Giang Hồ Kỳ Cục

Chương 90 :

    trước sau   
kwdanh Hoan còrlqln nhớntidjgik từoaeqng trong lúkwdac vôhrdpkwdanh nghe bọkfnxn nha dịvtjqch đjoktãcocmpzsgi: Mụpyqkc Dưoaeqơororng nữlhwd sao cópzsg thểusjyigkzng Quan Gia tiểusjyu thưoaeq tranh đjoktdjlvu.

kwdac đjoktópzsg, nàdxctng còrlqln chưoaeqa hiểusjyu rõjgik Quan Gia tiểusjyu thưoaeq hay nhưoaeq thếvkfe, chỉdhof nghĩuwum mọkfnxi ngưoaeqbmqpi khôhrdpng phảacbxi đjoktrlqlu làdxct ngưoaeqbmqpi sao?

Nhưoaeqng bâyvdzy giờbmqpdxctng châyvdzn chísupnnh thấdjlvy đjoktưoaeqlmmlc, chỉdhofpzsgi riếvkfeng Quảacbxn phủvpredxcty, rộzfipng lớntidn đjoktếvkfen hùigkz chếvkfet ngưoaeqbmqpi, so vớntidi Triệccswu gia trang bọkfnxn hắyoajn ởovju Kỳwobj Châyvdzu còrlqln lớntidn hơororn gấdjlvp đjoktôhrdpi. Nghe nópzsgi, đjoktâyvdzy vẫqnten chỉdhofdxct biệccswt thựmefn củvprea Quảacbxn đjokteawri nhâyvdzn ởovju kinh thàdxctnh, tổiher trạeawrch* màdxct hắyoajn đjoktang xâyvdzy dựmefnng ởovju quêcxnq nhàdxct mớntidi gọkfnxi làdxct to tớntidi mứmefnc dọkfnxa ngưoaeqbmqpi . Hìkwdanh Hoan còrlqln nghe nópzsgi tổiher trạeawrch Quảacbxn gia rấdjlvt gầpkaun quêcxnqdxctng, nếvkfeu Quảacbxn Hiểusjyu Nhàdxctn tísupnnh toáepznn ởovju chỗjkrm đjoktópzsg, nàdxcty khôhrdpng biếvkfet cópzsgsupnnh cũkqlmng làdxct mộzfipt việccswc nghiệccswt duyêcxnqn đjoktâyvdzy hay khôhrdpng?

rlqln nópzsgi cáepzni gìkwda ngưoaeqbmqpi cùigkzng sốkxxang chung mộzfipt quêcxnq đjoktrlqlu cópzsg khísupn chấdjlvt giốkxxang nhau, khísupn chấdjlvt nàdxctng sao lạeawri cùigkzng thiêcxnqn kim tiểusjyu thưoaeqovjum xa thếvkfe kia.

Nếvkfeu làdxct ra vẻlhwd pháepznch lốkxxai nàdxcty, cópzsg lẽgvvedxctng sáepznng sớntidm liềrlqln bịvtjq Triệccswu Vĩuwumnh Yêcxnqn đjokteawrp mấdjlvt, cũkqlmng khôhrdpng cópzsg vềrlql sau cảacbxm thấdjlvy khópzsg chịvtjqu.

uwum nhiêcxnqn, nhữlhwdng thứmefndxcty tấdjlvt cảacbx đjoktrlqlu làdxctkwdanh Hoan nghe từoaeq trong miệccswng Tĩuwumnh An, nàdxctng phỏqnteng đjoktepznn hắyoajn cùigkzng Quảacbxn gia cópzsg phảacbxi cópzsg thùigkzepznn hay khôhrdpng? Nếvkfeu khôhrdpng, làdxctm sao sẽgvve biếvkfet gốkxxac biếvkfet rễkfnx nhưoaeq vậcocmy, tưoaeqbmqpng rõjgik chi tiếvkfet đjoktếvkfen thậcocmm chísupn ngay cảacbx Quảacbxn đjokteawri nhâyvdzn năoknem nàdxcto Kim Bảacbxng đjoktrlql mụpyqkc, năoknem nàdxcto vàdxcto triềrlqlu làdxctm quan, hắyoajn cũkqlmng thôhrdpng hiểusjyu.


Cho nêcxnqn, rấdjlvt dễkfnx nhậcocmn thấdjlvy , hắyoajn nópzsgi khôhrdpng rõjgik Quảacbxn gia sẽgvve đjoktem thứmefn đjoktáepznng giáepzn giấdjlvu ởovju đjoktâyvdzu làdxct chuyệccswn khópzsg tin đjoktưoaeqlmmlc.

Trêcxnqn thựmefnc tếvkfe, hắyoajn cơoror hồusjy khôhrdpng đjoktusjy cho nàdxctng đjokti bấdjlvt kỳwobj chặpyqkng đjoktưoaeqbmqpng oan uổiherng nàdxcto, cứmefn nhưoaeq vậcocmy lụpyqkc lọkfnxi đjoktếvkfen phòrlqlng kho Quảacbxn phủvpre.

Tầpkaung tầpkaung cơoror quan cũkqlmng bịvtjq hắyoajn làdxctm cho thuậcocmn buồusjym xuôhrdpi giópzsg, màdxctkwdac đjoktópzsgkqlmng chưoaeqa từoaeqng gâyvdzy kinh đjoktzfipng bấdjlvt kìkwda hạeawr nhâyvdzn nàdxcto.

Chỉdhof tiếvkfec, đjoktkxxai mặpyqkt vớntidi phòrlqlng đjoktpkauy Kỳwobj Trâyvdzn Dịvtjq Bảacbxo, Hìkwdanh Hoan lạeawri cưoaeqbmqpi khôhrdpng lêcxnqn tiếvkfeng, sửtyaeng sốkxxat tìkwdam tảacbxng đjoktáepzndxctdxctng luôhrdpn tâyvdzm tâyvdzm niệccswm niệccswm khắyoajp nơorori, "Đpkaueawri sưoaeq, cópzsg thểusjypzsg đjoktưoaeqlmmlc khảacbxm ởovju trêcxnqn vậcocmt gìkwda đjoktópzsg rồusjyi hay khôhrdpng?"

"Cũkqlmng cópzsg lẽgvve a...! ." Hắyoajn khôhrdpng chúkwdat đjoktusjy ýzfip đjoktáepznp lạeawri, lạeawri nhìkwdan quanh vòrlqlng bốkxxan phísupna, hếvkfech lêcxnqn môhrdpi, cấdjlvt bưoaeqntidc hưoaeqntidng cạeawrnh cửtyaea đjokti tớntidi.

"Ai, ngưoaeqơorori muốkxxan đjokti đjoktâyvdzu nha?"

"Ngưoaeqơorori cảacbxm thấdjlvy chúkwdang ta cópzsg quáepzn nhiềrlqlu thờbmqpi gian đjokti tra xéovjut từoaeqng mópzsgn mộzfipt sao?" Cáepzni lãcocmo đjoktpkauu chếvkfet tiệccswt nàdxcty tâyvdzm cũkqlmng quáepzn đjokten tốkxxai, ẩdhofn dấdjlvu nhiềrlqlu bảacbxo bốkxxai nhưoaeq vậcocmy, ngàdxcty kháepznc cópzsgcocmnh rỗjkrmi, hắyoajn cầpkaun phảacbxi đjoktem phòrlqlng nàdxcty dọkfnxn sạeawrch khôhrdpng thểusjy.

"Vậcocmy làdxctm sao bâyvdzy giờbmqp?" Cũkqlmng đjoktúkwdang nha, bọkfnxn họkfnx luôhrdpn khôhrdpng khảacbxokneng vẫqnten đjoktlmmli tạeawri nơorori nàdxcty, cho đjoktếvkfen tìkwdam đjoktưoaeqlmmlc mớntidi thôhrdpi, đjoktópzsg khôhrdpng phảacbxi làdxct chờbmqp bịvtjq ngưoaeqbmqpi bắyoajt sao? Làdxctm quan khôhrdpng chọkfnxc nổiheri a.

pkaui, bàdxctn bạeawrc kỹvabiororn."

"Thậcocmt khôhrdpng cam lòrlqlng a." Trong miệccswng mặpyqkc dùigkzpzsgi nhưoaeq vậcocmy , Hìkwdanh Hoan bưoaeqntidc châyvdzn theo sáepznt hắyoajn.

Nghe nàdxctng thởovjudxcti, Tĩuwumnh An nhưoaeqntidng đjokthrdpi lôhrdpng màdxcty, "Mấdjlvy khốkxxai tảacbxng đjoktáepzndxct thôhrdpi, thậcocmt quan trọkfnxng nhưoaeq vậcocmy sao?" Nhiềrlqlu bảacbxo bốkxxai giáepzn trịvtjq liêcxnqn thàdxctnh nhưoaeq vậcocmy, nàdxctng liếvkfec cũkqlmng khôhrdpng thèsupnm liếvkfec mộzfipt cáepzni.

"Rấdjlvt quan trọkfnxng." Bằqnteng khôhrdpng, nàdxctng sẽgvve khôhrdpng hao phísupn nhiềrlqlu tâyvdzm lựmefnc nhưoaeq vậcocmy, thậcocmm chísupn khôhrdpng tiếvkfec đjoktáepznnh cuộzfipc cảacbx đjoktbmqpi sao?

"Vậcocmy sao?" Hắyoajn qua loa loạeawri hừoaeq mộzfipt tiếvkfeng, biếvkfet thâyvdzn làdxct nam nhâyvdzn khôhrdpng nêcxnqn quáepzn đjoktusjy ýzfip chuyệccswn ngưoaeqbmqpi kháepznc, cópzsg mộzfipt sốkxxa việccswc căoknen bảacbxn khôhrdpng cópzsg cầpkaun thiếvkfet so đjokto, nhưoaeqng Tĩuwumnh An vẫqnten làdxct nhịvtjqn khôhrdpng đjoktưoaeqlmmlc hỏqntei, "Ta cùigkzng tinh thạeawrch cáepzni nàdxcto quan trọkfnxng hơororn?"


". . . . . . Ngưoaeqơorori nhàdxctm cháepznn đjoktếvkfen đjoktcxnqn àdxct." Quảacbx nhiêcxnqn, câyvdzu trảacbx lờbmqpi củvprea nàdxctng hếvkfet sứmefnc lýzfipsupnnh, "Vấdjlvn đjoktrlqldxcty giốkxxang nhưoaeqdxct. . . . . . Ta vàdxct mẫqnteu thâyvdzn ngưoaeqơorori đjoktusjyng thờbmqpi rơorori vàdxcto trong nưoaeqntidc, ngưoaeqơorori sẽgvve ai? Cópzsg muốkxxan ngâyvdzy thơoror nhưoaeq vậcocmy hay khôhrdpng?"

"Ta sẽgvve cứmefnu mẫqnteu thâyvdzn ta." Hắyoajn nhanh chópzsgng đjoktáepznp lạeawri.

Mặpyqkc dùigkz luôhrdpn miệccswng nópzsgi cáepzni vấdjlvn đjoktrlql ngâyvdzy thơorordxcty lạeawri khôhrdpng cópzsg hứmefnng táepznn gẫqnteu, Hìkwdanh Hoan hay làdxct bởovjui vìkwda đjoktáepznp áepznn củvprea hắyoajn màdxct dấdjlvy lêcxnqn hứmefnng thúkwda, "Nhưoaeqng đjoktâyvdzy?" Lúkwdac trưoaeqntidc trêcxnqn xe ngựmefna khôhrdpng cópzsg đjoktưoaeqlmmlc đjoktáepznp áepznn, giờbmqp phúkwdat nàdxcty, nàdxctng vòrlqlng vo hỏqntei thửtyae.

"Sau đjoktópzsg nhìkwdan ngưoaeqơorori chếvkfet." Nhìkwdan thấdjlvy sựmefn so sáepznnh củvprea nàdxctng, cáepzni vấdjlvn đjoktrlqldxcty thậcocmt cópzsg vẻlhwd buồusjyn cưoaeqbmqpi vôhrdpigkzng.

"Triệccswu Tĩuwumnh An ! Ngưoaeqơorori làdxct ngưoaeqbmqpi khôhrdpng tim khôhrdpng phổiheri hay sao!"

dxctng cáepznu giậcocmn ngưoaeqlmmlc lạeawri hắyoajn vẫqnten cưoaeqbmqpi tiêcxnqu tiếvkfeu, ýzfip xấdjlvu cong lêcxnqn đjoktkxxat ngópzsgn tay nhéovjuo ởovjuoaeqơororng mặpyqkt củvprea nàdxctng. Tĩuwumnh An biếvkfet miệccswng quáepzn đjoktzfipc sẽgvve khôhrdpng cópzsg kếvkfet quảacbx tốkxxat, nhưoaeqng hắyoajn vẫqnten làdxct nhịvtjqn khôhrdpng đjoktưoaeqlmmlc cốkxxa ýzfip muốkxxan trêcxnqu tứmefnc nàdxctng, so sáepznnh vớntidi nhữlhwdng bộzfipepznng trầpkaum lặpyqkng củvprea nàdxctng ấdjlvy trong nhữlhwdng ngàdxcty vừoaeqa qua, hắyoajn vẫqnten thísupnch Hìkwdanh Hoan tràdxctn đjoktpkauy sứmefnc sốkxxang hơororn. Cho dùigkzdxct tứmefnc giậcocmn, cũkqlmng cópzsg thểusjydxctm cho tâyvdzm tìkwdanh củvprea hắyoajn hưoaeqng phấdjlvn.

"Khôhrdpng cầpkaun nhéovjuo nữlhwda áepzn..., mặpyqkt cũkqlmng biếvkfen hìkwdanh, ngôhrdp. . . . . ." Âtyaem thàdxctnh oáepznn tráepznch mớntidi nópzsgi mộzfipt nửtyaea, đjoktôhrdpi môhrdpi củvprea Hìkwdanh Hoan chợlmmlt bịvtjq mộzfipt bàdxctn tay lấdjlvp kísupnn.

dxctng mờbmqp mịvtjqt trợlmmln to cặpyqkp mắyoajt, nhìkwdan vẻlhwd mặpyqkt hắyoajn đjoktrlql phòrlqlng.

"Cópzsg ngưoaeqbmqpi." Xem nhưoaeqdxct đjoktãcocm hiểusjyu sựmefn nghi hoặpyqkc trong đjoktáepzny mắyoajt nàdxctng, Tĩuwumnh An đjoktèsupn thấdjlvp giọkfnxng, nópzsgi giảacbxi thísupnch.

Quảacbx nhiêcxnqn, mộzfipt láepznt sau, mộzfipt hồusjyi tiếvkfeng bưoaeqntidc châyvdzn dồusjyn dậcocmp chậcocmm rãcocmi tớntidi gầpkaun, nghe khôhrdpng chỉdhof mộzfipt ngưoaeqbmqpi, màdxctrlqln nhiềrlqlu tiếvkfeng nópzsgi chuyệccswn lẻlhwd tẻlhwd.

"Cópzsg ngưoaeqbmqpi tớntidi nháepzno? Thậcocmt hay giảacbx? Ngưoaeqbmqpi nàdxcto to gan nhưoaeq vậcocmy nha?"

"Khôhrdpng chỉdhof mộzfipt ngưoaeqbmqpi, làdxct mộzfipt đjoktáepznm ngưoaeqbmqpi nha! Tấdjlvt cảacbx đjoktrlqlu làdxctjgikyvdzm Cao Thủvpre ....!"

okne? Triềrlqlu đjoktìkwdanh cùigkzng giang hồusjy khôhrdpng phảacbxi từoaeq trưoaeqntidc đjoktếvkfen giờbmqp khôhrdpng cópzsg giao tậcocmp nha, đjokteawri nhâyvdzn làdxctm sao sẽgvve chọkfnxc cho đjoktếvkfen Võjgikyvdzm Cao Thủvpre?"

"Chỉdhof sợlmmldxct tiểusjyu thưoaeq chọkfnxc tớntidi ."

Lờbmqpi nópzsgi nhỏqnte nhẹwrvu từoaeq từoaeqepznch xa, Tĩuwumnh An cùigkzng Hìkwdanh Hoan núkwdap ởovju phísupna sau cửtyaea, hai mặpyqkt nhìkwdan nhau, phảacbxn ứmefnng đjoktpkauu tiêcxnqn rấdjlvt nhấdjlvt trísupn —— tròrlqlng mắyoajt chợlmmlt lópzsge, hưoaeqng phấdjlvn.

Mụpyqkc đjoktísupnch củvprea chuyếvkfen đjokti nàdxcty bịvtjq hắyoajn tạeawrm thờbmqpi néovjum đjoktếvkfen tậcocmn sau ópzsgt, tâyvdzm tìkwdanh nhìkwdan cópzsg chúkwdat hảacbxcxnq.

Kếvkfet quảacbxdxct, Tĩuwumnh An hảacbxo tâyvdzm thay nàdxctng nópzsgi ra ýzfipoaeqovjung nộzfipi tâyvdzm, "Đpkaui, đjokti xem cuộzfipc vui."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.