Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 990 : Lúc lặng lẽ yêu em (18)

    trước sau   
toqywibnc vàorheo thang máktnly, Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn sợiusmfbgenh mộujket giâfspzy sau sẽtmvx luốrfzsng cuốrfzsng, mấvukxt bìfbgenh tĩcmqanh, lạaanoi nhanh chócohing bấvukxm tầxvxung củeroda Lụewezc Báktnln Thàorhenh ởcari.

Cửomtfa thang máktnly đtuglócohing lạaanoi, côznsc khôznscng ngừtmvxng nhìfbgen con sốrfzsorheu đtuglnalp đtuglang dầxvxun tătuglng lêomtfn, đtuglxvxuu ngócohin tay khôznscng kiềcarim đtuglưtoqyiusmc màorhetuglng thêomtfm sứcohic mạaanonh.

Tiếdwozng leng keng vang lêomtfn, thang máktnly liềcarin dừtmvxng lạaanoi, cửomtfa thang máktnly mởcari ra, Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn vữuhbpng bưtoqywibnc đtugli đtuglếdwozn trưtoqywibnc cửomtfa nhàorhe Lụewezc Báktnln Thàorhenh.

znsc nhìfbgen chằgddsm chằgddsm cáktnlnh cửomtfa quen thuộujkec trong chốrfzsc láktnlt, hínotbt sâfspzu mộujket hơushgi, giơushg tay lêomtfn bấvukxm chuôznscng cửomtfa.

Tiếdwozng chuôznscng dễnotb nghe vang lêomtfn, trong nhàorhecohi tiếdwozng bưtoqywibnc châfspzn xộujket xoạaanot.

Nhịuzisp tim vàorheznsc hấvukxp củeroda Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn nhưtoqy ngừtmvxng lạaanoi, côznsc tinh tưtoqyyzvsng cảixcrm giáktnlc đtuglưtoqyiusmc lòveuong bàorhen tay củeroda mìfbgenh đtuglang đtuglelzo mồoftzznsci.


Tiếdwozng bưtoqywibnc châfspzn biếdwozn mấvukxt, cócohi tiếdwozng mởcari cửomtfa, làorhe mộujket khuôznscn mặvkpct nhỏnalp nhắnotbn đtugláktnlng yêomtfu nhìfbgen ra bêomtfn ngoàorhei: “Xin hỏnalpi ai vậbvwyy?”

Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn trốrfzs mắnotbt nhìfbgen qua vàorhei giâfspzy, trong mắnotbt côznsc mớwibni nhìfbgen rõmuvwznsccyjforhey.

orheznscktnli ngồoftzi trong xe Lụewezc Báktnln Thàorhenh lúerodc chiềcariu.

erodc nàorhey hẳerodn làorheznscvukxy vừtmvxa tắnotbm xong, trêomtfn ngưtoqyyzvsi chỉtmvx mặvkpcc mộujket cáktnli áktnlo tắnotbm, tócohic dàorhei đtuglen nháktnlnh khoáktnlc khătugln trêomtfn đtuglxvxuu, đtuglznsci tócohic còveuon nưtoqywibnc nhỏnalp giọelcut.

Đljokãjepn trễnotb thếdwozorhey côznscveuon ởcari trong nhàorhe Lụewezc Báktnln Thàorhenh, hơushgn nữuhbpa còveuon làorhektnlng vẻxquf nhưtoqy vậbvwyy.

Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn nhưtoqy bịuzis ngưtoqyyzvsi ta rócohit mộujket chậbvwyu nưtoqywibnc lạaanonh từtmvx trêomtfn đtuglxvxuu xuốrfzsng, lạaanonh cảixcrnh ngưtoqyyzvsi, lạaanonh thấvukxu xưtoqyơushgng.

znscktnli hìfbgenh nhưtoqynyhyng khôznscng ngờyzvs ngưtoqyyzvsi đtuglếdwozn trễnotb nhưtoqyfspzy giờyzvs lạaanoi làorheznsc, cócohi chúerodt kinh ngạaanoc, nhìfbgen chằgddsm chằgddsm Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn khôznscng nócohii nêomtfn lờyzvsi.

Bầxvxuu khôznscng khínotb trong hàorhenh lang yêomtfn tĩcmqanh mộujket cáktnlch quáktnli dịuzis.

fbge quáktnlfspzu khôznscng cócohi tiếdwozng tiếdwozng nócohii, Lụewezc Báktnln Thàorhenh trong nhàorhe khôznscng biếdwozt làorhe ai đtuglếdwozn, thấvukxy Quảixcr Quảixcr mởcari cửomtfa lâfspzu nhưtoqy vậbvwyy cũnyhyng khôznscng nócohii gìfbge lạaanoi gọelcui: “Quảixcr Quảixcr?”

Quảixcr Quảixcr hoàorhen hồoftzn, lúerodc nàorhey mớwibni đtugláktnlp vớwibni Lụewezc Báktnln Thàorhenh mộujket tiếdwozng, sau đtuglócohitoqyyzvsi ngọelcut ngàorheo vớwibni Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn: “Côznsc đtuglếdwozn tìfbgem anh Báktnln Thàorhenh sao?”

Quảixcr Quảixcr khôznscng chờyzvsznsc trảixcr lờyzvsi liềcarin mởcari cửomtfa nhàorhe: “Vàorheo đtugli.”

cohii xong, côznsc liềcarin mởcari tủerod giàorhey, lấvukxy ra mộujket đtuglôznsci décyjfp lêomtf, đtuglnbjv trưtoqywibnc mặvkpct Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn.

Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn lấvukxy lạaanoi tinh thầxvxun, nhẹmaoz giọelcung nócohii cảixcrm ơushgn, sau đtuglócohi thay giàorhey, vàorheo nhàorhe.

Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn vàorhe Quảixcr Quảixcrveuon chưtoqya vàorheo phòveuong kháktnlch, Lụewezc Báktnln Thàorhenh lạaanoi hỏnalpi: “Quảixcr Quảixcr, làorhe ai đtuglếdwozn...”

Chữuhbp vậbvwyy còveuon chưtoqya nócohi xong, Lụewezc Báktnln Thàorhenh ngồoftzi trêomtfn ghếdwoz salon đtuglang cúerodi đtuglxvxuu xem tàorhei liệloibu đtuglếdwozn nhậbvwyn ra gìfbge đtuglócohi, ngẩrfzsng đtuglxvxuu lêomtfn nhìfbgen vềcari phínotba cửomtfa, lúerodc tầxvxum mắnotbt nhìfbgen thấvukxy bócohing ngưtoqyyzvsi củeroda Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn, lờyzvsi hắnotbn nócohii liềcarin dừtmvxng lạaanoi.

“Anh Báktnln Thàorhenh, tìfbgem anh nèvkpc.” Quảixcr Quảixcrcohii xong, quay ngưtoqyyzvsi nhìfbgen Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn, chỉtmvxomtfn ghếdwoz salon, mởcari miệloibng: “Mờyzvsi ngồoftzi.”

Tiếdwozng Quảixcr Quảixcrcohii xong, Lụewezc Báktnln Thàorhenh tỉtmvxnh lạaanoi từtmvx trong sựcari ngạaanoc nhiêomtfn củeroda mìfbgenh, hắnotbn nhanh chócohing đtuglưtoqya tay ra, lấvukxy mộujket cáktnli chătugln len che lêomtfn ba vếdwozt sẹmaozo so dao đtuglnbjv lạaanoi trêomtfn đtuglùfnxai mìfbgenh, lúerodc nàorhey hắnotbn chỉtmvx mặvkpcc mộujket cáktnli quầxvxun short.

“Chịuzis muốrfzsn uốrfzsng gìfbge khôznscng? Cafe, nưtoqywibnc tráktnli câfspzy, hay nưtoqywibnc lọelcuc?” Quảixcr Quảixcr khôznscng ngồoftzi xuốrfzsng màorhe đtuglcohing mộujket bêomtfn, lễnotb phécyjfp hỏnalpi nhưtoqy nữuhbp chủerod nhâfspzn củeroda cătugln nhàorheorhey vậbvwyy, nhiệloibt tìfbgenh nhìfbgen Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn.

“Khôznscng cầxvxun đtuglâfspzu, cảixcrm ơushgn.” Hứcohia Ôzidzn Noãjepnn cốrfzs gắnotbng cưtoqyyzvsi vớwibni Quảixcr Quảixcr mộujket cáktnli.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.