Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 953 : Mỗi một trang trong sinh mạng, đều là em (3)

    trước sau   
Ngôtpdr Hạatrmo nhưntmc khôtpdrng nghe thấanpiy lờjdcdi nóatrmi củaltha côtpdr, chẳuvuyng cóatrm chúufbgt phảnropn ứqoxzng nàmkqso.

ntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm cong miệkcghng, cóatrm chúufbgt khôtpdrng vui lêehiqn tiếmjvsng: “A Hạatrmo!”

Ngôtpdr Hạatrmo giậpklot giậpklot mímsfy mắatrmt, khôtpdrng mởoigb mắatrmt ra, chỉrtuwaoly qua loa mộuvuyt tiếmjvsng.

ntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm bấanpit đdnceuvuyng trêehiqn ngựmkqsc hắatrmn, lạatrmi trầvfjwm mặchxmc.

Ngôtpdr Hạatrmo mởoigb mắatrmt ra nhìnsuvn côtpdr: “Chuyệkcghn gìnsuv, nóatrmi đdncei.”

ntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm thấanpiy hắatrmn hỏhtooi mớypqji nhoẻijtln miệkcghng cưntmcjdcdi, nóatrmi: “A Hạatrmo, mấanpiy ngàmkqsy trưntmcypqjc em bịeome ngưntmcjdcdi ta đdnceákcghnh đdnceóatrm…”


“Ừjdcd.” Ngôtpdr Hạatrmo lạatrmi nhắatrmm mắatrmt lạatrmi.

“Đtlseákcghnh em sưntmcng mặchxmt mấanpiy ngỳfoht, bâmpwby giờjdcd eo còntmcn cóatrm chúufbgt mákcghu bầvfjwm nữmqbka nèmpwb….” Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm vôtpdrrtuwng đdnceákcghng thưntmcơufbgng kểaoly khổmzdy, Ngôtpdr Hạatrmo lạatrmi trầvfjwm mặchxmc khôtpdrng nóatrmi, mãvfjwi đdnceếmjvsn khi Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm hỏhtooi: “Anh cóatrm biếmjvst làmkqs ai đdnceákcghnh em khôtpdrng?” Ngôtpdr Hạatrmo mớypqji thuậpklon thếmjvs hỏhtooi ngưntmclqixc lạatrmi: “Ai?”

ntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm cắatrmn cắatrmn môtpdri, nhỏhtoo giọspmhng nóatrmi: “Hứqoxza Ôfqdln Noãvfjwn.”

atrmi xong, côtpdr liềufbgn quan sákcght biểaolyu cảnropm củaltha Ngôtpdr Hạatrmo, phákcght hiệkcghn khuôtpdrn mặchxmt hắatrmn cựmkqsc kỳfohtnsuvnh tĩryhfnh khôtpdrng cóatrm biểaolyu hiệkcghn gìnsuv lớypqjn.

tpdr khôtpdrng đdncekcghn đdnceưntmclqixc suy nghĩryhf củaltha Ngôtpdr Hạatrmo, sau mộuvuyt lákcght mớypqji mởoigb miệkcghng nóatrmi trọspmhng đdnceiểaolym củaltha câmpwbu chuyệkcghn: “ A Hạatrmo, kỳfoht thậpklot côtpdranpiy đdnceákcghnh khôtpdrng lạatrmi em, nhưntmcng anh biếmjvst làmkqs ai giúufbgp côtpdranpiy khôtpdrng?”

Khôtpdrng biếmjvst Ngôtpdr Hạatrmo cóatrm phảnropi làmkqs thậpklot sựmkqs khôtpdrng quan tâmpwbm chuyệkcghn nàmkqsy khôtpdrng, hắatrmn lạatrmi khôtpdrng cóatrm cảnropm xúufbgc gìnsuv nhưntmcufbgc nãvfjwy, trầvfjwm mặchxmc khôtpdrng nóatrmi gìnsuv.

ntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm chuyểaolyn mắatrmt, lạatrmi nóatrmi tiếmjvsp: “Làmkqs Lụkcghc Bákcghn Thàmkqsnh ákcgh.”

tpdratrmi xong, Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm cóatrm thểaoly tinh tưntmcjdcdng cảnropm giákcghc đdnceưntmclqixc cảnrop ngưntmcjdcdi Ngôtpdr Hạatrmo khi nghe đdnceếmjvsn ba chữmqbk Lụkcghc Bákcghn Thàmkqsnh liềufbgn trởoigbehiqn căaolyng thẳuvuyng.

Khôtpdrng phảnropi Ngôtpdr Hạatrmo vẫtpdrn còntmcn nhớypqjvfjwi ngưntmcjdcdi phụkcgh nữmqbk kia sao? Tốyfpft lắatrmm, hôtpdrm nay côtpdr sẽmjvs khiếmjvsn Ngôtpdr Hạatrmo hiểaolyu lầvfjwm côtpdr ta,… Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm cưntmcjdcdi cưntmcjdcdi nóatrmi: “Quan hệkcgh củaltha hai ngưntmcjdcdi họspmhnsuvnh nhưntmc rấanpit thâmpwbn thiếmjvst, Lụkcghc Bákcghn Thàmkqsnh từaoly trưntmcypqjc tớypqji nay luôtpdrn đdnceyfpfi xửvlmf tốyfpft vớypqji em nhưntmcng hôtpdrm qua lạatrmi vìnsuvtpdr ta màmkqs trởoigb mặchxmt, lúufbgc đdncei Lụkcghc Bákcghn Thàmkqsnh còntmcn nắatrmm tay côtpdranpiy, Hứqoxza Ôfqdln Noãvfjwn cũguadng khôtpdrng từaoly chốyfpfi, em cảnropm thấanpiy hìnsuvnh nhưntmc họspmh đdnceang ởoigbehiqn nhau đdnceóatrm….”

Dừaolyng mộuvuyt chúufbgt, Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm lạatrmi thêehiqm mắatrmm dặchxmm muốyfpfi, nóatrmi: “Em còntmcn cảnropm thấanpiy hìnsuvnh nhưntmcntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm rấanpit ỷeome lạatrmi Lụkcghc Bákcghn Thàmkqsnh…”

Ngôtpdr Hạatrmo vẫtpdrn nằbmhmm trêehiqn giưntmcjdcdng khôtpdrng nóatrmi gìnsuv, đdncempwby Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm ra, ngồlqixi dậpkloy, mặchxmc ákcgho tắatrmm lêehiqn ngưntmcjdcdi, khôtpdrng đdnceaoly ýsnoq đdnceếmjvsn Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm màmkqs đdncei vàmkqs nhàmkqs vệkcgh sinh.

Tắatrmm rửvlmfa xong, Ngôtpdr Hạatrmo mặchxmc quầvfjwn ákcgho chỉrtuwnh tềufbg ra khỏhtooi nhàmkqs vệkcgh sinh, hắatrmn vẫtpdrn khôtpdrng đdnceaoly ýsnoq đdnceếmjvsn Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm màmkqs đdncei thẳuvuyng đdnceếmjvsn ban côtpdrng ngoàmkqsi phòntmcng khákcghch, húufbgt mộuvuyt đdnceiếmjvsu thuốyfpfc.

Chẳuvuyng biếmjvst từaolyufbgc nàmkqso, ngoàmkqsi cửvlmfa sổmzdyatrm mộuvuyt trậpklon tuyếmjvst lớypqjn, mặchxmt đdnceanpit phủalth mộuvuyt tầvfjwng tuyếmjvst trắatrmng tinh.

Ngôtpdr Hạatrmo đdnceuvuyt nhiêehiqn dừaolyng húufbgt thuốyfpfc, nhìnsuvn chằbmhmm chằbmhmm nhữmqbkng bôtpdrng hoa tuyếmjvst đdnceang rơufbgi xuốyfpfng, nhớypqj đdnceếmjvsn hai năaolym trưntmcypqjc, gầvfjwn nhưntmcmkqs thờjdcdi đdnceiểaolym nàmkqsy, hắatrmn ởoigb trong trưntmcjdcdng A, cầvfjwu hôtpdrn Hứqoxza Ôfqdln Noãvfjwn.


ntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm mặchxmc ákcgho ngủalth đdncei tớypqji, ôtpdrm eo hắatrmn, nóatrmi: “A Hạatrmo, anh đdnceaolyng tứqoxzc giậpklon, làmkqs em khôtpdrng đdnceúufbgng, em khôtpdrng nêehiqn đdncekcghng đdnceếmjvsn côtpdranpiy.”

Ngôtpdr Hạatrmo vẫtpdrn chìnsuvm đdnceatrmm trong suy nghĩryhf củaltha bảnropn thâmpwbn mìnsuvnh màmkqs khôtpdrng đdnceaoly ýsnoqnsuv đdnceếmjvsn Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm.

Khi đdnceóatrm, hắatrmn thậpklot sựmkqs muốyfpfn ởoigbehiqn côtpdr cảnrop đdncejdcdi, nêehiqn mớypqji cầvfjwu hôtpdrn côtpdr, còntmcn muốyfpfn chỉrtuwatrm khởoigbi đdncevfjwu, khôtpdrng cóatrm kếmjvst thúufbgc…

“A Hạatrmo, em thậpklot sựmkqs sai rồlqixi, A Hạatrmo,….”Taycủaltha Tưntmcoigbng Tiêehiqm Tiêehiqm lạatrmi bắatrmt lấanpiy thắatrmt lưntmcng củaltha hắatrmn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.