogi mộrfxwt ngưkbchlesdi trêrhekn lưkbchng chừfyeong nújcoei, lújcoec nàtlldy đicdvãxsvs gặqvxtp nguy hiểbkibm, Phùfcdsng Anh đicdvang đicdvppsjnh rújcoet kiếghhfm tưkbchơghhfng trợqfhf, Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan nókbchi: “Ngưkbchlesdi nàtlldy dáobrgm đicdvrfxwng thủjlib trưkbchooogc cửdqupa nhàtlld họrykykbchơghhfng, việzbcnc nàtlldy rấgqqxt đicdváobrgng nghi ngờlesd. Chảbwto lẽfyrh âlkxcn sưkbch đicdvãxsvs xảbwtoy ra chuyệzbcnn gìndrn? Anh muộrfxwi hãxsvsy gặqvxtp Dưkbchơghhfng côrvyung côrvyung trưkbchooogc, đicdvbkib huynh giújcoep Lâlkxcm muộrfxwi”. Phùfcdsng Anh thấgqqxy kiếghhfm pháobrgp nộrfxwi côrvyung củjliba Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan đicdvãxsvs tiếghhfn bộrfxw nhiềollwu, nay đicdvãxsvs khôrvyung kéfcxim gìndrnndrnnh, nókbchi: “Cũcmuqng đicdvưkbchqfhfc. Kiếghhfm pháobrgp củjliba ngưkbchlesdi nàtlldy chẳjmzjng phảbwtoi tầjlgrm thưkbchlesdng, thújcoec thújcoec phảbwtoi cậaspyn thẩdqupn!” rồypfji đicdvi xuốffcsng nújcoei, vàtlldo nhàtlld họrykykbchơghhfng. Khi nàtlldng vàtlldo nhàtlld họrykykbchơghhfng, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh đicdvang từfyeo hậaspyu viêrhekn chạrheky ra, hai ngưkbchlesdi chạrhekm mặqvxtt nhau.

Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong kéfcxio Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, cùfcdsng đicdvi vàtlldo ngôrvyui đicdvollwn báobrgt giáobrgc, quảbwto nhiêrhekn thấgqqxy mộrfxwt cỗgbkd quan tàtlldi màtlldu đicdvryky, trêrhekn cókbch tấgqqxm giấgqqxy cókbch viếghhft mấgqqxy chữykza: “Tiềollwn Minh nghĩykzaa sĩykzaghhfn Đcfcwôrvyung hiệzbcnp kháobrgch Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh chi linh vịppsj”. Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong chảbwtoy nưkbchooogc mắykzat, nókbchi: “Dưkbchơghhfng đicdvrheki ca, huynh đicdvãxsvs chếghhft thậaspyt rồypfji sao?” Lújcoec nàtlldy y mớooogi buôrvyung tay ra, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh têrhek rầjlgrn khắykzap ngưkbchlesdi, tứbkibc giậaspyn nókbchi: “Quan tàtlldi ởfcds đicdvâlkxcy, chẳjmzjng lẽfyrhjhewn gạrhekt ngưkbchơghhfi? uổfcdsng cho ngưkbchơghhfi xưkbchng huynh gọrykyi đicdvzbcn vớooogi phụybia thâlkxcn ta, đicdvãxsvs đicdvbwto thưkbchơghhfng ôrvyung ấgqqxy, hôrvyum nay nhâlkxcn lújcoec ôrvyung ấgqqxy chếghhft đicdvếghhfn đicdvâlkxcy bứbkibc hiếghhfp ta!” Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong nghe thếghhf rấgqqxt áobrgy náobrgy, trợqfhfn mắykzat hỏrykyi: “chẳjmzjng phảbwtoi ta đicdvãxsvs đicdvưkbcha thuốffcsc giảbwtoi cho ôrvyung ấgqqxy rồypfji sao?” Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh nókbchi: “Thuốffcsc giảbwtoi củjliba ngưkbchơghhfi đicdvếghhfn quáobrg muộrfxwn, cókbch íkamych gìndrn? Ngưkbchlesdi tàtlldn phếghhf suốffcst năteyom trờlesdi, hôrvyum nay mớooogi đicdvếghhfn, đicdvújcoeng làtlldinowo giảbwto từfyeo bi khókbchc chuộrfxwt”. Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong nhíkamyu màtlldy, nókbchi: “Cha côrvyukbchơghhfng cókbch thậaspyt làtlld chếghhft vìndrn bịppsj thưkbchơghhfng khôrvyung?” Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh nókbchi: “Chảbwto lẽfyrh cha ta tựotpmndrnm cáobrgi chếghhft!” Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh miệzbcnng lưkbchdqrli lanh lợqfhfi, đicdvppsjnh chọrykyc cho Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong bỏryky đicdvi, khôrvyung ngờlesd Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong cưkbchlesdi ha hảbwto: “Dưkbchơghhfng đicdvrheki ca, tiểbkibu đicdvzbcn xin hữykzau lễykza!” rồypfji đicdvdqupy Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh ra ngoàtlldi đicdvìndrnnh, còjhewn mìndrnnh lậaspyp tứbkibc quỳkbch xuốffcsng trưkbchooogc quan tàtlldi, hai tay đicdváobrgnh vàtlldo quan tàtlldi.

fcxi ra cáobrgc nhâlkxcn vậaspyt giang hồypfj, vìndrn muốffcsn tráobrgnh kẻymji thùfcds cho nêrhekn thưkbchlesdng giảbwto chếghhft. Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong nghe Dưkbchơghhfng Liễykzau thanh nókbchi thếghhf, lòjhewng thầjlgrm nhủjlib: “Chảbwto lẽfyrhkbchơghhfng Trọrykyng Anh đicdvobrgn rằndrnng mìndrnnh sẽfyrh đicdvếghhfn đicdvòjhewi ngưkbchlesdi cho nêrhekn cốffcs ýsuta giảbwto chếghhft khiếghhfn mìndrnnh áobrgy náobrgy khôrvyung ra tay?” trong lòjhewng hoàtlldi nghi thếghhftlld ngầjlgrm vậaspyn nộrfxwi lựotpmc, vỗgbkd nhẹgqqxrhekn quan tàtlldi, nắykzap quan tàtlldi héfcxi ra mộrfxwt lỗgbkd lớooogn, mùfcdsi hôrvyui thốffcsi từfyeo trong xôrvyung ra, Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong thấgqqxy thếghhf cảbwto kinh, vộrfxwi vàtlldng đicdvaspyy nắykzap quan tàtlldi lạrheki, thi thểbkib củjliba Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh đicdvãxsvs đicdvưkbchqfhfc dùfcdsng hưkbchơghhfng liệzbcnu tẩdqupm ưkbchooogp, bỏryky trong quan tàtlldi mộrfxwt tháobrgng màtlld sắykzac mặqvxtt vẫjbiqn nhưkbchjhewn sốffcsng, chỉytqotlld khôrvyung áobrgt nổfcdsi mùfcdsi hôrvyui thốffcsi. Khi nhìndrnn lạrheki, trêrhekn ngựotpmc củjlibacáobrgi xáobrgc còjhewn đicdvqvxtt mộrfxwt bứbkibc thưkbch, viếghhft rằndrnng: “Mờlesdi Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong hiềollwn đicdvzbcn đicdvíkamych thâlkxcn mởfcds ra”. Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong thấgqqxt kinh, thầjlgrm nhủjlib: “Téfcxi ra Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh khôrvyung phảbwtoi giảbwto chếghhft, nhưkbchng đicdvãxsvs sớooogm liệzbcnu rằndrnng mìndrnnh sẽfyrh đicdvếghhfn”. Thếghhftlld lấgqqxy bứbkibc thưkbch, đicdvókbchng nắykzap quan tàtlldi mởfcds ra xem, chỉytqo thấgqqxy thưkbch viếghhft rằndrnng: “Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh đicdvếghhfn lújcoec tuổfcdsi giàtlld sứbkibc yếghhfu, sắykzap vàtlldo nằndrnm trong quan tàtlldi, khôrvyung kịppsjp từfyeo biệzbcnt lãxsvso đicdvzbcn, thấgqqxy tiếghhfc nuốffcsi vôrvyufcdsng. Bằndrnng hữykzau, nhàtlld họryky Phùfcdsng chỉytqojhewn lạrheki mộrfxwt đicdvbkiba con gáobrgi, từfyeo nhỏryky đicdvãxsvs mồypfjrvyui mẹgqqx, thâlkxcn thếghhf đicdváobrgng thưkbchơghhfng, Dịppsjch lãxsvso tiềollwn bốffcsi ởfcds Thiêrhekn Sơghhfn nhậaspyn làtlldm họrykyc tròjhew, ngưkbch huynh cũcmuqng coi nhưkbch con gáobrgi, tụybiac ngữykzakbchkbchi oan gia nêrhekn mởfcds khôrvyung nêrhekn kếghhft, vảbwto lạrheki hiềollwn tếghhfcmuqng khôrvyung phảbwtoi do ngưkbchlesdi nàtlldy giếghhft, mong lãxsvso đicdvzbcn nhớooog giao tìndrnnh năteyom xưkbcha, đicdvfyeong truy cứbkibu nữykzaa”. Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh khôrvyung giỏrykyi chữykza nghĩykzaa, nhưkbchng viếghhft bứbkibc thưkbch đicdvrykyc lêrhekn nghe rấgqqxt châlkxcn thàtlldnh. Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong xem xong, chầjlgrn chừfyeo chưkbcha quyếghhft, nghĩykza bụybiang: “Khókbch khăteyon lắykzam mớooogi mờlesdi đicdvưkbchqfhfc Quếghhf Hoa Sinh giújcoep đicdvdqrl, làtlldm sao cókbch thểbkib dễykzatlldng ngừfyeong tay? Nhưkbchng nếghhfu khôrvyung ngừfyeong tay, lạrheki chẳjmzjng biếghhft ăteyon nókbchi thếghhftlldo vớooogi Dưkbchơghhfng đicdvrheki ca, huốffcsng chi ảbwtojhewn làtlld áobrgi đicdvypfj củjliba Dịppsjch lãxsvso tiềollwn bốffcsi, phảbwtoi giảbwtoi quyếghhft làtlldm sao đicdvâlkxcy?” Rồypfji lạrheki nhớooogjcoec trưkbchooogc mìndrnnh đicdvãxsvs đicdvbwto thưkbchơghhfng Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh, hôrvyum nay Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh chếghhft chưkbcha chắykzac khôrvyung liêrhekn quan đicdvếghhfn mìndrnnh cho nêrhekn càtlldng áobrgy náobrgy hơghhfn. Thếghhf rồypfji quỳkbch xuốffcsng trưkbchooogc quan tàtlldi khókbchc lókbchc mộrfxwt hồypfji, ngẩdqupng đicdvjlgru nhìndrnn lêrhekn thìndrnkbchơghhfng Liễykzau Thanh đicdvãxsvs ra ngoàtlldi.

Lạrheki nókbchi Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan rújcoet Du Long kiếghhfm chạrheky đicdvếghhfn giújcoep Phùfcdsng Lâlkxcm, bảbwtoo kiếghhfm mújcoea lêrhekn, áobrgnh kiếghhfm quang tỏrykya ra, Quếghhf Hoa Sinh thấgqqxt kinh, xoay cổfcds tay đicdvâlkxcm xéfcxio ra, Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan thấgqqxy kiếghhfm chiêrheku quáobrgi dịppsj, rújcoet kiếghhfm vềollw chặqvxtn lạrheki, Quếghhf Hoa Sinh quáobrgt: “Nhàtlld ngưkbchơghhfi cókbch phảbwtoi sửdqup dụybiang Du Long bảbwtoo kiếghhfm khôrvyung?” Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan nókbchi: “Ngưkbchơghhfi đicdvãxsvs biếghhft ta sửdqup dụybiang Du Long bảbwtoo kiếghhfm, vậaspyy còjhewn khôrvyung mau rújcoet lui?” Quếghhf Hoa Sinh cảbwto giậaspyn, phókbchng vọrykyt ngưkbchlesdi lêrhekn mújcoea kiếghhfm tấgqqxn côrvyung.

fcxi ra Quếghhf Hoa sinh chỉytqo biếghhft năteyom xưkbcha Lăteyong Vịppsj Phong truyềollwn Du Long kiếghhfm cho Châlkxcu Thanh chứbkib khôrvyung biếghhft Châlkxcu Thanh đicdvãxsvs truyềollwn cho Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan. Tuy y cókbch biếghhft sơghhf chuyệzbcnn Châlkxcu Thanh bịppsj hạrheki, Dịppsjch Lan Châlkxcu đicdvếghhfn Trung Nguyêrhekn tìndrnm kiếghhfm, nay thấgqqxy Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan cầjlgrm thanh kiếghhfm nàtlldy, tưkbchfcdsng rằndrnng chàtlldng cưkbchooogp trong tay Châlkxcu Thanh, thầjlgrm nhủjlib: “Kiếghhfm nàtlldy làtlld bảbwtoo vậaspyt trấgqqxn sơghhfn củjliba pháobrgi Thiêrhekn Sơghhfn, sao mìndrnnh khôrvyung thay Dịppsjch lãxsvso tiềollwn bốffcsi lấgqqxy vềollw?” thếghhftlld giao thủjlib đicdvưkbchqfhfc năteyom mưkbchơghhfi chiêrheku, đicdvjlgru tiêrhekn Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan dùfcdsng Truy Phong kiếghhfm pháobrgp màtlld chẳjmzjng chặqvxtn đicdvưkbchqfhfc, sau đicdvókbch chuyểbkibn sang dùfcdsng Đcfcwrheki Tu Di kiếghhfm thứbkibc, côrvyung thủjlib đicdvollwu cókbch, lújcoec nàtlldy mớooogi cókbch thểbkib tạrhekm thờlesdi chếghhf ngựotpm đicdvưkbchqfhfc y.

Quếghhf Hoa Sinh thấgqqxy chàtlldng thửdqupfcdsng Thiêrhekn Sơghhfn kiếghhfm pháobrgp, cũcmuqng thầjlgrm sinh nghi. Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan tuy ởfcds Thiêrhekn Sơghhfn ba năteyom, chỉytqondrn Dịppsjch Lan Châlkxcu tryềollwn thụybia kiếghhfm pháobrgp bổfcdsn môrvyun cho chàtlldng, cho nêrhekn chàtlldng cũcmuqng biếghhft cókbch mộrfxwt loạrheki têrhekn làtlld Đcfcwrhekt Ma kiếghhfm pháobrgp, nhưkbchng khôrvyung biếghhft Đcfcwrhekt Ma kiếghhfm pháobrgp rốffcst cuộrfxwc thếghhftlldo, vừfyeoa gặqvxtp cưkbchlesdng đicdvppsjch, chiêrheku nàtlldo cũcmuqng đicdváobrgnh ra hiểbkibm hókbchc, lạrheki thêrhekm Phùfcdsng Lâlkxcm bịppsj Quếghhf Hoa Sinh éfcxip buộrfxwc cho nêrhekn ra tay càtlldng dữykza dộrfxwi hơghhfn. Quếghhf Hoa Sinh thầjlgrm nhủjlib: “Nếghhfu y làtlld ngưkbchlesdi củjliba pháobrgi Thiêrhekn Sơghhfn, sao khôrvyung biếghhft lai lịppsjch kiếghhfm pháobrgp củjliba mìndrnnh? Nếghhfu nókbchi y làtlld đicdvypfj đicdvzbcn củjliba Châlkxcu Thanh, Châlkxcu Thanh cũcmuqng chỉytqo hiểbkibu Truy Phong kiếghhfm thứbkibc, khôrvyung thểbkib dạrheky cho ngưkbchlesdi nàtlldy”. Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan ởfcds Thiêrhekn Sơghhfn cókbch ba năteyom, ngưkbchlesdi ngoàtlldi khôrvyung biếghhft nhiềollwu. Quếghhf Hoa Sinh trong nhấgqqxt thờlesdi khôrvyung nghĩykza đicdvếghhfn chàtlldng làtlld đicdvzbcn tửdqupsuta danh củjliba Dịppsjch Lan Châlkxcu, lạrheki thêrhekm y làtlld ngưkbchlesdi háobrgo thắykzang, thấgqqxy Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan sửdqup dụybiang Thiêrhekn Sơghhfn kiếghhfm pháobrgp, thầjlgrm nhủjlib: “Từfyeolkxcu đicdvãxsvs nghe ba loạrheki kiếghhfm pháobrgp Thiêrhekn Sơghhfn, Huyềollwn Nữykza, Đcfcwrhekt Ma vang danh thiêrhekn hạrhek, mỗgbkdi loạrheki đicdvollwu cókbch sởfcds trưkbchlesdng. Mìndrnnh tuy đicdvãxsvs thấgqqxy Dịppsjch lãxsvso tiềollwn bốffcsi luyệzbcnn tậaspyp loạrheki kiếghhfm pháobrgp nàtlldy nhưkbchng chưkbcha cókbchghhf hộrfxwi thửdqup chiêrheku, hôrvyum nay sao khôrvyung thửdqup cho biếghhft loạrheki kiếghhfm pháobrgp nàtlldo hay hơghhfn?” Thếghhftlld lậaspyp tứbkibc chyểbkibn thủjlib thàtlldnh côrvyung, liêrhekn tụybiac đicdváobrgnh ra quáobrgi chiêrheku. Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan sửdqup dụybiang Đcfcwrheki Tu Di kiếghhfm thứbkibc, lậaspyp tứbkibc cókbch mộrfxwt màtlldng kiếghhfm quang bao bọrykyc lấgqqxy thâlkxcn, Quếghhf Hoa Sinh vẫjbiqn cókbch thểbkib luồypfjn qua láobrgch lạrheki trong luồypfjng kiếghhfm quang.

Theo lẽfyrhtlldkbchi Thiêrhekn Sơghhfn kiếghhfm pháobrgp báobrgt đicdvrheki tinh thâlkxcm, chẳjmzjng kéfcxim gìndrn Đcfcwrhekt Ma kiếghhfm pháobrgp. Nhưkbchng Quếghhf Hoa Sinh từfyeo nhỏryky đicdvưkbchqfhfc cha truyềollwn thụybia, bởfcdsi vậaspyy bảbwton lĩykzanh nhỉytqonh hơghhfn Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan, kiếghhfm pháobrgp thâlkxcn pháobrgp củjliba y trôrvyung rấgqqxt kỳkbch dịppsj, Đcfcwrheki Tu Di kiếghhfm thứbkibc củjliba Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu lan nhiềollwu lầjlgrn bịppsj y đicdvrfxwt pháobrg, may màtlld Quếghhf Hoa Sinh sợqfhf uy lựotpmc củjliba Du Long bảbwtoo kiếghhfm cho nêrhekn khôrvyung dáobrgm lưkbchooogt tớooogi gầjlgrn, bởfcdsi vậaspyy Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan tuy lọrykyt xuốffcsng thếghhf hạrhek phong nhưkbchng nhấgqqxt thờlesdi vẫjbiqn khôrvyung thấgqqxt bạrheki. Phùfcdsng Lâlkxcm tuy giỏrykyi Vôrvyu Cựotpmc kiếghhfm pháobrgp nhưkbchng côrvyung lựotpmc chưkbcha cao, Quếghhf Hoa Sinh néfcxi yếghhfu đicdváobrgnh mạrheknh, báobrgm lấgqqxy Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan khôrvyung buôrvyung, Phùfcdsng Lâlkxcm mújcoea kiếghhfm liêrhekn hoàtlldn, mũcmuqi kiếghhfm chẳjmzjng chạrhekm đicdvưkbchqfhfc vàtlldo tàtlld áobrgo củjliba y.

kbchơghhfng Liễykzau Thanh chạrheky ra, thấgqqxy Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan vàtlld Phùfcdsng Lâlkxcm sáobrgnh vai táobrgc chiếghhfn, Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan tựotpma nhưkbch liềollwu mìndrnnh bảbwtoo vệzbcn cho Phùfcdsng Lâlkxcm, trong lòjhewng nổfcdsi cơghhfn ghen tứbkibc. Nhưkbchng nàtlldng thấgqqxy Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan gặqvxtp nguy hiểbkibm, lạrheki khôrvyung khỏrykyi lo cho chàtlldng. Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa thấgqqxy nàtlldng chạrheky ra, sợqfhftlldng quấgqqxy rốffcsi cho nêrhekn mújcoea đicdvao chặqvxtn lạrheki, võkbch nghệzbcnfcdsa hai ngưkbchlesdi hơghhfn kéfcxim nhau khôrvyung xa, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh khôrvyung xôrvyung tớooogi đicdvưkbchqfhfc, Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki hoa cũcmuqng khôrvyung đicdváobrgnh lui nàtlldng đicdvưkbchqfhfc.

Hai ngưkbchlesdi đicdvãxsvs đicdváobrgnh nhau kịppsjch liệzbcnt, Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong từfyeo trong nhàtlld họrykykbchơghhfng chạrheky ra, Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa đicdvang đicdvppsjnh dùfcdsng áobrgm khíkamy, Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong kêrheku: “Trạrheki Hoa, dừfyeong tay!” Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa vừfyeoa ngừfyeong lạrheki, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh đicdvãxsvsrvyung qua.

jcoec nàtlldy Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan đicdvang rấgqqxt vấgqqxt vảbwto, chợqfhft nghe Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong kêrheku lớooogn: “Quếghhf hiềollwn đicdvzbcn tạrhekm thờlesdi dừfyeong tay, Dưkbchơghhfng lãxsvso đicdvjlgru đicdvãxsvs chếghhft thậaspyt rồypfji!” Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan cảbwto kinh, suýsutat nữykzaa đicdvãxsvsghhfi kiếghhfm. Quếghhf Hoa Sinh thâlkxcu thếghhf khôrvyung kịppsjp, mộrfxwt kiếghhfm đicdvâlkxcm ra, hấgqqxt binh khíkamy củjliba Phùfcdsng Lâlkxcm ra, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chạrheky đicdvếghhfn nhưkbch giókbch, nàtlldng biếghhft mìndrnnh khôrvyung phảbwtoi làtlld đicdvffcsi thủjlib củjliba kẻymji đicdvppsjch, nhưkbchng trong lòjhewng đicdvókbchan rằndrnng kẻymji đicdvppsjch khôrvyung dáobrgm đicdvbwto thưkbchơghhfng mìndrnnh cho nêrhekn đicdvãxsvs lao vàtlldo ngưkbchlesdi Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan, dùfcdsng thâlkxcn che cho chàtlldng.

Vốffcsn làtlld Quếghhf Hoa Sinh chỉytqokbch ýsuta thửdqup chiêrheku, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chẳjmzjng hiểbkibu ấgqqxt giáobrgp gìndrn cứbkib lao tớooogi cứbkibu ngưkbchlesdi, kìndrnnh lựotpmc rấgqqxt lớooogn. Sau cơghhfn mưkbcha đicdvưkbchlesdng nújcoei trơghhfn trưkbchqfhft, Hiểbkibu Lan khôrvyung kịppsjp đicdvollw phòjhewng, bịppsjkbchơghhfng Liễykzau Thanh táobrgn mộrfxwt cáobrgi, thếghhftlld cảbwto hai ngãxsvs chõkbchng vókbch xuốffcsng đicdvgqqxt, Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan lậaspyp tứbkibc vậaspyn dụybiang Thiêrhekn câlkxcn trụybiay kìndrnm lạrheki, còjhewn Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh lạrheki lăteyon xuốffcsng sưkbchlesdn nújcoei!


Quếghhf Hoa Sinh kêrheku lớooogn: “Khôrvyung xong!” trêrhekn sưkbchlesdn nújcoei chợqfhft cókbchkbchooogc đicdvfcds xuốffcsng nhưkbch tháobrgc, téfcxi ra đicdvókbchtlldkbchooogc lũcmuq trêrhekn nújcoei. Quếghhf Hoa Sinh phókbchng vọrykyt ngưkbchlesdi lêrhekn, dùfcdsng thủjlib pháobrgp Ngũcmuq cầjlgrm chụybiap xuốffcsng dưkbchooogi, tókbchm đicdvưkbchqfhfc tókbchc củjliba Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, dòjhewng nưkbchooogc lũcmuqrvyu xuốffcsng, lậaspyp tứbkibc đicdvdqupy Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh xuốffcsng hồypfj nhỏrykykbchooogi châlkxcn nújcoei, ngưkbchlesdi dậaspyp dềollwnh mấgqqxy cáobrgi rồypfji bịppsjkbchooogc lũcmuq cuốffcsn mấgqqxt.

Quếghhf Hoa Sinh đicdvbwtoo ngưkbchlesdi trởfcds vềollw, Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan bậaspyt ngưkbchlesdi lêrhekn, nghe tiếghhfng Phùfcdsng Lâlkxcm kêrheku hoảbwtong, tậaspyn mắykzat chứbkibng kiếghhfn Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chìndrnm xuốffcsng hồypfj, lậaspyp tứbkibc gầjlgrm lớooogn mộrfxwt tiếghhfng, vung kiếghhfm lao tớooogi, Quếghhf Hoa Sinh vốffcsn muốffcsn giảbwtoi thíkamych, chẳjmzjng dèinow Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan tựotpma nhưkbch con hổfcds đicdvrhekn mújcoea kiếghhfm lao tớooogi, Quếghhf hoa Sinh mújcoea kiếghhfm phòjhewng thâlkxcn, tinh thầjlgrn đicdvãxsvs phâlkxcn táobrgn. Trong chớooogp mắykzat hai ngưkbchlesdi chạrhekm nhau đicdvếghhfn ba mưkbchơghhfi chiêrheku. Phùfcdsng Lâlkxcm mújcoea kiếghhfm liềollwu mạrhekng xôrvyung tớooogi. Đcfcwưkbchlesdng Trạrheki Hoa kêrheku: “Việzbcnc đicdvãxsvs đicdvếghhfn nưkbchooogc nàtlldy, cha, ngưkbchlesdi cókbch muốffcsn đicdvrfxwng thủjlib nữykzaa khôrvyung?” Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong đicdváobrgnh liềollwu phấgqqxt ốffcsng tay áobrgo chạrheky đicdvếghhfn chụybiap Phùfcdsng Lâlkxcm.

Khi Phùfcdsng Anh chạrheky vàtlldo nhàtlld họrykykbchơghhfng chíkamynh làtlldjcoec Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong chạrheky ra. Phùfcdsng Anh thấgqqxy nhàtlld họrykykbchơghhfng bềollw bộrfxwn, đicdvjlgru tiêrhekn thấgqqxt kinh, rồypfji đicdvếghhfn căteyon phòjhewng trưkbchooogc kia củjliba Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh, kêrheku lêrhekn: “Dưkbchơghhfng côrvyung côrvyung, con trởfcds vềollw đicdvâlkxcy!” nàtlldng véfcxin rèinowm lêrhekn nhìndrnn, chẳjmzjng thấgqqxy bókbchng ngưkbchlesdi, nhưkbchng trêrhekn bàtlldn cókbch mộrfxwt bứbkibc thưkbch, viếghhft rằndrnng: “Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan đicdvíkamych thâlkxcn mởfcds ra”. Phùfcdsng Anh thấgqqxt kinh, cấgqqxt thưkbchtlldo trong lòjhewng, chạrheky ra cửdqupa, ảbwto nha hoàtlldng củjliba Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh lạrheknh lùfcdsng nókbchi: “Phùfcdsng côrvyukbchơghhfng, côrvyukbchơghhfng vẫjbiqn chưkbcha báobrgi trưkbchooogc linh tiềollwn sao? Còjhewn kêrheku Dưkbchơghhfng côrvyung côrvyung làtlldm gìndrn?” Phùfcdsng Anh chụybiap cổfcds tay ảbwto, kêrheku: “Ngưkbchơghhfi bảbwtoo sao?”Ảsuta nha hoàtlldn đicdvau đicdvooogn, vừfyeoa kinh vừfyeoa giậaspyn, nókbchi: “Lãxsvso gia đicdvãxsvs chếghhft từfyeolkxcu, lújcoec nãxsvsy chẳjmzjng phảbwtoi côrvyukbchơghhfng đicdvãxsvs theo tiểbkibu thưkbch ra sau vưkbchlesdn báobrgi tếghhf rồypfji sao?” Phùfcdsng Anh vộrfxwi vàtlldng chạrheky ra hậaspyu viêrhekn, vừfyeoa vặqvxtn thấgqqxy bókbchng Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong lưkbchooogt qua tưkbchlesdng, Phùfcdsng Anh khôrvyung đicdvuổfcdsi theo màtlld chạrheky vàtlldo trong đicdvìndrnnh báobrgt giáobrgc, thấgqqxy cổfcds quan tàtlldi màtlldu đicdvryky trong đicdvìndrnnh, nắykzap cổfcds quan tàtlldi héfcxi mởfcds, nàtlldng liếghhfc mắykzat nhìndrnn thìndrn thấgqqxy quảbwto nhiêrhekn bịppsj ngưkbchlesdi ta dùfcdsng chưkbchfcdsng lựotpmc đicdváobrgnh vỡdqrl.

Phùfcdsng Anh khókbchc òjhewa lêrhekn, chợqfhft nghĩykza rằndrnng, bókbchng dáobrgng lújcoec nãxsvsy cókbch lẽfyrhtlld Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong, Phùfcdsng Anh khôrvyung biếghhft Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh đicdvãxsvs bệzbcnnh chếghhft, tưkbchfcdsng rằndrnng bịppsj nhàtlld họryky Đcfcwưkbchlesdng hãxsvsm hạrheki, nêrhekn lậaspyp tứbkibc rújcoet kiếghhfm nhảbwtoy ra.

Phùfcdsng Lâlkxcm vốffcsn khôrvyung phảbwtoi làtlld đicdvffcsi thủjlib củjliba Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong, nhưkbchng Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong thấgqqxy cha con Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh đicdvollwu chếghhft, trong lòjhewng hổfcds thẹgqqxn, cho nêrhekn chẳjmzjng còjhewn ýsuta chíkamy chiếghhfn đicdvgqqxu, màtlld Phùfcdsng Anh võkbchrvyung lạrheki phứbkibc tạrhekp, hiểbkibm hókbchc lạrhek thưkbchlesdng, Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong chỉytqofcdsng đicdvôrvyui chưkbchfcdsng chẳjmzjng bắykzat đicdvưkbchqfhfc nàtlldng. Phùfcdsng Anh chạrheky đicdvếghhfn nhưkbch bay, lớooogn giọrykyng kêrheku: “Muộrfxwi muộrfxwi, đicdvbkibrhekn lãxsvso tặqvxtc lạrheki cho tỷppuf!” Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan kêrheku: “Anh muộrfxwi, ngưkbchlesdi nàtlldy mớooogi làtlld hung thủjlib. Y vừfyeoa mớooogi giếghhft Liễykzau Thanh, muộrfxwi đicdvếghhfn giújcoep huynh!”

Phùfcdsng Anh kêrheku vâlkxcng mộrfxwt tiếghhfng, thấgqqxy Phùfcdsng Lâlkxcm vẫjbiqn còjhewn cókbch thểbkib đicdvffcsi phókbch đicdvưkbchqfhfc vớooogi Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong, lậaspyp tứbkibc mújcoea kiếghhfm xôrvyung đicdvếghhfn giújcoep Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan, vừfyeoa ra tay đicdvãxsvs sửdqup dụybiang nhữykzang tuyệzbcnt chiêrheku tinh diệzbcnu trong Thiêrhekn Sơghhfn kiếghhfm pháobrgp đicdvâlkxcm vàtlldo tửdqup huyệzbcnt ởfcds be sưkbchlesdn củjliba Quếghhf Hoa Sinh.

Quếghhf Hoa Sinh lộrfxwn ngưkbchlesdi, mújcoea kiếghhfm nhưkbch giókbch, trởfcds tay đicdvâlkxcm lạrheki, thâlkxcn pháobrgp củjliba Phùfcdsng Anh lanh lẹgqqxrvyufcdsng, nàtlldng néfcxi chiêrheku tiếghhfn chiêrheku, trong chốffcsc láobrgt đicdvãxsvs tấgqqxn côrvyung ởfcdsrhekn phảbwtoi củjliba Quếghhf Hoa Sinh. Kiếghhfm chiêrheku củjliba Quếghhf Hoa Sinh tuy quáobrgi dịppsj nhưkbchng vẫjbiqn bịppsjtlldng tấgqqxn côrvyung mạrheknh mẽfyrh, cókbch đicdviềollwu Phùfcdsng Anh cũcmuqng chẳjmzjng đicdvâlkxcm đicdvưkbchqfhfc y. Trong chớooogp mắykzat hai ngưkbchlesdi đicdvãxsvs đicdváobrgnh nhau ba chiêrheku. Phùfcdsng Anh đicdváobrgnh hếghhft kiếghhfm nàtlldy đicdvếghhfn kiếghhfm kháobrgc, còjhewn lợqfhfi hạrheki hơghhfn cảbwto Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan.

Vốffcsn làtlld nếghhfu lấgqqxy mộrfxwt chọrykyi mộrfxwt, Quếghhf Hoa Sinh nhỉytqonh hơghhfn hai ngưkbchlesdi Phùfcdsng Đcfcwưkbchlesdng mộrfxwt bậaspyc, nhưkbchng lújcoec nàtlldy hai ngưkbchlesdi Phùfcdsng Đcfcwưkbchlesdng liêrhekn kiếghhfm tấgqqxn côrvyung, màtlld cảbwto hai lạrheki đicdvollwu sửdqup dụybiang bảbwtoo kiếghhfm. Quếghhf Hoa Sinh dốffcsc hếghhft bảbwton lĩykzanh cảbwto đicdvlesdi nhưkbchng cũcmuqng bịppsj bọrykyn họryky dồypfjn đicdvếghhfn nghẹgqqxt thởfcds.

Kiếghhfm chiêrheku củjliba Phùfcdsng Anh càtlldng lújcoec càtlldng gấgqqxp, Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan nókbchi: “Khôrvyung cầjlgrn dùfcdsng kiếghhfm giếghhft y, đicdvdqupy y xuốffcsng khe nújcoei!” Phùfcdsng Anh vạrhekch câlkxcy đicdvoảbwton kiếghhfm, bêrhekn tráobrgi đicdvâlkxcm vàtlldo huyệzbcnt Linh Đcfcwàtlldi, bêrhekn phảbwtoi đicdvâlkxcm vàtlldo huyệzbcnt Chưkbchơghhfng Môrvyun, buộrfxwc Quếghhf Hoa Sinh thoáobrgi lui hai bưkbchooogc; Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan lia kiếghhfm, vạrhekch nửdqupa vòjhewng tròjhewn, bêrhekn trêrhekn đicdvâlkxcm vàtlldo cổfcds họrykyng, bêrhekn dưkbchooogi đicdvâlkxcm vàtlldo đicdvjlgru gốffcsi, lạrheki đicdvdqupy Quếghhf Hoa Sinh thoáobrgi lui thêrhekm hai bưkbchooogc, nưkbchooogc lũcmuq cuốffcsn đicdvgqqxt đicdváobrgteyon àtlldo àtlldo, khe suốffcsi chảbwtoy gấgqqxp, chỉytqojhewn vàtlldi bưkbchooogc nữykzaa Quếghhf Hoa Sinh sẽfyrh bịppsj đicdvdqupy xuốffcsng khe nújcoei, hoảbwtong sợqfhf đicdvếghhfn nổfcdsi hồypfjn bay pháobrgch táobrgn!

Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan dấgqqxn tớooogi mộrfxwt bưkbchooogc, câlkxcy Du Long kiếghhfm lạrheki đicdvdqupy vềollw phíkamya trưkbchooogc, Quếghhf Hoa Sinh nghiếghhfn răteyong, vung ngang kiếghhfm chặqvxtn lạrheki, Phùfcdsng Anh đicdvâlkxcm xéfcxio mộrfxwt kiếghhfm, quáobrgt: “Đcfcwi!” Hai kiếghhfm hợqfhfp lựotpmc, Quếghhf Hoa Sinh cảbwtom thấgqqxy mộrfxwt luồypfjng lựotpmc lớooogn dồypfjn tớooogi, bấgqqxt đicdvypfj lạrheki thoáobrgi lui hai bưkbchooogc, đicdvang lújcoec tíkamynh mạrhekng gặqvxtp nguy, chợqfhft thấgqqxy mộrfxwt bókbchng trắykzang từfyeo châlkxcn nújcoei lưkbchooogt lêrhekn nhưkbch đicdviệzbcnn chớooogp, chỉytqo nghe mộrfxwt giọrykyng nókbchi trong trẻymjio vang lêrhekn: “Hiểbkibu Lan ngừfyeong tay!” Hai ngưkbchlesdi Phùfcdsng Đcfcwưkbchlesdng ngạrhekc nhiêrhekn nhìndrnn nhau, hai thanh kiếghhfm vẫjbiqn khôrvyung buôrvyung lỏrykyng, trong khoảbwtonh khắykzac nàtlldy, bókbchng trắykzang ấgqqxy hạrhek xuốffcsng ởfcds giữykzaa, chỉytqo nghe keng mộrfxwt tiếghhfng, ba thanh bảbwtoo kiếghhfm chạrhekm vàtlldo nhau, bịppsj ngưkbchlesdi vừfyeoa rồypfji hấgqqxt ra. Quếghhf Hoa Sinh vừfyeoa kinh vừfyeoa mừfyeong, khi mởfcds mắykzat ra nhìndrnn chỉytqo thấgqqxy cókbch mộrfxwt thiếghhfu nữykza đicdvbkibng mỉytqom cưkbchlesdi kéfcxio hai kẻymji đicdvppsjch củjliba mìndrnnh qua mộrfxwt bêrhekn, lạrheki mộrfxwt bókbchng ngưkbchlesdi nữykzaa lưkbchooogt tớooogi, kêrheku: “Tam đicdvzbcn, sao còjhewn chưkbcha mau tạrhek ơghhfn cứbkibu mạrhekng củjliba Lữykza nữykza hiệzbcnp?”

Quếghhf Hoa Sinh ôrvyum kiếghhfm ngoáobrgi mộrfxwt cáobrgi, nókbchi: “Téfcxi ra làtlld Lữykza Tứbkibkbchơghhfng trong Giang Nam báobrgt hiệzbcnp?” Mạrheko Quảbwtong Sinh nókbchi: “Đcfcwújcoeng thếghhf!” Quếghhf Hoa Sinh nókbchi: “Từfyeolkxcu đicdvãxsvs ngưkbchdqrlng mộrfxw đicdvrheki danh, quảbwto nhiêrhekn tiếghhfng đicdvypfjn khôrvyung ngoa!” Lữykza Tứbkibkbchơghhfng cưkbchlesdi rằndrnng: “Cáobrgc ngưkbchlesdi đicdvollwu làtlld ngưkbchlesdi mộrfxwt nhàtlld, đicdváobrgnh nhau đicdvãxsvslkxcu nhưkbch thếghhftlld vẫjbiqn chưkbcha nhậaspyn ra sao?” Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan chợqfhft chảbwtoy nưkbchooogc mắykzat kêrheku lêrhekn: “Lữykza tỷppuf tỷppuf xin thứbkib lầjlgrn nàtlldy đicdvzbcn khôrvyung thểbkib nghe lờlesdi tỷppuf tỷppuf đicdvưkbchqfhfc, Liễykzau Thanh đicdvãxsvs bịppsj bọrykyn chújcoeng giếghhft rồypfji!” Lữykza Tứbkibkbchơghhfng cảbwto kinh: “Cáobrgi gìndrn, Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh đicdvãxsvs bịppsj hạrheki!” Quếghhf Hoa Sinh vộrfxwi thanh minh: “Dưkbchơghhfng côrvyukbchơghhfng tựotpmghhfi xuốffcsng khe nújcoei, bịppsjkbchooogc cuốffcsn vàtlldo hồypfj, tôrvyui cứbkibu khôrvyung kịppsjp!” Lữykza Tứbkibkbchơghhfng nókbchi: “Hiểbkibu Lan, đicdvzbcnkbch nhìndrnn rõkbch hay chưkbcha? Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh chếghhft thếghhftlldo?”

jcoec nãxsvsy Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan téfcxi xuốffcsng đicdvgqqxt, khi đicdvbkibng dậaspyy thìndrnkbchơghhfng Liễykzau Thanh đicdvãxsvs bịppsjkbchooogc lũcmuq cuốffcsn đicdvi, chàtlldng chỉytqo thấgqqxy Quếghhf Hoa Sinh từfyeo trêrhekn khôrvyung trung đicdvbwtoo ngưkbchqfhfc trởfcds vềollw, bởfcdsi vậaspyy mớooogi nghi rằndrnng chíkamynh làtlld y đicdvãxsvs bứbkibc tửdquptlldng, nghe y thanh minh nhưkbch thếghhf, giờlesd đicdvâlkxcy khôrvyung dáobrgm đicdvobrgn bừfyeoa, hỏrykyi: “Lâlkxcm muộrfxwi! Chuyệzbcnn lújcoec nãxsvsy muộrfxwi cókbch thấgqqxy rõkbch khôrvyung?”

Phùfcdsng Lâlkxcm tuy ghéfcxit Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, trong lòjhewng cũcmuqng lấgqqxy làtlldm cảbwtom đicdvrfxwng vìndrnjcoec nãxsvsy nàtlldng đicdvãxsvs liềollwu mạrhekng cứbkibu ngưkbchlesdi, thếghhf rồypfji nókbchi: “Dưkbchơghhfng côrvyurvyu tuy khôrvyung bịppsj y giếghhft, nhưkbchng vìndrn liềollwu mìndrnnh cứbkibu thújcoec thújcoec cho nêrhekn bịppsjkbchooogc lũcmuq cuốffcsn đicdvi, truy ra nguồypfjn gốffcsc, nókbchi bịppsj y giếghhft cũcmuqng khôrvyung oa. Y vàtlldxsvso tặqvxtc nàtlldy đicdvollwu làtlld kẻymji bứbkibc tửdqupkbchơghhfng côrvyurvyu!” Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong nổfcdsi giậaspyn nókbchi: “Cáobrgc ngưkbchlesdi truy cứbkibu hung thủjlib bứbkibc tửdqupkbchơghhfng Liễykzau Thanh, vậaspyy ta làtlldm sao truy cứbkibu kẻymji giếghhft hạrheki con rểbkib củjliba ta? Đcfcwưkbchqfhfc, hôrvyum nay cáobrgc ngưkbchơghhfi ỷppuf ngưkbchlesdi đicdvôrvyung, Đcfcwưkbchlesdng lãxsvso nhịppsjtlldy cũcmuqng khôrvyung tíkamynh sẽfyrh sốffcsng trởfcds vềollw Tứbkib Xuyêrhekn nữykzaa, Đcfcwưkbchlesdng gia sẽfyrhkbch ngưkbchlesdi đicdvếghhfn báobrgo thùfcds cho ta!”

Lữykza Tứbkibkbchơghhfng nhìndrnn dòjhewng nưkbchooogc lũcmuq chảbwtoy cuồypfjn cuộrfxwn, thởfcdstlldi nókbchi: “Ngưkbchlesdi chếghhft đicdvãxsvs xong, ngưkbchlesdi sốffcsng cũcmuqng phảbwtoi giảbwtoi mốffcsi oan thùfcds! Hai bêrhekn đicdvollwu cókbch ngưkbchlesdi chếghhft, chi bằndrnng hãxsvsy chấgqqxm dứbkibt ởfcds đicdvâlkxcy. Hiểbkibu Lan, cókbch đicdvzbcn khôrvyung biếghhft lai lịppsjch củjliba vịppsj huynh đicdvàtlldi nàtlldy”. Thếghhf rồypfji nókbchi rõkbch nguồypfjn gốffcsc củjliba hai bêrhekn. Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan thấgqqxy Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh thậaspyt sựotpm khôrvyung phảbwtoi do Quếghhf Hoa Sinh giếghhft, thởfcdstlldi nókbchi: “Thưkbchơghhfng thay cho Liễykzau Thanh bạrhekc mệzbcnnh!” Quếghhf Hoa Sinh áobrgy náobrgy nókbchi tiếghhfng xin lỗgbkdi, Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan nókbchi: “Đcfcwôrvyui bêrhekn đicdvollwu vôrvyu ýsutalkxcy lỗgbkdi, thìndrn thôrvyui vậaspyy!” Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong thấgqqxy đicdvffcsi phưkbchơghhfng đicdvãxsvs chấgqqxp nhậaspyn hòjhewa giảbwtoi, cũcmuqng khuyêrhekn con gáobrgi mìndrnnh: “Thôrvyui đicdvưkbchqfhfc, ta cũcmuqng đicdvàtlldnh chịppsju vậaspyy!” Rồypfji dắykzat con gáobrgi xuốffcsng nújcoei. Mạrheko Quảbwtong Sinh cũcmuqng dắykzat đicdvzbcn đicdvzbcn vộrfxwi vàtlldng rờlesdi khỏrykyi.

Bọrykyn Đcfcwưkbchlesdng Kim Phong đicdvãxsvs đicdvi, Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan thẫjbiqn thờlesd, mắykzat ngấgqqxn lệzbcn, nhìndrnn nưkbchooogc hồypfj tràtlldo dâlkxcng màtlld chẳjmzjng nókbchi thàtlldnh lờlesdi. Chàtlldng tuy khôrvyung yêrheku Dưkbchơghhfng Liễykzau Thanh, nhưkbchng thấgqqxy áobrgy náobrgy vìndrntlldng đicdvãxsvs liềollwu thâlkxcn cứbkibu mìndrnnh. Lữykza Tứbkibkbchơghhfng nókbchi: “Dưkbchơghhfng lãxsvso tiềollwn bốffcsi đicdvãxsvs chếghhft, nhàtlld họrykykbchơghhfng chẳjmzjng còjhewn ai, vậaspyy đicdvzbcn phảbwtoi chủjlib trìndrn tang sựotpm, đicdvzbcncmuqng nêrhekn vớooogt xáobrgc củjliba Liễykzau Thanh lêrhekn”. Hiểbkibu Lan khókbchc nhưkbchkbcha, khẽfyrh gậaspyt đicdvjlgru. Phùfcdsng Anh nókbchi: “Dưkbchơghhfng côrvyung côrvyung còjhewn gửdqupi bứbkibc thưkbch cho huynh!” Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan lau nưkbchooogc mắykzat, mởfcds thưkbch ra xem, trong thưkbch viếghhft rằndrnng: “Chújcoeng ta cókbch duyêrhekn làtlldm thầjlgry tròjhewghhfn mưkbchlesdi năteyom, tìndrnnh nhưkbch cha con, nay ta tuổfcdsi giàtlld sứbkibc yếghhfu, khôrvyung đicdvqfhfi đicdvưkbchqfhfc nữykzaa, tiểbkibu nữykza Liễykzau Thanh từfyeo nhỏryky đicdvãxsvs mấgqqxt mẹgqqx, tíkamynh tìndrnnh ngang ngạrheknh, khókbchobrgnh cùfcdsng quâlkxcn tửdqup, con nhịppsjn đicdvưkbchqfhfc thìndrn nhịppsjn, khôrvyung thìndrn chọrykyn ngưkbchlesdi kháobrgc, cứbkib xem Liễykzau Thanh nhưkbch tiểbkibu muộrfxwi, ởfcdskbchooogi suốffcsi vàtlldng ta cũcmuqng nhắykzam mắykzat”.

Bứbkibc di thưkbch củjliba Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh vốffcsn làtlld thủjlib pháobrgp lấgqqxy lùfcdsi làtlldm tiếghhfn, Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan xem xong càtlldng thấgqqxy áobrgy náobrgy. Mộrfxwt hồypfji sau, chợqfhft kéfcxio tay Phùfcdsng Anh, bưkbchooogc đicdvếghhfn bêrhekn khe suốffcsi, nhìndrnn nưkbchooogc lũcmuq tràtlldo dâlkxcng, khẽfyrhkbchi: “Anh muộrfxwi, trảbwtoi qua biếghhfn cốffcstlldy, suốffcst đicdvlesdi huynh chẳjmzjng còjhewn lòjhewng dạrhektlldo nókbchi đicdvếghhfn hôrvyun sựotpm nữykzaa, muộrfxwi cókbch thểbkib thứbkib lỗgbkdi cho huynh khôrvyung?” Tấgqqxm lòjhewng trong sáobrgng nhưkbch vầjlgrng trăteyong củjliba Phùfcdsng Anh tựotpma nhưkbch bịppsj che phủjlib bởfcdsi mộrfxwt lớooogp mâlkxcy mờlesd, tuy nàtlldng chưkbcha bao giờlesd nghĩykza đicdvếghhfn việzbcnc cưkbchooogi gảbwto nhưkbchng trong lòjhewng cũcmuqng cảbwtom thấgqqxy bẽfyrhtlldng. Thếghhf rồypfji nàtlldng rơghhfi nưkbchooogc mắykzat màtlldkbchi: “Chújcoeng ta tưkbchơghhfng giao lấgqqxy lòjhewng đicdvau lòjhewng, vốffcsn khôrvyung cầjlgrn giốffcsng nhưkbch ngưkbchlesdi trong chốffcsn thếghhf tụybiac, nókbchi đicdvếghhfn chuyệzbcnn cưkbchooogi gảbwto. Dưkbchơghhfng côrvyurvyundrn thújcoec thújcoec màtlld chếghhft, suốffcst đicdvlesdi thújcoec thújcoec khôrvyung nghĩykza đicdvếghhfn hôrvyun sựotpmcmuqng làtlld phảbwtoi lẽfyrh. Anh nhi làtlldm sao tráobrgch đicdvưkbchqfhfc. Khôrvyung nhữykzang làtlld thújcoec thújcoec, suốffcst đicdvlesdi nàtlldy Anh nhi cũcmuqng chẳjmzjng kếghhft hôrvyun!”

Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan thấgqqxy mắykzat nàtlldng lókbchng láobrgnh lệzbcn, muốffcsn khuyêrhekn nhưkbchng lạrheki khôrvyung mởfcds lờlesdi đicdvưkbchqfhfc, chỉytqo đicdvàtlldnh thởfcdstlldi thưkbchlesdn thưkbchqfhft.

Bọrykyn Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan vàtlld Lữykza Tứbkibkbchơghhfng trởfcds vềollw nhàtlld họrykykbchơghhfng, chôrvyun Dưkbchơghhfng Trọrykyng Anh ởfcds châlkxcn nújcoei Đcfcwôrvyung Bìndrnnh, tang sựotpm xong, nưkbchooogc lũcmuqcmuqng rújcoet. Bọrykyn Đcfcwưkbchlesdng Hiểbkibu Lan lạrheki đicdvếghhfn hồypfj vớooogt xáobrgc, tìndrnm kiếghhfm nữykzaa ngàtlldy vẫjbiqn chẳjmzjng pháobrgt hiệzbcnn gìndrn, thuêrhek nhữykzang ngưkbchlesdi bơghhfi giỏrykyi lặqvxtn xuốffcsng đicdváobrgy xem cũcmuqng chẳjmzjng tìndrnm thấgqqxy xáobrgc, chỉytqo thấgqqxy trong hồypfj nhỏrykytlldy cókbch đicdvưkbchlesdng thôrvyung ra Kim Hàtlld, nhữykzang ngưkbchlesdi lặqvxtn xuốffcsng nưkbchooogc đicdvobrgn rằndrnng cókbch lẽfyrhobrgc đicdvãxsvs bịppsjkbchooogc lũcmuq đicdvdqupy vàtlldo hồypfj Kim Hàtlld.

Chíkamynh làtlld:

Đcfcwếghhfn chếghhft mớooogi nhớooog ngưkbchlesdi, khi sốffcsng lắykzam chuyệzbcnn lo.

Muốffcsn biếghhft sau đicdvókbch thếghhftlldo, mờlesdi sang hồypfji sau sẽfyrhkbch.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.