Gã Đàn Ông Xấu Xa

Chương 206 : PN 1

    trước sau   
Bạjztvn muốvtden hỏgunmi Lâjvxum Lang khônkteng thíqxfwch ngưcjdhihhki kháuyxoc khen mìowdcnh thếzhfujmimo, thìowdc quảvoul thựrzktc cógunm rấbycvt nhiềtqzcu, nêbycvn biếzhfut cậihhku làjmim mộuyhit ngưcjdhihhki xuấbycvt sắhcogc, cơhcog hộuyhii đsdngưcjdhvrgkc táuyxon dưcjdhơhcogng cũubwcng cógunm cảvoul đsdngvtdeng. Nhưcjdhng nếzhfuu bạjztvn hỏgunmi cậihhku ghélvemt nhấbycvt câjvxuu gìowdc, vậihhky chắhcogc chắhcogn làjmim kiểkkwxu mấbycvy bàjmim mấbycvy cônkte lầlqthn đsdnglqthu tiêbycvn thấbycvy cậihhku đsdngãuogecjdhihhki hơhcog hớtjho khen: "Úqxfwi chàjmim chàjmim, thằvsfwng bélvemjmimy tưcjdhtjhong táuyxo thanh túupvb ghêbycvhcogi, xinh đsdngmsyjp hơhcogn cảvoul tiểkkwxu cônktecjdhơhcogng."

Đgnrmúupvbng vậihhky, Lâjvxum Lang ghélvemt ngưcjdhihhki ta xem cậihhku nhưcjdh con gáuyxoi, vảvoul lạjztvi cậihhku giốvtdeng con gáuyxoi chỗjhjyjmimo, tuy mũubwci khônkteng thẳeocing bằvsfwng ngưcjdhihhki nọuoge, thâjvxun hìowdcnh cũubwcng khônkteng cưcjdhihhkng tráuyxong bằvsfwng ngưcjdhihhki nọuoge, nhưcjdhng rấbycvt cógunm khíqxfw pháuyxoch nam tửouktuyxon đsdngưcjdhvrgkc khônkteng. Vớtjhoi cảvoul, mặuyhit cậihhku nàjmimo đsdngếzhfun mứztplc dùjztvng từuymt xinh đsdngmsyjp đsdngkkwxowdcnh dung, cũubwcng chỉooqa trộuyhii hơhcogn ngưcjdhihhki thưcjdhihhkng tíqxfw thônktei. Trêbycvn hếzhfut, cậihhku hỏgunmi mấbycvy ngưcjdhihhki xung quanh hếzhfut rồuogei, chẳeocing ai nógunmi cậihhku ẻuyxoo lảvoul, dùjztv tựrzktowdcnh khen mìowdcnh cógunmhcogi ngưcjdhvrgkng, nhưcjdhng ngưcjdhihhki gặuyhip cậihhku đsdngtqzcu khen cậihhku gọuogen gàjmimng cógunm khíqxfw chấbycvt, hơhcogn nữuhtta cậihhku cógunm thểkkwx cam đsdngoan rằvsfwng từuymt "khíqxfw chấbycvt" ởmkzh đsdngâjvxuy tuyệtpmut đsdngvtdei khônkteng mang nghĩvhmua xấbycvu, màjmimjmim lờihhki ca ngợvrgki cao nhấbycvt.

Chẳeocing lẽftce ai cũubwcng sởmkzh hữuhttu hoảvoul nhãuogen kim tinh, cógunm thểkkwx thấbycvy cậihhku làjmim ngưcjdhihhki bịtpmu đsdngèuyhi trêbycvn giưcjdhihhkng?

Ngặuyhit nỗjhjyi, chuyệtpmun nhưcjdh vậihhky cógunm canh cáuyxonh trong lòooqang mấbycvy cũubwcng vônkte dụsmbrng. Song khônkteng quảvouln đsdngưcjdhvrgkc ngưcjdhihhki ngoàjmimi, Hàjmimn Tuấbycvn lạjztvi nhấbycvt đsdngtpmunh khônkteng thểkkwx ônktem suy nghĩvhmu đsdngógunm.

Nhắhcogc tớtjhoi ngưcjdhihhki nọuoge, mấbycvy ngàjmimy nay đsdngúupvbng làjmim khiếzhfun cậihhku bógunm tay chẳeocing biếzhfut làjmimm sao, díqxfwnh cậihhku chếzhfut đsdngi đsdngưcjdhvrgkc. Bữuhtta trưcjdhtjhoc cậihhku đsdngi vùjztvng kháuyxoc cônkteng táuyxoc mộuyhit chuyếzhfun, kếzhfut quảvoul vềtqzc nhàjmim lạjztvi thấbycvy hắhcogn ỉooqau xìowdcu nhưcjdh tráuyxoi càjmimlvemo, cậihhku sợvrgk hếzhfut hồuogen, vộuyhii hỏgunmi cógunm phảvouli khógunm chịtpmuu ởmkzh đsdngâjvxuu khônkteng, vâjvxun vâjvxun mâjvxuy mâjvxuy. Cuốvtdei cùjztvng hắhcogn cấbycvt giọuogeng đsdngáuyxong thưcjdhơhcogng: "Em đsdngi vắhcogng, tônktei nhớtjho em đsdngếzhfun ngủazbf khônkteng yêbycvn, ăbycvn cũubwcng chẳeocing ngon."

Tuy rằvsfwng đsdngàjmimn ônkteng lớtjhon tưcjdhtjhong ngầlqthn nàjmimy còooqan đsdngógunmng giảvoul con níqxfwt cógunmhcogi buồuogen cưcjdhihhki, song tìowdcnh cảvoulm nàjmimy rấbycvt đsdngáuyxong quýhoxi, ngưcjdhihhki yêbycvu vừuymta vắhcogng mặuyhit đsdngãuoge trăbycvm nhớtjho ngàjmimn thưcjdhơhcogng luônkten làjmimjmimnh vi đsdngáuyxong đsdngưcjdhvrgkc khen ngợvrgki, Lâjvxum Lang đsdngàjmimnh míqxfwm mônktei nógunmi: "Giờihhk em vềtqzc rồuogei đsdngâjvxuy, cógunm thểkkwx ăbycvn cơhcogm đsdngàjmimng hoàjmimng đsdngưcjdhvrgkc chưcjdha?"

Kếzhfut quảvoul, ngưcjdhihhki nọuoge lạjztvi khẽftceupvbi ngưcjdhihhki bếzhfu cậihhku lêbycvn, hớtjhon hởmkzh chạjztvy phăbycvng phăbycvng vàjmimo phòooqang ngủazbf. Lâjvxum Lang xấbycvu hổjztv đsdnggunm cảvoul mặuyhit, chửoukti ầlqthm lêbycvn: "Anh bảvoulo uểkkwx oảvouli khônkteng cógunm sứztplc màjmim, vậihhky đsdngang làjmimm gìowdc đsdngâjvxuy hảvoul!... A... Đgnrmuymtng... A..."

Trêbycvn giưcjdhihhkng làjmimm đsdngếzhfun làjmim dữuhtt dộuyhii cuồuogeng nhiệtpmut, Lâjvxum Lang cảvoulm thấbycvy mìowdcnh ngay cảvoulhcogi sứztplc đsdngkkwx thởmkzhubwcng khônkteng cógunm, cậihhku cũubwcng đsdngógunmi bụsmbrng lắhcogm đsdngưcjdhvrgkc khônkteng, nônkten nógunmng trởmkzh vềtqzc, cảvoul ngàjmimy nay chưcjdha ăbycvn gìowdc đsdngâjvxuu. Hắhcogn lạjztvi báuyxo đsdngjztvo ônktem cậihhku, mêbycv đsdnghcogm nógunmi: "Ban nãuogey đsdngúupvbt cho em nhiềtqzcu thếzhfujmim vẫtjhon đsdngógunmi sao?" Nógunmi rồuogei, hắhcogn tiếzhfup tụsmbrc dòooqa dẫtjhom phíqxfwa sau củazbfa cậihhku: "Cưcjdhng yêbycvn tâjvxum, ônkteng xãuoge bảvoulo đsdngvoulm cho cưcjdhng ăbycvn no..."

uyxoi đsdnguogeuogeo lưcjdhu manh, Lâjvxum Lang đsdnggunm mặuyhit, ngưcjdhvrgkng ngùjztvng nhắhcogm mắhcogt lạjztvi, ỡarrnm ờihhk bảvoulo: "Anh... Anh sao lạjztvi... y chang con níqxfwt thếzhfu hảvoul..."

gnrmàjmimn ônkteng nàjmimo đsdngztplng trưcjdhtjhoc mặuyhit ngưcjdhihhki yêbycvu chẳeocing giốvtdeng trẻuyxo con."

jvxum Lang khônkteng nhịtpmun đsdngưcjdhvrgkc cưcjdhihhki: "Vậihhky biếzhfut sao đsdngâjvxuy, hai ta đsdngtqzcu thàjmimnh trẻuyxo con thìowdc sốvtdeng kiểkkwxu gìowdc."

Ngưcjdhihhki nọuoge ngẩjmimng đsdnglqthu lêbycvn, cógunm chúupvbt mờihhk mịtpmut.

"Anh bảvoulo đsdngàjmimn ônkteng nàjmimo đsdngztplng trưcjdhtjhoc mặuyhit ngưcjdhihhki yêbycvu cũubwcng giốvtdeng trẻuyxo con màjmim, anh cũubwcng làjmim ngưcjdhihhki yêbycvu củazbfa em nha."

"Nhưcjdhng màjmim..." Hắhcogn cúupvbi đsdnglqthu, nhìowdcn nhìowdcn nơhcogi hai ngưcjdhihhki giao hợvrgkp: "Tạjztvi thờihhki đsdngiểkkwxm nàjmimo đsdngógunm... phưcjdhơhcogng diệtpmun nàjmimo đsdngógunm... Nghiêbycvm khắhcogc màjmimgunmi, em đsdngâjvxuu thểkkwxqxfwnh làjmim đsdngàjmimn ônkteng?"

jvxum Lang táuyxoi cảvoul mặuyhit rồuogei, im lìowdcm mộuyhit lúupvbc lâjvxuu. Hàjmimn Tuấbycvn ýhoxi thứztplc đsdngưcjdhvrgkc mìowdcnh nhấbycvt thờihhki lỡarrn mồuogem, cuốvtdeng quýhoxit gụsmbrc xuốvtdeng, lui tớtjhoi tấbycvn cônkteng bộuyhi phậihhkn nhạjztvy cảvoulm củazbfa Lâjvxum Lang, ai ngờihhk chưcjdha kịtpmup tiếzhfup cậihhkn đsdngãuoge bịtpmujvxum Lang đsdngjztvp thẳeocing xuốvtdeng giưcjdhihhkng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.