Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 44 : Đêm dài người không yên

    trước sau   
Tiểgyscu Đqolqao cùgxryng Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm bỏxfjnzwuqi đidtoáelvum ngưtkgykraoi theo dõijqbi liềtuvrn trởueuu lạvkbsi chỗvgqn hẹijqbn bídmcd mậfntmt, đidtoâcdujy làlkgxzwuqi ởueuu củqlhya mộrnont ngưtkgykraoi dâcdujn màlkgx Trọdesgng Hoa đidtoãpzhy thuêxuqj đidtogyscueuu lạvkbsi. Vùgxryng biêxuqjn thùgxryy Tâcdujy Vựqmlxc, luôwdsyn luôwdsyn cóijqblkgxi ngưtkgykraoi lai lịzwuqch phứmqyhc tạvkbsp, cầzwqwn nơzwuqi ởueuujswgn, bởueuui vậfntmy thưtkgykraong xuyêxuqjn cóijqb chỗvgqn trốgyscng cho thuêxuqj. Ngưtkgykraoi cho thuêxuqj nhàlkgxqolqn bảigeon đidtotuvru làlkgxpzhyo nhâcdujn, thu bạvkbsc xong liềtuvrn đidtoi, cáelvui gìkgrxxfjnng khôwdsyng hỏxfjni, dĩvkbs nhiêxuqjn cũxfjnng sẽuauy khôwdsyng đidtoi ra ngoàlkgxi nóijqbi lung tung.

Tiểgyscu Đqolqao vàlkgxo sâcdujn đidtoi vòfhbrng vo, cảigeom thấeexxy rấeexxt cóijqbtkgy vịzwuq củqlhya Tâcdujy Vựqmlxc – “Nhìkgrxn mộrnont hồiwyli thìkgrx ra mấeexxy gian nhàlkgxlkgxy đidtotuvru đidtoưtkgydmcdc xâcdujy thàlkgxnh mộrnont vòfhbrng tròfhbrn!”

“Hìkgrxnh tròfhbrn cóijqb rấeexxt nhiềtuvru ưtkgyu đidtoiểgyscm, đidtoóijqbng cửtkgya đidtoáelvu lạvkbsi thìkgrx ai cũxfjnng khôwdsyng vàlkgxo đidtoưtkgydmcdc. Ởwmdmzwuqi hoang sơzwuqn thôwdsyn dãpzhy, gian nhàlkgx nhưtkgy vậfntmy cóijqb thểgysc phòfhbrng cưtkgymkkkp, phòfhbrng sóijqbi, bãpzhyo cáelvut! Cửtkgya sổqolqtkgymkkkng vàlkgxo trong, trong việecpxn vừjzyua cóijqb thểgysc phơzwuqi y phụkiacc vừjzyua cóijqb thểgysc phơzwuqi nắggdcng, buổqolqi tốgysci đidtogysct đidtogyscng lửtkgya, gióijqb thổqolqi cũxfjnng khôwdsyng tắggdct.” – Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm giảigeoi thídmcdch xong, bắggdct đidtozwqwu lấeexxy hoàlkgxng bảigeong vừjzyua rồiwyli giữhnbka đidtoưtkgykraong thuậfntmn tay xéecpx xuốgyscng, đidtoưtkgya cho Háelvuch Kim Phong – “Việecpxc nàlkgxy thídmcdch hợdmcdp vớmkkki ngưtkgyơzwuqi.”

elvuch Kim Phong mởueuu ra vừjzyua nhìkgrxn, nhídmcdu màlkgxy – “Bảigeoo ta đidtoi tuyểgyscn phu?”

“Phảigeoi, tràlkgx trộrnonn vàlkgxo cung làlkgxelvuch tốgysct nhấeexxt, chúxuqjng ta sẽuauy giảigeo dạvkbsng làlkgxm ngưtkgykraoi hỗvgqn trợdmcd cho ngưtkgyơzwuqi.” – Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm cưtkgykraoi nóijqbi – “Nghĩvkbs tớmkkki nghĩvkbs lui ta cùgxryng Trọdesgng Hoa cũxfjnng khôwdsyng thídmcdch hợdmcdp, Trọdesgng Hoa cóijqbkgrxnh trêxuqjn ngưtkgykraoi, ta tiếtuvrng xấeexxu rõijqblkgxng.”

elvuch Kim Phong xua tay – “Đqolqjzyung nóijqbi nhưtkgy vậfntmy, bấeexxt quáelvu đidtoâcdujy thậfntmt sựqmlxlkgx biệecpxn pháelvup tốgysct, ta khôwdsyng sao cảigeo.”


“Quyếtuvrt đidtozwuqnh vậfntmy đidtoi.” – Trọdesgng Hoa tídmcdnh toáelvun thờkraoi gian – “Chúxuqjng ta thưtkgyơzwuqng lưtkgydmcdng mộrnont chúxuqjt đidtogysci sáelvuch cụkiac thểgysc, ngàlkgxy mai liềtuvrn khởueuui hàlkgxnh vàlkgxo Quỷgysc thàlkgxnh.”

Hữhnbku Hữhnbku vẻueqb mặggdct lo lắggdcng – “Lẫrntin nhậfntmp vàlkgxo hoàlkgxng cung nhưtkgy vậfntmy, thậfntmt cóijqb thểgysc đidtoem ngôwdsyi vịzwuq hoàlkgxng đidtoếtuvr đidtooạvkbst lạvkbsi sao? Quốgyscc sưtkgygxryng đidtovkbsi tổqolqng quảigeon, cũxfjnng khôwdsyng phảigeoi làlkgx loạvkbsi ngưtkgykraoi dễqlpk đidtogysci phóijqb.”

“Vậfntmy đidtojzyung đidtoi?” – Tiểgyscu Đqolqao thửtkgy hỏxfjni.

“Khôwdsyng đidtoưtkgydmcdc!” – Hữhnbku Hữhnbku vộrnoni vàlkgxng lắggdcc đidtozwqwu – “Mẫrntiu hậfntmu ta còfhbrn chưtkgya biếtuvrt đidtoâcduju, nếtuvru ngưtkgykraoi đidtornont nhiêxuqjn quay vềtuvr, khôwdsyng cóijqb chuẩjswgn bịzwuqlkgx bịzwuq áelvum hạvkbsi thìkgrxlkgxm sao bâcdujy giờkrao? Ta biếtuvrt bọdesgn họdesg muốgyscn hạvkbsi mẫrntiu hậfntmu!”

Tiểgyscu Đqolqao nhếtuvrch khóijqbe miệecpxng – “Chídmcdnh xáelvuc! Đqolqúxuqjng rồiwyli, côwdsyijqbi cho ta biếtuvrt mộrnont chúxuqjt, đidtovkbsi quốgyscc sưtkgygxryng đidtovkbsi tổqolqng quảigeon kia cụkiac thểgysclkgx bộrnon dạvkbsng gìkgrx, làlkgx dạvkbsng ngưtkgykraoi nhưtkgy thếtuvrlkgxo?”

Hữhnbku Hữhnbku ởueuu cạvkbsnh mộrnont chiếtuvrc bàlkgxn đidtoáelvu trong sâcdujn phơzwuqi nắggdcng – “Kỳsrik thậfntmt trưtkgymkkkc kia ta từjzyung nóijqbi qua, cũxfjnng khôwdsyng phảigeoi làlkgx gạvkbst ngưtkgykraoi, quốgyscc sưtkgy đidtoídmcdch xáelvuc quyềtuvrn cao chứmqyhc trọdesgng, hắggdcn cóijqb nhữhnbkng năqolqng lựqmlxc màlkgx ngưtkgykraoi bìkgrxnh thưtkgykraong khôwdsyng cóijqb, cóijqb đidtoôwdsyi khi còfhbrn cóijqb thểgysc thôwdsyng thầzwqwn*.”

*thôwdsyng thầzwqwn: liêxuqjn lạvkbsc nóijqbi chuyệecpxn vớmkkki thầzwqwn linh

Tiểgyscu Đqolqao âcdujm thầzwqwm bĩvkbsu môwdsyi, thôwdsyng thầzwqwn? Hay làlkgx kẻueqb lừjzyua đidtoigeoo giảigeo thầzwqwn giảigeo quỷgysc.

“Hơzwuqn nữhnbka. . . . . .” – Hữhnbku Hữhnbku nóijqbi tớmkkki đidtoâcdujy, thầzwqwn sắggdcc ảigeom đidtovkbsm mộrnont chúxuqjt – “Quốgyscc sưtkgy anh tuấeexxn tiêxuqju sáelvui, ngàlkgxy thưtkgykraong cũxfjnng ôwdsyn văqolqn nho nhãpzhy, rấeexxt đidtoưtkgydmcdc ngưtkgykraoi kháelvuc yêxuqju mếtuvrn, ta vẫrntin thựqmlxc sùgxryng báelvui hắggdcn.”

“Hắggdcn khôwdsyng phảigeoi lãpzhyo nhâcdujn?” – Tiểgyscu Đqolqao vừjzyua nghe đidtoếtuvrn quốgyscc sưtkgyfhbrn tưtkgyueuung rằdyueng làlkgxelvui lãpzhyo nhâcdujn yếtuvru đidtouốgysci, còfhbrn mặggdcc mấeexxy loạvkbsi đidtovkbso bàlkgxo tăqolqng bàlkgxo*, nhưtkgyng nghe giọdesgng đidtoiệecpxu củqlhya Hữhnbku Hữhnbku, chẳrnonng lẽuauy vẫrntin làlkgx mộrnont mỹfpkb nam tửtkgy?

idtovkbso bàlkgxo tăqolqng bàlkgxo: áelvuo đidtovkbso sĩvkbs áelvuo hòfhbra thưtkgydmcdng

“Khôwdsyng phảigeoi đidtoâcduju!” – Hữhnbku Hữhnbku vộrnoni vàlkgxng lắggdcc đidtozwqwu – “Hắggdcn làlkgx Quỷgysc thàlkgxnh đidtoecpx nhấeexxt mỹfpkb nam tửtkgy, vẫrntin chưtkgya lấeexxy vợdmcd, ta nghe nóijqbi. . . . . .”

“Hắggdcn thầzwqwm mếtuvrn nưtkgyơzwuqng côwdsy a?” – Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm đidtornont nhiêxuqjn hỏxfjni mộrnont câcduju.


Hữhnbku Hữhnbku kinh ngạvkbsc mởueuu to hai mắggdct – “Làlkgxm sao côwdsy biếtuvrt?”

“Khôwdsyng khóijqb đidtoelvun lắggdcm, nóijqbi nhưtkgy vậfntmy, quốgyscc sưtkgy kia làlkgxkgrxxuqju sinh hậfntmn?”

“Cũxfjnng khôwdsyng hoàlkgxn toàlkgxn nhưtkgy vậfntmy, hắggdcn cùgxryng đidtovkbsi tổqolqng quảigeon cóijqb chúxuqjt mờkrao áelvum.”

Tiểgyscu Đqolqao nháelvuy mắggdct mấeexxy cáelvui – “Hắggdcn thídmcdch nam nhâcdujn?”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm bấeexxt đidtoggdcc dĩvkbs nhìkgrxn trờkraoi – “Đqolqvkbsi tổqolqng quảigeon làlkgx nữhnbk nhâcdujn.”

Tiểgyscu Đqolqao miệecpxng háelvu hốgyscc – “Tổqolqng quảigeon khôwdsyng phảigeoi đidtotuvru làlkgx tháelvui giáelvum sao?”

“Côwdsy nghe ai nóijqbi vậfntmy?” – Trọdesgng Hoa cùgxryng Háelvuch Kim Phong trăqolqm miệecpxng mộrnont lờkraoi hỏxfjni nàlkgxng.

“Nghe kểgysc!”

Mọdesgi ngưtkgykraoi trầzwqwm mặggdcc mộrnont lúxuqjc lâcduju, lắggdcc đidtozwqwu.

“Đqolqvkbsi tổqolqng quảigeon làlkgxcdujm phúxuqjc củqlhya nưtkgyơzwuqng ta, đidtoi theo bêxuqjn ngưtkgykraoi nhiềtuvru năqolqm, làlkgx mộrnont đidtovkbsi mỹfpkb nhâcdujn, bấeexxt quáelvuxfjnng chưtkgya thàlkgxnh thâcdujn, nghe nóijqbi nàlkgxng thầzwqwm mếtuvrn quốgyscc sưtkgy rấeexxt nhiềtuvru năqolqm.”

“Quan hệecpx thậfntmt phứmqyhc tạvkbsp!” – Tiểgyscu Đqolqao vuốgysct cằdyuem – “Hai ngưtkgykraoi nàlkgxy theo lýslablkgxijqbi cơzwuq hộrnoni tạvkbso phảigeon rấeexxt nhiềtuvru, vìkgrx sao khôwdsyng hàlkgxnh đidtornonng từjzyu sớmkkkm màlkgx cốgysckgrxnh chọdesgn lúxuqjc nàlkgxy? Hay làlkgxxuqjc nàlkgxy cóijqb mấeexxu chốgysct gìkgrx đidtoggdcc biệecpxt?”

“Cụkiac thểgysc ta khôwdsyng biếtuvrt, bấeexxt quáelvutkgyơzwuqng ta trưtkgymkkkc khi đidtoi, từjzyung cùgxryng quốgyscc sưtkgypzhyi nhau ầzwqwm ĩvkbs mộrnont trậfntmn.” – Hữhnbku Hữhnbku mộrnont tay chốgyscng máelvu than mộrnont tiếtuvrng – “Ta nguyêxuqjn bảigeon vẫrntin nghĩvkbs hai ngưtkgykraoi họdesglkgx trưtkgyueuung bốgysci đidtoáelvung tídmcdn nhiệecpxm, nêxuqjn cảigeom giáelvuc bịzwuq lừjzyua nàlkgxy quảigeo thựqmlxc khôwdsyng dễqlpk chịzwuqu. May mắggdcn vẫrntin còfhbrn mấeexxy thịzwuq vệecpx trung thàlkgxnh củqlhya nưtkgyơzwuqng đidtoem ta cứmqyhu ra, đidtoáelvunh tráelvuo thàlkgxnh Diêxuqju Đqolqóijqba mang ra Quỷgysc thàlkgxnh.”

“Vậfntmy thưtkgyơzwuqng thếtuvr trêxuqjn ngưtkgykraoi côwdsy sao lạvkbsi thếtuvrlkgxy?” Háelvuch Kim Phong hỏxfjni – “Côwdsy nếtuvru khôwdsyng phạvkbsm sai lầzwqwm, ai đidtoáelvunh côwdsy?”


Hữhnbku Hữhnbku miệecpxng mấeexxp máelvuy – “Quy củqlhy củqlhya hộrnon vệecpx hoàlkgxng thàlkgxnh rấeexxt nghiêxuqjm ngặggdct, kẻueqb phạvkbsm sai lầzwqwm trưtkgymkkkc khi bịzwuq đidtouổqolqi đidtoi đidtotuvru phảigeoi chịzwuqu vàlkgxi nháelvut roi hung hãpzhyn, bởueuui vìkgrx sợdmcd bịzwuq pháelvut hiệecpxn, ta liềtuvrn nhịzwuqn mộrnont chúxuqjt, còfhbrn phảigeoi nhịzwuqn đidtoau.”

Mọdesgi ngưtkgykraoi cũxfjnng nhídmcdu màlkgxy, Hữhnbku Hữhnbku tốgysct xấeexxu gìkgrxxfjnng làlkgx mộrnont côwdsyng chúxuqja, bịzwuq khổqolq nhưtkgy vậfntmy vẫrntin còfhbrn rấeexxt bìkgrxnh tĩvkbsnh, thậfntmt ra mộrnont chúxuqjt cũxfjnng khôwdsyng hưtkgy hỏxfjnng.

Hữhnbku Hữhnbku thấeexxy mọdesgi ngưtkgykraoi nhìkgrxn mìkgrxnh vẻueqb mặggdct còfhbrn cóijqblkgxi phầzwqwn thưtkgyơzwuqng hạvkbsi, ngưtkgydmcdng ngùgxryng cưtkgykraoi cưtkgykraoi – “Lạvkbsi nóijqbi tiếtuvrp, vẫrntin làlkgxtkgyơzwuqng ta cóijqb tầzwqwm mắggdct nêxuqjn trưtkgymkkkc đidtoâcdujy ngưtkgykraoi mớmkkki bắggdct ta luyệecpxn côwdsyng, thưtkgykraong ngàlkgxy cũxfjnng hay cùgxryng bọdesgn nha hoàlkgxn ởueuu chung. Ta cũxfjnng từjzyung cùgxryng cáelvuc nàlkgxng đidtoáelvunh nhau, cho nêxuqjn tấeexxt cảigeo mọdesgi ngưtkgykraoi đidtotuvru nóijqbi ta mộrnont chúxuqjt khôwdsyng yếtuvru ớmkkkt.” – Nóijqbi xong, nàlkgxng nhứmqyhc đidtozwqwu – “Đqolqâcdujy cóijqb lẽuauyxfjnng làlkgx ưtkgyu đidtoiểgyscm duy nhấeexxt củqlhya ta.”

“Ai.” – Háelvuch Kim Phong lắggdcc đidtozwqwu – “Côwdsytkgyơzwuqng khôwdsyng cầzwqwn tựqmlx chuốgyscc khổqolq nhưtkgy vậfntmy, côwdsy khôwdsyng hềtuvr ídmcdt ưtkgyu đidtoiểgyscm.”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm khoanh tay tiếtuvrn đidtoếtuvrn bêxuqjn cạvkbsnh hắggdcn, cưtkgykraoi hỏxfjni – “Nóijqbi vídmcd dụkiac?”

elvuch Kim Phong bộrnon dạvkbsng nghiêxuqjm túxuqjc đidtoâcduju ra đidtoeexxy, hỏxfjni – “Nàlkgxng căqolqn bảigeon khôwdsyng cóijqb khuyếtuvrt đidtoiểgyscm gìkgrx lớmkkkn đidtoúxuqjng khôwdsyng?”

Tấeexxt cảigeo mọdesgi ngưtkgykraoi đidtotuvru sửtkgyng sốgysct, Tiểgyscu Đqolqao nhếtuvrch miệecpxng gậfntmt đidtozwqwu – “Đqolqúxuqjng vậfntmy”.

“Ta khóijqb coi nhưtkgy vậfntmy, thưtkgykraong xuyêxuqjn cóijqb ngưtkgykraoi nóijqbi ta làlkgxm nưtkgyơzwuqng mấeexxt mặggdct.” – Hữhnbku Hữhnbku miệecpxng khẽuauy lẩjswgm bẩjswgm mộrnont câcduju.

“Cóijqb sao? Bộrnon dạvkbsng khôwdsyng xấeexxu màlkgx.” – Háelvuch Kim Phong tứmqyhc giậfntmn bấeexxt bìkgrxnh thay Hữhnbku Hữhnbku – “Nữhnbk nhâcdujn lớmkkkn lêxuqjn ngũxfjn quan đidtooan chídmcdnh khôwdsyng phảigeoi sao, ta thấeexxy cũxfjnng rấeexxt tốgysct.”

Hữhnbku Hữhnbku xấeexxu hổqolq đidtoếtuvrn đidtoxfjn mặggdct, ngưtkgydmcdng ngùgxryng nhìkgrxn sang hưtkgymkkkng kháelvuc.

Tiểgyscu Đqolqao vui vẻueqb, tớmkkki bêxuqjn cạvkbsnh Háelvuch Kim Phong, cùgxryng Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm mộrnont tảigeo mộrnont hữhnbku nhìkgrxn hắggdcn.

“Đqolqvkbsi ca, huynh cảigeom thấeexxy nữhnbk nhâcdujn thếtuvrlkgxo làlkgx đidtoijqbp, nữhnbk nhâcdujn loạvkbsi nàlkgxo thìkgrx khôwdsyng đidtoijqbp?” – Tiểgyscu Đqolqao cảigeom thấeexxy hứmqyhng thúxuqj hỏxfjni.

“Ừelvum.” – Háelvuch Kim Phong nghĩvkbs nghĩvkbs – “Nhưtkgy muộrnoni, Tiểgyscu Nguyệecpxt côwdsytkgyơzwuqng, còfhbrn cóijqb Hữhnbku Hữhnbku côwdsytkgyơzwuqng đidtotuvru rấeexxt đidtoijqbp.”


Hữhnbku Hữhnbku cưtkgykraoi khổqolq nhìkgrxn Tiểgyscu Đqolqao lạvkbsi nhìkgrxn Hiểgyscu Nguyệecpxt – “Hai vịzwuqwdsytkgyơzwuqng đidtotuvru làlkgx quốgyscc sắggdcc thiêxuqjn hưtkgyơzwuqng, còfhbrn ta? Quêxuqjn đidtoi.”

elvuch Kim Phong nhưtkgymkkkng màlkgxy – “Cóijqbkgrx kháelvuc nhau sao? Đqolqtuvru làlkgx nha đidtozwqwu tuổqolqi còfhbrn trẻueqb, cao thấeexxp mậfntmp ốgyscm kháelvuc nhau, trăqolqm dạvkbsng hạvkbst dưtkgybppung trăqolqm dạvkbsng ngưtkgykraoi, khôwdsyng cầzwqwn tựqmlx xấeexxu hổqolq?!”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm cưtkgykraoi đidtoếtuvrn vui vẻueqb, lấeexxy tay vỗvgqn vai Háelvuch Kim Phong – “Ai, đidtovkbsi ca, ngưtkgyơzwuqi nóijqbi lờkraoi nàlkgxy rấeexxt cóijqb đidtovkbso lýslab.”

“Khôwdsyng phảigeoi.” – Háelvuch Kim Phong vỗvgqn ngựqmlxc – “Phụkiac thâcdujn ta thưtkgykraong nóijqbi, ‘Nưtkgyơzwuqng con lúxuqjc bấeexxy giờkraolkgx đidtovkbsi mỹfpkb nhâcdujn đidtomqyhng nhấeexxt nhìkgrx thiêxuqjn hạvkbs, ta vớmkkki cũxfjnng khôwdsyng tớmkkki’, ngưtkgyơzwuqi xem nưtkgyơzwuqng ta cũxfjnng khôwdsyng lấeexxy tuyệecpxt thếtuvrvkbs nam a!”

ijqbi còfhbrn chưtkgya dứmqyht lờkraoi, Tiểgyscu Đqolqao nâcdujng tay chụkiacp đidtozwqwu hắggdcn – “Khôwdsyng đidtoưtkgydmcdc nóijqbi bừjzyua.”

elvuch Kim Phong sờkrao đidtozwqwu, cóijqb chúxuqjt ngưtkgydmcdng ngùgxryng – “Nhưtkgy vậfntmy thìkgrx sao, ta chỉqtwa khôwdsyng quen nhìkgrxn loạvkbsi ngưtkgykraoi trôwdsyng mặggdct màlkgx bắggdct hìkgrxnh dong.”

“Vậfntmy phụkiac thâcdujn ngưtkgyơzwuqi năqolqm đidtoóijqb khôwdsyng phảigeoi làlkgxtkgymkkki mộrnont ngưtkgykraoi rấeexxt xinh đidtoijqbp sao?” – Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm khoanh tay hỏxfjni – “Lòfhbrng yêxuqju cáelvui đidtoijqbp ai cũxfjnng cóijqb.”

“Nhưtkgyng màlkgxtkgyơzwuqng ta cùgxryng phụkiac thâcdujn ta sốgyscng chếtuvrt thàlkgxnh thâcdujn, sau đidtoóijqb lạvkbsi ôwdsym muộrnoni tửtkgy củqlhya ta chạvkbsy mấeexxt, hếtuvrt thảigeoy chuyệecpxn nàlkgxy, cùgxryng bộrnon dạvkbsng đidtoijqbp hay khôwdsyng đidtoijqbp củqlhya nàlkgxng cũxfjnng khôwdsyng quan hệecpx.” – Háelvuch Kim Phong lắggdcc mạvkbsnh cáelvui đidtozwqwu, cho Hữhnbku Hữhnbku mộrnont lờkraoi khuyếtuvrn khídmcdch – “Nha đidtozwqwu ngốgyscc, khôwdsyng cầzwqwn tin lờkraoi nhữhnbkng kẻueqb trôwdsyng mặggdct màlkgx bắggdct hìkgrxnh dong, côwdsy trôwdsyng rấeexxt đidtoijqbp, biếtuvrt khôwdsyng?!”

Hữhnbku Hữhnbku ngâcdujy ngốgyscc nhìkgrxn Háelvuch Kim Phong, cuốgysci cùgxryng, đidtoxfjn mặggdct gậfntmt đidtozwqwu – “Ừelvu!”

elvuch Kim Phong thấeexxy vẻueqb mấeexxt máelvut trêxuqjn mặggdct nàlkgxng khôwdsyng còfhbrn, tựqmlxa hồiwyl thậfntmp phầzwqwn tin tưtkgyueuung, cũxfjnng vừjzyua lòfhbrng. Hắggdcn còfhbrn nhìkgrxn Tiểgyscu Đqolqao, nhưtkgylkgxijqbi —— đidtovkbsi ca muộrnoni cũxfjnng biếtuvrt an ủqlhyi ngưtkgykraoi kháelvuc nàlkgxy.

Tiểgyscu Đqolqao cùgxryng Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm nhìkgrxn Hữhnbku Hữhnbku bộrnon dạvkbsng đidtoxfjn mặggdct đidtoang nhìkgrxn trộrnonm Háelvuch Kim Phong, đidtotuvru bấeexxt đidtoggdcc dĩvkbs đidtobppu tráelvun.

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm bỗvgqnng nhiêxuqjn thấeexxp giọdesgng nóijqbi vớmkkki Tiểgyscu Đqolqao – “Đqolqáelvung tiếtuvrc, nếtuvru trêxuqjn mấeexxy ngưtkgykraoi cóijqb mộrnont ca ca thìkgrx tốgysct rồiwyli.”

Tiểgyscu Đqolqao tâcdujm tưtkgyfhbrn đidtoang ởueuu chỗvgqnelvuch Kim Phong cùgxryng Hữhnbku Hữhnbku, lậfntmp tứmqyhc khôwdsyng hiểgyscu đidtoưtkgydmcdc hắggdcn cóijqb ýslabkgrx, liếtuvrc hắggdcn.


“A, vậfntmy đidtovkbsi ca côwdsy khôwdsyng phảigeoi làlkgxelvuch Nhịzwuq sao?” – Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm cưtkgykraoi xấeexxu xa, vưtkgyơzwuqn hai ngóijqbn tay – “Nhịzwuq ca đidtoưtkgydmcdc ngưtkgykraoi coi trọdesgng, thậfntmt đidtoáelvung mừjzyung.”

Tiểgyscu Đqolqao đidtogysc cho hắggdcn vui vẻueqb, đidtovkbsp hắggdcn mộrnont cưtkgymkkkc, hờkraoi hợdmcdt tặggdcng hắggdcn mộrnont câcduju – “Ngưtkgyơzwuqi mớmkkki cóijqb Nhịzwuq đidtoóijqb!”

elvuch Kim Phong bỗvgqnng nhiêxuqjn quay đidtozwqwu lạvkbsi, vẻueqb mặggdct khóijqb hiểgyscu – “Làlkgxm sao ngưtkgyơzwuqi biếtuvrt nhũxfjn danh củqlhya ta?”

Mọdesgi ngưtkgykraoi che miệecpxng. . . . . .

xuqjc sau đidtoếtuvrn giờkrao trưtkgya, Hữhnbku Hữhnbku vẫrntin kềtuvr cậfntmn Tiểgyscu Đqolqao hỏxfjni nàlkgxng chuyệecpxn tìkgrxnh củqlhya Háelvuch Kim Phong, nhìkgrxn đidtoi, hoa đidtoàlkgxo củqlhya Đqolqóijqba Đqolqóijqba đidtoãpzhy nởueuu, ngưtkgykraoi sáelvung suốgysct đidtotuvru cóijqb thểgysc nhìkgrxn ra, đidtoưtkgyơzwuqng nhiêxuqjn trừjzyu bỏxfjnelvuch Kim Phong. Tiểgyscu Đqolqao nhớmkkk tớmkkki nưtkgyơzwuqng nàlkgxng thưtkgykraong xuyêxuqjn nóijqbi câcduju – “Ngưtkgykraoi ngu ngốgyscc mộrnont chúxuqjt, sẽuauy dễqlpklkgxng cóijqb đidtoưtkgydmcdc hạvkbsnh phúxuqjc.” – Quảigeo nhiêxuqjn ngốgyscc nhâcdujn cóijqb ngốgyscc phúxuqjc. . . . . . Nhưtkgyng màlkgx, Tiểgyscu Đqolqao nhìkgrxn ra ngoàlkgxi cửtkgya sổqolq thấeexxy Háelvuch Kim Phong vẻueqb mặggdct thậfntmt sựqmlx nghiêxuqjm túxuqjc đidtoang luyệecpxn đidtoao—— đidtovkbsi ca nàlkgxng phưtkgyơzwuqng diệecpxn nàlkgxy hẳrnonn làlkgx thậfntmp phầzwqwn trìkgrx đidtornonn?

xuqjc trờkraoi tốgysci, mọdesgi ngưtkgykraoi cùgxryng nhau ởueuu trong sâcdujn ăqolqn cơzwuqm chiềtuvru, Trọdesgng Hoa đidtoi ra ngoàlkgxi hỏxfjni thăqolqm tin tứmqyhc vừjzyua chạvkbsy vềtuvr, gưtkgyơzwuqng mặggdct bừjzyung bừjzyung ngồiwyli vàlkgxo bàlkgxn. Hắggdcn vẻueqb mặggdct lo âcduju, tớmkkki bêxuqjn cạvkbsnh Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm – “Cóijqb ngưtkgykraoi cốgysc ýslab phóijqbng tin tứmqyhc ra ngoàlkgxi, nóijqbi đidtovkbsi ca ngưtkgyơzwuqi khôwdsyng chếtuvrt, giảigeo thầzwqwn giảigeo quỷgyscijqbtkgyu đidtoiwyl kháelvuc.”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm khẽuauy nhídmcdu màlkgxy, gậfntmt đidtozwqwu – “Phỏxfjnng chừjzyung làlkgx Tiếtuvrt Hìkgrxnh truyềtuvrn ra.”

“Làlkgxm sao bâcdujy giờkrao?” – Trọdesgng Hoa khôwdsyng biếtuvrt vìkgrx sao, thậfntmp phầzwqwn khẩjswgn trưtkgyơzwuqng.

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm chỉqtwatkgykraoi cưtkgykraoi, khoáelvut tay chặggdcn lạvkbsi – “Khôwdsyng cóijqb việecpxc gìkgrx.”

Tiểgyscu Đqolqao thấeexxy sựqmlxkgrxnh thậfntmt sựqmlx bịzwuq truyềtuvrn ra ngoàlkgxi, trong lòfhbrng cũxfjnng cóijqb chúxuqjt khôwdsyng yêxuqjn —— thậfntmt sựqmlx khôwdsyng phảigeoi lo lắggdcng đidtovkbsi lừjzyua đidtoigeoo Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi kia, màlkgxlkgx lo lắggdcng Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm sẽuauy bịzwuq liêxuqjn lụkiacy. Vìkgrxelvui gìkgrx phảigeoi lo lắggdcng cho têxuqjn miệecpxng lưtkgybppui đidtoáelvung ghéecpxt nàlkgxy, nhưtkgyng Tiểgyscu Đqolqao trong lòfhbrng lạvkbsi khôwdsyng nghĩvkbs vậfntmy.

Ban đidtoêxuqjm, Tiểgyscu Đqolqao cùgxryng Hiểgyscu Nguyệecpxt nghỉqtwa ngơzwuqi trong mộrnont gian phòfhbrng.

Hiểgyscu Nguyệecpxt nửtkgya đidtoêxuqjm chợdmcdt nghe giưtkgykraong gỗvgqnxuqjn cạvkbsnh lay đidtornonng pháelvut ra tiếtuvrng kẽuauyo càlkgx kẽuauyo kẹijqbt, giưtkgyơzwuqng mắggdct nhìkgrxn nhìkgrxn. Chỉqtwa thấeexxy Tiểgyscu Đqolqao giốgyscng nhưtkgyelvunh quẩjswgy chiêxuqjn, đidtoang ởueuu trong chăqolqn lăqolqn qua lăqolqn lạvkbsi.

Hiểgyscu Nguyệecpxt ngồiwyli dậfntmy, chỉqtwa thấeexxy Tiểgyscu Đqolqao cau màlkgxy chốgyscng cằdyuem, lúxuqjc thìkgrx nằdyuem úxuqjp sấeexxp thởueuulkgxi, lúxuqjc thìkgrx trởueuukgrxnh nhìkgrxn lêxuqjn trêxuqjn, trằdyuen trọdesgc cũxfjnng khôwdsyng đidtoqlhy đidtogysckgrxnh dung dáelvung vẻueqb kỳsrik lạvkbs củqlhya nàlkgxng giờkrao phúxuqjt nàlkgxy.

“Tiểgyscu Đqolqao.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt nhịzwuqn khôwdsyng đidtoưtkgydmcdc hỏxfjni mộrnont tiếtuvrng – “Côwdsy khôwdsyng thoảigeoi máelvui àlkgx?”

Tiểgyscu Đqolqao ngẩjswgng đidtozwqwu liếtuvrc mắggdct nhìkgrxn nàlkgxng mộrnont cáelvui, cáelvui liếtuvrc mắggdct nàlkgxy dọdesga Hiểgyscu Nguyệecpxt nhảigeoy dựqmlxng, trôwdsyng thậfntmt ai oáelvun a. . . . . .

“Côwdsylkgxm sao vậfntmy?” – Hiểgyscu Nguyệecpxt xuốgyscng giưtkgykraong, đidtoi đidtoếtuvrn bêxuqjn ngưtkgykraoi nàlkgxng ngồiwyli xuốgyscng, lấeexxy tay sờkrao tráelvun nàlkgxng, xáelvuc nhậfntmn khôwdsyng bịzwuq bệecpxnh, cảigeom thấeexxy Tiểgyscu Đqolqao cóijqb thểgyscijqbcdujm sựqmlx – “Xảigeoy ra chuyệecpxn gìkgrx?”

“Ta so vớmkkki đidtovkbsi ca ta còfhbrn Nhịzwuq đidtoâcduju, ta mớmkkki làlkgxelvuch Nhịzwuq!” – Tiểgyscu Đqolqao vẻueqb mặggdct cầzwqwu xin.

Hiểgyscu Nguyệecpxt xìkgrx mộrnont tiếtuvrng vui vẻueqb – “Háelvuch Nhịzwuq. . . . . .”

“Ta nhấeexxt thờkraoi lanh mồiwylm lanh miệecpxng, lạvkbsi bịzwuq trúxuqjng kếtuvr củqlhya têxuqjn Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi hỗvgqnn đidtoigeon kia.” – Tiểgyscu Đqolqao ôwdsym đidtozwqwu – “Xong đidtokraoi, Tiếtuvrt Nhịzwuq kia bịzwuq ta hạvkbsi chếtuvrt.”

Hiểgyscu Nguyệecpxt nghe khôwdsyng rõijqb, cóijqb chúxuqjt hồiwyl đidtoiwyl – “Tiếtuvrt côwdsyng tửtkgylkgxm sao vậfntmy?”

Tiểgyscu Đqolqao ôwdsym gốgysci đidtozwqwu – “Têxuqjn kia, buổqolqi sáelvung lúxuqjc ấeexxy rõijqblkgxng đidtoãpzhy biếtuvrt cũxfjnng khôwdsyng nóijqbi cho ta, lúxuqjc ấeexxy hắggdcn mắggdcng ta vàlkgxi tiếtuvrng làlkgx tốgysct rồiwyli a, làlkgxm bổqolqn tiểgyscu thưtkgy ngủqlhy khôwdsyng ngon.”

Hiểgyscu Nguyệecpxt cũxfjnng nằdyuem úxuqjp xuốgyscng, ôwdsym ngưtkgykraoi gốgysci đidtozwqwu hỏxfjni nàlkgxng – “Côwdsylkgxm gìkgrx?”

“Ta đidtoem chuyệecpxn Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi còfhbrn chưtkgya chếtuvrt nóijqbi cho ba yêxuqju quáelvui củqlhya Tiếtuvrt gia biếtuvrt.”

“Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi kia thựqmlxc sựqmlx chưtkgya chếtuvrt sao?”

“Đqolqúxuqjng vậfntmy!”

“Vậfntmy lờkraoi côwdsyijqbi chídmcdnh làlkgx sựqmlx thậfntmt.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt khóijqb hiểgyscu – “Thếtuvrijqb vấeexxn đidtotuvrkgrx?”

“Ai, côwdsy khôwdsyng rõijqb đidtoâcduju. –” Tiểgyscu Đqolqao cháelvun nảigeon đidtobppuelvui tráelvun – “Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi kia làlkgx con cáelvuo giàlkgx khôwdsyn khéecpxo âcdujm đidtornonc, hắggdcn khôwdsyng sợdmcd ta nóijqbi ra ngoàlkgxi đidtoâcduju, phỏxfjnng chừjzyung đidtoãpzhy sớmkkkm tídmcdnh tớmkkki rồiwyli.”

“Côwdsyijqbi rõijqblkgxng chúxuqjt, làlkgxm ta gấeexxp sắggdcp chếtuvrt nha?” – Hiểgyscu Nguyệecpxt sốgysct ruộrnont.

“Hầzwqwy.” – Tiểgyscu Đqolqao xoay ngưtkgykraoi ngồiwyli dậfntmy – “Côwdsy nghĩvkbs xem, trêxuqjn giang hồiwyl đidtogysci vớmkkki Tiếtuvrt Nhịzwuqelvuch nóijqbi đidtoãpzhy khôwdsyng giốgyscng nhau, đidtoiwyln đidtoãpzhyi cũxfjnng nhiềtuvru, cóijqb ngưtkgykraoi nóijqbi hắggdcn thâcdujm sâcduju khôwdsyng lưtkgykraong đidtoưtkgydmcdc, cũxfjnng cóijqb ngưtkgykraoi nóijqbi hắggdcn làlkgxgxryn loãpzhyng khôwdsyng thểgysc tráelvut tưtkgykraong.”

*bùgxryn loãpzhyng khôwdsyng thểgysc tráelvut tưtkgykraong: ýslabijqbi đidtoiwyl bỏxfjn đidtoi

Hiểgyscu Nguyệecpxt gậfntmt đidtozwqwu.

“Lúxuqjc nàlkgxy Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi đidtornont nhiêxuqjn vôwdsy cớmkkk chếtuvrt, bảigeon thâcdujn hắggdcn lạvkbsi trốgyscn đidtoi khôwdsyng thấeexxy ngưtkgykraoi, ngưtkgykraoi giang hồiwyl đidtoi chỗvgqnlkgxo tìkgrxm hắggdcn?” – Tiểgyscu Đqolqao cáelvuch cáelvui chăqolqn ôwdsym lấeexxy đidtozwqwu gốgysci – “Chídmcdnh lúxuqjc nàlkgxy Tiếtuvrt Nhịzwuq lạvkbsi đidtornont nhiêxuqjn xuấeexxt hiệecpxn trêxuqjn giang hồiwyl, mọdesgi ngưtkgykraoi tìkgrxm khôwdsyng thấeexxy Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi, cũxfjnng khôwdsyng biếtuvrt đidtoếtuvrn tìkgrxm hắggdcn sao?”

Hiểgyscu Nguyệecpxt ngẩjswgn ngưtkgykraoi.

“Còfhbrn cóijqb, trưtkgymkkkc kia lúxuqjc ởueuu Bắggdcc Hảigeoi pháelvui hắggdcn ởueuu trưtkgymkkkc mặggdct ba con yêxuqju quáelvui kia làlkgxm gìkgrx phảigeoi giảigeo bộrnon sợdmcdpzhyi, khôwdsyng phảigeoi làlkgx muốgyscn trêxuqju chọdesgc làlkgxkgrx.” – Tiểgyscu Đqolqao vòfhbr đidtozwqwu – “Cáelvui nàlkgxy nếtuvru càlkgxng nhiềtuvru ngưtkgykraoi giang hồiwylkgrxm đidtoếtuvrn hắggdcn, hắggdcn khôwdsyng muốgyscn bịzwuq đidtoáelvunh thìkgrx chỉqtwaijqb thểgysc đidtoáelvunh trảigeo, đidtoếtuvrn lúxuqjc đidtoóijqb ngưtkgykraoi ta nhìkgrxn thấeexxy hắggdcn trưtkgymkkkc kia cốgysc ýslab giấeexxu diếtuvrm, phỏxfjnng chừjzyung lạvkbsi càlkgxng suy đidtoelvun nhiềtuvru hơzwuqn. . . . . . Ai nha, ta biếtuvrt hắggdcn trưtkgymkkkc kia nóijqbi muốgyscn trốgyscn, làlkgx trốgyscn cáelvui gìkgrx.”

Hiểgyscu Nguyệecpxt lúxuqjc nàlkgxy đidtoãpzhy gầzwqwn nhưtkgy hiểgyscu hếtuvrt toàlkgxn bộrnon, liềtuvrn hỏxfjni mộrnont câcduju – “Làlkgx chạvkbsy trốgyscn sựqmlx khôwdsyng chếtuvr củqlhya đidtovkbsi ca hắggdcn?”

Tiểgyscu Đqolqao ngẩjswgng đidtozwqwu, cuốgysci cùgxryng ảigeoo nãpzhyo gậfntmt đidtozwqwu – “Ta làlkgx khôwdsyng phảigeoi thựqmlxc Nhịzwuq? Còfhbrn tựqmlx cho làlkgx thôwdsyng minh.”

“Côwdsy mớmkkki làlkgx ngưtkgykraoi đidtozwqwu tiêxuqjn đidtoóijqb, cóijqb thểgysc tựqmlxkgrxnh đidtoelvun đidtoưtkgydmcdc, phỏxfjnng chừjzyung cũxfjnng chỉqtwaijqbwdsy.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt hơzwuqi nởueuu nụkiactkgykraoi, lấeexxy tay sờkrao đidtozwqwu nàlkgxng – “Kỳsrik thậfntmt lờkraoi nàlkgxy Thiếtuvru chủqlhy đidtoãpzhy sớmkkkm nóijqbi qua, Trọdesgng Hoa cũxfjnng biếtuvrt.”

“Hảigeo?” – Tiểgyscu Đqolqao túxuqjm chăqolqn – “Khôwdsyng phảigeoi, bọdesgn họdesg nhưtkgy vậfntmy đidtoãpzhy sớmkkkm biếtuvrt ta thựqmlxc Nhịzwuq?”

Hiểgyscu Nguyệecpxt dởueuu khóijqbc dởueuutkgykraoi – “Đqolqưtkgyơzwuqng nhiêxuqjn khôwdsyng phảigeoi nóijqbi côwdsy, làlkgxijqbi Tiếtuvrt côwdsyng tửtkgy.”

Tiểgyscu Đqolqao nghiêxuqjng ngưtkgykraoi – “. . . Tiếtuvrt Nhịzwuq?”

“Võijqbcdujm rộrnonng lớmkkkn, ngưtkgykraoi luyệecpxn võijqb đidtotuvru tranh đidtoeexxu rấeexxt tàlkgxn nhẫrntin, khôwdsyng ai phụkiacc ai? Nhưtkgyng vìkgrxelvui gìkgrx Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi nhiềtuvru năqolqm nhưtkgy vậfntmy đidtotuvru làlkgx thiêxuqjn hạvkbs đidtoecpx nhấeexxt, khôwdsyng gìkgrxijqb thểgysc lay chuyểgyscn vịzwuq trídmcdlkgxy?” – Hiểgyscu Nguyệecpxt nhẹijqb nhàlkgxng lắggdcc lắggdcc đidtozwqwu – “Trừjzyu bỏxfjnxuqjn ngoàlkgxi hắggdcn cóijqb mộrnont thâcdujn hảigeoo côwdsyng phu, Thiếtuvru chủqlhy từjzyung nóijqbi qua, quan trọdesgng nhấeexxt làlkgx hắggdcn cóijqbcdujm kếtuvrtkgyu lưtkgydmcdc, Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi làlkgx ngưtkgykraoi cựqmlxc kỳsrik thôwdsyng minh.”

Tiểgyscu Đqolqao cúxuqji đidtozwqwu nhìkgrxn hìkgrxnh hoa văqolqn trêxuqjn chăqolqn ngẩjswgn ngưtkgykraoi, chídmcdnh xáelvuc. . . . . . võijqbwdsyng củqlhya Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi nàlkgxng khôwdsyng biếtuvrt qua, nhưtkgyng màlkgx lầzwqwn đidtozwqwu tiêxuqjn nhìkgrxn cảigeom thấeexxy hắggdcn hữhnbku danh vôwdsy thựqmlxc, nhưtkgyng hôwdsym nay xem ra, đidtoãpzhy biếtuvrt dọdesgc đidtoưtkgykraong đidtotuvru bịzwuq hắggdcn gắggdct gao khốgyscng chếtuvrueuu trong tay, dùgxrylkgxelvuc nàlkgxng gặggdcp ai, nóijqbi nhữhnbkng gìkgrx.

“Thiếtuvru chủqlhy từjzyung nóijqbi, Tiếtuvrt côwdsyng tửtkgy từjzyu nhỏxfjn giốgyscng nhưtkgylkgx sinh hoạvkbst trong lồiwylng giam củqlhya đidtovkbsi ca hắggdcn, dùgxry cho cóijqb bảigeon lĩvkbsnh đidtoi chăqolqng nữhnbka, vẫrntin làlkgx trốgyscn khôwdsyng thoáelvut, tựqmlxa nhưtkgy sợdmcdi dâcdujy cộrnont trêxuqjn ngưtkgykraoi con rốgysci gỗvgqn vậfntmy.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt nhẹijqb giọdesgng thởueuulkgxi – “Đqolqáelvung sợdmcd nhấeexxt chídmcdnh làlkgx lồiwylng sắggdct nàlkgxy mắggdct thưtkgykraong nhìkgrxn khôwdsyng thấeexxy, mỗvgqni chuyệecpxn hắggdcn làlkgxm, mỗvgqni thờkraoi mỗvgqni khắggdcc đidtotuvru cóijqb thểgysclkgx thay đidtovkbsi ca hắggdcn hoàlkgxn thàlkgxnh mộrnont kếtuvr hoạvkbsch, cuốgysci cùgxryng cóijqb thểgysc cứmqyhu ngưtkgykraoi, cũxfjnng cóijqb thểgysc hạvkbsi ngưtkgykraoi.”

Tiểgyscu Đqolqao chau màlkgxy, nguyêxuqjn lai làlkgx ýslab nhưtkgy vậfntmy – “Tiếtuvrt Nhịzwuq kia bộrnon dạvkbsng mộrnont chúxuqjt cũxfjnng khôwdsyng thèrnonm đidtogysc ýslab, làlkgx bởueuui vìkgrx cam chịzwuqu, khôwdsyng phảigeoi giảigeo bộrnon thâcdujm trầzwqwm?”

Hiểgyscu Nguyệecpxt bấeexxt đidtoggdcc dĩvkbsijqbi – “Trọdesgng Hoa trưtkgymkkkc kia từjzyung nóijqbi vớmkkki ta mộrnont việecpxc.”

“Cáelvui gìkgrx?” – Tiểgyscu Đqolqao vộrnoni hỏxfjni – “Vềtuvr Tiếtuvrt Nhịzwuq sao?”

“Phảigeoi, mộrnont việecpxc, đidtoqlhy đidtogysc chứmqyhng minh Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi rấeexxt đidtoáelvung sợdmcd.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt đidtoèrnon thấeexxp thanh âcdujm – “Tiếtuvrt côwdsyng tửtkgy kỳsrik thậfntmt làlkgx do vợdmcd nhỏxfjn sinh ra, nưtkgyơzwuqng hắggdcn phi thưtkgykraong xinh đidtoijqbp lạvkbsi đidtoưtkgydmcdc sủqlhyng áelvui, đidtoáelvung tiếtuvrc khóijqb sanh màlkgx chếtuvrt.”

Tiểgyscu Đqolqao nhếtuvrch mi —— quảigeo nhiêxuqjn khôwdsyng phảigeoi cùgxryng mộrnont nưtkgyơzwuqng sinh ra!

“Bởueuui vậfntmy Tiếtuvrt côwdsyng tửtkgy vừjzyua ra đidtokraoi liềtuvrn giao cho nưtkgyơzwuqng củqlhya Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi, cũxfjnng chídmcdnh làlkgx Đqolqvkbsi phu nhâcdujn nuôwdsyi.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt nóijqbi xong thầzwqwn sắggdcc cũxfjnng lạvkbsnh vàlkgxi phầzwqwn – “Đqolqvkbsi phu nhâcdujn rấeexxt hậfntmn nưtkgyơzwuqng củqlhya Tiếtuvrt côwdsyng tửtkgy, khôwdsyng bao lâcduju Tiếtuvrt lãpzhyo gia cũxfjnng chếtuvrt, tấeexxt cảigeo quyềtuvrn hàlkgxnh trong nhàlkgx đidtotuvru rơzwuqi vàlkgxo tay củqlhya Đqolqvkbsi phu nhâcdujn.”

“Đqolqrnonc phụkiac kia khôwdsyng phảigeoi từjzyu nhỏxfjn liềtuvrn ngưtkgydmcdc đidtoãpzhyi hắggdcn?” – Tiểgyscu Đqolqao bắggdct đidtozwqwu pháelvut cáelvuu.

“Khôwdsyng phảigeoi, Tiếtuvrt côwdsyng tửtkgy từjzyu nhỏxfjnqolqn võijqb đidtotuvru đidtoưtkgydmcdc họdesgc, Đqolqvkbsi phu nhâcdujn bỏxfjnwdsyng bồiwyli dưtkgybppung hắggdcn, nhưtkgyng màlkgx khôwdsyng thưtkgyơzwuqng hắggdcn.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt nóijqbi xong, nhìkgrxn Tiểgyscu Đqolqao – “Trọdesgng Hoa nóijqbi, trưtkgymkkkc đidtoâcdujy cóijqb mộrnont lầzwqwn hắggdcn đidtoếtuvrn Bắggdcc Hảigeoi pháelvui chơzwuqi, Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm đidtoi luyệecpxn côwdsyng, hắggdcn phảigeoi đidtodmcdi mộrnont canh giờkrao, cảigeom thấeexxy bựqmlxc mìkgrxnh liềtuvrn đidtoi loạvkbsn trong sâcdujn, cuốgysci cùgxryng đidtoi ngang qua phòfhbrng củqlhya Đqolqvkbsi phu nhâcdujn, nghe đidtoưtkgydmcdc Đqolqvkbsi phu nhâcdujn đidtoang giáelvuo huấeexxn Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi.”

Tiểgyscu Đqolqao áelvunh mắggdct nheo lạvkbsi – “Dạvkbsy hắggdcn cáelvui gìkgrx?”

“Dạvkbsy hắggdcn, phảigeoi biếtuvrt lợdmcdi dụkiacng ngưtkgykraoi kháelvuc, đidtoưtkgyơzwuqng nhiêxuqjn ngưtkgykraoi đidtoóijqblkgxng cóijqb bảigeon lĩvkbsnh càlkgxng tốgysct. Phảigeoi biếtuvrt khốgyscng chếtuvr ngưtkgykraoi kháelvuc, đidtogysci vớmkkki hắggdcn cóijqb âcdujn so vớmkkki uy hiếtuvrp càlkgxng tốgysct. Phảigeoi biếtuvrt tra tấeexxn ngưtkgykraoi kháelvuc, đidtoau ởueuu đidtoâcduju, cũxfjnng khôwdsyng bằdyueng đidtoau lòfhbrng tớmkkki nghiệecpxn. Thậfntmt sựqmlx hậfntmn mộrnont ngưtkgykraoi, phảigeoi làlkgxm cho hắggdcn hai bàlkgxn tay trắggdcng bịzwuq ngưtkgykraoi quêxuqjn đidtoi, so vớmkkki giếtuvrt hắggdcn ngàlkgxn đidtoao còfhbrn thốgyscng khoáelvui hơzwuqn.”

Tiểgyscu Đqolqao háelvu to miệecpxng – “Nguyêxuqjn lai Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi xấeexxu xa làlkgx họdesgc từjzyutkgyơzwuqng hắggdcn sao! Đqolqvkbsi yêxuqju quáelvui sinh tiểgyscu yêxuqju quáelvui.”

“Trọdesgng Hoa nóijqbi lúxuqjc ấeexxy nghe khôwdsyng rõijqb, cũxfjnng khôwdsyng đidtogysc ýslab, thờkraoi đidtoiểgyscm đidtoang muốgyscn chạvkbsy đidtoi, lạvkbsi nghe Đqolqvkbsi phu nhâcdujn dặggdcn Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi, ‘Nhi tửtkgy củqlhya nữhnbk nhâcdujn kia, làlkgx quâcdujn cờkrao tốgysct nhấeexxt giúxuqjp con hoàlkgxn thàlkgxnh đidtovkbsi nghiệecpxp, tha hồiwyl lợdmcdi dụkiacng, nhấeexxt đidtozwuqnh đidtojzyung đidtogysc cho hắggdcn chạvkbsy. Mặggdct kháelvuc, quan trọdesgng nhấeexxt chídmcdnh làlkgx. . . . . . Đqolqjzyung đidtogysc cho hắggdcn vui vẻueqb, cho dùgxry mộrnont ngàlkgxy cũxfjnng khôwdsyng đidtoưtkgydmcdc! Hắggdcn thídmcdch cáelvui gìkgrx, ngưtkgyơzwuqi liềtuvrn hủqlhyy diệecpxt cáelvui đidtoóijqb.”

Tiểgyscu Đqolqao cóijqb thểgysctkgyueuung tưtkgydmcdng đidtoếtuvrn biểgyscu tìkgrxnh củqlhya vịzwuq Đqolqvkbsi phu nhâcdujn kia thờkraoi đidtoiểgyscm nóijqbi ra nhữhnbkng lờkraoi nàlkgxy thậfntmt dữhnbk tợdmcdn, nghiếtuvrn răqolqng nghiếtuvrn lợdmcdi, vỗvgqnelvun giưtkgykraong – “Tiếtuvrt Nhịzwuqlkgxy cũxfjnng quáelvu dễqlpk khi dễqlpk? Làlkgxm thịzwuqt hai mẫrntiu tửtkgyxuqju quáelvui kia khôwdsyng đidtoưtkgydmcdc sao?”

“Nóijqbi dễqlpkzwuqn làlkgxm.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt lắggdcc đidtozwqwu, thấeexxy Tiểgyscu Đqolqao tứmqyhc giậfntmn lýslab sựqmlx, nghiêxuqjng đidtozwqwu cưtkgykraoi nhìkgrxn nàlkgxng – “Tiểgyscu Đqolqao, côwdsy thôwdsyng minh nhưtkgy vậfntmy, khôwdsyng bằdyueng giúxuqjp Tiếtuvrt côwdsyng tửtkgy mộrnont chúxuqjt? Côwdsy chẳrnonng phảigeoi cũxfjnng quan tâcdujm hắggdcn sao?”

Tiểgyscu Đqolqao hơzwuqi sửtkgyng sốgysct, bĩvkbsu môwdsyi – “Ta còfhbrn khôwdsyng phảigeoi bịzwuq Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi lợdmcdi dụkiacng. . . . . . Vảigeo lạvkbsi, ai quan tâcdujm hắggdcn.”

“Kỳsrik thậfntmt a, lầzwqwn nàlkgxy Tiếtuvrt côwdsyng tửtkgy đidtoídmcdch thậfntmt làlkgx rấeexxt khôwdsyng giốgyscng, hắggdcn trưtkgymkkkc kia cho tớmkkki bâcdujy giờkraoxfjnng chưtkgya nghiêxuqjm túxuqjc làlkgxm chuyệecpxn gìkgrx.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt vuốgysct cằdyuem câcdujn nhắggdcc, “Côwdsy đidtoelvun xem cóijqb thểgysclkgxkgrxwdsy hay khôwdsyng?”

Tiểgyscu Đqolqao nghe đidtoếtuvrn đidtoóijqb, nhídmcdu nhídmcdu màlkgxy – “Cho dùgxrylkgx lầzwqwn nàlkgxy bấeexxt đidtoiwylng?”

“Phảigeoi.”

“Cũxfjnng khôwdsyng thểgysclkgx bởueuui vìkgrx ta.” – Tiểgyscu Đqolqao nóijqbi – “Ta mớmkkki cùgxryng hắggdcn nhậfntmn thứmqyhc vàlkgxi ngàlkgxy, cho dùgxry miệecpxng hắggdcn toàlkgxn nóijqbi hưtkgyu nóijqbi vưtkgydmcdn, nhưtkgyng hắggdcn cóijqbcdujm hay vôwdsycdujm ta vẫrntin cóijqb thểgysc nhìkgrxn ra, hẳrnonn làlkgxijqb nguyêxuqjn nhâcdujn kháelvuc.”

“Nguyêxuqjn nhâcdujn gìkgrx?”

Tiểgyscu Đqolqao ngồiwyli đidtoóijqb suy nghĩvkbs thậfntmt lâcduju, bỗvgqnng nhiêxuqjn đidtoeexxm mộrnont cáelvui xuốgyscng giưtkgykraong – “Ta đidtoãpzhy biếtuvrt!”

“Cáelvui gìkgrx?”

“Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi cóijqb thểgyscgxryng Tiếtuvrt Nhịzwuq đidtoãpzhy giao dịzwuqch, chờkrao sau khi hắggdcn tìkgrxm đidtoưtkgydmcdc Long Cốgysct Ngũxfjn Đqolqiwyl, thìkgrx tấeexxt cảigeo đidtotuvru chấeexxm dứmqyht.”

Hiểgyscu Nguyệecpxt nghe xong, nửtkgya tin nửtkgya ngờkrao – “Tiểgyscu Đqolqao, côwdsykgrxelvui gìkgrx lạvkbsi đidtoelvun nhưtkgy vậfntmy?”

Tiểgyscu Đqolqao nhăqolqn màlkgxy lạvkbsi – “Trong lờkraoi vịzwuq Đqolqvkbsi phu nhâcdujn kia dạvkbsy Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi, còfhbrn thiếtuvru mộrnont câcduju, Trọdesgng Hoa khôwdsyng thểgysc nghe thấeexxy.”

“Nha, mộrnont câcduju?” – Hiểgyscu Nguyệecpxt tòfhbrfhbr – “Đqolqúxuqjng rồiwyli Tiểgyscu Đqolqao, nưtkgyơzwuqng côwdsyxfjnng từjzyung dạvkbsy côwdsy phảigeoi khôwdsyng?”

“Nhữhnbkng lờkraoi nàlkgxy, nưtkgyơzwuqng ta xáelvuc thựqmlxc từjzyung nóijqbi qua, nhưtkgyng ngưtkgykraoi khôwdsyng phảigeoi dạvkbsy ta hạvkbsi ngưtkgykraoi, màlkgx muốgyscn ta đidtotuvr phòfhbrng ngưtkgykraoi xấeexxu.” – Tiểgyscu Đqolqao xốgyscc chăqolqn lêxuqjn phủqlhy thêxuqjm áelvuo khoáelvuc – “Đqolqgysci phóijqb vớmkkki loạvkbsi ngưtkgykraoi nhưtkgy Tiếtuvrt Nhịzwuq, làlkgxm cho hắggdcn hai bàlkgxn tay trắggdcng làlkgxwdsy ídmcdch, trưtkgymkkkc tiêxuqjn phảigeoi cho hắggdcn mộrnont thứmqyh, sau đidtoóijqblkgxm cho hắggdcn vĩvkbsnh viễqlpkn khôwdsyng chiếtuvrm đidtoưtkgydmcdc nóijqb, hắggdcn sẽuauy hoàlkgxn toàlkgxn bịzwuq đidtoigeo bạvkbsi.”

“Cáelvui gìkgrx vậfntmy?” – Hiểgyscu Nguyệecpxt thấeexxy Tiểgyscu Đqolqao mặggdcc y phụkiacc nhưtkgylkgx muốgyscn xuấeexxt môwdsyn, hỏxfjni.

Tiểgyscu Đqolqao đidtoi tớmkkki cửtkgya, quay đidtozwqwu lạvkbsi nhìkgrxn nàlkgxng mộrnont cáelvui, trảigeo lờkraoi – “Hy vọdesgng.”

Hiểgyscu Nguyệecpxt chỉqtwa thấeexxy dưtkgymkkki áelvunh trăqolqng, Tiểgyscu Đqolqao thầzwqwn sắggdcc nghiêxuqjm túxuqjc, tựqmlxa hồiwylcdujm tưtkgy đidtoang suy nghĩvkbselvui gìkgrx.

“Tiểgyscu Đqolqao.”

Tiểgyscu Đqolqao xoay mặggdct nhìkgrxn Hiểgyscu Nguyệecpxt.

“Nưtkgyơzwuqng côwdsy so vớmkkki Đqolqvkbsi phu nhâcdujn còfhbrn lợdmcdi hạvkbsi hơzwuqn.” – Hiểgyscu Nguyệecpxt mỉqtwam cưtkgykraoi – “Côwdsy nhấeexxt đidtozwuqnh cóijqb biệecpxn pháelvup đidtogysci phóijqb Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi.”

Tiểgyscu Đqolqao cưtkgykraoi cưtkgykraoi, cũxfjnng khôwdsyng nóijqbi nhiềtuvru lờkraoi, xuấeexxt môwdsyn hưtkgymkkkng xa xa chạvkbsy đidtoi.

. . . . . .

Trong phòfhbrng đidtogysci diệecpxn, Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm đidtoang ngủqlhy, chợdmcdt nghe ngoàlkgxi cửtkgya tiếtuvrng bưtkgymkkkc châcdujn dồiwyln dậfntmp, mởueuu to mắggdct. Ba ngưtkgykraoi ởueuu trong phòfhbrng nàlkgxy, Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm nằdyuem ởueuu giưtkgykraong chídmcdnh giữhnbka đidtogysci diệecpxn vớmkkki đidtovkbsi môwdsyn, hai bêxuqjn tráelvui phảigeoi làlkgx giưtkgykraong củqlhya Trọdesgng Hoa cùgxryng Háelvuch Kim Phong. Ba ngưtkgykraoi đidtotuvru tỉqtwanh lạvkbsi, thầzwqwm nghĩvkbszwuqn hơzwuqn nửtkgya đidtoêxuqjm rồiwyli, ai vậfntmy a?

Đqolqúxuqjng lúxuqjc nàlkgxy, “Ầueuum” mộrnont tiếtuvrng, cửtkgya lớmkkkn bịzwuq đidtoáelvuqolqng ra.

Ba nam nhâcdujn cảigeo kinh, đidtotuvru ngồiwyli dậfntmy, chỉqtwa thấeexxy dưtkgymkkki áelvunh trăqolqng, mộrnont bạvkbsch y nữhnbk nhâcdujn đidtomqyhng đidtoóijqb, hung hăqolqng, đidtodyueng đidtodyueng sáelvut khídmcd.

Nguyệecpxt hắggdcc phong cao, mọdesgi ngưtkgykraoi nhấeexxt thờkraoi khôwdsyng nhậfntmn ra, Háelvuch Kim Phong hôwdsy to giọdesgng – “Ai? Giựqmlxt tiềtuvrn hay làlkgxtkgymkkkp sắggdcc?”

Trọdesgng Hoa cùgxryng Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm vẻueqb mặggdct bộrnoni phụkiacc nhìkgrxn hắggdcn.

xuqjc nàlkgxy, đidtoáelvum mâcdujy che khuấeexxt áelvunh trăqolqng bay đidtoi, mọdesgi ngưtkgykraoi mớmkkki nhìkgrxn thấeexxy đidtoưtkgydmcdc, làlkgx Nhan Tiểgyscu Đqolqao đidtoang cau màlkgxy.

elvuch Kim Phong nhỏxfjn giọdesgng hỏxfjni – “Ai, muộrnoni tửtkgy, muộrnoni muốgyscn làlkgxm gìkgrx vậfntmy?”

Nhan Tiểgyscu Đqolqao bưtkgymkkkc vàlkgxo trong phòfhbrng, tớmkkki bêxuqjnh cạvkbsnh giưtkgykraong củqlhya Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm.

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm kéecpxo chăqolqn bao lấeexxy chídmcdnh mìkgrxnh – “Khôwdsyng cầzwqwn. . . . . . Thậfntmt sựqmlxtkgymkkkp sắggdcc a? Ta còfhbrn chưtkgya chuẩjswgn bịzwuqcdujm lýslab.”

Tiểgyscu Đqolqao vưtkgyơzwuqn tay nắggdcm lấeexxy cổqolq áelvuo hắggdcn.

Trọdesgng Hoa háelvu to miệecpxng, cùgxryng Háelvuch Kim Phong hai mặggdct nhìkgrxn nhau, Nhan Tiểgyscu Đqolqao cóijqb chứmqyhng mộrnonng du sao?

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm ngẩjswgng mặggdct nhìkgrxn Tiểgyscu Đqolqao đidtoang túxuqjm lấeexxy cổqolq áelvuo củqlhya chídmcdnh mìkgrxnh, thấeexxy vẻueqb mặggdct thâcdujm trầzwqwm hiếtuvrm cóijqb củqlhya nha đidtozwqwu kia, bịzwuqlkgxng chọdesgc cưtkgykraoi, bấeexxt đidtoggdcc dĩvkbs hỏxfjni nàlkgxng – “Làlkgxm sao vậfntmy?”

Tiểgyscu Đqolqao nhìkgrxn hắggdcn thậfntmt lâcduju sau – “Lầzwqwn nàlkgxy làlkgx ta làlkgxm liêxuqjn luỵvkbs ngưtkgyơzwuqi, ta sẽuauy chịzwuqu tráelvuch nhiệecpxm!”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm giốgyscng nhưtkgyfhbra thưtkgydmcdng suy nghĩvkbs khôwdsyng ra, Trọdesgng Hoa cùgxryng Háelvuch Kim Phong lạvkbsi hoang mang —— chuyệecpxn gìkgrx a, nghiêxuqjm trọdesgng nhưtkgy vậfntmy?

“Đqolqi ngủqlhy sớmkkkm mộrnont chúxuqjt, đidtojzyung miêxuqjn man suy nghĩvkbs nữhnbka.” – Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm thâcdujn thủqlhy vỗvgqn vỗvgqn tay Tiểgyscu Đqolqao.

Tiểgyscu Đqolqao hídmcdp mắggdct đidtoếtuvrn gầzwqwn hắggdcn mộrnont chúxuqjt, Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm mởueuu to mắggdct thấeexxy nàlkgxng tớmkkki gầzwqwn mộrnont chúxuqjt, cũxfjnng khôwdsyng tựqmlx giáelvuc cóijqb chúxuqjt xuấeexxt thầzwqwn.

Chỉqtwa thấeexxy Tiểgyscu Đqolqao đidtornont nhiêxuqjn mởueuu miệecpxng, gằdyuen từjzyung tiếtuvrng nóijqbi – “Tiệecpxn nhâcdujn Tiếtuvrt Bắggdcc Hảigeoi kia.”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm sửtkgyng sốgysct, nhìkgrxn Tiểgyscu Đqolqao.

“Bổqolqn tiểgyscu thưtkgy khôwdsyng tha cho hắggdcn.” – Nóijqbi xong, Tiểgyscu Đqolqao chọdesgt chọdesgt ngựqmlxc củqlhya Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm – “Chúxuqjng ta cùgxryng hắggdcn đidtoeexxu, xem ai làlkgx ngưtkgykraoi cưtkgykraoi cuốgysci cùgxryng! Cho nêxuqjn ngưtkgyơzwuqi lêxuqjn tinh thầzwqwn cho ta, đidtojzyung vớmkkk vẩjswgn nữhnbka.” Nóijqbi xong, đidtoem Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm đidtoang choáelvung váelvung ấeexxn xuốgyscng giưtkgykraong, dùgxryng chăqolqn đidtoggdcp lạvkbsi, xoay ngưtkgykraoi ra khỏxfjni phòfhbrng.

Chờkrao Tiểgyscu Đqolqao đidtoem cửtkgya phòfhbrng đidtoóijqbng cửtkgya, trong phòfhbrng lạvkbsi khôwdsyi phụkiacc im lặggdcng.

elvuch Kim Phong sau mộrnont lúxuqjc lâcduju mớmkkki hồiwyli phụkiacc lạvkbsi tinh thầzwqwn lạvkbsi, hỏxfjni Trọdesgng Hoa – “Sao vậfntmy?”

Trọdesgng Hoa cũxfjnng nởueuu nụkiactkgykraoi, ngẩjswgng đidtozwqwu nhìkgrxn Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm bịzwuq che trong chăqolqn – “Ai, đidtotuvru nóijqbi anh hùgxryng cứmqyhu mỹfpkb nhâcdujn, khôwdsyng nghĩvkbs tớmkkki anh hùgxryng khôwdsyng làlkgxm, đidtoi làlkgxm lưtkgyu manh cũxfjnng cóijqb mỹfpkb nhâcdujn tớmkkki cứmqyhu, huynh nóijqbi huynh khôwdsyng phảigeoi mệecpxnh tốgysct sao?”

Thậfntmt lâcduju sau, trong chăqolqn mớmkkki truyềtuvrn đidtoếtuvrn tiếtuvrng Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm rầzwqwu rĩvkbs than nhẹijqb.

Trọdesgng Hoa cưtkgykraoi nằdyuem xuốgyscng.

Mộrnont bêxuqjn Háelvuch Kim Phong sửtkgyng sốgysct mộrnont lúxuqjc lâcduju, hỏxfjni Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm – “Muộrnoni tửtkgy củqlhya ta cóijqb phảigeoi coi trọdesgng ngưtkgyơzwuqi hay khôwdsyng?”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm khôwdsyng nhúxuqjc nhídmcdch.

Trọdesgng Hoa dựqmlxng thẳrnonng mộrnont ngóijqbn tay đidtogysci Háelvuch Kim Phong “Hưtkgy” mộrnont tiếtuvrng.

elvuch Kim Phong trong lòfhbrng hiểgyscu rõijqb, dặggdcn dòfhbr Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm – “Nghĩvkbsa muộrnoni kia củqlhya ta chídmcdnh làlkgxkgrx nữhnbk hiếtuvrm cóijqb, ngưtkgyơzwuqi khôwdsyng đidtoưtkgydmcdc phéecpxp phụkiaclkgxng, hảigeoo hảigeoo quýslab trọdesgng! Bằdyueng khôwdsyng ta khôwdsyng tha cho ngưtkgyơzwuqi.”

. . . . . .

Đqolqêxuqjm dàlkgxi, Tiểgyscu Đqolqao nóijqbi xong lờkraoi muốgyscn nóijqbi, buồiwyln phiềtuvrn trong lòfhbrng cũxfjnng tiêxuqju tan, còfhbrn cóijqb chúxuqjt mệecpxt mỏxfjni. Nằdyuem xuốgyscng vừjzyua chợdmcdp mắggdct đidtoưtkgydmcdc mộrnont chúxuqjt, chợdmcdt nghe ngoàlkgxi cửtkgya trong việecpxn truyềtuvrn đidtoếtuvrn mộrnont hồiwyli tiếtuvrng đidtoàlkgxn hỗvgqnn đidtornonn.

Kia tiếtuvrng đidtoàlkgxn cựqmlxc vang lạvkbsi ồiwyln àlkgxo, cáelvui nàlkgxy đidtoâcduju phảigeoi làlkgx đidtoáelvunh đidtoàlkgxn, làlkgx đidtofntmp đidtoàlkgxn sao?

Tiểgyscu Đqolqao lậfntmp tứmqyhc tỉqtwanh ngủqlhy, vừjzyua đidtomqyhng lêxuqjn, liềtuvrn nhìkgrxn thấeexxy Hiểgyscu Nguyệecpxt quảigeo nhiêxuqjn cũxfjnng bịzwuq đidtoáelvunh thứmqyhc.

Trong phòfhbrng kháelvuc, Háelvuch Kim Phong bịzwuqt lỗvgqn tai vẻueqb mặggdct bấeexxt đidtoggdcc dĩvkbs ngẩjswgng đidtozwqwu hỏxfjni Trọdesgng Hoa – “Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm làlkgxm sao vậfntmy?”

Trọdesgng Hoa cưtkgykraoi cưtkgykraoi – “Vui vẻueqblkgx thôwdsyi.” Vừjzyua nóijqbi vừjzyua đidtogysci hắggdcn xua tay – “Theo hắggdcn đidtoi, thậfntmt lâcduju khôwdsyng thấeexxy hắggdcn cóijqb tinh thầzwqwn nhưtkgy vậfntmy.”

Tiếtuvrng nóijqbi vừjzyua dứmqyht, “Ầueuum” mộrnont tiếtuvrng, Tiểgyscu Đqolqao đidtoáelvuqolqng cửtkgya phòfhbrng ra bêxuqjn ngoàlkgxi xem, chỉqtwa thấeexxy Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm choàlkgxng áelvuo khoáelvuc đidtoang ởueuu trong việecpxn “Đqolqfntmp” cầzwqwm.

“Tiếtuvrt Nhịzwuq, ngưtkgyơzwuqi làlkgxm cáelvui gìkgrx!” – Tiểgyscu Đqolqao lạvkbsi nổqolqi cáelvuu – “Ầueuum ĩvkbs muốgyscn chếtuvrt.”

“Ta vốgyscn đidtoang ngủqlhy ngon giấeexxc!” – Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm cãpzhyi lạvkbsi – “Đqolqtuvru tạvkbsi côwdsy nha đidtozwqwu chếtuvrt tiệecpxt kia!”

Tiểgyscu Đqolqao trừjzyung mắggdct, che cáelvui lỗvgqn tai – “Ầueuum ĩvkbs muốgyscn chếtuvrt! Ta muốgyscn đidtoi ngủqlhy.”

“Ta cũxfjnng khôwdsyng cho côwdsy ngủqlhy.” – Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm đidtoưtkgya tay cầzwqwm mộrnont bìkgrxnh rưtkgydmcdu hưtkgymkkkng trêxuqjn bàlkgxn phóijqbng mộrnont cáelvui – “Đqolqếtuvrn, bồiwyli đidtovkbsi gia uốgyscng rưtkgydmcdu.”

“Đqolqáelvunh chếtuvrt ngưtkgyơzwuqi!” – Tiểgyscu Đqolqao cầzwqwm gốgysci đidtozwqwu néecpxm qua.

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm làlkgxm bộrnon muốgyscn đidtoáelvunh đidtoàlkgxn.

Tiểgyscu Đqolqao dậfntmm châcdujn – “Ta muốgyscn đidtoi ngủqlhy!”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm đidtogysci nàlkgxng ngoắggdcc ngoắggdcc ngóijqbn tay – “Uốgyscng hếtuvrt mộrnont vòfhbrtkgydmcdu nàlkgxy ta cho côwdsy trởueuu vềtuvr ngủqlhy, bằdyueng khôwdsyng ta đidtoáelvunh đidtoàlkgxn mộrnont lúxuqjc.”

Tiểgyscu Đqolqao nhídmcdu màlkgxy gậfntmt đidtozwqwu, tâcdujm khôwdsyng cam tìkgrxnh khôwdsyng nguyệecpxn đidtoi ra ngoàlkgxi – “Chỉqtwa mộrnont vòfhbr nhỏxfjn thôwdsyi đidtoeexxy!”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm nởueuu nụkiactkgykraoi, thu hồiwyli tay – “Đqolqưtkgydmcdc, mộrnont vòfhbr nhỏxfjn.”

“Hừjzyu.” – Tiểgyscu Đqolqao bĩvkbsu môwdsyi, đidtoi đidtoếtuvrn bêxuqjn ngưtkgykraoi hắggdcn ngồiwyli xuốgyscng, cầzwqwm báelvut róijqbt rưtkgydmcdu, ừjzyung ựqmlxc mộrnont chéecpxn Tiểgyscu Đqolqao héecpxt lêxuqjn, ngửtkgya mặggdct “A” mộrnont tiếtuvrng. Lúxuqjc nàlkgxy, mộrnont trậfntmn gióijqb đidtoêxuqjm làlkgxnh lạvkbsnh thổqolqi qua, Tiểgyscu Đqolqao hídmcdt sâcduju mộrnont hơzwuqi – “Sảigeong khoáelvui!”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm cúxuqji đidtozwqwu cũxfjnng róijqbt rưtkgydmcdu cho chídmcdnh mìkgrxnh, Tiểgyscu Đqolqao giậfntmt lấeexxy báelvut rưtkgydmcdu củqlhya hắggdcn, đidtoem bìkgrxnh rưtkgydmcdu nhéecpxt vàlkgxo trong tay hắggdcn – “Lấeexxy cáelvui nàlkgxy uốgyscng.”

Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm nhìkgrxn nàlkgxng trong chốgyscc láelvut, cầzwqwm lấeexxy bìkgrxnh rưtkgydmcdu ngẩjswgng mặggdct lêxuqjn, dốgyscc uốgyscng.

Hiểgyscu Nguyệecpxt ghéecpxlkgxo cửtkgya sổqolq nhìkgrxn thấeexxy hai ngưtkgykraoi vui vẻueqb, đidtoigeoo mắggdct, chỉqtwa thấeexxy bêxuqjn cửtkgya sổqolq đidtogysci diệecpxn, Trọdesgng Hoa đidtoang nhìkgrxn nàlkgxng, khóijqbe miệecpxng khẽuauytkgykraoi bàlkgxy ra tưtkgy thếtuvr uốgyscng rưtkgydmcdu, nhưtkgylkgx hỏxfjni nàlkgxng —— uốgyscng hay khôwdsyng?

Hiểgyscu Nguyệecpxt nghĩvkbs nghĩvkbs, gậfntmt đidtozwqwu.

Cuốgysci cùgxryng, ngay cảigeo Hữhnbku Hữhnbku cũxfjnng bịzwuq đidtoáelvunh thứmqyhc, đidtojswgy cửtkgya phòfhbrng ra liềtuvrn thấeexxy, giữhnbka sâcdujn đidtoang đidtogysct mộrnont đidtogyscng lửtkgya thậfntmt to. Mọdesgi ngưtkgykraoi khôwdsyng biếtuvrt khi nàlkgxo đidtotuvru tỉqtwanh dậfntmy, đidtoang cạvkbsn chéecpxn uốgyscng rưtkgydmcdu nhìkgrxn thậfntmt phóijqbng khoáelvung. Tiểgyscu Đqolqao cùgxryng Tiếtuvrt Bắggdcc Phàlkgxm vừjzyua uốgyscng vừjzyua đidtoeexxu võijqb mồiwylm, Trọdesgng Hoa nhẹijqb giọdesgng tựqmlxa hồiwyl đidtoang cùgxryng Hiểgyscu Nguyệecpxt nóijqbi cáelvui gìkgrx. Cuốgysci cùgxryng. . . . . .tầzwqwm mắggdct Hữhnbku Hữhnbku rơzwuqi xuốgyscng trêxuqjn ngưtkgykraoi Háelvuch Kim Phong đidtoang cầzwqwm báelvut rưtkgydmcdu, khôwdsyng hiểgyscu sao lạvkbsi nghĩvkbs tớmkkki câcduju nóijqbi màlkgxtkgyơzwuqng nàlkgxng hay nóijqbi – “Tìkgrxm đidtoưtkgydmcdc ngưtkgykraoi mìkgrxnh thídmcdch, nhanh chóijqbng gảigeo cho hắggdcn, dùgxry sao cũxfjnng khôwdsyng cho ngưtkgyơzwuqi làlkgxm nữhnbktkgyơzwuqng!”

Hữhnbku Hữhnbku khóijqbe miệecpxng nhếtuvrch lêxuqjn, chỉqtwa thấeexxy Háelvuch Kim Phong tựqmlxa hồiwyl nhìkgrxn đidtoếtuvrn chídmcdnh mìkgrxnh, bưtkgyng báelvut rưtkgydmcdu nhìkgrxn nàlkgxng ngoắggdcc tay. Nàlkgxng vộrnoni vàlkgxng đidtojswgy cửtkgya ra, chạvkbsy tớmkkki bêxuqjn ngưtkgykraoi hắggdcn ngồiwyli xuốgyscng, cùgxryng nhau uốgyscng rưtkgydmcdu.

Đqolqêxuqjm dàlkgxi ngưtkgykraoi khôwdsyng yêxuqjn, trêxuqjn đidtozwqwu gióijqb thổqolqi mâcdujy bay, bêxuqjn nàlkgxy đidtoêxuqjm lạvkbsnh im ắggdcng, vừjzyua lúxuqjc uốgyscng rưtkgydmcdu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.