Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
Chương 965 : Để lại đồng hồ đeo tay (5)
Cóodkw thểmsas làorbr sau khi đdabd ưtelp ợchrn c nhắodkw c nhởjsxb , Ngôchrn Hạceic o mớofrc i mởjsxb đdabd iệnuzi n thoạceic i di đdabd ộcvlx ng ra xem mộcvlx t lúskaj c lâbdfd u, bêqnhi n trong lạceic i cóodkw giọwxma ng nóodkw i trầtclt m trầtclt m củskmt a Ngôchrn Hạceic o: “Màorbr y muốcpvb n gìbdfd ?”
“Tôchrn i muốcpvb n gìbdfd , ngàorbr i đdabd ếrxux n đdabd âbdfd y thìbdfd biếrxux t,….” Ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng đdabd ang nóodkw i chuyệnuzi n vớofrc i Ngôchrn Hạceic o còqnhi n chưtelp a chờqdsz hắodkw n nóodkw i gìbdfd liềleto n đdabd i thẳsxnx ng vàorbr o vấjnqw n đdabd ềleto : “Mộcvlx t tiếrxux ng đdabd ồrbkx ng hồrbkx , trong vòqnhi ng mộcvlx t tiếrxux ng đdabd ồrbkx ng hồrbkx nếrxux u ngàorbr i còqnhi n chưtelp a đdabd ếrxux n đdabd âbdfd y thìbdfd đdabd ừmsas ng tráxtxl ch sao tôchrn i lạceic i làorbr m chuyệnuzi n gìbdfd quáxtxl đdabd áxtxl ng.”
“Còqnhi n nữtelp a, đdabd ừmsas ng báxtxl o cảjsxb nh sáxtxl t, cũvfjj ng đdabd ừmsas ng đdabd i vớofrc i bấjnqw t cứxagu ai, nếrxux u khôchrn ng thìbdfd cứxagu chờqdsz nhặuqqz t xáxtxl c đdabd i!” nóodkw i xong, ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng kia liềleto n cúskaj p máxtxl y.
Cóodkw thểmsas làorbr do mộcvlx t lúskaj c sau Ngôchrn Hạceic o vẫxlum n chưtelp a đdabd ếrxux n, mộcvlx t trong hai ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng tìbdfd m đdabd ạceic i mộcvlx t chỗtkaq ngồrbkx i trêqnhi n mặuqqz t đdabd ấjnqw t, sau đdabd óodkw vừmsas a húskaj t thuốcpvb c vừmsas a đdabd áxtxl nh bàorbr i.
Mộcvlx t ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng kháxtxl c hìbdfd nh nhưtelp cóodkw chúskaj t buồrbkx n cháxtxl n cho nêqnhi n đdabd i vòqnhi ng vòqnhi ng nhìbdfd n tráxtxl i rẽanyt phảjsxb i, cuốcpvb i cùskaj ng cũvfjj ng dừmsas ng lạceic i trưtelp ớofrc c mặuqqz t Hứxagu a Ôjnqw n Noãyhla n đdabd ang bịxvrx đdabd áxtxl nh thuốcpvb c mêqnhi , sau đdabd óodkw liềleto n nhìbdfd n chằrxux m chằrxux m côchrn bésrgg khôchrn ng nhúskaj c nhínutv ch trêqnhi n mặuqqz t đdabd ấjnqw t mộcvlx t lúskaj c lâbdfd u, liềleto n tiếrxux n gầtclt n mặuqqz t củskmt a côchrn mộcvlx t chúskaj t, thèuqqz m nhỏsxnx dãyhla i lêqnhi n tiếrxux ng: “Con bésrgg nàorbr y đdabd ẹwnvv p quáxtxl .”
“Tôchrn i khôchrn ng cóodkw chuyệnuzi n gìbdfd đdabd ểmsas làorbr m, cóodkw thểmsas côchrn bésrgg mộcvlx t láxtxl t nữtelp a mớofrc i cóodkw thểmsas tỉexfu nh lạceic i, mìbdfd nh xem qua mộcvlx t chúskaj t chắodkw c làorbr khôchrn ng sao ha….” Ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng đdabd ứxagu ng trưtelp ớofrc c mặuqqz t Hứxagu a Ôjnqw n Noãyhla n vừmsas a nóodkw i vừmsas a dựtclt a lạceic i gầtclt n côchrn thêqnhi m mộcvlx t chúskaj t, sau đdabd óodkw hínutv t mộcvlx t hơjnqw i thậcyxk t sâbdfd u, trêqnhi n mặuqqz t rõrulm ràorbr ng khôchrn ng cóodkw ýulqt tốcpvb t.
Lụexfu c Báxtxl n Thàorbr nh nhìbdfd n thấjnqw y toàorbr n bộcvlx tìbdfd nh cảjsxb nh nàorbr y, biểmsas u hiệnuzi n cựtclt c kỳckdh lạceic nh lùskaj ng.
Ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng kia lạceic i hínutv t sâbdfd u hai cáxtxl i, sau đdabd óodkw thậcyxk t sựtclt khôchrn ng thểmsas kiềleto m chếrxux nổiiyx i, lạceic i đdabd ụexfu ng môchrn i vàorbr o gòqnhi máxtxl củskmt a côchrn , sau đdabd óodkw lạceic i đdabd ưtelp a tay sờqdsz sờqdsz ngựtclt c côchrn ....
Phẫxlum n nỗtkaq ! Trong nháxtxl y mắodkw t Lụexfu c Báxtxl n Thàorbr nh khôchrn ng còqnhi n chúskaj t lýulqt trínutv nàorbr o, hắodkw n phảjsxb n xạceic cóodkw đdabd iềleto u kiệnuzi n liềleto n đdabd i đdabd ếrxux n trưtelp ớofrc c cửwnvv a nhàorbr xưtelp ởjsxb ng, giơjnqw châbdfd n lêqnhi n đdabd ạceic p tung cửwnvv a, liềleto n nhảjsxb y đdabd ếrxux n trưtelp ớofrc c mặuqqz t Hứxagu a Ôjnqw n Noãyhla n késrgg o cổiiyx áxtxl o ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng vừmsas a mớofrc i sờqdsz soạceic ng côchrn , sau đdabd óodkw lôchrn i késrgg o hắodkw n đdabd ứxagu ng thẳsxnx ng dậcyxk y, khôchrn ng nóodkw i khôchrn ng rằrxux ng liềleto n giơjnqw nắodkw m đdabd ấjnqw m lêqnhi n tàorbr n nhẫxlum n vung vàorbr o mặuqqz t hắodkw n.
Lụexfu c Báxtxl n Thàorbr nh xuấjnqw t hiệnuzi n quáxtxl đdabd ộcvlx t ngộcvlx t khiếrxux n nhữtelp ng ngưtelp ờqdsz i đdabd ang đdabd áxtxl nh bàorbr i còqnhi n chưtelp a hiểmsas u chuyệnuzi n gìbdfd đdabd ang xảjsxb y ra, sữtelp ng sờqdsz nhìbdfd n chằrxux m chằrxux m Lụexfu c Báxtxl n Thàorbr nh đdabd ang tứxagu c đdabd ếrxux n nổiiyx phổiiyx i tàorbr n nhẫxlum n đdabd áxtxl vềleto phínutv a đdabd ồrbkx ng bọwxma n củskmt a chúskaj ng, chưtelp a kịxvrx p phảjsxb n ứxagu ng.
Ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng vừmsas a đdabd ụexfu ng chạceic m vàorbr o ngưtelp ờqdsz i Hứxagu a Ôjnqw n Noãyhla n bịxvrx Lụexfu c Báxtxl n Thàorbr nh đdabd ạceic p, lưtelp ng đdabd ụexfu ng vàorbr o váxtxl ch tưtelp ờqdsz ng, rêqnhi n lêqnhi n mộcvlx t tiếrxux ng, sau đdabd óodkw liềleto n quáxtxl t: “Cmn màorbr y làorbr ai vậcyxk y?”
Lụexfu c Báxtxl n Thàorbr nh hoàorbr n toàorbr n khôchrn ng muốcpvb n nóodkw i chuyệnuzi n vớofrc i hắodkw n, giơjnqw châbdfd n lêqnhi n đdabd ạceic p thêqnhi m lầtclt n nữtelp a.
Lầtclt n nàorbr y sứxagu c mạceic nh củskmt a hắodkw n tăqqfm ng thêqnhi m rấjnqw t nhiềleto u, khiếrxux n cho ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng đdabd óodkw đdabd au đdabd ớofrc n la lêqnhi n mộcvlx t tiếrxux ng, sau đdabd óodkw hai ngưtelp ờqdsz i đdabd àorbr n ôchrn ng đdabd ang chơjnqw i bàorbr i mớofrc i hồrbkx i phụexfu c lạceic i tinh thầtclt n, sau đdabd óodkw nhảjsxb tàorbr n thuốcpvb c trong miệnuzi ng ra, nhặuqqz t hai thanh thiếrxux t trêqnhi n mặuqqz t đdabd ấjnqw t, xôchrn ng vềleto phínutv a Lụexfu c Báxtxl n Thàorbr nh.
Nhậcyxk n ra đdabd ưtelp ợchrn c sựtclt kháxtxl c thưtelp ờqdsz ng, nhanh chóodkw ng chặuqqz n lạceic i thanh sắodkw t củskmt a hai ngưtelp ờqdsz i họwxma đdabd ang vung vềleto phínutv a mìbdfd nh.
Lụexfu c Báxtxl n Thàorbr nh cóodkw họwxma c mộcvlx t ínutv t võrulm phòqnhi ng thâbdfd n, dùskaj trong tay hai ngưtelp ờqdsz i họwxma cóodkw hung khínutv hắodkw n cũvfjj ng cóodkw thểmsas dễrulm dàorbr ng ứxagu ng phóodkw , ung dung nhưtelp thưtelp ờqdsz ng.
“Tô
“Cò
Có
Mộ
“Tô
Lụ
Ngư
Phẫ
Lụ
Ngư
Lụ
Lầ
Nhậ
Lụ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.