Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
Chương 976 : Lúc lặng lẽ yêu em (4)
“Tôhdyf i đhozn ốicsc i xửugql tốicsc t vớmmxw i anh nhưekeh vậdsji y, dựydus a vàmoym o tôhdyf i anh mớmmxw i cójsyy đhozn ưekeh ợegwz c ngàmoym y hôhdyf m nay, anh cho rằhoxp ng đhozn ưekeh a tôhdyf i vàmoym o chỗypbz chếvnfm t, lưekeh ơeugi ng tâkcho m anh cójsyy thểetqk khôhdyf ng cắijyz n rứatcm t sao?”
“Haha…. Ngôhdyf Hạxlrz o anh đhozn ừnfbg ng cho làmoym tôhdyf i khôhdyf ng biếvnfm t gìepsf , anh cójsyy thểetqk thăxlrz ng chứatcm c rấstdj t nhanh làmoym nhờhzbo đhozn âkcho u, muốicsc n ôhdyf n lạxlrz i chuyệgypg n cũekeh khôhdyf ng, anh dựydus a vàmoym o tôhdyf i nhưekeh thếvnfm nàmoym o, tôhdyf i đhozn ãhoxp ra tay đhozn ốicsc i phójsyy vớmmxw i Hứatcm a Ôlbwc n Noãhoxp n nhưekeh ng anh muốicsc n làmoym m anh hùvnfm ng cứatcm u mỹwqxp nhâkcho n, anh nghĩegwz cójsyy thểetqk làmoym m Hứatcm a Ôlbwc n Noãhoxp n cảeugi m đhozn ộdeuw ng rồutar i yêpebm u anh lạxlrz i lầhgdu n nữrtru a sao? muốicsc n dùvnfm ng khổnhzh nhụhago c kếvnfm àmoym ? Hahaha! Ngôhdyf Hạxlrz o, anh thậdsji t đhozn ástdj ng thưekeh ơeugi ng, anh theo tôhdyf i lâkcho u nhưekeh vậdsji y, vìepsf yêpebm u anh màmoym tôhdyf i tốicsc n hếvnfm t tâkcho m tưekeh , Ngôhdyf Hạxlrz o, tôhdyf i nguyềrxvg n rủmoym a anh, cho dùvnfm anh cójsyy làmoym m thếvnfm nàmoym o đhozn i chăxlrz ng nữrtru a côhdyf ta cũekeh ng sẽijyz khôhdyf ng quay vềrxvg bêpebm n anh đhozn âkcho u!”
Tưekeh ởrxvg ng Tiêpebm m Tiêpebm m nójsyy i xong lạxlrz i chọmdex t trúdern ng chỗypbz đhozn au cảeugi Ngôhdyf Hạxlrz o, từnfbg nãhoxp y đhozn ếvnfm n giờhzbo hắijyz n vẫvbmu n nhưekeh nưekeh ớmmxw c chảeugi y mâkcho y trôhdyf i, đhozn ếvnfm n lúdern c nàmoym y lạxlrz i bỗypbz ng nhiêpebm n ngồutar i xổnhzh m ngưekeh ờhzbo i xuốicsc ng, nắijyz m cằhoxp m Tưekeh ởrxvg ng Tiêpebm m Tiêpebm m, nâkcho ng mặcisp t côhdyf ta lêpebm n, ástdj nh mắijyz t sắijyz c béphdf n nhìepsf n vàmoym o ástdj nh mắijyz t củmoym a côhdyf ta, cắijyz n răxlrz ng cắijyz n lợegwz i nójsyy i: “Tưekeh ởrxvg ng Tiêpebm m Tiêpebm m côhdyf câkcho m miệgypg ng cho tôhdyf i, côhdyf cho rằhoxp ng tôhdyf i sẽijyz cắijyz n rứatcm t lưekeh ơeugi ng tâkcho m sao? Côhdyf nghĩegwz quástdj nhiềrxvg u rồutar i đhozn ójsyy ! Tôhdyf i còvfrt n hậdsji n khôhdyf ng thểetqk băxlrz m vằhoxp m côhdyf ra làmoym m trăxlrz m mảeugi nh!”
“Côhdyf thậdsji t sựydus cho rằhoxp ng tôhdyf i mưekeh ợegwz n tay côhdyf đhozn ểetqk cuộdeuw c bắijyz t cójsyy c nàmoym y diễrtru n ra làmoym vìepsf muốicsc n làmoym m anh hùvnfm ng trưekeh ớmmxw c mặcisp t Hứatcm a Ôlbwc n Noãhoxp n sao?”
“Cójsyy phảeugi i làmoym côhdyf làmoym m chuyệgypg n xấstdj u lâkcho u ngàmoym y nhiềrxvg u quástdj nêpebm n đhozn ãhoxp quêpebm n mấstdj t mìepsf nh đhozn ãhoxp làmoym m gìepsf rồutar i khôhdyf ng?”
Ngôhdyf Hạxlrz o vừnfbg a nójsyy i đhozn ếvnfm n đhozn ójsyy đhozn ộdeuw t nhiêpebm n lạxlrz i nhỏepxh giọmdex ng tiếvnfm n đhozn ếvnfm n bêpebm n tai Tưekeh ởrxvg ng Tiêpebm m Tiêpebm m, dùvnfm ng âkcho m lưekeh ợegwz ng chỉmppa cójsyy họmdex mớmmxw i cójsyy thểetqk nghe thấstdj y màmoym nójsyy i từnfbg ng chữrtru từnfbg ng chữrtru : “tôhdyf i hỏepxh i côhdyf , bástdj nh ngọmdex t côhdyf cho tôhdyf i ăxlrz n, cójsyy đhozn ộdeuw c đhozn údern ng chứatcm ?”
“Từnfbg lúdern c côhdyf ng ty củmoym a tôhdyf i còvfrt n chưekeh a ăxlrz n nêpebm n làmoym m ra, từnfbg lúdern c tôhdyf i còvfrt n chưekeh a ởrxvg bêpebm n cạxlrz nh côhdyf , côhdyf đhozn ãhoxp lêpebm n kếvnfm hoạxlrz ch hếvnfm t rồutar i, đhozn údern ng khôhdyf ng?”
“Côhdyf dựydus a vàmoym o thuốicsc c đhozn ộdeuw c đhozn ểetqk tôhdyf i nghiệgypg n bástdj nh gato màmoym côhdyf làmoym m, khiếvnfm n tôhdyf i khôhdyf ng khốicsc ng chếvnfm đhozn ưekeh ợegwz c hếvnfm t lầhgdu n nàmoym y đhozn ếvnfm n lầhgdu n khástdj c muốicsc n gặcisp p côhdyf ,….”
“Tưekeh ởrxvg ng Tiêpebm m Tiêpebm m, côhdyf thậdsji t sựydus cho rằhoxp ng tôhdyf i làmoym kẻcisp ngu ngốicsc c đhozn ếvnfm n nỗypbz i cứatcm đhozn ểetqk côhdyf đhozn ùvnfm a bỡhgdu n trong lòvfrt ng bàmoym n tay mãhoxp i sao?”
“Tôhdyf i nójsyy i cho côhdyf biếvnfm t, từnfbg khi tôhdyf i biếvnfm t đhozn ưekeh ợegwz c chuyệgypg n côhdyf hạxlrz đhozn ộdeuw c đhozn ójsyy , tôhdyf i vẫvbmu n luôhdyf n suy nghĩegwz cơeugi hộdeuw i, làmoym m thếvnfm nàmoym o đhozn ểetqk cójsyy thểetqk giếvnfm t chếvnfm t côhdyf !”
Tưekeh ởrxvg ng Tiêpebm m Tiêpebm m cảeugi ngưekeh ờhzbo i càmoym ng trởrxvg nêpebm n mơeugi hồutar , côhdyf nhìepsf n ástdj nh mắijyz t Ngôhdyf Hạxlrz o, tràmoym n đhozn ầhgdu y kinh ngạxlrz c, nhưekeh khôhdyf ng biếvnfm t hắijyz n sao cójsyy thểetqk biếvnfm t đhozn ưekeh ợegwz c bíbeah mậdsji t đhozn ójsyy ?
Ngôhdyf Hạxlrz o chẳzmjv ng muốicsc n giảeugi i thíbeah ch vớmmxw i côhdyf , gọmdex n gàmoym ng dứatcm t khoástdj c nójsyy i xong nhữrtru ng lờhzbo i nàmoym y: “Tốicsc t nhấstdj t côhdyf nêpebm n nhậdsji n tộdeuw i đhozn i, côhdyf đhozn ừnfbg ng tưekeh ởrxvg ng tôhdyf i khôhdyf ng biếvnfm t anh côhdyf đhozn ang húdern t thuốicsc c phiệgypg n, nếvnfm u nhưekeh ngay cảeugi anh củmoym a côhdyf cũekeh ng vàmoym o đhozn âkcho y, tôhdyf i nghĩegwz cảeugi đhozn ờhzbo i nàmoym y côhdyf cũekeh ng khôhdyf ng ra khỏepxh i đhozn âkcho y đhozn ưekeh ợegwz c đhozn âkcho u!”
Nójsyy i xong, Ngôhdyf Hạxlrz o liềrxvg n buôhdyf ng cằhoxp m Tưekeh ởrxvg ng Tiêpebm m Tiêpebm m ra, đhozn ứatcm ng thẳzmjv ng ngưekeh ờhzbo i, sửugql a sang lạxlrz i quầhgdu n ástdj o, sau đhozn ójsyy khôhdyf ng đhozn ểetqk ýpwcp đhozn ếvnfm n ngưekeh ờhzbo i phụhago nữrtru chậdsji t vậdsji t đhozn ang ngồutar i co quắijyz p dưekeh ớmmxw i mắijyz t dấstdj t kia màmoym kiêpebm n quyếvnfm t quay ngưekeh ờhzbo i, rờhzbo i khỏepxh i phòvfrt ng thẩdern m vấstdj n.
Từnfbg sởrxvg cảeugi nh sástdj t đhozn i ra, Ngôhdyf Hạxlrz o đhozn i tớmmxw i bêpebm n cạxlrz nh xe.
Tàmoym i xếvnfm xuốicsc ng xe mởrxvg cửugql a cho hắijyz n, Ngôhdyf Hạxlrz o ngồutar i vàmoym o xe xong, lạxlrz i trầhgdu m mặcisp c nhìepsf n ngoàmoym i cửugql a sổnhzh , khôhdyf ng biếvnfm t nghĩegwz gìepsf , lạxlrz i nójsyy i vớmmxw i tàmoym i xếvnfm mộdeuw t câkcho u: “Đhoxp ưekeh a tôhdyf i vềrxvg nhàmoym !”
Xe dừnfbg ng lạxlrz i dưekeh ớmmxw i lầhgdu u, Ngôhdyf Hạxlrz o khôhdyf ng chờhzbo thưekeh kýpwcp chàmoym o từnfbg biệgypg t màmoym lao thẳzmjv ng vàmoym o thang mástdj y, lêpebm n lầhgdu u.
Nhậdsji p mậdsji t khẩdern u, vàmoym o nhàmoym , Ngôhdyf Hạxlrz o đhozn ójsyy ng sầhgdu m cửugql a lạxlrz i, giàmoym y cũekeh ng khôhdyf ng cởrxvg i liềrxvg n vàmoym o phòvfrt ng ngủmoym .
Nằhoxp m trêpebm n giưekeh ờhzbo ng, hắijyz n dùvnfm ng sứatcm c cắijyz n dra giưekeh ờhzbo ng, cuộdeuw n mìepsf nh vàmoym o chăxlrz n.
Trong ngưekeh ờhzbo i hắijyz n cójsyy mộdeuw t thứatcm gìepsf đhozn ójsyy bòvfrt bòvfrt , khiếvnfm n hắijyz n ngứatcm a mộdeuw t chúdern t, mộdeuw t con bòvfrt vàmoym o nơeugi i sâkcho u nhấstdj t trong xưekeh ơeugi ng tủmoym y hắijyz n cắijyz n, hắijyz n muốicsc n hếvnfm t ngứatcm a, nhưekeh ng hắijyz n khôhdyf ng biếvnfm t nêpebm n gãhoxp i ởrxvg đhozn âkcho u, hắijyz n đhozn ưekeh a tay bắijyz t đhozn ầhgdu u càmoym o cấstdj u thâkcho n thểetqk mìepsf nh, khiếvnfm n vếvnfm t thưekeh ơeugi ng ởrxvg lưekeh ng lạxlrz i mởrxvg miệgypg ng, mástdj u chảeugi y ròvfrt ng ròvfrt ng, nhưekeh ng hắijyz n vẫvbmu n khôhdyf ng dừnfbg ng lạxlrz i màmoym bắijyz t đhozn ầhgdu u nghĩegwz đhozn ếvnfm n hìepsf nh ảeugi nh Tưekeh ởrxvg ng Tiêpebm m Tiêpebm m làmoym m bástdj nh gato cho hắijyz n.
“Haha…. Ngô
Tư
“Cô
“Có
Ngô
“Từ
“Cô
“Tư
“Tô
Tư
Ngô
Nó
Từ
Tà
Xe dừ
Nhậ
Nằ
Trong ngư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.