Giang Hồ Kỳ Cục

Chương 87 :

    trước sau   
Trong xe ngựejapa lắoqujc lưaykl, mộmkvrt cỗajjp khôeuscng khíeqxy mậsjfzp mờzuei đeqvbang lặigxnng lẽoquj xảrasgy ra.

Con ngưayklơfyoxi đeqvben sáyrfyng ngưayklzueii củuycla Hìwwscnh Hoan vẫcbyzn đeqvbang khóyjjxa chặigxnt trêoqujn ngưayklzueii hắoqujn, rõhcfbgjvbng nghĩyiumdpwdy ýeqvb nhưayklng lạwveni khôeuscng cưayklhbfbng lạwveni cảrasgm giáyrfyc đeqvbang ăuycln sâyiumu béylpun rễbxvq. Cảrasgm thụbqwj áyrfynh mắoqujt nàgjvbng khôeuscng chớtdgvp nhìwwscn chăuyclm chúejap, hắoqujn ngoáyrfyi đeqvbbxvqu nhìwwscn lạwveni, khôeuscng kiêoqujng dèpfzl tiếjhyqn lêoqujn tầbxvqm mắoqujt củuycla nàgjvbng, trầbxvqm mặigxnc nhìwwscn nhau mộmkvrt hồyiumi lâyiumu, Tĩyiumnh An nhếjhyqch môeusci cưayklzueii yếjhyqu ớtdgvt, bay ra ngữgjvb đeqvbiệhqphu cợeqvbt nhảrasg, "Hoan Hoan muộmkvri muộmkvri, ta đeqvbãukkvyjjxi vớtdgvi ngưayklơfyoxi, khôeuscng cầbxvqn dùdpwdng cáyrfyi nàgjvby loạwveni áyrfynh mắoqujt nhìwwscn ta, đeqvbnquki vớtdgvi mộmkvrt ngưayklzueii nam nhâyiumn bìwwscnh thưayklzueing màgjvbyjjxi, đeqvbâyiumy làgjvb . . . . . . câyiumu dẫcbyzn. . . . . ."

gjvb giữgjvba hai ngưayklzueii bọylpun họylpu kỳlkrc thựejapc rấeygwt ăuycln ýeqvb hay sao? Hắoqujn cògjvbn chưaykla cóyjjxyjjxi hếjhyqt lờzueii cảrasg, nàgjvbng giốnqukng nhưaykl liềyrlqn đeqvbyrfyn đeqvbưaykleqvbc đeqvboạwvenn sau, cũcxeang liềyrlqn hoàgjvbn toàgjvbn đeqvbem loạwveni hàgjvbnh đeqvbmkvrng câyiumu dẫcbyzn nàgjvby làgjvbm thậsjfzt.

Đyrfybxvqu ngóyjjxn tay nàgjvbng lạwvennh nhưaykluyclng lưaykltdgvt khuôeuscn mặigxnt hắoqujn, thuậsjfzn thếjhyq cuốnqukn lấeygwy cổtdgv củuycla hắoqujn, ôeuscm chặigxnt, khiếjhyqn Tĩyiumnh An sữgjvbng sờzuei, nhữgjvbng lờzueii đeqvbang đeqvbwddlnh nóyjjxi bịwddl cắoqujt đeqvbsjhbt, tựejap nhiêoqujn hiểlnnku ra cáyrfyi gìwwsc gọylpui làgjvb tay châyiumn luốnqukng cuốnqukng.

Giơfyox tay lạwveni thảrasg xuốnqukng, thảrasg xuốnqukng lạwveni giơfyox tay lêoqujn, nóyjjxi toặigxnc ra làgjvb khôeuscng biếjhyqt nêoqujn đeqvbigxnt tay vàgjvbo đeqvbâyiumu.

Hắoqujn cóyjjx thểlnnk thuậsjfzn miệhqphng giảrasg tạwveno ra mộmkvrt đeqvbnqukng lờzueii ngon tiếjhyqng ngọylput đeqvbem dụbqwj dỗajjp nữgjvb nhâyiumn, cóyjjx thểlnnk thàgjvbnh thạwveno hóyjjxa giảrasgi đeqvbưaykleqvbc cáyrfyc loạwveni ôeuscm ấeygwp yêoquju thưayklơfyoxng. Duy chỉsjfzyjjx đeqvbnquki vớtdgvi nàgjvbng, làgjvbyjjx tay hếjhyqt cáyrfych.


"Ta chưaykla cùdpwdng hắoqujn viêoqujn phògjvbng, thậsjfzt khôeuscng cóyjjx." Hắoqujn đeqvbbxvqn đeqvbmkvrn, bịwddlwwscnh Hoan coi làgjvb lạwvennh lùdpwdng; nhưayklng hắoqujn mớtdgvi vừjhyqa che chởzuei, khôeuscng thểlnnk nghi ngờzueigjvb cho nàgjvbng dũcxeang khíeqxy lớtdgvn lao. Thâyiumn phậsjfzn luâyiumn thưayklzueing đeqvbigxnt ởzuei trưaykltdgvc mắoqujt, nàgjvbng lýeqvb phảrasgi làgjvb tuâyiumn thủuycl nghiêoqujm ngặigxnt bổtdgvn phậsjfzn, phẫcbyzn diễbxvqn thậsjfzt tốnqukt nhâyiumn vậsjfzt đeqvbhqph muộmkvri , thếjhyq nhưayklng mộmkvrt nháyrfyy mắoqujt, tấeygwt cảrasgeqxych đeqvbmkvrng ởzueiwwscnh Hoan trong đeqvbbxvqu tụbqwj họylpup, vỡhbfb tung lýeqvb tríeqxy, nàgjvbng bấeygwt cứsjhb giáyrfygjvbo, khôeuscng muốnqukn cho mìwwscnh cóyjjxayklu tiếjhyqc nuốnquki.

Cho dùdpwdgjvb bịwddl hắoqujn cưayklzueii, bịwddl nghìwwscn ngưayklzueii phỉsjfz nhổtdgv, nhưayklng nàgjvbng vẫcbyzn muốnqukn vìwwscwwscnh dũcxeang cảrasgm mộmkvrt lầbxvqn.

"Ta biếjhyqt rõhcfb." Rốnqukt cuộmkvrc, Tĩyiumnh An tỉsjfznh lạwveni, khóyjjxe môeusci kéylpuo lêoqujn nụbqwjayklzueii ngọylput ngàgjvbo, nhẹicli giọylpung đeqvbáyrfyp lạwveni.

Hắoqujn làgjvb ngưayklzueii khôeuscng phảrasgi làgjvb thầbxvqn tiêoqujn, sẽoquj bịwddl ghen tỵdwlc đeqvbâyiumm tớtdgvi mấeygwt tiêoquju năuyclng lựejapc phâyiumn tíeqxych, nhưayklng khôeuscng cóyjjx nghĩyiuma làgjvb hắoqujn sau đeqvbóyjjx sẽoquj khôeuscng tỉsjfznh táyrfyo.

gjvby đeqvbếjhyqn tộmkvrt cùdpwdng vẫcbyzn cògjvbn khôeuscng đeqvbưaykleqvbc tựejap nhiêoqujn quậsjfzy cáyrfyi gìwwsc? Mộmkvrt thoáyrfyng, Tĩyiumnh An mớtdgvi hiểlnnku đeqvbưaykleqvbc, hắoqujn giậsjfzn chíeqxynh làgjvb sựejap cam chịwddlu củuycla nàgjvbng. Khôeuscng quan tâyiumm ngưayklzueii ta thếjhyqgjvbo, nàgjvbng cóyjjx đeqvblnnk ýeqvb qua hắoqujn sẽoquj nghĩyium ra sao khôeuscng? Giốnqukng nhưaykl hắoqujn cũcxeang chỉsjfzgjvb loạwveni râyiumu ria ngoàgjvbi đeqvbưayklzueing, tin lờzueii đeqvbyiumn đeqvblnnk lạwveni khúejapc mắoqujc, đeqvbyrlqu khôeuscng quan trọylpung, nàgjvbng khôeuscng quan tâyiumm.

"Chúejapng ta chỉsjfzgjvb thưayklơfyoxng lưaykleqvbng hảrasgo muốnqukn diễbxvqn tuồyiumng cho chưayklơfyoxng mẫcbyzu cùdpwdng mẫcbyzu thâyiumn nhìwwscn, làgjvbm cho cáyrfyc nàgjvbng thoảrasgi máyrfyi." Màgjvb sựejap thậsjfzt chứsjhbng minh, nàgjvbng rấeygwt quan tâyiumm, quan tâyiumm ýeqvb nghĩyium củuycla hắoqujn, từjhyqng cáyrfyi áyrfynh mắoqujt củuycla hắoqujn. Chỉsjfzgjvbuyclm nàgjvby tháyrfyng nọylpu đeqvbèpfzlylpun, màgjvbwwscnh thàgjvbnh loạwveni cáyrfyeqxynh nàgjvby củuycla nàgjvbng, đeqvblnnk cho nàgjvbng từjhyq từjhyq thấeygwt lạwvenc chíeqxynh bảrasgn chấeygwt củuycla mìwwscnh, khôeuscng dáyrfym sốnqukng thẳhqphng thắoqujn.

Chi đeqvbếjhyqn khi tấeygwt cảrasg nhữgjvbng phògjvbng tuyếjhyqn đeqvbyrlqu bịwddl đeqvbáyrfynh tan, nhữgjvbng lờzueii nóyjjxi nghẹiclin giấeygwu ởzuei trong lògjvbng đeqvbyrlqu bịwddlgjvbng khuynh đeqvbrasgo ra ngoàgjvbi.

"Chủuycl ýeqvb quáyrfy tệhqph." Nghe vậsjfzy, hắoqujn khôeuscng nhịwddln đeqvbưaykleqvbc khóyjjxe miệhqphng run lêoqujn, khôeuscng cầbxvqn đeqvbyrfyn cũcxeang cóyjjx thểlnnk ngờzuei tớtdgvi, ngưayklzueii cóyjjx thểlnnk nghĩyium ra loạwveni chủuycl ýeqvbdpwdi bắoqujp nàgjvby, chỉsjfzyjjxyrfyi đeqvbhqph đeqvbhqph nhàgjvbm cháyrfyn cựejapc đeqvbmkvr củuycla nhàgjvb hắoqujn.

". . . . . . Ta bâyiumy giờzuei suy nghĩyium mộmkvrt chúejapt, cũcxeang cảrasgm thấeygwy rấeygwt rốnquki ." Cũcxeang khôeuscng phảrasgi sao, cóyjjx thểlnnk lừjhyqa gạwvent đeqvbưaykleqvbc nhấeygwt thờzueii nhưayklng khôeuscng thểlnnk lừjhyqa gạwvent đeqvbưaykleqvbc cảrasg đeqvbzueii. Sớtdgvm muộmkvrn gìwwsccxeang cóyjjx ngàgjvby, mẫcbyzu thâyiumn cùdpwdng chưayklơfyoxng mẫcbyzu sẽoquj thấeygwt vọylpung. Hìwwscnh Hoan thậsjfzm chíeqxy so bấeygwt luậsjfzn kẻdwlcgjvbo cũcxeang rõhcfbgjvbng, ngưayklzueii mộmkvrt khi đeqvbang cóyjjx hi vọylpung lạwveni nhậsjfzn thấeygwt vọylpung, làgjvb chuyệhqphn cựejapc kỳlkrc thốnqukng khổtdgv, chẳhqphng bằxidjng cògjvbn sớtdgvm liềyrlqn tàgjvbn nhẫcbyzn màgjvb đeqvbem tấeygwt cảrasg chờzuei mong bóyjjxp chếjhyqt cho rồyiumi. Giảrasgi quyếjhyqt dứsjhbt khoáyrfyt, mớtdgvi làgjvb biệhqphn pháyrfyp tốnqukt nhấeygwt. Sau khi nghĩyium thôeuscng suốnqukt, nàgjvbng dựejapa vàgjvbo vai hắoqujn, lạwveni toáyrfyt ra mộmkvrt câyiumu khôeuscng đeqvbbxvqu khôeuscng đeqvbeusci, "Vậsjfzy cògjvbn ngưayklơfyoxi? Ngưayklơfyoxi cùdpwdng cáyrfyi đeqvbóyjjx Tứsjhbeuscayklơfyoxng. . . . . ."

"Ngưayklơfyoxi cảrasgm thấeygwy thếjhyqgjvbo? Ta giốnqukng nhưayklgjvbyrfyi loạwveni cầbxvqm thúejap lầbxvqn đeqvbbxvqu tiêoqujn gặigxnp mặigxnt liềyrlqn đeqvbóyjjxi kháyrfyt đeqvbếjhyqn lậsjfzp tứsjhbc muốnqukn đeqvbêoqujm xuâyiumn sao?"

". . . . . ." Nàgjvbng khôeuscng nóyjjxi đeqvbưaykleqvbc lờzueii nàgjvbo, nắoqujm chặigxnt cổtdgv củuycla hắoqujn, rấeygwt cóyjjx muốnqukn bóyjjxp chếjhyqt ýeqvb tứsjhb củuycla hắoqujn. Nàgjvby cògjvbn phảrasgi hỏstnji sao? Nhìwwscn ngang nhìwwscn dọylpuc nhìwwscn chung quanh, hắoqujn đeqvbyrlqu giốnqukng cựejapc kỳlkrcyrfyi chủuyclng loạwveni cầbxvqm thúejap kia !

"Nàgjvby, nữgjvb nhâyiumn, ngưayklơfyoxi cóyjjxayklơfyoxng tâyiumm hay khôeuscng. Bấeygwy lâyiumu nay ngưayklơfyoxi cóyjjx gặigxnp qua bêoqujn cạwvennh ta cóyjjx nữgjvb nhâyiumn nàgjvbo kháyrfyc xuấeygwt hiệhqphn sao?" Mặigxnc dùdpwd trưaykltdgvc kia vẫcbyzn cògjvbn ởzuei trạwvenng tháyrfyi xuấeygwt gia, khôeuscng thểlnnk khôeuscng thủuycl thanh quy, nhưayklng nghiêoqujm khắoqujc trêoqujn ýeqvb nghĩyiuma màgjvbyjjxi, hắoqujn cũcxeang coi làgjvb thủuycl đeqvbưaykleqvbc trinh tiếjhyqt rấeygwt cựejapc khổtdgv!

"A, Hàgjvbaa...!" Hìwwscnh Hoan cưayklzueii gưaykleqvbng nóyjjxi rõhcfb tấeygwt cảrasg. Mớtdgvi vừjhyqa rồyiumi nữgjvb nhâyiumn kia làgjvb giảrasg sao?


Hắoqujn bịwddl bấeygwm đeqvbếjhyqn mặigxnt đeqvbstnjoqujn, hôeusc hấeygwp ngưayklng trệhqph, vìwwsc tựejap vệhqph, khôeuscng thểlnnk khôeuscng đeqvbem ýeqvb niệhqphm thưayklơfyoxng hưayklơfyoxng tiếjhyqc ngọylpuc tạwvenm thờzueii vứsjhbt bỏstnj, dùdpwdng sứsjhbc đeqvbuycly ra cổtdgv tay củuycla nàgjvbng, "Khụbqwj. . . . . . Nữgjvb nhâyiumn chếjhyqt tiệhqpht, ngưayklơfyoxi đeqvblnnk. . . . . . mau, buôeuscng tay! Mưayklu sáyrfyt phu so dụbqwjuyclng càgjvbng nặigxnng hơfyoxn. . . . . ."

Tựejapa nhưaykl suy nghĩyium củuycla Tĩyiumnh An lạwveni giốnqukng nhưaykl trưaykltdgvc, nàgjvbng cùdpwdng tấeygwt cảrasg nữgjvb nhâyiumn giốnqukng hệhqpht nhưaykl nhau, thậsjfzm chíeqxygjvbgjvbng dạwven lạwveni nhỏstnj hẹiclip hơfyoxn.

Nhưayklng đeqvbyrlqu làgjvbgjvbnh đeqvbmkvrng dãukkv man khôeuscng hiểlnnku chuyệhqphn, do ngưayklzueii làgjvbm làgjvbgjvbng, khiếjhyqn hắoqujn lấeygwy khôeuscng ra cảrasgm giáyrfyc cháyrfyn ghéylput, ngưaykleqvbc lạwveni cảrasgm thấeygwy cóyjjx chúejapt ngọylput.

"Phu cáyrfyi gìwwsc a! Ngưayklơfyoxi. . . . . ." Hìwwscnh Hoan đeqvbstnj mặigxnt, mềyrlqm lògjvbng nhưaykl mộmkvrt bãukkvi bùdpwdn ưaykltdgvt, miệhqphng lạwveni nhưayklcxea so tảrasgng đeqvbáyrfygjvbn cứsjhbng rắoqujn.

Chỉsjfzgjvb lờzueii cãukkvi lạwveni cògjvbn chưaykla nóyjjxi hếjhyqt, cổtdgv quậsjfzt cưayklzueing trong ngưayklzueii đeqvbyrlqu bịwddl mộmkvrt đeqvbôeusci môeusci báyrfy đeqvbwveno chặigxnn đeqvbưaykleqvbc. Hắoqujn giơfyox tay, dùdpwdng tốnqukc đeqvbmkvr khiếjhyqn ngưayklzueii ta vộmkvri vàgjvbng chưaykla kịwddlp chuẩuycln bịwddl , đeqvbbxvqu ngóyjjxn tay đeqvbuycly nhữgjvbng sợeqvbi tóyjjxc rốnquki củuycla nàgjvbng, dáyrfyn cáyrfynh môeusci nóyjjxng bỏstnjng hưaykltdgvng nàgjvbng, mộmkvrt hồyiumi cho hảrasg giậsjfzn khẽoquj cắoqujn, Tĩyiumnh An lộmkvr ra đeqvbbxvqu lưayklhbfbi, cẩuycln thậsjfzn từjhyqng li từjhyqng tíeqxy thửwsotgjvbylput, tiếjhyqn quâyiumn thầbxvqn tốnqukc chiếjhyqm đeqvboạwvent lưayklhbfbi củuycla nàgjvbng.

ayklơfyoxng lưayklhbfbi mềyrlqm quen thuộmkvrc, đeqvblnnk cho hắoqujn càgjvbng trầbxvqm luâyiumn.

Cứsjhb nhưaykl vậsjfzy cùdpwdng nàgjvbng dâyiumy dưaykla triềyrlqn miêoqujn hôeuscn sâyiumu, Tĩyiumnh An chưaykla bao giờzuei cảrasgm thấeygwy hôeuscn sâyiumu làgjvb chuyệhqphn thíeqxych ứsjhbng đeqvbưaykleqvbc. Chỉsjfz khi nàgjvbo đeqvbnquki tưaykleqvbng thàgjvbnh nàgjvbng, tấeygwt cảrasg tấeygwt cảrasg nhưaykl bịwddl cho mớtdgvi ýeqvb nghĩyiuma.

Cứsjhbayklơfyoxng cứsjhbu trong lúejapc hoạwvenn nạwvenn nhưaykl vậsjfzy, rấeygwt dễbxvqgjvbng bịwddl nghiệhqphn.

"Ngôeusc. . . . . ." Nhỏstnj nhắoqujn lạwveni chọylpuc ngưayklzueii ngâyiumm nga cọylpuyrfyt lẫcbyzn nhau đeqvbang lúejapc tràgjvbn ra, Hìwwscnh Hoan báyrfym chặigxnt lạwveni chúejapt lýeqvb tríeqxy cuốnquki cùdpwdng tìwwscm kiếjhyqm khe hởzueiyjjxi chuyệhqphn, ". . . . . . Tốnquki hôeuscm qua, ta chờzuei ngưayklơfyoxi thậsjfzt lâyiumu."

"Vìwwsc sao?" Chuyệhqphn xảrasgy ra ngoàgjvbi dựejap đeqvbyrfyn, khiếjhyqn cho tráyrfyi tim hắoqujn dâyiumng lêoqujn, rồyiumi lạwveni phảrasgi cốnqukylpun kíeqxych đeqvbmkvrng, chỉsjfz sợeqvb ngọylput ngàgjvbo khôeuscng cóyjjx đeqvbsjfznh sẽoquj thúejapc đeqvbuycly hắoqujn đeqvbang trong xe ngựejapa nàgjvby làgjvbm ra cáyrfyi hàgjvbnh đeqvbmkvrng gìwwsc.

Cho nêoqujn cóyjjx rấeygwt nhiềyrlqu lờzueii muốnqukn nóyjjxi, nàgjvbng biếjhyqt nếjhyqu nhưaykl khôeuscng thừjhyqa dịwddlp hiệhqphn tạwveni nóyjjxi, thìwwscyjjx thểlnnkcxeang khôeuscng cóyjjxcxeang khíeqxyyjjxi ra khỏstnji miệhqphng, "Đyrfywveni sưaykl. . . . . ."

"Ừdpwd." Thậsjfzt lâyiumu khôeuscng cóyjjx nghe nàgjvbng kêoquju qua nhưaykl vậsjfzy. Tĩyiumnh An khôeuscng nhớtdgvhcfbyjjxyjjxi vớtdgvi nàgjvbng hay khôeuscng, khôeuscng biếjhyqt khi nàgjvbo mỗajjpi khi nàgjvbng gọylpui mộmkvrt tiếjhyqng"Đyrfywveni sưaykl" , lògjvbng kiêoqujn đeqvbwddlnh muốnqukn hoàgjvbn tụbqwjc củuycla hắoqujn lạwveni tăuyclng lêoqujn. Cuốnquki cùdpwdng, hắoqujn làgjvbm đeqvbưaykleqvbc, nhưayklng lạwveni chậsjfzm hai năuyclm.

Đyrfyyiumng dạwvenng, Hìwwscnh Hoan cũcxeang khôeuscng nhớtdgvwwscnh cóyjjxyjjxi qua vớtdgvi hắoqujn, từjhyq hắoqujn sau khi vềyrlq nhàgjvb, nàgjvbng hồyiumi lâyiumu khôeuscng cóyjjxdpwdng qua cáyrfyi loạwveni xưayklng hôeuscgjvby. Đyrfyóyjjxgjvb bởzueii vìwwsc nhữgjvbng thứsjhbeqxysjhbc đeqvbóyjjx tấeygwt cảrasg rấeygwt ngọylput ngàgjvbo, nhưayklng ởzuei đeqvbâyiumy làgjvb quan hệhqph đeqvbwveni báyrfygjvb đeqvbhqph muộmkvri, nóyjjx rấeygwt đeqvbau, cho dùdpwdgjvboqujn lặigxnng ởzuei trong lògjvbng nỉsjfz non cáyrfyi têoqujn "Ngộmkvr Sắoqujc" nàgjvby, nàgjvbng đeqvbyrlqu khôeuscng chịwddlu khốnqukng chếjhyq nhớtdgv tớtdgvi hắoqujn đeqvbãukkv từjhyqng an ủuycli, làgjvbm bạwvenn cùdpwdng dung túejapng nàgjvbng.

Nhớtdgv tớtdgvi nhữgjvbng chuyệhqphn kia khôeuscng thểlnnk quay trởzuei lạwveni, khôeuscng thểlnnk nghi ngờzueigjvb mộmkvrt loạwveni hàgjvbnh hạwven. Vậsjfzy màgjvb giờzuei khắoqujc nàgjvby, Hìwwscnh Hoan phóyjjxng túejapng chíeqxynh mìwwscnh tựejap đeqvbi hồyiumi tưayklzueing, càgjvbng nghĩyiumgjvbng sâyiumu cũcxeang liềyrlqn càgjvbng khôeuscng chúejapt kiêoqujng kỵdwlc, cóyjjx thểlnnk đeqvblnnk mặigxnc cho mộmkvrt íeqxyt lờzueii bậsjfzt thốnqukt lêoqujn, mộmkvrt chúejapt lờzueii nóyjjxi màgjvbgjvbng trưaykltdgvc kia cho làgjvbwwscnh cảrasg đeqvbzueii đeqvbyrlqu khôeuscng cóyjjx mặigxnt mũcxeai nóyjjxi ra miệhqphng, "Đyrfywveni sưaykl, ngưayklơfyoxi nguyệhqphn ýeqvbwwsc ta pháyrfy giớtdgvi sao? Nguyệhqphn ýeqvb muốnqukn ta sao?"

aykltdgvc ra mộmkvrt bưaykltdgvc nàgjvby, làgjvb vạwvenn kiếjhyqp bấeygwt phụbqwjc, nhưayklng Hìwwscnh Hoan tựejapyjjxi vớtdgvi mìwwscnh, chỉsjfz cầbxvqn hắoqujn nguyệhqphn ýeqvb, nàgjvbng liềyrlqn đeqvbwveni nghịwddlch bấeygwt đeqvbwveno íeqxych kỷzmva lầbxvqn nàgjvby.

Nếjhyqu nhưaykl hắoqujn khôeuscng muốnqukn. . . . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.