Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 936 : Thì ra Linh Độ chính là hắn (6)

    trước sau   
Hứexkua Ôgidtn Noãkchan khôkchang biếbludt mìiatinh làanypm sao nữfwrea, trong lòvigtng bỗzrexng nhiêfktpn cảanrym thấfrvmy cóorao chúcnbbt đneanau, côkcha nhìiatin chằktvpm chằktvpm Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh lúcnbbc côkchaoraoi xong hai chữfwre tạdqenm biệthdxt, hắexkun quay ngưbyvdfwrei đneani, bỗzrexng nhiêfktpn giậgttmt giậgttmt môkchai, gọytopi mộvgxbt tiếbludng: “Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh.”

Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh đneanvgxbt nhiêfktpn dừmgixng bưbyvdncdgc, còvigtn cho làanypiatinh nghe lầbludm, đneanưbyvda lưbyvdng vềgmwt Hứexkua Ôgidtn Noãkchan mộvgxbt lúcnbbc mớncdgi quay đneanbludu liếbludc mắexkut nhìiatin, thấfrvmy côkchazdiy kia còvigtn đneanexkung đneanóorao chưbyvda đneani, Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh liềgmwtn kinh ngạdqenc: “Sao vậgttmy?”

“Tôkchai…” Hứexkua Ôgidtn Noãkchan chỉrtix phảanryn xạdqen theo bảanryn năgzbqng màanyp gọytopi têfktpn hắexkun, côkchavgxbng khôkchang biếbludt sau khi gọytopi têfktpn hắexkun xong côkchafktpn nóoraoi cáqcuci gìiati, chỉrtix ngậgttmp ngừmgixng “Tôkchai” đneanưbyvdkqffc mộvgxbt tiếbludng, sau đneanóorao liềgmwtn cảanrym thấfrvmy lúcnbbng túcnbbng, côkcha vắexkut óoraoc suy nghĩxnfz đneanếbludn sốmzagt ruộvgxbt, đneanbludu óoraoc càanypng lúcnbbng túcnbbng lạdqeni càanypng khôkchang nghĩxnfz đneanưbyvdkqffc gìiati cho ra hồwcwgn, sau đneanóoraobyvdncdgi tìiatinh thếblud cấfrvmp báqcucch, côkcha lạdqeni nóoraoi đneandqeni mộvgxbt câkjjau: “Tôkchai muốmzagn mờfwrei anh ăgzbqn cơthdxm.”

Thâkjjan thểzdiy Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh run lêfktpn, cho rằktvpng mìiatinh đneanang gặfcijp ảanryo giáqcucc, cảanry ngưbyvdfwrei  bấfrvmt đneanvgxbng, nhìiatin chằktvpm chằktvpm Hứexkua Ôgidtn Noãkchan.

Hứexkua Ôgidtn Noãkchan nóoraoi xong, mớncdgi hoàanypn hồwcwgn lạdqeni.

Hắexkun vàanypkchaiatinh nhưbyvd khôkchang cóorao thâkjjan thiếbludt nhưbyvd vậgttmy, đneanmzagi vớncdgi côkchaanyporaoi, hắexkun thậgttmt sựkcwq rấfrvmt tuyệthdxt tìiatinh, rấfrvmt lạdqennh nhạdqent, bâkjjay giờfwrekcha lạdqeni muốmzagn mờfwrei hắexkun ăgzbqn cơthdxm, thậgttmt sựkcwqorao chúcnbbt kỳovrl quáqcuci.

Hứexkua Ôgidtn Noãkchan dùcnbbng hếbludt sứexkuc nắexkum chặfcijt tay nhanh chóoraong xoay chuyểzdiyn, lúcnbbc mắexkut côkchakchaiatinh nhìiatin thấfrvmy bao thưbyvd trong tay hắexkun, côkcha lạdqeni nghĩxnfz ra ýgbaz, liềgmwtn nóoraoi tiếbludp: “Ởgzbq Lệthdx Giang anh đneanãkcha giúcnbbp tôkchai khôkchang ídqent, tôkchai mờfwrei anh ăgzbqn cơthdxm cũvgxbng làanyp chuyệthdxn nêfktpn làanypm thôkchai.”

Nghe đneanếbludn đneanóorao, Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh mớncdgi hoàanypn toàanypn ýgbaz thứexkuc đneanưbyvdkqffc hắexkun khôkchang cóorao nghe lầbludm, côkcha thậgttmt sựkcwq muốmzagn mờfwrei hắexkun ăgzbqn cơthdxm.

Trong lồwcwgng ngựkcwqc hắexkun cóorao mộvgxbt loạdqeni vui mừmgixng trưbyvdncdgc nay chưbyvda từmgixng cóorao, cũvgxbng khôkchang thểzdiyanypo dùcnbbng lờfwrei nóoraoi hay từmgix ngữfwre đneanzdiy diễvcbun tảanry, hắexkun nhìiatin Hứexkua Ôgidtn Noãkchan, trong mắexkut cóorao chúcnbbt run đneanvgxbng, khiếbludn hắexkun hoàanypn toàanypn cóorao thểzdiy cảanrym nhậgttmn đneanưbyvdkqffc tráqcuci tim mìiatinh đneanang reo vui cựkcwqc kỳovrl mạdqennh mẽnqij, cựkcwqc kỳovrlbyvdơthdxi mớncdgi.

Hứexkua Ôgidtn Noãkchan nhìiatin thấfrvmy Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh còvigtn chưbyvda trảanry lờfwrei, cho rằktvpng hắexkun khôkchang đneanwcwgng ýgbaz, cóorao chúcnbbt lúcnbbng túcnbbng lạdqeni bổfcij sung thêfktpm: “Khôkchang biếbludt bâkjjay giờfwre anh cóorao thờfwrei gian khôkchang, nếbludu khôkchang cóorao…”

Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh phảanryi cốmzag gắexkung lắexkum, bỏcnow ra nhiềgmwtu sứexkuc lựkcwqc lắexkum mớncdgi cóorao thểzdiyfcijn đneanktvpnh lạdqeni niềgmwtm vui đneanang lăgzbqn qua lộvgxbn lạdqeni trong lòvigtng hắexkun, cóorao gắexkung nóoraoi thậgttmt vữfwreng vàanypng, cắexkut dứexkut câkjjau nóoraoi củyzqua Hứexkua Ôgidtn Noãkchan: “Đgxcyi đneanâkjjau ăgzbqn vậgttmy?”

Hứexkua Ôgidtn Noãkchan biếbludt Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh đneanwcwgng ýgbaz rồwcwgi, liềgmwtn đneanfciji thàanypnh câkjjau: “Tôkchai biếbludt mộvgxbt chỗzrexqcucch đneanâkjjay khôkchang xa, vừmgixa mớncdgi mởncdg mộvgxbt quáqcucn lẩrqedu, cũvgxbng khôkchang tệthdx lắexkum, bâkjjay giờfwreanypcnbba đneanôkchang, rấfrvmt thídqench hợkqffp ăgzbqn lẩrqedu, anh thấfrvmy cóorao đneanưbyvdkqffc khôkchang?”

Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh khôkchang cóorao phảanryn đneanmzagi gìiati khẽnqij gậgttmt đneanbludu, sau đneanóorao chỉrtix xe củyzqua mìiatinh, ra hiệthdxu Hứexkua Ôgidtn Noãkchan lêfktpn xe.

......

Hứexkua Ôgidtn Noãkchan đneanưbyvda Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh đneanếbludn nhàanypanypng chuyêfktpn vềgmwtqcucc móoraon lẩrqedu, tuy rằktvpng loạdqeni cay làanyp chủyzqu yếbludu nhưbyvdng cũvgxbng cóorao thểzdiy chọytopn cấfrvmp đneanvgxb cay kháqcucc nhau.

Hứexkua Ôgidtn Noãkchan vẫwupmn luôkchan rấfrvmt thídqench ăgzbqn cay, vậgttmy nêfktpn chưbyvda từmgixng hạdqen đneanũvgxba xuốmzagng, lúcnbbc côkcha ăgzbqn đneanưbyvdkqffc mộvgxbt nửvmkra, Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh ngồwcwgi ởncdg đneanmzagi diệthdxn côkcha nhưbyvd nhớncdg ra chuyệthdxn gìiati đneanóorao, đneanvgxbt nhiêfktpn gọytopi nhâkjjan viêfktpn phụfqzzc vụfqzz đneanếbludn, nhìiatin chằktvpm chằktvpm thựkcwqc đneanơthdxn mộvgxbt chúcnbbt, nóoraoi: “Thêfktpm mộvgxbt chézdiyn hộvgxbt gàanyp.”

Hứexkua Ôgidtn Noãkchan cho rằktvpng hắexkun muốmzagn ăgzbqn nêfktpn gọytopi, khôkchang nghĩxnfz nhiềgmwtu lắexkum, lạdqeni múcnbbc thêfktpm thứexkuc ăgzbqn vàanypo chézdiyn mìiatinh.

Nồwcwgi lẩrqedu vừmgixa mởncdg ra, trứexkung gàanyp đneanãkcha đneanếbludn rồwcwgi, Hứexkua Ôgidtn Noãkchan cầbludm đneanũvgxba, vừmgixa mớncdgi chuẩrqedn bịktvpvigt thứexkuc ăgzbqn trong nồwcwgi lẩrqedu, Lụfqzzc Báqcucn Thàanypnh liềgmwtn đneanưbyvda tay ra  cảanryn côkcha

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.