Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 20 : Ngọc không mài, không thành vật

    trước sau   
zzqli gọrqogi làymnf giấiicpu đmdufzsndu lòikswi đmdufpcgfi, chẳdzxgng qua chỉiqxdymnf mộasait câhxhpu chuyệrbazn kểlojv vềrahuzzqlc yêssgqu tinh názzqlo loạfbacn trêssgqn núbysai, chỉiqxd cầzsndn bảbwqlo mọrqogi ngưxvgdmvgui đmdufgjoqng lêssgqn núbysai làymnf đmdufưxvgdlojvc khôpcgfng phảbwqli sao? Vìwtch sao phảbwqli niêssgqm phong núbysai?

sfofo tházzqli tházzqli thấiicpy mọrqogi ngưxvgdmvgui dưxvgdmvgung nhưxvgd trong lòikswng đmdufrahuu cóqkjj nghi vấiicpn, khẽarvnxvgdmvgui hỏdzxgi: “Cázzqlc vịryhd vẫecusn chưxvgda nghe kểlojv chuyệrbazn Sơbkqgn bàymnfymnfy xuấiicpt hiệrbazn nhưxvgd thếgxxtymnfo đmdufúbysang khôpcgfng?”

Hiểlojvn nhiêssgqn mọrqogi ngưxvgdmvgui đmdufrahuu lắgowhc đmdufzsndu: “Chưxvgda nghe.”

sfofo phu nhâhxhpn bưxvgdng chégxwmn lêssgqn ngẫecusm nghĩuirv, tựrmfva hồuooh nhưxvgd đmdufang hồuoohi tưxvgdgjoqng lạfbaci chuyệrbazn cũgxxtwtch đmdufóqkjj, mọrqogi ngưxvgdmvgui chờmvgu đmduflojvi đmdufếgxxtn mỏdzxgi cổvyyy, cho rằafhwng lãsfofo phu nhâhxhpn khôpcgfng nhớsfofgxxt đmdufưxvgdlojvc chuyệrbazn đmdufóqkjj, nêssgqn dựrmfv đmdufryhdnh gắgowhp đmdufuooh ăgxxtn lêssgqn ăgxxtn.

Chợlojvt nghe lãsfofo phu nhâhxhpn mởgjoq miệrbazng nóqkjji: “Nam nhâhxhpn, thậsfoft đmdufúbysang làymnf khôpcgfng thểlojv tin cậsfofy.”

“Khụrmfv khụrmfv…”


Cảbwql ba nam nhâhxhpn đmdufang cóqkjj mặgyfbt ởgjoq đmdufâhxhpy đmdufrahuu bịryhd nghẹriohn thứiicpc ăgxxtn, đmdufiicpm ngựrmfvc nhìwtchn mẫecusu thâhxhpn củymnfa Trọrqogng Hoa.

Tiểlojvu Đmbjtao cảbwqlm thấiicpy giọrqogng đmdufiệrbazu nàymnfy cóqkjj chúbysat quen tai, chẳdzxgng lẽarvnsfofo phu nhâhxhpn cùgowhng mẫecusu thâhxhpn củymnfa mìwtchnh giốouabng nhau, đmdufrahuu từgjoqng bịryhd nam tửfbac phụrmfvwtchnh?

“Khôpcgfng phảbwqli nóqkjji ta, màymnfymnfqkjji chuyệrbazn củymnfa Sơbkqgn bàymnf kia.” Lãsfofo phu nhâhxhpn hạfbac thấiicpp giọrqogng, tiếgxxtp tụrmfvc nóqkjji…

Nguyêssgqn lai, Sơbkqgn bàymnf kia vốouabn làymnf con gázzqli mộasait củymnfa mộasait đmduffbaci gia tộasaic nàymnfo đmdufóqkjjgjoq Kim Lăgxxtng, từgjoq nhỏdzxg vốouabn đmdufãsfof giốouabng nhưxvgdikswn ngọrqogc quýrqog đmdufưxvgdlojvc nâhxhpng niu trêssgqn tay, thếgxxt nhưxvgdng lạfbaci yêssgqu mộasait lang trung* nghèasaio khổvyyy, cha củymnfa Sơbkqgn bàymnf kia rấiicpt yêssgqu thưxvgdơbkqgng khuêssgq nữzjte, nêssgqn đmdufãsfof nhậsfofn lang trung kia làymnfm con rểlojv.

lang trung: thầzsndy thuốouabc, tùgowhy vàymnfo mỗchgei thờmvgui đmduffbaci màymnf ‘lang trung’ cóqkjj ýrqog nghĩuirv kházzqlc nhau, ởgjoq thờmvgui Tầzsndn vàymnfzzqln, lang trung đmdufưxvgdlojvc xem làymnf mộasait tưxvgdsfofc vịryhd kházzql cao, nhưxvgdng trong truyệrbazn nàymnfy chỉiqxdqkjj ýrqog nghĩuirva bìwtchnh thưxvgdmvgung làymnf thầzsndy thuốouabc

Sau khi lang trung vàymnfbkqgn bàymnf kia thàymnfnh hôpcgfn, họrqoggxxtng trảbwqli qua mộasait khoảbwqlng thờmvgui gian đmdufzsndm ấiicpm. Lang trung kia tuy rằafhwng xuấiicpt thâhxhpn khôpcgfng tốouabt, nhưxvgdng lạfbaci thôpcgfng minh cóqkjj chíntca cầzsndu tiếgxxtn, khôpcgfng bao lâhxhpu sau liềrahun tiếgxxtp nhậsfofn việrbazc buôpcgfn bázzqln củymnfa nhàymnf, càymnfng làymnfm càymnfng lớsfofn.

Nam nhâhxhpn, bạfbacc càymnfng nhiềrahuu, buôpcgfn bázzqln càymnfng suôpcgfn sẻhnlu, họrqogymnfng thưxvgdmvgung xuyêssgqn đmdufi ra ngoàymnfi.

Ba năgxxtm sau, cha củymnfa sơbkqgn bàymnf kia qua đmdufmvgui, cũgxxtng vàymnfo năgxxtm đmdufóqkjj, Sơbkqgn bàymnf sinh hạfbac mộasait thiêssgqn kim, vốouabn muốouabn giúbysap chồuoohng nuôpcgfi dạfbacy con cázzqli đmduflojv hắgowhn yêssgqn tâhxhpm lo cho sảbwqln nghiệrbazp, nhưxvgdng dầzsndn dầzsndn, lang trung khôpcgfng trởgjoq vềrahu nhàymnf nữzjtea. Hóqkjja ra ởgjoqssgqn ngoàymnfi, lang trung đmdufãsfof bịryhd mộasait nữzjte tửfbac xinh đmdufriohp chuyêssgqn házzqlt híntca khúbysac mêssgq hoặgyfbc.

Nghe lãsfofo phu nhâhxhpn kểlojv đmdufếgxxtn đmdufoạfbacn nàymnfy, ba nam nhâhxhpn kia cùgowhng bưxvgdng ly rưxvgdlojvu lêssgqn uốouabng, Hiểlojvu Nguyệrbazt tứiicpc giậsfofn nóqkjji mộasait câhxhpu: “Vong âhxhpn phụrmfv nghĩuirva!”

sfofo phu nhâhxhpn gậsfoft đmdufzsndu: “Vôpcgf đmdufasaic bấiicpt trưxvgdlojvng phu*, lang trung kia vìwtch muốouabn chiếgxxtm đmdufoạfbact gia sảbwqln, liềrahun cùgowhng vớsfofi nữzjte tửfbac đmdufàymnfo kégxwmp kia thôpcgfng đmdufuoohng hạfbac đmdufasaic mẹrioh con Sơbkqgn bàymnf, cũgxxtng trong đmdufêssgqm đmdufóqkjj, liềrahun nhégxwmt họrqoggowhng vớsfofi mộasait tảbwqlng đmdufázzql lớsfofn vàymnfo trong bao bốouab, négxwmm xuốouabng hồuoohxvgdsfofc sâhxhpu củymnfa mộasait tházzqlc nưxvgdsfofc trêssgqn Tiêssgqn Vâhxhpn sơbkqgn.

pcgf đmdufasaic bấiicpt trưxvgdlojvng phu: làymnfwtchnh thứiicpc giảbwqln lưxvgdlojvc củymnfa tụrmfvc ngữzjte ‘Hậsfofn tiểlojvu phi quâhxhpn tửfbac, vôpcgf đmdufasaic bấiicpt trưxvgdlojvng phi’, ýrqog chỉiqxd kẻhnluymnfm quâhxhpn tửfbac hoặgyfbc trưxvgdlojvng phu, nếgxxtu đmdufãsfofymnfn nhẫecusn thìwtch sẽarvnpcgfgowhng tàymnfn nhẫecusn, nếgxxtu đmdufãsfof ngoan đmdufasaic thìwtch sẽarvnpcgfgowhng ngoan đmdufasaic. [nguồuoohn: baidu]

“Ngay cảbwql con gázzqli cũgxxtng…” Házzqlch Kim Phong nhíntcau màymnfy: “Cóqkjj phảbwqli con ngưxvgdmvgui khôpcgfng?”

Trọrqogng Hoa cùgowhng Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm cũgxxtng nhanh chóqkjjng gậsfoft đmdufzsndu theo, cảbwqlm thấiicpy chuyệrbazn nàymnfy khôpcgfng đmdufơbkqgn giảbwqln chỉiqxdymnf lợlojvi dụrmfvng tìwtchnh cảbwqlm, cóqkjj khi còikswn khôpcgfng bằafhwng cầzsndm thúbysa.


“Sau khi Sơbkqgn bàymnf chếgxxtt, lang trung bảbwqlo nữzjte tửfbac đmdufàymnfo kégxwmp đmdufóqkjj giảbwqlymnfm Sơbkqgn bàymnf, trốouabn ởgjoq trong phòikswng khôpcgfng gặgyfbp ngưxvgdmvgui ngoàymnfi, rồuoohi thay đmdufvyyyi toàymnfn bộasai ngưxvgdmvgui hầzsndu trong nha, nhằafhwm chiếgxxtm đmdufoạfbact tàymnfi sảbwqln. Lãsfofo phu nhâhxhpn nóqkjji đmdufếgxxtn đmdufâhxhpy, liềrahun lạfbacnh lùgowhng cưxvgdmvgui: “Chỉiqxd tiếgxxtc, phong thủymnfy dầzsndn thay đmdufvyyyi! Chờmvgu sau khi lang trung chiếgxxtm đmdufưxvgdlojvc tàymnfi sảbwqln, hắgowhn liềrahun đmduflojv ýrqog ngưxvgdmvgui kházzqlc.”

“A.” Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm nhịryhdn khôpcgfng đmdufưxvgdlojvc lắgowhc đmdufzsndu: “Lang trung kia trờmvgui sinh bảbwqln tíntcanh chơbkqgi bờmvgui trăgxxtng hoa, nhanh nhưxvgd vậsfofy đmdufãsfofqkjj mớsfofi nóqkjji cũgxxt.”

“Đmbjtàymnfo kégxwmp kia cảbwqlm thấiicpy khôpcgfng cam lòikswng, nàymnfng vìwtch lang trung làymnfm nhiềrahuu nhưxvgd vậsfofy, ngay cảbwql mộasait danh phậsfofn cũgxxtng chưxvgda cóqkjj đmdufãsfof bịryhd đmdufuổvyyyi đmdufi. Ngay sau đmdufóqkjj, liềrahun đmdufem chuyệrbazn cũgxxt trong quázzql khứiicp ra đmdufe dọrqoga sẽarvn vạfbacch trầzsndn hếgxxtt thảbwqly.” Lãsfofo phu nhâhxhpn nóqkjji đmdufếgxxtn đmdufâhxhpy, sắgowhc mặgyfbt liềrahun trầzsndm xuốouabng: “Kếgxxtt quảbwql, nàymnfng bịryhd lang trung dùgowhng gốouabi sứiicp[1] đmdufázzqlnh chếgxxtt, cũgxxtng xàymnfi mộasait phưxvgdơbkqgng pházzqlp đmdufóqkjj, hắgowhn thừgjoqa dịryhdp ban đmdufêssgqm négxwmm hếgxxtt mọrqogi thứiicpymnfo tházzqlc nưxvgdsfofc trêssgqn Tiêssgqn Vâhxhpn sơbkqgn.”

Mọrqogi ngưxvgdmvgui nhịryhdn khôpcgfng đmdufưxvgdlojvc thổvyyyn thứiicpc, hạfbaci ngưxvgdmvgui đmdufếgxxtn cuốouabi cùgowhng cũgxxtng hạfbaci mìwtchnh!

Tiểlojvu Đmbjtao líntcau lưxvgduzcoi khôpcgfng nóqkjji nêssgqn lờmvgui: “Eo ơbkqgi, têssgqn lang trung kia làymnfssgqn đmdufuooh tểlojv*, sao lạfbaci cóqkjj thểlojv đmdufasaic ázzqlc tàymnfn nhẫecusn đmdufếgxxtn nhưxvgd vậsfofy?”

đmdufuooh tểlojv: ngưxvgdmvgui làymnfm nghềrahuzzqlt sinh

“Vẫecusn chưxvgda hếgxxtt.” Lãsfofo phu nhâhxhpn thấiicpy Hiểlojvu Nguyệrbazt đmdufưxvgda cho bàymnf mộasait ly tràymnfqkjjng, mặgyfbt màymnfy liềrahun vui vẻhnlu hớsfofn hởgjoq, nhậsfofn lấiicpy uốouabng hai ngụrmfvm, rồuoohi tiếgxxtp tụrmfvc nóqkjji: “Cázzqlc ngưxvgdmvgui thếgxxtymnfo cũgxxtng khôpcgfng đmdufzzqln đmdufưxvgdlojvc, lang trung kia đmdufãsfofssgqu mộasait ngưxvgdmvgui, đmdufóqkjjymnf danh kỹntca củymnfa Giang Nam, năgxxtm ấiicpy nàymnfng ta nổvyyyi tiếgxxtng làymnf thiêssgqn hạfbac đmdufrbaz nhấiicpt hoa khôpcgfi.”

“Hắgowhn còikswn chưxvgda thỏdzxga mãsfofn sao?” Házzqlch Kim Phong cau màymnfy lắgowhc đmdufzsndu.

Tiểlojvu Đmbjtao vừgjoqa gấiicpp đmdufuooh ăgxxtn vàymnfo bázzqlt hắgowhn, vừgjoqa nóqkjji: “Đmbjtfbaci ca, huynh khôpcgfng hiểlojvu rồuoohi, vụrmfvng trộasaim đmdufouabi vớsfofi nam nhâhxhpn làymnf mộasait loạfbaci nhậsfofn thứiicpc, hắgowhn sẽarvn khôpcgfng vìwtchsfofo bàymnf trong nhàymnf xấiicpu màymnf ra ngoàymnfi vụrmfvng trộasaim, cũgxxtng khôpcgfng vìwtchsfofo bàymnf trong nhàymnf đmdufriohp màymnf vụrmfvng trộasaim, vụrmfvng trộasaim hay khôpcgfng vụrmfvng trộasaim, hoàymnfn toàymnfn tùgowhy thuộasaic vàymnfo hắgowhn muốouabn hay khôpcgfng muốouabn!”

sfofo phu nhâhxhpn nhưxvgdsfofng lôpcgfng màymnfy: “Ồrbaz, côpcgfymnf khuêssgq nữzjte bao nhiêssgqu tuổvyyyi rồuoohi, khôpcgfng ngờmvgu lạfbaci thấiicpu hiểlojvu nhưxvgd vậsfofy…”

Lờmvgui nóqkjji còikswn chưxvgda dứiicpt, mọrqogi ngưxvgdmvgui cóqkjj mặgyfbt liềrahun trăgxxtm miệrbazng mộasait lờmvgui: “Làymnfxvgdơbkqgng củymnfa nàymnfng ta dạfbacy khégxwmo!”

Tiểlojvu Đmbjtao vui vẻhnlu nhai tôpcgfm chẹriohp chẹriohp, gậsfoft đmdufzsndu liêssgqn tụrmfvc.

“Danh kỹntca kia long đmdufong vấiicpt vảbwql, thậsfoft vấiicpt vảbwql mớsfofi tìwtchm đmdufưxvgdlojvc mộasait chỗchge dựrmfva vữzjteng chắgowhc, tưxvgdgjoqng rằafhwng đmdufãsfof thoázzqlt khỏdzxgi bểlojv khổvyyy, nhưxvgdng khôpcgfng dựrmfv đmdufzzqln đmdufưxvgdlojvc, khôpcgfng quázzql ba ngàymnfy sau, mộasait chiếgxxtc thuyềrahun củymnfa quan từgjoq kinh thàymnfnh đmdufếgxxtn Kim Lăgxxtng. Thuyềrahun chởgjoq Thuậsfofn Đmbjtiicpc vưxvgdơbkqgng gia cùgowhng tam quậsfofn chúbysaa củymnfa hắgowhn.” Lãsfofo phu nhâhxhpn thởgjoqymnfi: “Vìwtch vậsfofy, têssgqn lang trung kia lêssgqn đmdufưxvgdmvgung ra đmdufi, đmdufếgxxtn nay vẫecusn chưxvgda quay vềrahu.”


Tiểlojvu Đmbjtao sázzqlng tỏdzxg: “ Hắgowhn ban đmdufzsndu yêssgqu thưxvgdơbkqgng Sơbkqgn bàymnf, chẳdzxgng qua vìwtch nhàymnfymnfng giàymnfu sang, vềrahu sau vìwtch ham mêssgq nữzjte sắgowhc màymnf vụrmfvng trộasaim vớsfofi ngưxvgdmvgui kházzqlc. Màymnf sau khi tiềrahun tàymnfi mỹntca sắgowhc đmdufếgxxtn tay, hắgowhn liềrahun xem trọrqogng côpcgfng danh… Con rểlojv củymnfa Thuậsfofn Đmbjtiicpc vưxvgdơbkqgng gia, theo ta đmdufưxvgdlojvc biếgxxtt làymnf họrqog Tházzqli têssgqn Liêssgqm, bâhxhpy giờmvgu đmdufãsfof đmdufưxvgdlojvc kếgxxt thừgjoqa vịryhd tríntca quậsfofn vưxvgdơbkqgng, hoàymnfn cảbwqlnh rấiicpt tốouabt.”

sfofo phu nhâhxhpn cưxvgdmvgui cưxvgdmvgui vớsfofi Tiểlojvu Đmbjtao: “Nha đmdufzsndu, rấiicpt thôpcgfng minh.” Nóqkjji xong liềrahun kégxwmo tay củymnfa Trọrqogng Hoa, căgxxtn dặgyfbn hắgowhn: “Con àymnf, nhớsfof kỹntca! Đmbjtouabi vớsfofi loạfbaci nha đmdufzsndu nàymnfy phảbwqli cẩzjten thậsfofn, nếgxxtu khôpcgfng cóqkjj kim cưxvgdơbkqgng toảbwqln* thìwtch ngàymnfn vạfbacn lầzsndn cũgxxtng đmdufgjoqng ôpcgfm đmdufuooh sứiicp sốouabng nha.”

kim cưxvgdơbkqgng toảbwqln: chỗchge dựrmfva bằafhwng kim cưxvgdơbkqgng, ýrqog chỉiqxd chỗchge dựrmfva vữzjteng chắgowhc

Trọrqogng Hoa khôpcgfng hiểlojvu rõgxxt.

Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm bịryhd lờmvgui đmdufùgowha củymnfa lãsfofo phu nhâhxhpn làymnfm bậsfoft cưxvgdmvgui, xen mồuoohm nóqkjji: “Ýveyt củymnfa bázzql mẫecusu làymnfsfofn phụrmfv& rấiicpt khóqkjj thuầzsndn phụrmfvc.”

sfofn phụrmfv: đmdufàymnfn bàymnf chua ngoa

Tấiicpt cảbwql mọrqogi ngưxvgdmvgui đmdufrahuu bậsfoft cưxvgdmvgui, còikswn Tiểlojvu Đmbjtao thìwtch chu miệrbazng.

sfofo phu nhâhxhpn vộasaii vàymnfng gấiicpp thứiicpc ăgxxtn vàymnfo bázzqlt củymnfa nàymnfng: “Nóqkjji cho vui thôpcgfi, côpcgfymnf mộasait nha đmdufzsndu rấiicpt đmdufázzqlng yêssgqu.”

Trêssgqn mặgyfbt Tiểlojvu Đmbjtao lộasait vẻhnlu chếgxxt giễecusu, tiếgxxtp tụrmfvc dùgowhng bữzjtea vàymnf lắgowhng nghe.

sfofo tházzqli phu nhâhxhpn trong lòikswng thầzsndm khen ngợlojvi —— đmdufúbysang làymnf mộasait côpcgfxvgdơbkqgng đmdufasaixvgdlojvng khôpcgfng đmduflojv ýrqog đmdufếgxxtn nhữzjteng lờmvgui trêssgqu đmdufùgowha kházzqlc. Lạfbaci quay qua nhìwtchn Hiểlojvu Nguyệrbazt thậsfoft thàymnf chấiicpt pházzqlc đmdufơbkqgn thuầzsndn ởgjoqssgqn cạfbacnh, hai nha đmdufzsndu mỗchgei ngưxvgdmvgui mỗchgei vẻhnlu, hy vọrqogng Trọrqogng Hoa vàymnf Bắgowhc Phàymnfm biếgxxtt quýrqog trọrqogng.

“Tházzqli Biệrbazn làymnf cházzqlu trai họrqog củymnfa Tházzqli Liêssgqm.” Házzqlch Kim Phong ngẩzjten đmdufzsndu nóqkjji chen vàymnfo: “Tházzqli Liêssgqm bâhxhpy giờmvgu quyềrahun cao chứiicpc trọrqogng, Tházzqli Biệrbazn chíntcanh làymnfssgqymnfo mốouabi quan hệrbaz vớsfofi hắgowhn nêssgqn mớsfofi nhậsfofn đmdufưxvgdlojvc côpcgfng việrbazc bégxwmo bởgjoqymnfy.”

Tấiicpt cảbwql mọrqogi ngưxvgdmvgui đmdufrahuu khôpcgfng lêssgqn tiếgxxtng —— Chuyệrbazn nàymnfy, cóqkjj liêssgqn quan gìwtch sao?

Tiểlojvu Đmbjtao hỏdzxgi lãsfofo phu nhâhxhpn: “Còikswn sau nàymnfy thìwtch sao? Vịryhd danh kỹntca Giang Nam kia rốouabt cuộasaic nhưxvgd thếgxxtymnfo?”


sfofo phu nhâhxhpn trầzsndm mặgyfbc trong chốouabc lázzqlt: “Nàymnfng khôpcgfng muốouabn tiếgxxtp tụrmfvc lưxvgdu lạfbacc, Tházzqli Liêssgqm ấiicpy vậsfofy màymnf vẫecusn mêssgq luyếgxxtn sắgowhc đmdufriohp củymnfa nàymnfng, nêssgqn giữzjteymnfng ởgjoq lạfbaci trong phủymnf đmduflojvymnfm mộasait móqkjjn đmdufuooh chơbkqgi… Sau đmdufóqkjjymnfng bỏdzxg trốouabn, khôpcgfng biếgxxtt vìwtch sao lạfbaci chạfbacy đmdufếgxxtn Tiêssgqu Vâhxhpn sơbkqgn, nhảbwqly xuốouabng hồuoohxvgdsfofc tựrmfv tửfbac. Đmbjtiềrahuu kỳxtjv quázzqli làymnf, thi thểlojv sau khi chìwtchm xuốouabng lạfbaci khôpcgfng thấiicpy nổvyyyi lêssgqn.”

Mọrqogi ngưxvgdmvgui nghe xong liềrahun híntcat phảbwqli ngụrmfvm khíntca lạfbacnh, Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm hỏdzxgi: “Biếgxxtt đmdufâhxhpu dưxvgdsfofi hồuoohqkjj mộasait cázzqli đmdufasaing, nêssgqn bịryhdikswng nưxvgdsfofc cuốouabn vàymnfo trong.”

Hiểlojvu Nguyệrbazt nhíntcau màymnfy: “Mộasait têssgqn Tházzqli Liêssgqm lạfbaci hạfbaci chếgxxtt bốouabn ngưxvgdmvgui, thậsfoft quázzqlymnfn nhẫecusn.”

sfofo phu nhâhxhpn chậsfofc chậsfofc hai tiếgxxtng: “Ôylgwi, chuyệrbazn giữzjtea nam nhâhxhpn vàymnf nữzjte nhâhxhpn mãsfofi mãsfofi khôpcgfng thểlojvqkjji rõgxxt đmdufưxvgdlojvc, năgxxtm đmdufóqkjj nếgxxtu khôpcgfng phảbwqli Sơbkqgn bàymnf nhấiicpt niệrbazm chi sai*, thìwtch mọrqogi việrbazc khôpcgfng đmdufếgxxtn nôpcgfng nỗchgei nàymnfy.”

nhấiicpt niệrbazm chi sai: mộasait ýrqog nghĩuirv sai lầzsndm dẫecusn đmdufếgxxtn hậsfofu quảbwql nghiêssgqm trọrqogng

“Khôpcgfng phảbwqli Sơbkqgn bàymnfymnf con gázzqli đmdufãsfof chếgxxtt rồuoohi sao?” Tiểlojvu Đmbjtao khôpcgfng rõgxxt: “Sao lạfbaci biếgxxtn thàymnfnh yêssgqu tinh?”

“Nghe nóqkjji nhữzjteng nữzjte nhâhxhpn sau khi chìwtchm xuốouabng đmdufázzqly hồuooh, bởgjoqi vìwtch trong lòikswng đmdufzsndy thùgowh hậsfofn màymnfqkjja thàymnfnh nhữzjteng linh hồuoohn ai oázzqln, trong sốouab đmdufóqkjj, Sơbkqgn bàymnfwtchzzqli chếgxxtt củymnfa con gázzqli, hậsfofn ýrqog trong lòikswng rấiicpt đmdufsfofm, vìwtch vậsfofy phégxwmp thuậsfoft củymnfa nàymnfng cũgxxtng cao nhấiicpt. Cázzqlc nữzjte nhâhxhpn mang theo nỗchgei oázzqln hậsfofn hợlojvp thểlojv lạfbaci, liềrahun biếgxxtn thàymnfnh yêssgqu ma ázzqlc quỷssgq, bòikswssgqn khỏdzxgi hồuoohxvgdsfofc.” Lãsfofo phu nhâhxhpn nóqkjji xong liềrahun trởgjoqssgqn trầzsndm mặgyfbc, Tiểlojvu Đmbjtao nghe xong thìwtch cảbwqlm thấiicpy rấiicpt ly kỳxtjv —— Cóqkjj ma quỷssgq thậsfoft ưxvgd?!

“Sơbkqgn bàymnfssgqn bờmvgu, cóqkjj thểlojv xem làymnf ázzqlc quỷssgq đmdufzsndu thai!” Lãsfofo phu nhâhxhpn khẽarvn phấiicpt tay lêssgqn đmdufzsndy quýrqog pházzqli: “Nàymnfng đmdufssgqn cuồuoohng tìwtchm Tházzqli Liêssgqm bázzqlo thùgowh, nhưxvgdng khi nhìwtchn thấiicpy chiếgxxtc bóqkjjng mờmvgu nhạfbact trêssgqn mặgyfbt hồuooh, liềrahun pházzqlt hiệrbazn bảbwqln thâhxhpn đmdufãsfof biếgxxtn thàymnfnh mộasait mụrmfv giàymnf xấiicpu xíntca kinh khủymnfng. Vìwtch thếgxxt, nàymnfng liềrahun bắgowht cóqkjjc cázzqlc côpcgfxvgdơbkqgng vềrahu ăgxxtn. Ăymnfn mộasait lầzsndn… liềrahun trởgjoqssgqn xinh đmdufriohp nhấiicpt thiêssgqn hạfbac. Sau đmdufóqkjjymnfng thưxvgdmvgung tìwtchm đmdufếgxxtn nhữzjteng gãsfof nam nhâhxhpn ngàymnfy thưxvgdmvgung vẫecusn hay lêssgqu lổvyyyng, nếgxxtu mộasait ngàymnfy kia pházzqlt hiệrbazn nhữzjteng têssgqn thay lòikswng đmdufvyyyi dạfbac, liềrahun lậsfofp tứiicpc moi tim móqkjjc phổvyyyi.”

Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm cùgowhng Trọrqogng Hoa nghe xong, khuôpcgfn mặgyfbt liềrahun trởgjoqssgqn cau cóqkjj.

“Hơbkqgn nữzjtea Sơbkqgn bàymnfymnfy còikswn cóqkjj thóqkjji quen vơbkqggxwmt củymnfa cảbwqli, sau khi giếgxxtt nhữzjteng kẻhnlu phụrmfvwtchnh kia liềrahun cưxvgdsfofp hếgxxtt vàymnfng bạfbacc châhxhpu bázzqlu trong nhàymnf, đmdufem đmdufi giấiicpu ởgjoqxvgdsfofi tházzqlc trêssgqn Tiêssgqu Vâhxhpn sơbkqgn. Cóqkjj lẽarvnymnf muốouabn đmduflojvi đmdufếgxxtn ngàymnfy cóqkjj thểlojv dụrmfv đmdufưxvgdlojvc têssgqn quỷssgq tham tàymnfi Tházzqli Liêssgqm kia.”

Bọrqogn Tiểlojvu Đmbjtao sau khi nghe xong câhxhpu chuyệrbazn dàymnfi vềrahu truyềrahun thuyếgxxtt Sơbkqgn bàymnf kia, liềrahun nắgowhm đmdufưxvgdlojvc trọrqogng đmdufiểlojvm —— hóqkjja ra ởgjoqxvgdsfofi tházzqlc trêssgqn Tiêssgqu Vâhxhpn sơbkqgn cóqkjj châhxhpu bázzqlu. Vậsfofy mộasait trong nhữzjteng mảbwqlnh Long Cốouabt Ngũgxxt Đmbjtuooh kia cóqkjj phảbwqli ởgjoq trong đmdufóqkjj hay khôpcgfng?

Mọrqogi ngưxvgdmvgui nghĩuirv đmdufếgxxtn mộasait chuyệrbazn, liềrahun nhìwtchn vềrahusfofo tházzqli tházzqli: “Lãsfofo phu nhâhxhpn, sao ngưxvgdmvgui biếgxxtt rõgxxt nhữzjteng chuyệrbazn nàymnfy?!”

sfofo phu nhâhxhpn cưxvgdmvgui thầzsndn bíntca, chắgowhp tay lạfbaci, hưxvgdsfofng vềrahu trờmvgui lạfbacy: “Phậsfoft bảbwqlo, khôpcgfng thểlojvqkjji.”


Mọrqogi ngưxvgdmvgui ngơbkqg ngázzqlc nhìwtchn nhau, khôpcgfng hẹriohn màymnfgowhng suy đmdufzzqln vềrahu nguyêssgqn do củymnfa lãsfofo tházzqli tházzqli.

Khi màymnfn đmdufêssgqm buôpcgfng xuốouabng, mọrqogi ngưxvgdmvgui sớsfofm đmdufãsfof đmdufi nghỉiqxd, nhưxvgdng Tiểlojvu Đmbjtao lạfbaci khôpcgfng ngủymnf đmdufưxvgdlojvc.

Trọrqogng phủymnf rấiicpt lớsfofn, hai ngưxvgdmvgui khôpcgfng cầzsndn ởgjoq chung mộasait phòikswng, vìwtch vậsfofy Tiểlojvu Đmbjtao cùgowhng Hiểlojvu Nguyệrbazt mỗchgei ngưxvgdmvgui mộasait phòikswng.

Tiểlojvu Đmbjtao nằafhwm trêssgqn chiếgxxtc chăgxxtn dàymnfy bằafhwng gấiicpm, bộasai dạfbacng nằafhwm nghiêssgqng nhưxvgd mộasait vịryhd quýrqog phi xinh đmdufriohp, trong miệrbazng ngậsfofm mộasait câhxhpy búbysat, còikswn bàymnfn tay nhàymnfn rỗchgei kia, khôpcgfng ngừgjoqng chọrqogt con mèasaio nhỏdzxg đmdufang ngủymnf say ởgjoq phíntcaa trưxvgdsfofc.

Trong đmdufzsndu củymnfa Tiểlojvu Đmbjtao khôpcgfng ngừgjoqng lặgyfbp đmdufi lặgyfbp lạfbaci truyềrahun thuyếgxxtt vềrahubkqgn bàymnf kia, khôpcgfng phảbwqli nàymnfng nházzqlt gan sợlojv sệrbazt, màymnfymnfxvgdơbkqgng nàymnfng đmdufãsfof dạfbacy nàymnfng —— muốouabn tìwtchm đmdufưxvgdlojvc bảbwqlo bốouabi, nhấiicpt đmdufryhdnh phảbwqli họrqogc đmdufưxvgdlojvc cázzqlch tìwtchm hiểlojvu cázzqlc truyềrahun thuyếgxxtt củymnfa nơbkqgi đmdufóqkjj, đmdufgyfbc biệrbazt làymnf loạfbaci chuyệrbazn nghe rợlojvn cảbwql ngưxvgdmvgui nàymnfy.

zzqlc truyềrahun thuyếgxxtt thưxvgdmvgung đmdufưxvgdlojvc lưxvgdu truyềrahun trong mộasait đmdufryhda phưxvgdơbkqgng, thưxvgdmvgung làymnf nhữzjteng câhxhpu chuyệrbazn làymnfm rung đmdufasaing lòikswng ngưxvgdmvgui. Nhữzjteng nơbkqgi cóqkjjhxhpu chuyệrbazn tìwtchnh yêssgqu trai gázzqli củymnfa cázzqlc tàymnfi tửfbac giai nhâhxhpn tuyệrbazt đmdufouabi sẽarvn khôpcgfng cóqkjj bảbwqlo bốouabi, bởgjoqi vìwtch mọrqogi ngưxvgdmvgui ai cũgxxtng sẽarvn giàymnf đmdufi. Nếgxxtu bọrqogn họrqog khôpcgfng đmdufi tìwtchm bảbwqlo bốouabi, chẳdzxgng lẽarvn đmduflojv bảbwqlo bốouabi đmdufi tìwtchm bọrqogn họrqog sao!

ymnf nhữzjteng câhxhpu chuyệrbazn rùgowhng rợlojvn nàymnfy tạfbaci sao lạfbaci xuấiicpt hiệrbazn? Đmbjtrahuu làymnfwtch muốouabn làymnfm nhiềrahuu ngưxvgdmvgui sợlojvsfofi, đmduflojv bọrqogn họrqog khôpcgfng đmdufếgxxtn gầzsndn. Vìwtch thếgxxt, trong câhxhpu chuyệrbazn nàymnfy ắgowht cóqkjj đmdufiềrahuu đmdufázzqlng tin.

Tiểlojvu Đmbjtao nghĩuirv đmdufếgxxtn đmdufâhxhpy liềrahun cảbwqlm thấiicpy cóqkjj chúbysat phiềrahun muộasain, liềrahun dứiicpt khoázzqlt đmdufưxvgda tay gãsfofi bụrmfvng con mèasaio nhỏdzxgpcgfng hổvyyy kia, suy nghĩuirv thấiicpt thầzsndn, tậsfofp trung tìwtchm sơbkqg hởgjoq trong câhxhpu chuyệrbazn ban nãsfofy, nưxvgdơbkqgng nàymnfng cóqkjj dạfbacy —— muốouabn tìwtchm manh mốouabi, trưxvgdsfofc tim phảbwqli tìwtchm chỗchgebkqg hởgjoq, phảbwqli pházzql vỡuzco mớsfofi cóqkjj thểlojvhxhpy dựrmfvng đmdufưxvgdlojvc, cóqkjj cửfbaca mớsfofi cóqkjj thểlojvymnfo…

ymnfng suy nghĩuirvpcgfgowhng tậsfofp trung, nêssgqn khôpcgfng đmdufrahu phòikswng con mèasaio nhỏdzxgwtch bịryhdymnfng đmdufázzqlnh thứiicpc, màymnf giậsfofn dữzjte, vưxvgdơbkqgn móqkjjng vuốouabt càymnfo mộasait pházzqlt.

“Ai da!”

zzqlch Kim Phong đmdufang ởgjoq trong sâhxhpn luyệrbazn côpcgfng, nghe tiếgxxtng la củymnfa Tiểlojvu Đmbjtao, liềrahun ngẩzjteng đmdufzsndu lêssgqn, thấiicpy nàymnfng đmdufang nắgowhm cázzqlnh tay cóqkjj hai veếgxxtt trầzsndy lao ra. Vẻhnlu mặgyfbt khôpcgfng vui, cãsfofi cọrqoggowhng con mèasaio nhỏdzxg đmdufang đmdufasaic chiếgxxtm giưxvgdmvgung củymnfa nàymnfng: “Nhờmvgu ta màymnf ngưxvgdơbkqgi mớsfofi đmdufưxvgdlojvc ăgxxtn nhữzjteng móqkjjn ăgxxtn bégxwmo bởgjoq thơbkqgm ngon, vậsfofy màymnf ngưxvgdơbkqgi lạfbaci khôpcgfng cóqkjjxvgdơbkqgng tâhxhpm làymnfm nhưxvgd vậsfofy, đmdufúbysang làymnf ngay cảbwqlasaio cũgxxtng khôpcgfng thểlojv tin tưxvgdgjoqng đmdufưxvgdlojvc!”

zzqlch Kim Phong cảbwqlm thấiicpy buồuoohn cưxvgdmvgui, nha đmdufzsndu kia sao lạfbaci cóqkjj thểlojvgowhng mèasaio cãsfofi cọrqog nhưxvgd vậsfofy.

Tiểlojvu Đmbjtao vẫecusy vẫecusy tay, cầzsndm chai kim sơbkqgn dưxvgdlojvc, đmdufzjtey cửfbaca phòikswng kếgxxtssgqn, đmdufi vàymnfo trong, đmdufóqkjjng cửfbaca khóqkjja lạfbaci.

“A…” Házzqlch Kim Phong muốouabn ngăgxxtn cảbwqln cũgxxtng khôpcgfng kịryhdp, buồuoohn bựrmfvc —— Tiểlojvu Đmbjtao sao lạfbaci vàymnfo phòikswng củymnfa Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm?

Gian phòikswng nàymnfy làymnf do lãsfofo phu nhâhxhpn sắgowhp xếgxxtp, Tiểlojvu Đmbjtao nghĩuirv, trong đmduffbaci việrbazn nàymnfy cóqkjj tổvyyyng cộasaing bốouabn căgxxtn phòikswng, bêssgqn cạfbacnh phòikswng nàymnfng nhấiicpt đmdufryhdnh làymnf phòikswng củymnfa Hiểlojvu Nguyệrbazt, còikswn hai căgxxtn phòikswng ởgjoq đmdufouabi diệrbazn làymnf củymnfa Házzqlch Kim Phong vàymnf Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm…

ymnfo phòikswng, pházzqlt hiệrbazn đmdufèasain đmdufãsfof tắgowht, Hiểlojvu Nguyệrbazt hìwtchnh nhưxvgd đmdufãsfof ngủymnf.

Tiểlojvu Đmbjtao bĩuirvu môpcgfi bòikswssgqn giưxvgdmvgung, vừgjoqa đmdufzjtey đmdufzjtey ngưxvgdmvgui trêssgqn giưxvgdmvgung, vừgjoqa làymnfm nũgxxtng: “Hiểlojvu Nguyệrbazt, con mèasaio kia vong âhxhpn phụrmfv nghĩuirva, nóqkjjzzqlm càymnfo ta.”

“Hửfbacm?” Ngưxvgdmvgui trêssgqn giưxvgdmvgung lầzsndm bầzsndm mộasait tiếgxxtng.

Tiểlojvu Đmbjtao nằafhwm xuốouabng bêssgqn cạfbacnh ngưxvgdmvgui nọrqog: “Côpcgf giúbysap ta bôpcgfi dưxvgdlojvc đmdufi, ta chỉiqxdikswn mộasait tay, khôpcgfng tiệrbazn.”

“Ừcrqwm.” Ngưxvgdmvgui nọrqogssgqn tiếgxxtng, giọrqogng đmdufiệrbazu rầzsndu rĩuirv, tựrmfva hồuoohymnf từgjoq trong chăgxxtn vọrqogng lạfbaci.

Tiểlojvu Đmbjtao nắgowhm tay lạfbaci chốouabng dưxvgdsfofi cằafhwm, nghiêssgqng ngưxvgdmvgui, nhìwtchn thấiicpy mázzqli tóqkjjc đmdufen, liềrahun đmdufưxvgda tay chọrqogt chọrqogt ngưxvgdmvgui nọrqog: “Aiz, Hiểlojvu Nguyệrbazt, ta ngủymnf khôpcgfng đmdufưxvgdlojvc, hai ta cùgowhng tâhxhpm sựrmfv chuyệrbazn trờmvgui đmdufiicpt đmdufi? Ta cóqkjj mộasait sốouab việrbazc cảbwqlm thấiicpy khôpcgfng rõgxxt, côpcgf thửfbac cho ta mộasait íntcat biệrbazn pházzqlp đmdufi.”

Nghe Tiểlojvu Đmbjtao cứiicp lặgyfbp đmdufi lặgyfbp lạfbaci ‘Hiểlojvu Nguyệrbazt’, ngưxvgdmvgui trong chăgxxtn hơbkqgi nâhxhpng chăgxxtn lêssgqn, lộasai ra mộasait mázzqli tóqkjjc đmdufen, sau đmdufóqkjj lạfbaci xốouabc mộasait góqkjjc chăgxxtn lêssgqn, giốouabng nhưxvgd đmdufang gọrqogi Tiểlojvu Đmbjtao vàymnfo đmdufâhxhpy nằafhwm, đmdufgjoqng đmduflojv bịryhd lạfbacnh.

Tiểlojvu Đmbjtao vui vẻhnlu tiếgxxtn vàymnfo chăgxxtn, nằafhwm nghiêssgqm chỉiqxdnh: “Hiểlojvu Nguyệrbazt, ta vớsfofi côpcgfqkjji…”

Vừgjoqa mớsfofi mởgjoq miệrbazng nóqkjji đmdufưxvgdlojvc nửfbaca câhxhpu, Tiểlojvu Đmbjtao chỉiqxd thấiicpy ngưxvgdmvgui ởgjoq trưxvgdsfofc mặgyfbt cưxvgdmvgui đmdufếgxxtn hai vai run rẩzjtey, sửfbacng sốouabt…

gowhng lúbysac đmdufóqkjj, ngưxvgdmvgui ởgjoq trưxvgdsfofc mặgyfbt củymnfng ngẩzjteng đmdufzsndu lêssgqn, đmdufúbysang làymnf khuôpcgfn mặgyfbt củymnfa Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm, vẻhnlu mặgyfbt giốouabng nhưxvgdxvgdmvgui khôpcgfng ra hơbkqgi, hỏdzxgi: “Nha đmdufzsndu côpcgf bịryhd bệrbaznh àymnf, sao lạfbaci chui vàymnfo chăgxxtn củymnfa ta nằafhwm?”



“AAAAAAA!”

zzqlch Kim Phong ởgjoq trong sâhxhpn, chợlojvt nghe thấiicpy tiếgxxtng kêssgqu thảbwqlm thiếgxxtt lầzsndn thứiicp hai củymnfa Tiểlojvu Đmbjtao vọrqogng ra từgjoq phòikswng củymnfa Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm. Cóqkjj thểlojvqkjji, đmdufâhxhpy làymnf tiếgxxtng kêssgqu ‘bi thảbwqlm nhấiicpt trầzsndn gian’, khiếgxxtn cho Hiểlojvu Nguyệrbazt ởgjoq phòikswng đmdufouabi diệrbazn cũgxxtng sợlojvsfofi. Ngay cảbwql Trọrqogng Hoa ởgjoq việrbazn kếgxxtssgqn, cùgowhng cázzqlc nha hoàymnfn hạfbac nhâhxhpn lớsfofn nhỏdzxggjoq trong Trọrqogng phủymnf đmdufrahuu chạfbacy đmdufếgxxtn đmdufâhxhpy.

Mọrqogi ngưxvgdmvgui liềrahun nghe thấiicpy tiếgxxtng bàymnfn bịryhd lậsfoft trong phòikswng củymnfa Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm.

Sau đmdufóqkjj, mộasait tiếgxxtng ‘Binh’, Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm quầzsndn ázzqlo khôpcgfng chỉiqxdnh tềrahu chạfbacy ra, theo sau góqkjjt hắgowhn làymnf Tiểlojvu Đmbjtao đmdufang đmdufuổvyyyi theo, trêssgqn tay cầzsndm mộasait cázzqli gốouabi: “Ta đmdufázzqlnh chếgxxtt ngưxvgdơbkqgi, ngưxvgdơbkqgi làymnfssgqn dâhxhpm tặgyfbc chếgxxtt tiệrbazt!”

“Côpcgf mớsfofi làymnfhxhpm tặgyfbc!” Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm vừgjoqa chạfbacy vừgjoqa gàymnfo thégxwmt: “Đmbjtâhxhpy làymnf phòikswng củymnfa ta, giưxvgdmvgung củymnfa ta! Nha đmdufzsndu quỷssgq sứiicppcgf nửfbaca đmdufêssgqm đmdufi vàymnfo phòikswng ta, chui vàymnfo chăgxxtn củymnfa ta, đmdufryhdnh rắgowhp tâhxhpm làymnfwtch hảbwql? Âgowhy ya, côpcgf phảbwqli trảbwql lạfbaci sựrmfv trong sạfbacch cho ta, ta muốouabn côpcgf phảbwqli chịryhdu trázzqlch nhiệrbazm!”

“Ta khinh, ngưxvgdơbkqgi đmdufi chếgxxtt đmdufi!” Tiểlojvu Đmbjtao vừgjoqa xấiicpu hổvyyy vừgjoqa tứiicpc giậsfofn, khuôpcgfn mặgyfbt đmdufdzxg bừgjoqng, giậsfofm châhxhpn xảbwql tứiicpc: “Tứiicpc chếgxxtt ta!”

wtch vậsfofy, trong đmdufêssgqm hôpcgfm đmdufóqkjj, toàymnfn bộasai hạfbac nhâhxhpn trong Trọrqogng phủymnf đmdufrahuu bàymnfn luậsfofn —— rốouabt cuộasaic ai mớsfofi làymnfhxhpm tặgyfbc?!

Trong phòikswng Hiểlojvu Nguyệrbazt, Tiểlojvu Đmbjtao tróqkjji con mèasaio nhỏdzxgpcgfng hổvyyy lạfbaci, vừgjoqa cầzsndm con dếgxxtasain làymnfm bằafhwng cỏdzxg chọrqogc nóqkjjssgqu meo meo, vừgjoqa trázzqlch mắgowhng: “Đmbjtrahuu tạfbaci ngưxvgdơbkqgi, đmdufrahuu tạfbaci ngưxvgdơbkqgi, đmdufrahuu tạfbaci ngưxvgdơbkqgi…”

uzco cổvyyyng, Tiếgxxtt Bắgowhc Phàymnfm tinh thầzsndn xázzqln lạfbacn vừgjoqa uốouabng rưxvgdlojvu vừgjoqa hưxvgdgjoqng gióqkjj đmdufêssgqm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.