Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 46 : Điềm báo và vết thương

    trước sau   
rwtgn dưtfzbrnbji khôvsnbng phảmovbi ai kháxyajc, chíwveanh làarhu kẻopmw lầomxln trưtfzbrnbjc ởxyaj Tiêrwtgn Vâqfcpn sơegskn bịvsnb bọgsmcn Tiểtlynu Đwveaao nhanh châqfcpn đcrreếqocmn trưtfzbrnbjc trộbnlqm đcrrei Long Cốndwst — Ngụpnney Tâqfcpn Kiệwyjet.

Hắnujnn cưtfzbruqai ngựbnlqa, phíwveaa sau dẫdskbn theo mộbnlqt đcrrebnlqi tùvsnby tùvsnbng, vộbnlqi vàarhung đcrrei qua, hìfjeinh nhưtfzbarhuryei việwyjec gấcehqp gìfjei đcrreóryei cầomxln làarhum.

Trọgsmcng Hoa khẽubkh nhíwveau màarhuy, “Hắnujnn cũdnddng đcrreếqocmn chiêrwtgu thâqfcpn sao?”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhìfjein chằubrqm chằubrqm Ngụpnney Tâqfcpn Kiệwyjet mộbnlqt hồubkhi, “Ngụpnney Tâqfcpn Kiệwyjet sau khi diệwyjet trừdazc Tháxyaji Liêrwtgm, Tháxyaji Biệwyjen khôvsnbng trởxyaj vềifyy kinh thàarhunh thăyxpqng quan tiếqocmn chứzqixc màarhu lạotxri chạotxry đcrreếqocmn nơegski hoang vu hẻopmwo láxyajnh nàarhuy làarhum cáxyaji gìfjei?”

“Rấcehqt córyei thểtlyn hắnujnn cũdnddng đcrreếqocmn tìfjeim Long Cốndwst Ngũdndd Đwveaubkh.” Tiểtlynu Đwveaao chung quy vẫdskbn cảmovbm thấcehqy Ngụpnney Tâqfcpn Kiệwyjet chỉarhu liếqocmc sơegskarhu biếqocmt loạotxri ngưtfzbtfzbi tâqfcpm sâqfcpu khôvsnbng đcrreáxyajy, nóryeii chuyệwyjen cũdnddng khôvsnbng đcrreúbhxqng trọgsmcng tâqfcpm, nóryeii chung làarhu cảmovbm thấcehqy hắnujnn thâqfcpm sâqfcpu khôvsnbng lưtfzbtfzbng đcrreưtfzbxnkyc, vẫdskbn làarhu íwveat đcrrepnneng đcrreếqocmn sẽubkh tốndwst hơegskn.

“Côvsnb khôvsnbng biếqocmt cáxyajch đcrrendwsi phóryei àarhu?” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cứzqix nhưtfzbarhu pháxyajt hiệwyjen chuyệwyjen gìfjei thúbhxq vịvsnb chuyệwyjen, nhìfjein Tiểtlynu Đwveaao, “Ta còznrin tưtfzbxyajng côvsnbxyajch đcrrebnlqc bấcehqt xâqfcpm đcrreóryei.”


Tiểtlynu Đwveaao nhếqocmch màarhuy córyei chúbhxqt nghiêrwtgm túbhxqc nóryeii, “Lạotxri nóryeii tiếqocmp, ta thậysrgt sựbnlq khôvsnbng muốndwsn lạotxri đcrrendwsi phóryei vớrnbji loạotxri ngưtfzbtfzbi nhưtfzb vậysrgy!”

“Loạotxri ngưtfzbtfzbi nàarhuo?” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cảmovbm thấcehqy thựbnlqc hứzqixng thúbhxq đcrrevsnba nâqfcpng cằubrqm hỏnjati.

“Loạotxri ngưtfzbtfzbi giốndwsng nhưtfzb Ngụpnney Tâqfcpn Kiệwyjet.” Tiểtlynu Đwveaao nhíwveau màarhuy lắnujnc đcrreomxlu, giơegsk mộbnlqt ngóryein tay thẳmpivng đcrrezqixng trưtfzbrnbjc mắnujnt, nhẹmovb nhàarhung lắnujnc lắnujnc nóryeii, “Chíwveanh làarhu cao thấcehqp tráxyaji phảmovbi nhìfjein thấcehqy đcrreifyyu đcrreubrqc biệwyjet, nhưtfzbng làarhu trong lòznring lạotxri khôvsnbng biếqocmt đcrreếqocmn tộbnlqt cùvsnbng làarhu loạotxri ngưtfzbtfzbi gìfjei.”

ryeii xong, mọgsmci ngưtfzbtfzbi véuvdln màarhun vàarhuo phòznring nghỉarhu ngơegski, chuẩkhksn bịvsnb đcrreêrwtgm nay lẻopmwn vàarhuo hoàarhung cung Quỷtbjl thàarhunh tìfjeim hiểtlynu.

.

Đwveaêrwtgm đcrreóryei, Tiểtlynu Đwveaao cùvsnbng Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum đcrrei trưtfzbrnbjc dòznri đcrreưtfzbtfzbng, Hữjphcu Hữjphcu đcrreưtfzba cho bọgsmcn họgsmc mộbnlqt tấcehqm bảmovbn đcrreubkh tổrwuqng thểtlyn. Thàarhunh đcrreáxyaj vềifyyegsk bảmovbn kếqocmt cấcehqu phi thưtfzbtfzbng đcrreơegskn giảmovbn, Tiểtlynu Đwveaao nghiêrwtgn cứzqixu rõvsnbarhung vịvsnb tríwveaxyajc cung đcrreiệwyjen, sau đcrreóryei, liềifyyn cùvsnbng Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum rờtfzbi khỏnjati kháxyajch đcrreiếqocmm.

Nhưtfzbng màarhu hai ngưtfzbtfzbi vừdazca ra khỏnjati cửryeia liềifyyn thấcehqy mộbnlqt bóryeing trắnujnng chợxnkyt lóryeie. . . . . . Córyei ngưtfzbtfzbi cũdnddng đcrrei theo.

Tiểtlynu Đwveaao vừdazca thấcehqy ngưtfzbtfzbi tớrnbji liềifyyn vòznri đcrreomxlu —— Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba!

“Sao ngưtfzbơegski lạotxri tớrnbji đcrreâqfcpy?” Tiểtlynu Đwveaao ởxyaj trêrwtgn nóryeic nhàarhu trừdazcng hắnujnn.

“Ta bịvsnbvsnb chọgsmcc giậysrgn, buổrwuqi tốndwsi ngủjphc khôvsnbng yêrwtgn cho nêrwtgn đcrrei ra ngoàarhui tảmovbn bộbnlq thôvsnbi!” Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba nóryeii dốndwsi khôvsnbng chớrnbjp mắnujnt, khôvsnbng quêrwtgn nháxyajy mắnujnt vàarhui cáxyaji vớrnbji Tiểtlynu Đwveaao, “Hai ngưtfzbtfzbi thìfjei sao? Tụpnnec ngữjphcryeii rấcehqt đcrreúbhxqng, nửryeia đcrreêrwtgm mặubrqc mộbnlqt thâqfcpn hắnujnc y, khôvsnbng phảmovbi kẻopmw xấcehqu thìfjei chíwveanh làarhu kẻopmw trộbnlqm, hai ngưtfzbtfzbi đcrreêrwtgm hôvsnbm khuya khoắnujnt léuvdln lúbhxqt. . . . . .”

“Ngưtfzbơegski làarhum gìfjeiryeii nhiềifyyu vậysrgy hảmovb?!” Tiểtlynu Đwveaao còznrin đcrreang giậysrgn hắnujnn, lấcehqy tay chỉarhu chỉarhutfzbrnbjng ngưtfzbxnkyc lạotxri, “Ngưtfzbơegski nóryeii đcrrei tảmovbn bộbnlq thìfjei đcrrei theo hưtfzbrnbjng đcrreóryei, đcrrei vềifyy phíwveaa trưtfzbrnbjc năyxpqm trăyxpqm lýclwn, quẹmovbo phảmovbi quẹmovbo phảmovbi lạotxri quẹmovbo phảmovbi, đcrrei chừdazcng chíwvean chíwvean táxyajm mưtfzbơegski mốndwst ngàarhuy ngưtfzbơegski sẽubkh thàarhunh côvsnbng.” Nóryeii xong, lôvsnbi cổrwuq tay Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum hưtfzbrnbjng bêrwtgn kia chạotxry.

“Từdazc từdazc!” Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba mộbnlqt phen ngăyxpqn lạotxri, nhìfjein chằubrqm chằubrqm Tiểtlynu Đwveaao đcrreang kéuvdlo cổrwuq tay Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum, “Hai ngưtfzbtfzbi córyei quan hệwyjefjei?!”

Tiểtlynu Đwveaao míwvea mắnujnt nhíwveau nhíwveau, đcrreưtfzba tay khoáxyajc lấcehqy cáxyajnh tay củjphca Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum, “Tìfjeinh nhâqfcpn!”


tfzbơegskng Bíwveach Ba sắnujnc mặubrqt hơegski thay đcrrerwuqi, sau đcrreóryei liềifyyn khôvsnbi phụpnnec nguyêrwtgn dạotxrng, vẻopmw mặubrqt hiểtlynu rõvsnb, “Hầomxly. . . . . . Nhan Tiểtlynu Đwveaao, côvsnbarhu muốndwsn chọgsmcc giậysrgn ta, muốndwsn ta trởxyaj lạotxri bêrwtgn cạotxrnh Lan Chi cho nêrwtgn tùvsnby tiệwyjen lôvsnbi kéuvdlo mộbnlqt ngưtfzbtfzbi phảmovbi khôvsnbng?”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum trưtfzbrnbjc đcrreóryei cảmovbm thấcehqy tâqfcpm tìfjeinh khôvsnbng tồubkhi, tuy rằubrqng hắnujnn cũdnddng biếqocmt córyei lẽubkh Tiểtlynu Đwveaao làarhu ýclwn tứzqixarhuy, bấcehqt quáxyajqfcpu nóryeii “tùvsnby tiệwyjen lôvsnbi kéuvdlo mộbnlqt ngưtfzbtfzbi” củjphca Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba, làarhum ngưtfzbtfzbi kháxyajc khôvsnbng dễhznm chịvsnbu chúbhxqt nàarhuo.

Tiểtlynu Đwveaao khôvsnbng muốndwsn cùvsnbng Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba khua môvsnbi múbhxqa méuvdlp làarhum chậysrgm trễhznm chíwveanh sựbnlq, đcrreuổrwuqi đcrrei hắnujnn đcrrei, “Ngưtfzbơegski đcrredazcng ngắnujnt lờtfzbi, ta córyei chuyệwyjen đcrrezqixng đcrrenujnn cầomxln xửryeiclwn.”

“Ta cũdnddng córyei chuyệwyjen đcrrezqixng đcrrenujnn cầomxln xửryeiclwn, đcrreưtfzbtfzbng nàarhuy ai cũdnddng córyei thểtlyn đcrrei!”

Tiểtlynu Đwveaao thấcehqy Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba liềifyyu chếqocmt quấcehqn lấcehqy, liềifyyn cùvsnbng Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum tiếqocmp tụpnnec chạotxry đcrrei, nhưtfzbng màarhu hai ngưtfzbtfzbi bọgsmcn họgsmc đcrrei đcrreếqocmn chỗdnddarhuo, Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba liềifyyn theo tớrnbji chỗdndd đcrreóryei. Quýclwnvsnbng tửryeiarhuy côvsnbng phu cũdnddng khôvsnbng tệwyje lắnujnm. . . . . . bỏnjat lạotxri khôvsnbng đcrreưtfzbxnkyc.

Tiểtlynu Đwveaao cùvsnbng Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhìfjein nhau liếqocmc mắnujnt mộbnlqt cáxyaji.

“A! Ta đcrreãxyaj biếqocmt.” Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba khôvsnbng biếqocmt làarhu cốndws ýclwn hay làarhuvsnbfjeinh, giọgsmcng đcrreifyy cao vàarhui phầomxln, “Bêrwtgn kia chíwveanh làarhu hoàarhung cung, cáxyajc ngưtfzbtfzbi khôvsnbng phảmovbi làarhu buổrwuqi tốndwsi muốndwsn đcrrei thăyxpqm dòznri. . . . . .”

ryeii còznrin chưtfzba dứzqixt lờtfzbi, Tiểtlynu Đwveaao mộbnlqt cưtfzbrnbjc đcrreáxyaj hắnujnn vàarhuo con hẻopmwm nhỏnjat tốndwsi đcrreen bêrwtgn cạotxrnh.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum giơegsk ngóryein tay cáxyaji nhìfjein nàarhung, ýclwn bảmovbo —— đcrreáxyaj hay lắnujnm!

Tiểtlynu Đwveaao lôvsnbi kéuvdlo hắnujnn vộbnlqi chạotxry đcrrei, Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cũdnddng xua tay, thấcehqp giọgsmcng nóryeii, “Hoàarhung cung rộbnlqng chừdazcng ấcehqy, Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba córyei tay córyei châqfcpn, nghĩagos muốndwsn quấcehqy rốndwsi côvsnbznrin khôvsnbng dễhznmarhung sao?”

Tiểtlynu Đwveaao xịvsnb mặubrqt, bộbnlqxyajng nhưtfzbarhu bấcehqt mãxyajn —— thếqocmarhum sao bâqfcpy giờtfzb?

bhxqc nàarhuy, Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba từdazc trong ngõvsnb nhỏnjat đcrrei ra, sau khi đcrrezqixng vữjphcng liềifyyn cúbhxqi đcrreomxlu, vỗdndd vỗdndd dấcehqu châqfcpn đcrreen thui trưtfzbrnbjc ngựbnlqc, liếqocmc Tiểtlynu Đwveaao, “Bịvsnb đcrreáxyaj mộbnlqt cưtfzbrnbjc uấcehqt ứzqixc nhưtfzb vậysrgy ta sẽubkh nhớrnbj kỹukvq, sớrnbjm muộbnlqn gìfjeidnddng phảmovbi bắnujnt côvsnb trảmovb lạotxri cho ta!”

Tiểtlynu Đwveaao làarhum bộbnlq muốndwsn cởxyaji giàarhuy đcrretlyn đcrreáxyajnh hắnujnn, Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba vộbnlqi chạotxry trốndwsn.


Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum hỏnjati hắnujnn, “Vưtfzbơegskng huynh ngàarhun dặubrqm xa xôvsnbi bỏnjat việwyjec buôvsnbn báxyajn tốndwst đcrremovbp khôvsnbng làarhum, chạotxry đcrreếqocmn Tâqfcpy Vựbnlqc sẽubkh khôvsnbng tay khôvsnbng màarhu quay vềifyy?”

“Tấcehqt nhiêrwtgn.” Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba khoanh tay, “Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba ta mộbnlqt khi buôvsnbn báxyajn, khôvsnbng córyei đcrreotxro lýclwn chịvsnbu thiệwyjet!”

Tiểtlynu Đwveaao trưtfzbng vẻopmw mặubrqt ghéuvdlt bỏnjat —— gian thưtfzbơegskng!

“Khôvsnbng córyei lợxnkyi khôvsnbng đcrreếqocmn đcrreâqfcpy, ngưtfzbơegski nghĩagos muốndwsn cáxyaji gìfjei?” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum trựbnlqc tiếqocmp cùvsnbng Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba nóryeii chuyệwyjen làarhum ăyxpqn.

“Nàarhung.” Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba giơegsk tay chỉarhu Tiểtlynu Đwveaao.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum khôvsnbng hềifyy nghĩagos ngợxnkyi khoáxyajt tay chặubrqn lạotxri, “Nàarhung khôvsnbng đcrreưtfzbxnkyc, cáxyaji kháxyajc mặubrqc ngưtfzbơegski lựbnlqa chọgsmcn.”

Tiểtlynu Đwveaao híwveap mắnujnt nhìfjein.

“Thếqocm. . . . . . đcrreubkh gia truyềifyyn củjphca Bắnujnc Hảmovbi pháxyaji thìfjei thếqocmarhuo, víwvea dụpnne nhưtfzb Nguyệwyjet Hảmovbi Kim Thuyềifyyn hoặubrqc làarhu Tháxyajnh Võvsnb Hoàarhung Phổrwuqarhuy nọgsmc.”

Tiểtlynu Đwveaao thấcehqy hắnujnn tìfjeim cáxyajch trao đcrrerwuqi, bĩagosu môvsnbi.

“Córyei thểtlyn.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cũdnddng sảmovbng khoáxyaji đcrreubkhng ýclwn, “Ba đcrreưtfzbơegskng gia củjphca Bắnujnc Hảmovbi pháxyaji đcrreifyyu ởxyaj chỗdnddarhuy, ngưtfzbơegski theo châqfcpn bọgsmcn họgsmcarhu đcrreòznrii.”

tfzbơegskng Bíwveach Ba hơegski hơegski nhếqocmch mi, “Bọgsmcn họgsmc bấcehqt quáxyaj chỉarhuarhu tiểtlynu tốndwst.”

“Ta so vớrnbji tiểtlynu tốndwst còznrin khôvsnbng bằubrqng.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum hàarhuo phóryeing cưtfzbtfzbi, “Ai chẳmpivng biếqocmt ta từdazcqfcpu đcrreãxyaj bịvsnb Bắnujnc Hảmovbi pháxyaji đcrreuổrwuqi đcrrei, bảmovbo bốndwsi nàarhuy đcrrendwsi vớrnbji ta khôvsnbng córyei quan hệwyjefjei.”

“Vậysrgy Hồubkhng Chỉarhu Bảmovbo Táxyajn củjphca Tiểtlynu Đwveaao đcrreâqfcpu?”


“Cáxyaji đcrreóryeiarhuwvean vậysrgt đcrreíwveanh ưtfzbrnbjc, chỉarhuryei mộbnlqt móryein đcrreóryei.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cũdnddng khôvsnbng mởxyaj miệwyjeng ngăyxpqn cảmovbn, Tiểtlynu Đwveaao ởxyaj mộbnlqt bêrwtgn nhìfjein hai ngưtfzbtfzbi ngưtfzbơegski tớrnbji ta đcrrei âqfcpm thầomxlm phâqfcpn cao thấcehqp, thởxyajarhui, “Hai ngưtfzbơegski córyeirwtgn hay khôvsnbng hảmovb? Còznrin tiếqocmp tụpnnec nữjphca thìfjei trờtfzbi cũdnddng sáxyajng mấcehqt.”

“Thếqocmarhuy khôvsnbng đcrreưtfzbxnkyc thếqocm kia cũdnddng khôvsnbng đcrreưtfzbxnkyc, Tiếqocmt huynh thậysrgt keo kiệwyjet.” Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba hiểtlynn nhiêrwtgn córyei chúbhxqt mấcehqt hứzqixng, cuốndwsi cùvsnbng thởxyajarhui, “Khôvsnbng bằubrqng nhưtfzb vậysrgy, ta hỏnjati mộbnlqt vấcehqn đcrreifyy, Tiếqocmt huynh trảmovb lờtfzbi rõvsnbarhung, ta sẽubkh khôvsnbng theo nữjphca.”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum lậysrgp tứzqixc bàarhuy ra bộbnlq dạotxrng chăyxpqm chúbhxq lắnujnng nghe.

tfzbơegskng Bíwveach Ba mỉarhum cưtfzbtfzbi, “Ta muốndwsn biếqocmt, hai vậysrgt Nguyệwyjet Hảmovbi Kim Thuyềifyyn cùvsnbng Tháxyajnh Võvsnb Hoàarhung Phổrwuq, rốndwst cuộbnlqc ẩkhksn chứzqixa bíwvea mậysrgt gìfjei?”

tfzbơegskng Bíwveach Ba hỏnjati xong, Tiểtlynu Đwveaao ngẩkhksng mặubrqt nhìfjein Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum. Nàarhung chỉarhu nghe nóryeii làarhu bảmovbo bốndwsi, nhưtfzbng cũdnddng khôvsnbng biếqocmt còznrin córyei ýclwn nghĩagosa sâqfcpu xa gìfjei? Nguyệwyjet Hảmovbi Kim Thuyềifyyn phỏnjatng chừdazcng làarhu mộbnlqt con thuyềifyyn bằubrqng vàarhung? Màarhu Tháxyajnh Võvsnb Hoàarhung Phổrwuq khôvsnbng phảmovbi võvsnbvsnbng bíwvea tịvsnbch sao? Chẳmpivng lẽubkh trưtfzbrnbjc đcrreâqfcpy đcrreãxyajclwn giảmovbi sai rồubkhi?

“Ngưtfzbơegski muốndwsn nghe lờtfzbi nóryeii thậysrgt hay làarhuryeii dốndwsi?” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum tựbnlqa hồubkhdnddng khôvsnbng córyei ýclwn tứzqix muốndwsn giấcehqu diếqocmm.

“Tấcehqt nhiêrwtgn làarhuryeii thậysrgt.”

“Nóryeii thậysrgt chíwveanh làarhu. . . . . . Khôvsnbng córyeiwvea mậysrgt.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nóryeii xong, thâqfcpn thủjphcuvdlo Tiểtlynu Đwveaao, hưtfzbrnbjng xa xa chạotxry đcrrei.

tfzbơegskng Bíwveach Ba đcrrezqixng ởxyaj tạotxri chỗdndd, thậysrgt sựbnlq khôvsnbng đcrreuổrwuqi theo —— hắnujnn córyei thểtlynvsnbng Tiểtlynu Đwveaao đcrreùvsnba giỡruqan chơegski xỏnjat, nhưtfzbng vớrnbji Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum lạotxri khôvsnbng đcrreưtfzbxnkyc, bảmovbn thâqfcpn xem chừdazcng khôvsnbng bằubrqng hắnujnn. Nghĩagos lạotxri, dùvsnb sao cũdnddng làarhu “gian thưtfzbơegskng” khôvsnbng phảmovbi sao, chíwveanh đcrreotxro khôvsnbng đcrreưtfzbxnkyc liềifyyn đcrrei đcrreưtfzbtfzbng tắnujnt, dùvsnb sao khôvsnbng đcrreotxrt mụpnnec đcrreíwveach thềifyy khôvsnbng dừdazcng.

fjei thếqocm, Vưtfzbơegskng Bíwveach Ba sửryeia sang lạotxri y phụpnnec, xuốndwsng nóryeic nhàarhu, hưtfzbrnbjng kháxyajch đcrreiếqocmm ba ngưtfzbtfzbi củjphca Bắnujnc Hảmovbi pháxyaji kia đcrreang ởxyaj đcrrei tớrnbji.

Tiểtlynu Đwveaao theo Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum chạotxry mộbnlqt mạotxrch, tớrnbji bêrwtgn cạotxrnh tưtfzbtfzbng thàarhunh củjphca hoàarhung cung Quỷtbjl thàarhunh, tòznriznri hỏnjati hắnujnn, “Nàarhuy, Nguyệwyjet Hảmovbi Kim Thuyềifyyn khôvsnbng phảmovbi thuyềifyyn lớrnbjn sao? Tháxyajnh Võvsnb Hoàarhung Phổrwuq khôvsnbng phảmovbi võvsnbvsnbng bíwvea tịvsnbch sao? Còznrin córyeiwvea mậysrgt gìfjei?”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhìfjein nàarhung mộbnlqt cáxyaji, cúbhxqi đcrreomxlu nóryeii mộbnlqt câqfcpu, “Ta cũdnddng khôvsnbng biếqocmt.”

Tiểtlynu Đwveaao kinh ngạotxrc đcrrevsnba mởxyaj to mắnujnt, “Ngưtfzbơegski khôvsnbng biếqocmt, vậysrgy đcrrei tìfjeim làarhum gìfjei?”


“Đwveaotxri ca muốndwsn ta tìfjeim.”

“Hắnujnn làarhu đcrreotxri ca ngưtfzbơegski cũdnddng khôvsnbng phảmovbi cha ngưtfzbơegski.” Tiểtlynu Đwveaao bĩagosu môvsnbi.

“Nghe giọgsmcng đcrreiệwyjeu củjphca côvsnb giốndwsng nhưtfzb đcrreang ghen.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum lậysrgp tứzqixc héuvdl ra bộbnlq mặubrqt vui vẻopmw “Khôvsnbng cầomxln lo lắnujnng, tấcehqt cảmovb đcrreifyyu làarhu củjphca côvsnb!”

Tiểtlynu Đwveaao cưtfzbtfzbi mộbnlqt tiếqocmng, cũdnddng khôvsnbng tiếqocmp tụpnnec hỏnjati.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum giởxyaj tròznri trêrwtgu chọgsmcc đcrrendwsi vớrnbji nàarhung kỳrwve thậysrgt khôvsnbng córyeixyajc dụpnneng, ngưtfzbtfzbi nàarhuy, phàarhum làarhu bịvsnb truy vấcehqn chuyệwyjen gìfjeidnddng đcrreifyyu trốndwsn tráxyajnh, đcrreơegskn giảmovbn làarhu giởxyaj tròznritfzbu manh thậysrgt cháxyajn ghéuvdlt. Mộbnlqt chúbhxqt sơegsk suấcehqt córyei thểtlyn sẽubkh bịvsnb hắnujnn lừdazca dốndwsi, màarhu Tiểtlynu Đwveaao khôvsnbn khéuvdlo nhưtfzb vậysrgy, dĩagos nhiêrwtgn liêrwtgn tiếqocmp nhìfjein ra sơegsk hởxyaj. Trong lòznring mơegsk hồubkh nổrwuqi lêrwtgn mộbnlqt vưtfzbrnbjng mắnujnc, Tiếqocmt Bắnujnc Hảmovbi kia cáxyajo giàarhu lạotxri córyeiyxpqng lựbnlqc nhưtfzb vậysrgy, vìfjeixyaji gìfjei lạotxri đcrreáxyajnh mộbnlqt vòznring lớrnbjn tốndwsn sứzqixc nhưtfzb vậysrgy chỉarhu đcrretlynfjeim kiếqocmm hai móryein đcrreubkh kia? Rấcehqt khảmovb nghi!

. . . . . .

rwtgn trong hoàarhung cung Quỷtbjl thàarhunh đcrreèmupjn đcrreuốndwsc sáxyajng trưtfzbng, córyei thểtlyn mọgsmci ngưtfzbtfzbi đcrreang chuẩkhksn bịvsnb cho việwyjec tuyểtlynn phu.

Tiểtlynu Đwveaao cùvsnbng Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum ba lưtfzbxnkyn hai chuyểtlynn thìfjei tớrnbji mộbnlqt lốndwsi rẽubkh.

Tiểtlynu Đwveaao muốndwsn đcrrei hưtfzbrnbjng tâqfcpy, nghe nóryeii nơegski đcrreóryeiarhu phòznring ởxyaj củjphca Quốndwsc sưtfzb, nàarhung muốndwsn nhìfjein thấcehqy Quỷtbjl thàarhunh đcrrewyje nhấcehqt mỹukvq nam tửryeiarhuxyaji dạotxrng gìfjei.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum muốndwsn đcrrei hưtfzbrnbjng đcrreôvsnbng, đcrreóryeiarhu trạotxrch việwyjen củjphca Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn, hắnujnn đcrrendwsi vớrnbji mỹukvq nữjphcryei hứzqixng thúbhxqegskn mỹukvq nam.

Hai ngưtfzbtfzbi nóryeii vàarhui câqfcpu lạotxri ầomxlm ĩagosrwtgn, đcrreubkhng thờtfzbi, chợxnkyt nghe tiếqocmng ngưtfzbtfzbi truyềifyyn đcrreếqocmn. Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum mộbnlqt phen lôvsnbi kéuvdlo Tiểtlynu Đwveaao núbhxqp sau tưtfzbtfzbng đcrreáxyaj.

Tiểtlynu Đwveaao bấcehqt mãxyajn, “Quỷtbjl thàarhunh nàarhuy, đcrreếqocmn giảmovbegskn cũdnddng khôvsnbng córyei mộbnlqt cáxyaji!”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhìfjein nàarhung néuvdln giậysrgn, vốndwsn biếqocmt khôvsnbng nêrwtgn lạotxri cùvsnbng nàarhung đcrrecehqu võvsnb mồubkhm, nhưtfzbng vẫdskbn khôvsnbng nhịvsnbn đcrreưtfzbxnkyc đcrreáxyajp trảmovbarhung mộbnlqt câqfcpu, “Nếqocmu giảmovbegskn trụpnnei lủjphci thìfjei sao? Giốndwsng nhưtfzbarhun thầomxlu. “

Tiểtlynu Đwveaao nghiếqocmn răyxpqng, tựbnlq nhủjphc ngưtfzbơegski khôvsnbng thểtlyn cho ta chúbhxqt mặubrqt mũdnddi sao? Tứzqixc mìfjeinh nắnujnm lấcehqy cáxyajnh tay hắnujnn cắnujnn mộbnlqt miếqocmng.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhe răyxpqng nhếqocmch miệwyjeng, cưtfzbtfzbi thầomxlm chíwveanh mìfjeinh tựbnlq chuốndwsc lấcehqy cựbnlqc khổrwuq, da ngứzqixa khóryei nhịvsnbn, bịvsnb cắnujnn đcrreếqocmn lôvsnbng tơegsk dựbnlqng thẳmpivng trong đcrreomxlu còznrin đcrreubrqc biệwyjet thốndwsng khoáxyaji, ngốndwsc thậysrgt!

bhxqc nàarhuy, córyei hai nhóryeim ngưtfzbtfzbi từdazc hai hưtfzbrnbjng đcrreếqocmn đcrreâqfcpy.

Mộbnlqt đcrrebnlqi làarhu thịvsnb vệwyje, cầomxlm đcrreomxlu làarhu mộbnlqt nam tửryei. Mặubrqc mộbnlqt thâqfcpn trưtfzbtfzbng sam thanh sắnujnc, dáxyajng ngưtfzbtfzbi cao gầomxly, bởxyaji vìfjei đcrreưtfzba lưtfzbng vềifyy phíwveaa bọgsmcn Tiểtlynu Đwveaao, thấcehqy khôvsnbng rõvsnb lắnujnm diệwyjen mạotxro.

Đwveandwsi diệwyjen tớrnbji làarhu mộbnlqt đcrreáxyajm cung nữjphc đcrreang cầomxlm chậysrgu vàarhufjeinh bằubrqng ngọgsmcc.

xyajc cung nữjphc kia hưtfzbrnbjng thanh sam nam tửryei kia hàarhunh lễhznm, “Tham kiếqocmn Quốndwsc sưtfzb!”

Tiểtlynu Đwveaao cùvsnbng Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum vừdazca mừdazcng vừdazca sợxnky —— nhắnujnc Tàarhuo Tháxyajo Tàarhuo Tháxyajo đcrreếqocmn, đcrreâqfcpy làarhu vịvsnb tuấcehqn mỹukvq Quốndwsc sưtfzb kia?

Tiểtlynu Đwveaao vưtfzbơegskn ngưtfzbtfzbi cũdnddng khôvsnbng thấcehqy rõvsnbarhung, Quốndwsc sưtfzb kia chíwveanh làarhu khôvsnbng xoay mặubrqt lạotxri đcrreâqfcpy, nhìfjein bóryeing dáxyajng, cũdnddng bìfjeinh thưtfzbtfzbng thôvsnbi.

“Nữjphctfzbơegskng ởxyaj đcrreâqfcpu?” Quốndwsc sưtfzb hỏnjati nha hoàarhun.

“Bẩkhksm, Nữjphctfzbơegskng vừdazca mớrnbji tắnujnm rửryeia thay y phụpnnec, đcrreang chờtfzb Quốndwsc sưtfzb.”

Bọgsmcn nha hoàarhun mỉarhum cưtfzbtfzbi trảmovb lờtfzbi mộbnlqt câqfcpu córyei chúbhxqt hòznria nhãxyajarhum cho ngưtfzbtfzbi ta suy nghĩagos, Tiểtlynu Đwveaao quay sang Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nháxyajy mắnujnt mộbnlqt cáxyaji —— córyei gian tìfjeinh!

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum lạotxri khôvsnbng cảmovbm thấcehqy nhưtfzb vậysrgy, đcrreáxyajm ngưtfzbtfzbi đcrrei rồubkhi, hắnujnn thấcehqp giọgsmcng nóryeii cho Tiểtlynu Đwveaao, “Quốndwsc sưtfzb kia phỏnjatng chừdazcng đcrreang lợxnkyi dụpnneng Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn.”

“Làarhum sao thấcehqy đcrreưtfzbxnkyc?”

“Hắnujnn đcrrendwsi vớrnbji nàarhung căyxpqn bảmovbn khôvsnbng córyei hứzqixng thúbhxq, mộbnlqt chúbhxqt hứzqixng thúbhxqdnddng khôvsnbng córyei.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum xấcehqu xa cưtfzbtfzbi, cốndws ýclwn nhấcehqn giọgsmcng câqfcpu thứzqix hai.

Tiểtlynu Đwveaao lỗdndd tai nóryeing nóryeing, tựbnlq nhéuvdlo mìfjeinh khôvsnbng cho suy nghĩagos bậysrgy bạotxr, còznrin cốndws gắnujnng nghiêrwtgm túbhxqc hỏnjati hắnujnn, “Ngưtfzbơegski làarhum sao màarhu biếqocmt đcrreưtfzbxnkyc?”

“Ta làarhu nam nhâqfcpn.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nóryeii thậysrgt thảmovbn nhiêrwtgn, “Nam nhâqfcpn tựbnlq nhiêrwtgn biếqocmt suy nghĩagos nam nhâqfcpn.”

Tiểtlynu Đwveaao tựbnlqa hồubkh vẫdskbn khôvsnbng tin.

“Nưtfzbơegskng côvsnb chưtfzba từdazcng nóryeii vớrnbji côvsnb sao?” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cưtfzbtfzbi, “Đwveaâqfcpy làarhu đcrreotxro lýclwnfjeinh thưtfzbtfzbng nhấcehqt, nam nữjphc đcrreifyyu áxyajp dụpnneng đcrreưtfzbxnkyc. Nóryeii víwvea dụpnnevsnb khôvsnbng thíwveach mộbnlqt ngưtfzbtfzbi, đcrreưtfzbơegskng nhiêrwtgn sẽubkh khôvsnbng tôvsnbn trọgsmcng nàarhung, đcrreúbhxqng khôvsnbng?”

Tiểtlynu Đwveaao gậysrgt đcrreomxlu, “Đwveaúbhxqng vậysrgy.”

“Côvsnb nếqocmu córyei hảmovbo cảmovbm vớrnbji mộbnlqt ngưtfzbtfzbi, đcrreubkhng dạotxrng cũdnddng sẽubkhvsnbn trọgsmcng nàarhung, đcrreúbhxqng khôvsnbng?”

“Đwveaóryeiarhu đcrreưtfzbơegskng nhiêrwtgn.”

“Côvsnb nếqocmu thíwveach mộbnlqt ngưtfzbtfzbi, sẽubkhvsnbn trọgsmcng nàarhung hơegskn nữjphca cũdnddng khôvsnbng cho phéuvdlp ngưtfzbtfzbi kháxyajc khôvsnbng tôvsnbn trọgsmcng nàarhung, córyei phảmovbi hay khôvsnbng?”

Tiểtlynu Đwveaao gậysrgt gậysrgt, ngẩkhksng đcrreomxlu nhìfjein Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum.

“Nửryeia đcrreêrwtgm canh ba, mộbnlqt nữjphc nhâqfcpn tắnujnm xong lạotxri ởxyaj trong phòznring chờtfzb mộbnlqt nam nhâqfcpn, vốndwsn làarhu chuyệwyjen tưtfzb mậysrgt. Mấcehqy nha hoàarhun lạotxri dễhznmarhung nóryeii ra ởxyajegski đcrreôvsnbng ngưtfzbtfzbi nhưtfzb vậysrgy, đcrredazcng nóryeii làarhu Nữjphctfzbơegskng củjphca mộbnlqt quốndwsc gia, cho dùvsnb chỉarhuarhu mộbnlqt nữjphc tửryeifjeinh thưtfzbtfzbng, cũdnddng quáxyaj khôvsnbng tôvsnbn trọgsmcng.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum khoanh tay, “Vịvsnb đcrreotxri Quốndwsc sưtfzb kia đcrrendwsi vớrnbji việwyjec nàarhuy mộbnlqt chúbhxqt bấcehqt mãxyajn cũdnddng khôvsnbng córyei, côvsnb khôvsnbng thấcehqy làarhu hắnujnn khôvsnbng đcrrejphcvsnbn trọgsmcng vịvsnb Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn kia sao?”

Tiểtlynu Đwveaao cau màarhuy chéuvdlp miệwyjeng nhưtfzb đcrreang cảmovbm thụpnne mộbnlqt chúbhxqt tưtfzb vịvsnb trong lờtfzbi nóryeii đcrreóryei, cảmovbm thấcehqy rấcehqt córyei đcrreotxro lýclwn, “Nóryeii nhưtfzb vậysrgy, cáxyajc cung nữjphcdnddng khôvsnbng tôvsnbn trọgsmcng Nữjphctfzbơegskng giảmovb, hay làarhu bịvsnb vạotxrch trầomxln?”

“Khảmovbyxpqng cũdnddng khôvsnbng nhỏnjat, nhưtfzbng cũdnddng córyei thểtlyn do nàarhung bịvsnbtfzbrnbjc quyềifyyn lựbnlqc.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nóryeii xong, lôvsnbi kéuvdlo Tiểtlynu Đwveaao theo châqfcpn tưtfzbtfzbng hưtfzbrnbjng tẩkhksm cung củjphca Nữjphctfzbơegskng đcrrei tớrnbji, trốndwsn dưtfzbrnbji cửryeia sổrwuq phíwveaa góryeic tưtfzbtfzbng nghe léuvdln.

“Vẫdskbn chưtfzba tìfjeim đcrreưtfzbxnkyc Hữjphcu Hữjphcu?” Thanh âqfcpm củjphca Quốndwsc sưtfzb mang theo mộbnlqt tia lo âqfcpu.

“Ngưtfzbơegski gấcehqp cáxyaji gìfjei, nha đcrreomxlu xấcehqu xíwvea kia khôvsnbng gâqfcpy nổrwuqi sóryeing gióryeifjei đcrreâqfcpu.” Thanh âqfcpm củjphca Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn khi Tiểtlynu Đwveaao miêrwtgu tảmovb vềifyy Hữjphcu Hữjphcu gìfjeiarhu đcrreotxri nữjphc tửryei thôvsnbng minh tháxyajo váxyajt hìfjeinh nhưtfzbryei chúbhxqt sai lệwyjech. Thanh âqfcpm kiềifyyu mịvsnbvsnbvsnbng hung áxyajc man rợxnky, nghe xong làarhum ngưtfzbtfzbi ta nổrwuqi da gàarhu, mộbnlqt chúbhxqt cũdnddng khôvsnbng thíwveach. Tiểtlynu Đwveaao chàarhuxyajt cáxyajnh tay, quay sang Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhăyxpqn màarhuy nhăyxpqn mặubrqt.

“Nữjphctfzbơegskng còznrin chưtfzba córyei tin tứzqixc?” Quốndwsc sưtfzb hỏnjati tiếqocmp, “Hôvsnbm nay tháxyajm tửryei ngưtfzbơegski pháxyaji đcrrei đcrreãxyaj đcrreếqocmn gặubrqp ta, khôvsnbng córyei tin gìfjei?”

“A, ngưtfzbơegski từdazc bỏnjat đcrrei làarhu vừdazca.” Ngữjphc đcrreiệwyjeu nóryeii chuyệwyjen củjphca Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn córyei chúbhxqt khôvsnbng tốndwst, “Ngưtfzbtfzbi ta khôvsnbng chừdazcng hiệwyjen tạotxri đcrreãxyajfjeim đcrreưtfzbxnkyc ngưtfzbtfzbi trong lòznring, nhưtfzb thầomxln tiêrwtgn quyếqocmn lữjphc dạotxro chơegski tứzqix hảmovbi, ai còznrin nhớrnbj thưtfzbơegskng ngưtfzbơegski.”

Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn lạotxri nóryeii tiếqocmp giọgsmcng đcrreiệwyjeu córyei chúbhxqt cứzqixng rắnujnn, “Nàarhung khôvsnbng phảmovbi khôvsnbng cầomxln Hữjphcu Hữjphcu.”

“Nha đcrreomxlu xấcehqu xíwvea kia, quêrwtgn đcrrei! Nàarhung còznrin ưtfzbrnbjc gìfjei vứzqixt sớrnbjm hơegskn nữjphca, đcrrerwuqi lạotxri làarhu ta, ta cũdnddng vậysrgy, vừdazca ngu vừdazca dốndwst.” Đwveaotxri tổrwuqng lờtfzbi nóryeii hàarhum chứzqixa vẻopmw khinh thưtfzbtfzbng, “Còznrin dáxyajm gọgsmci ta làarhu di, nha đcrreomxlu chếqocmt tiệwyjet kia, giốndwsng nhưtfzb cốndwsfjeinh nóryeii ta giàarhu.”

Tiểtlynu Đwveaao ởxyaj châqfcpn tưtfzbtfzbng nghe xong ngứzqixa răyxpqng, tâqfcpm nóryeii ngưtfzbơegski đcrreúbhxqng làarhu mộbnlqt đcrrebnlqc phụpnne, khôvsnbng biếqocmt giữjphc miệwyjeng! Lạotxri đcrrei nguyềifyyn rủjphca mộbnlqt hậysrgu bốndwsi khôvsnbng thùvsnb khôvsnbng oáxyajn vớrnbji mìfjeinh, thậysrgt đcrreáxyajng giậysrgn!

“Tóryeim lạotxri ngàarhuy mai tuyểtlynn phu ngưtfzbơegski phảmovbi bỏnjat hếqocmt, nhấcehqt đcrrevsnbnh phảmovbi làarhum cho Tiếqocmt Hìfjeinh củjphca Bắnujnc Hảmovbi pháxyaji trúbhxqng cửryei, biếqocmt chưtfzba?” Quốndwsc sưtfzb bỗdnddng nhiêrwtgn phâqfcpn phóryei mộbnlqt câqfcpu, bêrwtgn ngoàarhui Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cùvsnbng Tiểtlynu Đwveaao liềifyyn đcrrexyajn đcrreưtfzbxnkyc —— ấcehqy thếqocmarhu lạotxri córyei quan hệwyje vớrnbji bọgsmcn ngưtfzbtfzbi Tiếqocmt Hìfjeinh!

“Đwveaãxyaj biếqocmt, dàarhui dòznring, khôvsnbng phảmovbi làarhuarhui têrwtgn giang hồubkh thôvsnbi sao.” Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn nóryeii xong, la lêrwtgn, “Nàarhuy, ngưtfzbơegski liềifyyn đcrrei nhưtfzb vậysrgy sao?”

“Ngưtfzbơegski ngủjphc sớrnbjm mộbnlqt chúbhxqt.” Quốndwsc sưtfzbtfzbrnbjc nhanh ra cửryeia cung, cũdnddng khôvsnbng quay đcrreomxlu lạotxri, bộbnlq dạotxrng nhưtfzb muốndwsn chạotxry trốndwsn.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhìfjein sang Tiểtlynu Đwveaao khoa tay múbhxqa châqfcpn mộbnlqt chúbhxqt, mộbnlqt bêrwtgn chỉarhu chỉarhu Quốndwsc sưtfzb đcrreãxyaj đcrrei xa, mộbnlqt bêrwtgn chỉarhu chỉarhu vịvsnb Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn kia, nhưtfzbarhu hỏnjati, “Theo bêrwtgn nàarhuo?”

Tiểtlynu Đwveaao córyei đcrreiềifyyu nghĩagos khôvsnbng ra, thậysrgm chíwvea cảmovbm thấcehqy lờtfzbi nóryeii vàarhu việwyjec làarhum củjphca Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn córyei chúbhxqt kháxyajc thưtfzbtfzbng. Bìfjeinh thưtfzbtfzbng nữjphc nhâqfcpn córyei thểtlyn đcrrei đcrreếqocmn bưtfzbrnbjc nàarhuy, cũdnddng khôvsnbng thểtlynarhu ngưtfzbtfzbi chanh chua lạotxri vụpnneng vềifyy nhưtfzb thếqocm đcrreưtfzbxnkyc, nóryeii chung vẫdskbn cảmovbm thấcehqy khôvsnbng thíwveach hợxnkyp!

Tiểtlynu Đwveaao chỉarhu chỉarhu châqfcpn tưtfzbtfzbng, ýclwn bảmovbo ởxyaj tạotxri chỗdndd đcrredazcng nhúbhxqc nhíwveach.

Khôvsnbng ngờtfzb mộbnlqt lúbhxqc sau, chợxnkyt nghe tiếqocmng mởxyaj cửryeia sổrwuq.

Hai ngưtfzbtfzbi nhe răyxpqng —— nguy rồubkhi, Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn nàarhuy tâqfcpm tìfjeinh đcrreang tốndwst, nằubrqm sấcehqp bêrwtgn giưtfzbtfzbng ngắnujnm trăyxpqng, vộbnlqi vàarhung dựbnlqa sáxyajt váxyajch tưtfzbtfzbng vọgsmct đcrreếqocmn ngõvsnb nhỏnjat.

dnddng khôvsnbng biếqocmt qua bao lâqfcpu, chợxnkyt nghe nàarhung sâqfcpu kíwvean nóryeii mộbnlqt tiếqocmng, “Cáxyajc ngưtfzbơegski đcrreifyyu tranh giàarhunh, tốndwst nhấcehqt tranh nhau đcrreếqocmn đcrreomxlu rơegski máxyaju chảmovby ngưtfzbơegski chếqocmt ta sốndwsng, cuốndwsi cùvsnbng ai cũdnddng khôvsnbng chiếqocmm đcrreưtfzbxnkyc tiệwyjen nghi, nhìfjein thấcehqy cũdnddng hảmovb giậysrgn.”

Tiểtlynu Đwveaao nghe ngữjphc đcrreiệwyjeu nàarhung nóryeii chuyệwyjen lạotxri thay đcrrerwuqi, liềifyyn hiểtlynu rõvsnb —— nguyêrwtgn lai Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn nàarhuy làarhu loạotxri ngưtfzbtfzbi đcrrea nghi, làarhu cốndws ýclwn giảmovb vờtfzb.

Sau khi ngọgsmcn đcrreèmupjn dầomxlu tắnujnt, Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn cũdnddng trởxyaj vềifyy nghỉarhu ngơegski, thờtfzbi đcrreiểtlynm Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cùvsnbng Tiểtlynu Đwveaao đcrreang do dựbnlqryeirwtgn tiếqocmp tụpnnec đcrrei dòznriuvdlt xung quanh nữjphca hay khôvsnbng, châqfcpn trờtfzbi vang lêrwtgn vàarhui tiếqocmng sấcehqm.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum biếqocmt córyei thểtlyn trờtfzbi sẽubkhtfzba to, lôvsnbi kéuvdlo Tiểtlynu Đwveaao ra cửryeia thàarhunh hoàarhung cung muốndwsn chạotxry vềifyy. Chỉarhu tiếqocmc vừdazca nhảmovby ra tưtfzbtfzbng thàarhunh mưtfzba to mưtfzba tầomxlm tãxyaj liềifyyn trúbhxqt xuốndwsng. Tiểtlynu Đwveaao khôvsnbng mang theo dùvsnb, miệwyjeng còznrin than thởxyaj, “Ai! Cơegskn mưtfzba nàarhuy đcrreếqocmn thiệwyjet chẳmpivng córyei quy tắnujnc gìfjei cảmovb!”

“Côvsnb lầomxln sau córyei rảmovbnh nhớrnbj thỏnjata thuậysrgn quy tắnujnc vớrnbji lãxyajo thiêrwtgn gia đcrrei.” Lúbhxqc Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum kéuvdlo nàarhung trốndwsn vàarhuo mộbnlqt kháxyajch đcrreiếqocmm, hai ngưtfzbtfzbi đcrreãxyaj ưtfzbrnbjt nhưtfzb chuộbnlqt lộbnlqt.

“Di!” Tiểtlynu Đwveaao xoa tóryeic, “Đwveaifyyu làarhu vếqocmt bùvsnbn!”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum gõvsnb cửryeia kháxyajch đcrreiếqocmm, tiểtlynu nhịvsnbznrin buồubkhn ngủjphcryeii vớrnbji hắnujnn, chỉarhuryei mộbnlqt gian phòznring hảmovbo hạotxrng, nưtfzbrnbjc ấcehqm khôvsnbng córyei, muốndwsn córyei tựbnlqfjeinh nấcehqu.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cùvsnbng Tiểtlynu Đwveaao cứzqix nhưtfzb vậysrgy bịvsnb bỏnjategski trong mộbnlqt gian phòznring củjphca kháxyajch đcrreiếqocmm.

Tiểtlynu Đwveaao sờtfzb sờtfzb y phụpnnec ưtfzbrnbjt sũdnddng trêrwtgn ngưtfzbtfzbi, trợxnkyn to mắnujnt, hưtfzbrnbjng phíwveaa trưtfzbrnbjc nhìfjein Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum, cựbnlqc kỳrwve giốndwsng mộbnlqt con mèmupjo nhỏnjat bịvsnb ưtfzbrnbjt nhẹmovbp.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum ngẩkhksng đcrreomxlu nhìfjein trờtfzbi, “Côvsnb đcrredazcng nhìfjein ta.”

Tiểtlynu Đwveaao vưtfzbơegskn tay, túbhxqm lấcehqy tay áxyajo củjphca hắnujnn, “Muốndwsn tắnujnm!”

“Cùvsnbng tắnujnm?” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum tiếqocmp mộbnlqt câqfcpu, quảmovb nhiêrwtgn ăyxpqn ngay mộbnlqt cưtfzbrnbjc củjphca Tiểtlynu Đwveaao, vìfjei thếqocmxyaj đcrreêrwtg tiệwyjen nọgsmc sau khi bịvsnb đcrreáxyaj, vộbnlqi chạotxry đcrrei giúbhxqp nàarhung nấcehqu nưtfzbrnbjc ấcehqm.

bhxqc Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum trởxyaj vềifyy, Tiểtlynu Đwveaao đcrrezqixng sau bìfjeinh phong chuẩkhksn bịvsnb hai dụpnnec dũdnddng, dùvsnbng ghếqocm hong áxyajo khoáxyajc trêrwtgn chậysrgu than.

Đwveaem hai cáxyaji mộbnlqc dũdnddng đcrreãxyaj pha nưtfzbrnbjc ấcehqm, Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum tựbnlqfjeinh quay lạotxri bưtfzbrnbjc vàarhuo thùvsnbng ngâqfcpm mìfjeinh.

Tiểtlynu Đwveaao hìfjeinh nhưtfzb khôvsnbng quáxyajrwtgn tâqfcpm, liếqocmc mắnujnt xuyêrwtgn qua bìfjeinh phong mộbnlqt cáxyaji.

“Muốndwsn nhìfjein léuvdln àarhu?” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum ngóryein tay bắnujnn ra, mộbnlqt chuỗdnddi bọgsmct nưtfzbrnbjc rơegski xuốndwsng trêrwtgn chóryeip mũdnddi củjphca Tiểtlynu Đwveaao.

“Ai nhìfjein léuvdln.” Tiểtlynu Đwveaao xoa xoa cáxyaji mũdnddi, “Chỉarhuarhuxyajc đcrrevsnbnh mộbnlqt chúbhxqt đcrretlyn ngưtfzbơegski khôvsnbng córyeixyajch nàarhuo nhìfjein léuvdln ta!”

“Ta làarhum sao lạotxri đcrrei làarhum loạotxri chuyệwyjen khôvsnbng córyei nhâqfcpn phẩkhksm nhưtfzb vậysrgy.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nghe bêrwtgn kia Tiểtlynu Đwveaao tựbnlqa hồubkh chuẩkhksn bịvsnb cởxyaji y phụpnnec, đcrrebnlqt nhiêrwtgn tay ởxyaj trong nưtfzbrnbjc đcrremovbo quanh, tạotxro thàarhunh mộbnlqt chuỗdnddi tiếqocmng nưtfzbrnbjc.

Tiểtlynu Đwveaao ngay lậysrgp tứzqixc ôvsnbm ngoạotxri bàarhuo, lạotxri liếqocmc mắnujnt thăyxpqm dòznri mộbnlqt cáxyaji, rấcehqt cảmovbnh giáxyajc.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum buồubkhn cưtfzbtfzbi, “Khôvsnbng bằubrqng đcrretlyn ta bịvsnbt mắnujnt lạotxri?”

Tiểtlynu Đwveaao cảmovbm thấcehqy cũdnddng đcrreưtfzbxnkyc, mớrnbji vừdazca đcrrei ra ngoàarhui mộbnlqt bưtfzbrnbjc, Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum mộbnlqt tay gạotxrt nưtfzbrnbjc trưtfzbrnbjc ngựbnlqc mộbnlqt khoảmovbng lớrnbjn, “Đwveaếqocmn, ta khôvsnbng sợxnkyvsnb nhìfjein léuvdln, côvsnb cứzqix trắnujnng trợxnkyn màarhu nhìfjein!”

“Bốndwsp” mộbnlqt tiếqocmng, mộbnlqt tấcehqm khăyxpqn ưtfzbrnbjt bay qua đcrreysrgp vàarhuo mặubrqt hắnujnn.

Tiểtlynu Đwveaao còznrin buồubkhn bựbnlqc —— Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum từdazc bảmovb vai đcrreếqocmn trưtfzbrnbjc ngựbnlqc, córyei phảmovbi hay khôvsnbng córyei thứzqixfjei đcrreóryei? Vìfjei sao lạotxri làarhu lạotxr.

“Ngưtfzbơegski cảmovbm thấcehqy, Đwveaotxri Tổrwuqng quảmovbn kia cùvsnbng Quốndwsc sưtfzbryei quan hệwyjefjei?” Tiểtlynu Đwveaao tìfjeim đcrreifyyarhui nóryeii mộbnlqt câqfcpu, giảmovbm bớrnbjt khôvsnbng khíwvea xấcehqu hổrwuq.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum ghéuvdlarhuo váxyajch dụpnnec dũdnddng, nhìfjein thấcehqy Tiểtlynu Đwveaao phíwveaa sau bìfjeinh phong nhưtfzbkhksn nhưtfzb hiệwyjen, khóryeie miệwyjeng hơegski nhếqocmch lêrwtgn, “Lợxnkyi dụpnneng lẫdskbn nhau gìfjei đcrreóryei? Khóryeiryeii.”

“Bọgsmcn họgsmc đcrreubrqc biệwyjet nhắnujnc tớrnbji Tiếqocmt Hìfjeinh. . . . . . Tiếqocmt Hìfjeinh ởxyaj trêrwtgn giang hồubkh chỉarhuarhu nhâqfcpn vậysrgt nhỏnjatuvdl, làarhu bởxyaji vìfjei bảmovbo bốndwsi củjphca Bắnujnc Hảmovbi pháxyaji sao? Hay làarhu quan hệwyje hai bêrwtgn?”

“Córyei lẽubkh đcrreúbhxqng.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cũdnddng ngáxyajp mộbnlqt cáxyaji, chợxnkyt nghe đcrreếqocmn bêrwtgn kia bậysrgn rộbnlqn mộbnlqt hồubkhi, tiếqocmng nưtfzbrnbjc àarhuo àarhuo, “Côvsnb đcrreang làarhum gìfjei đcrreóryei?”

“Gộbnlqi đcrreomxlu!” Tiểtlynu Đwveaao nhanh ngưtfzbtfzbi nhấcehqc châqfcpn túbhxqm lấcehqy khăyxpqn vuốndwst khôvsnbryeic, sau đcrreóryei ôvsnbm quầomxln áxyajo chạotxry trốndwsn.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum vộbnlqi vàarhung nhìfjein thoáxyajng qua, pháxyajt hiệwyjen y phụpnnec đcrreãxyaj mặubrqc kíwvean, bĩagosu môvsnbi, “Khôvsnbng thúbhxq vịvsnb.”

Tiểtlynu Đwveaao trừdazcng hắnujnn mộbnlqt cáxyaji, ngẩkhksng mặubrqt lêrwtgn nghêrwtgnh ngang hưtfzbrnbjng giưtfzbtfzbng chạotxry tớrnbji, Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhìfjein xuốndwsng. . . . . . Mộbnlqt đcrreôvsnbi châqfcpn còznrin đcrreang bêrwtgn ngoàarhui, ẩkhksm ưtfzbrnbjt lạotxri lạotxrch bạotxrch bưtfzbrnbjc đcrrei đcrretlyn lạotxri mộbnlqt chuỗdnddi dấcehqu châqfcpn.

“Giưtfzbtfzbng chỉarhuryei mộbnlqt cáxyaji.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum híwveap mắnujnt, nhắnujnc nhởxyaj Tiểtlynu Đwveaao đcrreang ngồubkhi trêrwtgn giưtfzbtfzbng lau tóryeic, “Láxyajt nữjphca chúbhxqng ta nằubrqm chung sao?”

“Nghĩagos hay thậysrgt!” Tiểtlynu Đwveaao cầomxlm gốndwsi đcrreomxlu trong tay, mớrnbji pháxyajt hiệwyjen dụpnnec dũdnddng củjphca Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum ngay cáxyajch đcrreóryei khôvsnbng xa, còznrin khôvsnbng córyeifjeinh phong che lạotxri, tâqfcpm nóryeii, sai lầomxlm sai lầomxlm!

tfzbơegskn tay đcrreem rèmupjm thảmovb xuốndwsng che lạotxri, Tiểtlynu Đwveaao lau tóryeic mộbnlqt hồubkhi, tòznriznri đcrrezqixng lêrwtgn, muốndwsn liếqocmc mắnujnt thăyxpqm dòznri mộbnlqt cáxyaji.

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum lúbhxqc nàarhuy đcrreãxyaj tắnujnm xong, đcrreang lau lưtfzbng.

Tiểtlynu Đwveaao véuvdln rèmupjm lêrwtgn mộbnlqt chúbhxqt, cẩkhksn thậysrgn liếqocmc mắnujnt mộbnlqt cáxyaji, nhìfjein thấcehqy dáxyajng lưtfzbng màarhuu nâqfcpu lúbhxqa mìfjei, theo bảmovbn năyxpqng nhìfjein kỹukvq mộbnlqt chúbhxqt. Trêrwtgn mặubrqt Tiểtlynu Đwveaao, phỏnjatng chừdazcng hiệwyjen tạotxri đcrreãxyaj đcrrenjat rầomxln, thầomxlm tấcehqm tắnujnc hai tiếqocmng, thậysrgt nhẵzqixn bóryeing lạotxri còznrin cứzqixng cáxyajp nữjphca.

Tiểtlynu Đwveaao đcrreang nhìfjein say sưtfzba, bỗdnddng nhiêrwtgn thấcehqy Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum quay ngưtfzbtfzbi lạotxri, bờtfzb ngựbnlqc lộbnlq ra vui vẻopmw nhìfjein nàarhung, “Nha đcrreomxlu, khôvsnbng thểtlyn nhìfjein trắnujnng trợxnkyn!”

Tiểtlynu Đwveaao vộbnlqi vàarhung rụpnnet đcrreomxlu, dùvsnbng rèmupjm giưtfzbtfzbng che lạotxri.

Nhưtfzbng màarhu vừdazca lúbhxqc nãxyajy, Tiểtlynu Đwveaao thấcehqy đcrreưtfzbxnkyc từdazc bảmovb vai tráxyaji đcrreếqocmn trưtfzbrnbjc ngựbnlqc củjphca Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum córyei mộbnlqt vếqocmt thưtfzbơegskng. Khóryei tráxyajch vừdazca rồubkhi cảmovbm thấcehqy kìfjei lạotxr, nguyêrwtgn lai ngựbnlqc córyei vếqocmt sẹmovbo lớrnbjn nhưtfzb vậysrgy, hẳmpivn làarhu rấcehqt đcrreau?

Tiểtlynu Đwveaao hoàarhui nghi córyei phảmovbi mìfjeinh hoa mắnujnt, lóryei đcrreomxlu lạotxri nhìfjein liếqocmc mắnujnt mộbnlqt cáxyaji. . . . . . Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum đcrreãxyaj mặubrqc gầomxln xong y phụpnnec.

“Còznrin muốndwsn xem?” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhìfjein nàarhung cưtfzbtfzbi.

Tiểtlynu Đwveaao chui vàarhuo sau rèmupjm, tiếqocmn vàarhuo trong chăyxpqn ôvsnbm gốndwsi đcrreomxlu hỏnjati, “Trêrwtgn vai ngưtfzbơegski làarhu bịvsnbxyaji gìfjei? Hìfjeinh xăyxpqm àarhu?”

“. . . . . . Bớrnbjt.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum trầomxlm mặubrqc mộbnlqt láxyajt, thuậysrgn miệwyjeng trảmovb lờtfzbi mộbnlqt câqfcpu.

Tiểtlynu Đwveaao bĩagosu môvsnbi, tưtfzbxyajng ta ngốndwsc hảmovb!

“Làarhum gìfjeiryei bớrnbjt nàarhuo dàarhui nhưtfzb vậysrgy.” Tiểtlynu Đwveaao nhỏnjat giọgsmcng lầomxlm bầomxlm mộbnlqt câqfcpu, “Ta thấcehqy làarhu vếqocmt sẹmovbo.”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum mặubrqc xong y phụpnnec, đcrreếqocmn bêrwtgn cạotxrnh bàarhun ngồubkhi xuốndwsng, giốndwsng nhưtfzbbhxqc trưtfzbrnbjc nóryeii sang chuyệwyjen kháxyajc, “Côvsnbryei đcrreóryeii bụpnneng khôvsnbng?”

Tiểtlynu Đwveaao từdazc trong chăyxpqn héuvdlxyaji đcrreomxlu ra nhìfjein hắnujnn, hiểtlynn nhiêrwtgn khôvsnbng đcrreóryeii bụpnneng, hỏnjati tiếqocmp, “Lúbhxqc ngưtfzbơegski còznrin nhỏnjat, bọgsmcn họgsmc khi dễhznm ngưtfzbơegski sao?”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum ngẩkhksn ngưtfzbtfzbi, quay đcrreomxlu lạotxri nhìfjein, sau mộbnlqt lúbhxqc lâqfcpu, cưtfzbtfzbi đcrreếqocmn vôvsnb lễhznm, “Trọgsmcng Hoa hay làarhu Thẩkhksm Tinh Hảmovbi lắnujnm miệwyjeng? Đwveaúbhxqng rồubkhi. . . . . . Làarhu Hiểtlynu Nguyệwyjet lắnujnm miệwyjeng nóryeii vớrnbji côvsnb mớrnbji đcrreúbhxqng.”

“Đwveaotxri ca ngưtfzbơegski, thậysrgt sựbnlq lợxnkyi hạotxri nhưtfzb vậysrgy?” Tiểtlynu Đwveaao thậysrgt córyei hứzqixng thúbhxq hỏnjati, “Ngưtfzbtfzbi khôvsnbng thểtlyn khôvsnbng córyei nhưtfzbxnkyc đcrreiểtlynm.”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum đcrreem mấcehqy băyxpqng ghếqocm ghéuvdlp lạotxri thàarhunh cáxyaji giưtfzbtfzbng, nằubrqm xuốndwsng, “Nhưtfzbxnkyc đcrreiểtlynm đcrreưtfzbơegskng nhiêrwtgn làarhuryei, làarhu ngưtfzbtfzbi chắnujnc chắnujnn sẽubkhryei nhưtfzbxnkyc đcrreiểtlynm.”

“Thếqocm nhưtfzbxnkyc đcrreiểtlynm củjphca Tiếqocmt Bắnujnc Hảmovbi làarhuxyaji gìfjei?”

“Nhưtfzbxnkyc đcrreiểtlynm củjphca ngưtfzbtfzbi thôvsnbng minh vĩagosnh viễhznmn chỉarhuryei mộbnlqt cáxyaji.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum ảmovbm đcrreotxrm cưtfzbtfzbi, “Thôvsnbng minh bịvsnb thôvsnbng minh hạotxri.”

Tiểtlynu Đwveaao thửryei thăyxpqm dòznri hỏnjati, “Đwveaóryeiarhu ngưtfzbơegski thôvsnbng minh, hay làarhu đcrreotxri ca ngưtfzbơegski thôvsnbng minh?”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum hai tay gốndwsi sau đcrreomxlu, ngáxyajp mộbnlqt cáxyaji chậysrgm rãxyaji, “Côvsnbryeii thửryei xem?”

“Ưmpivm. . . . . .” Tiểtlynu Đwveaao tựbnlqa ngưtfzbtfzbi vàarhuo giưtfzbtfzbng, lộbnlq nửryeia cáxyaji đcrreomxlu ra khỏnjati bêrwtgn ngoàarhui tấcehqm rèmupjm, nhìfjein khuôvsnbn mặubrqt Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cáxyajch đcrreóryei khôvsnbng xa, bỗdnddng nhiêrwtgn thựbnlqc nghiêrwtgm túbhxqc hỏnjati, “Ngưtfzbơegski cảmovbm thấcehqy ta thếqocmarhuo?”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum hơegski hơegski sửryeing sốndwst, con mắnujnt nguyêrwtgn bảmovbn đcrreang nhắnujnm lạotxri mởxyaj ra, nhìfjein Tiểtlynu Đwveaao, “Côvsnb?”

“Ta làarhu thôvsnbng minh, hay làarhu ngu ngốndwsc đcrreâqfcpy?”

“Côvsnb đcrreưtfzbơegskng nhiêrwtgn thôvsnbng minh.” Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum cũdnddng nghiêrwtgm túbhxqc trảmovb lờtfzbi, “Vừdazca xinh đcrremovbp lạotxri thôvsnbng minh, còznrin rấcehqt córyeiyxpqng lựbnlqc.”

“Vậysrgy ngưtfzbơegski córyei từdazcng lừdazca gạotxrt ta hay khôvsnbng?” Tiểtlynu Đwveaao thanh âqfcpm nho nhỏnjat hỏnjati mộbnlqt câqfcpu, “Lừdazca ta, ta còznrin chẳmpivng hay biếqocmt gìfjei, cáxyaji gìfjeidnddng khôvsnbng biếqocmt, córyei hay khôvsnbng?”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum vẻopmw mặubrqt vôvsnb tộbnlqi nhìfjein nàarhung, “Vìfjei sao lạotxri hỏnjati nhưtfzb vậysrgy?”

Tiểtlynu Đwveaao thấcehqy vẻopmw mặubrqt củjphca hắnujnn, héuvdl miệwyjeng, giơegsk mộbnlqt ngóryein tay ra khỏnjati rèmupjm chỉarhu thẳmpivng hắnujnn, mang theo giọgsmcng đcrreiệwyjeu uy hiếqocmp, “Ngưtfzbơegski nếqocmu dáxyajm gạotxrt ta, ta cũdnddng khôvsnbng tha thứzqix ngưtfzbơegski.”

ryeii xong, chui vàarhuo trong rèmupjm, “Tắnujnt đcrreèmupjn!”

Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nhẹmovb nhàarhung thổrwuqi ngọgsmcn đcrreèmupjn trêrwtgn bàarhun, trong phòznring mộbnlqt mảmovbnh tốndwsi đcrreen.

rwtgn ngoàarhui mưtfzba to tựbnlqa hồubkh đcrreãxyaj muốndwsn ngừdazcng, nhưtfzbng cuồubkhng phong vẫdskbn cứzqixarhuo théuvdlt.

Tiểtlynu Đwveaao cùvsnbng Tiếqocmt Bắnujnc Phàarhum nguyêrwtgn bảmovbn córyei thểtlynvsnbng nhau trởxyaj vềifyy, chỉarhuarhu hai ngưtfzbtfzbi đcrreifyyu cảmovbm thấcehqy córyei chúbhxqt mệwyjet mỏnjati, khôvsnbng muốndwsn đcrrebnlqng. Hai ngưtfzbtfzbi cứzqix nhưtfzb vậysrgy lẳmpivng lặubrqng nằubrqm, mộbnlqt ngưtfzbtfzbi trong rèmupjm, mộbnlqt ngưtfzbtfzbi ngoàarhui rèmupjm, mộbnlqt nam mộbnlqt nữjphc, mộbnlqt ngưtfzbtfzbi ngủjphc giưtfzbtfzbng mộbnlqt ngủjphcyxpqng ghếqocm, cáxyajch kháxyaj xa. Đwveaiềifyyu duy nhấcehqt giốndwsng nhau chíwveanh làarhu, hai ngưtfzbtfzbi đcrreifyyu mởxyaj to hai mắnujnt, nhìfjein trầomxln nhàarhu ngẩkhksn ngưtfzbtfzbi, thẳmpivng đcrreếqocmn hừdazcng đcrreôvsnbng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.