Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 27 : Sai đầu phượng và Trường tương hoan

    trước sau   
Đyhsei đpijoưogiaouzdc mộwspmt đpijooạdrddn, Tiểvqwxu Đyhseao dừahtang lạdrddi nhìbzkon xung quanh.

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm kéogiao tay ádrddo nàngslng lạdrddi, trádrddnh đpijovqwxngslng chạdrddy mấxhrqt, bèdordn hỏexzni: “Cóajnf thấxhrqy ngưogiaqnhgi khôtnmdng?”

Tiểvqwxu Đyhseao lắpiypc đpijohwaqu, nhưogiang chỉxqhl chỉxqhldrddi mũhcgti, hỏexzni hắpiypn: “Cóajnf ngửawxfi thấxhrqy mùxhrqi lạdrdd khôtnmdng?”

“Làngslxhrqi mádrddu tưogiaơqeksi.” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm chắpiypp tay sau lưogiang đpijongslng dưogiadhwgi mộwspmt gốwjnrc câkhapy to, lẳtnmdng lặajnfng nhậexznn đpijojxlxnh phưogiaơqeksng hưogiadhwgng, cuốwjnri cùxhrqng nhìbzkon chăsevkm chúzysk mộwspmt bụdordi câkhapy cádrddch đpijoóajnf khôtnmdng xa, “Têipdfn cóajnf lẽukif khôtnmdng bay xa đpijoếvrkbn vậexzny chứngsl?”

Tiểvqwxu Đyhseao gậexznt đpijohwaqu.

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm đpijoi tớdhwgi bụdordi câkhapy trưogiadhwgc mặajnft, màngsly nhíuattu chặajnft.


“Cádrddi gìbzko vậexzny?” Tiểvqwxu Đyhseao lóajnf đpijohwaqu vàngslo nhìbzkon thửawxf, gưogiaơqeksng mặajnft lậexznp tứngslc lộwspm ra thầhwaqn tìbzkonh khóajnf hiểvqwxu. Phíuatta sau bụdordi câkhapy cóajnf mộwspmt ngưogiaqnhgi đpijoang nằdrddm, làngsl mộwspmt ngưogiaqnhgi rấxhrqt đpijoajnfc biệhptwt —— Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn.

Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn nàngsly bộwspmdrddng cổogia quádrddi, làngsl mộwspmt nữvqwx nhâkhapn tóajnfc dàngsli, hai tay đpijoan chéogiao đpijoajnft trưogiadhwgc ngựxkwic, hìbzkonh vẽukif trêipdfn mặajnft rấxhrqt sinh đpijowspmng, lôtnmdng màngsly ládrdd liễvgbau, đpijoôtnmdi mắpiypt khéogiap hờqnhg, mũhcgti cao môtnmdi mỏexznng, gưogiaơqeksng mặajnft tròejyon, tuy rằdrddng làngsl đpijohwaqu gỗhsyo, cũhcgtng rấxhrqt cóajnfngsli phầhwaqn thưogiadhwgt tha.

Mộwspmc nhâkhapn đpijoang lẳtnmdng lặajnfng nằdrddm trong bụdordi câkhapy, ngựxkwic cắpiypm mộwspmt mũhcgti têipdfn. Nhìbzkon kỹxhrq, mộwspmc nhâkhapn nàngsly mộwspmt bêipdfn khóajnfe miệhptwng hơqeksi hơqeksi nhếvrkbch lêipdfn, tựxkwi tiếvrkbu phi tiếvrkbu. Mũhcgti têipdfn trưogiadhwgc ngựxkwic cùxhrqng vớdhwgi tiễvgban trậexznn lúzyskc nãbzkoy bọekqqn Tiểvqwxu Đyhseao đpijodordng phảarnhi giốwjnrng nhau, nhưogiang màngslhcgti têipdfn kia hẳtnmdn làngsl khôtnmdng thểvqwx bay xa nhưogia vậexzny. Nhưogiang quỷsevk dịjxlx nhấxhrqt chíuattnh làngsl —— chỗhsyohcgti têipdfn, nơqeksi miệhptwng vếvrkbt thưogiaơqeksng, cóajnf vếvrkbt mádrddu.

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm nhìbzkon chằdrddm chằdrddm mộwspmc nhâkhapn mộwspmt lúzyskc lâkhapu, đpijowspmt nhiêipdfn tớdhwgi đpijodrddp nàngslng mộwspmt cưogiadhwgc, Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn hơqeksi giậexznt giậexznt, miệhptwng gọekqqi mộwspmt tiếvrkbng “Ca ca”.

Tiểvqwxu Đyhseao vộwspmi vàngslng tóajnfm hắpiypn, “Đyhsedrddp nàngslng làngslm gìbzko?”

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm nhúzyskn vai, “Xem vừahtaa rồvphyi cóajnf đpijoúzyskng làngslajnfipdfu hay khôtnmdng.”

zyskc nàngsly sắpiypc trờqnhgi gầhwaqn nhưogia đpijoãbzko tốwjnri hẳtnmdn, Tiểvqwxu Đyhseao cảarnhm thấxhrqy bầhwaqu khôtnmdng khíuatt sau lưogiang âkhapm trầhwaqm tĩhwaqnh mịjxlxch, bèdordn vỗhsyo Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm mộwspmt chúzyskt, “Ngưogiaơqeksi đpijoahtang nóajnfi nữvqwxa, còejyon chưogiaa đpijomifo dọekqqa ngưogiaqnhgi sao!”

Liếvrkbc mắpiypt nhìbzkon Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn mộwspmt cádrddi, Tiểvqwxu Đyhseao nhịjxlxn khôtnmdng đpijoưogiaouzdc nhíuattu màngsly, “Chúzyskng ta mau đpijoi thôtnmdi.”

“Chờqnhg mộwspmt chúzyskt.” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm khoádrddt tay chặajnfn lạdrddi, đpijoajnft tay trêipdfn vai nàngslng, lạdrddi gầhwaqn thấxhrqp giọekqqng nóajnfi, “Vừahtaa rồvphyi Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn kia hìbzkonh nhưogia mớdhwgi trợouzdn mắpiypt.”

Tiểvqwxu Đyhseao trừahtau khẩlqxtu lãbzkonh khíuatt, híuattt mộwspmt ngụdordm khíuatt lạdrddnh, vộwspmi quay đpijohwaqu lạdrddi nhìbzkon, cũhcgtng khôtnmdng nhìbzkon thấxhrqy đpijoiềjuvju bấxhrqt thưogiaqnhgng gìbzko, nàngslng cau màngsly nhìbzkon Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm, “Ngưogiaơqeksi làngslm ta sợouzd a? Thúzysk vịjxlx lắpiypm sao?”

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm thầhwaqm nóajnfi trong lòejyong đpijoưogiaơqeksng nhiêipdfn làngsl rấxhrqt thúzysk vịjxlx, vừahtaa hạdrdd thấxhrqp thanh âkhapm hỏexzni, “Côtnmd nhìbzkon bốwjnrn phíuatta xem, cóajnf cảarnhm giádrddc gìbzkoajnfi nghe mộwspmt chúzyskt?”

Tiểvqwxu Đyhseao thậexznt sựxkwingsl nghe lờqnhgi hắpiypn ngẩlqxtng mặajnft lêipdfn nhìbzkon khắpiypp nơqeksi, quay lạdrddi nóajnfi mộwspmt câkhapu, “Tốwjnri.”

“Đyhseúzyskng.” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm khoanh tay gậexznt đpijohwaqu, “Trờqnhgi đpijoãbzko tốwjnri, nhữvqwxng kýwygz hiệhptwu ta đpijoádrddnh dấxhrqu chỉxqhl e buổogiai tốwjnri thấxhrqy khôtnmdng rõebkv, nếvrkbu lỡmifo lạdrddc đpijoưogiaqnhgng thìbzkongslm sao bâkhapy giờqnhg? Ai biếvrkbt còejyon bao nhiêipdfu cạdrddm bẫnlgxy?” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm hiếvrkbm khi nghiêipdfm túzyskc nóajnfi, cóajnf thểvqwx bởhgzui vìbzko trong rừahtang rấxhrqt im lặajnfng nêipdfn nhữvqwxng gìbzko hắpiypn nóajnfi Tiểvqwxu Đyhseao đpijojuvju nghe rấxhrqt rõebkv.


“Tốwjnrt xấxhrqu gìbzkohcgtng nêipdfn đpijoếvrkbn nơqeksi khádrddc.” Tiểvqwxu Đyhseao nhìbzkon nhìbzkon vịjxlx “Thẩlqxtm quádrddi nhâkhapn” Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn ởhgzu phíuatta sau đpijoádrddm câkhapy cỏexzn kia.

“Côtnmd khôtnmdng phảarnhi làngsl khôtnmdng sợouzd trờqnhgi khôtnmdng sợouzd đpijoxhrqt sao?” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm nởhgzu nụdordogiaqnhgi, đpijoi qua chỗhsyo Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn, “Nhìbzkon xem chảarnhy mádrddu rồvphyi làngslm sao quay vềjuvj. . . . . .” Chưogiaa dứngslt lờqnhgi, hắpiypn quay đpijohwaqu lạdrddi nhìbzkon vàngslo phíuatta sâkhapu trong cádrddnh rừahtang

Tiểvqwxu Đyhseao hìbzkonh nhưogiahcgtng nghe thấxhrqy chúzyskt đpijowspmng tĩhwaqnh, quay sang Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm chỉxqhl chỉxqhlogiadhwgng cádrddnh rừahtang. Hai ngưogiaqnhgi nhảarnhy lêipdfn mộwspmt câkhapy to gầhwaqn đpijoóajnf, ngồvphyi trêipdfn câkhapy quan sádrddt phíuatta dưogiadhwgi.

Khôtnmdng bao lâkhapu, mộwspmt bóajnfng dádrddng màngslu trắpiypng lọekqqt vàngslo tầhwaqm mắpiypt củmifoa hai ngưogiaqnhgi.

Quádrdd nửawxfa đpijoêipdfm, lạdrddi cóajnf mộwspmt bạdrddch y nữvqwx tửawxf tiếvrkbn vàngslo rừahtang câkhapy âkhapm u nàngsly, thậexznt sựxkwi rấxhrqt quỷsevk dịjxlx.

Nữvqwx tửawxfngsly mặajnfc mộwspmt chiếvrkbc vádrddy màngslu trắpiypng dàngsli, rấxhrqt dàngsli rấxhrqt dàngsli, làngsln vádrddy dàngsli cóajnf lẽukif gầhwaqn cảarnh trưogiaouzdng, Tiểvqwxu Đyhseao lo lắpiypng nàngslng đpijoi nhanh nhưogia vậexzny cóajnf thểvqwx bịjxlx vấxhrqp vàngslo vádrddy màngsl ngãbzko hay khôtnmdng?

Bộwspm dạdrddng nữvqwx tửawxfngsly thậexznp phầhwaqn cổogia quádrddi, mộwspmt tay nâkhapng làngsln vádrddy dàngsli, tay còejyon lạdrddi cầhwaqm mộwspmt câkhapy chủmifoy thủmifo, hai mắpiypt khẽukifuattp lạdrddi, miệhptwng nhẹjest nhàngslng lẩlqxtm bẩlqxtm mộwspmt từahta khúzyskc.

ngslng cứngsl nhưogia vậexzny trúzyskc trắpiypc chạdrddy tớdhwgi, bưogiadhwgc châkhapn giẫnlgxm qua giẫnlgxm lạdrddi nhưogia đpijoang múzyska mộwspmt đpijoiệhptwu nhạdrddc, chiếvrkbc vádrddy trắpiypng toádrddt khẽukif đpijoung đpijoưogiaa.

Tiểvqwxu Đyhseao vôtnmd thứngslc ngẩlqxtng đpijohwaqu, Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm đpijowjnri diệhptwn đpijovphyng dạdrddng nghi hoặajnfc hai mặajnft nhìbzkon nhau.

Bạdrddch y nữvqwx tửawxf nhưogia đpijoipdfn nhưogia ma, gióajnf thổogiai bay làngsln vádrddy trắpiypng vàngsldrddi tóajnfc đpijoen củmifoa nàngslng, trong miệhptwng lẩlqxtm nhẩlqxtm hádrddt, đpijooạdrddn hádrddt làngsl, “Đyhseôtnmdng phong ádrddc, hoan tìbzkonh bạdrddc. Nhấxhrqt bôtnmdi sầhwaqu tựxkwi, kỷsevk niêipdfn ly tádrddc. Thádrddc, thádrddc, thádrddc.”*

*Gióajnf xuâkhapn dữvqwx dộwspmi, tìbzkonh hoan ádrddi chỉxqhl mỏexznng manh. Mộwspmt ly rưogiaouzdu thêipdfm u sầhwaqu, chia lìbzkoa nhau nhữvqwxng năsevkm. Sai lầhwaqm, sai lầhwaqm, sai lầhwaqm.

Tiểvqwxu Đyhseao nghe đpijoưogiaouzdc rõebkvngslng, têipdfn bàngsli hádrddt làngsl《 Sai đpijohwaqu phưogiaouzdng 》, rấxhrqt sầhwaqu nãbzkoo thêipdfogiaơqeksng.

Nữvqwx tửawxfdrddt mộwspmt lúzyskc sau, đpijowspmt nhiêipdfn đpijoádrddnh mộwspmt tiếvrkbng “Bốwjnrp” lêipdfn thâkhapn câkhapy to, đpijoúzyskng làngsldrddi câkhapy màngsl Tiểvqwxu Đyhseao đpijoang ngồvphyi.


ngslng dừahtang lạdrddi, nghiêipdfng đpijohwaqu nhìbzkon thâkhapn câkhapy trưogiadhwgc mắpiypt, đpijoôtnmdi mắpiypt đpijoang khéogiap hờqnhg chậexznm rãbzkoi mởhgzu ra, giốwjnrng nhưogia đpijoang bi phẫnlgxn. Trong giâkhapy ládrddt, nàngslng vưogiaơqeksn đpijoôtnmdi tay khôtnmd gầhwaqy chỉxqhlngslo thâkhapn câkhapy, “Kẻgbjr phụdordejyong, lờqnhgi thềjuvj non hẹjestn biểvqwxn vẫnlgxn còejyon bêipdfn tai, ngưogiaơqeksi lạdrddi quay đpijohwaqu tìbzkom vui, kẻgbjr phụdordejyong!” Nóajnfi xong, trêipdfn mặajnft khuôtnmdn mặajnft u sầhwaqu chuyểvqwxn thàngslnh hậexznn ýwygz, nhíuattu màngsly trừahtang mắpiypt bổogia nhàngslo tớdhwgi, giơqeks chủmifoy thủmifo trong tay lêipdfn hung hăsevkng đpijoâkhapm vàngslo thâkhapn câkhapy, mấxhrqy nhádrddnh câkhapy bịjxlx chấxhrqn đpijowspmng khẽukif run.

Tiểvqwxu Đyhseao cảarnh kinh vộwspmi ôtnmdm lấxhrqy thâkhapn câkhapy bêipdfn cạdrddnh, kinh hãbzkoi nhìbzkon xuốwjnrng bạdrddch y nữvqwx tửawxf đpijoang nổogiai đpijoipdfn bêipdfn dưogiadhwgi.

ngslng hung dữvqwx đpijoâkhapm loạdrddn mộwspmt hồvphyi sau đpijoóajnf mệhptwt mỏexzni ôtnmdm lấxhrqy thâkhapn câkhapy thụdord ngồvphyi bệhptwt xuốwjnrng, tựxkwia vàngslo thâkhapn câkhapy khóajnfc nứngslc nởhgzu. Miệhptwng vừahtaa nóajnfi “Nhâkhapn tìbzkonh ádrddc, nhâkhapn tìbzkonh bạdrddc. . . . . . Ngưogiaơqeksi phụdord ta, ta giếvrkbt ngưogiaơqeksi! Ngưogiaơqeksi ởhgzu tạdrddi nơqeksi nàngsly cùxhrqng ta chấxhrqm dứngslt, đpijoahtang mơqeksogiahgzung đpijoếvrkbn oanh oanh yếvrkbn yếvrkbn nữvqwxa, ta đpijoem ngưogiaơqeksi nấxhrqu ăsevkn, chúzyskng ta huyếvrkbt nhụdordc vĩhwaqnh hợouzdp, vĩhwaqnh viễvgban khôtnmdng phâkhapn ly.”

Thanh âkhapm bạdrddch y nữvqwx tửawxfqeksi khàngsln khàngsln, còejyon cóajnf chúzyskt thêipdfogiaơqeksng, đpijoipdfn cuồvphyng, Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm cùxhrqng Tiểvqwxu Đyhseao thậexznt sựxkwingsl xem đpijoếvrkbn choádrddng vádrddng.

Tiểvqwxu Đyhseao cóajnf chúzyskt lo lắpiypng, nàngslng khóajnfc dưogiadhwgi tàngslng câkhapy nhưogia vậexzny, chỉxqhl cầhwaqn vừahtaa giưogiaơqeksng mắpiypt lêipdfn liềjuvjn cóajnf thểvqwx nhìbzkon thấxhrqy mìbzkonh, nóajnfi khôtnmdng chừahtang sẽukif bịjxlx phádrddt hiệhptwn.

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm cũhcgtng cóajnf chúzyskt lo lắpiypng, khôtnmdng phảarnhi lo lắpiypng chuyệhptwn nữvqwx tửawxfngsly cóajnf thểvqwx sẽukif phádrddt hiệhptwn Tiểvqwxu Đyhseao, màngslngsl hắpiypn thấxhrqy đpijoưogiaouzdc gưogiaơqeksng mặajnft củmifoa nữvqwx tửawxfngsly! Tuy rằdrddng khắpiypp nơqeksi đpijojuvju tốwjnri đpijoen, chỉxqhlajnf thểvqwx nhờqnhgngslo ádrddnh trăsevkng mờqnhgarnho nhìbzkon thấxhrqy bộwspm dạdrddng, nhưogiang cũhcgtng may nữvqwx nhâkhapn nàngsly sắpiypc mặajnft tádrddi nhợouzdt, trắpiypng đpijoếvrkbn mứngslc cóajnf chúzyskt chóajnfi mắpiypt , cho nêipdfn cóajnf thểvqwx thấxhrqy rõebkv —— nhưogiang bộwspm dạdrddng cùxhrqng Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn kia lạdrddi giốwjnrng nhau đpijoếvrkbn bảarnhy tádrddm phầhwaqn!

Nhìbzkon đpijoi nhìbzkon lạdrddi khắpiypp nơqeksi, thâkhapm sơqeksn rừahtang giàngsl, làngslm sao lạdrddi cóajnf mộwspmt nữvqwx tửawxf nhưogia vậexzny chạdrddy đpijoếvrkbn hádrddt từahta khúzyskc?

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm khôtnmdng hiểvqwxu nhớdhwg tớdhwgi nữvqwx tửawxfdrddt xưogiadhwgng làngslm đpijowspmng lòejyong Thádrddi Liêipdfm, nếvrkbu làngsl bịjxlxqeksn bàngsl bắpiypt đpijoếvrkbn nhưogiang nàngsly lạdrddi chẳtnmdng cóajnfbzko. . . . . . Nhưogiang màngsl nhìbzkon kỹxhrq tuổogiai củmifoa nàngslng, bấxhrqt quádrddhcgtng chỉxqhl khoảarnhng trêipdfn dưogiadhwgi ba mưogiaơqeksi, cũhcgtng khôtnmdng quádrdd giàngsl. . . . . . Cóajnf lẽukif khôtnmdng phảarnhi?

Đyhseang suy đpijodrddn chợouzdt xa xa truyềjuvjn đpijoếvrkbn tiếvrkbng gọekqqi “Nhịjxlx phu nhâkhapn!”

Tiểvqwxu Đyhseao cùxhrqng Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm nghe thấxhrqy thanh âkhapm thậexznt quen tai.

Quảarnh thựxkwic, khôtnmdng lâkhapu sau cóajnf hai ni côtnmd chạdrddy tớdhwgi, đpijoúzyskng làngsl hai kẻgbjr vừahtaa rồvphyi trong rừahtang giảarnh thầhwaqn giảarnh quỷsevk.

“Sao lạdrddi chạdrddy đpijoếvrkbn đpijoâkhapy.” Hai ni côtnmd kia giữvqwx lấxhrqy chủmifoy thủmifo trong tay vịjxlxn”Nhịjxlx phu nhâkhapn” kia, hai tay đpijoem giúzyskp đpijongslng lêipdfn, dìbzkou quay trởhgzu vềjuvj.

Nhịjxlx phu nhâkhapn kia miệhptwng vẫnlgxn còejyon xưogiadhwgng khúzyskc, nhưogiang màngslzyskc nàngsly《Sai đpijohwaqu phưogiaouzdng》đpijoãbzko biếvrkbn thàngslnh《Trưogiaqnhgng tưogiaơqeksng hoan》, đpijoiệhptwu hoan ai oádrddn, ai nghe thấxhrqy lôtnmdng tơqekshcgtng bịjxlx dựxkwing thẳtnmdng lêipdfn.


Tiểvqwxu Đyhseao ngoắpiypc Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm, ýwygz bảarnho —— đpijoi theo bọekqqn họekqqngslajnf thểvqwx ra khỏexzni cádrddnh rừahtang.

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm gậexznt đpijohwaqu, trưogiadhwgc khi đpijoi quay đpijohwaqu lạdrddi liếvrkbc mắpiypt nhìbzkon Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn trong lùxhrqm câkhapy mộwspmt cádrddi, khẽukif nhíuattu mi. Nhúzyskn ngưogiaqnhgi mộwspmt cádrddi, cùxhrqng Tiểvqwxu Đyhseao rờqnhgi đpijoi theo hai ni côtnmd.

Hai ngưogiaqnhgi vừahtaa mớdhwgi đpijoi, chợouzdt nghe thanh âkhapm “Loạdrddt soạdrddt” truyềjuvjn đpijoếvrkbn, Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn kia chậexznm rãbzkoi ngồvphyi dậexzny, mặajnft nạdrdd gỗhsyo chậexznm rãbzkoi chuyểvqwxn đpijowspmng, chuyểvqwxn đpijowspmng. . . . Rồvphyi nghiêipdfng đpijohwaqu nhìbzkon, hai mắpiypt híuattp lạdrddi, qua khe hởhgzuajnf thểvqwx nhìbzkon thấxhrqy đpijoôtnmdi mắpiypt đpijoen nhưogia mựxkwic đpijoang nhìbzkon theo Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm vàngsl Nhan Tiểvqwxu Đyhseao ởhgzu đpijodrddng xa, mãbzkoi đpijoếvrkbn khi bóajnfng dádrddng hai ngưogiaqnhgi bóajnfng dádrddng biếvrkbn mấxhrqt sâkhapu trong khu rừahtang.

. . . . . .

Tiểvqwxu Đyhseao cùxhrqng Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm đpijoi theo ba ngưogiaqnhgi mộwspmt đpijoưogiaqnhgng tiếvrkbn lêipdfn phíuatta trưogiadhwgc, quảarnh thựxkwic ra khỏexzni cádrddnh rừahtang, tớdhwgi gầhwaqn Tiêipdfn Vâkhapn miếvrkbu.

Vịjxlx Nhịjxlx phu nhâkhapn kia bịjxlx ádrddp vàngslo cádrddnh cửawxfa. Tiểvqwxu Đyhseao cùxhrqng Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm nhịjxlxn khôtnmdng đpijoưogiaouzdc tòejyoejyo theo vàngslo nhìbzkon. Chỉxqhl thấxhrqy Nhịjxlx phu nhâkhapn đpijoưogiaouzdc dìbzkou tớdhwgi ghếvrkbkhapy ngồvphyi xuốwjnrng, mộwspmt ni côtnmd giúzyskp nàngslng chảarnhi đpijohwaqu, sửawxfa sang lạdrddi quầhwaqn ádrddo díuattnh đpijohwaqy bụdordi đpijoxhrqt.

Ngưogiaqnhgi còejyon lạdrddi hưogiadhwgng phòejyong bếvrkbp bưogiadhwgc đpijoi, khôtnmdng lâkhapu sau, cầhwaqm theo mộwspmt cádrddi chéogian đpijoang bốwjnrc hơqeksi tớdhwgi. Ngồvphyi vàngslo bêipdfn cạdrddnh, dùxhrqng muỗhsyong đpijoúzyskt nàngslng ăsevkn, hìbzkonh nhưogiangsldrddi gìbzko đpijoóajnf rấxhrqt nóajnfng.

Tiểvqwxu Đyhseao tuy rằdrddng nhìbzkon khôtnmdng thấxhrqy trong chéogian rốwjnrt cuộwspmc đpijoxkwing cádrddi gìbzko, nhưogiang mùxhrqi vịjxlx quen thuộwspmc nàngsly hìbzkonh nhưogiaajnfxhrqi thốwjnri rấxhrqt quỷsevk dịjxlx.

Nhịjxlx phu nhâkhapn ngồvphyi đpijoóajnf giốwjnrng nhưogia Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn, mádrddy móajnfc ăsevkn “thứngslc ăsevkn” đpijoưogiaouzdc đpijoúzyskt tớdhwgi miệhptwng, hai mắpiypt trốwjnrng rỗhsyong nhìbzkon phíuatta trưogiadhwgc, hoàngsln toàngsln vôtnmd thầhwaqn.

Tiểvqwxu Đyhseao lắpiypc đpijohwaqu, vừahtaa rồvphyi thờqnhgi đpijoiểvqwxm hádrddt khúzyskc nhạdrddc thìbzko vẫnlgxn còejyon xúzyskc cảarnhm, chẳtnmdng lẽukifngslngslm tròejyo, đpijoãbzko quêipdfn mấxhrqt bảarnhn thâkhapn rồvphyi sao?

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm mặajnfc dùxhrqejyoejyo, nhưogiang cảarnhm thấxhrqy đpijoưogiaouzdc việhptwc nàngsly đpijoãbzkoogiaouzdt qua phạdrddm vi bọekqqn họekqq cầhwaqn đpijoiềjuvju tra, cho dùxhrq bạdrddch y nữvqwx tửawxfipdfu thàngslnh cuồvphyng, nhưogiang khôtnmdng cóajnf quan hệhptw quádrdd lớdhwgn đpijoếvrkbn Long Cốwjnrt Ngũhcgt Đyhsevphy, quyếvrkbt đpijojxlxnh kéogiao Tiểvqwxu Đyhseao rờqnhgi đpijoi .

Tiểvqwxu Đyhseao lạdrddi chỉxqhl tay vềjuvj phíuatta đpijodrddi đpijoiệhptwn, ýwygz bảarnho Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm xem.

Theo hưogiadhwgng ngóajnfn tay nàngslng chỉxqhl, tạdrddi phíuatta đpijodrddi đpijoiệhptwn mộwspmt cádrddnh cửawxfa sổogia,mởhgzu ra lãbzkoo ni côtnmd ban nãbzkoy vừahtaa tiếvrkbp đpijoóajnfn Thấxhrqt di thádrddi đpijoang ngồvphyi bêipdfn cửawxfa sổogia, trêipdfn tay cầhwaqm mộwspmt câkhapy búzyska vàngsl mộwspmt con dao dùxhrqng đpijoang đpijoipdfu khắpiypc mộwspmt câkhapy cọekqqc gỗhsyo trưogiadhwgc mắpiypt. Nhìbzkon kỹxhrq, vậexznt đpijoang đpijoưogiaouzdc khắpiypc ra khôtnmdng phảarnhi chíuattnh làngsl Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn kia sao.


Hai ngưogiaqnhgi đpijoang muốwjnrn nhìbzkon kỹxhrq mộwspmt chúzyskt xem Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn kia giốwjnrng ai, vìbzko sao cóajnf chúzyskt nhìbzkon quen mắpiypt?

Đyhsewspmt nhiêipdfn, đpijowspmt nhiêipdfn lãbzkoo ni côtnmd kia quay lạdrddi, hai mắpiypt sádrddng ngờqnhgi tinh quang khiếvrkbp ngưogiaqnhgi, nhìbzkon lêipdfn nóajnfc nhàngsl chỗhsyo bọekqqn Tiểvqwxu Đyhseao đpijoang trốwjnrn.

Song phưogiaơqeksng đpijowjnri mặajnft, Tiểvqwxu Đyhseao liềjuvjn cảarnhm thấxhrqy đpijoưogiaouzdc ngựxkwic “Thịjxlxch” mộwspmt cádrddi.

“Đyhsei!” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm nắpiypm chặajnft cổogia tay Tiểvqwxu Đyhseao, mang theo nàngslng xoay ngưogiaqnhgi tung ngưogiaqnhgi nhảarnhy xuốwjnrng nóajnfc nhàngsl, ra cửawxfa miếvrkbu, dọekqqc theo sơqeksn đpijodrddo vộwspmi vàngslng hưogiadhwgng dưogiadhwgi châkhapn núzyski chạdrddy đpijoi.

Tiểvqwxu Đyhseao tuy rằdrddng nộwspmi lựxkwic cùxhrqng côtnmdng phu khôtnmdng bằdrddng Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm, nhưogiang khinh côtnmdng thưogiaouzdng thừahtaa, chạdrddy trốwjnrn cũhcgtng khôtnmdng cóajnf ai hơqeksn đpijoưogiaouzdc nàngslng, nàngslng chạdrddy trốwjnrn so vớdhwgi thỏexznejyon nhanh hơqeksn.

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm đpijovqwx ýwygz phíuatta sau, chỉxqhl thấxhrqy mộwspmt bóajnfng dádrddng màngslu xádrddm bóajnfng dádrddng chạdrddy ra khỏexzni cửawxfa miếvrkbu, vộwspmi vàngslng đpijouổogiai theo.

Hắpiypn trong lòejyong khẽukif đpijowspmng —— lãbzkoo ni côtnmdngsly kỳkexp thậexznt đpijoãbzko sớdhwgm phádrddt hiệhptwn hai ngưogiaqnhgi bọekqqn họekqq, lầhwaqn trưogiadhwgc phíuatta trưogiadhwgc đpijovqwx cho cảarnh hai thấxhrqy bàngsl ta chiêipdfu đpijoãbzkoi Thấxhrqy di thádrddi ăsevkn thịjxlxt ngưogiaqnhgi thịjxlxt, lạdrddi khôtnmdng đpijouổogiai giếvrkbt hai ngưogiaqnhgi, lầhwaqn nàngsly chỉxqhlngsl thấxhrqy mộwspmt ngưogiaqnhgi đpijoang đpijoipdfu khắpiypc mộwspmc nhâkhapn, vìbzko sao liềjuvjn đpijodrddng đpijodrddng sádrddt khíuatt?

“Tiếvrkbt nhịjxlx!”

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm đpijoang xuấxhrqt thầhwaqn, liềjuvjn cảarnhm giádrddc thấxhrqy cổogia tay bịjxlx Tiểvqwxu Đyhseao kéogiao lêipdfn trêipdfn mộwspmt chúzyskt. Hắpiypn ngầhwaqm hiểvqwxu, vộwspmi phi ngưogiaqnhgi nhảarnhy lêipdfn. . . . . . Đyhseúzyskng lúzyskc đpijoóajnf, dưogiadhwgi châkhapn “Vụdordt vụdordt vụdordt” ba tiếvrkbng, mấxhrqy cádrddi phi tiêipdfu phádrddt ra ádrddnh sádrddng xanh tạdrddo thàngslnh hìbzkonh vòejyong cung quỷsevk dịjxlx bay tớdhwgi, cắpiypm vàngslo thâkhapn câkhapy.

Hai ngưogiaqnhgi rơqeksi xuốwjnrng đpijoxhrqt, Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm mộwspmt tay túzyskm lấxhrqy Tiểvqwxu Đyhseao lôtnmdi ra đpijodrddng sau, rúzyskt hắpiypc đpijoao trong tay ra khỏexzni vỏexzn, xuấxhrqt ra mộwspmt đpijodrddo hàngsln quang, ngăsevkn cảarnhn bóajnfng dádrddng màngslu xádrddm phíuatta sau đpijoang đpijoádrddnh tớdhwgi.

bzkoo ni côtnmd nguyêipdfn bảarnhn đpijoãbzko sắpiypp đpijoếvrkbn gầhwaqn, phóajnfng ra đpijowspmc môtnmdn ádrddm khíuatt lạdrddi khôtnmdng thểvqwx tổogian thưogiaơqeksng hai ngưogiaqnhgi, cóajnf chúzyskt bấxhrqt ngờqnhg. Vừahtaa thấxhrqy đpijoao quang, liềjuvjn biếvrkbt đpijodordng phảarnhi cao thủmifo, bàngsl ta thốwjnri lui từahtang bưogiadhwgc khôtnmdng dádrddm tùxhrqy tiệhptwn tấxhrqn côtnmdng, đpijongslng cádrddch đpijoóajnfogiaqnhgi bậexznc thang, cúzyski đpijohwaqu híuattp mắpiypt, đpijoádrddnh giádrdd hai ngưogiaqnhgi.

Áepsdnh mắpiypt dừahtang lạdrddi trêipdfn ngưogiaqnhgi Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm thậexznt lâkhapu sau mớdhwgi mởhgzu miệhptwng, “Nguyêipdfn lai cao thủmifo củmifoa Bắpiypc Hảarnhi phádrddi, khóajnf trádrddch lạdrddi lợouzdi hạdrddi nhưogia thếvrkb.”

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm thấxhrqy rõebkv dung mạdrddo củmifoa bàngsl ta, phádrddt hiệhptwn so vớdhwgi ban nãbzkoy còejyon dữvqwx tợouzdn hơqeksn vàngsli phầhwaqn, theo bảarnhn năsevkng đpijoem giấxhrqu Tiểvqwxu Đyhseao kỹxhrqqeksn.

“Nha đpijohwaqu, ngưogiaơqeksi làngslm sao trádrddnh đpijoưogiaouzdc phi tiêipdfu củmifoa ta?” Lãbzkoo ni híuattp mắpiypt muốwjnrn nhìbzkon rõebkv khuôtnmdn mặajnft củmifoa Tiểvqwxu Đyhseao “Đyhseâkhapy chíuattnh làngsl đpijowspmc môtnmdn tuyệhptwt họekqqc, vôtnmd thanh vôtnmd thứngslc khôtnmdng thểvqwx đpijodrddn trưogiadhwgc.”

Tiểvqwxu Đyhseao thầhwaqm nghĩhwaq chỉxqhlngsl thứngsl ádrddm khíuattbzkonh thưogiaqnhgng màngsl thôtnmdi, khoádrddc ládrddc cádrddi gìbzko. . . . . . Nhưogiang lạdrddi cảarnhm giádrddc bàngsln tay Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm đpijoang nắpiypm tay mìbzkonh hơqeksi hơqeksi dùxhrqng sứngslc, ýwygz bảarnho nàngslng khôtnmdng cầhwaqn lêipdfn tiếvrkbng.

Tiểvqwxu Đyhseao mếvrkbu mádrddo, tuy rằdrddng nghe lờqnhgi têipdfn dâkhapm tặajnfc nàngsly thậexznt sựxkwiajnf chúzyskt mấxhrqt mặajnft, bấxhrqt quádrdd vẫnlgxn làngsl thôtnmdng minh so vớdhwgi việhptwc tựxkwiogiadhwgc lấxhrqy họekqqa vẫnlgxn tốwjnrt hơqeksn.

bzkoo ni côtnmd khóajnfe miệhptwng nhếvrkbch lêipdfn cưogiaqnhgi, “Ha, thìbzko ra làngsl mộwspmt đpijoôtnmdi tiểvqwxu uyêipdfn ưogiaơqeksng.”

Tiểvqwxu Đyhseao nhưogiadhwgng mi, tay Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm lạdrddi dùxhrqng sứngslc, Tiểvqwxu Đyhseao đpijoàngslnh phảarnhi đpijoem cơqeksn tứngslc éogiap xuốwjnrng lầhwaqn nữvqwxa, tùxhrqy ngưogiaơqeksi, dùxhrq sao ngưogiaơqeksi cũhcgtng đpijoãbzko chiếvrkbm tiệhptwn nghi ta mấxhrqy lầhwaqn, so đpijoo vớdhwgi ngưogiaơqeksi làngslm gìbzko.

bzkoo ni côtnmd mỉxqhlm cưogiaqnhgi đpijowjnri hai ngưogiaqnhgi chắpiypp tay, “Nhịjxlx vịjxlx, vìbzko sao đpijoếvrkbn ngôtnmdi miếvrkbu nhỏexzn củmifoa ta? Làngslbzkobzkom kiếvrkbm bảarnho vậexznt? Hay làngslbzkom tòejyoi bíuatt mậexznt?”

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm thảarnhn nhiêipdfn trảarnh lờqnhgi bàngsl ta mộwspmt câkhapu “Chỉxqhlngsl đpijoi ngang qua.”

“Ha ha.” Lãbzkoo ni cưogiaqnhgi lắpiypc đpijohwaqu, “Ngưogiaơqeksi xem lãbzkoo bàngsl ta làngsl tiểvqwxu tửawxf ngốwjnrc dễvgba bịjxlx lừahtaa vậexzny sao?”

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm lắpiypc đpijohwaqu, “Lạdrddc đpijoưogiaqnhgng trong núzyski, vôtnmdbzkonh vàngslo nhầhwaqm nơqeksi.”

Tiểvqwxu Đyhseao cóajnf chúzyskt khôtnmdng hiểvqwxu, Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm đpijoang lo lắpiypng cádrddi gìbzko vậexzny? Nàngslng tuy rằdrddng am hiểvqwxu giang hồvphy khôtnmdng nhiềjuvju lắpiypm, nhưogiang ai cóajnftnmdng phu tốwjnrt vẫnlgxn cóajnf thểvqwx nhìbzkon ra đpijoưogiaouzdc. Bắpiypc Hảarnhi phádrddi cóajnf thểvqwx đpijoưogiaouzdc xưogiang làngsl thiêipdfn hạdrdd đpijohptw nhấxhrqt đpijodrddi môtnmdn phádrddi, Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm hắpiypn lạdrddi thâkhapm tàngslng bấxhrqt lộwspm, côtnmdng phu khẳtnmdng đpijojxlxnh cóajnf thểvqwxogiaouzdt qua ni côtnmd đpijoipdfn nàngsly, vìbzko sao lạdrddi khôtnmdng đpijowspmng thủmifo?

“Mộwspmt khi đpijoãbzko nhưogia vậexzny, gặajnfp lạdrddi cũhcgtng làngsl duyêipdfn phậexznn, vịjxlx tiểvqwxu côtnmdogiaơqeksng phíuatta sau ngưogiaơqeksi, gọekqqi ra đpijoâkhapy cho ta xem mặajnft.” Ýymzjogiaqnhgi trêipdfn mặajnft lãbzkoo ni càngslng đpijoexznm, “Hẳtnmdn làngsl mộwspmt nha đpijohwaqu xinh đpijojestp.”

Tiểvqwxu Đyhseao theo bảarnhn năsevkng che mặajnft lạdrddi —— lãbzkoo ni côtnmdngsly thậexznt dọekqqa ngưogiaqnhgi! Vìbzko sao lạdrddi muốwjnrn xem mặajnft mìbzkonh?

“Ha ha.” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm cưogiaqnhgi lạdrddnh mộwspmt tiếvrkbng, “Cũhcgtng bìbzkonh thưogiaqnhgng.”

Tiểvqwxu Đyhseao níuattn thởhgzu.

“Cóajnf đpijoúzyskng hay khôtnmdng, cho thấxhrqy sẽukif biếvrkbt. . . . . .” Lãbzkoo ni nóajnfi chuyệhptwn, bưogiadhwgc lêipdfn mộwspmt bưogiadhwgc. Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm bỗhsyong nhiêipdfn khoádrddt tay, Tiểvqwxu Đyhseao theo bảarnhn năsevkng đpijoem đpijodrddn khóajnfi sớdhwgm nắpiypm trong tay néogiam ra ngoàngsli.

“Bùxhrqm” mộwspmt làngsln khóajnfi bao trùxhrqm khắpiypp bốwjnrn phíuatta, chờqnhgbzkoo ni côtnmdtnmdng qua làngsln khóajnfi đpijouổogiai theo, Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm đpijoãbzko mang theo Tiểvqwxu Đyhseao chạdrddy mấxhrqt.

“Sưogia phụdord.”

Đyhseếvrkbn lúzyskc nàngsly, hai ni côtnmd phíuatta sau mớdhwgi đpijouổogiai theo.

Vốwjnrn đpijojxlxnh tiếvrkbp tụdordc đpijouổogiai theo, lãbzkoo ni côtnmd kia khẽukif khoádrddt tay chặajnfn lạdrddi, “Họekqq Tiếvrkbt khôtnmdng dễvgbangslng trêipdfu chọekqqc đpijoâkhapu, chúzyskng ta tiếvrkbp tụdordc làngslm việhptwc.” Nóajnfi xong, xoay ngưogiaqnhgi quay vềjuvj đpijodrddi đpijoiệhptwn.

“Hôtnmd. . . . . .”

Tiểvqwxu Đyhseao cùxhrqng Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm chạdrddy tớdhwgi dưogiadhwgi châkhapn núzyski, vưogiaouzdt qua đpijoádrddm thủmifo vệhptw mộwspmt đpijoưogiaqnhgng chạdrddy trốwjnrn. Cho đpijoếvrkbn khi thấxhrqy chợouzd đpijoêipdfm Kim Lăsevkng nádrddo nhiệhptwt mớdhwgi dừahtang lạdrddi.

Tiểvqwxu Đyhseao vỗhsyo ngựxkwic thởhgzu, “Lãbzkoo ni côtnmd kia thựxkwic dọekqqa ngưogiaqnhgi.”

“Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn nàngsly, côtnmd trưogiadhwgc kia côtnmd đpijoãbzko từahtang gặajnfp qua, hay làngsl nghe nưogiaơqeksng côtnmdogiaơqeksng nóajnfi qua chưogiaa?”

Tiểvqwxu Đyhseao lắpiypc lắpiypc đpijohwaqu, “Nưogiaơqeksng ta chỉxqhlajnfi vềjuvj ngưogiaqnhgi sốwjnrng, chưogiaa từahtang nóajnfi qua vềjuvj Đyhsevphyng Nhâkhapn, Thiếvrkbt Nhâkhapn hay Mộwspmc Đyhsehwaqu Nhâkhapn.”

“Vậexzny trởhgzu vềjuvj nhờqnhg Trọekqqng Hoa đpijoiềjuvju tra.” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm cùxhrqng Tiểvqwxu Đyhseao trởhgzu vềjuvj, vừahtaa hỏexzni, “Lúzyskc nãbzkoy phi tiêipdfu kia thựxkwic sựxkwitnmd thanh vôtnmd thứngslc, côtnmdngslm sao phádrddt hiệhptwn đpijoưogiaouzdc?”

Tiểvqwxu Đyhseao đpijopiypc ýwygz, “Đyhseóajnf chẳtnmdng qua làngsl phi tiêipdfu mỏexznng, khôtnmdng phảarnhi vôtnmd thanh vôtnmd tứngslc, màngslngsl trôtnmdng nóajnf nhưogia gầhwaqn vớdhwgi đpijoxhrqt, dễvgbangslng giảarnh mạdrddo tiếvrkbng bưogiadhwgc châkhapn nhưogiang nếvrkbu nhìbzkon thấxhrqy cádrddi bóajnfng mờqnhg nhạdrddt củmifoa nóajnf vẫnlgxn cóajnf thểvqwx phádrddt hiệhptwn.”

“Nhìbzkon bóajnfng? Chiêipdfu nàngsly hay!” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm tiếvrkbn lạdrddi gầhwaqn, vẻgbjr nghiêipdfm túzyskc hiếvrkbm cóajnf lộwspm ra trêipdfn mặajnft lậexznp tứngslc chuyểvqwxn thàngslnh tựxkwi tiếvrkbu phi tiếvrkbu, “Côtnmd đpijoãbzko cứngslu ta, muốwjnrn ta lấxhrqy thâkhapn bádrddo đpijoádrddp hay khôtnmdng?”

“Đyhsei chếvrkbt đpijoi.” Tiểvqwxu Đyhseao vỗhsyodrddi bụdordng, “Đyhsei ăsevkn khuya, ngưogiaơqeksi mờqnhgi.”

ajnfi xong, liềjuvjn chạdrddy vàngslo mộwspmt tửawxfu lâkhapu xa hoa bêipdfn trádrddi, chuẩlqxtn bịjxlx gọekqqi móajnfn ăsevkn ngon đpijovqwx Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm trảarnh tiềjuvjn.

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm lắpiypc đpijohwaqu theo vàngslo, còejyon chưogiaa vàngslo cửawxfa, Tiểvqwxu Đyhseao đpijoãbzko xoay ngưogiaqnhgi xôtnmdng ra.

“Côtnmd sao vậexzny?” Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm trong lòejyong tràngsln ngậexznp vui vẻgbjr, thậexznt sựxkwi rấxhrqt cao hứngslng, nhưogiang cũhcgtng khôtnmdng hiểvqwxu chuyệhptwn gìbzko.

“Đyhsedordng phảarnhi ôtnmdn thầhwaqn, chạdrddy mau!” Tiểvqwxu Đyhseao túzyskm lấxhrqy Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm xoay ngưogiaqnhgi bỏexzn chạdrddy.

Tiếvrkbt Bắpiypc Phàngslm vừahtaa chạdrddy vừahtaa quay đpijohwaqu lạdrddi, thấxhrqy cóajnf mộwspmt đpijoádrddm ngưogiaqnhgi đpijoang giậexznn dữvqwx đpijouổogiai theo, trong tay đpijojuvju cầhwaqm gậexzny gộwspmc đpijoao kiếvrkbm. Cóajnf mộwspmt ngưogiaqnhgi bịjxlxsevkng bóajnf đpijoưogiaouzdc ngưogiaqnhgi giúzyskp đpijomifo khậexznp khiễvgbang đpijoi theo phíuatta sau, la héogiat ồvphyn àngslo, “Bắpiypt! Bắpiypt lấxhrqy bọekqqn họekqq!”

ngsl Thádrddi Biệhptwn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.