Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
Chương 943 : Hủy Diệt giả cùng Sơ Thủy giả (3)
Tâuiin m tìguza nh củtuja a Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m khôcdqg ng tốvwrw t nêkhgj n mớhkte i gọftrc i bạkuxc n bèkkvn đmhea ếlslg n vui chơakye i mộkkvn t chúcdqg t, chỉngfw cókuxc đmhea iềnjdg u Tiểcevk u Cầaqik n vôcdqg tìguza nh đmhea ụtpiv ng trúcdqg ng chỗngfw ngứjqil a củtuja a côcdqg ấyjuh y nêkhgj n mớhkte i đmhea ểcevk côcdqg ta cókuxc cơakye hộkkvn i trúcdqg t giậobvg n màldvj thôcdqg i.
Bảftrc n thâuiin n côcdqg cũnern ng thậobvg t sựkkvn khôcdqg ng muốvwrw n làldvj m tớhkte i, chỉngfw làldvj Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n xuấyjuh t hiệxjph n cho nêkhgj n côcdqg lạkuxc i cảftrc m thấyjuh y cụtpiv c tứjqil c nàldvj y thậobvg t sựkkvn làldvj nuốvwrw t khôcdqg ng trôcdqg i, vìguza vậobvg y lúcdqg c Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n quay ngưngfw ờegym i kéguza o Tiểcevk u Cầaqik n đmhea i, côcdqg hoàldvj n toàldvj n khôcdqg ng cókuxc chúcdqg t do dựkkvn gìguza liềnjdg n mởgkrl miệxjph ng nókuxc i: “Đqrrc ứjqil ng lạkuxc i cho tôcdqg i!”
Vừhaau a nókuxc i Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m vừhaau a nháikaa y mắanip t ra dấyjuh u vớhkte i đmhea áikaa m bạkuxc n củtuja a mìguza nh.
Đqrrc áikaa m ngưngfw ờegym i kia theo Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m chơakye i bờegym i lêkhgj u lổeacv ng đmhea ãnlnq lâuiin u, tấyjuh t càldvj mọftrc i ngưngfw ờegym i đmhea ốvwrw i vớhkte i sựkkvn hàldvj o phókuxc ng củtuja a côcdqg đmhea ềnjdg u nókuxc i gìguza nghe nấyjuh y, hoàldvj n toàldvj n khôcdqg ng cầaqik n côcdqg mởgkrl miệxjph ng cũnern ng cókuxc thểcevk hiểcevk u đmhea ưngfw ợnern c cáikaa i hấyjuh t mắanip t ra hiệxjph u kia cókuxc ýloqq gìguza , liềnjdg n dồvrpb n dậobvg p đmhea ứjqil ng lêkhgj n, bao vâuiin y Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n vàldvj Tiểcevk u Cầaqik n.
Tiểcevk u Cầaqik n căagov ng thẳlwhz ng nhíkkvn ch lạkuxc i gầaqik n Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n.
Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n nắanip m chặobvg t tay Tiểcevk u Cầaqik n hơakye n mộkkvn t chúcdqg t, lạkuxc i bìguza nh tĩtjkq nh khôcdqg ng cókuxc ýloqq muốvwrw n lêkhgj n tiếlslg ng.
Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m thấyjuh y hai ngưngfw ờegym i họftrc khôcdqg ng đmhea i đmhea ưngfw ợnern c nữttok a, lạkuxc i loạkuxc ng chàldvj loạkuxc ng choạkuxc ng đmhea i trêkhgj n đmhea ôcdqg i giàldvj y cao gókuxc t siêkhgj u cao, bưngfw ớhkte c đmhea ếlslg n trưngfw ớhkte c mặobvg t hai ngưngfw ờegym i họftrc , bộkkvn dạkuxc ng kia chắanip c chắanip n làldvj đmhea ãnlnq uốvwrw ng rấyjuh t nhiềnjdg u rồvrpb i.
Côcdqg ngưngfw ớhkte c cằeftk m, áikaa nh mắanip t khinh bỉngfw nhìguza n lưngfw ớhkte t qua Tiểcevk u Cầaqik n xong, sau đmhea ókuxc lạkuxc i dùpsga ng đmhea ôcdqg i mắanip t đmhea ókuxc nhìguza n Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n, trong miệxjph ng lạkuxc i nókuxc i vớhkte i Tiểcevk u Cầaqik n: “Tôcdqg i đmhea ếlslg m ba tiếlslg ng, nếlslg u nhưngfw côcdqg khôcdqg ng cởgkrl i váikaa y củtuja a côcdqg ấyjuh y, đmhea ừhaau ng tráikaa ch tôcdqg i khôcdqg ng kháikaa ch khíkkvn .”
Nókuxc i xong, Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m liềnjdg n giơakye ba ngókuxc n tay lêkhgj n, ợnern mộkkvn t hơakye i rưngfw ợnern u xong, lạkuxc i nókuxc i: “Ba.”
Côcdqg cốvwrw ýloqq dừhaau ng lạkuxc i mộkkvn t chúcdqg t, mộkkvn t ngókuxc n tay hạkuxc xuốvwrw ng, lạkuxc i tiếlslg p tụtpiv c đmhea ếlslg m: “Hai.”
Côcdqg thấyjuh y Tiểcevk u Cầaqik n vẫikls n khôcdqg ng rat ay, liềnjdg n hấyjuh t mắanip t nhìguza n vềnjdg phíkkvn a hai côcdqg gáikaa i chừhaau ng 20 tuổeacv i đmhea ang đmhea ứjqil ng cạkuxc nh côcdqg , hai ngưngfw ờegym i đmhea ókuxc dầaqik n đmhea i vềnjdg phíkkvn a Tiểcevk u Cầaqik n, sau đmhea ókuxc trong miệxjph ng Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m lạkuxc i đmhea ọftrc c: “Mộkkvn t!”
Sau tiếlslg ng đmhea ókuxc , hai ngưngfw ờegym i kia liềnjdg n muốvwrw n đmhea ưngfw a tay đmhea ếlslg n cổeacv áikaa o củtuja a Tiểcevk u Cầaqik n.
Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n giơakye tay lêkhgj n theo phảftrc n xạkuxc , mởgkrl hai tay củtuja a ngưngfw ờegym i đmhea ókuxc ra, liềnjdg n trợnern n mắanip t nhìguza n Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m: “Cuốvwrw i cùpsga ng thìguza côcdqg muốvwrw n sao?”
Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m cưngfw ờegym i lạkuxc nh phảftrc n kíkkvn ch: “Tôcdqg i muốvwrw n sao liêkhgj n quan gìguza đmhea ếlslg n côcdqg ?”
Sau đmhea ókuxc lạkuxc i nókuxc i vớhkte i mấyjuh y ngưngfw ờegym i trong nhókuxc m củtuja a côcdqg : “Còyfmi n khôcdqg ng mau đmhea ộkkvn ng thủtuja , mau cởgkrl i đmhea ồvrpb củtuja a côcdqg ta ra cho tôcdqg i!”
Mấyjuh y ngưngfw ờegym i nàldvj y đmhea ãnlnq uốvwrw ng nhiềnjdg u rồvrpb i, ýloqq thứjqil c chẳlwhz ng còyfmi n nêkhgj n láikaa gan tựkkvn nhiêkhgj n cũnern ng lớhkte n hơakye n so vớhkte i bìguza nh thưngfw ờegym ng, nghe thấyjuh y Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m ra lệxjph nh liềnjdg n ba châuiin n bốvwrw n cẳlwhz ng hưngfw ớhkte ng vềnjdg phíkkvn aTiểcevk uCầaqik n.
Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n khôcdqg ng ngốvwrw c, đmhea ưngfw ơakye ng nhiêkhgj n côcdqg biếlslg t, ngưngfw ờegym i màldvj Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m nhắanip m đmhea ếlslg n khôcdqg ng phảftrc i làldvj Tiểcevk u Cầaqik n màldvj chíkkvn nh làldvj côcdqg .
Côcdqg đmhea èkkvn lạkuxc i tứjqil c giậobvg n trong lòyfmi ng, nókuxc i vớhkte i Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m: “Côcdqg tứjqil c giậobvg n tôcdqg i thìguza cứjqil nhắanip m vàldvj o tôcdqg i đmhea i, đmhea ừhaau ng hạkuxc i ngưngfw ờegym i vôcdqg tộkkvn i!”
“A….” Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m cưngfw ờegym i lạkuxc nh, trong miệxjph ng tấyjuh t nhiêkhgj n làldvj muốvwrw n làldvj m cho đmhea ếlslg n cùpsga ng: “… Đqrrc ụtpiv ng tớhkte i côcdqg ? Côcdqg nghĩtjkq mìguza nh cókuxc tưngfw cáikaa ch đmhea ểcevk tôcdqg i đmhea ụtpiv ng tớhkte i côcdqg sao? tôcdqg i muốvwrw n nhắanip m vàldvj o ngưngfw ờegym i nàldvj o thìguza côcdqg cókuxc thểcevk quảftrc n tôcdqg i sao? Tôcdqg i khôcdqg ng chỉngfw muốvwrw n nhắanip m vàldvj o côcdqg ta, còyfmi n muốvwrw n côcdqg ta tựkkvn xéguza náikaa t quầaqik n áikaa o củtuja a cổeacv !”
Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m càldvj ng nókuxc i càldvj ng tứjqil c giậobvg n, mạkuxc nh mẽgzzl đmhea i vềnjdg phíkkvn a trưngfw ớhkte c ba bưngfw ớhkte c, tókuxc m chặobvg t áikaa o củtuja a Tiểcevk u Cầaqik n, dùpsga ng súcdqg c xéguza .
Lúcdqg c nghe thấyjuh y tiếlslg ng ráikaa ch, Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n hầaqik u nhưngfw khôcdqg ng cókuxc chúcdqg t do dựkkvn nàldvj o màldvj đmhea ộkkvn t nhiêkhgj n đmhea ưngfw a tay tókuxc m chặobvg t tókuxc c củtuja a Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m, kéguza o vềnjdg phíkkvn a sau, nghe thấyjuh y tiếlslg ng kêkhgj u thảftrc m thiếlslg t củtuja a Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m, Hứjqil a Ôksvv n Noãnlnq n giơakye tay lêkhgj n, táikaa t vàldvj o mặobvg t côcdqg ta hai cáikaa i: “Tưngfw ởgkrl ng Tiêkhgj m Tiêkhgj m, tôcdqg i nhắanip c nhởgkrl côcdqg , đmhea ừhaau ng cókuxc màldvj quáikaa đmhea áikaa ng!”
Bả
Vừ
Đ
Tiể
Hứ
Tư
Cô
Nó
Cô
Cô
Sau tiế
Hứ
Tư
Sau đ
Mấ
Hứ
Cô
“A….” Tư
Tư
Lú
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.