Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 8 : Nghe lén

    trước sau   
Tiểlzffu Đzqsfao đbwjeếysyqn phòmaqyng bếysyqp cầyhyjm miếysyqng báhknvnh ngọsrqlt ăfyzpn lấmlppp bụhltzng, trởcltg vềtrwl khôrecjng thấmlppy Hiểlzffu Nguyệrysxt, đbwjei ra đbwjehltzng vàwvhno Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm, “Chuẩgisvn bịgrzf tốtpbot khôrecjng? Thuyềtrwln đbwjempuau ởcltg bếysyqn tàwvhnu !”

Tiểlzffu Đzqsfao mặrfnzt màwvhny nhăfyzpn nhóbzrh “Hiểlzffu Nguyệrysxt đbwjeâoobru?”

“A. . . . . .” Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm gãrecji đbwjeyhyju, cốtpbo gắjfbxng tìwjnom cáhknvch thay đbwjelrmki chủsrql đbwjetrwl.

“Nga! Nàwvhnng đbwjei tìwjnom Thẩgisvm Tinh Hảtmxei cóbzrh phảtmxei khôrecjng?” Tiểlzffu Đzqsfao giậmpuam châoobrn, “Thậmpuat làwvhn, nam nhâoobrn khôrecjng thểlzff nuôrecjng chiềtrwlu! Bằwvhnng khôrecjng khôrecjng biếysyqt sai!”

“Ai, ta nóbzrhi côrecj đbwjeulfrng kídollch đbwjeyhyjng nhưzlec vậmpuay.” Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm nhìwjnon nàwvhnng khoáhknvt tay, “Bọsrqln họsrql từulfr nhỏlcderecjng nhau lớysyqn lêpvwbn, cũtrwlng đbwjeãrecjzlecfvjci mấmlppy năfyzpm, côrecj mớysyqi quen biếysyqt Hiểlzffu Nguyệrysxt vàwvhni ngàwvhny? Côrecjwvhnm sao giúmaqyp nàwvhnng làwvhnm chủsrql đbwjeưzlectrwlc chứgrzf?”

Tiểlzffu Đzqsfao khóbzrh chịgrzfu.


“Cũtrwlng chỉxjzhwvhn đbwjei cáhknvo biệrysxt màwvhn thôrecji, côrecjpvwbn thuyềtrwln chờfvjc đbwjei.” Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm késnlro nàwvhnng.

Tiểlzffu Đzqsfao tâoobrm khôrecjng cam tìwjnonh khôrecjng nguyệrysxn bịgrzfrecji đbwjei, đbwjei tớysyqi cửkaxda, thìwjno thấmlppy Thẩgisvm Tinh Hảtmxei tiễvsavn Hiểlzffu Nguyệrysxt đbwjei ra.

Thẩgisvm Tinh Hảtmxei cầyhyjm trong tay tay nảtmxei củsrqla Hiểlzffu Nguyệrysxt, vừulfra ởcltgpvwbn tai nàwvhnng nhỏlcde giọsrqlng dặrfnzn dòmaqywjno đbwjeóbzrh, Hiểlzffu Nguyệrysxt tựreuca hồraeo bịgrzf hắjfbxn lừulfra gạulfrt xoay vòmaqyng vòmaqyng, ngoan ngoãrecjn gậmpuat đbwjeyhyju.

Tiểlzffu Đzqsfao giậmpuam châoobrn —— Mặrfnzc kệrysx, mộyhyjt ngưzlecfvjci nguyệrysxn đbwjeáhknvnh mộyhyjt ngưzlecfvjci cam nguyệrysxn chịgrzfu bịgrzf đbwjeáhknvnh, mìwjnonh nổlrmki giậmpuan cáhknvi gìwjno? Cáhknvi nàwvhny gọsrqli làwvhn khôrecjng giàwvhnnh cáhknvi gìwjno lạulfri đbwjei giàwvhnnh tứgrzfc giậmpuan, Tiểlzffu Đzqsfao vừulfra thay Hiểlzffu Nguyệrysxt bựreucc bộyhyji vừulfra cóbzrh chúmaqyt oáhknvn giậmpuan Hiểlzffu Nguyệrysxt nhẫiqtjn nhụhltzc chịgrzfu đbwjereucng.

Cầyhyjm lấmlppy tay nảtmxei, Hiểlzffu Nguyệrysxt xuấmlppt môrecjn, cùrecjng bọsrqln Tiểlzffu Đzqsfao từulfr biệrysxt Thẩgisvm Tinh Hảtmxei, lêpvwbn thuyềtrwln.

Tiểlzffu Đzqsfao quay đbwjeyhyju lạulfri nhìwjnon thoáhknvng qua, chỉxjzh thấmlppy cặrfnzp mắjfbxt củsrqla Thẩgisvm Tinh Hảtmxei gắjfbxt gao nhìwjnon chằwvhnm chằwvhnm Hiểlzffu Nguyệrysxt, miễvsavn bàwvhnn nhiềtrwlu khôrecjng đbwjeưzlectrwlc tựreuc nhiêpvwbn lạulfri xídollch mídollch. . . . . . Mong muốtpbon đbwjeulfrt đbwjeưzlectrwlc hiệrysxu quảtmxe, nhưzlecng thầyhyjn sắjfbxc Hiểlzffu Nguyệrysxt giốtpbong nhưzlecrecjng uyêpvwbn ưzlecơfnwhng rờfvjci xa, tấmlppt nhiêpvwbn cũtrwlng khôrecjng muốtpbon rờfvjci xa Thẩgisvm Tinh Hảtmxei, Tiểlzffu Đzqsfao thởcltgwvhni.

Mộyhyjt bêpvwbn Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm làwvhnnh lạulfrnh nóbzrhi mộyhyjt câoobru, “Cốtpbo chấmlppp ra mặrfnzt.”

Tiểlzffu Đzqsfao trừulfrng mắjfbxt liếysyqc hắjfbxn mộyhyjt cáhknvi, thởcltg phìwjno phìwjnopvwbn thuyềtrwln, tìwjnom mộyhyjt gian phòmaqyng đbwjelzffcltg, khôrecjng lâoobru sau, Hiểlzffu Nguyệrysxt cũtrwlng vàwvhno.

Trêpvwbn thuyềtrwln cóbzrh hai gian phòmaqyng mộyhyjt giưzlecfvjcng chung. Giưzlecfvjcng chung làwvhn đbwjelzff cho hạulfr nhâoobrn ởcltg, hai gian còmaqyn lạulfri, Hiểlzffu Nguyệrysxt cùrecjng Tiểlzffu Đzqsfao mộyhyjt gian, Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm, Trọsrqlng Hoa cùrecjng Háhknvch Kim Phong mộyhyjt gian.

Hiểlzffu Nguyệrysxt thấmlppy Tiểlzffu Đzqsfao xụhltz mặrfnzt, đbwjei vàwvhno đbwjeếysyqn ngồraeoi xuốtpbong, thu dọsrqln đbwjeraeo vậmpuat nàwvhny nọsrql. Gặrfnzp Tiểlzffu Đzqsfao đbwjeang còmaqyn đbwjeeo đbwjeraeo nặrfnzng, liềtrwln thuậmpuan tay giúmaqyp nàwvhnng thu dọsrqln.

Tiểlzffu Đzqsfao giậmpuat lạulfri đbwjeraeo, “Côrecjtrwlng khôrecjng phảtmxei nha hoàwvhnn, vìwjnohknvi gìwjnocltg đbwjeâoobru cũtrwlng hạulfrwjnonh?”

Hiểlzffu Nguyệrysxt nhìwjnon chằwvhnm chằwvhnm Tiểlzffu Đzqsfao mộyhyjt lúmaqyc, cưzlecfvjci cưzlecfvjci, “Tiểlzffu Đzqsfao, tâoobrm hồraeon côrecj thậmpuat tốtpbot.”

Tiểlzffu Đzqsfao khôrecjng còmaqyn sứgrzfc trừulfrng mắjfbxt nhìwjnon nàwvhnng “côrecj đbwjegrzfnh tiếysyqp tụhltzc theo Thẩgisvm Tinh a, hắjfbxn nếysyqu vẫiqtjn giữtvflrecj, côrecjtrwlng cùrecjng hắjfbxn dâoobry dưzleca sao? Nữtvfl nhâoobrn thựreucc dễvsavwvhnng mềtrwlm lòmaqyng!”


Hiểlzffu Nguyệrysxt gậmpuat đbwjeyhyju, “Cũtrwlng làwvhnm theo đbwjeưzlectrwlc bao lâoobru nữtvfla, Thiếysyqu chủsrql cuốtpboi năfyzpm sẽhltzrecjng quậmpuan chúmaqya đbwjeídollnh hôrecjn, ta chỉxjzhmaqyn theo ngưzlecfvjci mộyhyjt đbwjeoạulfrn đbwjeưzlecfvjcng nữtvfla, ta muốtpbon giúmaqyp ngưzlecfvjci làwvhnm chúmaqyt gìwjno đbwjeóbzrh.”

“Côrecj. . . . . .” Tiểlzffu Đzqsfao vuốtpbot ngựreucc đbwjelzff thuậmpuan khídoll.

Hiểlzffu Nguyệrysxt bịgrzfwvhnng chọsrqlc cưzlecfvjci, “Khôrecjng cóbzrh việrysxc gìwjno đbwjeâoobru, năfyzpm đbwjeóbzrh nếysyqu khôrecjng phảtmxei Thiếysyqu chủsrql cứgrzfu ta, hiệrysxn tạulfri cóbzrh thểlzff đbwjeang trốtpbon ởcltg mộyhyjt tổlrmk chứgrzfc nàwvhno đbwjeóbzrh, khôrecjng cóbzrh thiêpvwbn lýfvjcwvhnm sáhknvt thủsrql, hoặrfnzc làwvhn đbwjeãrecj chếysyqt, lạulfri hoặrfnzc làwvhncltgcskv việrysxn rồraeoi. Thiếysyqu chủsrql vớysyqi ta cóbzrh ơfnwhn, mạulfrng ta cũtrwlng cóbzrh thểlzff trảtmxe lạulfri cho ngưzlecfvjci, đbwjeiềtrwlu đbwjeóbzrhtrwlng khôrecjng sao, ta chỉxjzh khôrecjng muốtpbon ngưzlecfvjci khổlrmk sởcltg.”

Tiểlzffu Đzqsfao thởcltgwvhni mộyhyjt tiếysyqng, vẻzqsf mặrfnzt khâoobrm phụhltzc nhìwjnon nàwvhnng, thìwjno ra thậmpuat sựreucbzrh a, nưzlecơfnwhng nóbzrhi tìwjnonh huốtpbong đbwjerfnzc biệrysxt kiểlzffu nàwvhny, bảtmxen thâoobrn đbwjehltzng phảtmxei mộyhyjt kẻzqsf liềtrwlu mạulfrng mìwjnonh muốtpbon ngăfyzpn cũtrwlng khôrecjng ngăfyzpn đbwjeưzlectrwlc, nghiệrysxp chưzlecysyqng!

bzrhi đbwjeếysyqn chuyệrysxn nàwvhny, dùrecj sao tìwjnonh huốtpbong mỗrfnzi ngưzlecfvjci cũtrwlng khôrecjng giốtpbong nhau, cũtrwlng khôrecjng nêpvwbn miễvsavn cưzlecychhng. Tiểlzffu Đzqsfao vỗrfnz vỗrfnz vai nàwvhnng “Côrecj cảtmxem thấmlppy đbwjeưzlectrwlc làwvhn tốtpbot rồraeoi, đbwjeulfrng quáhknvsrqly khuấmlppt bảtmxen thâoobrn.”

Hiểlzffu Nguyệrysxt gậmpuat đbwjeyhyju cưzlecfvjci, yêpvwbn lặrfnzng thu thậmpuap vàwvhni vậmpuat nàwvhny nọsrql.

Trong phòmaqyng cáhknvch váhknvch, Háhknvch Kim Phong làwvhn ngưzlecysyqi thẳtvflng tídollnh, dựreuca vàwvhno gốtpboi đbwjeyhyju liềtrwln trựreucc tiếysyqp ngủsrql nhưzlec chếysyqt, khôrecjng nhữtvflng thếysyqmaqyn ngáhknvy ngủsrql.

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm ngồraeoi ởcltg cạulfrnh váhknvch nghe lésnlrn, Trọsrqlng Hoa tựreuca vàwvhno giưzlecfvjcng nhìwjnon hắjfbxn, “Huynh thậmpuat làwvhn thiếysyqu đbwjegrzfc hạulfrnh, nghe lésnlrn côrecjzlecơfnwhng ngưzlecfvjci ta nóbzrhi chuyệrysxn.”

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm quay đbwjeyhyju lạulfri, nhìwjnon hắjfbxn ngoàwvhni mặrfnzt vâoobrn đbwjeulfrm phong khinh nhưzlecng cũtrwlng khôrecjng giấmlppu đbwjeưzlectrwlc sựreuc mấmlppt máhknvc trong mắjfbxt, nởcltg nụhltzzlecfvjci, “Huynh dáhknvm nóbzrhi huynh khôrecjng cóbzrh nghe?”

Trọsrqlng Hoa xoay ngưzlecfvjci, khôrecjng biếysyqt làwvhn bịgrzf bệrysxnh hay làwvhn mệrysxt mỏlcdei, tóbzrhm lạulfri sắjfbxc mặrfnzt trắjfbxng bệrysxch.

“Huynh cũtrwlng khôrecjng cầyhyjn giậmpuan nhưzlec vậmpuay.” Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm késnlro ghếysyq dựreuca ngồraeoi trưzlecysyqc mặrfnzt hắjfbxn, “Hiểlzffu Nguyệrysxt cũtrwlng nóbzrhi, Thẩgisvm Tinh Hảtmxei cuốtpboi năfyzpm sẽhltz lấmlppy quậmpuan chúmaqya kia, đbwjeếysyqn lúmaqyc đbwjeóbzrh huynh đbwjerysx ta giúmaqyp huynh cầyhyju hôrecjn, gảtmxe Hiểlzffu Nguyệrysxt cho huynh.”

Trọsrqlng Hoa mấmlppt hếysyqt hứgrzfng thúmaqy, nhẹrecj nhàwvhnng bẻzqsfrecjy chiếysyqt phiếysyqn trong tay, khôrecjng chúmaqyt đbwjelzff ýfvjc, “Trong lòmaqyng nàwvhnng, thủsrqly chung vẫiqtjn chỉxjzhbzrh Thẩgisvm Tinh Hảtmxei.”

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm thấmlppy bộyhyjhknvng củsrqla hắjfbxn, nghĩcskv lạulfri trưzlecysyqc đbwjeâoobry hỏlcdei, “Trọsrqlng Hoa huynh văfyzpn võpqwt toàwvhnn tàwvhni gia nghiệrysxp lạulfri lớysyqn, nhiềtrwlu ídollt mỹprzv nữtvflcltg trưzlecysyqc mắjfbxt huynh lưzlectrwln qua lưzlectrwln lạulfri huynh cũtrwlng khôrecjng thèyzyrm liếysyqc mắjfbxt mộyhyjt cáhknvi, sao lạulfri chỉxjzh mộyhyjt mựreucc đbwjelzff ýfvjc đbwjeếysyqn Hiểlzffu Nguyệrysxt?”


Trọsrqlng Hoa nhưzlec chợtrwlt nhớysyq tớysyqi chuyệrysxn cũtrwl, thảtmxen nhiêpvwbn nóbzrhi, “Lầyhyjn đbwjeyhyju tiêpvwbn ta cùrecjng nàwvhnng gặrfnzp mặrfnzt, nàwvhnng vừulfra lúmaqyc vìwjno Thẩgisvm Tinh Hảtmxei cảtmxen mộyhyjt mũtrwli têpvwbn.”

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm cau màwvhny “Thẩgisvm Tinh Hảtmxei thậmpuat nhưzlec thiêpvwbn sáhknvt, tựreuc nhiêpvwbn lạulfri lấmlppy mỹprzv nữtvflwvhnm tấmlppm bìwjnonh phong.”

“Huynh nghĩcskv trêpvwbn đbwjefvjci nàwvhny, nam nữtvfl hoan áhknvi, nữtvfl nhâoobrn trảtmxe giáhknv nhiềtrwlu hơfnwhn, hay làwvhn nam nhâoobrn trảtmxe giáhknv nhiềtrwlu hơfnwhn?” Trọsrqlng Hoa thựreucc hứgrzfng thúmaqy hỏlcdei Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm.

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm câoobrn nhắjfbxc mộyhyjt láhknvt, “Mỗrfnzi ngưzlecfvjci mộyhyjt ýfvjc, nóbzrhi chung làwvhn, tìwjnonh cảtmxem càwvhnng sâoobru thìwjnowvhnng chịgrzfu thiệrysxt?”

“Ta đbwjeãrecj thấmlppy khôrecjng ídollt nữtvfl nhâoobrn, ngoàwvhni miệrysxng đbwjetrwlu nóbzrhi sẽhltzwjno ngưzlecfvjci trong lòmaqyng màwvhntrwlng cảtmxem hy sinh, nhưzlecng màwvhn ta chưzleca từulfrng gặrfnzp qua.” Trọsrqlng Hoa tùrecjy tay đbwjeem chiếysyqt phiếysyqn phóbzrhng lêpvwbn bàwvhnn “Nữtvfl nhâoobrn xinh đbwjerecjp thìwjno khôrecjng thôrecjng minh, nữtvfl nhâoobrn thôrecjng minh lạulfri tídollnh kếysyq, nữtvfl nhâoobrn luôrecjn chỉxjzh nghĩcskv cho bảtmxen thâoobrn. . . . . . Còmaqyn ngưzlecfvjci ngưzlecơfnwhi vẫiqtjn muốtpbon gặrfnzp, chídollnh làwvhn loạulfri ngưzlecfvjci xinh đbwjerecjp, thôrecjng minh, cóbzrh thểlzff quêpvwbn mìwjnonh màwvhn hy sinh, Hiểlzffu Nguyệrysxt khôrecjng ngừulfrng hy sinh còmaqyn khôrecjng oáhknvn khôrecjng hốtpboi, huynh cóbzrh bảtmxen lĩcskvnh, thìwjnowjnom cho ta mộyhyjt ngưzlecfvjci kháhknvc giốtpbong nhưzlec vậmpuay đbwjei?”

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm khóbzrhe miệrysxng giậmpuat giậmpuat, ” Trọsrqlng Hoa, huynh làwvhn ngưzlecfvjci trong giang hồraeo a, đbwjeulfrng cảtmxe ngàwvhny khiếysyqn cho tàwvhni tửkaxd giai nhâoobrn chỉxjzhwjno huynh đbwjepvwbn cuồraeong nhưzlec vậmpuay đbwjeưzlectrwlc khôrecjng? Thẩgisvm Tinh Hảtmxei vàwvhn huynh cảtmxe hai mỗrfnzi ngưzlecfvjci mộyhyjt tídollnh cáhknvch, huynh đbwjelzff ýfvjc, hắjfbxn lạulfri khôrecjng cầyhyjn, nếysyqu thídollch cứgrzfbzrhi thẳtvflng vớysyqi hắjfbxn. Huynh đbwjerysx vẫiqtjn làwvhn huynh đbwjerysx, hắjfbxn đbwjegrzfng hầyhyjm cầyhyju lạulfri khôrecjng thảtmxei, huynh cũtrwlng khôrecjng mắjfbxc tộyhyji cưzlecysyqp nữtvfl nhâoobrn củsrqla hắjfbxn.”

Tiểlzffu Ngạulfrn: So sáhknvnh gìwjnowvhn… bóbzrh tay bạulfrn nam chídollnh luôrecjn~

“Cáhknvi gìwjno hầyhyjm cầyhyju.” Trọsrqlng Hoa lưzlecfvjcm hắjfbxn mộyhyjt cáhknvi, “Làwvhn củsrqla ta chídollnh làwvhn củsrqla ta, khôrecjng phảtmxei củsrqla ta, khôrecjng thểlzffzlecychhng cầyhyju.” Nóbzrhi xong, phẩgisvy tay chuẩgisvn bịgrzf ngủsrql.

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm lắjfbxc đbwjeyhyju, cáhknvi têpvwbn tídollnh khídoll dởcltg sốtpbong dởcltg chếysyqt nàwvhny, trưzlecysyqc kia khôrecjng biếysyqt bảtmxen thâoobrn sao cóbzrh thểlzffrecjng hắjfbxn trởcltg thàwvhnnh huynh đbwjerysx? Khôrecjng muốtpbon nghĩcskv nữtvfla, đbwjei đbwjeếysyqn bêpvwbn tưzlecfvjcng, vưzlecơfnwhn hai ngóbzrhn tay gõpqwtpqwt, “Nghe đbwjesrql chưzleca? Dễvsav nghe khôrecjng?”

Trong phòmaqyng cáhknvch váhknvch, Hiểlzffu Nguyệrysxt đbwjeang chảtmxei đbwjeyhyju, đbwjeyhyjt nhiêpvwbn thấmlppy Tiểlzffu Đzqsfao bỗrfnzng nhiêpvwbn từulfr trêpvwbn váhknvch nhảtmxey xuốtpbong, hai tay che hai tai, lấmlppy châoobrn đbwjeulfrp lêpvwbn mặrfnzt váhknvch, “Dâoobrm tặrfnzc chếysyqt tiệrysxt.”

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm cưzlecfvjci hìwjnowjno vui vẻzqsf, Nhan Tiểlzffu Đzqsfao quảtmxe nhiêpvwbn đbwjeang nghe.

Tiểlzffu Đzqsfao trởcltg lạulfri bêpvwbn giưzlecfvjcng, ôrecjm gốtpboi đbwjeyhyju cùrecjng Hiểlzffu Nguyệrysxt thưzlecơfnwhng lưzlectrwlng, “Hiểlzffu Nguyệrysxt, tớysyqi Cửkaxdu Châoobru Long Đzqsfàwvhnm, cho ta mưzlectrwln mặrfnzt nạulfr đbwjeưzlectrwlc khôrecjng?”

Hiểlzffu Nguyệrysxt buồraeon bựreucc, “Côrecj muốtpbon làwvhnm gìwjno?”


“Ởsrql Cửkaxdu Châoobru Long Đzqsfàwvhnm cóbzrh ngưzlecfvjci đbwjetpboi đbwjeyhyju vớysyqi ta, khôrecjng thểlzff đbwjelzff hắjfbxn thấmlppy diệrysxn mạulfro củsrqla ta!” Tiểlzffu Đzqsfao đbwjeem mặrfnzt nạulfr đbwjeeo lêpvwbn mặrfnzt mìwjnonh, “Cho ta mưzlectrwln đbwjeưzlectrwlc khôrecjng?”

“Đzqsfưzlectrwlc.” Hiểlzffu Nguyệrysxt gậmpuat đbwjeyhyju, mưzlectrwln mặrfnzt nạulfrwvhn chuyệrysxn nhỏlcde, bấmlppt quáhknvbzrhi đbwjeếysyqn đbwjetpboi đbwjeyhyju. . . . . .

“Cửkaxdu Châoobru Long Đzqsfàwvhnm chídollnh làwvhn đbwjegrzfa bàwvhnn củsrqla Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba?” Hiểlzffu Nguyệrysxt hỏlcdei, “Côrecjbzrh cừulfru oáhknvn vớysyqi Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba?”

Tiểlzffu Đzqsfao buôrecjng mặrfnzt nạulfr, vẻzqsf mặrfnzt nảtmxen lòmaqyng, hạulfr giọsrqlng nóbzrhi, “Ta nóbzrhi cho côrecj, nhưzlecng côrecj phảtmxei giúmaqyp ta giữtvfldoll mậmpuat!”

“Âtvfln.” Hiểlzffu Nguyệrysxt nghiêpvwbm túmaqyc gậmpuat đbwjeyhyju, Tiểlzffu Đzqsfao nhìwjnon tráhknvi nhìwjnon phảtmxei, bưzlecysyqc tớysyqi, bêpvwbn tai Hiểlzffu Nguyệrysxt than thởcltg mộyhyjt câoobru.

“Vịgrzfrecjn phu?” Hiểlzffu Nguyệrysxt cảtmxe kinh la lêpvwbn, Tiểlzffu Đzqsfao vộyhyji vàwvhnng lao tớysyqi bịgrzft miệrysxng, “Hưzlec!”

hknvch váhknvch, Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm vuốtpbot cằwvhnm dựreuca tưzlecfvjcng, Trọsrqlng Hoa tựreuca vàwvhno trêpvwbn giưzlecfvjcng buôrecjng sáhknvch trong tay, “Vịgrzfrecjn thêpvwb củsrqla Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba?”

“Nha nha.” Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm buôrecjng tay, “Nguyêpvwbn lai làwvhn hoa cóbzrh chủsrql ! Đzqsfáhknvng giậmpuan a.”

Trọsrqlng Hoa cưzlecfvjci nhìwjnon hắjfbxn, “Huynh xem trọsrqlng nha đbwjeyhyju đbwjepvwbn kia?”

“Huynh khôrecjng biếysyqt làwvhn nhưzlec vậmpuay rấmlppt cóbzrh ýfvjc tứgrzf sao, rấmlppt vui.” Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm quay trởcltg vềtrwl, nhưzlecng thậmpuat ra cóbzrh chúmaqyt suy nghĩcskv, “Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba nổlrmki tiếysyqng giang hồraeowvhn mỹprzv nam tửkaxd, nghe nóbzrhi mỗrfnzi ngàwvhny sốtpborecjzlecơfnwhng đbwjegrzfng ởcltg ven hồraeo trưzlecysyqc cửkaxda chờfvjc thấmlppy hắjfbxn mộyhyjt lầyhyjn đbwjetrwlu hơfnwhn nghìwjnon ngưzlecfvjci, vìwjno sao lạulfri chọsrqln Nhan Tiểlzffu Đzqsfao?”

. . . . . .

“Đzqsfàwvhno hôrecjn?” Hiểlzffu Nguyệrysxt nghe xong lờfvjci Tiểlzffu Đzqsfao nóbzrhi, khôrecjng khỏlcdei kinh ngạulfrc, “Côrecjbzrhrecjn ưzlecysyqc vớysyqi Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba, côrecj đbwjeàwvhno hôrecjn, cho nêpvwbn mộyhyjt mìwjnonh lưzlecu lạulfrc giang hồraeo a?”

“Ừlzff.” Tiểlzffu Đzqsfao ôrecjm gốtpboi đbwjeyhyju, ủsrqly khuấmlppt gậmpuat đbwjeyhyju.


Hiểlzffu Nguyệrysxt buồraeon bựreucc, “Ta thưzlecfvjcng xuyêpvwbn nghe Thiếysyqu chủsrqlbzrhi, Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba làwvhn Giang Nam đbwjerysx nhấmlppt tàwvhni phúmaqy, hắjfbxn vẫiqtjn nổlrmki danh làwvhn mỹprzv nam tửkaxd, côrecjng phu lạulfri tốtpbot, Cửkaxdu Châoobru Long Đzqsfàwvhnm ởcltg trêpvwbn giang hồraeo tiếysyqng tăfyzpm lừulfrng lẫiqtjy, trong triềtrwlu còmaqyn cóbzrh quan hệrysx vớysyqi ngưzlecfvjci quyềtrwln cao chứgrzfc trọsrqlng. Ngưzlecfvjci giang hồraeo đbwjetrwlu nóbzrhi xuấmlppt giáhknv liềtrwln gảtmxe cho Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba. . . . . . Việrysxc hôrecjn nhâoobrn tốtpbot nhưzlec vậmpuay, côrecjwjno sao muốtpbon chạulfry trốtpbon?”

“Ta mớysyqi khôrecjng thèyzyrm hắjfbxn đbwjeâoobru.” Tiểlzffu Đzqsfao nhảtmxey dựreucng lêpvwbn, lắjfbxc lắjfbxc ngóbzrhn tay, “Côrecj sẽhltz thídollch mộyhyjt nam nhâoobrn so vớysyqi ngưzlecơfnwhi còmaqyn xinh đbwjerecjp hơfnwhn sao?!”

Hiểlzffu Nguyệrysxt thấmlppy Tiểlzffu Đzqsfao đbwjegrzfng ởcltg trêpvwbn giưzlecfvjcng bộyhyj dạulfrng hùrecjng hổlrmk, késnlro nàwvhnng ngồraeoi xuốtpbong, “Côrecj đbwjeàwvhno hôrecjn, chídollnh làwvhn bởcltgi vìwjno hắjfbxn đbwjerecjp sao?”

“Tóbzrhm lạulfri, mọsrqli thứgrzf đbwjetrwlu thấmlppy khôrecjng vừulfra mắjfbxt!” Tiểlzffu Đzqsfao bĩcskvu môrecji, “Hơfnwhn nữtvfla, cũtrwlng khôrecjng phảtmxei ta tựreuc nguyệrysxn thàwvhnnh thâoobrn hắjfbxn, đbwjetrwlu do sưzlec phụhltz ta!”

“Sưzlec phụhltzrecj giúmaqyp côrecj đbwjeídollnh hôrecjn?”

“Nóbzrhi đbwjeếysyqn cáhknvi têpvwbn Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba kia, tứgrzfc chếysyqt ta!” Tiểlzffu Đzqsfao nghiêpvwbm túmaqyc cùrecjng Hiểlzffu Nguyệrysxt nóbzrhi tiếysyqp.

hknvch váhknvch Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm nhăfyzpn mặrfnzt nhìwjnon Trọsrqlng Hoa, “Huynh nóbzrhi xem nha đbwjeyhyju đbwjepvwbn nàwvhny cóbzrh phảtmxei đbwjeyhyju óbzrhc cóbzrh vấmlppn đbwjetrwl hay khôrecjng? Trong mắjfbxt nàwvhnng khôrecjng cóbzrh mộyhyjt ai làwvhn nam nhâoobrn tốtpbot!”

Trọsrqlng Hoa nhìwjnon Háhknvch Kim Phong trêpvwbn giưzlecfvjcng đbwjeang ngáhknvy nhưzlec sấmlppm, tiếysyqn đbwjeếysyqn Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm bêpvwbn tai thấmlppp giọsrqlng nóbzrhi mộyhyjt câoobru, “Theo ta đbwjeưzlectrwlc biếysyqt, năfyzpm đbwjeóbzrhhknvch Cửkaxdu Long cùrecjng Nhan Nhưzlec Ngọsrqlc sốtpbong cùrecjng mộyhyjt đbwjeoạulfrn thờfvjci gian, cóbzrh tin đbwjeraeon còmaqyn thàwvhnnh thâoobrn cóbzrh con. Nhưzlecng làwvhn sau đbwjeóbzrhhknvch Cửkaxdu Long lạulfri táhknvi xuấmlppt hồraeo, hìwjnonh nhưzlec bọsrqln họsrql trởcltg mặrfnzt.”

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm mởcltg to hai mắjfbxt, “Đzqsfo chẳtvflng phảtmxei làwvhn kẻzqsf bạulfrn tìwjnonh sao? Kia. . . . . .” Hắjfbxn chỉxjzh chỉxjzhhknvch Kim Phong, lạulfri chỉxjzh chỉxjzh Nhan Tiểlzffu Đzqsfao cáhknvch váhknvch, “Vậmpuay hai ngưzlecfvjci bọsrqln họsrql khôrecjng phảtmxei làwvhn huynh muộyhyji ruộyhyjt sao?”

Trọsrqlng Hoa nhẹrecj nhàwvhnng gậmpuat đbwjeyhyju mộyhyjt cáhknvi, “Chưzleca từulfrng nghe nóbzrhi Nhan Nhưzlec Ngọsrqlc cóbzrh lậmpuap gia thấmlppt, cũtrwlng khôrecjng cóbzrh nghe Háhknvch Cửkaxdu Long cóbzrhhknvi hôrecjn, nữtvfl nhâoobrn nàwvhny, táhknvm phầyhyjn chídollnh làwvhn cốtpbot nhụhltzc củsrqla hắjfbxn.”

“Nga. . . . . .” Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm gậmpuat đbwjeyhyju, “Khóbzrh tráhknvch Tiểlzffu Đzqsfao thấmlppy Háhknvch Kim Phong liềtrwln bỏlcde chạulfry a?”

Hai ngưzlecfvjci đbwjeang nóbzrhi chuyệrysxn, chỉxjzh thấmlppy Háhknvch Kim Phong mạulfrnh mởcltg mắjfbxt ra, ngồraeoi dậmpuay.

Trọsrqlng Hoa cùrecjng Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm hídollt phảtmxei ngụhltzm khídoll lạulfrnh, thầyhyjm nóbzrhi khôrecjng phảtmxei chứgrzf? Tiểlzffu tửkaxdwvhny giảtmxe bộyhyj ngủsrql, lợtrwli hạulfri vậmpuay sao?

Thấmlppy Háhknvch Kim Phong ngồraeoi trêpvwbn giưzlecfvjcng, quay tráhknvi quay phảtmxei, mơfnwhfnwhwvhnng màwvhnng hỏlcdei, “Ai kêpvwbu ta?”

Hai ngưzlecfvjci nhìwjnon nhau liếysyqc mắjfbxt mộyhyjt cáhknvi, lấmlppy tay chỉxjzh đbwjetpboi phưzlecơfnwhng.

hknvch Kim Phong cảtmxe ngưzlecfvjci nghiêpvwbng ngảtmxe … hiểlzffn nhiêpvwbn rấmlppt khôrecjng minh bạulfrch.

“Khôrecjng cóbzrh việrysxc gìwjno, huynh cứgrzf tiếysyqp tụhltzc ngủsrql.” Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm khoáhknvt tay, Háhknvch Kim Phong gậmpuat đbwjeyhyju, “Nga.” Ngảtmxe đbwjeyhyju. . . . . . Tiếysyqp tụhltzc ngáhknvy.

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm cùrecjng Trọsrqlng Hoa hai mặrfnzt nhìwjnon nhau, cuốtpboi cùrecjng Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm dùrecjng thanh âoobrm cựreucc nhỏlcde gọsrqli mộyhyjt tiếysyqng, “Háhknvch Kim Phong?”

“Âtvfln?” Háhknvch Kim Phong lạulfri đbwjeyhyjt nhiêpvwbn tỉxjzhnh lạulfri.

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm vui vẻzqsf —— tiểlzffu tửkaxdwvhny cũtrwlng khôrecjng biếysyqt nhưzlec thếysyqwvhno luyệrysxn ra đbwjeưzlectrwlc năfyzpng lựreucc, vừulfra nghe têpvwbn mìwjnonh liềtrwln tựreuc nhiêpvwbn tỉxjzhnh!

hknvch váhknvch trong phòmaqyng, Tiểlzffu Đzqsfao tỉxjzh mỉxjzhrecjng Hiểlzffu Nguyệrysxt nóbzrhi mộyhyjt chúmaqyt vềtrwl việrysxc đbwjeídollnh hôrecjn màwvhnwjnonh cùrecjng Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba đbwjeãrecj trảtmxei qua.

Hiểlzffu Nguyệrysxt giậmpuat mìwjnonh, “Sưzlec phụhltzrecjhknvzlectrwlc lấmlppy côrecj ra trảtmxe nợtrwl sao? Thậmpuat quáhknv đbwjeáhknvng!”

“Càwvhnng quáhknv đbwjeáhknvng hơfnwhn chídollnh làwvhnhknvi têpvwbn Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba kia!” Tiểlzffu Đzqsfao vứgrzft gốtpboi đbwjeyhyju, “Bổlrmkn côrecjzlecơfnwhng thấmlppy hắjfbxn đbwjetpboi vớysyqi nữtvfl nhâoobrn rấmlppt khôrecjng kháhknvch khídoll, liềtrwln nóbzrhi hắjfbxn mộyhyjt câoobru ‘cũtrwlng khôrecjng phảtmxei thậmpuat sựreuc tuấmlppn mỹprzv, ra vẻzqsfhknvi gìwjno’, hắjfbxn liềtrwln bứgrzfc ta thàwvhnnh thâoobrn! Còmaqyn nơfnwhi nơfnwhi phao tin nóbzrhi ta làwvhn vịgrzfrecjn thêpvwb chưzleca xuấmlppt giáhknv củsrqla hắjfbxn, làwvhnm cho mọsrqli ngưzlecfvjci đbwjetrwlu nhậmpuan thứgrzfc ta khôrecjng dáhknvm tớysyqi cầyhyju hôrecjn, muốtpbon ta vìwjno vậmpuay màwvhn khôrecjng thểlzff bỏlcde đbwjei! Cho nêpvwbn nóbzrhi, nam nhâoobrn càwvhnng hưzlec hỏlcdeng lớysyqn lêpvwbn càwvhnng xinh đbwjerecjp, càwvhnng dễvsav nhìwjnon càwvhnng hưzlec đbwjetpbon, so vớysyqi nữtvfl nhâoobrn còmaqyn hay cạulfrnh khoésnlr nhỏlcde nhặrfnzt hơfnwhn, bụhltzng dạulfrrecjrecjng hẹrecjp hòmaqyi!”

Hiểlzffu Nguyệrysxt trầyhyjm mặrfnzc mộyhyjt láhknvt, “Lạulfri làwvhnzlecơfnwhng côrecjbzrhi phảtmxei khôrecjng?”

Tiểlzffu Đzqsfao ngẩgisvng mặrfnzt, “Sao côrecj biếysyqt đbwjeưzlectrwlc?”

Hiểlzffu Nguyệrysxt “hìwjnowjno” mộyhyjt tiếysyqng vui vẻzqsf, thâoobrn thủsrql sờfvjc đbwjeyhyju nàwvhnng “Nưzlecơfnwhng côrecj thậmpuat thúmaqy vịgrzf.”

“Chậmpuac chậmpuac.” Cáhknvch váhknvch, Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm lắjfbxc lắjfbxc đbwjeyhyju cùrecjng Trọsrqlng Hoa nóbzrhi, “Huynh đbwjehknvn nếysyqu Háhknvch Cửkaxdu Long thậmpuat sựreucwvhn kẻzqsf phụhltzmaqyng, Nhan Nhưzlec Ngọsrqlc cóbzrh thểlzffcltg nhàwvhn đbwjeóbzrhng đbwjeinh vàwvhno hìwjnonh nhâoobrn mỗrfnzi ngàwvhny mộyhyjt câoobry hay khôrecjng?”

Trọsrqlng Hoa cưzlecfvjci gưzlectrwlng mộyhyjt tiếysyqng, “Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba cũtrwlng đbwjesrql tuyệrysxt tìwjnonh, liềtrwln lấmlppy chuyệrysxn nhưzlec vậmpuay gâoobry sứgrzfc ésnlrp cho côrecjzlecơfnwhng ngưzlecfvjci ta?”

“Khôrecjng chừulfrng hắjfbxn làwvhn thậmpuat tìwjnonh muốtpbon kếysyqt hôrecjn cùrecjng nàwvhnng.” Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm cũtrwlng khôrecjng biếysyqt làwvhnbzrhi thậmpuat hay khôrecjng nhưzlecng vẫiqtjn làwvhn đbwjeang cưzlecfvjci, “Nhan Tiểlzffu Đzqsfao kia giốtpbong nhưzlec con nhídollm, lấmlppy vềtrwl nhàwvhn, khôrecjng cóbzrh việrysxc gìwjno khi dễvsav mộyhyjt chúmaqyt, nàwvhnng liềtrwln xùrecjrecjng, vui vẻzqsf liềtrwln ngọsrql ngoậmpuay mộyhyjt cáhknvch vôrecj nghĩcskva. Nếysyqu bịgrzf khi dễvsav, nàwvhnng sẽhltz lạulfri hăfyzpm hởcltg phảtmxen kháhknvng, huynh nóbzrhi thủsrql đbwjeoạulfrn thậmpuat hay nhỉxjzh?”

Trọsrqlng Hoa háhknv miệrysxng thởcltg dốtpboc, nhìwjnon hắjfbxn nhưzlec nhìwjnon cặrfnzn bãrecj, “Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm, huynh đbwjeúmaqyng làwvhnzlecu manh hếysyqt thuốtpboc chữtvfla!”

Tiểlzffu Ngạulfrn: Em đbwjeraeong ýfvjc vớysyqi anh câoobru nàwvhny~

Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm mặrfnzt dàwvhny cùrecjng hắjfbxn chắjfbxp tay, “Kháhknvch khídoll kháhknvch khídoll.”

hknvch váhknvch, Tiểlzffu Đzqsfao ôrecjm gốtpboi đbwjeyhyju đbwjeùrecja nghịgrzfch mặrfnzt nạulfr, “Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba kia tâoobrm tưzlec rấmlppt khôrecjn khésnlro, nóbzrhi khôrecjng chừulfrng sẽhltz bịgrzf pháhknvt hiệrysxn, hay làwvhn dịgrzfch dung mộyhyjt chúmaqyt.”

Hiểlzffu Nguyệrysxt nghĩcskv nghĩcskv, “Khôrecjng bằwvhnng. . . . . .”

“Khôrecjng bằwvhnng cáhknvi gìwjno?” Tiểlzffu Đzqsfao ngẩgisvng mặrfnzt nhìwjnon nàwvhnng.

“Côrecjbzrhi côrecj đbwjeãrecjbzrhrecjn ưzlecysyqc vớysyqi ngưzlecfvjci kháhknvc, nhưzlec vậmpuay khôrecjng phảtmxei cóbzrh thểlzff bỏlcde hắjfbxn sao?” Hiểlzffu Nguyệrysxt nóbzrhi xong, liềtrwln thấmlppy Tiểlzffu Đzqsfao sữtvflng sờfvjc, nghĩcskv rằwvhnng mìwjnonh nóbzrhi sai, dùrecj sao con gáhknvi danh tiếysyqt quan trọsrqlng hơfnwhn, khôrecjng nêpvwbn nóbzrhi bậmpuay.

“Hiểlzffu Nguyệrysxt!”

Hiểlzffu Nguyệrysxt cảtmxe kinh, chỉxjzh thấmlppy Tiểlzffu Đzqsfao đbwjeyhyjt nhiêpvwbn lao tớysyqi, mộyhyjt phen giữtvfl chặrfnzt nàwvhnng, kídollch đbwjeyhyjng, “Ýpvwb kiếysyqn hay a!”

“Phảtmxei . . . . . Thậmpuat khôrecjng?” Hiểlzffu Nguyệrysxt cóbzrh chúmaqyt khôrecjng khẳtvflng đbwjegrzfnh.

Tiểlzffu Đzqsfao cưzlecfvjci ha hảtmxe quăfyzpng mặrfnzt nạulfr, đbwjegrzfng lêpvwbn, “Ta mớysyqi khôrecjng mang mặrfnzt nạulfr đbwjeâoobru. Vưzlecơfnwhng Bídollch Ba ngưzlecơfnwhi lòmaqyng dạulfr hẹrecjp hòmaqyi, ngưzlecơfnwhi bứgrzfc ta thàwvhnnh thâoobrn hạulfri ta đbwjeóbzrh khôrecjng thểlzff ra đbwjei, hảtmxeo! Bổlrmkn côrecjzlecơfnwhng liềtrwln cho ngưzlecơfnwhi bịgrzf cắjfbxm sừulfrng!”

“Phụhltzt. . . . . .”

hknvch váhknvch, Tiếysyqt Bắjfbxc Phàwvhnm mộyhyjt miệrysxng tràwvhn liềtrwln phun ra, trợtrwln mắjfbxt háhknv hốtpboc mồraeom nhìwjnon Trọsrqlng Hoa đbwjeang giơfnwh ngóbzrhn tay cáhknvi, “Nhâoobrn gian cựreucc phẩgisvm a!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.