Giang Hồ Kỳ Cục

Chương 105 :

    trước sau   
hekp mộipkbt íihhbt thay đngmogsxmi ởjvje lặckoang yêebsyn khôitbmng tiếadrjng đngmoipkbng xảwmyzy ra.

hjzqi ýbsku nghĩsdepipkby ởjvje trong đngmosdepu Hìyeuenh Hoan sau khi đngmoi đngmoếadrjn nhậwyhcn chứrpnmc phủnqka thìyeue kiêebsyn đngmoubfmnh hơbtdtn, vịubfm gọadrji làipkb Bạqifhch Liêebsyn Hoa tổgsxmng quảwmyzn côitbmjbcnơbtdtng kia, sắpzovc mặckoat chẳledlng nhữiidong khôitbmng cóhekp lạqifhnh lùcjuwng giốflvjng nhưjbcn mấkrsuy lầsdepn trưjbcnwfprc, ngưjbcntmtvc lạqifhi vẫiidon cóhekp vui vẻtubw khôitbmng íihhbt. Thậwyhcm chíihhb sau khi dẫiidon nàipkbng đngmoếadrjn thựtpgdc phòbrfwng, còbrfwn rấkrsut làipkb cảwmyzm kháhjzqi nóhekpi mộipkbtcâubfmu: "Nghe nóhekpi chuyệsqzfn ngưjbcnơbtdti cùcjuwng đngmoqifhi thiếadrju gia vỡehlx lởjvje ra rồlwxci hảwmyz ? Nhưjbcn vậwyhcy cũuizeng kháhjzq tốflvjt, đngmoau dàipkbi khôitbmng bằipkbng đngmoau ngắpzovn, cáhjzqi loạqifhi nam nhâubfmn khôitbmng biếadrjt quýbsku trọadrjng đngmoóhekpipkbm hạqifhi ngưjbcnrpnmi bao lâubfmu, muốflvjn hắpzovn làipkbm cáhjzqi gìyeue? Nêebsyn nhưjbcn vậwyhcy khôitbmng chúkbdet do dựtpgd mộipkbt cưjbcnwfprc đngmoáhjzqawlyng. Ta qua vàipkbi ngàipkby cũuizeng thàipkbnh thâubfmn rồlwxci, ngưjbcnơbtdti cùcjuwng đngmoqifhi thiếadrju gia tớwfpri uốflvjng rưjbcntmtvu mừtjlqng thôitbmi."

". . . . . . Thàipkbnh, thàipkbnh thâubfmn? Vớwfpri ai?" Côitbmjbcnơbtdtng, ngàipkbi biếadrjn chuyểgsxmn tháhjzqi đngmoipkbhekp cầsdepn nhiềkbdeu nhưjbcn vậwyhcy khôitbmng? Đirddkbdeipkbi cóhekp muốflvjn toáhjzqt ra nhưjbcn vậwyhcy hay khôitbmng?

"Dưjbcnrpnmng nhưjbcnipkb họadrj Tiếadrjt thìyeue phảwmyzi."

"Dưjbcnrpnmng nhưjbcn? !" Đirddâubfmy làipkbhjzqi trảwmyz lờrpnmi gìyeue àipkb?

"Ừwfpr, cứrpnm nhưjbcn vậwyhcy, chờrpnmipkbm xong thiệsqzfp mừtjlqng ta tìyeuem ngưjbcnrpnmi gửwfpri cho đngmoqifhi thiếadrju gia đngmoi." Bạqifhch Liêebsyn Hoa cũuizeng khôitbmng nghĩsdepubfmu trảwmyz lờrpnmi kia cóhekpyeue khôitbmng đngmoúkbdeng, "Ngưjbcnơbtdti mau vàipkbo đngmoi thôitbmi, cóhekp chuyệsqzfn gìyeue liềkbden lớwfprn tiếadrjng gọadrji, gãjblc sai vặckoat ta pháhjzqi ởjvje ngoàipkbi cửwfpra coi chừtjlqng."


"Cáhjzqm ơbtdtn."

"Khôitbmng cầsdepn cáhjzqm ơbtdtn, làipkb đngmoqifhi thiếadrju gia phâubfmn phóhekp."

". . . . . ." Triệsqzfu Tĩsdepnh An, tay củnqkaa ngưjbcnơbtdti khôitbmng khỏwyhci cũuizeng kéehlxo quáhjzqipkbi thôitbmi.

yeuenh Hoan nhấkrsut thờrpnmi cóhekp loạqifhi cảwmyzm giáhjzqc khóhekpc khôitbmng ra nưjbcnwfprc mắpzovt, giốflvjng nhưjbcn từtjlq nay vềkbde sau, vôitbm luậwyhcn nàipkbng chạqifhy đngmoi nơbtdti đngmoóhekp, mỗitbmi tiếadrjng nóhekpi cửwfpr đngmoipkbng cũuizeng sẽhekpjvje trong lòbrfwng bàipkbn tay củnqkaa hắpzovn.

Cảwmyzm thấkrsuy tưjbcnơbtdtng đngmoflvji kỳhssk quáhjzqi chíihhbnh làipkb, loạqifhi nàipkby giốflvjng nhưjbcn cuộipkbc sốflvjng khôitbmng cóhekpyeue tựtpgd do, cảwmyzm giáhjzqc lạqifhi vẫiidon khôitbmng hưjbcn.

"Ai yêebsyu mẹthnohekp uy. . . . . ." Hìyeuenh Hoan đngmoacpzy cửwfpra phòbrfwng ra, thếadrjipkbo cũuizeng khôitbmng nhớwfpr đngmoếadrjn Nhâubfmm Vạqifhn Ngâubfmn sẽhekp keo kiệsqzft đngmoếadrjn mứrpnmc nàipkby, đngmoèyjxrn cũuizeng khôitbmng đngmoflvjt lêebsyn a! Càipkbng làipkbm cho nàipkbng khôitbmng nghĩsdep tớwfpri chíihhbnh làipkb, tùcjuwy ýbsku nhảwmyzy ra mộipkbt bưjbcnwfprc, sẽhekp dẫiidom lêebsyn vòbrfwjbcntmtvu khôitbmng bịubfmehlxm trêebsyn mặckoat đngmokrsut, nàipkbng khôitbmng kịubfmp chuẩacpzn bịubfm quơbtdtkbdea đngmoôitbmi tay muốflvjn đngmorpnmng vữiidong, cuốflvji cùcjuwng vẫiidon ngãjblc nhàipkbo trêebsyn đngmokrsut, mộipkbt tiếadrjng kêebsyu lêebsyn đngmolwxcng thờrpnmi từtjlq trong miệsqzfng nàipkbng bay ra.

ipkbng cũuizeng rúkbdet ra khíihhb lạqifhnh, quơbtdt quơbtdtbrfwng bàipkbn tay đngmoau nhóhekpi, chỉubfm sợtmtvipkb chàipkbhjzqt trầsdepy da đngmoi, đngmoâubfmy cóhekphekpi làipkb chưjbcna ra quâubfmn màipkb đngmoãjblc chếadrjt? Khôitbmng cóhekp suy nghĩsdep nhiềkbdeu, Hìyeuenh Hoan phíihhb sứrpnmc đngmosdepy lêebsyn thâubfmn thểgsxm, mớwfpri đngmoưjbcntmtvc mộipkbt nửwfpra, đngmoãjblc cảwmyzm thấkrsuy châubfmn đngmoipkbt nhiêebsyn bịubfmihhbu lạqifhi.

ebsyn trong tốflvji đngmoen nhưjbcn mựtpgdc, nàipkbng lạqifhi vẫiidon ngu ngốflvjc màipkb quay đngmosdepu, muốflvjn xem thửwfpripkb ai kéehlxo nàipkbng.

"A nàipkby, nàipkby, nàipkby, khôitbmng cầsdepn kéehlxo, rấkrsut đngmoau a. . . . . ." Rấkrsut dễarkf nhậwyhcn thấkrsuy, nàipkbng khôitbmng chỉubfm khôitbmng thểgsxm thấkrsuy rõtjlq mặckoat củnqkaa đngmoflvji phưjbcnơbtdtng, còbrfwn cựtpgdc kỳhssk thốflvjng khổgsxm bịubfm ngưjbcnrpnmi dùcjuwng lựtpgdc màipkbehlxo. Hìyeuenh Hoan thậwyhct tráhjzqnh khôitbmng đngmoưjbcntmtvc, khôitbmng thểgsxmipkbm gìyeue kháhjzqc hơbtdtn làipkb đngmoôitbmi tay chụypkbp đngmoqifhp châubfmn kháhjzqng nghịubfm.

"Mau đngmoưjbcna rưjbcntmtvu cho ta uốflvjng."

"Uốflvjng thìyeue uốflvjng, khôitbmng cầsdepn kéehlxo." Giọadrjng nóhekpi quen thuộipkbc khiếadrjn Hìyeuenh Hoan đngmohjzqn đngmoưjbcntmtvc đngmoflvji phưjbcnơbtdtng làipkb ngưjbcnrpnmi nàipkbo, nàipkbng buôitbmng xuốflvjng phòbrfwng bịubfm. Cảwmyzm thấkrsuy hắpzovn sau khi nghe rốflvjt cuộipkbc buôitbmng lỏwyhcng tay ra, nàipkbng nhẹthno châubfmn nhẹthno tay bòbrfw dậwyhcy, dầsdepn dầsdepn đngmoôitbmi mắpzovt cũuizeng quen trong bóhekpng tốflvji, mớwfpri nhìyeuen thấkrsuy lờrpnm mờrpnmhekpng dáhjzqng củnqkaa hắpzovn, đngmoếadrjn bêebsyn cạqifhnh hắpzovn ngồlwxci xuốflvjng, giàipkbnh lấkrsuy vòbrfwjbcntmtvu trêebsyn tay hắpzovn, "Ngưjbcnơbtdti uốflvjng bao nhiêebsyu rồlwxci?"

"Mắpzovc mớwfpryeue tớwfpri ngưjbcnơbtdti."

"Vậwyhcy. . . . . . Chúkbdeng ta vềkbde nhàipkb, cóhekp đngmoưjbcntmtvc khôitbmng?"


yeuenh Hoan rõtjlqipkbng cảwmyzm thấkrsuy hắpzovn sửwfprng sốflvjt, trầsdepm mặckoac sau mộipkbt hồlwxci, mớwfpri lêebsyn tiếadrjng đngmoáhjzqp lạqifhi, "Têebsyn kia a, hắpzovn tạqifhi sao muốflvjn ta cùcjuwng ngưjbcnơbtdti vềkbde nhàipkb. . . . . . Ásqzfch, con mẹthnohekp đngmoi tìyeuem cáhjzqi nữiido nhâubfmn hồlwxcng hạqifhnh xuấkrsut tưjbcnrpnmng đngmoóhekp cho ta!"

"Ngưjbcnơbtdti muốflvjn tìyeuem nàipkbng làipkbm cáhjzqi gìyeue?" Trong bóhekpng tốflvji, Hìyeuenh Hoan nghiêebsyng đngmosdepu qua, mi đngmooan khẽhekp nhíihhbu lêebsyn, ngẫiidom nghĩsdep.

"Cóhekp rấkrsut nhiềkbdeu lờrpnmi muốflvjn nóhekpi cùcjuwng nàipkbng." Nóhekpi xong, đngmosdepu củnqkaa hắpzovn từtjlq từtjlq trợtmtvt xuốflvjng, cứrpnm nhưjbcn vậwyhcy thuậwyhcn thếadrj tựtpgda vàipkbo trêebsyn vai Hìyeuenh Hoan, cảwmyzm thấkrsuy nàipkbng muốflvjn trốflvjn, hắpzovn tùcjuwy hứrpnmng đngmoưjbcna tay kéehlxo mạqifhnh nàipkbng, tiếadrjp tụypkbc cắpzovm đngmosdepu cắpzovm cổgsxm bộipkbc lộipkb, "Ta muốflvjn nóhekpi, ta cóhekp thểgsxm khôitbmng ngạqifhi chuyệsqzfn giữiidoa nàipkbng vàipkb đngmoqifhi ca củnqkaa ta, ngưjbcnrpnmi ai khôitbmng từtjlqng mắpzovc sai lầsdepm. Ừwfpr, chỉubfm cầsdepn nàipkbng nguyệsqzfn ýbsku, chúkbdeng ta cóhekp thểgsxm lầsdepn nữiidoa bắpzovt đngmosdepu lạqifhi, ta thềkbde khôitbmng bao giờrpnm viếadrjt từtjlq thưjbcn nữiidoa rồlwxci. . . . . . Đirddlwxci thàipkbnh thưjbcnyeuenh cũuizeng đngmoưjbcntmtvc, nàipkbng muốflvjn bao nhiêebsyu, ta đngmokbdeu viếadrjt cho nàipkbng. Cũuizeng sẽhekp khôitbmng cùcjuwng nhữiidong nữiido nhâubfmn kháhjzqc díihhbnh dấkrsup khôitbmng rõtjlq nữiidoa, cáhjzqi gìyeue hồlwxcng nhan tri kỷtmtv tấkrsut cảwmyz khôitbmng cầsdepn. . . . . . A đngmoúkbdeng, mẫiidou thâubfmn nóhekpi nàipkbng thíihhbch đngmorpnma béehlx, vậwyhcy ta hãjblcy theo nàipkbng nhiềkbdeu sinh mấkrsuy cho nàipkbng chơbtdti. Thứrpnm đngmoqifhi ca ta cóhekp thểgsxm cho, ta cũuizeng cho đngmoưjbcntmtvc."

"Coi nhưjbcnipkbo chếadrj đngmoúkbdeng cáhjzqch, làipkbm từtjlqng bưjbcnwfprc, ngưjbcnơbtdti vẫiidon khôitbmng phảwmyzi làipkb đngmoqifhi ca ngưjbcnơbtdti." Hìyeuenh Hoan cúkbdei đngmosdepu, đngmoùcjuwa bỡehlxn xiêebsym y, lầsdepu bầsdepu ra tiếadrjng.

Lờrpnmi nàipkby khiếadrjn Triệsqzfu Vĩsdepnh Yêebsyn tĩsdepnh lặckoang hồlwxci lâubfmu, hoàipkbi nghi từtjlq từtjlq lan tỏwyhca ởjvje đngmoáhjzqy lòbrfwng hắpzovn, cho đngmoếadrjn cuốflvji cùcjuwng hắpzovn khôitbmng nhịubfmn đngmoưjbcntmtvc bậwyhct thốflvjt lêebsyn, "Ngưjbcnơbtdti nóhekpi nàipkbng đngmoếadrjn tộipkbt cùcjuwng từtjlqng thíihhbch ta sao?"

"Hiệsqzfn tạqifhi hỏwyhci cáhjzqi vấkrsun đngmokbdeipkby, khôitbmng cảwmyzm thấkrsuy dưjbcn thừtjlqa sao?" Hìyeuenh Hoan khẽhekpjbcnrpnmi hỏwyhci ngưjbcntmtvc lạqifhi. Thíihhbch qua thìyeue phảwmyzi làipkbm thếadrjipkbo đngmoâubfmy? Cóhekp thểgsxmyeuenh cảwmyzm lạqifhi quay trởjvje vềkbde ngàipkby đngmoóhekp sao?

"A, dưjbcn thừtjlqa sao? Đirddflvji vớwfpri ta màipkbhekpi rấkrsut quan trọadrjng. Ta thậwyhct sựtpgd rấkrsut hoàipkbi nghi đngmoếadrjn tộipkbt cùcjuwng nàipkbng yêebsyu làipkbjbcnwfprng côitbmng nàipkbng, hay làipkb chíihhbnh ta." Hắpzovn muốflvjn biếadrjt, đngmoếadrjn tộipkbt cùcjuwng làipkbyeuenh khôitbmng biếadrjt quýbsku trọadrjng bỏwyhc qua, hay làipkbbrfwng củnqkaa Hìyeuenh Hoan cho tớwfpri bâubfmy giờrpnm chưjbcna từtjlqng dừtjlqng lạqifhi trêebsyn ngưjbcnrpnmi hắpzovn. Mặckoac dùcjuw biếadrjt coi nhưjbcn hiểgsxmu rõtjlqhekp mộipkbt sốflvj việsqzfc cũuizeng đngmoãjblc khôitbmng cảwmyzi biếadrjn đngmoưjbcntmtvc, nhưjbcnng Vĩsdepnh Yêebsyn chỉubfm muốflvjn hiểgsxmu thêebsym mộipkbt chúkbdet.

"Ngưjbcnơbtdti căawlyn bảwmyzn làipkb khôitbmng cóhekp say, phảwmyzi khôitbmng?"

Ngoàipkbi dựtpgd đngmohjzqn Vĩsdepnh Yêebsyn chíihhbnh làipkb, Hìyeuenh Hoan đngmoipkbt nhiêebsyn khôitbmng đngmoáhjzqp màipkb hỏwyhci ngưjbcntmtvc lạqifhi. Tuy làipkb nghi vấkrsun, nhưjbcnng giọadrjng nàipkbng cũuizeng lộipkb ra xáhjzqc đngmoubfmnh. Hắpzovn kinh ngạqifhc chốflvjc láhjzqt, theo bảwmyzn năawlyng hỏwyhci: ". . . . . . Làipkbm sao ngưjbcnơbtdti biếadrjt?"

"Bởjvjei vìyeue ta kêebsyu ngưjbcnơbtdti làipkb ‘ tưjbcnwfprng côitbmng ’ hai năawlym , cóhekphjzqi nưjbcnơbtdtng tửwfpripkbo khôitbmng hiểgsxmu rõtjlq phu quâubfmn mìyeuenh. Nhưjbcnng còbrfwn ngưjbcnơbtdti, cóhekp hiểgsxmu qua ta sao? Ngưjbcnơbtdti chêebsy ta xấkrsuu xíihhb chêebsy ta mấkrsut mặckoat, cảwmyzm thấkrsuy ta ráhjzqch náhjzqt, chỉubfm biếadrjt dựtpgda vàipkbo ngưjbcnơbtdti màipkb sốflvjng. Nhưjbcnng Triệsqzfu Vĩsdepnh Yêebsyn, ngưjbcnơbtdti cóhekp biếadrjt đngmoflvji vớwfpri mộipkbt nữiido nhâubfmn màipkbhekpi, chỉubfmhekp toàipkbn tâubfmm toàipkbn ýbsku đngmoi thíihhbch mộipkbt ngưjbcnrpnmi, mớwfpri cóhekp thểgsxm nhưjbcn vậwyhcy khôitbmng chúkbdet đngmokbde phòbrfwng nàipkbo màipkb lệsqzf thuộipkbc vàipkbo hắpzovn hay khôitbmng. Ta đngmoãjblc từtjlqng chíihhbnh làipkb thíihhbch ngưjbcnơbtdti giốflvjng nhưjbcn thếadrj, khôitbmng chỉubfmhekp bởjvjei vìyeue ngưjbcnơbtdti làipkb phu quâubfmn ta, cũuizeng bởjvjei vìyeue ngưjbcnơbtdti làipkb ngưjbcnơbtdti."

"Nhữiidong lờrpnmi nàipkby tạqifhi sao trưjbcnwfprc kia đngmokbdeu khôitbmng nóhekpi?" Hắpzovn hơbtdti cóhekp vẻtubw hoảwmyzng hốflvjt hỏwyhci.

Tạqifhi sao ngàipkby trưjbcnwfprc khôitbmng nóhekpi? Hìyeuenh Hoan ứrpnmc chếadrj khôitbmng đngmoưjbcntmtvc màipkbjbcnrpnmi lạqifhnh, ngàipkby trưjbcnwfprc, bọadrjn họadrjhekphjzqi cơbtdt hộipkbi bìyeuenh tâubfmm tĩsdepnh khíihhbhekpi chuyệsqzfn phiếadrjm sao? Hắpzovn thậwyhcm chíihhb khôitbmng muốflvjn liếadrjc nàipkbng mộipkbt cáhjzqi.

ipkbng híihhbt mộipkbt hơbtdti thậwyhct sâubfmu, nhắpzovm mắpzovt lạqifhi, giốflvjng nhưjbcnjvje tựtpgd thuậwyhct mộipkbt chuyệsqzfn xưjbcna thậwyhct lâubfmu xa, nóhekpi liêebsyn tụypkbc, "Đirddêebsym tâubfmn hôitbmn lúkbdec ngưjbcnơbtdti véehlxn lêebsyn cáhjzqi khăawlyn hỉubfm, trong nháhjzqy mắpzovt, ta nghĩsdep thầsdepm tạqifhi sao cóhekp thểgsxmhekp nam nhâubfmn đngmothnop nhưjbcn thếadrj, gưjbcnơbtdtng mặckoat nàipkby sợtmtvipkb nhìyeuen cảwmyz đngmorpnmi cũuizeng sẽhekp khôitbmng ngáhjzqn đngmoi, sau nàipkby nếadrju làipkb mỗitbmi ngàipkby tỉubfmnh lạqifhi cũuizeng cóhekp thểgsxm nhìyeuen thấkrsuy ngưjbcnơbtdti, sẽhekp rấkrsut hạqifhnh phúkbdec a, nhưjbcnng làipkb ta chưjbcna cóhekp phúkbdec khíihhbcjuwng ngưjbcnơbtdti ngủnqkacjuwng gốflvji, ngay cảwmyz muốflvjn nghe ngưjbcnơbtdti nóhekpi chuyệsqzfn nhẹthno nhàipkbng đngmokbdeu làipkb xa vờrpnmi. Ta lầsdepn đngmosdepu tiêebsyn vìyeue ngưjbcnơbtdti nấkrsuu cơbtdtm mặckoac dùcjuw ngưjbcnơbtdti ngạqifhi móhekpn ăawlyn quáhjzq đngmoqifhm, cơbtdtm quáhjzq nhãjblco, canh quáhjzq mặckoan, ta vẫiidon rấkrsut vui vẻtubw, nhìyeuen ngưjbcnơbtdti ăawlyn đngmoãjblc cảwmyzm thấkrsuy thỏwyhca mãjblcn, ta yêebsyn lặckoang ghi nhớwfpr nhữiidong móhekpn ngưjbcnơbtdti yêebsyu thíihhbch, từtjlqng chúkbdet từtjlqng chúkbdet cảwmyzi tiếadrjn lạqifhi, chỉubfmipkb nhữiidong thứrpnmipkby ngưjbcnơbtdti chưjbcna từtjlqng cóhekp đngmogsxm ýbsku qua."


". . . . . ." Hắpzovn từtjlq từtjlqihhbn thởjvje, khuấkrsut dấkrsuu ởjvje trong bóhekpng tốflvji, con ngưjbcnơbtdti côitbm đngmoơbtdtn, khôitbmng nóhekpi đngmoưjbcntmtvc lờrpnmi nàipkbo, cứrpnm nhưjbcn vậwyhcy lẳledlng lặckoang lắpzovng nghe nhữiidong lờrpnmi tan vỡehlx củnqkaa nàipkbng trong hai năawlym qua.

"Ta lầsdepn đngmosdepu tiêebsyn vìyeue ngưjbcnơbtdti chờrpnm cửwfpra thìyeueubfmm tíihhbnh đngmoưjbcnơbtdtng loạqifhn, đngmotmtvi khôitbmng đngmoưjbcntmtvc bấkrsut cứrpnm tin tứrpnmc gìyeue củnqkaa ngưjbcnơbtdti, sợtmtv ngưjbcnơbtdti xảwmyzy ra ngoàipkbi ýbsku muốflvjn, nghĩsdep tớwfpri nếadrju nhưjbcn khôitbmng cóhekp ngưjbcnơbtdti, sau nàipkby sẽhekp rấkrsut côitbm đngmoơbtdtn, thậwyhct vấkrsut vảwmyz mớwfpri thấkrsuy ngưjbcnơbtdti trởjvje lạqifhi, sau khi nhìyeuen ngưjbcnơbtdti vàipkbo cửwfpra, nháhjzqy mắpzovt kia, kíihhbch đngmoipkbng muốflvjn khóhekpc đngmokbdeu cóhekp, đngmoipkbt nhiêebsyn đngmoãjblc cảwmyzm thấkrsuy thựtpgdc tếadrj thậwyhct tốflvjt đngmothnop, nhưjbcnng thứrpnm ngưjbcnơbtdti hồlwxci báhjzqo cho ta chíihhbnh làipkb từtjlq thưjbcn . Ta thêebsyu cho ngưjbcnơbtdti kiếadrjm bộipkbi thìyeue mộipkbt mựtpgdc nghĩsdep lầsdepn nàipkby ngưjbcnơbtdti cóhekp thểgsxm khôitbmng hềkbde nữiidoa ghéehlxt bỏwyhc rồlwxci hay khôitbmng, giắpzovt trêebsyn thâubfmn kiếadrjm, vềkbde sau mỗitbmi lầsdepn sửwfpr dụypkbng kiếadrjm khôitbmng chừtjlqng cũuizeng sẽhekp nghĩsdep đngmoếadrjn ta, cho dùcjuwipkb cháhjzqn ghéehlxt cũuizeng tốflvjt, íihhbt nhấkrsut làipkb nghĩsdep tớwfpri, màipkb ngưjbcnơbtdti đngmoem đngmolwxc chuyểgsxmn giao cho Hiểgsxmu Nhàipkbn côitbmjbcnơbtdtng."

". . . . . ." Kiếadrjm bộipkbi? Hắpzovn thậwyhct sựtpgdipkb khốflvjn kiếadrjp thậwyhct, thậwyhcm chíihhb khôitbmng nhớwfpr ra đngmoưjbcntmtvc cóhekp đngmolwxc chơbtdti nàipkby tồlwxcn tạqifhi. Hiểgsxmu Nhàipkbn mỗitbmi khi tìyeuem hắpzovn, coi trọadrjng cáhjzqi gìyeue liềkbden tựtpgd cầsdepm, hắpzovn cũuizeng chưjbcna bao giờrpnm nghĩsdep tớwfpri nhữiidong thứrpnm đngmoóhekp trong cóhekp lẽhekp sẽhekphekp vậwyhct do nàipkbng dùcjuwng toàipkbn bộipkbubfmm huyếadrjt gửwfpri vàipkbo từtjlqng đngmoưjbcnrpnmng kim mũuizei chỉubfm.

"Triệsqzfu Vĩsdepnh Yêebsyn, ta khôitbmng cóhekp thiếadrju ngưjbcnơbtdti, cũuizeng khôitbmng cóhekp thựtpgdc xin lỗitbmi ngưjbcnơbtdti, thứrpnm ta bỏwyhc ra ngưjbcnơbtdti khôitbmng thấkrsuy đngmoưjbcntmtvc. Ngưjbcnơbtdti hiệsqzfn tạqifhi trởjvje lạqifhi chỉubfm tríihhbch ta yêebsyu íihhbt khôitbmng thểgsxm tạqifhi nguyêebsyn chỗitbm chờrpnm ngưjbcnơbtdti quay đngmosdepu lạqifhi, khôitbmng cảwmyzm thấkrsuy buồlwxcn cưjbcnrpnmi sao? Từtjlq đngmosdepu đngmoếadrjn cuốflvji, ngưjbcnơbtdti cóhekp đngmoãjblc cho khuyếadrjn khíihhbch nhưjbcn vậwyhcy sao? Lòbrfwng củnqkaa ta cũuizeng làipkb sẽhekp đngmoau sẽhekp lạqifhnh sẽhekp thay đngmogsxmi." Nàipkbng nóhekpi mộipkbt hơbtdti rấkrsut nhiềkbdeu, làipkb lờrpnmi nóhekpi vẫiidon nghẹthnon giấkrsuu ởjvje trong lòbrfwng nhữiidong năawlym gầsdepn đngmoâubfmy.

"Thậwyhct xin lỗitbmi. . . . . ." Mộipkbt tiếadrjng xin lỗitbmipkby i, hắpzovn nóhekpi nghe rấkrsut nhẹthno, giốflvjng nhưjbcn mộipkbt tiếadrjng cạqifhn tháhjzqn.

"Làipkbm gìyeuehekpi xin lỗitbmi vớwfpri ta, ngưjbcnrpnmi thay lòbrfwng làipkb ta."

A, nàipkbng ngưjbcntmtvc lạqifhi rấkrsut làipkbuizeng cảwmyzm dáhjzqm gáhjzqnh chịubfmu sai lầsdepm, quảwmyz nhiêebsyn làipkbyeue đngmoqifhi ca hắpzovn nêebsyn tộipkbi danh gìyeueuizeng nguyệsqzfn ýbskuhjzqnh sao? Đirddâubfmy làipkb chuyệsqzfn bọadrjn họadrj, theo lýbsku hắpzovn khôitbmng nêebsyn lắpzovm mồlwxcm, nêebsyn chúkbdec phúkbdec âubfmm thầsdepm chữiidoa thưjbcnơbtdtng, nhưjbcnng Vĩsdepnh Yêebsyn vẫiidon làipkb nhịubfmn khôitbmng đngmoưjbcntmtvc lo lắpzovng, "Hắpzovn thậwyhct đngmoáhjzqng giáhjzq vớwfpri ngưjbcnơbtdti vậwyhcy sao? Ngưjbcnơbtdti sẽhekp khôitbmng sợtmtv hắpzovn kíihhbch tìyeuenh qua, lạqifhi táhjzqi diễarkfn hai năawlym trưjbcnwfprc màipkb bỏwyhc đngmoi?"

"Ta khôitbmng biếadrjt. . . . . . Nhưjbcnng làipkbhekp mộipkbt sốflvj việsqzfc khôitbmng thửwfpr thìyeuesdepnh viễarkfn sẽhekp khôitbmng biếadrjt. . . . . ." Giốflvjng nhưjbcnsdepnh An nóhekpi vậwyhcy, cóhekp mộipkbt sốflvj việsqzfc nếadrju nhưjbcn khôitbmng đngmoi nếadrjm thửwfpr, lầsdepn sau nhớwfpr tớwfpri thìyeue khôitbmng cáhjzqch nàipkbo bùcjuw đngmopzovp tiếadrjc nuốflvji; nếadrju nhưjbcn thửwfpr, cho dùcjuwipkb cảwmyz đngmorpnmi đngmoau thưjbcnơbtdtng, nhưjbcnng khôitbmng phụypkbbrfwng mìyeuenh.

"Hắpzovn biếadrjt bệsqzfnh củnqkaa ngưjbcnơbtdti sao?"

"Ta nghĩsdepipkbipkb sẽhekp khôitbmng cóhekphekpi cho hắpzovn biếadrjt." Hắpzovn chưjbcna bao giờrpnmhekp nhắpzovc qua, chỉubfmipkb biếadrjt đngmoưjbcntmtvc nàipkbng rấkrsut muốflvjn mấkrsuy khốflvji tinh thạqifhch nàipkby, liềkbden cáhjzqi gìyeueuizeng khôitbmng hỏwyhci màipkb giúkbdep đngmoehlxyeuem.

"Vậwyhcy còbrfwn ngưjbcnơbtdti, tạqifhi sao khôitbmng nóhekpi cho hắpzovn?"

"Tinh thạqifhch đngmokbdeu tìyeuem đngmonqka rồlwxci, nóhekpi khôitbmng chừtjlqng bệsqzfnh củnqkaa ta rấkrsut nhanh làipkbhekp thểgsxm trịubfm đngmoưjbcntmtvc, cóhekphjzqi gìyeue hay màipkbhekpi." Trêebsyn thựtpgdc tếadrj, nàipkbng khôitbmng xáhjzqc đngmoubfmnh Tĩsdepnh An cóhekp phảwmyzi cũuizeng yêebsyu nàipkbng hay khôitbmng; nhưjbcnng Hìyeuenh Hoan biếadrjt, nàipkbng muốflvjn yêebsyu làipkbyeuenh yêebsyu thuầsdepn túkbdey khôitbmng cóhekp bấkrsut kỳhssk tạqifhp chấkrsut , tựtpgda nhưjbcn ngàipkby trưjbcnwfprc khôitbmng muốflvjn đngmoem nhữiidong thứrpnmipkby nóhekpi cho Vĩsdepnh Yêebsyn biếadrjt, sẽhekp bởjvjei vìyeue đngmolwxcng tìyeuenh mớwfpri ởjvje lạqifhi, khôitbmng cầsdepn cũuizeng đngmoưjbcntmtvc.

Hắpzovn im lặckoang khôitbmng lêebsyn tiếadrjng nheo lạqifhi con ngưjbcnơbtdti tĩsdepnh lặckoang nhìyeuen nàipkbng hồlwxci lâubfmu, mặckoac dùcjuw nhìyeuen khôitbmng rõtjlq vẻtubw mặckoat trêebsyn mặckoat nàipkbng , Vĩsdepnh Yêebsyn vẫiidon cóhekp thểgsxm cảwmyzm thấkrsuy vẻtubwipkby rấkrsut bềkbden bỉubfm, mộipkbt láhjzqt sau, hắpzovn bậwyhct cưjbcnrpnmi ra tiếadrjng, "Ta thậwyhct sựtpgdipkb mắpzovt bịubfmcjuw mớwfpri cóhekp thểgsxm cảwmyzm thấkrsuy ngưjbcnơbtdti khôitbmng cóhekp chủnqka kiếadrjn, khôitbmng đngmonqka đngmoipkbc lậwyhcp."


"Ngưjbcnơbtdti mùcjuwbrfwn nhiềkbdeu chuyệsqzfn lắpzovm. Nhưjbcn thếadrjipkbo, cóhekp rấkrsut hốflvji hậwyhcn bỏwyhc lỡehlx mộipkbt khốflvji bảwmyzo hay khôitbmng?"

"Ngưjbcnơbtdti còbrfwn đngmopzovc chíihhb phảwmyzi hay khôitbmng? Cũuizeng khôitbmng biếadrjt làipkb ngưjbcnrpnmi nàipkbo bỏwyhc lỡehlx mộipkbt khốflvji bảwmyzo. A, ta cảwmyznh cáhjzqo ngưjbcnơbtdti a, lầsdepn nàipkby làipkb ngưjbcnơbtdti phụypkb ta, lầsdepn sau nếadrju làipkb bịubfm đngmoqifhi ca ta quăawlyng, đngmotjlqng tìyeuem ta khóhekpc, ta tuyệsqzft sẽhekp khôitbmng ăawlyn đngmoãjblc xong."

irddgsxmjbcnwfprc vàipkbo nãjblco mớwfpri cóhekp thểgsxmyeuem ngưjbcnơbtdti khóhekpc." Làipkbm ơbtdtn, đngmoiểgsxmm cơbtdt bảwmyzn nhấkrsut củnqkaa nàipkbng làipkb chíihhb khíihhb mạqifhnh mẽhekp đngmoóhekp.

"Nếadrju nhưjbcn thậwyhct sựtpgd khôitbmng tìyeuem đngmoưjbcntmtvc ngưjbcnrpnmi an ủnqkai, ta cóhekp thểgsxm chịubfmu ủnqkay khuấkrsut mộipkbt phen, ngưjbcnơbtdti nhâubfmn phẩacpzm kéehlxm nha, khôitbmng cóhekpyeue củnqkaa khuêebsy nữiidoa nha."

"Thôitbmi đngmoi, cóhekp thờrpnmi gian lo lắpzovng cho ta khôitbmng bằipkbng suy nghĩsdep mộipkbt chúkbdet mìyeuenh nêebsyn làipkbm cáhjzqi gìyeue."

"Làipkbm cáhjzqi gìyeue?"

"Hiểgsxmu Nhàipkbn muộipkbi muộipkbi củnqkaa ngưjbcnơbtdti a. Nữiido nhâubfmn chíihhbnh làipkb khôitbmng thểgsxm đngmopzovc tộipkbi, thíihhbch bắpzovt ngưjbcnrpnmi đngmoi gặckoap quan, Đirddqifhi tỷtmtv giang hồlwxcipkbng khôitbmng thểgsxm đngmopzovc tộipkbi, ngưjbcnơbtdti chờrpnm bịubfm chỉubfmnh chếadrjt thôitbmi."

"Phụypkbt, đngmoùcjuwa àipkb! Ta sẽhekp sợtmtvipkbng sao? Ha, ha ha, ta màipkb sợtmtvipkbng? !"

". . . . . ." Khôitbmng sợtmtv sẽhekp khôitbmng sợtmtv, cầsdepn cưjbcnrpnmng đngmoiệsqzfu nhưjbcn vậwyhcy sao?

Phàipkbm làipkb ngưjbcnrpnmi biếadrjt chuyệsqzfn Triệsqzfu Vĩsdepnh Yêebsyn cùcjuwng Hìyeuenh Hoan, sợtmtv rằipkbng cũuizeng sẽhekp khôitbmng nghĩsdep đngmoếadrjn cóhekp mộipkbt ngàipkby hai ngưjbcnrpnmi kia khôitbmng chỉubfmhekp thểgsxm vai kềkbde vai nóhekpi chuyệsqzfn phiếadrjm, lạqifhi vẫiidon cóhekp thểgsxm tranh cãjblci nhay.

Nếadrju nhưjbcnipkbkbdec mớwfpri gặckoap gỡehlxhekp thểgsxm đngmoơbtdtn thuầsdepn nhưjbcn vậwyhcy, khôitbmng cóhekp nhiềkbdeu khúkbdem núkbdem nhưjbcn vậwyhcy, tạqifhm nhâubfmn nhưjbcntmtvng vìyeue toàipkbn cụypkbc. . . . . . Tấkrsut cảwmyzhekp thểgsxm bấkrsut đngmolwxcng hay khôitbmng?

Đirddáhjzqng tiếadrjc khôitbmng cóhekp nếadrju nhưjbcn.

Đirddêebsym đngmoóhekp bọadrjn họadrjipkbn huyêebsyn hồlwxci lâubfmu, theo cáhjzqch nóhekpi Triệsqzfu Vĩsdepnh Yêebsyn, hắpzovn cho nêebsyn giảwmyz say, cũuizeng chỉubfmipkbihhbnh toáhjzqn đngmoang khôitbmng cóhekp ngưjbcnrpnmi quấkrsuy rầsdepy dưjbcnwfpri tìyeuenh huốflvjng màipkbhekpi xấkrsuu nàipkbng, mưjbcntmtvn việsqzfc nàipkby đngmogsxm quêebsyn đngmoi mộipkbt chuyệsqzfn, tuyệsqzft đngmoflvji khôitbmng nghĩsdep muốflvjn mưjbcntmtvn rưjbcntmtvu hàipkbnh hung, thậwyhct!


————–

Tấkrsut cảwmyz tựtpgda hồlwxchekp khuynh hưjbcnwfprng sau cơbtdtn mưjbcna trờrpnmi lạqifhi sáhjzqng.

sdepnh Yêebsyn ởjvje trưjbcnwfprc mặckoat Triệsqzfu Tĩsdepnh An cốflvj ýbskuhjzqo Hìyeuenh Hoan, nóhekpi chúkbdet lờrpnmi nóhekpi mậwyhcp mờrpnm chọadrjc ngưjbcnrpnmi hiểgsxmu lầsdepm, nhìyeuen sắpzovc mặckoat têebsyn đngmoqifhi ca mìyeuenh trưjbcnwfprc giờrpnm luôitbmn nhẹthno nhàipkbng màipkb biếadrjn sắpzovc, lửwfpra ghen nổgsxmi lêebsyn, tựtpgda hồlwxc thàipkbnh cáhjzqch duy nhấkrsut hắpzovn pháhjzqt tiếadrjt.

Mộipkbt bêebsyn kháhjzqc, lãjblco phu nhâubfmn tậwyhcp hợtmtvp tộipkbc nhâubfmn Triệsqzfu gia trang, cốflvj ýbskuhekpi đngmoếadrjn chuyệsqzfn Vĩsdepnh Yêebsyn hưjbcnu thêebsy. Nghĩsdep tớwfpri nếadrju làipkbyeuenh Hoan khôitbmng còbrfwn làipkb Nhịubfm thiếadrju nãjblci nãjblci Triệsqzfu gia trang, cũuizeng làipkbhekpi cáhjzqi tầsdepng quan hệsqzf đngmoqifhi báhjzqcjuwng đngmosqzf muộipkbi cũuizeng khôitbmng tồlwxcn tạqifhi. Chỉubfmipkb, muốflvjn khiếadrjn Hìyeuenh Hoan táhjzqi giáhjzqipkbo Triệsqzfu gia, lắpzovc mìyeuenh mộipkbt cáhjzqi thàipkbnh Đirddqifhi thiếadrju nãjblci nãjblci, đngmoiềkbdeu nàipkby thựtpgdc làipkb mộipkbt vấkrsun đngmokbde khóhekp khăawlyn, trong quan niệsqzfm truyềkbden thốflvjng coi nhưjbcnipkb khôitbmng cóhekp quan hệsqzf ngưjbcnrpnmi thâubfmn, sợtmtvipkbuizeng rấkrsut ngưjbcnrpnmi dưjbcnwfpri cưjbcnrpnmi nhạqifho.

Chẳledlng lẽhekp phảwmyzi khiếadrjn cho hai ngưjbcnrpnmi bọadrjn họadrjehlxn léehlxn lúkbdet lúkbdet nhưjbcn vậwyhcy cảwmyz đngmorpnmi? Khôitbmng thểgsxmipkbo, nếadrju khôitbmng nóhekpi đngmoếadrjn việsqzfc Triệsqzfu gia bọadrjn họadrj trưjbcnwfprc kia mang nợtmtvyeuenh gia, thìyeueuizeng chíihhbnh làipkb biểgsxmu hiệsqzfn khéehlxo léehlxo củnqkaa Hìyeuenh Hoan trong hai năawlym qua, cũuizeng làipkbm cho lãjblco phu nhâubfmn khôitbmng thểgsxmyeue vậwyhcy màipkbnqkay khuấkrsut nàipkbng.

brfwn chuyệsqzfn nàipkby cũuizeng khôitbmng phảwmyzi quan trọadrjng, làipkbm cho ngưjbcnrpnmi ta lo lắpzovng hơbtdtn chíihhbnh làipkb chuyệsqzfn kháhjzqc

itbmm nay, Hìyeuenh Hoan dùcjuwng xong bữiidoa trưjbcna, còbrfwn đngmockoac biệsqzft tựtpgdyeuenh pha mộipkbt chúkbdet tràipkb, bưjbcnwfprc vàipkbo phòbrfwng kháhjzqch thìyeue nhìyeuen thấkrsuy Tĩsdepnh An đngmoang nhìyeuen mộipkbt vậwyhct trong tay khẽhekp cau màipkby, nàipkbng cũuizeng khôitbmng khỏwyhci níihhbu mi tâubfmm. Đirddckoat cáhjzqi khay trong tay hạqifh xuốflvjng, nàipkbng tòbrfwbrfw nhẹthno hỏwyhci: "Thếadrjipkbo? Đirddang nhìyeuen cáhjzqi gìyeue?"

"A, khôitbmng cóhekpyeue, làipkb thiệsqzfp mừtjlqng Bạqifhch Tổgsxmng Quảwmyzn." Phấkrsut phấkrsut thưjbcn mờrpnmi Trưjbcnơbtdtng Hỉubfmipkbu đngmowyhc, hắpzovn khẽhekpihhbm môitbmi nhéehlxt vàipkbo trong túkbdei áhjzqo. Ngay sau đngmoóhekp liềkbden đngmorpnmng lêebsyn, "Ta đngmoi ra ngoàipkbi mộipkbt chúkbdet." Chỉubfm khai báhjzqo mộipkbt câubfmu, cũuizeng khôitbmng còbrfwn chờrpnmyeuenh Hoan phảwmyzn ứrpnmng kịubfmp, liềkbden nhấkrsuc châubfmn đngmoi ra cổgsxmng.

"Nhưjbcnng làipkb. . . . . ." Hìyeuenh Hoan khóhekpehlxn tịubfmch mịubfmch ra tiếadrjng, nghĩsdep tớwfpri hắpzovn cóhekp lẽhekp thậwyhct sựtpgdhekp việsqzfc gấkrsup, lạqifhi khôitbmng dáhjzqm giữiido lạqifhi.

Khôitbmng cóhekp nghĩsdep đngmoếadrjn chíihhbnh làipkb, mớwfpri đngmoi mấkrsuy bưjbcnwfprc, Triệsqzfu Tĩsdepnh An lạqifhi đngmoipkbt nhiêebsyn đngmoi vòbrfwng vèyjxro trởjvje lạqifhi, đngmoưjbcna tay nâubfmng nàipkbng cáhjzqi óhekpt lôitbmi nàipkbng vàipkbo, môitbmi son mềkbdem mạqifhi chiếadrjm hữiidou cáhjzqi tráhjzqn nàipkbng, nụypkbitbmn lưjbcnwfprt nhẹthno phốflvji hợtmtvp vớwfpri nụypkbjbcnrpnmi mịubfm hoặckoac, chọadrjc cho gưjbcnơbtdtng mặckoat Hìyeuenh Hoan nóhekpng lêebsyn.

"Chờrpnm ta trởjvje lạqifhi, chúkbdeng ta hảwmyzo hảwmyzo thưjbcnơbtdtng lưjbcntmtvng hạqifhebsyn cho tặckoang cáhjzqi quàipkbyeue cho Bạqifhch Tổgsxmng Quảwmyzn."

"Ừwfpr, trởjvje vềkbde sớwfprm chúkbdet a."

Triệsqzfu Tĩsdepnh An gậwyhct đngmosdepu mộipkbt cáhjzqi, bưjbcnng cảwmyzipkbn đngmoiểgsxmm tâubfmm đngmoi ra ngoàipkbi. Thấkrsuy bộipkbhjzqng nàipkbng nghi hoăawlyc, hắpzovn mớwfpri giảwmyzi thíihhbch, "Ngưjbcnơbtdti nhìyeuen gìyeue đngmoóhekp, dùcjuw vộipkbi vàipkbng đngmoi nữiidoa ta đngmokbdeu phảwmyzi ăawlyn."

"Phốflvjc, đngmoáhjzqng chếadrjt. . . . . ." Hìyeuenh Hoan ngâubfmy ngưjbcnrpnmi hồlwxci lâubfmu mớwfpri tỉubfmnh táhjzqo lạqifhi, tràipkbn ra mộipkbt tiếadrjng cưjbcnrpnmi nhạqifho, làipkbm lờrpnmi mắpzovng giậwyhcn ngọadrjt ngàipkbo.

Đirddáhjzqng tiếadrjc, tâubfmm tìyeuenh củnqkaa nàipkbng khôitbmng thểgsxmehlxo dàipkbi bao lâubfmu, vừtjlqa nhấkrsuc con mắpzovt, bấkrsut thìyeuenh lìyeuenh nhìyeuen thấkrsuy Vĩsdepnh Yêebsyn dìyeueu lấkrsuy mẫiidou thâubfmn cùcjuwng bàipkbipkb vộipkbi vộipkbi vàipkbng vàipkbng đngmoếadrjn trưjbcnwfprc cửwfpra, Hìyeuenh Hoan liềkbden quay đngmosdepu đngmoi, tíihhbnh chạqifhy đngmoi xem đngmoếadrjn tộipkbt cùcjuwng cóhekphjzqi chuyệsqzfn gìyeue.

Xa xa, liềkbden nhìyeuen thấkrsuy cửwfpra chíihhbnh biệsqzfn việsqzfn vâubfmy quanh khôitbmng íihhbt ngưjbcnrpnmi, giốflvjng nhưjbcn toàipkbn bộipkb hạqifh nhâubfmn cảwmyz biệsqzft việsqzfn tấkrsut cảwmyz đngmokbdeu tụypkb tớwfpri, trong ba tầsdepng ngoàipkbi ba tầsdepng nưjbcnwfprc chảwmyzy khôitbmng lọadrjt, nàipkbng thậwyhcm chíihhb khôitbmng tìyeuem đngmoưjbcntmtvc nơbtdti đngmoipkbt pháhjzq chen vàipkbo, đngmoubfmnh đngmorpnmng ởjvjeipkbnh lang bêebsyn trêebsyn bậwyhcc thang quan vọadrjng. Ngưjbcnrpnmi đngmorpnmng trêebsyn Môitbmn Hạqifhm, lạqifhi làipkb Quảwmyzn đngmoqifhi nhâubfmn? Hìyeuenh Hoan kinh ngạqifhc trong nháhjzqy mắpzovt, xem ra Thầsdepn Y đngmoíihhbch xáhjzqc làipkbhekp chúkbdet bảwmyzn lãjblcnh thậwyhct sựtpgd.

hjzqch quáhjzq xa, Hìyeuenh Hoan nghe khôitbmng rõtjlq hắpzovn đngmoang nóhekpi nhữiidong thứrpnmyeue, chỉubfm cảwmyzm thấkrsuy Vĩsdepnh Yêebsyn cứrpnmng ngắpzovc , cho đngmoếadrjn Quảwmyzn đngmoqifhi nhâubfmn chêebsyjbcnrpnmi giưjbcnơbtdtng cao giọadrjng nóhekpi: "Nhịubfm thiếadrju gia, còbrfwn khôitbmng mau khấkrsuu tạqifh long âubfmn?"

Kếadrjt quảwmyzipkb, mộipkbt đngmoflvjng ngưjbcnrpnmi đngmolwxcng loạqifht tạqifh ơbtdtn, hôitbm to vạqifhn tuếadrj.

Đirddtmtvi đngmoếadrjn đngmoáhjzqm ngưjbcnrpnmi khôitbmng sai biệsqzft lắpzovm tảwmyzn ra, Hìyeuenh Hoan tiếadrjn lêebsyn trưjbcnwfprc, mớwfpri pháhjzqt hiệsqzfn sắpzovc mặckoat củnqkaa Vĩsdepnh Yêebsyn cùcjuwng bàipkbipkb đngmokbdeu khôitbmng thếadrjipkbo thíihhbch hợtmtvp, "Đirddãjblc xảwmyzy ra chuyệsqzfn gìyeue?"

"Tiêebsyn hoàipkbng đngmoãjblc từtjlqng ban cho ta phụypkb thâubfmn mộipkbt thanh kiếadrjm." Hắpzovn cóhekp chúkbdet mấkrsut hồlwxcn trảwmyz lờrpnmi.

"Ừwfpr, thếadrjipkbo?" Kiếadrjm kia Hìyeuenh Hoan đngmoãjblc từtjlqng cóhekp nghe thấkrsuy.

Nghe nóhekpi lai lịubfmch tưjbcnơbtdtng đngmoflvji hoang đngmoưjbcnrpnmng. Lãjblco gia phụypkbng mệsqzfnh thay triềkbdeu đngmoìyeuenh đngmoúkbdec Thưjbcntmtvng Phưjbcnơbtdtng Bảwmyzo Kiếadrjm, tiêebsyn hoàipkbng vốflvjn làipkb đngmoubfmnh đngmoem kiếadrjm ban cho Thừtjlqa Tưjbcnwfprng ngay lúkbdec đngmoóhekp, khôitbmng ngờrpnm đngmoưjbcna kiếadrjm vàipkbo cung thìyeue gặckoap thíihhbch kháhjzqch. Triệsqzfu gia lãjblco gia lúkbdec ấkrsuy rấkrsut anh dũuizeng, mộipkbt kiếadrjm liềkbden đngmoem thíihhbch kháhjzqch giếadrjt đngmoi, tớwfpri sau nàipkby đngmoưjbcntmtvc biếadrjt làipkb ngưjbcnrpnmi củnqkaa Thừtjlqa Tưjbcnwfprng pháhjzqi tớwfpri. Cứrpnm nhưjbcn vậwyhcy, tiêebsyn hoàipkbng dưjbcnwfpri cơbtdtn nóhekpng giậwyhcn màipkb ban cho Triệsqzfu gia lãjblco gia, tấkrsut cảwmyz mọadrji ngưjbcnrpnmi khôitbmng cóhekphjzqm dịubfm nghịubfm, ai bảwmyzo ngưjbcnrpnmi ta cóhekpitbmng hộipkb giáhjzq đngmokrsuy.

"Phụypkb thâubfmn cùcjuwng tiêebsyn hoàipkbng cóhekp ưjbcnwfprc đngmoubfmnh, mỗitbmi mưjbcnrpnmi năawlym, sẽhekp mang kiếadrjm vàipkbo cung gặckoap vua." Cáhjzqi ưjbcnwfprc đngmoubfmnh nàipkby đngmosdepu tiêebsyn ngưjbcntmtvc lạqifhi khôitbmng cóhekpyeue nguyêebsyn do đngmockoac biệsqzft, chỉubfmipkb tiêebsyn hoàipkbng thíihhbch nghe phụypkb thâubfmn táhjzqn gẫiidou, cho nêebsyn tìyeuem lấkrsuy cớwfpr đngmoưjbcnrpnmng hoàipkbng thôitbmi. Chỉubfmipkbubfmy giờrpnm Tháhjzqnh thưjbcntmtvng cùcjuwng Triệsqzfu gia trang khôitbmng cóhekp bấkrsut kỳhsskubfmu xa, chuyệsqzfn nàipkby cũuizeng đngmoãjblc thàipkbnh lệsqzfipkbnh quy đngmoubfmnh, màipkbipkbng giốflvjng nhưjbcnipkb khiếadrjn hoàipkbng thưjbcntmtvng duyệsqzft kiếadrjm, xáhjzqc nhậwyhcn Thưjbcntmtvng Phưjbcnơbtdtng Bảwmyzo Kiếadrjm bìyeuenh yêebsyn vôitbm sựtpgd, Triệsqzfu gia rấkrsut tôitbmn trọadrjng tiêebsyn hoàipkbng, mặckoac dùcjuw thâubfmn ởjvje giang hồlwxcuizeng khôitbmng cóhekp chúkbdet lòbrfwng nàipkbo mưjbcnu phảwmyzn.

irddóhekpuizeng khôitbmng phảwmyzi làipkb chuyệsqzfn gìyeue xấkrsuu chứrpnm?" Khôitbmng phảwmyzi làipkb mang theo thanh kiếadrjm vàipkbo cung nhìyeuen mộipkbt vòbrfwng sao? Bọadrjn họadrjyeue sao nhìyeuen nhưjbcn tộipkbi phạqifhm sắpzovp bịubfm tịubfmch thu tàipkbi sảwmyzn vậwyhcy.

"Nhưjbcnng làipkb thanh kiếadrjm kia. . . . . . Bịubfm mấkrsut. . . . . ."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.