Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 958 : Mỗi một trang trong sinh mạng, đều là em (8)

    trước sau   
Ngôqrad Hạzxkeo tựnowsa lêeeevn tưarwweciung, đeeevang húcazqt thuốvupmc, nghe thấerqiy tiếjtbeng bưarwwnrkoc châidgrn từrlhi cửjtbea thang mácazqy đeeevi tớnrkoi, ngẩaprsng đeeevvpeju nhìeciun vềeciu Hứvgqjngton Noãeciun, hơvgqji run rẩaprsy, sau mộaprst lácazqt hắjtben mớnrkoi đeeevưarwwa tay dậlggpp thuốvupmc, đeeevvgqjng thẳrpldng ngưarwweciui.

Ánrkonh mắjtbet hắjtben nhìeciun Hứvgqja Ôngton Noãeciun khôqradng chớnrkop mộaprst lúcazqc lâidgru, sau đeeevózjju tầvpejm mắjtbet mớnrkoi từrlhi từrlhi đeeevi xuốvupmng, nhìeciun thấerqiy bàuqyen châidgrn loang lổxcvq vếjtbet mácazqu củngtoa côqrad, mi tâidgrm củngtoa hắjtben nhíjsgau lạzxkei: “Ôngton Noãeciun, châidgrn củngtoa em sao vậlggpy?”

Hứvgqja Ôngton Noãeciun nghe thấerqiy giọcffvng nózjjui củngtoa Ngôqrad Hạzxkeo, liềeciun đeeeveciui tầvpejm mắjtbet khỏkiwxi hắjtben, lạzxkei khôqradng đeeevpfis ýuqye đeeevếjtben hắjtben màuqye nhấerqic châidgrn lêeeevn, nhẹnhds nhàuqyeng đeeevi đeeevếjtben cửjtbea ngẩaprsng đeeevvpeju lêeeevn, vừrlhia mớnrkoi chuẩaprsn bịwrpy nhậlggpp password, Ngôqrad Hạzxkeo lạzxkei nózjjui: “Anh đeeevưarwwa em đeeevi bácazqc sĩpifw, nếjtbeu nhưarww bịwrpy nhiễlofhm trùuqeyng thìeciu sẽqrad rấerqit phiềeciun phứvgqjc.”

zjjui xong, Ngôqrad Hạzxkeo liềeciun tózjjum lấerqiy cácazqnh tay củngtoa côqrad.

Hứvgqja Ôngton Noãeciun sau khi cảdbhvm nhậlggpn đeeevưarwwbdnwc đeeevvpeju ngózjjun tay củngtoa hắjtben chạzxkem vàuqyeo ngưarwweciui côqrad liềeciun dùuqeyng mộaprst lựnowsc lớnrkon đeeevpfis Ngôqrad Hạzxkeo buôqradng côqrad ra, sau đeeevózjjuqrad quay đeeevvpeju nhìeciun Ngôqrad Hạzxkeo mộaprst chúcazqt, ácazqnh mắjtbet lúcazqc nàuqyey còyvfen lạzxkenh nhạzxket hơvgqjn cảdbhvcazqc nãeciuy: “Ngôqrad Hạzxkeo, cuốvupmi cùuqeyng thìeciu anh muốvupmn gìeciu? Nếjtbeu nhưarww anh chỉkjxa đeeevơvgqjn thuầvpejn muốvupmn đeeevưarwwa tôqradi đeeevếjtben bácazqc sĩpifw thìeciu khôqradng cầvpejn thiếjtbet, còyvfen nếjtbeu anh muốvupmn quan tâidgrm vếjtbet thưarwwơvgqjng trêeeevn châidgrn tôqradi thìeciu lạzxkei càuqyeng khôqradng cầvpejn, nếjtbeu nhưarww khôqradng còyvfen chuyệavoan gìeciu khácazqc thìeciuqradi khuyêeeevn anh khôqradng cầvpejn nózjjui gìeciu, tôqradi khôqradng muốvupmn nghe, khôqradng cózjju hứvgqjng thúcazq...”

Ngôqrad Hạzxkeo cúcazqi đeeevvpeju, nhìeciun chằlggpm chằlggpm bàuqyen tay bịwrpy Hứvgqja Ôngton Noãeciun trácazqnh thoácazqt mộaprst lúcazqc lâidgru, bỗzkvwng nhiêeeevn khi nghe thấerqiy Hứvgqja Ôngton Noãeciun nózjjui nhữxcvqng câidgru nózjjui đeeevózjju, hắjtben lạzxkei mởhftj miệavoang cắjtbet ngang lờeciui côqrad: “Ôngton Noãeciun, chúcazqng ta cózjju thểpfis trởhftj vềeciu nhưarwwcazqc xưarwwa khôqradng?”

Mộaprst câidgru nózjjui khiếjtben Hứvgqja Ôngton Noãeciun đeeevang bừrlhing bừrlhing khíjsga thếjtbe bỗzkvwng nhiêeeevn khựnowsng lạzxkei.

Ngôqrad Hạzxkeo nhờeciu ácazqnh sácazqng đeeevèpxqxn đeeevưarwweciung màuqye nhìeciun chằlggpm chằlggpm ácazqnh mắjtbet nhìeciun hắjtben khôqradng chớnrkop củngtoa Hứvgqja Ôngton Noãeciun, mặzdsft củngtoa hắjtben, cũvgqjng giốvupmng nhưarwwcazqc hắjtben cầvpeju hôqradn côqrad vậlggpy, vẫptrwn chăqzmym chúcazquqye nghiêeeevm túcazqc nhưarww vậlggpy, hắjtben cho rằlggpng côqrad ngẩaprsng ngưarwweciui nhưarww vậlggpy vìeciu khôqradng nghe thấerqiy, hoặzdsfc sợbdnweciunh nghe nhầvpejm, lạzxkei nózjjui câidgru đeeevózjju lạzxkei lầvpejn nữxcvqa: “Ôngton Noãeciun, chúcazqng ta cózjju thểpfis cho nhau mộaprst cơvgqj hộaprsi khôqradng? Chúcazqng ta cózjju thểpfis bắjtbet đeeevvpeju lạzxkei từrlhi đeeevvpeju khôqradng? Chúcazqng ta làuqyem lạzxkei thậlggpt cẩaprsn thậlggpn, đeeevưarwwbdnwc khôqradng? Ôngton Noãeciun, anh xin thềeciu, anh chắjtbec chắjtben sẽqrad khôqradng bao giờeciu phảdbhvn bộaprsi em mộaprst lầvpejn nàuqyeo nữxcvqa, anh nhấerqit đeeevwrpynh sẽqrad cẩaprsn thậlggpn yêeeevu thưarwwơvgqjng em, chúcazqng ta sẽqradzjju nhữxcvqng đeeevvgqja con đeeevácazqng yêeeevu, cózjju mộaprst hoa viêeeevn đeeevnhdsp đeeevqrad sau vưarwweciun, giốvupmng nhưarwwcazqc trưarwwnrkoc chúcazqng ta ởhftj Thưarwwbdnwng Hảdbhvi đeeevãeciu từrlhing bàuqyen vớnrkoi nhau vậlggpy, sinh mộaprst đeeevvgqja con trai mộaprst đeeevvgqja con gácazqi, em còyvfen nhớnrko khôqradng? Em còyvfen nózjjui, nếjtbeu nhưarww sinh con gácazqi, em sẽqrad biếjtben con gácazqi củngtoa chúcazqng ta thàuqyenh mộaprst nàuqyeng côqradng chúcazqa... “

“Đmkcyngto rồuaedi!” Hứvgqja Ôngton Noãeciun đeeevaprst nhiêeeevn mởhftj miệavoang cắjtbet ngang lờeciui Ngôqrad Hạzxkeo.

“Ngôqrad Hạzxkeo, anh cózjju biếjtbet nhữxcvqng lờeciui lúcazqc nãeciuy anh vừrlhia nózjjui nghe buồuaedn nôqradn đeeevếjtben mứvgqjc nàuqyeo khôqradng?”

“Trởhftj vềeciu? Anh dựnowsa vàuqyeo cácazqi gìeciu muốvupmn tôqradi chấerqip nhậlggpn mộaprst ngưarwweciui đeeevàuqyen ôqradng đeeevãeciu bịwrpy ngưarwweciui phụhrhi nữxcvq khácazqc chơvgqji nácazqt?”

“Ngôqrad Hạzxkeo, tôqradi nózjjui cho anh biếjtbet, tôqradi khôqradng thểpfisuqyeo cùuqeyng anh mộaprst lầvpejn nữxcvqa, nhữxcvqng đeeevvgqja con đeeevnhdsp đeeevqrad trong tưarwwơvgqjng lai củngtoa tôqradi sẽqradzjju, nhưarwwng ba củngtoa chúcazqng khôqradng phảdbhvi làuqye anh, tuyệavoat đeeevvupmi khôqradng thểpfisuqyeo làuqye anh! Anh cũvgqjng sẽqradzjju mộaprst hoa viêeeevn, cózjju nhữxcvqng đeeevvgqja con đeeevnhdsp đeeevqrad, nhưarwwng ngưarwweciui mẹnhds củngtoa con anh tuyệavoat đeeevvupmi khôqradng thểpfisuqyeo làuqyeqradi!”

“Vìeciu vậlggpy, Ngôqrad Hạzxkeo, tôqradi hy vọcffvng sau nàuqyey anh cózjju muốvupmn quấerqiy rầvpejy tôqradi thìeciuvgqjng đeeevrlhing dùuqeyng nhữxcvqng lờeciui nózjjui nàuqyey nữxcvqa.”

Hứvgqja Ôngton Noãeciun nózjjui xong từrlhing câidgru kiêeeevn quyếjtbet xong, côqrad mớnrkoi phácazqt hiệavoan côqrad đeeevãeciu loạzxkei bỏkiwx hắjtben khỏkiwxi cuộaprsc đeeeveciui mìeciunh sạzxkech sàuqyenh sanh, đeeevếjtben lúcazqc nàuqyey, côqrad khôqradng còyvfen chúcazqt khổxcvq sởhftj hay đeeevau khổxcvquqyeo khi nghĩpifw vềeciu hắjtben nữxcvqa.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.