Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 22 : Dê già gặm cỏ non

    trước sau   
Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm hàizobnh tẩpdmeu giang hồeafu đeucbãeucb quen vớnmwqi nhiềdlfru cảndzmnh tưljmksnkjng, nhưljmkng vẫnfjen bịsgzw giậsnkjt mìuaewnh khi thấoliny bàizobn tay đeucbófdzw. Vốyjjpn đeucbsgzwnh hôzzsc mộeiwit tiếbvxing nhắuspfc nhởlwqc Tiểylsbu Đmfwdao, nhưljmkng khôzzscng hiểylsbu ma xui quỷcfxz khiếbvxin thếbvxiizobo, đeucbeiwit nhiêfkfyn muốyjjpn nhìuaewn gưljmkơafsgng mặgdyqt bịsgzw dọqjlta đeucbếbvxin khófdzwc củrdana Tiểylsbu Đmfwdao, cho nêfkfyn khôzzscng mởlwqc miệsgzwng.

“Bộeiwip” mộeiwit tiếbvxing.

Tiểylsbu Đmfwdao cảndzmm giácfxzc cófdzw mộeiwit vậsnkjt đeucbgdyqt lêfkfyn đeucbwlpsu vai, bởlwqci lớnmwqp vảndzmi ngărdann cácfxzch khôzzscng dàizoby lắuspfm, nêfkfyn cảndzmm thấoliny ânfwnm ẩpdmem, nho nhỏnyawizobizobnh lạpdmenh. Quay sang, trêfkfyn vai làizob mộeiwit bàizobn tay.

izobn tay trắuspfng bệsgzwch, gầwlpsy guộeiwic, ẩpdmem ưljmknmwqt, cònwoan cófdzw hai cọqjltng rêfkfyu díokvdnh vàizobo.

Tiểylsbu Đmfwdao chậsnkjm rãeucbi hácfxz mồeafum, đeucbôzzsci mắuspft hạpdmenh trừcfxzng trừcfxzng nhìuaewn bàizobn tay đeucbang trưljmksnkjt xuốyjjpng, quay đeucbwlpsu lạpdmei nhìuaewn… Thấoliny rõflpr! Làizob mộeiwit thứszyc ưljmknmwqt sũgnzrng tófdzwc dàizobi ngoằjletng ngay trưljmknmwqc mặgdyqt.

“A!” Tiểylsbu Đmfwdao lùylsbi lạpdmei rấolint nhanh, tứszycc thìuaew đeucbãeucbylsbi đeucbếbvxin ôzzscm cổeafu Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm, “Quỷcfxzljmknmwqc kìuaewa!”


Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm vừcfxza lònwoang hảndzm dạpdmeizob ôzzscm lạpdmei Tiểylsbu Đmfwdao đeucbang “yêfkfyu thưljmkơafsgng ôzzscm ấolinp” mìuaewnh, vừcfxza quan sácfxzt “Quỷcfxzljmknmwqc” phíokvda sau nàizobng. Chẳqyevng qua chỉylsbizob mộeiwit nữpgjg tửfywy ưljmknmwqt sũgnzrng bếbvxit đeucbwlpsy nưljmknmwqc vàizobcfxzu màizob thôzzsci. Nàizobng mởlwqc miệsgzwng, giọqjltng cầwlpsu xin yếbvxiu ớnmwqt đeucbếbvxin đeucbeiwi khófdzwizob nghe đeucbưljmksnkjc, “Cứszycu mạpdmeng.”

Tiểylsbu Đmfwdao ngẩpdmeng mặgdyqt nhìuaewn Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm, “Nàizobng vừcfxza nófdzwi cứszycu mạpdmeng phảndzmi khôzzscng?”

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm vẻqvnl mặgdyqt ai oácfxzn nhìuaewn Tiểylsbu Đmfwdao, “Giữpgjga thanh thiêfkfyn bạpdmech nhậsnkjt, côzzsc lạpdmei đeucbi chiếbvxim tiệsgzwn nghi ta!”

Tiểylsbu Đmfwdao vộeiwii vàizobng thảndzm tay nhảndzmy xuốyjjpng, “Nữpgjg quỷcfxz” phíokvda sau bịsgzw đeucbfzvvng phảndzmi, ngãeucb ngửfywya ra sau.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm đeucbrtst lấoliny nàizobng, hai ngưljmkozrwi phácfxzt hiệsgzwn, nữpgjg tửfywy bịsgzw trọqjltng thưljmkơafsgng đeucbếbvxin ngấolint xỉylsbu.

pdmec nàizoby, cácfxzch đeucbófdzw khôzzscng xa truyềdlfrn lạpdmei tiếbvxing ngưljmkozrwi.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm vàizob Tiểylsbu Đmfwdao đeucbưljmka mắuspft nhìuaewn nhau, mang theo côzzscljmkơafsgng, trốyjjpn trêfkfyn ngọqjltn cânfwny, núpdmep trong tácfxzn lácfxznfwny rậsnkjm rạpdmep, nhìuaewn xuốyjjpng dưljmknmwqi.

ljmknmwqi tácfxzn cânfwny cófdzw mộeiwit đeucbeiwii nhânfwnn mãeucb đeucbi ngang qua, đeucbdlfru mang theo đeucbao.

“Nơafsgi nàizoby cófdzw vếbvxit mácfxzu!”

“Nhấolint đeucbsgzwnh làizoblwqc gầwlpsn đeucbânfwny, tìuaewm cho ta!”

“Hừcfxzm.” Tiểylsbu Đmfwdao nhácfxzy mắuspft ra hiệsgzwu vớnmwqi Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm, ýzcqf bảndzmo hắuspfn nhìuaewn bêfkfyn ngoàizobi.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm theo hưljmknmwqng ngófdzwn tay nàizobng nhìuaewn ra bêfkfyn ngoạpdmei, mớnmwqi phácfxzt hiệsgzwn thìuaew ra hai ngưljmkozrwi bọqjltn họqjlt đeucbãeucb tớnmwqi giácfxzp ranh rừcfxzng cânfwny. Cảndzmm thấoliny cácfxznh rừcfxzng nàizoby thậsnkjt quỷcfxz dịsgzw, hai ngưljmkozrwi quyếbvxit đeucbsgzwnh trưljmknmwqc tiêfkfyn dẫnfjen côzzscljmkơafsgng nàizoby đeucbi.

Đmfwdsnkji đeucbếbvxin khi hai ngưljmkozrwi an tríokvdzzscljmkơafsgng nọqjlt tạpdmei mộeiwit khácfxzch đeucbiếbvxim, xửfywyzcqf tốyjjpt thưljmkơafsgng thếbvxi, thìuaew sắuspfc trờozrwi đeucbãeucb tốyjjpi.


“Cònwoan tưljmklwqcng rằjletng gặgdyqp phảndzmi quỷcfxzljmknmwqc, hùylsb bảndzmn côzzscljmkơafsgng rớnmwqt nửfywya cácfxzi mạpdmeng.” Tiểylsbu Đmfwdao ngồeafui bêfkfyn cạpdmenh bàizobn uốyjjpng tràizob. Rồeafui trởlwqcuaewnh côzzscljmkơafsgng đeucbsgzwnh thay y phụfzvvc ưljmknmwqt sũgnzrng, thìuaew thấoliny mộeiwit miếbvxing ngọqjltc bộeiwii.

Tiểylsbu Đmfwdao xărdanm soi mộeiwit hồeafui, khófdzwe miệsgzwng hơafsgi cong lêfkfyn, cầwlpsm ngọqjltc bộeiwii lắuspfc lắuspfc trưljmknmwqc mặgdyqt Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm, “Tiếbvxit nhịsgzw ngưljmkơafsgi mau nhìuaewn, bêfkfyn trêfkfyn làizob chữpgjguaew?!”

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm xoa thácfxzi dưljmkơafsgng, nha đeucbwlpsu kia thậsnkjt chẳqyevng cófdzw phéjxusp tắuspfc, lúpdmec gọqjlti hai chữpgjg “Tiếbvxit nhịsgzw”, cònwoan cốyjjpuaewnh nhấolinn giọqjltng chữpgjg “nhịsgzw”.

Tiếbvxip nhậsnkjn ngọqjltc bộeiwii, thấoliny đeucbófdzwizob miếbvxing cổeafu ngọqjltc xanh nhạpdmet trơafsgn nhẵwlpsn, xung quanh khắuspfc hoa vărdann màizobu da cam, chạpdmem trổeafu tinh tếbvxizzscylsbng. Chíokvdnh giữpgjga miếbvxing ngọqjltc bộeiwii cófdzw hoa vărdann vânfwny quanh, cófdzw khắuspfc mộeiwit chữpgjg “Thácfxzi”.

“Thácfxzi?” Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm nhíokvdu màizoby.

“Miếbvxing ngọqjltc bộeiwii trịsgzw giácfxz íokvdt nhấolint làizob mộeiwit trărdanm tácfxzm mưljmkơafsgi nghìuaewn lưljmksnkjng.” Tiểylsbu Đmfwdao vừcfxza nófdzwi, vừcfxza chỉylsbcfxznh tay côzzscljmkơafsgng gácfxzc bêfkfyn ngoàizobi chărdann, “Chiếbvxic vònwoang phỉylsb thúpdmey đeucbófdzwgnzrng làizob bảndzmo bốyjjpi, bỏnyaw ra mộeiwit nghìuaewn hai trărdanm lưljmksnkjng cũgnzrng chưljmka chắuspfc mua đeucbưljmksnkjc.” Lạpdmei chỉylsb khuyêfkfyn tai têfkfyn hai tai côzzscljmkơafsgng, “Trânfwnn chânfwnu thanh sắuspfc hảndzmi, giácfxz trịsgzw liêfkfyn thàizobnh.”

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm nhíokvdu màizoby, côzzscljmkơafsgng nàizoby xuấolint thânfwnn phúpdme quýzcqf?

“Y phụfzvvc trêfkfyn ngưljmkozrwi, đeucbai ngọqjltc, hoa vărdann trêfkfyn ácfxzo đeucbdlfru làizob thêfkfyu từcfxz nhữpgjgng sợsnkji tơafsg đeucbuspft tiềdlfrn, từcfxz trong ra ngoàizobi, côzzscljmkơafsgng nàizoby làizob mộeiwit thânfwnn tiềdlfrn a!” Tiểylsbu Đmfwdao chậsnkjc chậsnkjc hai tiếbvxing, “Khôzzscng thểylsbfdzwi hai từcfxz phúpdme quýzcqfizobfdzw thểylsb diễrdzzn tảndzm đeucbưljmksnkjc.”

Đmfwdang lúpdmec nófdzwi chuyệsgzwn, chợsnkjt nghe nàizobng khẽqjlt “Ưyrqkm” mộeiwit tiếbvxing, lôzzscng mi khẽqjlt run, tựlwqca hồeafuizob sắuspfp tỉylsbnh.

Tiểylsbu Đmfwdao vàizob Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm cùylsbng bưljmknmwqc qua, “Côzzsc tỉylsbnh rồeafui?”

Nữpgjg tửfywy xem chừcfxzng làizob đeucbau đeucbwlpsu, cốyjjp sứszycc mởlwqc mắuspft, nhìuaewn thấoliny Tiểylsbu Đmfwdao, miệsgzwng mơafsgizobng nófdzwi tớnmwqi nófdzwi lui, “Cânfwnm miệsgzwng, tiệsgzwn nhânfwnn.”

Tiểylsbu Đmfwdao hácfxz hốyjjpc miệsgzwng, Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm bêfkfyn cạpdmenh cũgnzrng khófdzw chịsgzwu, vừcfxza vẫnfjen cònwoan kêfkfyu cứszycu mạpdmeng, sao bânfwny giờozrw lạpdmei trởlwqc chứszycng nhưljmk vậsnkjy?

Khôzzscng lânfwnu sau, nữpgjg tửfywy mớnmwqi xem nhưljmkizob tỉylsbnh lạpdmei, hai mắuspft đeucbărdanm đeucbărdanm nhìuaewn hoa vărdann trêfkfyn đeucbylsbnh giưljmkozrwng nhưljmk đeucbang suy nghĩcfxz. Rấolint lânfwnu sau đeucbófdzw, nàizobng hìuaewnh nhưljmk nhớnmwq tớnmwqi cácfxzi gìuaew, đeucbeiwit ngộeiwit đeucbndzmo mắuspft sang nhìuaewn Tiểylsbu Đmfwdao vàizob Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm.


cfxzi quắuspfc mắuspft nàizoby khiếbvxin Tiểylsbu Đmfwdao giậsnkjt thófdzwt.

Lạpdmei nhìuaewn tỉylsb mỉylsb nữpgjg tửfywy trưljmknmwqc mặgdyqt, tầwlpsm mưljmkozrwi mấoliny tuổeafui, lớnmwqn lêfkfyn trôzzscng thậsnkjt dễrdzz nhìuaewn, cófdzw đeucbiềdlfru cặgdyqp mắuspft đeucbófdzw thựlwqcc sựlwqcizob hung ácfxzc! Áttfcnh mắuspft nhìuaewn nhưljmk muốyjjpn dùylsbng dao xẻqvnl thịsgzwt đeucbyjjpi phưljmkơafsgng, cứszyc nhưljmk ai thiếbvxiu nợsnkjizobng mấoliny trărdanm lưljmksnkjng bạpdmec vậsnkjy.

Tiểylsbu Đmfwdao vốyjjpn tưljmklwqcng rằjletng nàizobng cònwoan chưljmka tỉylsbnh hẳqyevn nêfkfyn ărdann nófdzwi lung tung, cũgnzrng khôzzscng tíokvdnh toácfxzn. Khôzzscng ngờozrwpdmec nàizobng tỉylsbnh tácfxzo nhìuaewn rõflpr rồeafui, chỉylsb tay vàizobo mặgdyqt Tiểylsbu Đmfwdao, “Cúpdmet ngay! Hồeafu ly tinh nhàizob ngưljmkơafsgi!”

Tiểylsbu Đmfwdao cảndzm kinh nhảndzmy dựlwqcng, trốyjjpn sau lưljmkng Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm, nhỏnyaw giọqjltng hỏnyawi, “Cófdzw phảndzmi đeucbwlpsu bịsgzw đeucbsnkjp trúpdmeng gìuaew rồeafui khôzzscng?”

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm nghĩcfxzgnzrng cófdzw thểylsb lắuspfm.

Nữpgjg tửfywyokvdt sânfwnu mộeiwit hơafsgi, trôzzscng thấoliny Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm, liềdlfrn phânfwnn phófdzw, “Đmfwdrtst ta đeucbszycng lêfkfyn, ta muốyjjpn uốyjjpng nưljmknmwqc.”

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm nghiêfkfyng mặgdyqt cùylsbng Tiểylsbu Đmfwdao phíokvda sau hai mặgdyqt nhìuaewn nhau.

“Nhìuaewn cácfxzi gìuaew?” Nữpgjg tửfywy khôzzscng hiểylsbu sao lạpdmei cácfxzu gắuspft lêfkfyn, chỉylsb Tiểylsbu Đmfwdao, “Tiểylsbu tiệsgzwn nhânfwnn, dácfxzm lẳqyevng lơafsg hảndzm, cẩpdmen thậsnkjn khôzzscng thìuaew ta khoéjxust hai mắuspft ngưljmkơafsgi!”

Tiểylsbu Đmfwdao lạpdmei nhíokvdch ra sau lưljmkng Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm thêfkfym mộeiwit chúpdmet, thậsnkjt đeucbácfxzng sợsnkj nha!

“Côzzscljmkơafsgng.” Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm muốyjjpn hỏnyawi thânfwnn thếbvxi lai lịsgzwch nàizobng, nữpgjg tửfywy sửfywyng sốyjjpt, “Côzzscljmkơafsgng?”

Sau đeucbófdzwizobng nhìuaewn quanh bốyjjpn phíokvda, cófdzw chúpdmet hoảndzmng loạpdmen, “Đmfwdânfwny làizob đeucbânfwnu? Khôzzscng phảndzmi phònwoang ta!”

Tiểylsbu Đmfwdao bịsgzwfkfyu hai tiếbvxing tiệsgzwn nhânfwnn, giậsnkjn dỗhqgci lờozrw đeucbi.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm khôzzscng thểylsbizobm gìuaew khácfxzc hơafsgn làizob giảndzmi thíokvdch thay, “Côzzsc ngấolint xỉylsbu trong núpdmei, chúpdmeng ta chẳqyevng qua làizob cứszycu côzzsc ra, côzzsc nếbvxiu nhớnmwq ra ngưljmkozrwi nhàizobizob ai, nófdzwi vớnmwqi ta ta tìuaewm ngưljmkozrwi bácfxzo tin bọqjltn họqjlt tớnmwqi đeucbófdzwn côzzsc.”


Nghe Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm nófdzwi xong, sắuspfc mặgdyqt côzzscljmkơafsgng thoácfxzng dịsgzwu xuốyjjpng, đeucbưljmka tay sờozrw sờozrw trêfkfyn ngưljmkozrwi. Phácfxzt hiệsgzwn ra khôzzscng phảndzmi y phụfzvvc củrdana mìuaewnh, cảndzm kinh, ngẩpdmeng đeucbwlpsu nhìuaewn Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm vộeiwii vàizobng chỉylsb Nhan Tiểylsbu Đmfwdao đeucbszycng sau, “Đmfwdcfxzng hiểylsbu lầwlpsm, y phụfzvvc củrdana côzzsc bịsgzw ưljmknmwqt cảndzm, nàizobng giúpdmep côzzsc thay y phụfzvvc.”

Tiểylsbu Đmfwdao thấoliny sắuspfc mặgdyqt nữpgjg tửfywy biếbvxin hófdzwa kỳbvat lạpdme, nguyêfkfyn bảndzmn làizob ngưljmksnkjng ngùylsbng, tựlwqc nhiêfkfyn trờozrwfkfyn tứszycc giậsnkjn, “Tiểylsbu tiệsgzwn nhânfwnn, cófdzw phảndzmi ngưljmkơafsgi đeucbãeucb trộeiwim ngọqjltc bộeiwii củrdana ta hay khôzzscng?”

Tiểylsbu Đmfwdao thoạpdmet đeucbwlpsu cònwoan cófdzw thểylsb nhịsgzwn mộeiwit chúpdmet, khôzzscng muốyjjpn cùylsbng ngưljmkozrwi đeucbang bịsgzw thưljmkơafsgng so đeucbo làizobm gìuaew. Nhưljmkng nhấolint quácfxz tam* nha! Tíokvdnh tìuaewnh nàizobng cũgnzrng làizob gay gắuspft, khôzzscng muốyjjpn chịsgzwu thiệsgzwt hơafsgn, “Nàizoby! Ta cứszycu mạpdmeng củrdana côzzsc đeucbófdzw, ărdann nófdzwi cho cẩpdmen thậsnkjn chúpdmet đeucbi!”

*nguyêfkfyn bảndzmn làizobcfxzi nhấolint tácfxzi nhịsgzw bấolint nărdanng tácfxzi tam: mộeiwit lầwlpsn, hai lầwlpsn nhưljmkng khôzzscng thểylsbfdzw lầwlpsn thứszyc ba, đeucbeafung nghĩcfxza vớnmwqi cânfwnu nhấolint quácfxz tam

Nữpgjg tửfywyljmkozrwi lạpdmenh mộeiwit tiếbvxing, “Biếbvxit rồeafui, mộeiwit hồeafui ta sẽqjlt ban thưljmklwqcng, bânfwny giờozrw thìuaew trảndzm ngọqjltc bộeiwii lạpdmei cho ta, đeucbófdzw khôzzscng phảndzmi thứszycizob tiệsgzwn nhiêfkfyn nhưljmk ngưljmkơafsgi cófdzw thểylsb cầwlpsm.”

Tiểylsbu Đmfwdao trợsnkjn mắuspft nhìuaewn, xắuspfn tay ácfxzo muốyjjpn dạpdmey dỗhqgcizobng mộeiwit bàizobi họqjltc, tựlwqc nhủrdan ngưljmkơafsgi ghêfkfy gớnmwqm lắuspfm sao, trưljmknmwqc mộeiwit tiếbvxing tiệsgzwn nhânfwnn sau lạpdmei mộeiwit tiếbvxing tiệsgzwn nhânfwnn, kêfkfyu đeucbãeucb nghiềdlfrn rồeafui đeucbúpdmeng khôzzscng?!

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm vộeiwii ngărdann cảndzmn, thừcfxza dịsgzwp kéjxuso Tiểylsbu Đmfwdao lạpdmei, “Ai, côzzsc chẳqyevng phảndzmi nófdzwi thiêfkfyn hạpdme nữpgjg nhânfwnn chi hữpgjgu (nữpgjg nhânfwnn trong thiêfkfyn hạpdme đeucbdlfru làizob bạpdmen) sao, cầwlpsn chi so đeucbo vớnmwqi nàizobng.”

Tiểylsbu Đmfwdao trừcfxzng mắuspft —— dựlwqca vàizobo đeucbânfwnu?!

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm gấolinp rúpdmet ra hiệsgzwu —— quêfkfyn đeucbi, nữpgjg nhânfwnn nàizoby vừcfxza nhìuaewn làizob biếbvxit khôzzscng bìuaewnh thưljmkozrwng, nhanh nhanh tốyjjpng nàizobng vềdlfr nhàizobizob đeucbưljmksnkjc.

Tiểylsbu Đmfwdao bĩcfxzu môzzsci, cầwlpsm ngọqjltc bộeiwii trêfkfyn bàizobn trảndzmizobng.

Nữpgjg tửfywy tiếbvxip nhậsnkjn ngọqjltc bộeiwii, nhìuaewn Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm nófdzwi, “Gọqjlti chưljmklwqcng quỹidfz khácfxzch đeucbiếbvxim đeucbếbvxin đeucbânfwny.”

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm mởlwqc cửfywya, gọqjlti chưljmklwqcng quỹidfzizobo. Nữpgjg tửfywy đeucbqjltng đeucbưljmka ngọqjltc bộeiwii trưljmknmwqc mặgdyqt chưljmklwqcng quỹidfz, “Gọqjlti cha ta đeucbếbvxin đeucbânfwny.”


Chưljmklwqcng quỹidfz vừcfxza nhìuaewn sắuspfc mặgdyqt liềdlfrn thay đeucbeafui nhanh chófdzwng, vộeiwii vàizobng chắuspfp tay thi lễrdzz, “Ôlwqci, nguyêfkfyn lai làizob Thácfxzi tiểylsbu thưljmk, tiểylsbu nhânfwnn thôzzscng tri thácfxzi đeucbpdmei nhânfwnn ngay ạpdme.” Nófdzwi xong, vộeiwii vãeucb chạpdmey đeucbi.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm vàizob Nhan Tiểylsbu Đmfwdao đeucbácfxznh trốyjjpng vàizobi cácfxzi —— Thácfxzi đeucbpdmei nhânfwnn? Sẽqjlt khôzzscng làizob

“Cha ta cófdzw rấolint nhiềdlfru tiềdlfrn, muốyjjpn cácfxzi gìuaew tốyjjpt thìuaew chốyjjpc nữpgjga nófdzwi vớnmwqi ngưljmkozrwi.” Vịsgzw Thácfxzi tiểylsbu thưljmk kia nófdzwi, lạpdmei nguýzcqft mắuspft nhìuaewn Tiểylsbu Đmfwdao, gỡrtst chiếbvxic vònwoang phỉylsb thúpdmey ra, “Cácfxzi nàizoby làizob phầwlpsn thưljmklwqcng cho ngưljmkơafsgi, nhanh cúpdmet đeucbi.”

Tiểylsbu Đmfwdao tứszycc đeucbếbvxin cựlwqcc hạpdmen, đeucbozrwi nàizoby nàizobng chưljmka từcfxzng thấoliny qua mộeiwit nữpgjg nhânfwnn khôzzscng nófdzwi lýzcqf nhưljmk thếbvxi.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm ngărdann khôzzscng cho nàizobng qua đeucbácfxznh ngưljmkozrwi.

Tiểylsbu Đmfwdao nhảndzmy dựlwqcng, “Ngưljmkơafsgi mớnmwqi làizob tiểylsbu tiệsgzwn nhânfwnn!”

“Ngưljmkơafsgi dácfxzm gọqjlti ta làizob tiệsgzwn nhânfwnn?”

“Thếbvxiizobo?!”

“Cófdzw tin làizob cha ta giếbvxit ngưljmkơafsgi hay khôzzscng!”

“Cha ngưljmkơafsgi khôzzscng phảndzmi làizob Thácfxzi Biệsgzwn sao, chỉylsbizob mộeiwit ngưljmkozrwi cung phụfzvvng màizob thôzzsci, cófdzwuaew đeucbgdyqc biệsgzwt hơafsgn ngưljmkozrwi.”

“To gan!” Vịsgzw Thácfxzi tiểylsbu thưljmk kia sắuspfc mặgdyqt khôzzscng tốyjjpt, Tiểylsbu Đmfwdao nhărdann mặgdyqt nhìuaewn Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm —— thậsnkjt đeucbúpdmeng làizob nữpgjg nhi Thácfxzi Biệsgzwn a!

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm cũgnzrng cófdzw chúpdmet ngoàizobi ýzcqf muốyjjpn, bấolint quácfxz nhìuaewn đeucbiệsgzwu bộeiwiylsbng bảndzmn tíokvdnh gàizobn dởlwqc củrdana vịsgzw tiểylsbu thưljmkizoby, cũgnzrng cófdzw thểylsb đeucbcfxzn đeucbưljmksnkjc gia phong củrdana Thácfxzi Biệsgzwn, đeucbúpdmeng vớnmwqi cânfwnu thưljmksnkjng bấolint chíokvdnh hạpdme tắuspfc loạpdmen*. Kim Lărdanng thàizobnh ai chẳqyevng biếbvxit Thácfxzi Biệsgzwn làizob mộeiwit kẻqvnlzzscylsbng hácfxzo sắuspfc, thêfkfy thiếbvxip thàizobnh đeucbàizobn nữpgjg nhi đeucbôzzscng đeucbúpdmec, nữpgjg tửfywyizoby xem chừcfxzng làizob nữpgjg nhi lớnmwqn trong nhàizob.

thưljmksnkjng bấolint chíokvdnh hạpdme tắuspfc loạpdmen: trêfkfyn khôzzscng chíokvdnh trựlwqcc dưljmknmwqi ắuspft làizobm loạpdmen

Tiểylsbu Đmfwdao thấoliny vịsgzwizoby Thácfxzi tiểylsbu thưljmkizob xung khíokvd, quyếbvxit đeucbsgzwnh quay vềdlfrylsbng hiểylsbu nguyệsgzwt nófdzwi xấolinu nàizobng, mộeiwit tay kéjxuso Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm, “Đmfwdi, dùylsb sao ngưljmkozrwi nhàizobizobng cũgnzrng sẽqjlt đeucbếbvxin đeucbófdzwn nàizobng.”

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm gậsnkjt đeucbwlpsu cácfxzo từcfxz.

“Tiểylsbu tiệsgzwn nhânfwnn cófdzw thểylsb đeucbi, ngưljmkơafsgi đeucbcfxzng hònwoang.” Thácfxzi tiểylsbu thưljmk vộeiwii vàizobng ngărdann cảndzmn, nófdzwi vớnmwqi Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm, “Ngưljmkơafsgi lưljmku lạpdmei bảndzmo hộeiwi ta!”

“Khôzzscng.” Tiểylsbu Đmfwdao le lưljmkrtsti nhìuaewn nàizobng, kéjxuso Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm chạpdmey đeucbi, “Ngưljmkơafsgi nhờozrw ngưljmkozrwi màizob chêfkfynyawng chêfkfy eo nhưljmk thếbvxi, thếbvxi thìuaew gọqjlti Sơafsgn bàizob đeucbếbvxin giúpdmep đeucbi.”

“A!”

Tiểylsbu Đmfwdao chỉylsbizob thuậsnkjn miệsgzwng nófdzwi ra, nhưljmkng vịsgzw Thácfxzi tiểylsbu thưljmk nọqjltuaewnh nhưljmkizob bịsgzw kinh hácfxzch, héjxust lêfkfyn mộeiwit tiếbvxing rồeafui dùylsbng chărdann che ngưljmkozrwi, “Sơafsgn bàizob? Lãeucbo yêfkfyu bàizob lạpdmei tớnmwqi bắuspft ta sao?!”

Tiểylsbu Đmfwdao kinh ngạpdmec.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm cũgnzrng thấoliny co đeucbiềdlfri bấolint thưljmkozrwng, liềdlfrn hỏnyawi nàizobng, “Côzzscuaew sao bịsgzw ngấolint ởlwqc trong núpdmei?”

“Ta bịsgzweucbo yêfkfyu quácfxzi bắuspft đeucbếbvxin.”

“Nàizobng ta thìuaewnwoan ai dácfxzm bắuspft?”

“Ta đeucbếbvxin Tiêfkfyn Vânfwnn miếbvxiu cầwlpsu Bồeafucfxzt…”

“Miếbvxiu lớnmwqn miếbvxiu nhỏnyaw trong thàizobnh Kim Lărdanng đeucbwlpsy rẫnfjey, ngưljmkơafsgi chạpdmey thậsnkjt xa đeucbếbvxin nơafsgi quỷcfxz quácfxzi Tiêfkfyn Vânfwnn sơafsgn đeucbylsbizobm chi?” Tiểylsbu Đmfwdao khôzzscng quácfxzflpr.

Thácfxzi tiểylsbu thưljmk mấolinp mácfxzy môzzsci, “Trong miếbvxiu ởlwqc Tiêfkfyn Vânfwnn sơafsgn cúpdmeng Sơafsgn bàizob, cófdzw thểylsb trừcfxzng trịsgzw đeucbàizobn ôzzscng bộeiwii tìuaewnh bạpdmec nghĩcfxza, cònwoan cófdzw… Cònwoan cófdzwcfxzn bùylsba chúpdmeylsbng vàizobi loạpdmei thuốyjjpc chữpgjga tânfwnm bệsgzwnh.”

Tiểylsbu Đmfwdao nghe muốyjjpn bậsnkjt cưljmkozrwi, Sơafsgn bàizobnwoan cófdzwcfxzc dụfzvvng nàizoby? Nófdzwi nhưljmk vậsnkjy, vịsgzw Thácfxzi tiểylsbu thưljmkizoby đeucbfkfyu ngoa nàizoby gặgdyqp phảndzmi mộeiwit têfkfyn bộeiwii tìuaewnh?

Đmfwdang nófdzwi, chợsnkjt nghe cófdzw tiếbvxing đeucbeiwing lớnmwqn xôzzscn xao bêfkfyn ngoàizobi.

Chẳqyevng bao lânfwnu, mộeiwit nam tửfywy đeucbszycng tuổeafui dẫnfjen theo mộeiwit đeucbácfxzm ngưljmkozrwi đeucbi vàizobo, vừcfxza qua cửfywya quácfxzt ngay, “Vânfwnn Đmfwdìuaewnh, con đeucbi đeucbânfwnu vậsnkjy? Làizobm hạpdmei cha tìuaewm con khắuspfp nơafsgi!”

Tiểylsbu Đmfwdao vàizob Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm nhìuaewn kỹidfz ngưljmkozrwi nọqjlt, hơafsgn bốyjjpn mưljmkơafsgi tuổeafui, mạpdmet mộeiwit bảndzm đeucbwlpsy mặgdyqt, dácfxzng ngưljmkozrwi khácfxz cao, mặgdyqt khôzzscng quácfxz mấoliny cânfwnn thịsgzwt, từcfxz đeucbwlpsu đeucbếbvxin chânfwnn cũgnzrng làizob mộeiwit thânfwnn phúpdme quýzcqf. Tiểylsbu nhịsgzw khácfxzch đeucbiếbvxim đeucbszycng mộeiwit bêfkfyn cưljmkozrwi cưljmkozrwi nịsgzwnh bợsnkj, hai ngưljmkozrwi dễrdzz đeucbófdzwan ra —— vịsgzwizoby xem ra chíokvdnh làizob Thácfxzi Biệsgzwn.

Thácfxzi tiểylsbu thưljmk đeucbpdmei danh gọqjlti làizob Thácfxzi Vânfwnn Đmfwdìuaewnh, gưljmkơafsgng mặgdyqt đeucbfkfyu ngoa khi nãeucby bỗhqgcng chốyjjpc xịsgzwu xuốyjjpng ngay, thấolinp giọqjltng gọqjlti mộeiwit cânfwnu, “Cha…”

“Đmfwdưljmka tiểylsbu thưljmk trởlwqc vềdlfr!” Thácfxzi Biệsgzwn thấoliny Thácfxzi Vânfwnn Đmfwdìuaewnh khôzzscng cófdzw việsgzwc gìuaew, thởlwqc phàizobo nhẹgdra nhõflprm, cũgnzrng muốyjjpn quay vềdlfr. Quay đeucbwlpsu lạpdmei, nhácfxzc thấoliny Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm vàizob Tiểylsbu Đmfwdao đeucbang đeucbszycng ngay cửfywya.

Thácfxzi Biệsgzwn quan sácfxzt hai ngưljmkozrwi mộeiwit lúpdmec, nófdzwi đeucbúpdmeng hơafsgn làizob ngắuspfm tưljmkozrwng tậsnkjn Tiểylsbu Đmfwdao, lậsnkjp tứszycc gưljmkơafsgng mặgdyqt đeucbeafui ngay dácfxzng tưljmkơafsgi cưljmkozrwi lấoliny lònwoang, “Nhịsgzw vịsgzw, hẳqyevn làizob ânfwnn nhânfwnn cứszycu mạpdmeng củrdana Vânfwnn Đmfwdìuaewnh?”

pdmec nàizoby Tiểylsbu Đmfwdao chợsnkjt chúpdme ýzcqf tớnmwqi sắuspfc mặgdyqt Thácfxzi Vânfwnn Đmfwdìuaewnh lậsnkjp tứszycc biếbvxin đeucbeafui, hung dữpgjg trừcfxzng mắuspft nhìuaewn nàizobng. Tiểylsbu Đmfwdao đeucbang cònwoan khófdzw hiểylsbu, thìuaew thấoliny Thácfxzi Biệsgzwn chẳqyevng biếbvxit từcfxzpdmec nàizobo đeucbãeucbcfxzp lạpdmei, “Đmfwda tạpdme đeucbãeucb cứszycu tiểylsbu nữpgjg nhàizob ta mộeiwit mạpdmeng, khôzzscng bằjletng… Đmfwdếbvxin quýzcqf phủrdan ngồeafui mộeiwit chúpdmet, bảndzmn quan muốyjjpn bácfxzo ơafsgn cho tốyjjpt!”

Thácfxzi Vânfwnn Đmfwdìuaewnh gạpdmet tay hạpdme nhânfwnn đeucbang dìuaewu mìuaewnh, lạpdmei nófdzwi vớnmwqi cha nàizobng, “Cha! Ngưljmkozrwi mờozrwi bọqjltn họqjltizobm gìuaew?”

“Ai!” Thácfxzi Biệsgzwn sắuspfc mặgdyqt khẽqjlt biếbvxin, bấolint mãeucbn trừcfxzng mắuspft Thácfxzi Vânfwnn Đmfwdìuaewnh, phânfwnn phófdzw hạpdme nhânfwnn, “Cònwoan khôzzscng dìuaewu vềdlfr?!”

Thácfxzi Vânfwnn Đmfwdìuaewnh giãeucby dụfzvva đeucbãeucb bịsgzw mang đeucbi, cácfxzi nàizoby so vớnmwqi đeucbưljmksnkjc “dìuaewu” vềdlfr, khôzzscng bằjletng nófdzwi làizob bịsgzw “ácfxzp” vềdlfr thìuaew đeucbúpdmeng hơafsgn.

Tiểylsbu Đmfwdao khẽqjlt nhíokvdu màizoby.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm đeucbi xa thấoliny cũgnzrng nhiềdlfru, têfkfyn Thácfxzi Biệsgzwn nàizoby hai chữpgjg “hácfxzo sắuspfc” đeucbdlfru viếbvxit ngay trêfkfyn mặgdyqt. Việsgzwc hắuspfn thíokvdch nhữpgjgng côzzscljmkơafsgng trẻqvnl tuổeafui đeucbãeucb sớnmwqm lan xa. Nha đeucbwlpsu Nhan Tiểylsbu Đmfwdao nàizoby cũgnzrng làizob xinh đeucbgdrap đeucbeiwing lònwoang ngưljmkozrwi, Thácfxzi Biệsgzwn thấoliny liềdlfrn thìuaew chărdanm chărdanm, nưljmknmwqc bọqjltt muốyjjpn nhiễrdzzu đeucbwlpsy thàizobnh suốyjjpi.

“Khụfzvv.” Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm ho khan mộeiwit tiếbvxing, kéjxuso Thácfxzi Biệsgzwn bịsgzw Tiểylsbu Đmfwdao húpdmet mấolint ba hồeafun bảndzmy víokvda trởlwqc vềdlfr, khoácfxzt tay chặgdyqn lạpdmei, “Chỉylsbizob tiệsgzwn tay màizob thôzzsci, thácfxzi đeucbpdmei nhânfwnn khôzzscng cầwlpsn khácfxzch khíokvd.” Nófdzwi xong, dẫnfjen Tiểylsbu Đmfwdao đeucbi mấolint.

“Ai!” Thácfxzi Biệsgzwn nhácfxzy mắuspft ra hiệsgzwu vớnmwqi mấoliny têfkfyn đeucbszycng ngay cửfywya, mấoliny gãeucb thủrdan vệsgzw lậsnkjp tứszycc ngărdann trởlwqc lốyjjpi đeucbi.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm nhíokvdu màizoby.

Thácfxzi Biệsgzwn đeucbi lêfkfyn từcfxzng bưljmknmwqc, cưljmkozrwi hỏnyawi Tiểylsbu Đmfwdao, “Vịsgzwzzscljmkơafsgng nàizoby, xưljmkng hôzzsc thếbvxiizobo?”

Tiểylsbu Đmfwdao vôzzsc thứszycc lùylsbi vềdlfr cạpdmenh Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm, tựlwqc nhủrdan —— dânfwnm tặgdyqc a, cácfxzi nàizoby làizob thựlwqcc nha!

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm cảndzmm thấoliny buồeafun cưljmkozrwi, nhìuaewn nàizobng —— đeucbânfwny khôzzscng phảndzmi làizobnfwnm tặgdyqc, màizob gọqjlti làizobnfwnm côzzscn*!

nfwnm côzzscn: côzzscn đeucbeafunfwnm đeucbãeucbng

Thácfxzi Biệsgzwn thấoliny hai ngưljmkozrwi “liếbvxic mắuspft đeucbưljmka tìuaewnh”, mớnmwqi phácfxzt hiệsgzwn ra Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm cònwoa trẻqvnl tuổeafui lạpdmei anh tuấolinn, ânfwnm thầwlpsm cưljmkozrwi nhạpdmet, quay sang phânfwnn phófdzw thuộeiwic hạpdme, “Đmfwdưljmka nhịsgzw vịsgzw ânfwnn côzzscng vềdlfr phủrdan, ta muốyjjpn đeucbíokvdch thânfwnn chiêfkfyu đeucbãeucbi!” Nófdzwi xong, ýzcqf vịsgzw thânfwnm trưljmkozrwng nhìuaewn Tiểylsbu Đmfwdao cưljmkozrwi, hàizobi lònwoang đeucbi ra.

Mấoliny têfkfyn thuộeiwic hạpdme ai nấoliny đeucbdlfru cầwlpsm đeucbao, nhắuspfc nhởlwqc Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm vàizob Tiểylsbu Đmfwdao, “Nhịsgzw vịsgzw, đeucbdlfr nghịsgzwcfxzn lạpdmei thàizobnh Kim Lărdanng vàizobi ngàizoby, đeucbânfwny làizob chừcfxza lạpdmei chúpdmet thểylsb diệsgzwn cho thácfxzi đeucbpdmei nhânfwnn.”

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm sa sầwlpsm néjxust mặgdyqt, đeucbânfwny chẳqyevng phảndzmi làizobljmkozrwng thưljmklwqcng dânfwnn nữpgjgflpr nhưljmk ban ngàizoby sao?! Hắuspfn cũgnzrng khôzzscng thểylsb mang Tiểylsbu Đmfwdao đeucbi, nếbvxiu nhưljmk bịsgzw lừcfxza thìuaewizobm sao?

Nhưljmkng Tiểylsbu Đmfwdao đeucbszycng mộeiwit bêfkfyn lạpdmei xua tay thảndzmn nhiêfkfyn, “Đmfwdưljmksnkjc rồeafui, chúpdmeng ta đeucbi đeucbi.”

Mấoliny têfkfyn thuộeiwic hạpdme xoay ngưljmkozrwi dẫnfjen đeucbưljmkozrwng.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm kéjxuso tay ácfxzo Tiểylsbu Đmfwdao, hạpdme giọqjltng hỏnyawi, “Côzzsc đeucbfkfyn rồeafui sao, têfkfyn dânfwnm côzzscn đeucbófdzwflprizobng làizob muốyjjpn chiếbvxim tiệsgzwn nghi củrdana côzzsc!”

Tiểylsbu Đmfwdao vỗhqgc vỗhqgccfxzch bảndzmo nang* bêfkfyn hôzzscng, ghéjxusfkfyn tai Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm thìuaew thầwlpsm, “Trưljmknmwqc khi hàizobnh tẩpdmeu, nưljmkơafsgng ta cófdzw đeucbgdyqc biệsgzwt dạpdmey ta làizobm thếbvxiizobo đeucbylsb giácfxzo huấolinn dânfwnm tặgdyqc, đeucbylsb bọqjltn hắuspfn sau nàizoby vừcfxza nghĩcfxz đeucbếbvxin hai chữpgjg ‘Nữpgjg nhânfwnn’ làizob đeucbácfxzi dầwlpsm.”

cfxzch bảndzmo nang: mộeiwit trărdanm cácfxzi túpdmei chứszyca bảndzmo vậsnkjt trong đeucbófdzw, ởlwqc chưljmkơafsgng trưljmknmwqc cófdzw đeucbdlfr cậsnkjp đeucbếbvxin

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm cảndzm kinh, nhưljmkng khi nghe hai chữpgjg “Nưljmkơafsgng ta” từcfxz miệsgzwng Tiểylsbu Đmfwdao nófdzwi ra lạpdmei rấolint cófdzw sứszycc thuyếbvxit phụfzvvc.

Tiểylsbu Đmfwdao cong khófdzwe miệsgzwng, “Hơafsgn nữpgjga đeucbânfwny cũgnzrng làizobafsg hộeiwii ngàizobn nărdanm cófdzw mộeiwit, đeucbúpdmeng lúpdmec đeucbếbvxin thácfxzi phủrdanuaewm kiếbvxim mộeiwit chúpdmet, xem thửfywy thứszyc đeucbófdzwfdzwlwqcfkfyn trong hay khôzzscng.”

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm lưljmkrtstng lựlwqc mộeiwit chốyjjpc, thấolinp giọqjltng dặgdyqn Tiểylsbu Đmfwdao, “Mộeiwit hồeafui nếbvxiu hắuspfn làizobm càizobn côzzscfkfyu ta, lãeucbo tửfywy đeucbácfxznh cho hắuspfn từcfxz nay vềdlfr sau khôzzscng thểylsbizobm trêfkfyn giưljmkozrwng luôzzscn.”

Tiểylsbu Đmfwdao vui vẻqvnl “phụfzvvt” mộeiwit tiếbvxing, liếbvxic mắuspft sang Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm đeucbếbvxin gầwlpsn khẽqjlt liếbvxic mắuspft cưljmkozrwi vớnmwqi nàizobng, chưljmka bao giờozrw thấoliny nụfzvvljmkozrwi nhưljmk vậsnkjy củrdana hắuspfn, Tiểylsbu Đmfwdao cảndzmm thấoliny vôzzscylsbng kỳbvat lạpdme, vộeiwii quay mặgdyqt đeucbi.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm giúpdmep nàizobng thảndzm phầwlpsn tófdzwc hai bêfkfyn tai xuốyjjpng, che đeucbi hai tai vàizob cổeafu.

Tiểylsbu Đmfwdao khófdzw hiểylsbu nhìuaewn.

Tiếbvxit Bắuspfc Phàizobm thấoliny vậsnkjy thìuaew thấolinp giọqjltng nófdzwi, “Che mộeiwit chúpdmet, xinh nhưljmk vậsnkjy khôzzscng nêfkfyn đeucbylsbnfwnm côzzscn tùylsby tiệsgzwn nhìuaewn.”

Hai tai Tiểylsbu Đmfwdao đeucbnyaw bừcfxzng, xấolinu hổeafu quay sang mắuspfng mộeiwit cânfwnu, “Dânfwnm tặgdyqc chếbvxit dẫnfjem.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.