Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 58 : Chân tâm không đổi

    trước sau   
Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt lấscsjy bứqcjgc họwogha năezbam đpemyówewv ra, muốvdupn cùemsjng Hiểurmtu Nguyệonnbt nhậcvdin thứqcjgc.

Nhưcvding mànnwg Hiểurmtu Nguyệonnbt lạgetai lắuybkc đpemyfbtyu nówewvi khôvqllng phảmoyqi, nhấscsjt đpemydwdrnh lànnwg lầfbtym rồgqiri, Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt nhìewxmn Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi. Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi suy nghĩlvsm, “Khôvqllng bằurmtng tìewxmm bọwoghn buôvqlln ngưcvdiohfhi năezbam đpemyówewv, đpemyếldcon xáowggc đpemydwdrnh mộbzekt chúgfqat sẽwcow chắuybkc chắuybkn hơuybkn.”

Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt gậcvdit đpemyfbtyu, cảmoyqm thấscsjy biệonnbn pháowggp cũmbypng khôvqllng tệonnb, liềaitdn hỏruqdi thuộbzekc hạgeta, “Tìewxmm đpemyưcvdivdupc ngưcvdiohfhi chưcvdia?”

“Hai ngànnwgy trưcvdinmjqc Vưcvdiơuybkng trang chủwonmwewv gởowggi thưcvdi, đpemyãvyehewxmm đpemyưcvdivdupc rồgqiri, hai ngànnwgy nữpbpsa hắuybkn sẽwcow dẫwonmn theo ngưcvdiohfhi đpemyếldcon đpemyâfehly.”

“Rấscsjt tốvdupt!” Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt lògetang trànnwgn đpemyfbtyy chờohfh đpemyvdupi, Hiểurmtu Nguyệonnbt tinh thầfbtyn cũmbypng ảmoyqm đpemygetam, Trọwoghng Hoa trầfbtym mặvaqwc khôvqllng nówewvi, Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi nghi hoặvaqwc đpemyfbtyy bụmtzbng.

Trong bầfbtyu khôvqllng khíyyllwewv chúgfqat gưcvdivdupng gạgetao nànnwgy, Tiểurmtu Đvaqwao cùemsjng Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm cũmbypng khôvqllng đpemyi tìewxmm khốvdupi Long Cốvdupt thứqcjgezbam, mànnwgowgg lạgetai tạgetam thờohfhi nghỉxznk ngơuybki.


Tiểurmtu Đvaqwao cùemsjng bọwoghn Hiểurmtu Nguyệonnbt ởowgg lạgetai phògetang kháowggch, đpemyêmtzbm đpemyówewv, Tiểurmtu Đvaqwao sau khi ngâfehlm mìewxmnh tắuybkm nưcvdinmjqc nówewvng, mặvaqwc bộbzekowggy mớnmjqi mua mànnwgu xanh láowgg sen tinh xảmoyqo mỹoqyw miềaitdu, đpemyi châfehln trầfbtyn ởowgg trong phògetang chạgetay tớnmjqi chạgetay lui, chơuybki đpemyùemsja vớnmjqi mộbzekt con tiểurmtu bạgetach miêmtzbu mậcvdip mạgetap.

Hiểurmtu Nguyệonnbt chốvdupng máowgg, ngồgqiri ởowgg cạgetanh bànnwgn xuấscsjt thầfbtyn, nhìewxmn áowggnh nếldcon nhảmoyqy nhówewvt trêmtzbn bànnwgn.

Tiểurmtu Đvaqwao chơuybki mệonnbt, cùemsjng mèmoyqo nhỏruqd dựcvdia vànnwgo trêmtzbn đpemyonnbm, nhìewxmn Hiểurmtu Nguyệonnbt.

Ban đpemyêmtzbm mọwoghi âfehlm thanh đpemyaitdu im lặvaqwng, Tiểurmtu Đvaqwao đpemybzekt nhiêmtzbn lêmtzbn tiếldcong, “Hiểurmtu Nguyệonnbt?”

Hiểurmtu Nguyệonnbt hìewxmnh nhưcvdi khôvqllng cówewv nghe, cówewv vẻdwdr nhưcvdi đpemyang ngẩptgrn ngưcvdiohfhi.

Tiểurmtu Đvaqwao đpemyi đpemyếldcon phíyylla sau nànnwgng, vưcvdiơuybkn tay lấscsjy mộbzekt cáowggi khăezban đpemyưcvdia cho nànnwgng.

Hiểurmtu Nguyệonnbt nhậcvdin lấscsjy, lau mặvaqwt, nhỏruqd giọwoghng nówewvi, “Chỉxznkgfqac nànnwgy thôvqlli, vềaitd sau cũmbypng khôvqllng đpemyưcvdivdupc nữpbpsa.”

Tiểurmtu Đvaqwao sờohfh sờohfh đpemyfbtyu nànnwgng, “Khôvqllng gìewxm cảmoyq, ta ra ngoànnwgi đpemyi dạgetao mộbzekt chúgfqat, cho ta mưcvdivdupn ngọwoghn đpemyèmoyqn đpemyưcvdivdupc khôvqllng?”

Hiểurmtu Nguyệonnbt gậcvdit đpemyfbtyu, Tiểurmtu Đvaqwao liềaitdn cầfbtym theo ngọwoghn đpemyèmoyqn duy nhấscsjt trong phògetang đpemyi ra cửrufra. Đvaqwówewvng cửrufra phògetang, đpemygqirng thờohfhi cũmbypng lànnwg đpemyówewvng cáowggnh cửrufra củwonma sựcvdiezbam tốvdupi cùemsjng đpemyau buồgqirn.

Tiểurmtu Đvaqwao đpemyi vànnwgo trong việonnbn, chỉxznk thấscsjy hai gian phògetang đpemyvdupi diệonnbn đpemyèmoyqn đpemyang sáowggng.

ezban phògetang sáowggng đpemyèmoyqn bêmtzbn tráowggi lànnwg củwonma Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, cówewv thểurmt nhìewxmn thấscsjy mộbzekt bówewvng ngưcvdiohfhi ởowgg trong phògetang chậcvdim rãvyehi thong thảmoyqcvdinmjqc đpemyi.

mtzbn cạgetanh lànnwg phògetang củwonma Háowggch Kim Phong, đpemyèmoyqn sáowggng ngay cảmoyq cửrufra sổgetambypng mởowgg ra, Háowggch Kim Phong đpemyang cầfbtym bíyyll quyếldcot khinh côvqllng, vừclgna quay lưcvding lạgetai vừclgna khoa tay múgfqaa châfehln vànnwgi chiêmtzbu thứqcjgc, cówewv vẻdwdr chuyêmtzbn chúgfqannwgvqll ưcvdiu vôvqll lo.

Phògetang củwonma Trọwoghng Hoa cửrufra sổgeta mởowgg, đpemyèmoyqn lạgetai tắuybkt. Tiểurmtu Đvaqwao đpemyqcjgng ngoànnwgi cửrufra sổgeta nhìewxmn vànnwgo, trong bówewvng tốvdupi, Trọwoghng Hoa ngồgqiri ởowgg cạgetanh bànnwgn ngẩptgrn ngưcvdiohfhi, tưcvdi thếldco đpemyówewv, cùemsjng tưcvdi thếldco vừclgna rồgqiri củwonma Hiểurmtu Nguyệonnbt cówewv chúgfqat giốvdupng. Tiểurmtu Đvaqwao bỗmtzbng nhiêmtzbn nởowgg nụmtzbcvdiohfhi, xem ra hắuybkn cũmbypng khôvqllng cầfbtyn mìewxmnh đpemyưcvdia giúgfqap hắuybkn cáowggi khăezban nhỉxznk? Lạgetai nhìewxmn mộbzekt gian phògetang trưcvdinmjqc mặvaqwt, hẳmoyqn lànnwg phògetang ởowgg tạgetam củwonma Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm, cửrufra sổgetambypng đpemyówewvng, đpemyèmoyqn cũmbypng khôvqllng sáowggng.


Tiểurmtu Đvaqwao do dựcvdi mộbzekt chúgfqat, chạgetay đpemyếldcon bêmtzbn cáowggnh cửrufra, nhấscsjc giànnwgy, nhẹidtq nhànnwgng khévqtfo lévqtfo nâfehlng gówewvt giànnwgy, thuậcvdin tiệonnbn cầfbtym theo mộbzekt cáowggi chăezban phơuybki nắuybkng bêmtzbn ngoànnwgi quêmtzbn thu vànnwgo, cầfbtym theo ngọwoghn đpemyèmoyqn, nhẹidtq nhànnwgng bưcvdinmjqc đpemyi.

Xuyêmtzbn qua hànnwgnh lang gấscsjp khúgfqac quen thuộbzekc thậcvdit dànnwgi, hoa viêmtzbn, phògetang bếldcop, phògetang xáowgg, từclgn đpemyưcvdiohfhng, mởowgg cửrufra hôvqllng bưcvdinmjqc ra sau núgfqai, nhìewxmn xuốvdupng dưcvdinmjqi. . . . . . Căezban phògetang nhỏruqdmtzbn cạgetanh tháowggc nưcvdinmjqc cówewv rấscsjt nhiềaitdu ngọwoghn đpemyèmoyqn đpemyang thắuybkp sáowggng. Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm cũmbypng khôvqllng ởowgg trong phògetang, mànnwgnnwg mộbzekt mìewxmnh ngồgqiri ởowggmtzbn cạgetanh tháowggc nưcvdinmjqc đpemyvdupt mộbzekt đpemyvdupng lửrufra trạgetai uốvdupng rưcvdivdupu, bêmtzbn ngưcvdiohfhi cówewv hai con chówewv hoang nằurmtm úgfqap sấscsjp đpemyang ngủwonmnnwg ngủwonm gậcvdit, cảmoyqm giáowggc so vớnmjqi chówewv nuôvqlli trong nhànnwggetan ngoan hơuybkn.

Tiểurmtu Đvaqwao sợvdup cảmoyqnh tốvdupi lửrufra tắuybkt đpemyèmoyqn lạgetai cògetan leo thang đpemyi xuốvdupng sẽwcow trưcvdivdupt châfehln, cówewv thểurmt sẽwcow trựcvdic tiếldcop lăezban xuốvdupng núgfqai, vìewxm thếldco dứqcjgt khoáowggt vậcvdin nộbzeki côvqllng thảmoyq ngưcvdiohfhi nhảmoyqy, liềaitdn hưcvdinmjqng tớnmjqi gầfbtyn lửrufra trạgetai mànnwg xuốvdupng.

gfqac Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm ngẩptgrng đpemyfbtyu, Tiểurmtu Đvaqwao đpemyãvyeh nhẹidtq nhànnwgng đpemyáowggp xuốvdupng bêmtzbn cạgetanh hắuybkn, mộbzekt tay ôvqllm chăezban, mộbzekt tay cầfbtym theo ngọwoghn đpemyèmoyqn, nghiêmtzbng đpemyfbtyu nhìewxmn hắuybkn.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm vưcvdiơuybkn tay kévqtfo nànnwgng, Tiểurmtu Đvaqwao đpemyem ngọwoghn đpemyèmoyqn đpemyvaqwt sang mộbzekt bêmtzbn, run rẩptgry cầfbtym chăezban quấscsjn lêmtzbn ngưcvdiohfhi, duỗmtzbi tay đpemyưcvdia cho Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm, sau đpemyówewv ngồgqiri xuốvdupng bêmtzbn ngưcvdiohfhi hắuybkn, nhìewxmn chằurmtm chằurmtm ngọwoghn lửrufra phíyylla trưcvdinmjqc.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm tiếldcop tụmtzbc uốvdupng rưcvdivdupu, Tiểurmtu Đvaqwao cúgfqai đpemyfbtyu, pháowggt hiệonnbn mộbzekt con chówewv hoang lớnmjqn vẫwonmn đpemyang cọwogh cọwogh đpemyfbtyu gốvdupi củwonma mìewxmnh. Vìewxm thếldcocvdiơuybkn tay, thậcvdit cẩptgrn thậcvdin sờohfh sờohfhowggi lỗmtzb tai to củwonma nówewv, nówewv chỉxznk ưcvdirufrnnwgi tiếldcong, rồgqiri ghévqtfnnwgo bêmtzbn ngưcvdiohfhi Tiểurmtu Đvaqwao tiếldcop tụmtzbc ngủwonmnnwg ngủwonm gậcvdit.

“Vậcvdiy mànnwg khôvqllng cắuybkn ngưcvdiohfhi đpemyscsjy!” Tiểurmtu Đvaqwao ngạgetac nhiêmtzbn.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm giúgfqap nànnwgng đpemyuybkp lạgetai chăezban, thêmtzbm chúgfqat củwonmi vànnwgo đpemyvdupng lửrufra, lànnwgm cho ngọwoghn lửrufra cháowggy lớnmjqn hơuybkn mộbzekt íyyllt, “Chúgfqang nówewvmbypng khôvqllng phảmoyqi lànnwg thiêmtzbn tíyyllnh hung tànnwgn, chỉxznknnwg muốvdupn sốvdupng đpemyưcvdivdupc thìewxm chỉxznkwewv thểurmt ăezban thịdwdrt.”

Tiểurmtu Đvaqwao ngẩptgrng mặvaqwt nhìewxmn hắuybkn, “Vậcvdiy cògetan chànnwgng? Chànnwgng lànnwg ăezban thịdwdrt đpemyurmt sốvdupng, hay lànnwg ăezban chay đpemyurmt sốvdupng?”

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm cúgfqai đpemyfbtyu nhìewxmn nànnwgng, vưcvdiơuybkn tay nhẹidtq nhànnwgng xoa cằurmtm nànnwgng, Tiểurmtu Đvaqwao khẽwcow đpemyptgry tay hắuybkn ra, tiếldcop tụmtzbc ngẩptgrng mặvaqwt nhìewxmn hắuybkn.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm khẽwcowcvdiohfhi, “Nưcvdiơuybkng nànnwgng khôvqllng dạgetay qua cho nànnwgng sao? Ngẩptgrng mặvaqwt nhìewxmn nam nhâfehln nhưcvdi vậcvdiy, chíyyllnh lànnwg áowggm chỉxznkowggi gìewxm đpemyówewv.”

“Ávaqwm chỉxznkowggi gìewxm?” Đvaqwôvqlli môvqlli mànnwgu hồgqirng củwonma Tiểurmtu Đvaqwao cògetan nhếldcoch lêmtzbn, khôvqllng sợvdup chếldcot hỏruqdi.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm khẽwcow vuốvdupt tai nànnwgng, hỏruqdi, “Nànnwgng vìewxm sao lạgetai chạgetay tớnmjqi đpemyâfehly?”


“Khôvqllng biếldcot nữpbpsa.” Tiểurmtu Đvaqwao lắuybkc lắuybkc đpemyfbtyu, “Bấscsjt tri bấscsjt giáowggc liềaitdn tớnmjqi thôvqlli.”

“Thậcvdit sựcvdi?”

“Ừmsej.” Tiểurmtu Đvaqwao gậcvdit đpemyfbtyu, “Lừclgna chànnwgng lànnwgm gìewxm?”

“Bấscsjt tri bấscsjt giáowggc sao. . . . . .” Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm đpemyuybkc ýclgn, “Cówewv thểurmtclgn giảmoyqi thànnwgnh, nànnwgng rấscsjt quan tâfehlm ta, nhỉxznk?”

“Mộbzekt chúgfqat. . . . . .”

“Hầfbtyy.” Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm khẽwcow thởowggnnwgi mộbzekt tiếldcong, nhìewxmn sâfehlu đpemyôvqlli mắuybkt Tiểurmtu Đvaqwao, ngówewvn cáowggi vuốvdupt ve cằurmtm củwonma nànnwgng.

Tiểurmtu Đvaqwao cảmoyqm thấscsjy đpemyưcvdivdupc ngọwoghn lửrufra hìewxmnh nhưcvdi quáowggwewvng, nówewvng đpemyếldcon nỗmtzbi hai bêmtzbn máowgg đpemyaitdu muốvdupn bỏruqdng.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm cúgfqai đpemyfbtyu, hôvqlln nhẹidtqmtzbn khówewve miệonnbng đpemyang mỉxznkm cưcvdiohfhi củwonma Tiểurmtu Đvaqwao, ngẩptgrng đpemyfbtyu, nha đpemyfbtyu kia trừclgn bỏruqd hai máowgg đpemyruqdrufrng, khôvqllng cówewv tỏruqd vẻdwdr bấscsjt mãvyehn gìewxm.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm đpemyem nụmtzbvqlln kếldco tiếldcop kévqtfo dànnwgi them mộbzekt chúgfqat, cànnwgng uyểurmtn chuyểurmtn thâfehlm tìewxmnh. Tiểurmtu Đvaqwao ngửrufra mặvaqwt, trừclgn bỏruqd cảmoyqm giáowggc mậcvdit thiếldcot chỉxznk thấscsjy truyềaitdn lạgetai mộbzekt chúgfqat ấscsjm áowggp, chíyyllnh lànnwg cảmoyqm giáowggc trong lògetang cówewv chúgfqat ngứqcjga ngáowggy. Hai mắuybkt nhìewxmn xuyêmtzbn qua sưcvdiohfhn mặvaqwt củwonma Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm, nhìewxmn thấscsjy áowggnh trăezbang trêmtzbn đpemyxznknh đpemyfbtyu bịdwdr mộbzekt đpemyáowggm mâfehly hơuybki mỏruqdng che mấscsjt áowggnh sáowggng. Nànnwgng liềaitdn lầfbtym bầfbtym lầfbtyu bầfbtyu nówewvi, “Ávaqwnh trăezbang đpemyãvyeh khôvqllng cówewv, cáowggi bówewvng cũmbypng khôvqllng thấscsjy.”

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm ngẩptgrng đpemyfbtyu nhìewxmn nànnwgng, “Thỉxznknh thoảmoyqng cũmbypng đpemyurmt cho cáowggi bówewvng nghỉxznk ngơuybki mộbzekt chúgfqat, cảmoyq ngànnwgy đpemyi theo chúgfqang ta, chúgfqang nówewv mệonnbt chếldcot đpemyi đpemyưcvdivdupc.”

Tiểurmtu Đvaqwao nởowgg nụmtzbcvdiohfhi, “Vậcvdiy chànnwgng khôvqllng tịdwdrch mịdwdrch sao?”

“Hiệonnbn tạgetai khôvqllng.” Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm nhìewxmn hai mắuybkt nànnwgng, “Tuyệonnbt đpemyvdupi khôvqllng.”

Tiểurmtu Đvaqwao cưcvdiohfhi vui vẻdwdr, “Đvaqwưcvdivdupc, vậcvdiy lànnwg tốvdupt rồgqiri.”


Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm đpemyưcvdia cho Tiểurmtu Đvaqwao nửrufra bảmoyq vai đpemyurmtnnwgng dựcvdia vànnwgo, đpemydwdrnh nắuybkm tay nànnwgng nhévqtft vànnwgo trong chăezban. Tiểurmtu Đvaqwao lặvaqwng lẽwcow giấscsju tay đpemyi, Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm đpemyànnwgnh phảmoyqi trựcvdic tiếldcop nắuybkm lấscsjy tay nànnwgng.

Hắuybkn cảmoyqm thấscsjy rấscsjt mớnmjqi mẻdwdr, bởowggi vìewxm hắuybkn vẫwonmn biếldcot tịdwdrch mịdwdrch lànnwg nhưcvdi thếldconnwgo, nhưcvding cũmbypng lànnwg lầfbtyn đpemyfbtyu biếldcot, cáowggi gìewxm gọwoghi lànnwg khôvqllng tịdwdrch mịdwdrch. Nguyêmtzbn lai tịdwdrch mịdwdrch vớnmjqi khôvqllng tịdwdrch mịdwdrch, kháowggc nhau chíyyllnh lànnwgmtzbn cạgetanh cówewv ngưcvdiohfhi nànnwgy hay khôvqllng, chỉxznk thếldco thôvqlli.

. . . . . .

gfqac Tiểurmtu Đvaqwao tỉxznknh lạgetai thìewxm thấscsjy mìewxmnh đpemyãvyeh nằurmtm ởowgg trêmtzbn giưcvdiohfhng trong phògetang, bèmoyqn nhìewxmn đpemyxznknh giưcvdiohfhng khắuybkc hoa. Bêmtzbn ngoànnwgi trờohfhi cũmbypng đpemyãvyehowggng, liềaitdn nhìewxmn đpemyếldcon bànnwgn trang đpemyiểurmtm gầfbtyn đpemyówewv, Hiểurmtu Nguyệonnbt mặvaqwc mộbzekt thâfehln váowggy dànnwgi mànnwgu vànnwgng nhạgetat, đpemyang chảmoyqi đpemyfbtyu. Tiểurmtu Đvaqwao dụmtzbi mắuybkt, nhìewxmn lạgetai mộbzekt chúgfqat, lànnwg Hiểurmtu Nguyệonnbt.

Hiểurmtu Nguyệonnbt nghe thấscsjy đpemybzekng tĩlvsmnh, đpemymoyqo mắuybkt nhìewxmn Tiểurmtu Đvaqwao, mỉxznkm cưcvdiohfhi, “Tỉxznknh rồgqiri sao? Tiếldcot côvqllng tửrufrgetan sợvdupvqll bịdwdr cảmoyqm lạgetanh, canh gừclgnng ởowgg trêmtzbn bànnwgn, tỉxznknh dậcvdiy thìewxm uốvdupng ngay đpemyi!”

Tiểurmtu Đvaqwao “Ừmsej” mộbzekt tiếldcong, gậcvdit gậcvdit đpemyfbtyu, nâfehlng cằurmtm đpemyáowggnh giáowgg Hiểurmtu Nguyệonnbt, “Hôvqllm nay tinh thầfbtyn côvqllewxmnh nhưcvdi rấscsjt đpemyvaqwc biệonnbt.”

“Thậcvdit khôvqllng?” Hiểurmtu Nguyệonnbt cưcvdiohfhi thậcvdit rạgetang rỡgtec, đpemyếldcon bêmtzbn cạgetanh nànnwgng ngồgqiri xuốvdupng, “Ta mưcvdivdupn chúgfqat son củwonma côvqllemsjng đpemyưcvdivdupc khôvqllng, cówewv đpemyiềaitdu ta khôvqllng biếldcot thoa, côvqll chỉxznk ta bắuybkt chưcvdinmjqc bộbzekowggng củwonma côvqll đpemyi.”

“Rấscsjt đpemyidtqp đpemyówewv nha!” Tiểurmtu Đvaqwao từclgn trong bao quầfbtyn áowggo lấscsjy ra mộbzekt cáowggi hộbzekp phấscsjn hìewxmnh trògetan tinh xảmoyqo đpemyưcvdia cho Hiểurmtu Nguyệonnbt, chỉxznknnwgng cáowggch lấscsjy phấscsjn trộbzekn vớnmjqi son dùemsjng vớnmjqi nhau, nhưcvdi vậcvdiy gưcvdiơuybkng mặvaqwt sẽwcow trôvqllng hồgqirng hơuybkn, lạgetai khôvqllng đpemyếldcon mứqcjgc quáowgg đpemyruqd.

“Trêmtzbn đpemyfbtyu nếldcou cówewv thểurmtnnwgi mộbzekt câfehly trâfehlm sẽwcow đpemyidtqp hơuybkn.” Tiểurmtu Đvaqwao lấscsjy câfehly trâfehlm bằurmtng đpemyáowgg thạgetach lựcvdiu lúgfqac trưcvdinmjqc Hiểurmtu Nguyệonnbt vẫwonmn khôvqllng chịdwdru cànnwgi ra, giúgfqap nànnwgng cànnwgi trêmtzbn búgfqai tówewvc, cẩptgrn thậcvdin đpemyáowggnh giáowgg mộbzekt chúgfqat, lạgetai duỗmtzbi tay đpemyem hai lọwoghn tówewvc dànnwgi sau tai nànnwgng đpemyurmt ra phíyylla trưcvdinmjqc, nhìewxmn tráowggi nhìewxmn phảmoyqi, gậcvdit đpemyfbtyu, “Rấscsjt đpemyidtqp!”

Hiểurmtu Nguyệonnbt ngồgqiri xuốvdupng cạgetanh bànnwgn, nhìewxmn Tiểurmtu Đvaqwao rờohfhi giưcvdiohfhng chảmoyqi đpemyfbtyu, nówewvi, “Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt đpemyếldcon đpemyâfehly.”

Tiểurmtu Đvaqwao sửrufrng sốvdupt, quay đpemyfbtyu lạgetai nhìewxmn nànnwgng, nhíyyllu mànnwgy, “Nhanh nhưcvdi vậcvdiy sao?”

Hiểurmtu Nguyệonnbt cưcvdiohfhi cưcvdiohfhi, “Côvqll quảmoyq nhiêmtzbn biếldcot nànnwgng sẽwcow đpemyếldcon.”

Tiểurmtu Đvaqwao vẻdwdr mặvaqwt chộbzekt dạgeta, nhìewxmn Hiểurmtu Nguyệonnbt.


Hiểurmtu Nguyệonnbt khẽwcowcvdiohfhi, “Lànnwg tựcvdinnwgng ta đpemyếldcon, cówewv thểurmt thấscsjy đpemyưcvdivdupc kỳewxm thậcvdit nànnwgng rấscsjt đpemyurmt ýclgn Thiếldcou chủwonm.”

Tiểurmtu Đvaqwao hơuybki nhànnwgn nhạgetat bĩlvsmu môvqlli, “Cũmbypng khôvqllng chắuybkc, côvqllwewv biếldcot, cówewvnnwgi nữpbps nhâfehln cówewvgetang tranh cưcvdiohfhng háowggo thắuybkng rấscsjt mãvyehnh liệonnbt khôvqllng?”

Hiểurmtu Nguyệonnbt gậcvdit đpemyfbtyu, “Sáowggng nay côvqll muốvdupn ăezban gìewxm? Ta mớnmjqi nghe nówewvi, báowggnh bao nhâfehln cảmoyqi củwonm củwonma Bắuybkc Hảmoyqi pháowggi ăezban ngon lắuybkm!”

Tiểurmtu Đvaqwao thay y phụmtzbc xong, “Ta phảmoyqi lấscsjy đpemyưcvdivdupc hai cáowggi, cówewv cay khôvqllng?”

“Cay.”

“Rấscsjt tốvdupt!” Tiểurmtu Đvaqwao vui sưcvdinmjqng cùemsjng Hiểurmtu Nguyệonnbt đpemyi ra cửrufra, tớnmjqi tiềaitdn việonnbn, liềaitdn thấscsjy rấscsjt nhiềaitdu ngưcvdiohfhi ởowgg đpemyówewv.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm ngậcvdim cáowggi báowggnh bao ngoắuybkc ngoắuybkc Tiểurmtu Đvaqwao, “Mẻdwdrowggnh bao mớnmjqi ra lògeta vịdwdr thịdwdrt bògetannwg cảmoyqi củwonmgetan cay nữpbpsa, cựcvdic phẩptgrm đpemyówewv Tiểurmtu Đvaqwao!”

Tiểurmtu Đvaqwao theo mùemsji liềaitdn lạgetai gầfbtyn, ngồgqiri xuốvdupng nhậcvdin lấscsjy báowggnh bao cắuybkn mộbzekt ngụmtzbm, mớnmjqi pháowggt hiệonnbn Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt đpemyang ngồgqiri ởowggmtzbn ngưcvdiohfhi Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, Hiểurmtu Nguyệonnbt nhìewxmn thấscsjy mộbzekt chỗmtzb trốvdupng bêmtzbn cạgetanh Trọwoghng Hoa liềaitdn ngồgqiri xuốvdupng.

“Mấscsjy ngànnwgy khôvqllng gặvaqwp, Hiểurmtu Nguyệonnbt côvqllcvdiơuybkng trởowggmtzbn xinh đpemyidtqp thậcvdit!” Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt mỉxznkm cưcvdiohfhi, tiểurmtu nha hoànnwgn đpemybzekc miệonnbng ởowgg phíyylla sau đpemyãvyehwewvi tiếldcop, “Đvaqwúgfqang lànnwg, hiệonnbn tạgetai thâfehln phậcvdin bấscsjt đpemygqirng sao?”

Trọwoghng Hoa nhíyyllu mànnwgy, Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm cũmbypng lắuybkc đpemyfbtyu —— Thựcvdic vôvqll nghĩlvsma, mớnmjqi sáowggng sớnmjqm đpemyãvyeh ăezban nówewvi đpemybzekc đpemydwdra.

Đvaqwang muốvdupn lêmtzbn tiếldcong giảmoyqng hògetaa, liềaitdn thấscsjy Hiểurmtu Nguyệonnbt ngẩptgrng đpemyfbtyu nhìewxmn hai ngưcvdiohfhi, nówewvi, “Ta vốvdupn rấscsjt xinh đpemyidtqp, chỉxznknnwg khôvqllng thíyyllch ăezban mặvaqwc đpemyidtqp thôvqlli.”

“Khụmtzb.” Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi mộbzekt miệonnbng nưcvdinmjqc trànnwg liềaitdn sặvaqwc, mộbzekt bêmtzbn Háowggch Kim Phong cògetan bổgeta sung thêmtzbm, “Đvaqwâfehly chíyyllnh lànnwg lờohfhi nówewvi thậcvdit, Hiểurmtu Nguyệonnbt cùemsjng muộbzeki tửrufr củwonma ta đpemyaitdu lànnwg mỹoqyw nhâfehln trong mỹoqyw nhâfehln!”

Trọwoghng Hoa kinh ngạgetac nhìewxmn Hiểurmtu Nguyệonnbt.

Hiểurmtu Nguyệonnbt vưcvdiơuybkn tay chỉxznk chỉxznk chévqtfn giấscsjm chua gầfbtyn tay hắuybkn. Trọwoghng Hoa ngơuybk ngáowggc liềaitdn đpemyem chévqtfn giấscsjm chua đpemyvaqwt trưcvdinmjqc mắuybkt nànnwgng, Hiểurmtu Nguyệonnbt cưcvdiohfhi tủwonmm tỉxznkm lấscsjy trứqcjgng chiêmtzbn chấscsjm giấscsjm chua ăezban.

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt nhìewxmn chiếldcoc đpemyũmbypa nànnwgng gắuybkp trứqcjgng chiêmtzbn, cùemsjng nha hoànnwgn phíyylla sau liếldcoc mắuybkt nhìewxmn nhau mộbzekt cáowggi. Tiểurmtu nha hoànnwgn kia cảmoyqm thấscsjy tứqcjgc giậcvdin, Hiểurmtu Nguyệonnbt nànnwgy rõsbhsnnwgng lànnwg mộbzekt kẻdwdr thâfehln phậcvdin thấscsjp hèmoyqn, hiệonnbn giờohfh bay lêmtzbn đpemyfbtyu cànnwgnh lànnwgm phưcvdivdupng hoànnwgng, ngay cảmoyqyyllnh tìewxmnh cũmbypng trởowggmtzbn kiêmtzbu ngạgetao.

Thấscsjy Hiểurmtu Nguyệonnbt vui vẻdwdr ăezban, nha hoànnwgn kia than thởowgg mộbzekt câfehlu, “Đvaqwúgfqang lànnwgowggch ăezban củwonma hạgeta nhâfehln.”

Hiểurmtu Nguyệonnbt ngẩptgrng đpemyfbtyu, “Ngưcvdiơuybki khôvqllng phảmoyqi cũmbypng nhưcvdi vậcvdiy sao? Ngưcvdiơuybki cũmbypng lànnwg hạgeta nhâfehln.”

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm lấscsjy tay nâfehlng cằurmtm, nhìewxmn Tiểurmtu Đvaqwao ngồgqiri bêmtzbn đpemyang rấscsjt vui vẻdwdr, nháowggy mắuybkt vớnmjqi nànnwgng —— Nànnwgng cho Hiểurmtu Nguyệonnbt uốvdupng thuốvdupc gìewxm vậcvdiy? Nhưcvdi thếldconnwgo mànnwg vừclgna ngủwonm dậcvdiy lạgetai thay đpemygetai thànnwgnh ngưcvdiohfhi kháowggc thếldconnwgy?

Tiểurmtu Đvaqwao nhưcvdinmjqng mi nhìewxmn sang Trọwoghng Hoa gầfbtyn đpemyówewv đpemyang trợvdupn mắuybkt háowgg hốvdupc mồgqirm, Trọwoghng Hoa khôvqllng biếldcot nêmtzbn nówewvi gìewxm, chỉxznknnwg. . . . . . Cówewvewxm đpemyówewv tựcvdia hồgqir rấscsjt sốvdupng đpemybzekng, tówewvm lạgetai Hiểurmtu Nguyệonnbt hôvqllm nay, đpemyvaqwc biệonnbt đpemyvaqwc biệonnbt xinh đpemyidtqp, khiếldcon hắuybkn cówewv chúgfqat khôvqllng thểurmt dờohfhi tầfbtym mắuybkt.

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt sắuybkc mặvaqwt bìewxmnh tĩlvsmnh, khôvqllng ăezban gìewxm, tiểurmtu nha đpemyfbtyu phíyylla sau nànnwgng trêmtzbn mặvaqwt lúgfqac xanh lúgfqac trắuybkng, nhưcvding mànnwg khôvqllng thểurmtvyehi lạgetai.

Con ngưcvdiohfhi chíyyllnh lànnwg nhưcvdi vậcvdiy, cáowggi gọwoghi lànnwg kẻdwdr hiềaitdn bịdwdr ngưcvdiohfhi khi, áowggc nhâfehln tựcvdiwewv áowggc nhâfehln pháowgg. Cànnwgng nhưcvdiohfhng nhịdwdrn, cówewv đpemyôvqlli khi lạgetai cànnwgng bịdwdr ngưcvdiohfhi kháowggc khinh. Hiểurmtu Nguyệonnbt trưcvdinmjqc đpemyâfehly chưcvdia bao giờohfhvyehi lạgetai, hôvqllm nay cãvyehi lạgetai thìewxm pháowggt hiệonnbn, ngưcvdiohfhi thậcvdit sựcvdi khôvqllng cầfbtyn lúgfqac nànnwgo cũmbypng nhẫwonmn nhịdwdrn, bởowggi vìewxm khi dễxznk hạgeta nhâfehln, bìewxmnh thưcvdiohfhng cũmbypng lànnwg hạgeta nhâfehln, vôvqll luậcvdin ngưcvdiơuybki cówewv thậcvdit sựcvdiwewv phảmoyqi hạgeta* hay khôvqllng. Con ngưcvdiohfhi vốvdupn khôvqllng phâfehln biệonnbt cao thấscsjp, nhưcvding lạgetai luôvqlln luôvqlln muốvdupn đpemyem bảmoyqn thâfehln gộbzekp thànnwgnh cùemsjng mộbzekt loạgetai, tốvdupt thìewxm sẽwcow thànnwgnh loạgetai thưcvdivdupng, khôvqllng sợvdup tiệonnbn nhâfehln, chỉxznk sợvdup nhâfehln tựcvdi tiệonnbn. (*hạgeta trong hạgeta nhâfehln)

Đvaqwang ăezban đpemyiểurmtm tâfehlm, chợvdupt thấscsjy Tôvqlluybk thưcvdinmjqt tha đpemyi tớnmjqi, “Bắuybkc Phànnwgm nànnwgy, đpemyonnbwewv tin tứqcjgc củwonma đpemygetai ca khôvqllng?”

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm lắuybkc lắuybkc đpemyfbtyu.

“Ừmsejm. . . . . .” Tôvqlluybk gậcvdit gậcvdit đpemyfbtyu, tùemsjy tiệonnbn chànnwgo hỏruqdi mọwoghi ngưcvdiohfhi vànnwgi câfehlu, tâfehlm sựcvdi nặvaqwng nềaitd rờohfhi đpemyi.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm cùemsjng Nhan Tiểurmtu Đvaqwao liếldcoc mắuybkt nhìewxmn nhau mộbzekt cáowggi —— Kỳewxm lạgeta!

gfqac nànnwgy, mộbzekt hạgeta nhâfehln tiếldcon vànnwgo bẩptgrm báowggo Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm, nówewvi lànnwgcvdiơuybkng Bíyyllch Ba dẫwonmn theo ngưcvdiohfhi Tâfehly Vựcvdic đpemyếldcon.

Tấscsjt cảmoyq mọwoghi ngưcvdiohfhi trởowggmtzbn khẩptgrn trưcvdiơuybkng, khôvqllng phảmoyqi lànnwgmtzbn buôvqlln lậcvdiu năezbam đpemyówewv đpemyếldcon đpemyâfehly chứqcjg?

Chỉxznkwewvewxmnh Hiểurmtu Nguyệonnbt, vẫwonmn nhưcvdimbypgfqai đpemyfbtyu ăezban sáowggng, chúgfqat biếldcon hówewva trêmtzbn mặvaqwt cũmbypng khôvqllng cówewv.

Khôvqllng lâfehlu sau, Vưcvdiơuybkng Bíyyllch Ba dẫwonmn theo mộbzekt nam tửrufr trung niêmtzbn ngưcvdiohfhi Tâfehly Vựcvdic lảmoyqo đpemymoyqo từclgnmtzbn ngoànnwgi đpemyi vànnwgo, vừclgna thấscsjy trêmtzbn bànnwgn cówewv bữpbpsa sáowggng, nhanh chówewvng chạgetay tớnmjqi bêmtzbn ngưcvdiohfhi Tiểurmtu Đvaqwao, “Cho ta cáowggi báowggnh bao.”

Tiểurmtu Đvaqwao cògetan chưcvdia kịdwdrp đpemybzekng thủwonm, Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm cầfbtym mộbzekt cáowggi báowggnh bao nhévqtft vànnwgo miệonnbng hắuybkn, lànnwgm Vưcvdiơuybkng Bíyyllch Ba nghẹidtqn đpemyếldcon thiếldcou chúgfqat nữpbpsa đpemyqcjgt hơuybki.

Sau khi tiếldcop tụmtzbc uốvdupng mộbzekt chévqtfn nưcvdinmjqc, Vưcvdiơuybkng Bíyyllch Ba quay sang ngưcvdiohfhi Tâfehly Vựcvdic kia chỉxznk chỉxznk Hiểurmtu Nguyệonnbt lạgetai chỉxznk chỉxznk Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi.

Ngưcvdiohfhi trung niêmtzbn kia vẻdwdr mặvaqwt mờohfh mịdwdrt nhìewxmn nhìewxmn hai ngưcvdiohfhi, khówewv hiểurmtu lắuybkc đpemyfbtyu.

Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt khẽwcow nhíyyllu mànnwgy, hỏruqdi Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, “Thẩptgrm huynh, ngưcvdiơuybki cówewv nhậcvdin biếldcot vịdwdr đpemygetai thúgfqac nànnwgy hay khôvqllng?”

Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi đpemyànnwgnh phảmoyqi ởowgg trong lògetang than nhẹidtq, lắuybkc lắuybkc đpemyfbtyu, “Ta khôvqllng biếldcot, năezbam đpemyówewv bọwoghn buôvqlln ngưcvdiohfhi đpemyaitdu lànnwg mặvaqwt đpemyruqdwewvfehlu quai nówewvn cògetan rấscsjt mậcvdip mạgetap, trôvqllng khôvqllng giốvdupng nhưcvdi vậcvdiy.”

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm nhíyyllu mànnwgy, “Cówewv thểurmt đpemyãvyeh giảmoyqm bévqtfo hay khôvqllng, cạgetao râfehlu nànnwgy nọwogh. . . . . .”

Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi lắuybkc đpemyfbtyu.

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt hơuybki hơuybki cưcvdiohfhi cưcvdiohfhi, tiểurmtu nha phíyylla sau đpemyfbtyu đpemyuybkc ýclgn, “Đvaqwáowggng tiếldcoc, vẫwonmn lànnwg mệonnbnh hạgeta nhâfehln.”

Hiểurmtu Nguyệonnbt cũmbypng lắuybkc lắuybkc đpemyfbtyu, “Ta đpemyãvyeh khôvqllng cògetan lànnwg hạgeta nhâfehln, lànnwg ngưcvdiohfhi tựcvdi do.”

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt kinh ngạgetac nhìewxmn Hiểurmtu Nguyệonnbt, sau đpemyówewv lạgetai nhìewxmn Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, “Hiểurmtu Nguyệonnbt côvqllcvdiơuybkng khôvqllng phảmoyqi thịdwdr vệonnb củwonma chànnwgng sao?”

Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi gậcvdit đpemyfbtyu, “Ừmsej, nhưcvding khếldco ưcvdinmjqc báowggn thâfehln ta đpemyãvyeh trảmoyq lạgetai cho Hiểurmtu Nguyệonnbt, sau nànnwgy nànnwgng cówewv thểurmt tựcvdi quyếldcot đpemydwdrnh chuyệonnbn củwonma bảmoyqn thâfehln.”

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt nhẹidtq nhõsbhsm thởowggnnwgi mộbzekt hơuybki, cưcvdiohfhi nówewvi, “Thậcvdit đpemyúgfqang lúgfqac, muốvdupn ta giúgfqap Hiểurmtu Nguyệonnbt giớnmjqi thiệonnbu mộbzekt mốvdupi hôvqlln sựcvdi hay khôvqllng? Tuổgetai nànnwgy cũmbypng nêmtzbn lậcvdip gia đpemyìewxmnh rồgqiri.”

Hiểurmtu Nguyệonnbt vộbzeki vànnwgng lắuybkc đpemyfbtyu, “Khôvqllng cầfbtyn, ta đpemyãvyehwewv ýclgn trung nhâfehln.”

Mọwoghi ngưcvdiohfhi cảmoyq kinh, Tiểurmtu Đvaqwao thìewxm cầfbtym chévqtfn canh gừclgnng uốvdupng ừclgnng ựcvdic.

“Khôvqllng biếldcot, ngưcvdiohfhi trong lògetang củwonma Hiểurmtu Nguyệonnbt côvqllcvdiơuybkng lànnwg ai vậcvdiy?” Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt cưcvdiohfhi hỏruqdi, nhưcvding ýclgncvdiohfhi trong đpemyáowggy mắuybkt cũmbypng khôvqllng cówewv.

Hiểurmtu Nguyệonnbt ăezban xong đpemyiểurmtm tâfehlm, buôvqllng đpemyũmbypa, đpemyáowggp lờohfhi, “Khôvqllng liêmtzbn quan đpemyếldcon ngưcvdiơuybki.”

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt khówewve miệonnbng khẽwcow giậcvdit giậcvdit, tâfehlm nówewvi, khôvqllng phảmoyqi hạgeta nhâfehln tíyyllnh tìewxmnh cũmbypng lớnmjqn lốvdupi thậcvdit!

Tiểurmtu Đvaqwao thìewxm nhịdwdrn cưcvdiohfhi, nếldcou khôvqllng láowggt nữpbpsa cảmoyqnnwgn sẽwcow đpemyaitdu lànnwg canh gừclgnng.

“Tinh Hảmoyqi.” Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt ngưcvdivdupc lạgetai nhìewxmn Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, “Chúgfqang ta khi nànnwgo thìewxm trởowgg vềaitd? Thẩptgrm phu nhâfehln cũmbypng lo lắuybkng cho chànnwgng.”

Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi trầfbtym mặvaqwc khôvqllng nówewvi, ngẩptgrng đpemyfbtyu nhìewxmn Hiểurmtu Nguyệonnbt.

Hiểurmtu Nguyệonnbt cùemsjng Háowggch Kim Phong bêmtzbn cạgetanh khôvqllng biếldcot đpemyang nówewvi cáowggi gìewxm, hìewxmnh nhưcvdinnwgowggch Kim Phong muốvdupn hỏruqdi mộbzekt chúgfqat vềaitd kỹoqyw xảmoyqo dùemsjng áowggm khíyyllemsjng khinh côvqllng gìewxm đpemyówewv, phưcvdiơuybkng diệonnbn nànnwgy Hiểurmtu Nguyệonnbt rấscsjt lợvdupi hạgetai, cho nêmtzbn hắuybkn khiêmtzbm tốvdupn thỉxznknh giáowggo.

“Ta. . . . . .” Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi bỗmtzbng nhiêmtzbn ngẩptgrng đpemyfbtyu, nhìewxmn Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt nówewvi, “Quậcvdin chúgfqaa, bằurmtng khôvqllng nànnwgng vềaitd trưcvdinmjqc, ta cògetan cówewv chuyệonnbn muốvdupn lànnwgm.”

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt khôvqllng khỏruqdi kinh ngạgetac, nhữpbpsng ngưcvdiohfhi kháowggc đpemyang ngồgqiri cũmbypng kinh ngạgetac nhìewxmn Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi.

cvdiơuybkng Bíyyllch Ba ngậcvdim báowggnh bao vôvqll thanh huýclgnt sáowggo mộbzekt tiếldcong.

“Nếldcou chànnwgng khôvqllng trởowgg vềaitd, sẽwcow lỡgtec lễxznk mừclgnng năezbam mớnmjqi.” Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt nắuybkm chặvaqwt cáowggi khăezban trong tay, “Hỉxznk sựcvdi khi nànnwgo thìewxm tiếldcon hànnwgnh?”

Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi cưcvdiohfhi, “Nànnwgng vớnmjqi ta kỳewxm thậcvdit vốvdupn khôvqllng cówewvvqlln ưcvdinmjqc.”

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt mởowgg to hai mắuybkt nhìewxmn nhìewxmn chằurmtm chằurmtm Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, “Chànnwgng muốvdupn hủwonmy hôvqlln ưcvdinmjqc?”

Nha hoànnwgn phíyylla sau nànnwgng cũmbypng nhảmoyqy lêmtzbn, “Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, ngưcvdiơuybki xem Quậcvdin chúgfqaa củwonma chúgfqang ta lànnwgowggi gìewxm? Chẳmoyqng lẽwcow đpemyem Quậcvdin chúgfqaa củwonma chúgfqang ta cùemsjng kẻdwdr hạgeta nhâfehln đpemyvaqwt ởowgg chung vớnmjqi nhau hảmoyq?”

Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi thởowggnnwgi mộbzekt hơuybki, vớnmjqi tay lấscsjy cáowggi chévqtfn đpemyvaqwt ởowgg trêmtzbn bànnwgn, “Ta chịdwdru đpemywonm rồgqiri.”

Mọwoghi ngưcvdiohfhi nhìewxmn hắuybkn.

“Chịdwdru đpemywonmowggi gìewxm?” Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt nhìewxmn hắuybkn.

Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi thảmoyqn nhiêmtzbn cưcvdiohfhi cưcvdiohfhi, đpemyèmoyqvqtfn cơuybkn tứqcjgc giậcvdin, “Quậcvdin chúgfqaa thỉxznknh quay vềaitd, nam nhâfehln quỳewxm gốvdupi dưcvdinmjqi váowggy nànnwgng nhiềaitdu vôvqll kểurmt, khôvqllng ai thua kévqtfm ta, ta khôvqllng xứqcjgng vớnmjqi nànnwgng.”

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt nghiếldcon răezbang, mặvaqwt đpemyruqdrufrng, chưcvdia bao giờohfh chịdwdru qua loạgetai vũmbyp nhụmtzbc nànnwgy, nànnwgng đpemyưcvdiohfhng đpemyưcvdiohfhng lànnwg mộbzekt Quậcvdin chúgfqaa, ngànnwgn dặvaqwm xa xôvqlli tìewxmm đpemyếldcon, thếldco nhưcvding lạgetai bịdwdr ngưcvdiohfhi kháowggc nówewvi chịdwdru đpemywonm rồgqiri, đpemyuổgetai đpemyi! Ấopkvy thếldconnwg lạgetai thua mộbzekt kẻdwdr hạgeta nhâfehln bịdwdr bọwoghn buôvqlln ngưcvdiohfhi mua báowggn!

Khôvqllng khíyyll đpemyang căezbang thẳmoyqng, đpemybzekt nhiêmtzbn thấscsjy Vưcvdiơuybkng Bíyyllch Ba vỗmtzb đpemyfbtyu, “Ai nha, ngưcvdiơuybki xem tríyyll nhớnmjq củwonma ta, đpemyâfehly lànnwg xa phu củwonma ta, từclgnfehly Vựcvdic đpemyáowggnh ngựcvdia cho ta, ai, bảmoyqo têmtzbn đpemygetai mậcvdip mạgetap ngoànnwgi cửrufra vànnwgo đpemyi!”

Tấscsjt cảmoyq mọwoghi ngưcvdiohfhi kinh ngạgetac đpemydwdra nhìewxmn phíyylla cửrufra, chỉxznk thấscsjy mộbzekt ngưcvdiohfhi cao lớnmjqn mậcvdip mạgetap bưcvdinmjqc vànnwgo, ngưcvdiohfhi nànnwgy mặvaqwt đpemyruqd bừclgnng bừclgnng, râfehlu quai nówewvn xồgqirm xoànnwgm, vừclgna vànnwgo cửrufra, đpemyãvyeh hỏruqdi khôvqllng đpemyfbtyu khôvqllng đpemyvqlli, “Muốvdupn ta nhậcvdin thứqcjgc ngưcvdiohfhi nànnwgo hảmoyq?”

“Ngưcvdiơuybki xem xem nơuybki nànnwgy cówewv ngưcvdiohfhi nànnwgo ngưcvdiơuybki quen biếldcot khôvqllng.” Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi đpemyãvyeh sớnmjqm nhậcvdin ra đpemyâfehly lànnwg bọwoghn buôvqlln ngưcvdiohfhi Tâfehly Vựcvdic, bởowggi vìewxm nhìewxmn rấscsjt quen, đpemyúgfqang lànnwg bọwoghn ngưcvdiohfhi năezbam đpemyówewv đpemyãvyeh đpemyem Hiểurmtu Nguyệonnbt báowggn cho ngưcvdiohfhi củwonma mìewxmnh. Mànnwg Hiểurmtu Nguyệonnbt lúgfqac ấscsjy cũmbypng đpemyãvyeh nhớnmjq đpemyưcvdivdupc, liếldcoc mắuybkt mộbzekt cáowggi cũmbypng nhậcvdin ra ngưcvdiohfhi nọwogh, mởowgg miệonnbng, “Ngôvqll đpemygetai thúgfqac?”

vyeh mậcvdip mạgetap ngẩptgrn ngưcvdiohfhi, nhìewxmn chằurmtm chằurmtm Hiểurmtu Nguyệonnbt kỹoqywnnwgng, vỗmtzb đpemyùemsji, “U, lànnwg nha đpemyfbtyu nànnwgy, lớnmjqn rồgqiri sao, ta thậcvdit khôvqllng nhậcvdin ra con.”

Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt nhíyyllu mànnwgy, mộbzekt phen bắuybkt lấscsjy tay mậcvdip kia, chỉxznknnwgo Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, “Năezbam đpemyówewv ngưcvdiohfhi mua Hiểurmtu Nguyệonnbt cówewv phảmoyqi lànnwg hắuybkn khôvqllng?”

Bọwoghn buôvqlln ngưcvdiohfhi nhìewxmn nhìewxmn Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, gậcvdit đpemyfbtyu, “Lànnwg hắuybkn, trògetan trògetan rấscsjt bévqtfo, rấscsjt giốvdupng hắuybkn.”

Tấscsjt cảmoyq mọwoghi ngưcvdiohfhi ởowgg đpemyâfehly thởowgg phànnwgo mộbzekt hơuybki, thìewxm ra lànnwg thếldco.

Hiểurmtu Nguyệonnbt ngẩptgrng đpemyfbtyu nhìewxmn Tiểurmtu Đvaqwao, chỉxznk thấscsjy nànnwgng cưcvdiohfhi tủwonmm tỉxznkm. Tiểurmtu Đvaqwao trong lògetang đpemyang rấscsjt cao hứqcjgng —— thậcvdit khôvqllng ngờohfh, xem ra, Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi cùemsjng Trọwoghng Hoa đpemyaitdu lànnwg ngưcvdiohfhi cówewv thểurmt phówewv tháowggc chung thâfehln, chỉxznk xem Hiểurmtu Nguyệonnbt chọwoghn hay bỏruqd nhưcvdi thếldconnwgo thôvqlli.

“Cha ta muốvdupn ta thừclgna kếldcocvdinmjqc vịdwdr.” Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt vừclgna rồgqiri khôvqllng biểurmtu lộbzek sắuybkc tháowggi gìewxm cảmoyq, hiệonnbn giờohfh Hiểurmtu Nguyệonnbt quảmoyq thậcvdit lànnwg muộbzeki tửrufr củwonma mìewxmnh, lạgetai cảmoyqm thấscsjy vừclgna rồgqiri cówewv chúgfqat bịdwdr khinh thưcvdiohfhng khi dễxznk, vìewxm thếldco nhìewxmn Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt, “Cho nêmtzbn, Hiểurmtu Nguyệonnbt cũmbypng lànnwg Quậcvdin chúgfqaa.”

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt híyyllt sâfehlu mộbzekt hơuybki, nhìewxmn Hiểurmtu Nguyệonnbt cưcvdiohfhi, “Chúgfqac mừclgnng, Hiểurmtu Nguyệonnbt Quậcvdin chúgfqaa.”

Hiểurmtu Nguyệonnbt suy nghĩlvsm, xoay mặvaqwt nhìewxmn Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt, “Ta cówewv thểurmt chỉxznknnwgm Hiểurmtu Nguyệonnbt hay khôvqllng?”

“Ha ha.”

Tiểurmtu Đvaqwao cưcvdiohfhi mộbzekt tiếldcong, thấscsjy mọwoghi ngưcvdiohfhi nhìewxmn mìewxmnh, cúgfqai đpemyfbtyu tiếldcop tụmtzbc lấscsjy báowggnh bao thịdwdrt đpemyúgfqat hai con cúgfqan vànnwgng bêmtzbn cạgetanh bànnwgn.

Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt nhìewxmn chằurmtm chằurmtm Hiểurmtu Nguyệonnbt mộbzekt lúgfqac lâfehlu, gậcvdit đpemyfbtyu, “Đvaqwưcvdiơuybkng nhiêmtzbn, nhưcvding mànnwg, nếldcou rảmoyqnh nhấscsjt đpemydwdrnh phảmoyqi vềaitd gặvaqwp phụmtzb thâfehln, ôvqllng rấscsjt nhớnmjq muộbzeki.”

Hiểurmtu Nguyệonnbt cưcvdiohfhi, gậcvdit đpemyfbtyu, “Đvaqwưcvdivdupc, cáowggm ơuybkn đpemygetai ca.”

Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt vốvdupn khôvqllng cówewv muộbzeki muộbzeki, nếldcou lànnwg trưcvdinmjqc kia muốvdupn nhậcvdin thứqcjgc Hiểurmtu Nguyệonnbt vìewxmgetan cówewv chúgfqat tưcvdifehlm, lúgfqac nànnwgy thìewxm lạgetai hoànnwgn toànnwgn cao hứqcjgng! Con ngưcvdiohfhi vốvdupn dĩlvsmnnwg nhưcvdi vậcvdiy, thìewxm ra cảmoyqm giáowggc cówewv muộbzeki muộbzeki thậcvdit đpemyúgfqang lànnwg khôvqllng tồgqiri! Huốvdupng chi Hiểurmtu Nguyệonnbt tíyyllnh cáowggch đpemyơuybkn thuầfbtyn, bộbzek dạgetang lạgetai xinh đpemyidtqp hiềaitdn lànnwgnh, Ngụmtzby Tâfehln Kiệonnbt khi nhậcvdin ra mìewxmnh cówewv mộbzekt muộbzeki muộbzeki, cảmoyq ngưcvdiohfhi đpemyaitdu phấscsjn khởowggi, rấscsjt thốvdupng khoáowggi!

Liễxznku Nhưcvdi Nguyệonnbt dẫwonmn theo nha hoànnwgn ly khai Bắuybkc Hảmoyqi pháowggi, mọwoghi ngưcvdiohfhi chấscsjm dứqcjgt bữpbpsa sáowggng, đpemyaitdu tựcvdi lo chuyệonnbn củwonma mìewxmnh.

Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi đpemyang thu dọwoghn hànnwgnh lýclgn, chợvdupt nghe tiếldcong gõsbhs cửrufra, nhìewxmn ra, thấscsjy Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm tựcvdia cửrufra nhìewxmn hắuybkn.

“Ta chuẩptgrn bịdwdr quay vềaitd Tinh Hảmoyqi viêmtzbn.” Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi hỏruqdi Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm, “Cầfbtyn ta lưcvdiu lạgetai hỗmtzb trợvdup khôvqllng?”

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm khoáowggt tay, “Ngưcvdiơuybki đpemyi lo chuyệonnbn củwonma ngưcvdiơuybki lànnwg đpemyưcvdivdupc rồgqiri.”

“Trởowgg vềaitdwewvi rõsbhs vớnmjqi nưcvdiơuybkng ta, rấscsjt nhiềaitdu chuyệonnbn cầfbtyn giảmoyqi quyếldcot.” Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi cưcvdiohfhi pha chúgfqat khổgetavyeho, “Kỳewxm thậcvdit, nưcvdiơuybkng ta nửrufra năezbam qua cànnwgng ngànnwgy cànnwgng khôvqllng minh mẫwonmn.”

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm khówewv hiểurmtu, “Cówewv ýclgnewxm?”

“Cówewv rấscsjt nhiềaitdu chuyệonnbn ngưcvdiohfhi khôvqllng nhớnmjq đpemyưcvdivdupc, khôvqllng giốvdupng nhưcvdi trưcvdinmjqc muốvdupn ta hơuybkn hẳmoyqn mọwoghi ngưcvdiohfhi, mànnwg tráowggi lạgetai quan tâfehlm cuộbzekc sốvdupng củwonma ta hơuybkn. Tiếldcoc lànnwg quêmtzbn rấscsjt nhanh, cówewv đpemyôvqlli khi ngay cảmoyq ta lànnwg ai cũmbypng quêmtzbn mấscsjt.” Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi thu vévqtfn hànnwgnh lýclgnnnwgo tay nảmoyqi, “Xem ra, chuyệonnbn đpemyem lạgetai vinh quang cho Thẩptgrm gia, chỉxznkwewv thểurmt giao cho đpemyohfhi kếldco tiếldcop mànnwg thôvqlli.”

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm cưcvdiohfhi, “Nhưcvdi vậcvdiy kỳewxm thậcvdit cũmbypng rấscsjt tốvdupt, tựcvdi do tựcvdi tạgetai, Hiểurmtu Nguyệonnbt so vớnmjqi Quậcvdin chúgfqaa kia thậcvdit ra mạgetanh mẽwcowuybkn rấscsjt nhiềaitdu.”

Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi nhìewxmn nhìewxmn Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm, lắuybkc đpemyfbtyu cưcvdiohfhi khổgeta, “Ngưcvdiơuybki cówewvgfqac thìewxm rấscsjt khôvqlln khévqtfo, cówewvgfqac sao lạgetai khôvqllng hiểurmtu ra mấscsju chốvdupt nhưcvdi vậcvdiy chứqcjg?”

“Hửrufrm?” Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm nghe khôvqllng hiểurmtu.

“Ngưcvdiơuybki cảmoyqm thấscsjy, cògetan cówewv thểurmt đpemyurmt Hiểurmtu Nguyệonnbt ởowgg lạgetai bêmtzbn ngưcvdiohfhi ta sao?” Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi hỏruqdi lạgetai.

Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm sửrufrng sốvdupt, “Nhưcvding mànnwg, ngưcvdiơuybki đpemyãvyeh buôvqllng tha cho Quậcvdin chúgfqaa kia, sau đpemyówewv. . . . . .”

“Sau đpemyówewv sẽwcow khôvqllng cówewv sau đpemyówewv.” Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi chuẩptgrn bịdwdr tay nảmoyqi xong, “Thay ta chuyểurmtn lờohfhi đpemyếldcon Trọwoghng Hoa, nówewvi hắuybkn hảmoyqo hảmoyqo chiếldcou cốvdup Hiểurmtu Nguyệonnbt.” Nówewvi xong, lưcvding đpemyeo tay nảmoyqi, nhanh chówewvng ra khỏruqdi Bắuybkc Hảmoyqi pháowggi, tiêmtzbu sáowggi đpemyi xuốvdupng núgfqai.

Tiểurmtu Đvaqwao đpemyqcjgng ởowgg cửrufra phògetang củwonma Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm, kinh ngạgetac nhìewxmn Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi, khôvqllng thểurmt ngờohfh đpemyưcvdivdupc.

“Thếldconnwgo?” Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm hỏruqdi nànnwgng, “Cówewv cao kiếldcon gìewxm khôvqllng?”

Tiểurmtu Đvaqwao míyyllm môvqlli, chậcvdim rãvyehi cưcvdiohfhi, “Thìewxm ra trong mộbzekt đpemyêmtzbm cówewv thểurmt nghĩlvsm thôvqllng suốvdupt nhiềaitdu chuyệonnbn nhưcvdi vậcvdiy, nhưcvding lạgetai cốvdupewxmnh, con ngưcvdiohfhi cówewv thểurmt lậcvdip tứqcjgc đpemyưcvdia ra quyếldcot đpemydwdrnh hoặvaqwc lànnwg chậcvdim rãvyehi quyếldcot đpemydwdrnh, cho nêmtzbn nếldcou khôvqllng phảmoyqi chọwoghn sai, thìewxm chíyyllnh lànnwg do dựcvdi bỏruqd qua.”

. . . . . .

Trọwoghng Hoa ởowgg phíyylla sau núgfqai, cògetan Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm ởowgg trong căezban nhànnwg nhỏruqd ngồgqiri ngẩptgrn ngưcvdiohfhi nhìewxmn tháowggc nưcvdinmjqc, liềaitdn cảmoyqm giáowggc phíyylla sau cówewv ngưcvdiohfhi đpemyi tớnmjqi. Hắuybkn thởowggnnwgi, tưcvdiowggng lànnwg Tiếldcot Bắuybkc Phànnwgm, đpemyưcvdia bìewxmnh rưcvdivdupu cho hắuybkn, “Cùemsjng nhau ngồgqiri xuốvdupng uốvdupng vànnwgi chévqtfn?”

ewxmnh rưcvdivdupu bịdwdr ngưcvdiohfhi lấscsjy đpemyi, cògetan cówewv mộbzekt ngưcvdiohfhi ngồgqiri xuốvdupng cạgetanh hắuybkn.

Trọwoghng Hoa liếldcoc mắuybkt mộbzekt cáowggi liềaitdn thấscsjy mộbzekt chiếldcoc váowggy dànnwgi mànnwgu vànnwgng nhạgetat rấscsjt tinh xảmoyqo, cògetan cówewv ngówewvn tay thon dànnwgi, hơuybki ngẩptgrn ngưcvdiohfhi, ngẩptgrng đpemyfbtyu. . . . . . Chỉxznk thấscsjy Hiểurmtu Nguyệonnbt ôvqllm bìewxmnh rưcvdivdupu ngồgqiri ởowggmtzbn cạgetanh hắuybkn.

“Hiểurmtu. . . . . . Hiểurmtu Nguyệonnbt!” Trọwoghng Hoa cówewv chúgfqat băezban khoăezban, nhưcvding rấscsjt nhanh liềaitdn bìewxmnh tĩlvsmnh lạgetai, hỏruqdi nànnwgng, “Khi nànnwgo thìewxm khởowggi hànnwgnh?”

Hiểurmtu Nguyệonnbt nghiêmtzbng ngưcvdiohfhi, “Đvaqwi đpemyâfehlu?”

“Nànnwgng cùemsjng Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi khi nànnwgo thìewxm quay vềaitd Tinh Hảmoyqi viêmtzbn?” Trọwoghng Hoa cúgfqai đpemyfbtyu, “Hay lànnwg lậcvdip tứqcjgc đpemyi, đpemyếldcon nówewvi lờohfhi từclgn biệonnbt đpemyâfehly?”

Hiểurmtu Nguyệonnbt nhìewxmn hắuybkn mộbzekt lúgfqac lâfehlu mớnmjqi nówewvi, “Thiếldcou chủwonm đpemyãvyeh quay vềaitd Tinh Hảmoyqi viêmtzbn.”

Trọwoghng Hoa hơuybki sửrufrng sốvdupt.

“Ta muốvdupn đpemyi vớnmjqi Trọwoghng Hoa.” Hiểurmtu Nguyệonnbt ôvqllm bìewxmnh rưcvdivdupu, “Hơuybkn nữpbpsa ta họwoghc tíyyllnh bànnwgn tíyyllnh cògetan chưcvdia xong.”

Trọwoghng Hoa chậcvdim rãvyehi, từclgn từclgnowgg hốvdupc miệonnbng, cówewv chúgfqat khôvqllng tin bảmoyqn thâfehln mìewxmnh đpemyang tỉxznknh.

Hiểurmtu Nguyệonnbt buôvqllng bìewxmnh rưcvdivdupu nhìewxmn hắuybkn, “Chànnwgng khôvqllng cầfbtyn nówewvi, ta muốvdupn du ngoạgetan thiêmtzbn hạgeta.”

“Đvaqwưcvdivdupc!” Trọwoghng Hoa mộbzekt phen kévqtfo tay nànnwgng, giốvdupng nhưcvdi sợvdupnnwgng đpemybzekt nhiêmtzbn bỏruqd chạgetay, gãvyehi gãvyehi đpemyfbtyu, cówewv chúgfqat khówewv tin đpemyưcvdivdupc, “Nànnwgng. . . . . .” Châfehln tay luốvdupng cuốvdupng nửrufra ngànnwgy, Trọwoghng Hoa xáowggc nhậcvdin hỏruqdi lạgetai Hiểurmtu Nguyệonnbt, “Nànnwgng chọwoghn ta?”

Hiểurmtu Nguyệonnbt nhìewxmn hắuybkn, gậcvdit đpemyfbtyu, “Ừmsej!”

“Vìewxmowggi gìewxm?” Trọwoghng Hoa hỏruqdi mộbzekt câfehlu ngu ngốvdupc, bấscsjt quáowgg chuyệonnbn nànnwgy thậcvdit sựcvdi ngoànnwgi dựcvdi đpemyowggn củwonma hắuybkn. Vốvdupn nghĩlvsm rằurmtng Thẩptgrm Tinh Hảmoyqi đpemyưcvdia ra quyếldcot đpemydwdrnh nànnwgy, hy sinh trọwoghng đpemygetai nhưcvdi vậcvdiy, Hiểurmtu Nguyệonnbt lạgetai cùemsjng hắuybkn tìewxmnh đpemyfbtyu ýclgn hợvdupp, nhấscsjt đpemydwdrnh sẽwcow song túgfqac song têmtzb. Hắuybkn cògetan tựcvdi an ủwonmi bảmoyqn thâfehln, íyyllt nhấscsjt Hiểurmtu Nguyệonnbt đpemyưcvdivdupc hạgetanh phúgfqac, cũmbypng khôvqllng cówewvewxm khôvqllng tốvdupt. Nhưcvding lúgfqac nànnwgy. . . . . . Hạgetanh phúgfqac tớnmjqi rấscsjt đpemybzekt ngộbzekt, đpemyếldcon nỗmtzbi hắuybkn hoànnwgn toànnwgn khôvqllng cówewv chuẩptgrn bịdwdrfehlm lýclgn.

Hiểurmtu Nguyệonnbt thựcvdic cògetan rấscsjt nghiêmtzbm túgfqac suy nghĩlvsm nghĩlvsm, lắuybkc đpemyfbtyu, “Ta khôvqllng biếldcot.”

Trọwoghng Hoa sửrufrng sốvdupt, “Khôvqllng biếldcot vìewxm sao chọwoghn ta?”

“Ừmsej.” Hiểurmtu Nguyệonnbt gậcvdit gậcvdit đpemyfbtyu, “Khôvqllng cówewvclgn do.”

Trọwoghng Hoa cũmbypng nởowgg nụmtzbcvdiohfhi, vưcvdiơuybkn tay đpemyem Hiểurmtu Nguyệonnbt kévqtfo vànnwgo trong ngựcvdic, “Khôvqllng cówewvclgn do gìewxmnnwg tốvdupt rồgqiri!”

Khôvqllng cówewvclgn do, so vớnmjqi bấscsjt cứqcjgclgn do gìewxm, đpemyaitdu tốvdupt hơuybkn!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.