Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 979 : Lúc lặng lẽ yêu em (7)

    trước sau   
Ngôxffo Hạogjfo gậsyozt gậsyozt đomsauemru: “Cófipc thểnbvkdhfjuhptc ngủndumndum nhàdhfj khôxffong chúuhpt ývbck lạogjfi đomsayqrwng đomsaếdcpon vếdcpot thưionjơfijfng rồdhfji.”

“Tôxffoi đomsai gọrgcdi báukahc sĩndum, anh chờokxn mộokxnt chúuhptt.” Nófipci xong, y táukah liềwrqan quay ngưionjokxni đomsai vềwrqa phívbcka cửtohfa phòihidng bệqkiznh.

Ngôxffo Hạogjfo nghĩndum bảgzoa vai mìfovmnh bịpwan dao chéqkizm kháukah nặjrktng, sợhefqdhfjoimn Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn sợhefq, nêwztln muốheppn đomsai cùoimnng y táukah đomsanbvkszsung bófipc lạogjfi vếdcpot thưionjơfijfng nhưionjng lờokxni chưionja kịpwanp nófipci ra, hắhefqn đomsaãzjez bỏoerw đomsai ývbck nghĩndumdhfjy.

xffo khôxffong phảgzoai vẫywdon luôxffon khôxffong muốheppn nhìfovmn thấjrkty hắhefqn sao? nếdcpou nhưionj muốheppn làdhfjm trong mắhefqt côxffofipc hắhefqn thìfovm phảgzoai đomsanbvkxffo tậsyozn mắhefqt nhìfovmn thấjrkty vếdcpot thưionjơfijfng củnduma hắhefqn nghiêwztlm trọrgcdng đomsaếdcpon mứntsyc nàdhfjo, mớonyvi cófipc thểnbvkdhfjm cho côxffo quan tâmooym hắhefqn, khôxffong phảgzoai sao?

......

ukahc sĩndum đomsaếdcpon rấjrktt nhanh, Ngôxffo Hạogjfo liềwrqan cởndumi áukaho trưionjonyvc mặjrktt Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn.




uhptc hắhefqn quay đomsauemru nhìfovmn vềwrqa phívbcka báukahc sĩndum, lặjrktng lẽozhd nhìfovmn lưionjonyvt qua Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn, quảgzoa nhiêwztln đomsaúuhptng nhưionj suy tívbcknh củnduma hắhefqn, côxffoqkiz cứntsy nhìfovmn theo vếdcpot thưionjơfijfng trêwztln bảgzoa vai củnduma hắhefqn, môxffoi căszsung thẳhjlvng mộokxnt hồdhfji.

Hắhefqn vàdhfjxffo đomsaãzjezndumwztln nhau 10 năszsum, cófipc nhữogjfng thófipci quen nhỏoerwdhfjxffo khôxffong thểnbvkdhfjo bỏoerw đomsaưionjhefqc, hắhefqn thìfovm lạogjfi hiểnbvku rấjrktt rõsyfk, côxffo phảgzoan ứntsyng nhưionj vậsyozy làdhfj bởndumi vìfovm hắhefqn đomsaãzjez đomsaáukahnh đomsaưionjhefqc vàdhfjo tâmooym lývbck củnduma côxffo mộokxnt đomsaòihidn.

ukahc sĩndum khửtohf trùoimnng trưionjonyvc, thậsyozt sựnitjdhfj rấjrktt đomsaau, nhưionjng cũwfcsng khôxffong phảgzoai làdhfj khôxffong thểnbvk chịpwanu đomsanitjng đomsaưionjhefqc, nhưionjng Ngôxffo Hạogjfo vẫywdon nắhefqm chặjrktt bàdhfjn tay lạogjfi, thậsyozm chívbckuhptc báukahc sĩndum khâmooyu lạogjfi vếdcpot thưionjơfijfng, cáukahnh tay hắhefqn còihidn nhẹmooy nhàdhfjng run rẩqkizy.

szsung bófipc vếdcpot thưionjơfijfng xong, báukahc sĩndumdhfj y táukah liềwrqan rờokxni đomsai, trong phòihidng bệqkiznh lúuhptc nàdhfjy chỉpwanihidn lạogjfi hai ngưionjokxni Ngôxffo Hạogjfo vàdhfj Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn.

Ngôxffo Hạogjfo nhưionj khôxffong thấjrkty đomsaau gìfovm hếdcpot vậsyozy, ngồdhfji trêwztln ghếdcpo mộokxnt lúuhptc lâmooyu, nắhefqm chặjrktt bàdhfjn tay, mớonyvi ngẩqkizng đomsauemru lêwztln, sắhefqc mặjrktt trắhefqng bệqkizch nhìfovmn Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn: “Anh đomsai rửtohfa nho kháukahc cho em ăszsun.”

fipci xong, hắhefqn liềwrqan đomsantsyng lêwztln.

“Khôxffong cầuemrn, cảgzoam ơfijfn.” Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn từudjy chốheppi.

Ngôxffo Hạogjfo nhưionj khôxffong hềwrqa nghe thấjrkty lờokxni nófipci củnduma côxffo vậsyozy, dùoimnng cáukahnh tay khôxffong bịpwan thưionjơfijfng cầuemrm nho đomsai vàdhfjo phòihidng rửtohfa tay.

Lầuemrn nàdhfjy lúuhptc hắhefqn đomsaưionja nho cho Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn, Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn khôxffong cófipc nhưionjuhptc đomsauemru màdhfj từudjy từudjy đomsaưionja tay ra, nhậsyozn lấjrkty, nhẹmooy nhàdhfjng đomsajrktt lêwztln tủndum cạogjfnh giưionjokxnng.

wztln trong phòihidng yêwztln tĩndumnh chừudjyng hai phúuhptt, Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn lạogjfi hỏoerwi: “Vếdcpot thưionjơfijfng sau lưionjng anh làdhfj do tốheppi qua cứntsyu tôxffoi màdhfj bịpwan thưionjơfijfng sao?”

Ngôxffo Hạogjfo mívbckm mívbckm môxffoi: “Ừqwka” mộokxnt tiếdcpong, sau đomsaófipc ko nófipci đomsaếdcpon nhữogjfng chuyệqkizn liêwztln quan đomsaếdcpon vụyqrw bắhefqt cófipcc, màdhfjfipci đomsaếdcpon nhữogjfng chuyệqkizn sau đomsaófipc: “nhữogjfng ngưionjokxni đomsaófipcwfcsng đomsaãzjez bịpwan cảgzoanh sáukaht bắhefqt giam rồdhfji, ngưionjokxni thuêwztl bọrgcdn họrgcd chívbcknh làdhfjionjndumng Tiêwztlm Tiêwztlm....”

Ngôxffo Hạogjfo hổgzoa thẹmooyn cụyqrwp mắhefqt: “Làdhfj anh liêwztln lụyqrwy đomsaếdcpon em.”

xffo liềwrqan nófipci nếdcpou côxffo khôxffong gâmooyy thùoimn chuốheppc oáukahn vớonyvi côxffo ta thìfovm sao côxffo ta lạogjfi báukaho thùoimnxffo chứntsy?




Thìfovm ra làdhfj khoảgzoan nợhefq phong lưionju củnduma Ngôxffo Hạogjfo.

Nếdcpou thậsyozt sựnitj tốheppi qua côxffofipc chuyệqkizn gìfovm bấjrktt trắhefqc thìfovmxffofipc chếdcpot cũwfcsng khôxffong biếdcpot tạogjfi sao mìfovmnh lạogjfi xuốheppng đomsapwana phủndum nữogjfa đomsaófipc.

Nếdcpou Ngôxffo Hạogjfo khôxffong bịpwan thưionjơfijfng, Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn cófipcukahn hậsyozn hắhefqn hay khôxffong?

Nhưionjng hắhefqn lạogjfi vìfovm cứntsyu côxffodhfj bịpwan thưionjơfijfng nghiêwztlm trọrgcdng nhưionj vậsyozy, hơfijfn nữogjfa côxffowfcsng khôxffong xảgzoay ra chuyệqkizn gìfovm, Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn đomsaheppi mặjrktt vớonyvi sựnitj thàdhfjnh thậsyozt củnduma Ngôxffo Hạogjfo nhưionj vậsyozy, cũwfcsng khôxffong nófipci gìfovm nữogjfa.

“Xin lỗtjoyi.” Ngôxffo Hạogjfo nhìfovmn thấjrkty côxffo trầuemrm mặjrktc liềwrqan nófipci xin lỗtjoyi, sau đomsaófipc lạogjfi đomsagzoam bảgzoao vớonyvi côxffo: “Em yêwztln tâmooym, côxffo ta sẽozhd khôxffong thểnbvkdhfjo làdhfjm hạogjfi em đomsaưionjhefqc nữogjfa.”

Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn thậsyozt sựnitj khôxffong biếdcpot nhữogjfng chuyệqkizn đomsaãzjez xảgzoay ra nhưionj vậsyozy, côxffoihidn cófipc thểnbvkfipci câmooyu: “Khôxffong sao” vớonyvi hắhefqn khôxffong, Hứntsya Ôwwrmn Noãzjezn yêwztln lặjrktng trong chốheppc láukaht, lạogjfi trảgzoa lờokxni: “Chuyệqkizn cũwfcsng đomsaãzjez qua rồdhfji, đomsaudjyng nhắhefqc lạogjfi nữogjfa.”

Ngôxffo Hạogjfo khẽozhd gậsyozt đomsauemru mộokxnt cáukahi, khôxffong nófipci nữogjfa. 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.