Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 32 : Chuyện xưa về cái bóng

    trước sau   
Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt đuobeuổgtavi tớbzxfi nơcrrhi, xoay ngưvfikhynqi xuốcnahng ngựljisa, bấtjnnt luậtbkfn làmqfu mứuywgc đuoberbpf nhấtjnnc châamabn, hay cảvaqmnh tưvfikfjqbng ốcnahng tay ánvddo phiêsjenu dậtbkft tung bay, cũctapng khiếguxon Tiểltcwu Đgseyao nhịltcwn khôtbkfng đuobeưvfikfjqbc chậtbkfc chậtbkfc hai tiếguxong —— khôtbkfng khuyếguxot đuobeiểltcwm! Khôtbkfng vừjceta mắvblvt!

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum nhìnivan Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt, thìniva cảvaqmm thấtjnny lai giảvaqm bấtjnnt thiệjexln [1], quay đuobebzxfu lạromqi nhìnivan Tiểltcwu Đgseyao. Vốcnahn nhữsssnng tưvfikmqfung Tiểltcwu Đgseyao nhìnivan thấtjnny hắvblvn tuấtjnnn túlrsk lịltcwch sựljis lễltcw đuoberbpf nho nhãwncuniva thểltcw sẽhynq cảvaqmm thấtjnny vừjceta mắvblvt, khôtbkfng ngờhynq Tiểltcwu Đgseyao lắvblvc lắvblvc đuobebzxfu còcnahn bĩtbkfu môtbkfi trôtbkfng nhưvfikmqfu đuobeang chánvddn ngánvddn.

Tiếguxot bắvblvc phảvaqmm cảvaqmm thấtjnny thúlrsk vịltcw, Nhan Tiểltcwu Đgseyao nàmqfuy thậtbkft khôtbkfng đuobeơcrrhn giảvaqmn, mắvblvt nhìnivan nam nhâamabn cũctapng tinh thậtbkft.

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt vừjceta tớbzxfi, liềlzjnn xuốcnahng ngựljisa chắvblvp tay thủmmme lễltcw vớbzxfi Tiểltcwu Đgseyao vàmqfu Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum, “Nhịltcw vịltcw xin dừjcetng bưvfikbzxfc.”

Hai ngưvfikhynqi đuobeãwncu sớbzxfm đuobeuywgng lạromqi, khôtbkfng còcnahn cánvddch nàmqfuo khánvddc hơcrrhn làmqfu đuobeàmqfunh phảvaqmi quay lạromqi nhìnivan hắvblvn.

“Nghe nónivai nhịltcw vịltcw đuobeãwncu cứuywgu phónivavfikbzxfng ta, ta đuobeyktnc biệjexlt tớbzxfi cảvaqmm tạromq.” Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt ăbosjn nónivai vôtbkfkvbqng thàmqfunh thậtbkft, “Nhịltcw vịltcw thỉgseynh cho biếguxot tôtbkfn títbkfnh đuoberomqi danh, ngàmqfuy khánvddc nhấtjnnt đuobeltcwnh đuobeếguxon nhàmqfu cảvaqmm tạromq.”


Trong lòcnahng Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum vàmqfu Tiểltcwu Đgseyao đuobeãwncu sớbzxfm đuobenvddn đuobeưvfikfjqbc, Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt đuobeâamaby làmqfu muốcnahn tìnivam hiểltcwu gia cảvaqmnh, vôtbkf luậtbkfn thếguxomqfuo, cũctapng khôtbkfng thểltcwtiipo Trọlofwng lãwncuo phu nhâamabn vàmqfuo việjexlc nàmqfuy.

“Tìnivanh cờhynq đuobei ngang qua màmqfu thôtbkfi.” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum cưvfikhynqi cưvfikhynqi.

“Nơcrrhi nàmqfuy cấtjnnm vàmqfuo.” Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt ngoàmqfui miệjexlng nónivai làmqfu “Cấtjnnm vàmqfuo” nhưvfikng trêsjenn mặyktnt luôtbkfn đuobeeo cánvddi dánvddng vẻkmmcvfikơcrrhi cưvfikhynqi, “Nhịltcw vịltcwniva sao lạromqi đuobei ngang qua nơcrrhi nàmqfuy?”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum nhìnivan Tiểltcwu Đgseyao mộrbpft chúlrskt, ýszynnivai —— côtbkf khôtbkfng phảvaqmi mồrzzhm métiipp lắvblvm sao? Chỉgseynh đuobecnahn hắvblvn cánvddi đuobei!

Tiểltcwu Đgseyao ngầbzxfm trừjcetng mắvblvt, hai tay chắvblvp ra sau lưvfikng, Tiếguxot Nhịltcw ngưvfikơcrrhi khánvdd lắvblvm!

“Tạromqi hạromq họlofw Ngụyoxfy, gọlofwi làmqfu Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt, khôtbkfng biếguxot xưvfikng hôtbkf vớbzxfi côtbkfvfikơcrrhng thếguxomqfuo?” Tầbzxfm chúlrsk ýszyn củmmmea Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt từjcet đuobebzxfu vẫbosjn đuobeyktnt trêsjenn ngưvfikhynqi Tiểltcwu Đgseyao, “May mắvblvn nhờhynqnivatbkfvfikơcrrhng kiếguxon thứuywgc sâamabu rộrbpfng.”

“Họlofwnvddch.” Tiểltcwu Đgseyao trảvaqm lờhynqi.

“Tạromqi sao lạromqi vàmqfuo cấtjnnm đuobeltcwa?”

Tiểltcwu Đgseyao hítbkfp mắvblvt cưvfikhynqi đuobeếguxon mứuywgc cóniva phầbzxfn ngớbzxf ngẩljisn, “Đgseyi ngang qua nha.”

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt hơcrrhi nhưvfikbzxfng màmqfuy nhìnivan, hiểltcwn nhiêsjenn làmqfu khôtbkfng tin, cóniva đuobeiềlzjnu nếguxou ngưvfikhynqi ta đuobeãwncunivai nhưvfik vậtbkfy, cũctapng khôtbkfng thểltcw phảvaqmn bánvddc lạromqi.

cnahn đuobeang nónivai chuyệjexln, thìniva mấtjnny quan viêsjenn trợfjqb thủmmme nghiêsjenm túlrskc bêsjenn cạromqnh, đuobeyktnc biệjexlt cóniva mộrbpft nam tửmzhu trung niêsjenn đuobeuywgng cạromqnh Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt nónivai giúlrskp. Hắvblvn vuốcnaht vuốcnaht chòcnahm râamabu, “Ai, tiểltcwu côtbkfvfikơcrrhng nàmqfuy nónivai sai rồrzzhi, bốcnahn phưvfikơcrrhng tánvddm hưvfikbzxfng đuobelzjnu làmqfu tầbzxfng tầbzxfng lớbzxfp lớbzxfp quan binh vâamaby quanh, cánvddc vịltcwmqfum sao lạromqi cóniva thểltcwmqfuo núlrski?”

Tiểltcwu Đgseyao nhìnivan sang hắvblvn mộrbpft chúlrskt, quan sánvddt trêsjenn dưvfikbzxfi. Ngưvfikhynqi nàmqfuy vónivac dánvddng cao gầbzxfy, mặyktnt màmqfuy sánvddng sủmmmea, nhưvfikng gầbzxfy, trôtbkfng ra kinh nghiệjexlm đuobebzxfy mìnivanh. Ba sợfjqbi râamabu trắvblvng nhìnivan rấtjnnt chi làmqfu nhãwncu nhặyktnn, trêsjenn ngưvfikhynqi toánvddt ra mộrbpft loạromqi khítbkf đuoberbpf nho nhãwncu xen lẫbosjn quâamabn nhâamabn. Lãwncuo phu tửmzhu trung niêsjenn dạromqng nàmqfuy Tiểltcwu Đgseyao thưvfikhynqng ngàmqfuy ítbkft gặyktnp qua đuobetjnnu khẩljisu, hơcrrhn nữsssna ngưvfikhynqi nàmqfuy phỏkayhng chừjcetng từjcetng trảvaqmi khánvdd nhiềlzjnu, thoạromqy nhìnivan cóniva vẻkmmc nhưvfik thâamabm bấtjnnt khảvaqm trắvblvc*. Tiểltcwu Đgseyao nhớbzxf lạromqi nưvfikơcrrhng nàmqfung từjcetng chỉgsey dạromqy, “Gặyktnp ngưvfikhynqi khôtbkfng quen giảvaqm ngu so vớbzxfi giảvaqm thôtbkfng minh thìniva tốcnaht, ítbkft nónivai so vớbzxfi nhiềlzjnu lờhynqi còcnahn tốcnaht hơcrrhn, tốcnaht nhấtjnnt làmqfu khôtbkfng nêsjenn nónivai lờhynqi nàmqfuo.”

*thâamabm bấtjnnt khảvaqm trắvblvc: thâamabm sâamabu đuobeếguxon đuoberbpf khónivacnah


niva thếguxo, Tiểltcwu Đgseyao hítbkfp mắvblvt cưvfikhynqi vớbzxfi hắvblvn, “Vẫbosjn chítbkfnh làmqfu đuobei ngang qua.”

Đgseyâamaby chítbkfnh làmqfunvddi gọlofwi làmqfu khónivamqfu đuobeánvddnh vàmqfuo mặyktnt ngưvfikhynqi đuobeang cưvfikhynqi [2], Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt làmqfu quan lớbzxfn, dĩtbkf nhiêsjenn phu tửmzhuctapng làmqfu ngưvfikhynqi cóniva chứuywgc vịltcw, xung quanh cóniva rấtjnnt nhiềlzjnu quan binh ngưvfikhynqi cao ngựljisa lớbzxfn nhìnivan mộrbpft Tiểltcwu Đgseyao mộrbpft nha đuobebzxfu mớbzxfi mưvfikhynqi bảvaqmy mưvfikhynqi tánvddm tuổgtavi, xinh đuobeqpxhp đuoberbpfng lòcnahng ngưvfikhynqi nhưvfikng lạromqi nónivai năbosjng ngốcnahc ngốcnahc, làmqfum sao dánvddm cùkvbqng nàmqfung so đuobeo, biếguxot đuobeâamabu thựljisc sựljismqfu đuobei ngang qua?

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt cũctapng bóniva tay, chung quy nếguxou tra hỏkayhi thìniva lạromqi bấtjnnt hảvaqmo, dùkvbq sao nàmqfung cũctapng làmqfu âamabn nhâamabn cứuywgu mạromqng phónivavfikbzxfng, bèbzxfn chuyểltcwn đuobelzjnmqfui, nhìnivan Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum, chắvblvp tay, “Huynh đuobeàmqfui làmqfu…”

Khôtbkfng đuobefjqbi Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum mởmqfu miệjexlng, Tiểltcwu Đgseyao khoánvddt tay, “Hạromq nhâamabn ta.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum thiếguxou đuobeiềlzjnu cắvblvn phảvaqmi đuobebzxfu lưvfikctapi, đuobeem khẩljisu khítbkf nuốcnaht xuốcnahng, nha đuobebzxfu kia nónivai cánvddi gìnivamqfu thìnivamqfunvddi đuobeóniva, cũctapng khôtbkfng ai ngăbosjn đuobeưvfikfjqbc nàmqfung.

“Hạromq nhâamabn?” Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt cưvfikhynqi, “Côtbkfvfikơcrrhng chẳvblvng làmqfu tiểltcwu thưvfik nhàmqfumqfuo?”

Tiểltcwu Đgseyao chớbzxfp mắvblvt trảvaqm lờhynqi, “Chẳvblvng phảvaqmi làmqfunvddch gia sao.”

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt cóniva cảvaqmm giánvddc bấtjnnt lựljisc, nhưvfik đuobeang dùkvbqng mộrbpft quyềlzjnn đuobeánvddnh vàmqfuo mộrbpft mớbzxftbkfng, chítbkfnh nàmqfung đuobeãwncunivai mìnivanh họlofwnvddch, đuobei ngang qua, còcnahn lạromqi cánvddi gìnivactapng khôtbkfng cóniva.

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt bóniva tay đuobeàmqfunh nhìnivan Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum.

Tiểltcwu Đgseyao xoay mặyktnt ngoắvblvc tay vớbzxfi hắvblvn, “Nhịltcw Ngưvfiku, chúlrskng ta vềlzjn.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum thậtbkft muốcnahn trónivai Tiểltcwu Đgseyao giốcnahng nhưvfik ngàmqfuy đuobeónivamqfung trónivai chúlrskbzxfo vàmqfung vậtbkfy… Nhịltcw Ngưvfiku?!

Tiểltcwu Đgseyao bởmqfui vìnivacnahn đuobeang chiếguxom đuobeưvfikfjqbc tiệjexln nghi nêsjenn rấtjnnt chi làmqfu vui vẻkmmc, cánvddo biệjexlt Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt vàmqfu vịltcw phu tửmzhu nọlofw, dẫbosjn Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum đuobei.

“Chờhynq đuobeãwncu.” Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt vộrbpfi vãwncu đuobeuổgtavi theo, “Hánvddch tiểltcwu thưvfik đuobeãwncu cứuywgu phónivavfikbzxfng ta mộrbpft mạromqng, khôtbkfng bằszynng ta đuobeưvfika côtbkf trởmqfu vềlzjn?”


Tiểltcwu Đgseyao quay đuobebzxfu lạromqi khóniva hiểltcwu nhìnivan hắvblvn, “Đgseyưvfika vềlzjnmqfum chi? Ta biếguxot đuobeưvfikhynqng đuobei màmqfu.”

“A, khôtbkfng phảvaqmi, làmqfu đuobeltcw tránvddnh gặyktnp nguy hiểltcwm.”

“Khôtbkfng nguy hiểltcwm, Nhịltcw Ngưvfiku khítbkf lựljisc rấtjnnt lớbzxfn.” Tiểltcwu Đgseyao vừjceta nónivai, vừjceta lấtjnny tay vỗlzjn vỗlzjn tay Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum, Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum âamabm thầbzxfm nghiếguxon răbosjng cùkvbqng nàmqfung phốcnahi hợfjqbp, làmqfum nhưvfik ngưvfiku… Hay cho cánvddi têsjenn Nhịltcw Ngưvfiku, cóniva thểltcw khôtbkfng cóniva khítbkf lựljisc lớbzxfn sao?!

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt đuoberomqi khánvddi cũctapng nhìnivan ra Tiểltcwu Đgseyao đuobeang giảvaqm ngu, cũctapng khôtbkfng nónivang nảvaqmy, màmqfunivabzxfo vớbzxfi nàmqfung, “Ta muốcnahn mờhynqi côtbkfvfikơcrrhng ăbosjn trưvfika.”

“Đgseyưvfikfjqbc nha, cóniva đuobeiềlzjnu hôtbkfm nay khôtbkfng rảvaqmnh.” Tiểltcwu Đgseyao ra chiềlzjnu khóniva xửmzhu, lậtbkfp tứuywgc vỗlzjn tay mộrbpft cánvddi, “Khôtbkfng bằszynng thếguxomqfuy, ngàmqfuy mai ngưvfikơcrrhi đuobeếguxon đuobeâamaby chờhynq ta, ta mờhynqi ngưvfikơcrrhi ăbosjn cơcrrhm.”

Phu tửmzhu đuobeuywgng sau Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt cóniva phẩljisn khôtbkfng chịltcwu nổgtavi, nha đuobebzxfu kia giảvaqm đuobesjenn giảvaqm khờhynq, đuobeang đuobeltcwnh chỉgsey trítbkfch mộrbpft phen, Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt lạromqi khẽhynq khoánvddt tay chặyktnn lạromqi, gậtbkft đuobebzxfu, “Đgseyưvfikfjqbc, ta chờhynqtbkf, côtbkf nhấtjnnt đuobeltcwnh phảvaqmi tớbzxfi.”

“Đgseyưvfikfjqbc.” Tiểltcwu Đgseyao xoay ngưvfikhynqi dẫbosjn Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum rờhynqi đuobei.

“Tưvfikbzxfng quâamabn.” Thấtjnny Tiểltcwu Đgseyao vàmqfuo Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum nhanh chónivang mấtjnnt húlrskt trêsjenn đuobeưvfikhynqng lớbzxfn, phu tửmzhu nọlofw vộrbpfi vàmqfung nhắvblvc nhởmqfu Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt, “Nữsssn tửmzhu đuobeónivanivamqfung làmqfumqfun quấtjnny!”

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt bấtjnnt đuobevblvc dĩtbkfvfikhynqi cưvfikhynqi, “Trầbzxfn phu tửmzhu, ngưvfikơcrrhi so đuobeo cùkvbqng mộrbpft côtbkfvfikơcrrhng mưvfikhynqi tánvddm tuổgtavi cóniva đuobeánvddng khôtbkfng?”

Trầbzxfn phu tửmzhu nọlofw sửmzhung sốcnaht, xấtjnnu hổgtav, “Ai, ta làmqfum sao lạromqi cùkvbqng mộrbpft nha đuobebzxfu chưvfika lớbzxfn cãwncui nhau chứuywg.”

“Khôtbkfng thểltcw, tiểltcwu côtbkfvfikơcrrhng nếguxou nhưvfik thựljisc sựljis giảvaqm ngu, ngưvfikơcrrhi cóniva hỏkayhi đuobeếguxon tốcnahi cũctapng khôtbkfng ra mộrbpft nguyêsjenn do.” Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt khẽhynq thởmqfumqfui, “Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum ấtjnny vậtbkfy làmqfu lạromqi đuobeltcwtbkf ta đuobeèbzxf đuobebzxfu cưvfikctapi cổgtav, thậtbkft đuobeúlrskng làmqfu ngoàmqfui ýszyn muốcnahn, chẳvblvng lẽhynq ngưvfikhynqi Bắvblvc Hảvaqmi phánvddi cũctapng vậtbkfy?”

“Bắvblvc Hảvaqmi phánvddi hiệjexln tạromqi đuobeãwncu đuobegtavi chủmmme từjcet sớbzxfm, Tiếguxot Bắvblvc Hảvaqmi cũctapng đuobeãwncu chếguxot, Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum hắvblvn cóniva nhàmqfuctapng khôtbkfng thểltcw vềlzjn, ởmqfu chỗlzjnmqfuy cùkvbqng mộrbpft nha đuobebzxfu giảvaqm đuobesjenn giảvaqm khờhynq, thựljisc sựljismqfu Tiếguxot Bắvblvc Hảvaqmi khôtbkfng đuobeánvddng giánvdd chúlrskt nàmqfuo.” Trầbzxfn phu tửmzhu lắvblvc đuobebzxfu khinh thưvfikhynqng nónivai, “Ai cũctapng nónivai hắvblvn chơcrrhi bờhynqi lêsjenu lổgtavng lãwncung phítbkf cảvaqm mộrbpft thâamabn thiêsjenn bẩljism, quảvaqm nhiêsjenn làmqfu khôtbkfng sai.”

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt trầbzxfm mặyktnc mộrbpft hồrzzhi, khẽhynq lắvblvc đuobebzxfu, “Ta thìniva lạromqi khôtbkfng cảvaqmm thấtjnny nhưvfik vậtbkfy.”


Trầbzxfn phu tửmzhu bấtjnnt ngờhynq, “Tưvfikbzxfng quâamabn cho rằszynng, Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum khôtbkfng phảvaqmi nhưvfik ngưvfikhynqi giang hồrzzh đuoberzzhn đuobeãwncui sao?”

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt cưvfikhynqi nhạromqt, hai tay đuobean sau ngưvfikhynqi ánvddnh mắvblvt cũctapng sắvblvc bétiipn hơcrrhn mấtjnny phầbzxfn, “Thấtjnny bứuywgc tưvfikhynqng vừjceta nãwncuy khôtbkfng?”

Trầbzxfn phu tửmzhu nghẹqpxhn lờhynqi, nhưvfikng chung quy vẫbosjn khôtbkfng phụyoxfc, “Đgseyítbkfch thựljisc làmqfu nộrbpfi lựljisc thâamabm hậtbkfu, đuobeónivamqfubosjn cơcrrh tốcnaht củmmmea Bắvblvc Hảvaqmi phánvddi.”

Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt vưvfikơcrrhn mộrbpft ngónivan tay nhẹqpxh nhàmqfung lắvblvc, “Hắvblvn làmqfu đuobeang cảvaqmnh cánvddo ta, khôtbkfng đuobeưvfikfjqbc đuobeếguxon gầbzxfn côtbkfvfikơcrrhng kia.”

Trầbzxfn phu tửmzhu nhítbkfu màmqfuy, “Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum bộrbpf dạromqng nhưvfikvfiku manh, cảvaqm ngưvfikhynqi khôtbkfng cóniva ýszyn chítbkf chiếguxon đuobetjnnu…”

“Ha hảvaqm.” Khôtbkfng đuobefjqbi hắvblvn nónivai hếguxot, Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt đuoberbpft nhiêsjenn cưvfikhynqi nhạromqt mộrbpft tiếguxong. xoay ngưvfikhynqi, hắvblvn vỗlzjn vai Trầbzxfn phu tửmzhu rồrzzhi đuobei, ýszynnivai —— nhiềlzjnu lờhynqi vôtbkf ítbkfch.

Vịltcw Trầbzxfn phu tửmzhumqfuy lai lịltcwch cũctapng khôtbkfng nhỏkayh. Đgseyjcetng xem ngưvfikhynqi nàmqfuy bộrbpf dang nhưvfikbosjn sinh, kỳjexl thựljisc cũctapng làmqfu mộrbpft võnivavfikbzxfng. Chứuywgc quan phónivavfikbzxfng, làmqfu tam phẩljism, danh xưvfikng thưvfik sinh Trầbzxfn Phánvddn, làmqfu mộrbpft trong nhữsssnng trợfjqb thủmmme đuobevblvc lựljisc củmmmea Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt. Trầbzxfn Phánvddn xuấtjnnt thâamabn từjcet thưvfikhynqng dâamabn, năbosjm đuobeóniva đuobei theo cha củmmmea Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt tiếguxon nhậtbkfp quan trưvfikhynqng, từjcet đuobeóniva vềlzjn sau đuobeưvfikhynqng làmqfum quan bằszynng phẳvblvng thăbosjng chứuywgc rấtjnnt nhanh, làmqfu gia thầbzxfn củmmmea Ngụyoxfy gia.

Ngưvfikhynqi giang hồrzzh thìniva đuobea phầbzxfn làmqfu hiếguxou chiếguxon, đuoberomqi đuobea sốcnah nhâamabn sĩtbkf nhìnivan nhậtbkfn hai huynh đuobejexl Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum vàmqfu Tiếguxot Bắvblvc Hảvaqmi khôtbkfng giốcnahng nhau. Tiếguxot Bắvblvc Hảvaqmi làmqfu thiêsjenn hạromq đuobejexl nhấtjnnt cao thủmmme, nhưvfikng Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum làmqfu mộrbpft kẻkmmc bấtjnnt tàmqfui luôtbkfn chơcrrhi bờhynqi lêsjenu lổgtavng, nỗlzjni nhụyoxfc củmmmea gia môtbkfn.

Sau khi Tiếguxot Bắvblvc Hảvaqmi chếguxot, Bắvblvc Hảvaqmi phánvddi khôtbkfng ngoàmqfui dựljis kiếguxon màmqfucrrhi vàmqfuo tay ngưvfikhynqi khánvddc, theo lýszyn thuyếguxot thìniva đuobeâamaby chẳvblvng phảvaqmi làmqfu tiêsjenu biểltcwu cho mốcnahi thâamabm cừjcetu đuobeoạromqt môtbkfn sánvddt huynh cầbzxfn rửmzhua hậtbkfn đuobetjnny sao? Ấwjzny vậtbkfy màmqfu lạromqi khôtbkfng ai thấtjnny bónivang dánvddng Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum đuobeâamabu cảvaqm, cóniva thểltcwnivai làmqfumqfunh đuoberbpfng bấtjnnt trung bấtjnnt nghĩtbkfa. Khi tin tứuywgc Tiếguxot Bắvblvc Hảvaqmi truyềlzjnn ra ngoàmqfui, Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum cũctapng khiếguxon cho ngưvfikhynqi giang hồrzzh khinh miệjexlt nhiềlzjnu hơcrrhn.

Ngoàmqfui ra, thiêsjenn hạromq đuobejexl nhấtjnnt đuobeãwncu chếguxot, nhữsssnng cao thủmmme từjcetng đuobeoạromqt khôtbkfng đuobeưvfikfjqbc cánvddi danh thiêsjenn hạromq đuobejexl nhấtjnnt nay lạromqi ngónivac đuobebzxfu lêsjenn tranh bốcnahn chữsssn thiêsjenn hạromq đuobejexl nhấtjnnt, Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum lúlrskc nàmqfuy lạromqi đuoberbpft nhiêsjenn xuấtjnnt hiệjexln, hánvdd chẳvblvng phảvaqmi khiếguxon cho Trầbzxfn Phánvddn nổgtavi lêsjenn tưvfikamabm muốcnahn đuobetjnnu sao.

Trầbzxfn Phánvddn quay sang ngoắvblvc mộrbpft tùkvbqy tùkvbqng bêsjenn cạromqnh.

“Phónivavfikbzxfng.”

“Đgseyi theo hai ngưvfikhynqi kia, nónivai cho ta biếguxot nơcrrhi Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum dừjcetng châamabn.”


“Dạromq!”



lrskc nàmqfuy, Tiểltcwu Đgseyao đuobeang dẫbosjn “Nhịltcw Ngưvfiku” trởmqfu vềlzjn thàmqfunh.

“Côtbkf lừjceta cũctapng tàmqfum tạromqm đuobetjnny, nhưvfikng chưvfika hẳvblvn đuobeãwncu lừjceta đuobeưvfikfjqbc Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt.” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum hỏkayhi Tiểltcwu Đgseyao, “Nếguxou hắvblvn kiêsjenn nhẫbosjn hỏkayhi tiếguxop, trưvfikbzxfc sau gìniva chúlrskng ta cũctapng bịltcw tra xétiipt thâamabn phậtbkfn.”

Tiểltcwu Đgseyao vẫbosjn nhưvfikctap đuobei tiếguxop, hai lọlofwn tónivac mai loăbosjn xoăbosjn sau tai khẽhynq bay, lộrbpf ra dánvddng vẻkmmc hoạromqt bánvddt sinh đuoberbpfng, miệjexlng vẫbosjn khôtbkfng ngừjcetng tha ngưvfikhynqi khánvddc, “Sợfjqb hắvblvn làmqfum chi.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum cảvaqmm thấtjnny buồrzzhn cưvfikhynqi, “Côtbkfniva phảvaqmi Nhan Tiểltcwu Đgseyao khôtbkfng đuobeóniva? Trưvfikbzxfc đuobeónivanvdd gan so vớbzxfi thỏkayhcnahn nhỏkayhcrrhn.”

“Ngưvfikơcrrhi mớbzxfi làmqfu so vớbzxfi thỏkayhcnahn nhỏkayhcrrhn đuobetjnny!” Tiểltcwu Đgseyao hấtjnnt cằszynm, “Ta sợfjqbnvddi gìniva, ngưvfikơcrrhi khôtbkfng phảvaqmi nónivai sao, ai dánvddm ứuywgc hiếguxop ta ngưvfikơcrrhi giúlrskp ta đuobeánvddnh hắvblvn rụyoxfng hàmqfum.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum bóniva tay, khôtbkfng ngờhynq tựljisnivanh lạromqi rưvfikbzxfc lấtjnny pheiềlzjnn toánvddi. Suy nghĩtbkf mộrbpft chúlrskt tránvddnh khôtbkfng nổgtavi hiếguxou kỳjexl, “côtbkf thựljisc sựljismqfu chưvfikbzxfng mắvblvt nam nhâamabn thiêsjenn hạromq? Ngụyoxfy Tâamabn Kiệjexlt kia cửmzhu chỉgsey nhưvfik mộrbpft côtbkfng tửmzhumqfuo hoa, danh tiếguxong cóniva đuobeltcwa vịltcwniva, sao côtbkf lạromqi khôtbkfng trưvfikng cánvddi vẻkmmc mặyktnt nàmqfuo đuobeóniva tốcnaht hơcrrhn?”

Tiểltcwu Đgseyao nhịltcwn khôtbkfng đuobeưvfikfjqbc mắvblvng, “Ta ghétiipt nhấtjnnt loạromqi nam nhâamabn nhưvfik thếguxo.”

“Loạromqi nàmqfuo?”

“Chỉgseyniva loạromqi côtbkfng tửmzhumqfuo hoa, danh tiếguxong cóniva đuobeltcwa vịltcwniva mớbzxfi tốcnaht hảvaqm!”

“Vìniva sao?” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum nhìnivan Tiểltcwu Đgseyao, “Côtbkf biếguxon thánvddi àmqfu?”

Tiểltcwu Đgseyao đuobeuổgtavi hắvblvn, “Ngưvfikơcrrhi mớbzxfi biếguxon thánvddi.”

“Ấwjzny thếguxomqfu hắvblvn lạromqi làmqfunivanh nhâamabn trong mộrbpfng củmmmea toàmqfun bộrbpf nữsssn nhâamabn trong kinh thàmqfunh.”

“Bởmqfui vìnivamqfu nhiềlzjnu ngưvfikhynqi cùkvbqng đuobeoạromqt mớbzxfi khôtbkfng chọlofwn!” Tiểltcwu Đgseyao đuobevblvc ýszynnivai, “Nưvfikơcrrhng ta nónivai, loạromqi nam nhâamabn tốcnaht nhấtjnnt, thìniva rấtjnnt nhiềlzjnu ngưvfikhynqi nhìnivan khôtbkfng thấtjnny hắvblvn tốcnaht. Thứuywg tốcnaht đuobelzjnu phảvaqmi tốcnahn tâamabm tưvfikmqfunivam, sẽhynq khôtbkfng cónivanvddi bánvddnh nàmqfuo tựljisvfikng lạromqi từjcet trêsjenn trờhynqi rớbzxft xuốcnahng, dùkvbqniva thậtbkft làmqfu chụyoxfp đuobeưvfikfjqbc, cũctapng khôtbkfng biếguxot quýszyn trọlofwng.”

“Rấtjnnt cóniva đuoberomqo lýszyn! Côtbkf xem ta nèbzxf.” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum nghe đuobeưvfikfjqbc mấtjnny lờhynqi ấtjnny thìniva hứuywgng chítbkf, chỉgseymqfuo mìnivanh hỏkayhi Tiểltcwu Đgseyao, “Ta cóniva giốcnahng nhưvfiknvddi bánvddnh đuobeóniva khôtbkfng?”

Tiểltcwu Đgseyao nhìnivan hắvblvn mộrbpft chốcnahc, xoay mặyktnt đuobei, “Ta đuobei tìnivam nưvfikbzxfc rửmzhua mắvblvt!”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum nhìnivan trờhynqi.

Lạromqi đuobei mộrbpft chốcnahc, Tiểltcwu Đgseyao đuoberbpft nhiêsjenn nhưvfik tớbzxfi tớbzxfi gìniva đuobeóniva, quay sang gọlofwi, “Tiếguxot Nhịltcw Ngưvfiku.”

Vẻkmmc mặyktnt Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum cóniva chúlrskt sa sầbzxfm, “Nhịltcw Ngưvfiku cánvddi gìniva chứuywg, ta suấtjnnt nhưvfik vậtbkfy, đuoberomqi ca côtbkf mớbzxfi làmqfu Ngưvfiku.”

Tiểltcwu Đgseyao trừjcetng mắvblvt liếguxoc hắvblvn, cũctapng khôtbkfng cùkvbqng hắvblvn so đuobeo, màmqfu hỏkayhi nghi ngờhynq trong lòcnahng, “Tiếguxot Bắvblvc Hảvaqmi làmqfu đuoberomqi ca ruộrbpft củmmmea ngưvfikơcrrhi sao? Ngưvfikơcrrhi cóniva phảvaqmi làmqfu do nhặyktnt đuobeưvfikfjqbc khôtbkfng?”

Tiểltcwu Đgseyao nónivai mộrbpft câamabu, khiếguxon Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum thiếguxou chúlrskt nữsssna bịltcw sặyktnc nưvfikbzxfc bọlofwt, giưvfikơcrrhng mắvblvt nhìnivan nàmqfung, “Cánvddi gìniva?”

Tiểltcwu Đgseyao hơcrrhi dẩljisu môtbkfi, nhẹqpxh giọlofwng nónivai, “Ta cảvaqmm thấtjnny hắvblvn đuobeang lợfjqbi dụyoxfng ngưvfikơcrrhi.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum sửmzhung sốcnaht, nhịltcwp châamabn tựljis nhiêsjenn cũctapng hơcrrhi rốcnahi loạromqn, nhưvfikng nhánvddy mắvblvt lạromqi trởmqfu vềlzjnnivanh thưvfikhynqng, khónivae miệjexlng mấtjnnt tựljis nhiêsjenn màmqfu nhếguxoch lêsjenn, bàmqfuy ra mộrbpft bộrbpf dạromqng tưvfikơcrrhi cưvfikhynqi, may mắvblvn Tiểltcwu Đgseyao vẫbosjn liêsjenn tụyoxfc nhìnivan phítbkfa trưvfikbzxfc, khôtbkfng chúlrsk ýszyn đuobeếguxon dánvddng vẻkmmc xấtjnnu hổgtav củmmmea hắvblvn.

“Vìniva sao lạromqi nghĩtbkf nhưvfik vậtbkfy?”

Rấtjnnt lâamabu sau Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum mớbzxfi hỏkayhi, “Lạromqi cóniva liêsjenn quan đuobeếguxon nhữsssnng lờhynqi vàmqfung ngọlofwc củmmmea nưvfikơcrrhng côtbkf sao?”

“Hởmqfu?” Tiểltcwu Đgseyao quay đuobebzxfu lạromqi, “Cóniva liêsjenn quan gìniva tớbzxfi nưvfikơcrrhng ta?”

“Nưvfikơcrrhng côtbkf sẽhynq khôtbkfng phảvaqmi lạromqi nhìnivan nam nhâamabn nữsssna sao.” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum lúlrskc nàmqfuy đuobeãwncu khôtbkfi phụyoxfc lạromqi bộrbpfnvddng tùkvbqy tiệjexln thưvfikhynqng ngàmqfuy, trêsjenu ghẹqpxho hỏkayhi.

“Nưvfikơcrrhng ta nếguxou nhìnivan nam nhâamabn thìniva sẽhynq khôtbkfng theo cha ta biếguxon thàmqfunh nhưvfik vậtbkfy.” Tiểltcwu Đgseyao lắvblvc lắvblvc đuobebzxfu, hai lọlofwn tónivac vẻkmmc thàmqfunh mộrbpft hìnivanh vòcnahng cung thậtbkft đuobeqpxhp, vâamabn vêsjen mộrbpft hồrzzhi mớbzxfi ngừjcetng, “Ngưvfikhynqi chẳvblvng qua làmqfu bảvaqmo ta đuobejcetng đuobeltcw chịltcwu thiệjexlt, dạromqy ta làmqfum con nhítbkfm.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum cảvaqmm thấtjnny dùkvbqng hìnivanh tưvfikfjqbng con nhítbkfm đuobeltcw miêsjenu tảvaqm Tiểltcwu Đgseyao kỳjexl thựljisc rấtjnnt chítbkfnh xánvddc, “Ừwncu, so vớbzxfi vớbzxfi con nhítbkfm cũctapng khôtbkfng sai mấtjnny…”

“Cúlrskt!” Tiểltcwu Đgseyao thụyoxfi mộrbpft cánvddi, Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum dễltcwmqfung nétiip tránvddnh, “Cóniva thểltcwmqfum nhítbkfm cũctapng khôtbkfng sai a.”

Tiểltcwu Đgseyao nhăbosjn mặyktnt nhăbosjn mũctapi, vẻkmmc mặyktnt khổgtav sởmqfu, “Con nhítbkfm khôtbkfng gảvaqm đuobei đuobeưvfikfjqbc!”

“Ai nónivai? Vậtbkfy con nhítbkfm con đuobeóniva từjcet đuobeâamabu ra?” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum nónivai mộrbpft câamabu khiếguxon Tiểltcwu Đgseyao vui vẻkmmc, cưvfikhynqi tủmmmem tỉgseym gậtbkft đuobebzxfu, “Cũctapng đuobeúlrskng a.”

“Côtbkfnivai đuoberomqi ca ta lợfjqbi dụyoxfng ta đuobeltcwmqfum chi?”

Mộrbpft lánvddt sau, Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum khôtbkfng nhịltcwn đuobeưvfikfjqbc lạromqi hỏkayhi mộrbpft câamabu, nhìnivan Tiểltcwu Đgseyao.

Tiểltcwu Đgseyao nguyêsjenn bảvaqmn đuobeãwncu chónivang quêsjenn, nghe hắvblvn hỏkayhi, thìniva hờhynq hữsssnng “A” mộrbpft tiếguxong, “Ta chung quy cảvaqmm thấtjnny ngưvfikơcrrhi giốcnahng nhưvfikmqfu đuobeang chịltcwu thiệjexlt vậtbkfy.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum nhítbkfu màmqfuy, “Ta cóniva chỗlzjnmqfuo làmqfu giốcnahng chịltcwu thiệjexlt?”

“Ngưvfikơcrrhi hôtbkfm nay hỏkayhi nhiềlzjnu thậtbkft đuobeóniva, ta cũctapng khôtbkfng muốcnahn chia rẽhynqnivanh cảvaqmm huynh đuobejexl củmmmea cánvddc ngưvfikơcrrhi, chẳvblvng qua làmqfu cảvaqmm thấtjnny chuyệjexln nàmqfuy vốcnahn chẳvblvng cóniva can hệjexlniva vớbzxfi ngưvfikơcrrhi, kétiipo ngưvfikơcrrhi vàmqfuo cuộrbpfc thìniva ngưvfikơcrrhi cóniva lợfjqbi ítbkfch gìniva. Nếguxou đuobegtavi lạromqi làmqfu ta, cóniva phiềlzjnn phứuywgc thìniva tựljisnivanh vánvddc lấtjnny làmqfu đuobeưvfikfjqbc rồrzzhi, cầbzxfn chi phảvaqmi kétiipo huynh đuobejexl tỷiffo muộrbpfi vàmqfuo.”

nivai dứuywgt, cũctapng vừjceta vặyktnn vàmqfuo thàmqfunh, Tiểltcwu Đgseyao bèbzxfn kétiipo Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum, “Tiếguxot Nhịltcw, chúlrskng ta đuobei ăbosjn mìniva thịltcwt bòcnah đuobei? Mìniva thịltcwt bòcnahmqfu chỗlzjn đuobeóniva đuobeóniva, Hiểltcwu Nguyệjexlt nónivai ăbosjn ngon lắvblvm!“

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum ngơcrrh ngánvddc bịltcw Tiểltcwu Đgseyao kétiipo vàmqfuo trong quánvddn, Tiểltcwu Đgseyao giơcrrh tay gọlofwi tiểltcwu nhịltcwvfikhynqi cưvfikhynqi, “Hai chétiipn mìniva thịltcwt bòcnah đuobeyktnc trưvfikng, chétiipn lớbzxfn nha! Nhiềlzjnu ớbzxft nhiềlzjnu hàmqfunh!”

“Đgseyưvfikfjqbc rồrzzhi!” Tiểltcwu nhịltcw vắvblvt khôtbkf giẻkmmc lau, thétiipt to têsjenn mónivan ăbosjn, rồrzzhi cóniva hai ngưvfikhynqi vộrbpfi vàmqfung bưvfikng hai tánvddch tràmqfu tớbzxfi.

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum ngồrzzhi xuốcnahng cạromqnh bàmqfun, Tiểltcwu Đgseyao dùkvbqng tràmqfu rửmzhua đuobeũctapa.

So đuobeũctapa ngồrzzhi chờhynq ăbosjn, Tiểltcwu Đgseyao hếguxot nhìnivan tránvddi lạromqi nhìnivan phảvaqmi, vừjceta quay đuobebzxfu, thìniva thấtjnny Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum nhìnivan nàmqfung bằszynng ánvddnh mắvblvt kỳjexl lạromq. Cảvaqm kinh, Tiểltcwu Đgseyao lạromqi ngóniva nghiêsjenng sang chỗlzjn khánvddc, trưvfikbzxfc tiêsjenn nhìnivan xung quanh mộrbpft cánvddi, thấtjnny khôtbkfng cóniva ai, quay đuobebzxfu lạromqi hỏkayhi Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum, “Làmqfum gìniva thếguxo?”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum khôtbkfng trảvaqm lờhynqi, tựljisa hồrzzhmqfu đuobeang ngâamaby ra.

“Nàmqfuy!” Tiểltcwu Đgseyao vỗlzjn mộrbpft cánvddi trưvfikbzxfc mặyktnt hắvblvn, “Hồrzzhn quay vềlzjn mau.”

lrskc nàmqfuy, mìniva thịltcwt bòcnahnivang hổgtavi cũctapng đuobeãwncu tớbzxfi, Tiểltcwu Đgseyao trưvfikbzxfc hếguxot gắvblvp mộrbpft miếguxong thịltcwt bòcnah nếguxom thửmzhu, thỏkayha mãwncun gậtbkft đuobebzxfu. Khôtbkfng nónivai mộrbpft lờhynqi xìniva xụyoxfp ăbosjn mộrbpft hơcrrhi, nhai qua nhai lạromqi, ngẩljisng đuobebzxfu thấtjnny Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum vẫbosjn đuobeang đuobehynq ngưvfikhynqi, Tiểltcwu Đgseyao bèbzxfn dùkvbqng đuobeũctapa gắvblvp miếguxong thịltcwt bòcnah trong bánvddt củmmmea hắvblvn.

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum phụyoxfc hồrzzhi tinh thầbzxfn, hỏkayhi, “Côtbkf cho rằszynng cánvddi bónivang thìniva nhưvfik thếguxomqfuo?”

“Thếguxomqfuo làmqfu sao?” Tiểltcwu Đgseyao nghe khôtbkfng hiểltcwu, lạromqi ăbosjn thêsjenm mộrbpft miếguxong, “Nónivai nhiềlzjnu quánvdd đuobetjnny.”

“Hay cho mộrbpft mỹbwdm nhâamabn, ăbosjn khôtbkfng cóniva chúlrskt nho nhãwncumqfuo sao?” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum ôtbkfm vẻkmmc mặyktnt xónivat xa nhìnivan Tiểltcwu Đgseyao.

“Ăszynn mìniva thịltcwt bòcnah quánvdd nhãwncu nhặyktnn thìniva thậtbkft cóniva lỗlzjni vớbzxfi đuobebzxfu bếguxop!” Tiểltcwu Đgseyao hùkvbqng hổgtav trảvaqm lạromqi hắvblvn mộrbpft câamabu, dùkvbqng đuobeũctapa gõnivaniva thàmqfunh bánvddt củmmmea hắvblvn, “Ăszynn đuobei! Ngâamaby ngốcnahc cánvddi gìniva.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum so đuobeũctapa kẹqpxhp lấtjnny mộrbpft miếguxong thịltcwt, ngẩljisng đuobebzxfu, cánvddch mộrbpft màmqfun hơcrrhi nónivang mỏkayhng manh lởmqfun vởmqfun bay lêsjenn, hỏkayhi Tiểltcwu Đgseyao, “Cánvddi bónivang?”

Tiểltcwu Đgseyao tròcnahn mắvblvt nhìnivan hắvblvn, “Cánvddi bónivang?” vừjceta giơcrrh tay gọlofwi tiểltcwu nhịltcw, “Cho ta mộrbpft dĩtbkfa giấtjnnm chua, mưvfikhynqi sủmmmei cảvaqmo chiêsjenn.”

“Côtbkfmqfu thùkvbqng cơcrrhm hảvaqm?” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum bóniva tay nhìnivan Tiểltcwu Đgseyao.

“Ta ăbosjn năbosjm ngưvfikơcrrhi ăbosjn năbosjm!” Tiểltcwu Đgseyao trừjcetng mắvblvt liếguxoc hắvblvn, “Chẳvblvng lẽhynq mộrbpft têsjenn đuoberomqi nam nhâamabn nhưvfik ngưvfikơcrrhi ăbosjn khôtbkfng nổgtavi mộrbpft chétiipn mìnivabosjm sủmmmei cảvaqmo chiêsjenn?”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum đuobeem đuobeũctapa cắvblvm vôtbkfnvddt, còcnahn muốcnahn nónivai chuyệjexln thêsjenm.

Tiểltcwu Đgseyao vộrbpfi vàmqfung rúlrskt đuobeũctapa ra, “Lưvfikvfikơcrrhng ngưvfikhynqi ta mớbzxfi cắvblvm xuyêsjenn qua, quánvddn ăbosjn cũctapng cóniva quy tắvblvc củmmmea quánvddn ăbosjn —— nétiipm bánvddt chửmzhui đuobebzxfu bếguxop, cắvblvm đuobeũctapa rủmmmea chủmmme tiệjexlm, phánvddmqfun bểltcw chétiipn làmqfu lừjceta đuobevaqmo, coi chừjcetng bịltcw đuobeánvddnh!”

“Côtbkf từjcet đuobeâamabu lạromqi biếguxot rõniva nhưvfik vậtbkfy.” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum lắvblvc đuobebzxfu cưvfikhynqi, bắvblvt đuobebzxfu ăbosjn.

“Nưvfikơcrrhng ta dạromqy đuobeóniva.” Tiểltcwu Đgseyao thấtjnny sủmmmei cảvaqmo chiêsjenn đuobeưvfikfjqbc bưvfikng tớbzxfi, trưvfikbzxfc dùkvbqng đuobeũctapa chọlofwt chọlofwt mấtjnny cánvddi sủmmmei cảvaqmo chiêsjenn mậtbkfp mạromqp, sau đuobeóniva lạromqi quay sang chétiipn giấtjnnm chua.

“Ai!” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum vộrbpfi ngăbosjn cảvaqmn, “Ta khôtbkfng ăbosjn giấtjnnm.”

Tiểltcwu Đgseyao dẩljisu môtbkfi, “Nam nhâamabn sao lạromqi chúlrsk ýszyn nhiềlzjnu nhưvfik vậtbkfy, mắvblvc nghẹqpxhn trong họlofwng nuốcnaht xuốcnahng dạromqmqfuy sao! Sao lạromqi ngọlofwt nhưvfik vậtbkfy hảvaqm.”

“Côtbkf…” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum tứuywgc khítbkfmqfum nàmqfung nởmqfu nụyoxfvfikhynqi.

“Đgseyưvfikfjqbc rồrzzhi.” Tiểltcwu Đgseyao nhấtjnnm nhánvddp mộrbpft cánvddi sủmmmei cảvaqmo, hỏkayhi hắvblvn, “Ngưvfikơcrrhi mớbzxfi nãwncuy nónivai cánvddi gìnivamqfunivang vớbzxfi chảvaqmvaqmnh?”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum khôtbkfng ngờhynq lạromqi chuyểltcwn vềlzjn chủmmme đuobelzjnmqfuy, nhưvfikng chỉgsey nhúlrskn vai, “Àyace, cũctapng khôtbkfng cónivaniva, khi còcnahn bétiip ta từjcetng thítbkfch chơcrrhi vớbzxfi cánvddi bónivang.”

“Ta cũctapng thítbkfch nữsssna, ha! Tiếguxot Nhịltcw ngưvfikơcrrhi nếguxom thửmzhu xem.” Tiểltcwu Đgseyao dựljisng thẳvblvng ngónivan cánvddi vớbzxfi hắvblvn, “Cánvddi bónivang thìniva tốcnaht, ngưvfikơcrrhi dùkvbq gian khổgtav thếguxomqfuo nónivactapng khôtbkfng bỏkayh ngưvfikơcrrhi đuobei, buồrzzhn bựljisc thìnivaniva thểltcwkvbqng nóniva chơcrrhi đuobeùkvbqa mộrbpft lúlrskc.”

“Cùkvbqng cánvddi bónivang chơcrrhi đuobeùkvbqa thếguxomqfuo?” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum khóniva hiểltcwu hỏkayhi.

“Cùkvbqng nónivanivai chuyệjexln tụyoxfng kinh nàmqfuy nọlofw!” Tiểltcwu Đgseyao chớbzxfp mắvblvt, “Chỉgsey cầbzxfn ngưvfikơcrrhi nghiêsjenm túlrskc nónivai, nóniva nhấtjnnt đuobeltcwnh nghiêsjenm túlrskc nghe, hơcrrhn nữsssna tuyệjexlt đuobecnahi khôtbkfng nónivai vớbzxfi ai.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum trầbzxfm mặyktnc mộrbpft lúlrskc lâamabu, khónivae miệjexlng hơcrrhi giậtbkft giậtbkft, “Nếguxou vậtbkfy thìnivaniva ngưvfikhynqi giốcnahng nhưvfiknvddi bónivang khôtbkfng?”

“Ngưvfikhynqi nhưvfik thếguxo thìnivamqfu chỗlzjnmqfuo?” Tiểltcwu Đgseyao nónivai, lạromqi suy nghĩtbkf mộrbpft chúlrskt, “A, ta biếguxot tạromqi sao lạromqi thấtjnny Hiểltcwu Nguyệjexlt thuậtbkfn mắvblvt rồrzzhi! Nàmqfung giốcnahng nhưvfiknvddi bónivang a! Im lặyktnng đuobei theo bêsjenn cạromqnh ngưvfikhynqi khánvddc, chuyệjexln gìnivactapng đuobeltcw trong lòcnahng, bịltcwmmmey khuấtjnnt cũctapng khôtbkfng đuobeltcw lộrbpf ra, bảvaqmn thâamabn còcnahn tựljisnivanh biếguxon thàmqfunh màmqfuu đuobeen.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum tiếguxop tụyoxfc ăbosjn, hai mắvblvt yêsjenn lặyktnng nhìnivan chétiipn.

“Ai nha!”

“Khụyoxf khụyoxf…” Tiểltcwu Đgseyao đuoberbpft nhiêsjenn cảvaqm kinh, khiếguxon Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum mộrbpft phen sặyktnc sụyoxfa, đuobetjnnm đuobetjnnm ngựljisc vôtbkf lựljisc nhìnivan sang nàmqfung.

Tiểltcwu Đgseyao vỗlzjn tay mộrbpft cánvddi, “Ta biếguxot ky quan củmmmea Tiêsjenn Vâamabn miếguxou nằszynm ởmqfu đuobeâamabu rồrzzhi!”

Tiếguxot bắvblvc phảvaqmm bấtjnnt giánvddc ngừjcetng ho khan, ánvddnh mắvblvt phảvaqmng phấtjnnt nhưvfik hiểltcwu ra cánvddi gìniva, nhưvfikbzxfng mi hỏkayhi, “Cánvddi bónivang?!”

Tiểltcwu Đgseyao cưvfikhynqi vui vẻkmmc, nhẹqpxhniva đuobeũctapa xuốcnahng mặyktnt bàmqfun, “Ngưvfikơcrrhi thậtbkft đuobeúlrskng làmqfu khôtbkfng ngốcnahc chúlrskt nàmqfuo.”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum đuobeưvfikfjqbc khen, lậtbkfp tứuywgc cưvfikhynqi thỏkayha mãwncun, Tiểltcwu Đgseyao xoay mặyktnt gọlofwi, “Tiểltcwu nhịltcw, làmqfum mộrbpft chétiipn mìniva thịltcwt bòcnah khôtbkf!”

“Vẫbosjn còcnahn ăbosjn?” Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum cảvaqm kinh.

“Ta mua cho Hiểltcwu Nguyệjexlt!” Tiểltcwu Đgseyao ngầbzxfm đuoberomqp hắvblvn mộrbpft cưvfikbzxfc dưvfikbzxfi bàmqfun, “Ngưvfikơcrrhi mớbzxfi làmqfu thùkvbqng cơcrrhm!”

“Ta chưvfika nónivai thùkvbqng cơcrrhm…”

“Mắvblvt ngưvfikơcrrhi nónivai!” Tiểltcwu Đgseyao nhìnivan chòcnahng chọlofwc dùkvbqng đuobemmmea chỉgseymqfuo hắvblvn, “Ngưvfikơcrrhi còcnahn muốcnahn nónivai ta bétiipo!”

Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum hánvdd miệjexlng vàmqfui lầbzxfn cuốcnahi cùkvbqng vẫbosjn thàmqfunh thàmqfunh thậtbkft thậtbkft khétiipp miệjexlng lạromqi, lấtjnny tay che mắvblvt cúlrski đuobebzxfu ăbosjn. Hắvblvn hiệjexln tạromqi cảvaqmm thấtjnny trêsjenn đuobehynqi nàmqfuy chỉgsey riêsjenng nữsssn tửmzhumqfu khónivavfikctapng, bấtjnnt luậtbkfn làmqfu tiểltcwu nhâamabn ởmqfu đuobeâamaby hay nha đuobebzxfu trưvfikbzxfc mặyktnt cũctapng khôtbkfng muốcnahn títbkfnh toánvddn gìniva nữsssna.

“Mìniva ăbosjn ngon khôtbkfng? Cưvfikhynqi đuobeếguxon mứuywgc miệjexlng cũctapng métiipo rồrzzhi kìnivaa.” Tiểltcwu Đgseyao nhìnivan vẻkmmc mặyktnt vừjceta ăbosjn vừjceta cưvfikhynqi củmmmea Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum thìnivamqfui lòcnahng, cảvaqmm thấtjnny cóniva đuobeiểltcwm thúlrsk vịltcw, khónivaniva thểltcw thấtjnny đuobeưvfikfjqbc Tiếguxot Nhịltcw lạromqi ngồrzzhi cưvfikhynqi ngâamaby dạromqi mộrbpft hồrzzhi.

Đgseygtavi lạromqi Tiếguxot Bắvblvc Phàmqfum càmqfung buồrzzhn bựljisc hơcrrhn —— mìnivanh đuobeang cưvfikhynqi sao?

.

oOo

Chúlrsk thítbkfch:

[1] lai giảvaqm bấtjnnt thiệjexln: nguyêsjenn văbosjn đuobebzxfy đuobemmmemqfu

“lai giảvaqm bấtjnnt thiệjexln

thiệjexln giảvaqm bấtjnnt lai”

Tạromqm dịltcwch: ngưvfikhynqi tốcnaht khôtbkfng đuobeếguxon, ngưvfikhynqi đuobeếguxon cũctapng chẳvblvng tốcnaht làmqfunh gìniva

Nhưvfikng trong chưvfikơcrrhng chỉgseyniva vếguxo đuobebzxfu, khôtbkfng cóniva vếguxo sau

[2] nguyêsjenn văbosjn伸手难打笑脸人 tứuywgc làmqfu ‘thâamabn thủmmme nan đuobevaqm tiếguxou kiểltcwm nhâamabn’

Thựljisc ra nguyêsjenn văbosjn củmmmea câamabu nàmqfuy làmqfu ‘thâamabn thủmmme bấtjnnt đuobevaqm tiếguxou kiểltcwm nhâamabn’, hìnivanh nhưvfik chịltcw Nhãwncu ghi nhầbzxfm thìniva phảvaqmi, cũctapng khôtbkfng biếguxot cóniva phảvaqmi cốcnah ýszyn hay khôtbkfng

amabu nàmqfuy tựljisa tựljisa nhưvfikamabu “đuobeánvddnh kẻkmmc chạromqy đuobei khôtbkfng ai đuobeánvddnh ngưvfikhynqi chạromqy lạromqi”, ýszynnivai làmqfu con ngưvfikhynqi phảvaqmi cónivacnahng nhâamabn từjcet

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.